Về phần con chuột đang ở trên vai nàng, hắn xem như không thấy.
Đại quản sự Hắc Nguyệt thực sự là kẻ mau quên. Vết thương lành sẹo liền quên đau. Trước đây nếu không phải bởi vì có con chuột này ở đó, trong cuộc chiến đấu đưa Tiểu Mỹ đi, hắn sẽ hoàn mỹ hơn rất nhiều.
Nhưng hắn quá hưng phấn, hưng phấn tới mức quên mất con chuột nhỏ nghịch thiên này.
Sau đó...
- a. . .
Ở trên thân thể đại quản sự Hắc Nguyệt, đột nhiên xuất hiện thêm một khe nứt không gian cực lớn. Nụ cười hưng phấn trên khuôn mặt đại quản sự Hắc Nguyệt cứng đờ. SSau đó thân thể hắn trực tiếp vỡ nát. Toàn thân bị lực lượng không gian xé thành mảnh nhỏ...
Tuy rằng hắn nắm giữ thánh đạo không gian đặc biệt lợi hại, nhưng Liệt Không Thử còn lợi hại hơn cả hắn. Không phải nói cảm ngộ một loại thánh đạo có thể không bị loại thánh đạo đó giết chết. Lực lượng thiên địa là vô cùng vô tận. Cảm ngộ thánh đạo nghịch thiên. Đó chẳng qua bởi vì trời cũng không tức giận, không thật sự đánh xuống lực lượng đáng sợ. Chẳng qua là nghịch lại thiên đạo bình thường, ôn hòa mà thôi.
Nói ví dụ như, thánh đạo phong ngươi có thể khiến gió biến đổi. Nhưng thời điểm gió lớn thật sự bạo phát, ngươi không chắc có thể làm ngược lại được.
Đại quản sự Hắc Nguyệt bị khe nứt không gian trực tiếp cắt vặn, đâu còn có thể phản kháng. Hắn trực tiếp biến thành mảnh nhỏ, sau đó biến mất trong khe nứt không gian còn chưa hoàn toàn khép lại, không thấy bóng dáng nữa. Hắn sống hay chết cũng không biết được...
Tất cả mọi người đang ở đó đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng như vậy diễn ra. Chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao đại quản sự Hắc Nguyệt trực tiếp tiêu tùng như vậy?
Bất kể là phía bên địch hay bê ta đều không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Lẽ nào hắn ta lại xui xẻo như vậy? Bởi vì trận đại chiến Thần cấp này diễn ra, dẫn đến không gian không đủ ổn định, xuất hiện khe nứt không gian, lại vừa vặn đúng lúc hắn xông tới? Con người làm sao có thể có vận mạng tệ thành như vậy được?
Ngoại trừ Vu Nhai và Vu Thuấn ra, không có người nào nghi ngờ là do Tiểu Hắc làm. Bởi vì Tiểu Hắc thật sự làm không chớp mắt.
- Mẹ nó, ta đánh đánh giết giết cũng không giết chết được đại quản sự Hắc Nguyệt. Tiểu Hắc chỉ ra một đòn đã giết chết hắn sao?
Vu Nhai tuy rằng lo lắng cho Thủy Tinh, nhưng vẫn không nhịn được, trợn mắt há hốc mồm. Không thể tưởng tượng nổi, hắn thật sự kích động rất có chửi ầm lên.
Khi giây lát, đại quản sự Hắc Nguyệt rốt cuộc có phải đã chết hay không, hiện tại còn chưa biết, cũng không có thời gian đi nghiên cứu.
- Tiền bối Vu Thuấn, mong tiền bối tiếp tục giết Thanh Mộc Thần Vương, không cần phải để ý tới ta. Tạm thời cứ giao Hắc Nguyệt Thần Vương cho ta.
Bởi vì Thủy Tinh không cho người khác thời gian để kiểm chứng. Nàng khẽ kêu lên, sau đó toàn thân đã biến mất ở trong không gian. Thời điểm nàng lại xuất hiện, đã là ở trước mặt Hắc Nguyệt Thần Vương. Hắc Nguyệt Thần Vương vẫn theo bản năng nhìn về phía Thủy Tinh.
- Định...
Thủy Tinh lại định. Trong nháy mắt, Hắc Nguyệt Thần Vương lại bị định trụ.
Vu Thuấn gật đầu. Hắn nghe Thủy Tinh, tiếp tục giết Thanh Mộc Thần Vương. Hắn biết, chỉ có giết chết Thanh Mộc Thần Vương mới là sự giải cứu tốt nhất đối với Thủy Tinh. Hơn nữa hắn cũng nhìn ra được. Có Liệt Không Thử ở bên cạnh, Thủy Tinh sẽ không chết.
Những người khác muốn hôn mê. Bọn họ không biết Thủy Tinh làm sao làm được điều đó. Đột nhiên di chuyển qua trước mặt Hắc Nguyệt Thần Vương. Có vẻ như khe nứt không gian giết chết đại quản sự Hắc Nguyệt không phải là ngẫu nhiên. Thủy Tinh là ma pháp sư cường đại, che giấu không gian trâu bò sao? Bởi vì thời điểm Liệt Không Thử thi triển không gian thuật căn bản không có chấn động nào. Ngay cả cường giả cấp Thần Tướng cũng không nhìn ra được vấn đề trong đó.
Cùng lúc đó, hai đại đế quốc và Độc Cô gia ở gần đó đều dừng hành động. Bách tộc dường như còn chưa thật sự đi tới tuyệt lộ?
- Định...
Một giây sau, Thủy Tinh lại quát khẽ một từ. Nàng đứng ở đối diện Hắc Nguyệt Thần Vương, sử dụng thuật chữ định của Lưu Tinh Đồng không ngừng định Hắc Nguyệt Thần Vương. Bởi vì Hắc Nguyệt Thần Vương bị định trụ, ánh mắt hắn cũng không thể cử động được.
- Ta hiện tại có nên bắn mũi tên ra hay không?
Trong cung điện Cổ Ma lão nữ vương tinh linh cũng sợ ngây người khi nhìn thấy Thủy Tinh đột nhiên xuất hiện. Sau đó phản ứng đầu tiên chính là hiện tại nàng có nên bắn Thần Nỏ Tinh Linh ra hay không? Bởi vì nàng căn bản không biết có thể trực tiếp bắn chết Hắc Nguyệt Thần Vương hay không.
Không, nàng không có nửa điểm tự tin. Nàng hiểu rất rõ, căn bản bắn không chết Hắc Nguyệt Thần Vương, trái lại có thể sẽ phá hỏng cục diện do Thủy Tinh tạo ra.
Bởi vì thời điểm cuối cùng khi Vu Thuấn giết chết Thanh Mộc Thần Vương, nếu như nàng xuất tiễn ra phá hỏng trái lại sẽ không tốt. Phải biết rằng, hiện tại tròng mắt Hắc Nguyệt Thần Vương là không thể động. Bắn ra mũi tên, có khả năng sẽ khiến đường mắt của hắn lệch khỏi quỹ đạo ánh mắt của Thủy Tinh.
Như vậy, lấy thực lực của Hắc Nguyệt Thần Vương có thể đơn giản không trúng chiêu nữa.
Chính bởi vì như vậy, Tiểu Hắc cũng không có động tới Hắc Nguyệt Thần Vương. Bởi vì nó cũng không có cách nào giết chết Hắc Nguyệt Thần Vương.
- Thủy Tinh, tiếp tục như vậy không được đâu. Mắt sẽ hỏng mất.
Vu Nhai ở bên trong cơ thể của chính hắn, nhưng cái gì cũng không làm được. Thủy Tinh đã liên tục sử dụng năm lần thuật chữ Định. Mắt nàng đã chậm rãi đỏ dần. Hình như rất nhanh sẽ chảy máu. Phía bên Vu Thuấn còn chưa giết chết Thanh Mộc Thần Vương...
- Đáng chết. Tại sao Thanh Mộc Thần Vương lại khó giết chết như vậy?
Tim Vu Nhai đang rỉ máu.
Làm sao bây giờ? Rốt cuộc phải làm gì bây giờ?
- Thấm...
Trong lúc Vu Nhai đang sốt ruột, bỗng nhiên, hắn lại cảm thấy hắn nắm giữ được thân thể. Hắn có chút nghi ngờ trợn trừng mắt, nhìn về phía Vu Thuấn đang từ bên trong cơ thể hắn giống như gió bão đi ra. Đương nhiên, đó cũng chính là linh thể tàn hồn của Vu Thuấn. Đúng vào lúc này, Vu Thuấn không quay đầu lại nói:
- Hiện tại ta đã không cần thân thể của ngươi nữa. Thanh Mộc Thần Vương đã mất đi sức chiến đấu thân thể. Ta sử dụng lực lượng tinh thần tiếp tục chém hắn. Ngươi đi giúp Thủy Tinh. Nếu có biện pháp ngăn chặn Hắc Nguyệt Thần Vương thì làm. Nếu không làm được... vậy hãy dẫn theo Thủy Tinh trốn đi.
Quả thực, Hắc Nguyệt Thần Vương xuất hiện khiến Vu Thuấn và Bách tộc trở nên vô cùng bị động. Hắn cũng nhìn ra Thủy Tinh rất nhanh sẽ đến cực hạn. Hắn ở bên này chém giết Thanh Mộc Thần Vương vẫn cần thêm chút thời gian nữa. Nếu như Vu Nhai và Thủy Tinh không thể ngăn chặn Hắc Nguyệt Thần Vương...
Như vậy cũng chỉ có cách trốn. Không có con đường thứ hai.
Nếu như có thể ngăn chặn, vậy còn có hi vọng. Thân thể Vu Nhai đối với hắn đã không có tác dụng gì nữa. Vậy còn không bằng thả cho hắn rời khỏi, lấy Huyền Binh Điển nghịch thiên của hắn, nói không chừng thật sự có thể chạy trốn. Nếu tiếp tục phụ thể nữa, chẳng qua là chết cùng mình mà thôi.
Nghe hắn nói như thế, các Thần cấp của Bách tộc đều khổ sở giống như rơi xuống địa ngục vậy.
Đại quản sự Hắc Nguyệt thực sự là kẻ mau quên. Vết thương lành sẹo liền quên đau. Trước đây nếu không phải bởi vì có con chuột này ở đó, trong cuộc chiến đấu đưa Tiểu Mỹ đi, hắn sẽ hoàn mỹ hơn rất nhiều.
Nhưng hắn quá hưng phấn, hưng phấn tới mức quên mất con chuột nhỏ nghịch thiên này.
Sau đó...
- a. . .
Ở trên thân thể đại quản sự Hắc Nguyệt, đột nhiên xuất hiện thêm một khe nứt không gian cực lớn. Nụ cười hưng phấn trên khuôn mặt đại quản sự Hắc Nguyệt cứng đờ. SSau đó thân thể hắn trực tiếp vỡ nát. Toàn thân bị lực lượng không gian xé thành mảnh nhỏ...
Tuy rằng hắn nắm giữ thánh đạo không gian đặc biệt lợi hại, nhưng Liệt Không Thử còn lợi hại hơn cả hắn. Không phải nói cảm ngộ một loại thánh đạo có thể không bị loại thánh đạo đó giết chết. Lực lượng thiên địa là vô cùng vô tận. Cảm ngộ thánh đạo nghịch thiên. Đó chẳng qua bởi vì trời cũng không tức giận, không thật sự đánh xuống lực lượng đáng sợ. Chẳng qua là nghịch lại thiên đạo bình thường, ôn hòa mà thôi.
Nói ví dụ như, thánh đạo phong ngươi có thể khiến gió biến đổi. Nhưng thời điểm gió lớn thật sự bạo phát, ngươi không chắc có thể làm ngược lại được.
Đại quản sự Hắc Nguyệt bị khe nứt không gian trực tiếp cắt vặn, đâu còn có thể phản kháng. Hắn trực tiếp biến thành mảnh nhỏ, sau đó biến mất trong khe nứt không gian còn chưa hoàn toàn khép lại, không thấy bóng dáng nữa. Hắn sống hay chết cũng không biết được...
Tất cả mọi người đang ở đó đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng như vậy diễn ra. Chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao đại quản sự Hắc Nguyệt trực tiếp tiêu tùng như vậy?
Bất kể là phía bên địch hay bê ta đều không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Lẽ nào hắn ta lại xui xẻo như vậy? Bởi vì trận đại chiến Thần cấp này diễn ra, dẫn đến không gian không đủ ổn định, xuất hiện khe nứt không gian, lại vừa vặn đúng lúc hắn xông tới? Con người làm sao có thể có vận mạng tệ thành như vậy được?
Ngoại trừ Vu Nhai và Vu Thuấn ra, không có người nào nghi ngờ là do Tiểu Hắc làm. Bởi vì Tiểu Hắc thật sự làm không chớp mắt.
- Mẹ nó, ta đánh đánh giết giết cũng không giết chết được đại quản sự Hắc Nguyệt. Tiểu Hắc chỉ ra một đòn đã giết chết hắn sao?
Vu Nhai tuy rằng lo lắng cho Thủy Tinh, nhưng vẫn không nhịn được, trợn mắt há hốc mồm. Không thể tưởng tượng nổi, hắn thật sự kích động rất có chửi ầm lên.
Khi giây lát, đại quản sự Hắc Nguyệt rốt cuộc có phải đã chết hay không, hiện tại còn chưa biết, cũng không có thời gian đi nghiên cứu.
- Tiền bối Vu Thuấn, mong tiền bối tiếp tục giết Thanh Mộc Thần Vương, không cần phải để ý tới ta. Tạm thời cứ giao Hắc Nguyệt Thần Vương cho ta.
Bởi vì Thủy Tinh không cho người khác thời gian để kiểm chứng. Nàng khẽ kêu lên, sau đó toàn thân đã biến mất ở trong không gian. Thời điểm nàng lại xuất hiện, đã là ở trước mặt Hắc Nguyệt Thần Vương. Hắc Nguyệt Thần Vương vẫn theo bản năng nhìn về phía Thủy Tinh.
- Định...
Thủy Tinh lại định. Trong nháy mắt, Hắc Nguyệt Thần Vương lại bị định trụ.
Vu Thuấn gật đầu. Hắn nghe Thủy Tinh, tiếp tục giết Thanh Mộc Thần Vương. Hắn biết, chỉ có giết chết Thanh Mộc Thần Vương mới là sự giải cứu tốt nhất đối với Thủy Tinh. Hơn nữa hắn cũng nhìn ra được. Có Liệt Không Thử ở bên cạnh, Thủy Tinh sẽ không chết.
Những người khác muốn hôn mê. Bọn họ không biết Thủy Tinh làm sao làm được điều đó. Đột nhiên di chuyển qua trước mặt Hắc Nguyệt Thần Vương. Có vẻ như khe nứt không gian giết chết đại quản sự Hắc Nguyệt không phải là ngẫu nhiên. Thủy Tinh là ma pháp sư cường đại, che giấu không gian trâu bò sao? Bởi vì thời điểm Liệt Không Thử thi triển không gian thuật căn bản không có chấn động nào. Ngay cả cường giả cấp Thần Tướng cũng không nhìn ra được vấn đề trong đó.
Cùng lúc đó, hai đại đế quốc và Độc Cô gia ở gần đó đều dừng hành động. Bách tộc dường như còn chưa thật sự đi tới tuyệt lộ?
- Định...
Một giây sau, Thủy Tinh lại quát khẽ một từ. Nàng đứng ở đối diện Hắc Nguyệt Thần Vương, sử dụng thuật chữ định của Lưu Tinh Đồng không ngừng định Hắc Nguyệt Thần Vương. Bởi vì Hắc Nguyệt Thần Vương bị định trụ, ánh mắt hắn cũng không thể cử động được.
- Ta hiện tại có nên bắn mũi tên ra hay không?
Trong cung điện Cổ Ma lão nữ vương tinh linh cũng sợ ngây người khi nhìn thấy Thủy Tinh đột nhiên xuất hiện. Sau đó phản ứng đầu tiên chính là hiện tại nàng có nên bắn Thần Nỏ Tinh Linh ra hay không? Bởi vì nàng căn bản không biết có thể trực tiếp bắn chết Hắc Nguyệt Thần Vương hay không.
Không, nàng không có nửa điểm tự tin. Nàng hiểu rất rõ, căn bản bắn không chết Hắc Nguyệt Thần Vương, trái lại có thể sẽ phá hỏng cục diện do Thủy Tinh tạo ra.
Bởi vì thời điểm cuối cùng khi Vu Thuấn giết chết Thanh Mộc Thần Vương, nếu như nàng xuất tiễn ra phá hỏng trái lại sẽ không tốt. Phải biết rằng, hiện tại tròng mắt Hắc Nguyệt Thần Vương là không thể động. Bắn ra mũi tên, có khả năng sẽ khiến đường mắt của hắn lệch khỏi quỹ đạo ánh mắt của Thủy Tinh.
Như vậy, lấy thực lực của Hắc Nguyệt Thần Vương có thể đơn giản không trúng chiêu nữa.
Chính bởi vì như vậy, Tiểu Hắc cũng không có động tới Hắc Nguyệt Thần Vương. Bởi vì nó cũng không có cách nào giết chết Hắc Nguyệt Thần Vương.
- Thủy Tinh, tiếp tục như vậy không được đâu. Mắt sẽ hỏng mất.
Vu Nhai ở bên trong cơ thể của chính hắn, nhưng cái gì cũng không làm được. Thủy Tinh đã liên tục sử dụng năm lần thuật chữ Định. Mắt nàng đã chậm rãi đỏ dần. Hình như rất nhanh sẽ chảy máu. Phía bên Vu Thuấn còn chưa giết chết Thanh Mộc Thần Vương...
- Đáng chết. Tại sao Thanh Mộc Thần Vương lại khó giết chết như vậy?
Tim Vu Nhai đang rỉ máu.
Làm sao bây giờ? Rốt cuộc phải làm gì bây giờ?
- Thấm...
Trong lúc Vu Nhai đang sốt ruột, bỗng nhiên, hắn lại cảm thấy hắn nắm giữ được thân thể. Hắn có chút nghi ngờ trợn trừng mắt, nhìn về phía Vu Thuấn đang từ bên trong cơ thể hắn giống như gió bão đi ra. Đương nhiên, đó cũng chính là linh thể tàn hồn của Vu Thuấn. Đúng vào lúc này, Vu Thuấn không quay đầu lại nói:
- Hiện tại ta đã không cần thân thể của ngươi nữa. Thanh Mộc Thần Vương đã mất đi sức chiến đấu thân thể. Ta sử dụng lực lượng tinh thần tiếp tục chém hắn. Ngươi đi giúp Thủy Tinh. Nếu có biện pháp ngăn chặn Hắc Nguyệt Thần Vương thì làm. Nếu không làm được... vậy hãy dẫn theo Thủy Tinh trốn đi.
Quả thực, Hắc Nguyệt Thần Vương xuất hiện khiến Vu Thuấn và Bách tộc trở nên vô cùng bị động. Hắn cũng nhìn ra Thủy Tinh rất nhanh sẽ đến cực hạn. Hắn ở bên này chém giết Thanh Mộc Thần Vương vẫn cần thêm chút thời gian nữa. Nếu như Vu Nhai và Thủy Tinh không thể ngăn chặn Hắc Nguyệt Thần Vương...
Như vậy cũng chỉ có cách trốn. Không có con đường thứ hai.
Nếu như có thể ngăn chặn, vậy còn có hi vọng. Thân thể Vu Nhai đối với hắn đã không có tác dụng gì nữa. Vậy còn không bằng thả cho hắn rời khỏi, lấy Huyền Binh Điển nghịch thiên của hắn, nói không chừng thật sự có thể chạy trốn. Nếu tiếp tục phụ thể nữa, chẳng qua là chết cùng mình mà thôi.
Nghe hắn nói như thế, các Thần cấp của Bách tộc đều khổ sở giống như rơi xuống địa ngục vậy.
/1991
|