Nàng liền tin vào câu chuyện bịa đặt của Vu Nhai, bắt đầu giải thích.
Đối với chuyện Vu Nhai đại biểu đế quốc Huyền Binh điều tra Nguyệt Lâm Sa, tất cả mọi người không nghi ngờ. Nguyệt Lâm Sa được khen là ma pháp sư có khả năng trở thành nữ đế ma pháp nhất. Hiện tại đại lục loạn như vậy, đế quốc Huyền Binh có chút tâm tư đối với Nguyệt Lâm Sa cũng là chuyện bình thường.
- Nguyệt Lâm Sa và đoàn ủng hộ công chúa biến mất như thế?
Vu Nhai khẽ nhíu mày.
- A. Thật ra ngày bọn họ mất tích, chúng ta cái gì cũng không biết. Mãi đến ngày hôm sau mới có lời đồn ra. Sợ rằng những gì chúng ta biết còn ít hơn so với ngươi.
Tô Lôi lại nói. Nàng căn bản không quan tâm tới chuyện của Nguyệt Lâm Sa. Ở trong mắt nàng, điều có thể khiến cho người nàng để ý vĩnh viễn được sống hạnh phúc mới là quan trọng nhất. Còn nữa, chuyện bái tế Hoàng hậu nương nương cũng phải coi trọng. Đó là nơi nàng gửi gắm hy vọng của mình.
Đúng vậy, rời xa gia hương, ở nơi tha hương này còn phải chiếu cố cho sư phụ bị điên, sợ rằng trong lòng Tô Lôi cũng không tốt lắm.
- Ai, thì ra là như vậy.
Vu Nhai cũng biết câu hỏi của hắn có chút dư thừa. Hắn cũng không nghĩ ra mình có thể hỏi được điều gì. Chẳng qua hắn muốn cho Tô Lôi tin tưởng thân phận của bọn họ mà thôi. Hắn lại nói:
- Không biết tiếp theo, tiểu thư Tô Lôi có tính toán gì không? Có muốn trở về đế quốc Huyền Binh hay không?
Trong nháy mắt, sắc mặt Tô Lôi, Tu Tư và lão nhân kia đều có chút biến hóa.
- Yên tâm, phía bên đế quốc Huyền Binh cũng không cưỡng chế, bắt chúng ta dẫn các ngươi trở lại. Nói không dễ nghe, thực lực Ngôn thánh ma đạo sư ở trong thế giới loạn lạc hiện tại cũng không có bất kỳ tác dụng gì. Chỉ là dù sao nàng cũng đã từng đại biểu cho ma pháp của đế quốc Huyền Binh. Hiện tại biến thành bộ dạng như vậy, nếu như không giúp nàng một chút, đế quốc Huyền Binh cũng không còn mặt mũi nào. Đúng rồi, nếu như muốn trở về, chúng ta có thể giúp một tay.
Lời Vu Nhai nói là sự thật. Đối với lão xử nữ vạn năm đáng thương như vậy, Vu Nhai đã không quá lưu ý nữa.
Khi thực lực của ngươi đạt tới trình độ nhất định, đối với rất nhiều chuyện sẽ trở nên hờ hững.
Thật ra Vu Nhai rất cảm động khi thấy Tô Lôi đối với sư phụ không bỏ không rời. Hiện tại đế quốc Ma Pháp loạn như vậy, thật sự không phải là nơi có thể ở lâu. Huống hồ kế tiếp là đại hội săn bắn. Sợ rằng nàng còn có thể bị trục xuất khỏi phạm vi Phiêu Phong Thành.
- Không, sư phụ nàng không muốn rời đi Phiêu Phong Thành.
Tô Lôi suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nhìn về phía sư phụ đang nằm ở trên giường yên lặng lắc đầu.
- A? Là vạn năm lão... Xin lỗi, là bản thân sư phụ của nàng không muốn trở về, là nàng cố gắng đi tới Phiêu Phong Thành sao?
Vu Nhai theo bản năng muốn gọi là lão xử nữ vạn năm. Chỉ có điều ở trước mặt đệ tử người ta nói như vậy, nếu không tốt sẽ khiến người ta trở mặt.
Tô Lôi quả nhiên biến sắc không mấy thoải mái. Ánh mắt nàng nhìn Vu Nhai có chút oán hận. Nhưng rất nhanh nàng lại bình tĩnh trở lại. Dù sao quả thực có rất nhiều người gọi sư phụ nàng như vậy. Sư phụ cũng đã làm rất nhiều chuyện không tốt. A, bởi vì Vu Nhai gọi như vậy, chút nghi ngờ trong lòng Tô Lôi cũng tan biến. Chỉ có người của đế quốc Huyền Binh biết sư phụ mới gọi sư phụ như vậy.
- Đúng vậy, là sư phụ ta muốn tự mình tới đây. Ta cũng không biết vì nguyên nhân gì. Hình như là nam nhân mà sư phụ yêu trước đó ở trong này. Các ngươi yên tâm. Sư phụ đã biến thành bộ dạng như vậy, tuyệt đối sẽ không để lộ tin tức cơ mật gì của đế quốc Huyền Binh.
Tô Lôi trả lời, chợt trên mặt thoáng đổi. Nàng nghĩ đến chuyện sư phụ đã từng là nhân vật quan trọng của đế quốc Huyền Binh, vội vàng bồi thêm một câu.
Nam nhân yêu mến lại ở trong này?
Vu Nhai không nhịn được nhìn về phía Ngôn Vũ, Ngôn thánh ma đạo sư đang nằm trên giường. Xem ra chuyện của nữ nhân biến thái này cũng không đơn giản. Nhưng hắn lười suy nghĩ nhiều về chuyện biến thái của nàng. Hắn nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Được. Vậy không biết chúng ta có thể ở lại chỗ của các ngươi hay không?
Lại là ngôn ngữ hoàn toàn nhảy vọt. Ba người lại bị hắn làm cho choáng váng. Nhưng rất nhanh hắn đã kịp phản ứng. Ở lại. Bọn họ muốn làm gì? Còn muốn tiếp tục điều tra và quan sát Ngôn thánh ma đạo sư sao?
- Yên tâm, sẽ không ở không nhà các ngươi. Nói ví dụ như chuyện đại hội săn bắn, chúng ta có thể đại biểu xóm nghèo các ngươi tham gia. Chúng ta chỉ muốn có một chỗ đặt chân mà thôi. Đương nhiên, mong ba vị đừng đi tố giác thân phận của chúng ta.
Vu Nhai lại nói.
Lời này cũng là lời nói thật. Về phần vấn đề thân phận, chỉ cần không gây ầm ĩ tới mức cả thành đều biết, sẽ không có chuyện gì.
Tất nhiên còn có rất nhiều người oán hận đế quốc Huyền Binh, rất nhiều phiền phức. Đúng vậy. Vu Nhai chỉ sợ dính phải phiền toái. Những cái khác không đáng nói tới. Hắn cũng không phải là ma pháp sư đế quốc Huyền Binh thật sự. Hiện tại tất cả mọi người đều bận rộn chuẩn bị cho đại hội săn bắn. Mặc dù biết hai người là do đế quốc Huyền Binh phái tới, chỉ cần xác nhận thực lực của hai người chỉ là Thánh cấp, những người khác sẽ không để ý tới bọn họ.
Dù sao, hiện tại kẻ địch lớn nhất của đế quốc Ma Pháp là dân Cổ Duệ, cũng là kẻ địch của đế quốc Huyền Binh. Dù sao, hiện tại các thế lực của đế quốc Ma Pháp đều có tâm tư riêng. Bất kỳ ai cũng sẽ không tùy tiện đắc tội đế quốc Huyền Binh.
Chỉ cần không phải chạm đến điểm mấu chốt của bọn họ, bọn họ sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt.
Giống như sư đồ Tô Lôi, sớm đã có người điều tra qua thánh ma đạo sư thường hay phát điên này. Nhưng hai người bọn họ vẫn đang ở đây.
Hiện tại Vu Nhai chính là sử dụng tình trạng nửa ẩn nấp này để hoàn toàn che giấu bản thân, khiến người ta căn bản không đoán ra được thân phận thực sự của hắn, khiến người ta hiểu lầm hắn thật sự do đế quốc Huyền Binh phái tới. Cũng không có ai nghĩ nhiều tới việc, hắn ngoại trừ điều tra Nguyệt Lâm Sa ra còn muốn làm gì.
Tất nhiên đám người Tô Lôi cũng sẽ không hỏi bọn hắn muốn làm gì.
Đám người Tô Lôi đương nhiên cũng sẽ không đi tìm phía bên chính phủ của đế quốc Ma Pháp để tố giác. Tố giác Vu Nhai không phải là tố giác chính bản thân các nàng sao? Thậm chí thời điểm nghe thấy Vu Nhai muốn giúp bọn họ tham gia đại hội săn bắn, ánh mắt bọn họ liền sáng ngời. Lấy thực lực vị ma pháp sư hệ thổ này cường đại như vậy, nếu như cũng tham gia, khẳng định có thể bảo vệ được toàn bộ xóm nghèo không bị đuổi đi.
- Được, vậy đa tạ hai vị. Cũng hi vọng các ngươi không cần biết tính làm cái gì, cũng không nên tổn hại nơi đây.
Cứ như vậy, Vu Nhai thuận lợi ở lại, ở ngay trong một căn nhà lụp xụp gần căn nhà gỗ của sư đồ Tô Lôi. Hen tại Vu Nhai đương nhiên đã biết vì sao xung quanh có quảng trường nhỏ lại không có người ở.
Đối với chuyện Vu Nhai đại biểu đế quốc Huyền Binh điều tra Nguyệt Lâm Sa, tất cả mọi người không nghi ngờ. Nguyệt Lâm Sa được khen là ma pháp sư có khả năng trở thành nữ đế ma pháp nhất. Hiện tại đại lục loạn như vậy, đế quốc Huyền Binh có chút tâm tư đối với Nguyệt Lâm Sa cũng là chuyện bình thường.
- Nguyệt Lâm Sa và đoàn ủng hộ công chúa biến mất như thế?
Vu Nhai khẽ nhíu mày.
- A. Thật ra ngày bọn họ mất tích, chúng ta cái gì cũng không biết. Mãi đến ngày hôm sau mới có lời đồn ra. Sợ rằng những gì chúng ta biết còn ít hơn so với ngươi.
Tô Lôi lại nói. Nàng căn bản không quan tâm tới chuyện của Nguyệt Lâm Sa. Ở trong mắt nàng, điều có thể khiến cho người nàng để ý vĩnh viễn được sống hạnh phúc mới là quan trọng nhất. Còn nữa, chuyện bái tế Hoàng hậu nương nương cũng phải coi trọng. Đó là nơi nàng gửi gắm hy vọng của mình.
Đúng vậy, rời xa gia hương, ở nơi tha hương này còn phải chiếu cố cho sư phụ bị điên, sợ rằng trong lòng Tô Lôi cũng không tốt lắm.
- Ai, thì ra là như vậy.
Vu Nhai cũng biết câu hỏi của hắn có chút dư thừa. Hắn cũng không nghĩ ra mình có thể hỏi được điều gì. Chẳng qua hắn muốn cho Tô Lôi tin tưởng thân phận của bọn họ mà thôi. Hắn lại nói:
- Không biết tiếp theo, tiểu thư Tô Lôi có tính toán gì không? Có muốn trở về đế quốc Huyền Binh hay không?
Trong nháy mắt, sắc mặt Tô Lôi, Tu Tư và lão nhân kia đều có chút biến hóa.
- Yên tâm, phía bên đế quốc Huyền Binh cũng không cưỡng chế, bắt chúng ta dẫn các ngươi trở lại. Nói không dễ nghe, thực lực Ngôn thánh ma đạo sư ở trong thế giới loạn lạc hiện tại cũng không có bất kỳ tác dụng gì. Chỉ là dù sao nàng cũng đã từng đại biểu cho ma pháp của đế quốc Huyền Binh. Hiện tại biến thành bộ dạng như vậy, nếu như không giúp nàng một chút, đế quốc Huyền Binh cũng không còn mặt mũi nào. Đúng rồi, nếu như muốn trở về, chúng ta có thể giúp một tay.
Lời Vu Nhai nói là sự thật. Đối với lão xử nữ vạn năm đáng thương như vậy, Vu Nhai đã không quá lưu ý nữa.
Khi thực lực của ngươi đạt tới trình độ nhất định, đối với rất nhiều chuyện sẽ trở nên hờ hững.
Thật ra Vu Nhai rất cảm động khi thấy Tô Lôi đối với sư phụ không bỏ không rời. Hiện tại đế quốc Ma Pháp loạn như vậy, thật sự không phải là nơi có thể ở lâu. Huống hồ kế tiếp là đại hội săn bắn. Sợ rằng nàng còn có thể bị trục xuất khỏi phạm vi Phiêu Phong Thành.
- Không, sư phụ nàng không muốn rời đi Phiêu Phong Thành.
Tô Lôi suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nhìn về phía sư phụ đang nằm ở trên giường yên lặng lắc đầu.
- A? Là vạn năm lão... Xin lỗi, là bản thân sư phụ của nàng không muốn trở về, là nàng cố gắng đi tới Phiêu Phong Thành sao?
Vu Nhai theo bản năng muốn gọi là lão xử nữ vạn năm. Chỉ có điều ở trước mặt đệ tử người ta nói như vậy, nếu không tốt sẽ khiến người ta trở mặt.
Tô Lôi quả nhiên biến sắc không mấy thoải mái. Ánh mắt nàng nhìn Vu Nhai có chút oán hận. Nhưng rất nhanh nàng lại bình tĩnh trở lại. Dù sao quả thực có rất nhiều người gọi sư phụ nàng như vậy. Sư phụ cũng đã làm rất nhiều chuyện không tốt. A, bởi vì Vu Nhai gọi như vậy, chút nghi ngờ trong lòng Tô Lôi cũng tan biến. Chỉ có người của đế quốc Huyền Binh biết sư phụ mới gọi sư phụ như vậy.
- Đúng vậy, là sư phụ ta muốn tự mình tới đây. Ta cũng không biết vì nguyên nhân gì. Hình như là nam nhân mà sư phụ yêu trước đó ở trong này. Các ngươi yên tâm. Sư phụ đã biến thành bộ dạng như vậy, tuyệt đối sẽ không để lộ tin tức cơ mật gì của đế quốc Huyền Binh.
Tô Lôi trả lời, chợt trên mặt thoáng đổi. Nàng nghĩ đến chuyện sư phụ đã từng là nhân vật quan trọng của đế quốc Huyền Binh, vội vàng bồi thêm một câu.
Nam nhân yêu mến lại ở trong này?
Vu Nhai không nhịn được nhìn về phía Ngôn Vũ, Ngôn thánh ma đạo sư đang nằm trên giường. Xem ra chuyện của nữ nhân biến thái này cũng không đơn giản. Nhưng hắn lười suy nghĩ nhiều về chuyện biến thái của nàng. Hắn nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Được. Vậy không biết chúng ta có thể ở lại chỗ của các ngươi hay không?
Lại là ngôn ngữ hoàn toàn nhảy vọt. Ba người lại bị hắn làm cho choáng váng. Nhưng rất nhanh hắn đã kịp phản ứng. Ở lại. Bọn họ muốn làm gì? Còn muốn tiếp tục điều tra và quan sát Ngôn thánh ma đạo sư sao?
- Yên tâm, sẽ không ở không nhà các ngươi. Nói ví dụ như chuyện đại hội săn bắn, chúng ta có thể đại biểu xóm nghèo các ngươi tham gia. Chúng ta chỉ muốn có một chỗ đặt chân mà thôi. Đương nhiên, mong ba vị đừng đi tố giác thân phận của chúng ta.
Vu Nhai lại nói.
Lời này cũng là lời nói thật. Về phần vấn đề thân phận, chỉ cần không gây ầm ĩ tới mức cả thành đều biết, sẽ không có chuyện gì.
Tất nhiên còn có rất nhiều người oán hận đế quốc Huyền Binh, rất nhiều phiền phức. Đúng vậy. Vu Nhai chỉ sợ dính phải phiền toái. Những cái khác không đáng nói tới. Hắn cũng không phải là ma pháp sư đế quốc Huyền Binh thật sự. Hiện tại tất cả mọi người đều bận rộn chuẩn bị cho đại hội săn bắn. Mặc dù biết hai người là do đế quốc Huyền Binh phái tới, chỉ cần xác nhận thực lực của hai người chỉ là Thánh cấp, những người khác sẽ không để ý tới bọn họ.
Dù sao, hiện tại kẻ địch lớn nhất của đế quốc Ma Pháp là dân Cổ Duệ, cũng là kẻ địch của đế quốc Huyền Binh. Dù sao, hiện tại các thế lực của đế quốc Ma Pháp đều có tâm tư riêng. Bất kỳ ai cũng sẽ không tùy tiện đắc tội đế quốc Huyền Binh.
Chỉ cần không phải chạm đến điểm mấu chốt của bọn họ, bọn họ sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt.
Giống như sư đồ Tô Lôi, sớm đã có người điều tra qua thánh ma đạo sư thường hay phát điên này. Nhưng hai người bọn họ vẫn đang ở đây.
Hiện tại Vu Nhai chính là sử dụng tình trạng nửa ẩn nấp này để hoàn toàn che giấu bản thân, khiến người ta căn bản không đoán ra được thân phận thực sự của hắn, khiến người ta hiểu lầm hắn thật sự do đế quốc Huyền Binh phái tới. Cũng không có ai nghĩ nhiều tới việc, hắn ngoại trừ điều tra Nguyệt Lâm Sa ra còn muốn làm gì.
Tất nhiên đám người Tô Lôi cũng sẽ không hỏi bọn hắn muốn làm gì.
Đám người Tô Lôi đương nhiên cũng sẽ không đi tìm phía bên chính phủ của đế quốc Ma Pháp để tố giác. Tố giác Vu Nhai không phải là tố giác chính bản thân các nàng sao? Thậm chí thời điểm nghe thấy Vu Nhai muốn giúp bọn họ tham gia đại hội săn bắn, ánh mắt bọn họ liền sáng ngời. Lấy thực lực vị ma pháp sư hệ thổ này cường đại như vậy, nếu như cũng tham gia, khẳng định có thể bảo vệ được toàn bộ xóm nghèo không bị đuổi đi.
- Được, vậy đa tạ hai vị. Cũng hi vọng các ngươi không cần biết tính làm cái gì, cũng không nên tổn hại nơi đây.
Cứ như vậy, Vu Nhai thuận lợi ở lại, ở ngay trong một căn nhà lụp xụp gần căn nhà gỗ của sư đồ Tô Lôi. Hen tại Vu Nhai đương nhiên đã biết vì sao xung quanh có quảng trường nhỏ lại không có người ở.
/1991
|