Ứng Phượng Thiên cũng nhìn ra hắn chết như thế nào, cho nên không thể không liều mạng.
- Thanh Mộc Thần Vương, chết chết chết!
Vu Thuấn vẫn không có thời gian quan tâm tới cuộc chiến đấu cấp Thần Tướng. Hắn phải lập tức chém giết Thanh Mộc Thần Vương. Trong miệng hắn điên cuồng nuốt thuốc do Tư Mã Tường sử dụng cây Ám Hắc Ma Vân chế luyện ra, bổ sung lượng huyền khí tiêu hao quá lớn. Trong tay hắn cầm Thí Thần Ma Nhận chém về phía Thanh Mộc Thần Vương.
Thanh Mộc Thần Vương kém hơn nhiều so với Hắc Nguyệt Thần Vương, càng không có khẳ năng chém giết giống như Hắc Nguyệt Thần Vương. Thanh Mộc Thần tộc ở trên chiến trường chủ yếu nhất vẫn là hành động giống như vai Mục sư. Bởi vậy, chỉ trong vòng mấy giây, Vu Thuấn đã chém hắn thành mảnh nhỏ. Cảnh tượng như vậy cũng để cho tâm tình Thần Tướng cấp hai bên đều chấn động.
Thật đáng sợ. Không ngờ chỉ vài giây đã giết chết một Thần Vương?
Trước đó, Thanh Mộc Thần Vương thật sự quá coi thường Vu Thuấn, lại còn nói Vu Thuấn cũng không nhất định là đối thủ của hắn.
Bách tộc hưng phấn. Cổ Duệ khiếp sợ. Nhưng Thần Tướng như Tạp Ni Cổ Tư Thần Long và Thanh Mộc Thần tộc vào lúc này lại cười lạnh.
Vu Thuấn cũng không cảm thấy hưng phấn như vậy. Bởi vì hắn vẫn có thể cảm giác được khí tức của Thanh Mộc Thần Vương. Hắn ở thời đại Cổ Ma, đương nhiên đã từng chiến đấu cùng Thanh Mộc Thần tộc. Hắn biết Thanh Mộc Thần tộc chỉ cần đến cấp Thần Tướng, gần như giết không chết. So với thuật dục hỏa trùng sinh của Đan Diễm Tâm còn lợi hại hơn một chút. Chủ yếu nhất là, dục hỏa trùng sinh tiêu hao rất lớn. Thanh Mộc Thần tộc sử dụng lại ít tiêu hao hơn.
Bởi vì khắp nơi trên mặt đất này đều tràn ngập sức sống. Trừ khi đẩy hắn vào nơi tĩnh mịch mới có khả năng ngăn cản hắn trọng sinh.
Trước đây vị Thần Tướng Mộc Văn kia, nếu như muốn giết cũng phải cần giết rất lâu. May là thuốc độc của Tư Mã Tường có thể làm cho hắn mất đi lực lượng. Nếu không chỉ cần các Thần Tướng cùng nhau bao vây tấn công, đương nhiên, Thần Tướng cấp của Thanh Mộc vẫn tương đối dễ giết.
Cấp Thần Vương, quá khó khăn!
Các tộc ở đại lục Thần Huyền đối với dân Cổ Duệ đều cảm thấy rất bất đắc dĩ. Bọn họ gần như mỗi Thần tộc khi đạt đến cấp Thần Tướng đều có năng lực phục sinh. Chỉ là vấn đề phục sinh mạnh mẽ cùng yếu ớt mà thôi. Trong đó mạnh nhất chính là Thanh Mộc, sau đó là Hắc Nguyệt và Dung Diễm...
Mà lần này người tới lại chính là hai Thần Vương khó giết nhất.
Quả nhiên, Thanh Mộc Thần Vương gần như không có bất kỳ hao tổn nào một lần nữa ngưng kết thân thể. Trên mặt hắn vẫn nở nụ cười mỉm.
- Ngươi không giết chết được ta. Ta thừa nhận ta không phải là đối thủ của ngươi. Nhưng ngươi lại không giết chết được ta. Ta cũng không cần liều mạng với ngươi. Chỉ cần ngăn chặn một thời gian chờ Hắc Nguyệt đi ra, ngươi và Bách tộc của ngươi sẽ xong đời.
Thanh Mộc Thần Vương nhìn Vu Thuấn cười nói.
- Đúng không? Ta đây cũng muốn xem giết giết thế nào.
Trên mặt Vu Thuấn vẫn uy nghiêm lạnh lùng. Đương nhiên, sắc mặt của hắn bây giờ là thể hiện ở trên người Vu Nhai.
Không do dự. Không có thời gian để hắn do dự. Ngay cả hắn cũng không biết có thể trấn áp Hắc Nguyệt Thần Vương bao lâu.
Cầm dao lên, giết Thanh Mộc Thần Vương có một phương pháp rất tốt. Đó chính là dùng sức mạnh với năng lượng của hắn hủy diệt hắn.
Đúng vậy. Đây cũng là phương pháp đối phó với dân Cổ Duệ. Từ trước tới nay đều là loại phương pháp này. Chỉ cần phá hủy thần lực bản mạng bên trong cơ thể bọn họ. Bọn họ dĩ nhiên sẽ không có cách nào phục sinh nữa. Chỉ có điều Vu Thuấn lại gần như không có cách nào sử dụng được phương pháp này. Bởi vì hắn đang sử dụng chính là huyền khí Thánh Binh Sư bát đoạn của Vu Nhai, làm sao có thể ép được Thanh Mộc Thần Vương. Thứ có thể sử dụng, hắn chỉ có thể muộn năng lượng sau khi chuyển hóa từ Thí Thần Ma Nhận.
Nhưng, năng lượng chuyển hóa không có khả năng quá mức cường đại. Nếu không phải hắn trước kia là cấp Thần Hoàng, cũng không đè ép được thần lực bản mạng của Thanh Mộc Thần Vương. Phải biết rằng, mức độ tinh thuần và cường độ thần lực bản mạng củ Thanh Mộc Thần Vương đều nghịch thiên.
- Làm sao bây giờ?
Thời điểm Vu Thuấn còn trấn áp Hắc Nguyệt Thần Vương đã nhiều lần suy nghĩ về vấn đề này. Càng nghĩ, hắn càng cảm thấy biện pháp chỉ có một. Đó chính là sử dụng lực lượng tinh thần Thần Hoàng của hắn phá hủy ý thức của Thanh Mộc Thần Vương. Nhưng hắn chỉ là tàn hồn, có bao nhiêu lực lượng tinh thần chứ?
- Cũng được. Ta vốn sống không được bao lâu nữa. Vậy cứ giúp Vu Nhai một chút đi?
Trong lòng Vu Thuấn khẽ nói. Hắn cảm nhận được tiếng run rẩy đau thương của Thí Thần Ma Nhận. Hắn khẽ mỉm cười, trong mắt chợt bạo phát ra tinh quang. Thân thể nhanh chóng phóng về phía trước. Thí Thần tuyệt đối đã bị hắn huy động tới mức điên cuồng, không ngừng chém xuống Thanh Mộc Thần Vương.
Cùng lúc đó, Vu Thuấn vẫn lại nói:
- Tiểu tử Vu Nhai, nhìn cho rõ. Đây là Tân Thí Thần Tuyệt mới khi ở trong Lục Thiên Thần Ấn, ta sử dụng vô số năm tháng mới suy nghĩ ra được. Hiện tại ta thể hiện cho ngươi xem, hi vọng sau này ngươi có thể mang theo Thí Thần Ma Nhận chém giết dân Cổ Duệ, cũng để cho Thí Thần Ma Nhận được ra sân nhiều hơn. Các loại Thần Binh của tiểu tử ngươi thực sự quá nghịch thiên.
Ở trong thân thể, ý thức của Vu Nhai có phần sững sờ. Chung quy hắn vẫn cảm giác lời nói này của Vu Thuấn có chút kỳ quái.
- Vu Thuấn, ta đã từng nói là ngươi không giết chết ta được... A!
- Giết không chết sao? Thật sự giết không chết sao?
Vu Thuấn có giác ngộ muốn liều chết, càng thêm điên cuồng. Hắn lấy ra lực lượng tàn hồn, lấy lực lượng tinh thần liều giết Thanh Mộc Thần Vương. Ban đầu, Thanh Mộc Thần Vương vốn vẫn tự tin. Hắn không ngừng bị chém, không ngừng sống lại. Nhưng lúc này hắn lại phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Không quan tâm bên trong cơ thể có lực lượng thê nào, lực lượng trên phương diện tinh thần là vô cùng quan trọng.
Bởi vậy, Huyền Binh Giả đều có linh giác. Có linh giác, khi bọn họ đối mặt với tinh thần lực của ma pháp sư mới không quá bị động.
Khi đạt đến cấp bậc Thần Vương, không quan tâm ma pháp, Huyền Binh hay lực lượng thân thể của hắn đều không có phân chia rõ ràng nữa. Tuy rằng vẫn có sự khác biệt, nhưng rất nhiều lực lượng đều có thể sử dụng. Giống như Vu Thuấn hiện tại đang sử dụng tương tự với tinh thần lực của ma pháp sư.
- A a a...
Thanh Mộc Thần Vương vốn bình tĩnh chợt phát ra tiếng kêu thảm thiết điên cuồng. Cả người hắn gần giống như linh thể không ngừng vặn vẹo, sau đó còn không ngừng bị Vu Thuấn chém giết. Cùng lúc đó, cuộc chiến đấu cấp Thần Tướng phía bên kia cũng thoáng dừng lại. Tất cả đều nhìn Thanh Mộc Thần Vương và Vu Thuấn biểu diễn.
Bách tộc tất nhiên cầu nguyện Thanh Mộc Thần Vương sớm chết nhanh một chút. Cổ Duệ thì trái lại...
Bất kể thế nào, ở trong lòng Bách tộc, dân Cổ Duệ không còn cao cao tại thượng như trước nữa. Thần Vương của bọn họ cũng có thể chật vật như vậy.
- Thanh Mộc Thần Vương, chết chết chết!
Vu Thuấn vẫn không có thời gian quan tâm tới cuộc chiến đấu cấp Thần Tướng. Hắn phải lập tức chém giết Thanh Mộc Thần Vương. Trong miệng hắn điên cuồng nuốt thuốc do Tư Mã Tường sử dụng cây Ám Hắc Ma Vân chế luyện ra, bổ sung lượng huyền khí tiêu hao quá lớn. Trong tay hắn cầm Thí Thần Ma Nhận chém về phía Thanh Mộc Thần Vương.
Thanh Mộc Thần Vương kém hơn nhiều so với Hắc Nguyệt Thần Vương, càng không có khẳ năng chém giết giống như Hắc Nguyệt Thần Vương. Thanh Mộc Thần tộc ở trên chiến trường chủ yếu nhất vẫn là hành động giống như vai Mục sư. Bởi vậy, chỉ trong vòng mấy giây, Vu Thuấn đã chém hắn thành mảnh nhỏ. Cảnh tượng như vậy cũng để cho tâm tình Thần Tướng cấp hai bên đều chấn động.
Thật đáng sợ. Không ngờ chỉ vài giây đã giết chết một Thần Vương?
Trước đó, Thanh Mộc Thần Vương thật sự quá coi thường Vu Thuấn, lại còn nói Vu Thuấn cũng không nhất định là đối thủ của hắn.
Bách tộc hưng phấn. Cổ Duệ khiếp sợ. Nhưng Thần Tướng như Tạp Ni Cổ Tư Thần Long và Thanh Mộc Thần tộc vào lúc này lại cười lạnh.
Vu Thuấn cũng không cảm thấy hưng phấn như vậy. Bởi vì hắn vẫn có thể cảm giác được khí tức của Thanh Mộc Thần Vương. Hắn ở thời đại Cổ Ma, đương nhiên đã từng chiến đấu cùng Thanh Mộc Thần tộc. Hắn biết Thanh Mộc Thần tộc chỉ cần đến cấp Thần Tướng, gần như giết không chết. So với thuật dục hỏa trùng sinh của Đan Diễm Tâm còn lợi hại hơn một chút. Chủ yếu nhất là, dục hỏa trùng sinh tiêu hao rất lớn. Thanh Mộc Thần tộc sử dụng lại ít tiêu hao hơn.
Bởi vì khắp nơi trên mặt đất này đều tràn ngập sức sống. Trừ khi đẩy hắn vào nơi tĩnh mịch mới có khả năng ngăn cản hắn trọng sinh.
Trước đây vị Thần Tướng Mộc Văn kia, nếu như muốn giết cũng phải cần giết rất lâu. May là thuốc độc của Tư Mã Tường có thể làm cho hắn mất đi lực lượng. Nếu không chỉ cần các Thần Tướng cùng nhau bao vây tấn công, đương nhiên, Thần Tướng cấp của Thanh Mộc vẫn tương đối dễ giết.
Cấp Thần Vương, quá khó khăn!
Các tộc ở đại lục Thần Huyền đối với dân Cổ Duệ đều cảm thấy rất bất đắc dĩ. Bọn họ gần như mỗi Thần tộc khi đạt đến cấp Thần Tướng đều có năng lực phục sinh. Chỉ là vấn đề phục sinh mạnh mẽ cùng yếu ớt mà thôi. Trong đó mạnh nhất chính là Thanh Mộc, sau đó là Hắc Nguyệt và Dung Diễm...
Mà lần này người tới lại chính là hai Thần Vương khó giết nhất.
Quả nhiên, Thanh Mộc Thần Vương gần như không có bất kỳ hao tổn nào một lần nữa ngưng kết thân thể. Trên mặt hắn vẫn nở nụ cười mỉm.
- Ngươi không giết chết được ta. Ta thừa nhận ta không phải là đối thủ của ngươi. Nhưng ngươi lại không giết chết được ta. Ta cũng không cần liều mạng với ngươi. Chỉ cần ngăn chặn một thời gian chờ Hắc Nguyệt đi ra, ngươi và Bách tộc của ngươi sẽ xong đời.
Thanh Mộc Thần Vương nhìn Vu Thuấn cười nói.
- Đúng không? Ta đây cũng muốn xem giết giết thế nào.
Trên mặt Vu Thuấn vẫn uy nghiêm lạnh lùng. Đương nhiên, sắc mặt của hắn bây giờ là thể hiện ở trên người Vu Nhai.
Không do dự. Không có thời gian để hắn do dự. Ngay cả hắn cũng không biết có thể trấn áp Hắc Nguyệt Thần Vương bao lâu.
Cầm dao lên, giết Thanh Mộc Thần Vương có một phương pháp rất tốt. Đó chính là dùng sức mạnh với năng lượng của hắn hủy diệt hắn.
Đúng vậy. Đây cũng là phương pháp đối phó với dân Cổ Duệ. Từ trước tới nay đều là loại phương pháp này. Chỉ cần phá hủy thần lực bản mạng bên trong cơ thể bọn họ. Bọn họ dĩ nhiên sẽ không có cách nào phục sinh nữa. Chỉ có điều Vu Thuấn lại gần như không có cách nào sử dụng được phương pháp này. Bởi vì hắn đang sử dụng chính là huyền khí Thánh Binh Sư bát đoạn của Vu Nhai, làm sao có thể ép được Thanh Mộc Thần Vương. Thứ có thể sử dụng, hắn chỉ có thể muộn năng lượng sau khi chuyển hóa từ Thí Thần Ma Nhận.
Nhưng, năng lượng chuyển hóa không có khả năng quá mức cường đại. Nếu không phải hắn trước kia là cấp Thần Hoàng, cũng không đè ép được thần lực bản mạng của Thanh Mộc Thần Vương. Phải biết rằng, mức độ tinh thuần và cường độ thần lực bản mạng củ Thanh Mộc Thần Vương đều nghịch thiên.
- Làm sao bây giờ?
Thời điểm Vu Thuấn còn trấn áp Hắc Nguyệt Thần Vương đã nhiều lần suy nghĩ về vấn đề này. Càng nghĩ, hắn càng cảm thấy biện pháp chỉ có một. Đó chính là sử dụng lực lượng tinh thần Thần Hoàng của hắn phá hủy ý thức của Thanh Mộc Thần Vương. Nhưng hắn chỉ là tàn hồn, có bao nhiêu lực lượng tinh thần chứ?
- Cũng được. Ta vốn sống không được bao lâu nữa. Vậy cứ giúp Vu Nhai một chút đi?
Trong lòng Vu Thuấn khẽ nói. Hắn cảm nhận được tiếng run rẩy đau thương của Thí Thần Ma Nhận. Hắn khẽ mỉm cười, trong mắt chợt bạo phát ra tinh quang. Thân thể nhanh chóng phóng về phía trước. Thí Thần tuyệt đối đã bị hắn huy động tới mức điên cuồng, không ngừng chém xuống Thanh Mộc Thần Vương.
Cùng lúc đó, Vu Thuấn vẫn lại nói:
- Tiểu tử Vu Nhai, nhìn cho rõ. Đây là Tân Thí Thần Tuyệt mới khi ở trong Lục Thiên Thần Ấn, ta sử dụng vô số năm tháng mới suy nghĩ ra được. Hiện tại ta thể hiện cho ngươi xem, hi vọng sau này ngươi có thể mang theo Thí Thần Ma Nhận chém giết dân Cổ Duệ, cũng để cho Thí Thần Ma Nhận được ra sân nhiều hơn. Các loại Thần Binh của tiểu tử ngươi thực sự quá nghịch thiên.
Ở trong thân thể, ý thức của Vu Nhai có phần sững sờ. Chung quy hắn vẫn cảm giác lời nói này của Vu Thuấn có chút kỳ quái.
- Vu Thuấn, ta đã từng nói là ngươi không giết chết ta được... A!
- Giết không chết sao? Thật sự giết không chết sao?
Vu Thuấn có giác ngộ muốn liều chết, càng thêm điên cuồng. Hắn lấy ra lực lượng tàn hồn, lấy lực lượng tinh thần liều giết Thanh Mộc Thần Vương. Ban đầu, Thanh Mộc Thần Vương vốn vẫn tự tin. Hắn không ngừng bị chém, không ngừng sống lại. Nhưng lúc này hắn lại phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Không quan tâm bên trong cơ thể có lực lượng thê nào, lực lượng trên phương diện tinh thần là vô cùng quan trọng.
Bởi vậy, Huyền Binh Giả đều có linh giác. Có linh giác, khi bọn họ đối mặt với tinh thần lực của ma pháp sư mới không quá bị động.
Khi đạt đến cấp bậc Thần Vương, không quan tâm ma pháp, Huyền Binh hay lực lượng thân thể của hắn đều không có phân chia rõ ràng nữa. Tuy rằng vẫn có sự khác biệt, nhưng rất nhiều lực lượng đều có thể sử dụng. Giống như Vu Thuấn hiện tại đang sử dụng tương tự với tinh thần lực của ma pháp sư.
- A a a...
Thanh Mộc Thần Vương vốn bình tĩnh chợt phát ra tiếng kêu thảm thiết điên cuồng. Cả người hắn gần giống như linh thể không ngừng vặn vẹo, sau đó còn không ngừng bị Vu Thuấn chém giết. Cùng lúc đó, cuộc chiến đấu cấp Thần Tướng phía bên kia cũng thoáng dừng lại. Tất cả đều nhìn Thanh Mộc Thần Vương và Vu Thuấn biểu diễn.
Bách tộc tất nhiên cầu nguyện Thanh Mộc Thần Vương sớm chết nhanh một chút. Cổ Duệ thì trái lại...
Bất kể thế nào, ở trong lòng Bách tộc, dân Cổ Duệ không còn cao cao tại thượng như trước nữa. Thần Vương của bọn họ cũng có thể chật vật như vậy.
/1991
|