- Bởi vậy, chúng ta đã sớm chuẩn bị xong một quyển trục ma pháp trận hệ thổ, chuẩn bị vây khốn Nguyệt Ninh Á và chủ lực của Băng Tuyết Ma Vương. Đương nhiên, trong lúc đó chúng ta cũng sẽ bị vây khốn. Không có cách nào. Nếu như không phát động quyển trục như vậy, sẽ không nhốt được lực lượng cường đại như của Nguyệt Ninh Á. . .
Lan Quân Hi giải thích thật nhanh:
- Sau đó khi chúng ta bị nhốt, lại do tự ta phá giải, rời khỏi nơi này. Dù sao ta hiểu rõ thuộc tính và trận pháp của quyển trục này. . . Rời khỏi nơi này, ta sẽ nghĩ biện pháp triệu tập nhân mã tới đây giết ngược lại Nguyệt Ninh Á. Đồng thời, nếu như chủ lực chính của Nguyệt Ninh Á ở chỗ này, như vậy các đội ngũ khác của Băng Tuyết Ma Vương nhất định sẽ yếu hơn rất nhiều, cũng có thể giết chết. . .
- A, vậy kế hoạch này không phải rất hoàn mỹ sao?
Vu Nhai trợn trừng mắt:
- Tình huống trước mắt không phải như nàng nói sao?
Đúng vậy, giống như lời Lan Quân Hi nói, bởi vì nàng hiểu rõ trận pháp, cho nên mới phá giải, cũng tạm thời an toàn. Trái lại đám người phía Nguyệt Ninh Á, bây giờ còn đang bị điên cuồng công kích. Nếu không phải ma pháp sư phía nàng cường đại, chỉ sợ đã sớm bị tiêu diệt.
- Nhưng có hai điểm ta không dự đoán được. Thứ nhất, ta không ngờ rằng Nguyệt Ninh Á ra tay nhanh như vậy, còn ra tay trắng trợn như vậy. Không biết Băng Tuyết Ma Vương cho nàng dũng khí gì, khiến ta có phần trở tay không kịp.
Lan Quân Hi hít một hơi thật sâu trả lời. Nàng dự đoán chính là trong lúc ở đại hội săn bắn Nguyệt Ninh Á sẽ tìm cơ hội bí mật giết chết nàng, chứ không phải phát động trước mặt vô số người như vậy. Nàng thở dài, lại nói:
- Điều thứ hai ta không ngờ tới chính là ngươi thật sự phát động quyển trục ma pháp trận này tới mức hoàn mỹ như vậy. Phát động không có nửa điểm sai sót. Dường như do đích thân người chế tạo quyển trục ma pháp trận này phát động vậy.
- Ách, đa tạ đã khích lệ. Phát động hoàn mỹ không phải rất tốt sao?
Vu Nhai tiếp tục mờ mịt nói.
- Tốt em gái ngươi ấy. Sau khi phát động hoàn mỹ chính là ma pháp trận Thần cấp hoàn mỹ. Ta làm sao phá giải được. Chúng ta làm sao rời khỏi được? Vậy chúng ta còn làm sao tiến hành kế hoạch giết ngược được nữa?
Lan Quân Hi không nhịn được lớn tiếng mắng. Không có cách nào, nàng thật sự có chút uất nghẹn. Nếu như phát động không tốt, nàng còn có thể yên tâm thoải mái điên cuồng mắng gia hỏa "Ngụy Linh" này. Nhưng người ta lại phát động quá mức hoàn mỹ. Cho dù nàng mắng cũng chỉ là tức giận mắng mình, không có cách nào trách tội người ta. Thật sự quá ủy khuất. Tại sao từ khi gặp phải người này, nàng luôn luôn có cảm giác này?
- Cái này. . . Làm sao có thể trách ta được. Vừa rồi vẫn là nàng bảo ta phát động hoàn mỹ. Ta nói với nàng, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.
- Cái này. . .
Lan Quân Hi bị nói vậy, nghẹn họng. Đúng vậy, vừa rồi, đúng là nàng bảo người ta phát động hoàn mỹ. Nhưng nàng cũng chỉ đang khích lệ mà thôi. Nàng không nghĩ tới gia hỏa "Ngụy Linh" này lại thật sự làm được. Nàng vì sợ "Ngụy Linh" làm không tốt mới bảo hắn cố gắng hết mức.
Càng lúc càng thấy ủy khuất. Lan Quân Hi có cảm giác muốn rơi lệ lại không rơi được. Không, là trong bụng đang sôi ầm ầm.
- Còn nữa, nàng cũng không sớm nói với ta, nàng có một kế hoạch như thế. . . A, tiểu thư Lan Quân Hi, vì sao nàng không sớm nói cho ta biết?
Vu Nhai lại cường điệu hỏi thăm. Thật ra hắn hiểu rất rõ. Nhất định là Lan Quân Hi không tin được mình mới không nói gì.
Khóe miệng Lan Quân Hi giật giật vài cái, lại nghẹn một hồi không nói ra được nửa câu. Đúng là nàng đã không sớm nói với hắn về chuyện này.
Nhưng có trời mới biết được gia hỏa này lại đáng sợ như vậy. Nàng vốn cảm thấy thực lực của Đặc Lai Nhĩ sợ rằng không có cách nào khống chế được ma pháp trận này. Thời điểm phát động sẽ bị Nguyệt Ninh Á phá hỏng. Bởi vậy nàng mới tìm tới "Ngụy Linh" có lực khống chế mạnh hơn. Kết quả "Ngụy Linh" quá mạnh mẽ.
- Nhất định là nàng sơ suất nên quên nói với ta đúng không? Ai, nếu chuyện đều thành thế này, ta cũng không oán giận nàng. Hiện tại quan trọng nhất vẫn là vấn đề chúng ta phải làm thế nào để ra ngoài.
Vu Nhai nhìn thấy Lan Quân Hi trước sau không nói gì, nghẹn tới mức sắc mặt đỏ bừng, lại thở dài nói. Lời này vừa nói ra, khiến Lan Quân Hi đang uất nghẹn thiếu chút nữa thì tức giận tới hôn mê bất tỉnh. Đây là loại người gì vậy? Còn muốn oán giận ta sao?
Lan Quân Hi rốt cuộc vẫn quyết định ép nỗi tức giận này xuống.
Trên thực tế, từ đầu đến cuối đều là do nàng sai. Nàng đoán sai thực lực của người ta, còn không tin tưởng người ta, còn không báo cho người ta biết kế hoạch của mình. Cuối cùng lại bảo hắn phát động hoàn mỹ, mới tạo thành tình huống trước mắt.
Những người của Thanh Môn ủng hộ Lan Quân Hi nhiệt tình nhất cũng tức giận thiếu chút nữa thì giậm chân đấm ngực. Nhưng bọn họ cũng không có lý do gì để gây khó dễ cho hắn. Vẫn phải nói tới đạo lý.
Ngược lại, Tô Lôi và Tu Tư cũng ở trong đội ngũ, chỉ có điều bọn họ không có quyền phát ngôn gì. Tuy nhiên, ánh mắt hai người nhìn Vu Nhai càng ngày càng sợ hãi. Gia hỏa này chính là ma pháp sư đến từ đế quốc Huyền Binh, làm sao lại đáng sợ như vậy?
- Không có cách nào khác, chỉ có thể đi từng bước hóa giải trận pháp để ra ngoài.
Cuối cùng Lan Quân Hi kìm chế được lửa giận, nói.
Vừa rồi đã nói, nàng chỉ mới hóa giải được một phần ma pháp trận ở vị trí bọn họ đang đứng. Nếu như bọn họ lại di chuyển, sẽ gặp phải công kích khác. Bởi vậy, bọn họ chỉ có thể chậm rãi, đi từng bước một, hóa giải trận pháp, từ từ đánh ra một lối đi, giống như đang đào đường hầm.
Về phần phía bên Nguyệt Ninh Á, nàng cũng lười để ý tới.
Hiện tại tuy rằng đều có thể nhìn thấy đối phương, nhưng ở giữa lại cách một bức tường vô hình. Qua đó cũng sẽ bị công kích. Lan Quân Hi cũng không có khả năng đi về phía Nguyệt Ninh Á hóa giải trận pháp. Đi hướng đó, không phải là giúp bọn họ sao?
- Lan Quân Hi, tiện nhân nhà ngươi, không ngờ phát động loại trận pháp đáng chết này.
Nguyệt Ninh Á vẫn ở bên kia tức giận mắng. Chỉ có điều, khi phát hiện bản thân Lan Quân Hi cũng bị nhốt ở trong này, nàng lại cười ha ha. Đương nhiên vẫn là những lời châm chọc. Phía bên Lan Quân Hi vẫn không nhìn bọn họ. Ra ngoài quan trọng hơn.
Cứ như vậy. Lan Quân Hi bắt đầu hóa giải trận pháp, từng bước hóa giải. . .
Nhưng con mẹ nó, khi màn đêm buông xuống, không ngờ chỉ hóa giải được một khu vực nhỏ đủ cho 60 người bọn họ hoạt động mà thôi. Chẳng qua bọn họ không còn phải chen chúc với nhau như lúc trước. Chờ sau khi hoàn toàn hóa giải, cũng không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào. Thời điểm nghỉ ngơi ăn cơm, mặt Lan Quân Hi đã hoàn toàn sầm xuống. Bây giờ nàng mới giống như một ma pháp sư hắc ám.
Ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào tên đầu sỏ gây ra chuyện kia. Đáng chết, ngươi nghe xem gia hỏa này còn nói cái gì nữa.
Lan Quân Hi giải thích thật nhanh:
- Sau đó khi chúng ta bị nhốt, lại do tự ta phá giải, rời khỏi nơi này. Dù sao ta hiểu rõ thuộc tính và trận pháp của quyển trục này. . . Rời khỏi nơi này, ta sẽ nghĩ biện pháp triệu tập nhân mã tới đây giết ngược lại Nguyệt Ninh Á. Đồng thời, nếu như chủ lực chính của Nguyệt Ninh Á ở chỗ này, như vậy các đội ngũ khác của Băng Tuyết Ma Vương nhất định sẽ yếu hơn rất nhiều, cũng có thể giết chết. . .
- A, vậy kế hoạch này không phải rất hoàn mỹ sao?
Vu Nhai trợn trừng mắt:
- Tình huống trước mắt không phải như nàng nói sao?
Đúng vậy, giống như lời Lan Quân Hi nói, bởi vì nàng hiểu rõ trận pháp, cho nên mới phá giải, cũng tạm thời an toàn. Trái lại đám người phía Nguyệt Ninh Á, bây giờ còn đang bị điên cuồng công kích. Nếu không phải ma pháp sư phía nàng cường đại, chỉ sợ đã sớm bị tiêu diệt.
- Nhưng có hai điểm ta không dự đoán được. Thứ nhất, ta không ngờ rằng Nguyệt Ninh Á ra tay nhanh như vậy, còn ra tay trắng trợn như vậy. Không biết Băng Tuyết Ma Vương cho nàng dũng khí gì, khiến ta có phần trở tay không kịp.
Lan Quân Hi hít một hơi thật sâu trả lời. Nàng dự đoán chính là trong lúc ở đại hội săn bắn Nguyệt Ninh Á sẽ tìm cơ hội bí mật giết chết nàng, chứ không phải phát động trước mặt vô số người như vậy. Nàng thở dài, lại nói:
- Điều thứ hai ta không ngờ tới chính là ngươi thật sự phát động quyển trục ma pháp trận này tới mức hoàn mỹ như vậy. Phát động không có nửa điểm sai sót. Dường như do đích thân người chế tạo quyển trục ma pháp trận này phát động vậy.
- Ách, đa tạ đã khích lệ. Phát động hoàn mỹ không phải rất tốt sao?
Vu Nhai tiếp tục mờ mịt nói.
- Tốt em gái ngươi ấy. Sau khi phát động hoàn mỹ chính là ma pháp trận Thần cấp hoàn mỹ. Ta làm sao phá giải được. Chúng ta làm sao rời khỏi được? Vậy chúng ta còn làm sao tiến hành kế hoạch giết ngược được nữa?
Lan Quân Hi không nhịn được lớn tiếng mắng. Không có cách nào, nàng thật sự có chút uất nghẹn. Nếu như phát động không tốt, nàng còn có thể yên tâm thoải mái điên cuồng mắng gia hỏa "Ngụy Linh" này. Nhưng người ta lại phát động quá mức hoàn mỹ. Cho dù nàng mắng cũng chỉ là tức giận mắng mình, không có cách nào trách tội người ta. Thật sự quá ủy khuất. Tại sao từ khi gặp phải người này, nàng luôn luôn có cảm giác này?
- Cái này. . . Làm sao có thể trách ta được. Vừa rồi vẫn là nàng bảo ta phát động hoàn mỹ. Ta nói với nàng, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.
- Cái này. . .
Lan Quân Hi bị nói vậy, nghẹn họng. Đúng vậy, vừa rồi, đúng là nàng bảo người ta phát động hoàn mỹ. Nhưng nàng cũng chỉ đang khích lệ mà thôi. Nàng không nghĩ tới gia hỏa "Ngụy Linh" này lại thật sự làm được. Nàng vì sợ "Ngụy Linh" làm không tốt mới bảo hắn cố gắng hết mức.
Càng lúc càng thấy ủy khuất. Lan Quân Hi có cảm giác muốn rơi lệ lại không rơi được. Không, là trong bụng đang sôi ầm ầm.
- Còn nữa, nàng cũng không sớm nói với ta, nàng có một kế hoạch như thế. . . A, tiểu thư Lan Quân Hi, vì sao nàng không sớm nói cho ta biết?
Vu Nhai lại cường điệu hỏi thăm. Thật ra hắn hiểu rất rõ. Nhất định là Lan Quân Hi không tin được mình mới không nói gì.
Khóe miệng Lan Quân Hi giật giật vài cái, lại nghẹn một hồi không nói ra được nửa câu. Đúng là nàng đã không sớm nói với hắn về chuyện này.
Nhưng có trời mới biết được gia hỏa này lại đáng sợ như vậy. Nàng vốn cảm thấy thực lực của Đặc Lai Nhĩ sợ rằng không có cách nào khống chế được ma pháp trận này. Thời điểm phát động sẽ bị Nguyệt Ninh Á phá hỏng. Bởi vậy nàng mới tìm tới "Ngụy Linh" có lực khống chế mạnh hơn. Kết quả "Ngụy Linh" quá mạnh mẽ.
- Nhất định là nàng sơ suất nên quên nói với ta đúng không? Ai, nếu chuyện đều thành thế này, ta cũng không oán giận nàng. Hiện tại quan trọng nhất vẫn là vấn đề chúng ta phải làm thế nào để ra ngoài.
Vu Nhai nhìn thấy Lan Quân Hi trước sau không nói gì, nghẹn tới mức sắc mặt đỏ bừng, lại thở dài nói. Lời này vừa nói ra, khiến Lan Quân Hi đang uất nghẹn thiếu chút nữa thì tức giận tới hôn mê bất tỉnh. Đây là loại người gì vậy? Còn muốn oán giận ta sao?
Lan Quân Hi rốt cuộc vẫn quyết định ép nỗi tức giận này xuống.
Trên thực tế, từ đầu đến cuối đều là do nàng sai. Nàng đoán sai thực lực của người ta, còn không tin tưởng người ta, còn không báo cho người ta biết kế hoạch của mình. Cuối cùng lại bảo hắn phát động hoàn mỹ, mới tạo thành tình huống trước mắt.
Những người của Thanh Môn ủng hộ Lan Quân Hi nhiệt tình nhất cũng tức giận thiếu chút nữa thì giậm chân đấm ngực. Nhưng bọn họ cũng không có lý do gì để gây khó dễ cho hắn. Vẫn phải nói tới đạo lý.
Ngược lại, Tô Lôi và Tu Tư cũng ở trong đội ngũ, chỉ có điều bọn họ không có quyền phát ngôn gì. Tuy nhiên, ánh mắt hai người nhìn Vu Nhai càng ngày càng sợ hãi. Gia hỏa này chính là ma pháp sư đến từ đế quốc Huyền Binh, làm sao lại đáng sợ như vậy?
- Không có cách nào khác, chỉ có thể đi từng bước hóa giải trận pháp để ra ngoài.
Cuối cùng Lan Quân Hi kìm chế được lửa giận, nói.
Vừa rồi đã nói, nàng chỉ mới hóa giải được một phần ma pháp trận ở vị trí bọn họ đang đứng. Nếu như bọn họ lại di chuyển, sẽ gặp phải công kích khác. Bởi vậy, bọn họ chỉ có thể chậm rãi, đi từng bước một, hóa giải trận pháp, từ từ đánh ra một lối đi, giống như đang đào đường hầm.
Về phần phía bên Nguyệt Ninh Á, nàng cũng lười để ý tới.
Hiện tại tuy rằng đều có thể nhìn thấy đối phương, nhưng ở giữa lại cách một bức tường vô hình. Qua đó cũng sẽ bị công kích. Lan Quân Hi cũng không có khả năng đi về phía Nguyệt Ninh Á hóa giải trận pháp. Đi hướng đó, không phải là giúp bọn họ sao?
- Lan Quân Hi, tiện nhân nhà ngươi, không ngờ phát động loại trận pháp đáng chết này.
Nguyệt Ninh Á vẫn ở bên kia tức giận mắng. Chỉ có điều, khi phát hiện bản thân Lan Quân Hi cũng bị nhốt ở trong này, nàng lại cười ha ha. Đương nhiên vẫn là những lời châm chọc. Phía bên Lan Quân Hi vẫn không nhìn bọn họ. Ra ngoài quan trọng hơn.
Cứ như vậy. Lan Quân Hi bắt đầu hóa giải trận pháp, từng bước hóa giải. . .
Nhưng con mẹ nó, khi màn đêm buông xuống, không ngờ chỉ hóa giải được một khu vực nhỏ đủ cho 60 người bọn họ hoạt động mà thôi. Chẳng qua bọn họ không còn phải chen chúc với nhau như lúc trước. Chờ sau khi hoàn toàn hóa giải, cũng không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào. Thời điểm nghỉ ngơi ăn cơm, mặt Lan Quân Hi đã hoàn toàn sầm xuống. Bây giờ nàng mới giống như một ma pháp sư hắc ám.
Ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào tên đầu sỏ gây ra chuyện kia. Đáng chết, ngươi nghe xem gia hỏa này còn nói cái gì nữa.
/1991
|