Trong nháy mắt, đám người Thanh Môn và Mạc Luân Tạp Đế đứng ở giữa những dãy núi nhỏ. Ngay thời điểm tất cả mọi người không biết chuyện gì phát sinh, đã có người đột nhiên phát hiện ra, khí tức điện lôi khủng khiếp kia biến mất?
- Sao? Đây là cái gì vậy?
Tạ Lạp Cách cũng nghi ngờ nói.
Hắn đương nhiên biết l có người phát động ma pháp hệ thổ. Nhưng ở trong mắt hắn, ma pháp hệ thổ này tương đối khôi hài. Bởi vì cảm giác không có bất kỳ lực sát thương nào. Lực chấn động của ma pháp này cũng chỉ đạt được thánh ma đạo sư cửu đoạn. Xem như là thiên tài siêu cấp. Nhưng chuyện kỳ quái lại xuất hiện ở ngay trước mắt hắn. Ma pháp hệ thổ này tạo thành dãy núi nhỏ, không ngờ ngăn cản ma pháp của hắn?
- Chỉ là một cảm ngộ địa thế nhỏ mà thôi. Kết hợp cảm ngộ địa thế và ma pháp hệ thổ lại, tạo thành một tuyệt địa nhỏ có thể cắt đứt ma pháp.
Một nhân ảnh chậm rãi từ trong dãy núi nhỏ đột ngột xuất hiện kia đi ra. Đó chính là vị thủ lĩnh khôi hài lúc trước.
- Địa thế?
Con ngươi Tạ Lạp Cách hơi co lại, nhìn về phía dãy núi nhỏ kia. Dần dần, ánh mắt của hắn trở nên ngưng trọng. Hắn là ma đạo sư cấp Thần Tướng, làm sao có thể không biết loại địa thế này. Nhưng có thể khiến địa thế diễn sinh thành như vậy, hắn gần như chưa từng thấy qua. Có lẽ Băng Tuyết Ma Vương có thể làm được. Nhưng đó là Băng Tuyết Ma Vương. Nam tử trước mắt còn rất trẻ tuổi.
- Nạp Tháp thần sư, địa thế có thể cắt đứt lực lượng cấp Thần Tướng sao?
Nguyệt Ninh Á cũng nghi ngờ hỏi ma đạo sư cấp Thần Tướng bên cạnh nàng. Đối với thủ lĩnh gì đó kia nàng vẫn không quá để ý. Dù như thế nào đi nữa, hắn cũng chỉ có thể là một người chết. Người chết lợi hại một chút cũng không cần lưu ý tới hắn. Nàng hỏi như vậy, chẳng qua vì trong lòng hiếu kỳ mà thôi.
- Đương nhiên có thể. Nhưng điều kiện trước tiên là cảm ngộ địa thế của hắn cũng đạt được cấp Thần Tướng. Đồng thời trên phương diện khống chế địa thế cũng đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng nổi. Địa thế bình thường là thứ không rõ rang. Nhưng người trẻ tuổi trước mắt này lại có thể biến hóa địa thế đến trình độ như vậy, khủng khiếp, đặc biệt khủng khiếp. Từ bao giờ đế quốc Ma Pháp chúng ta có được thiên tài như vậy? Hắn là người của thế lực nào?
Sắc mặt Nạp Tháp cũng không quá ngưng trọng. Không phải vì sợ, mà cảm thấy thiên tài như vậy không nên xuất hiện ở trên thế gian này mới đúng.
- Thật thú vị. Nam nhân này thật sự lợi hại như vậy sao?
- Đâu chỉ là lợi hại. Quả thực là yêu nghiệt. Quận chúa đã từng nghe nói qua, có người nào dưới 30 tuổi, nguyên tố thổ thành thần chưa? Có từng nghe nói qua người dưới 30 tuổi, cảm ngộ địa thế đạt được mức kinh người như vậy chưa? Chỉ cần cho hắn thêm mười năm nữa, đám người chúng ta sợ rằng đều sẽ chết ở chỗ này.
Nạp Tháp hít sâu một cái nói:
- Quận chúa, người trẻ tuổi này không thể chết được. Nếu như quận chú có thể thu phục hắn, hắn sẽ là trợ thủ đắc lực nhất của quận chúa. Khả năng hắn đạt được cảnh giới Thần Vương đặc biệt rất cao. Đương nhiên, điều kiện trước tiên là sau lưng của hắn không có thế lực siêu cấp nào.
Nguyệt Ninh Á cuối cùng quay đầu lại, nhìn thẳng vào người trẻ tuổi này. Không ngờ lợi hại như vậy. Khả năng trở thành Thần Vương cũng rất cao. Vậy nam nhân như vậy quả thực nên lưu lại làm nô lệ cho mình. Nghĩ tới đây, Nguyệt Ninh Á thản nhiên nói:
- Nam nhân, hiện tại Nguyệt Ninh Á ta có thể cho ngươi một cơ hội sống. Chỉ cần bây giờ ngươi tuyên bố thuần phục ta, ta lập tức tha cho ngươi.
Sau khi Nguyệt Ninh Á nói xong, cục diện chợt trở nên yên tĩnh.
Tạ Lạp Cách quay đầu nhìn về phía quận chúa, nhún vai, cũng không nói gì thêm. Tinh thần lực tập trung ở trên người Vu Nhai cũng thu lại một chút. Hắn cũng thấy nếu như người thanh niên yêu nghiệt này trở thành thủ hạ của ma vương, như vậy sau này sẽ là ma vương chiến tướng đắc lực nhất.
Hắn thậm chí cảm thấy người trẻ tuổi này thật ra rất xứng đôi với quận chúa.
Cùng lúc đó, ở trong dãy núi nhỏ hơn nghìn người đều nghe được rõ ràng lời Nguyệt Ninh Á nói. Bọn họ nhìn nhau. Xem ra vị trư ca này thật sự có có chút tài năng. Không ngờ khiến cho Nguyệt Ninh Á cảm thấy hứng thú. Hiện tại người của Thanh Môn và các Huyền Binh Giả mới lại nghĩ tới, nam nhân này lại là người đã một người giết chết đám người Phỉ Ni. Người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế cũng trợn trừng mắt. Trư ca có lợi hại như vậy sao?
Thật ra không cần Nguyệt Ninh Á nói gì, đã có thể chứng minh hắn cường đại. Núi non xung quanh đã ngăn cản lôi điện của cấp Thần Tướng.
- Thần phục nàng? Có ích lợi gì?
Thời điểm mọi người cảm thấy thủ lĩnh này dường như thật sự hoàn toàn xứng đáng, lại đột nhiên nghe được lời hắn nói. Sắc mặt mọi người đại biến. Không ngờ hắn lại nói tới điều kiện. Như vậy chẳng phải nói hắn động lòng sao?
Vô số người đều nhìn về phía Vưu Y Nhi, hi vọng mị lực của Vưu Y Nhi có thể mạnh hơn một chút. Chỉ có như vậy, nam nhân này mới không chạy... Con mẹ nó, vì sao chúng ta lại trông chờ vào một gia hỏa chảy nước miếng như vậy chứ?
- Ngươi muốn có lợi ích gì?
Mắt Nguyệt Ninh Á híp lại, nói.
- Nói ví dụ như thân thể của nàng.
Thời điểm hơn nghìn người dưới dãy núi nhỏ đang mong chờ, lại nghe được gia hỏa kia nói ra những lời khiến người ta tuyệt vọng. Đúng thật là chó không đổi được tính ăn phân. Người này quả thực chính là một đại sắc ma. Nhưng Lan Quân Hi chợt ưu thương. Vì sao sắc ma này từ trước đến nay cũng chưa từng có biểu hiện sắc ma đối với mình? Trời ạ, bây giờ mình đang nghĩ gì vậy?
- Đương nhiên có thể. Chỉ cần trở thành nam nô của ta, tất nhiên có thể hưởng thụ sự sủng hạnh của ta. Quả thật mà nói, thân thể ngươi chính là của ta.
Nguyệt Ninh Á nhịn không được bật cười. Nàng đặc biệt thờ ơ nói. Trời sinh dâm đãng, nàng cũng không phải chưa từng thử qua. Loại nam nô như vậy, nàng đã sớm hưởng thụ rất nhiều. Nữ thần sao? Có lẽ sau khi rất nhiều nam nhân biết được điều này sẽ tuyệt vọng đi?
A, đột nhiên Nguyệt Ninh Á nhìn người nam nhân trước mắt này có chút kích động. Không biết nam nhân như vậy sẽ mang đến cho mình bao nhiêu lạc thú?
- Không thú vị. Nàng hiểu nhầm ý của ta. Ta nói muốn thân thể của nàng chính là rất muốn thân thể nàng không có bất kỳ khí tức gì. Cũng có thể nói là ta rất muốn thi thể của nàng.
Vu Nhai lắc đầu. Khi hắn vừa nói xong hai chữ Thi thể, vẻ mặt Nguyệt Ninh Á cứng đờ. Một cây cung thần chợt xuất hiện. Động tác rất thuần thục. Phương hướng chính là Nguyệt Ninh Á...
- Ngươi dám...
Nạp Tháp và Tạ Lạp Cách chợt quát lớn, điên cuồng đánh ra ma pháp ngăn cản mũi tên kia. Nhưng bọn họ không thể ngờ được, một mũi tên này vô cùng khủng khiếp, rốt cuộc dưới ma pháp của bọn họ vẫn đột phá đến mi tâm của Nguyệt Ninh Á. Thiếu chút nữa Nguyệt Ninh Á đã chết.
Nguyệt Ninh Á nhìn mũi tên gần trong gang tấc, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch. Không khống chế được, đũng quần nàng có chút ẩm ướt.
- Sao? Đây là cái gì vậy?
Tạ Lạp Cách cũng nghi ngờ nói.
Hắn đương nhiên biết l có người phát động ma pháp hệ thổ. Nhưng ở trong mắt hắn, ma pháp hệ thổ này tương đối khôi hài. Bởi vì cảm giác không có bất kỳ lực sát thương nào. Lực chấn động của ma pháp này cũng chỉ đạt được thánh ma đạo sư cửu đoạn. Xem như là thiên tài siêu cấp. Nhưng chuyện kỳ quái lại xuất hiện ở ngay trước mắt hắn. Ma pháp hệ thổ này tạo thành dãy núi nhỏ, không ngờ ngăn cản ma pháp của hắn?
- Chỉ là một cảm ngộ địa thế nhỏ mà thôi. Kết hợp cảm ngộ địa thế và ma pháp hệ thổ lại, tạo thành một tuyệt địa nhỏ có thể cắt đứt ma pháp.
Một nhân ảnh chậm rãi từ trong dãy núi nhỏ đột ngột xuất hiện kia đi ra. Đó chính là vị thủ lĩnh khôi hài lúc trước.
- Địa thế?
Con ngươi Tạ Lạp Cách hơi co lại, nhìn về phía dãy núi nhỏ kia. Dần dần, ánh mắt của hắn trở nên ngưng trọng. Hắn là ma đạo sư cấp Thần Tướng, làm sao có thể không biết loại địa thế này. Nhưng có thể khiến địa thế diễn sinh thành như vậy, hắn gần như chưa từng thấy qua. Có lẽ Băng Tuyết Ma Vương có thể làm được. Nhưng đó là Băng Tuyết Ma Vương. Nam tử trước mắt còn rất trẻ tuổi.
- Nạp Tháp thần sư, địa thế có thể cắt đứt lực lượng cấp Thần Tướng sao?
Nguyệt Ninh Á cũng nghi ngờ hỏi ma đạo sư cấp Thần Tướng bên cạnh nàng. Đối với thủ lĩnh gì đó kia nàng vẫn không quá để ý. Dù như thế nào đi nữa, hắn cũng chỉ có thể là một người chết. Người chết lợi hại một chút cũng không cần lưu ý tới hắn. Nàng hỏi như vậy, chẳng qua vì trong lòng hiếu kỳ mà thôi.
- Đương nhiên có thể. Nhưng điều kiện trước tiên là cảm ngộ địa thế của hắn cũng đạt được cấp Thần Tướng. Đồng thời trên phương diện khống chế địa thế cũng đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng nổi. Địa thế bình thường là thứ không rõ rang. Nhưng người trẻ tuổi trước mắt này lại có thể biến hóa địa thế đến trình độ như vậy, khủng khiếp, đặc biệt khủng khiếp. Từ bao giờ đế quốc Ma Pháp chúng ta có được thiên tài như vậy? Hắn là người của thế lực nào?
Sắc mặt Nạp Tháp cũng không quá ngưng trọng. Không phải vì sợ, mà cảm thấy thiên tài như vậy không nên xuất hiện ở trên thế gian này mới đúng.
- Thật thú vị. Nam nhân này thật sự lợi hại như vậy sao?
- Đâu chỉ là lợi hại. Quả thực là yêu nghiệt. Quận chúa đã từng nghe nói qua, có người nào dưới 30 tuổi, nguyên tố thổ thành thần chưa? Có từng nghe nói qua người dưới 30 tuổi, cảm ngộ địa thế đạt được mức kinh người như vậy chưa? Chỉ cần cho hắn thêm mười năm nữa, đám người chúng ta sợ rằng đều sẽ chết ở chỗ này.
Nạp Tháp hít sâu một cái nói:
- Quận chúa, người trẻ tuổi này không thể chết được. Nếu như quận chú có thể thu phục hắn, hắn sẽ là trợ thủ đắc lực nhất của quận chúa. Khả năng hắn đạt được cảnh giới Thần Vương đặc biệt rất cao. Đương nhiên, điều kiện trước tiên là sau lưng của hắn không có thế lực siêu cấp nào.
Nguyệt Ninh Á cuối cùng quay đầu lại, nhìn thẳng vào người trẻ tuổi này. Không ngờ lợi hại như vậy. Khả năng trở thành Thần Vương cũng rất cao. Vậy nam nhân như vậy quả thực nên lưu lại làm nô lệ cho mình. Nghĩ tới đây, Nguyệt Ninh Á thản nhiên nói:
- Nam nhân, hiện tại Nguyệt Ninh Á ta có thể cho ngươi một cơ hội sống. Chỉ cần bây giờ ngươi tuyên bố thuần phục ta, ta lập tức tha cho ngươi.
Sau khi Nguyệt Ninh Á nói xong, cục diện chợt trở nên yên tĩnh.
Tạ Lạp Cách quay đầu nhìn về phía quận chúa, nhún vai, cũng không nói gì thêm. Tinh thần lực tập trung ở trên người Vu Nhai cũng thu lại một chút. Hắn cũng thấy nếu như người thanh niên yêu nghiệt này trở thành thủ hạ của ma vương, như vậy sau này sẽ là ma vương chiến tướng đắc lực nhất.
Hắn thậm chí cảm thấy người trẻ tuổi này thật ra rất xứng đôi với quận chúa.
Cùng lúc đó, ở trong dãy núi nhỏ hơn nghìn người đều nghe được rõ ràng lời Nguyệt Ninh Á nói. Bọn họ nhìn nhau. Xem ra vị trư ca này thật sự có có chút tài năng. Không ngờ khiến cho Nguyệt Ninh Á cảm thấy hứng thú. Hiện tại người của Thanh Môn và các Huyền Binh Giả mới lại nghĩ tới, nam nhân này lại là người đã một người giết chết đám người Phỉ Ni. Người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế cũng trợn trừng mắt. Trư ca có lợi hại như vậy sao?
Thật ra không cần Nguyệt Ninh Á nói gì, đã có thể chứng minh hắn cường đại. Núi non xung quanh đã ngăn cản lôi điện của cấp Thần Tướng.
- Thần phục nàng? Có ích lợi gì?
Thời điểm mọi người cảm thấy thủ lĩnh này dường như thật sự hoàn toàn xứng đáng, lại đột nhiên nghe được lời hắn nói. Sắc mặt mọi người đại biến. Không ngờ hắn lại nói tới điều kiện. Như vậy chẳng phải nói hắn động lòng sao?
Vô số người đều nhìn về phía Vưu Y Nhi, hi vọng mị lực của Vưu Y Nhi có thể mạnh hơn một chút. Chỉ có như vậy, nam nhân này mới không chạy... Con mẹ nó, vì sao chúng ta lại trông chờ vào một gia hỏa chảy nước miếng như vậy chứ?
- Ngươi muốn có lợi ích gì?
Mắt Nguyệt Ninh Á híp lại, nói.
- Nói ví dụ như thân thể của nàng.
Thời điểm hơn nghìn người dưới dãy núi nhỏ đang mong chờ, lại nghe được gia hỏa kia nói ra những lời khiến người ta tuyệt vọng. Đúng thật là chó không đổi được tính ăn phân. Người này quả thực chính là một đại sắc ma. Nhưng Lan Quân Hi chợt ưu thương. Vì sao sắc ma này từ trước đến nay cũng chưa từng có biểu hiện sắc ma đối với mình? Trời ạ, bây giờ mình đang nghĩ gì vậy?
- Đương nhiên có thể. Chỉ cần trở thành nam nô của ta, tất nhiên có thể hưởng thụ sự sủng hạnh của ta. Quả thật mà nói, thân thể ngươi chính là của ta.
Nguyệt Ninh Á nhịn không được bật cười. Nàng đặc biệt thờ ơ nói. Trời sinh dâm đãng, nàng cũng không phải chưa từng thử qua. Loại nam nô như vậy, nàng đã sớm hưởng thụ rất nhiều. Nữ thần sao? Có lẽ sau khi rất nhiều nam nhân biết được điều này sẽ tuyệt vọng đi?
A, đột nhiên Nguyệt Ninh Á nhìn người nam nhân trước mắt này có chút kích động. Không biết nam nhân như vậy sẽ mang đến cho mình bao nhiêu lạc thú?
- Không thú vị. Nàng hiểu nhầm ý của ta. Ta nói muốn thân thể của nàng chính là rất muốn thân thể nàng không có bất kỳ khí tức gì. Cũng có thể nói là ta rất muốn thi thể của nàng.
Vu Nhai lắc đầu. Khi hắn vừa nói xong hai chữ Thi thể, vẻ mặt Nguyệt Ninh Á cứng đờ. Một cây cung thần chợt xuất hiện. Động tác rất thuần thục. Phương hướng chính là Nguyệt Ninh Á...
- Ngươi dám...
Nạp Tháp và Tạ Lạp Cách chợt quát lớn, điên cuồng đánh ra ma pháp ngăn cản mũi tên kia. Nhưng bọn họ không thể ngờ được, một mũi tên này vô cùng khủng khiếp, rốt cuộc dưới ma pháp của bọn họ vẫn đột phá đến mi tâm của Nguyệt Ninh Á. Thiếu chút nữa Nguyệt Ninh Á đã chết.
Nguyệt Ninh Á nhìn mũi tên gần trong gang tấc, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch. Không khống chế được, đũng quần nàng có chút ẩm ướt.
/1991
|