Bọn họ tin tưởng, không cần vài giây có thể giết thiên tài này.
Về phần vấn đề ỷ lớn hiếp nhỏ, lấy nhiều khinh ít? Lấy nhân phẩm của bọn họ, căn bản không quan tâm mấy vấn đề này.
- Hai Thần Vương liên thủ giết ngươi. Tiểu tử, coi như là vinh hạnh cho ngươi.
Lan Quân Nhân lạnh nhạt nói:
- Giết...
- Ha ha ha...
Nhưng vào lúc này, Vu Nhai lại phá lên cười. Hắn cảm nhận được khí tức Thủy Tinh đang không ngừng tăng lên. Vu Nhai muốn cố gắng kéo dài thời gian. Hắn cười như thế hai Thần Vương quả nhiên ngừng tay lại. Một thiên tài như thế, phía sau không thể không có cao thủ ẩn nấp bảo vệ hắn được. Hắn cười cái gì không sợ, nhưng bọn họ sợ sau lưng hắn có cường giả khủng bố.
- Ngươi cười cái gì?
Lan Quân Nhân cả giận nói.
- Ta cười Lan Quân gia các ngươi, thật sự rất buồn cười. Ta muốn hỏi các ngươi một câu, Lan Quân gia gia nhập vào dân Cổ Duệ sao?
Vu Nhai đột nhiên lạnh lùng nói. Hắn lại quét mắt nhìn về phía Lan Quân Nhân, sau đó là Lan Quân Hi và bốn người Lan Quân gia.
Trong nháy mắt, sắc mặt đám bốn người Lan Quân Hi đều đại biến. Nhưng Lan Quân Nhân vẫn thản nhiên, nở nụ cười lạnh.
- Lan Quân gia muốn phản bội Lan Quân Thanh Hoàng hậu nương nương của gia tộc các ngươi, biến thành người của dân Cổ Duệ sao?
Vu Nhai quát lớn. Khi những lời này vừa nói ra, sắc mặt đám người Thanh Môn cũng biến đổi. Không ngờ Hoàng hậu nương nương ban đầu chính là tổ tiên của Lan Quân gia.
Cả Tô Lôi cũng không nhịn được nhìn về phía Lan Quân Hi. Trước đó bọn họ cũng không biết. Thật ra cũng không phải Lan Quân gia muốn giữ bí mật. Bọn họ không nói ra ngoài, bởi vì như vậy có thể khiến hoàng hậu tiền bối càng thêm thần thánh, không lập tức bộc lộ ra dã tâm của Lan Quân gia bọn họ.
- Chúng ta chẳng qua chỉ tạm thời liên thủ mà thôi.
Sắc mặt Lan Quân Nhân trở nên khó coi, nhưng vẫn cố gắng duy trì nụ cười nhạt.
- Tạm thời liên thủ sát hại đồng bào của mình sao?
Vu Nhai lại chợt quát.
- Hiện tại không cần nói những lời này với ta làm gì. Ta chỉ biết lực lượng tinh thạch quang minh ở trong tay các ngươi.
Lan Quân Nhân bá đạo nói.
- Đám bốn người Lan Quân Hi nghe lệnh, người của Thanh Môn nghe lệnh, lập tức đứng ở trước người Vưu Y Nhi, bảo vệ an toàn cho nàng. Đồng thời đối phó với kẻ phản bội nhân loại.
Vu Nhai không tiếp tục để ý tới nàng, mà đột nhiên nhìn bốn người Lan Quân Hi và người của Thanh Môn phát ra mệnh lệnh. Hắn thi triển thánh đạo vương giả thánh trên người, rõ ràng khiến người ta không thể nghi ngờ. Lan Quân Hi và tất cả đám người Thanh Môn có phần sững sờ, không biết phải làm sao. Nhưng không biết vì sao, lúc ánh mắt Vu Nhai quét về bọn họ, dường như không có thể nghi ngờ, khiến trong lòng bọn họ có cảm giác run rẩy.
Tô Lôi người đầu tiên đi ra ngoài. Tu Tư tất nhiên cũng cắn răng xông lên...
Có người dẫn đầu, những người Thanh Môn khác cũng đều tiến về phía trước. Người trước mắt này đã từng cứu mạng bọn họ. Tuy rằng cảm giác đi tới có thể sẽ chịu chết, cũng không biết vì sao, hiện tại bọn họ lại có kích động như vậy. Bởi vì máu bọn họ đang sôi trào.
Dân Cổ Duệ là kẻ địch của toàn bộ đại lục Thần Huyền. Đám người Lộ Luân Na trước mắt là kẻ phản bội khiến người ta căm giận.
- Hi tỷ!
- Chúng ta cũng qua.
Lan Quân Hi cắn răng quát khẽ.
Tổ huấn của Lan Quân gia chính là tuân theo di chí của hoàng hậu, giết sạch tất cả dân Cổ Duệ. Chuyện liên thủ với dân Cổ Duệ tuyệt đối không thể làm. Hiện tại người của Quang Minh Thần Điện chính là người của dân Cổ Duệ.
Chủ yếu nhất là, trong tay Vu Nhai còn có tàn hồn của Hoàng hậu nương nương. Lời của hắn có khả năng đại biểu cho hoàng hậu.
- Tiểu Hi, Tiểu Khôi, các ngươi điên rồi.
- Nhân nãi nãi, là người điên mới đúng. Bọn họ là người của dân Cổ Duệ.
- Hiện tại ta lấy đại cục làm trọng. Các ngươi phải biết rằng, lực lượng tinh thạch quang minh hiện tại ở trong cơ thể ai.
Sắc mặt Lan Quân Nhân âm trầm nói. Thật ra cho dù là ai cũng nhìn ra được nàng muốn báo thù Ngụy Linh.
- Nhân nãi nãi, không cần nhiều lời. Bây giờ chúng ta ở trong này. Nếu như nãi nãi muốn liên thủ cùng dân Cổ Duệ, vậy phải bước qua xác chúng ta trước đã.
Lan Quân Hi không chút do dự đối đầu với Lan Quân Nhân. Ba người khác của Lan Quân gia cũng không do dự. Trước đây bọn họ rất e ngại Nhân nãi nãi. Nhưng bây giờ bọn họ không sợ nữa. Bởi vì hiện tại Lan Quân Nhân là kẻ địch của bọn họ.
Bốn người của Lan Quân gia cũng không phải người ngu. Bọn họ hiểu rất rõ, ai dung hợp tinh thạch quang minh cũng vậy, đều có thể mở ra thông đạo. Nhưng Lan Quân Nhân vẫn muốn liên thủ cùng dân Cổ Duệ. Ngoại trừ có thù riêng với Ngụy Linh ra, nàng còn muốn cướp tinh thạch quang minh. Đây cũng là ham muốn riêng của nàng. Điều này đi ngược với các huấn đường của cùng Thanh Môn, cùng Lan Quân gia.
Theo tình huống bình thường, Lan Quân Nhân chắc sẽ nguyện thua cuộc, sau đó cùng Ngụy Linh liên thủ trước, diệt trừ đám người tứ trưởng lão mới đúng. Bởi vì bọn họ là nhân loại, bọn họ là Lan Quân gia, Lan Quân gia của hoàng hậu Lan Quân Thanh. Hơn nữa đối phương là kẻ phản bội nhân loại.
Nếu như cùng thế lực khác liên thủ, vậy không thành vấn đề, là chuyện thường tình của con người. Ai cũng muốn đoạt bảo. Nhưng liên thủ với dân Cổ Duệ là không được.
Thật ra, điều thật sự thúc đẩy bốn người Lan Quân gia có loại dũng khí này chính là tàn hồn của Hoàng hậu nương nương. Nếu như bây giờ tàn hồn thấy được, vậy sẽ thất vọng đau khổ bao nhiêu. Bọn họ không biết, hiện tại Hoàng hậu nương nương quả thực thấy được tất cả.
- Lan Quân Nhân, động thủ đi. Không có thời gian đâu.
Trên mặt tứ trưởng lão vẫn lộ vẻ tươi cười, Hắn vừa cười vừa nói:
- Lộ Luân Na, còn cả hai người các ngươi nữa, ra tay giết hết những người chướng mắt. Lan Quân Nhân, ta và ngươi liên thủ trước hết giết chết tiểu tử có thời gian thành thần này đã.
- Được...
Lan Quân Nhân vẫn không hề có bất kỳ do dự nào. Ở trong lòng nàng, là bốn người Lan Quân Hi phản bội nàng. Ở trong lòng nàng, trước mắt liên thủ chỉ là ngộ biến tùng quyền. Chờ sau khi liên thủ xong lại giết chết đám người tứ trưởng lão là được.
Nhưng nàng lại không biết có một thứ gọi là điểm mấu chốt, có một thứ gọi là niềm tin, có một thứ gọi là tổ huấn.
Nàng không biết đế quốc Ma Pháp cũng là bởi vì có nàng như nhân tài mới chia năm xẻ bảy. Nàng càng quên mất Lan Quân gia bọn họ còn muốn thành lập Thanh Môn. Thanh Môn này xác nhận dân Cổ Duệ hãm hại bình dân là chủ. Nàng liên thủ cùng dân Cổ Duệ, sau này Thanh Môn còn tiếp tục tồn tại được nữa không?
Vu Nhai không nghĩ tới, dùng loại phương pháp này vẫn lay động được gia hỏa cố chấp và bụng dạ hẹp hòi như Lan Quân Nhân. Bây giờ phải làm gì? Liều mạng với hai Thần Vương sao? A, nếu như chỉ một mình mình gặp phải hai Thần Vương, như vậy vẫn còn có cơ hội chạy trốn. Nhưng bây giờ hắn không thể chạy. Phía sau hắn vẫn có rất nhiều người cần hắn bảo vệ. Còn có Thủy Tinh.
Về phần vấn đề ỷ lớn hiếp nhỏ, lấy nhiều khinh ít? Lấy nhân phẩm của bọn họ, căn bản không quan tâm mấy vấn đề này.
- Hai Thần Vương liên thủ giết ngươi. Tiểu tử, coi như là vinh hạnh cho ngươi.
Lan Quân Nhân lạnh nhạt nói:
- Giết...
- Ha ha ha...
Nhưng vào lúc này, Vu Nhai lại phá lên cười. Hắn cảm nhận được khí tức Thủy Tinh đang không ngừng tăng lên. Vu Nhai muốn cố gắng kéo dài thời gian. Hắn cười như thế hai Thần Vương quả nhiên ngừng tay lại. Một thiên tài như thế, phía sau không thể không có cao thủ ẩn nấp bảo vệ hắn được. Hắn cười cái gì không sợ, nhưng bọn họ sợ sau lưng hắn có cường giả khủng bố.
- Ngươi cười cái gì?
Lan Quân Nhân cả giận nói.
- Ta cười Lan Quân gia các ngươi, thật sự rất buồn cười. Ta muốn hỏi các ngươi một câu, Lan Quân gia gia nhập vào dân Cổ Duệ sao?
Vu Nhai đột nhiên lạnh lùng nói. Hắn lại quét mắt nhìn về phía Lan Quân Nhân, sau đó là Lan Quân Hi và bốn người Lan Quân gia.
Trong nháy mắt, sắc mặt đám bốn người Lan Quân Hi đều đại biến. Nhưng Lan Quân Nhân vẫn thản nhiên, nở nụ cười lạnh.
- Lan Quân gia muốn phản bội Lan Quân Thanh Hoàng hậu nương nương của gia tộc các ngươi, biến thành người của dân Cổ Duệ sao?
Vu Nhai quát lớn. Khi những lời này vừa nói ra, sắc mặt đám người Thanh Môn cũng biến đổi. Không ngờ Hoàng hậu nương nương ban đầu chính là tổ tiên của Lan Quân gia.
Cả Tô Lôi cũng không nhịn được nhìn về phía Lan Quân Hi. Trước đó bọn họ cũng không biết. Thật ra cũng không phải Lan Quân gia muốn giữ bí mật. Bọn họ không nói ra ngoài, bởi vì như vậy có thể khiến hoàng hậu tiền bối càng thêm thần thánh, không lập tức bộc lộ ra dã tâm của Lan Quân gia bọn họ.
- Chúng ta chẳng qua chỉ tạm thời liên thủ mà thôi.
Sắc mặt Lan Quân Nhân trở nên khó coi, nhưng vẫn cố gắng duy trì nụ cười nhạt.
- Tạm thời liên thủ sát hại đồng bào của mình sao?
Vu Nhai lại chợt quát.
- Hiện tại không cần nói những lời này với ta làm gì. Ta chỉ biết lực lượng tinh thạch quang minh ở trong tay các ngươi.
Lan Quân Nhân bá đạo nói.
- Đám bốn người Lan Quân Hi nghe lệnh, người của Thanh Môn nghe lệnh, lập tức đứng ở trước người Vưu Y Nhi, bảo vệ an toàn cho nàng. Đồng thời đối phó với kẻ phản bội nhân loại.
Vu Nhai không tiếp tục để ý tới nàng, mà đột nhiên nhìn bốn người Lan Quân Hi và người của Thanh Môn phát ra mệnh lệnh. Hắn thi triển thánh đạo vương giả thánh trên người, rõ ràng khiến người ta không thể nghi ngờ. Lan Quân Hi và tất cả đám người Thanh Môn có phần sững sờ, không biết phải làm sao. Nhưng không biết vì sao, lúc ánh mắt Vu Nhai quét về bọn họ, dường như không có thể nghi ngờ, khiến trong lòng bọn họ có cảm giác run rẩy.
Tô Lôi người đầu tiên đi ra ngoài. Tu Tư tất nhiên cũng cắn răng xông lên...
Có người dẫn đầu, những người Thanh Môn khác cũng đều tiến về phía trước. Người trước mắt này đã từng cứu mạng bọn họ. Tuy rằng cảm giác đi tới có thể sẽ chịu chết, cũng không biết vì sao, hiện tại bọn họ lại có kích động như vậy. Bởi vì máu bọn họ đang sôi trào.
Dân Cổ Duệ là kẻ địch của toàn bộ đại lục Thần Huyền. Đám người Lộ Luân Na trước mắt là kẻ phản bội khiến người ta căm giận.
- Hi tỷ!
- Chúng ta cũng qua.
Lan Quân Hi cắn răng quát khẽ.
Tổ huấn của Lan Quân gia chính là tuân theo di chí của hoàng hậu, giết sạch tất cả dân Cổ Duệ. Chuyện liên thủ với dân Cổ Duệ tuyệt đối không thể làm. Hiện tại người của Quang Minh Thần Điện chính là người của dân Cổ Duệ.
Chủ yếu nhất là, trong tay Vu Nhai còn có tàn hồn của Hoàng hậu nương nương. Lời của hắn có khả năng đại biểu cho hoàng hậu.
- Tiểu Hi, Tiểu Khôi, các ngươi điên rồi.
- Nhân nãi nãi, là người điên mới đúng. Bọn họ là người của dân Cổ Duệ.
- Hiện tại ta lấy đại cục làm trọng. Các ngươi phải biết rằng, lực lượng tinh thạch quang minh hiện tại ở trong cơ thể ai.
Sắc mặt Lan Quân Nhân âm trầm nói. Thật ra cho dù là ai cũng nhìn ra được nàng muốn báo thù Ngụy Linh.
- Nhân nãi nãi, không cần nhiều lời. Bây giờ chúng ta ở trong này. Nếu như nãi nãi muốn liên thủ cùng dân Cổ Duệ, vậy phải bước qua xác chúng ta trước đã.
Lan Quân Hi không chút do dự đối đầu với Lan Quân Nhân. Ba người khác của Lan Quân gia cũng không do dự. Trước đây bọn họ rất e ngại Nhân nãi nãi. Nhưng bây giờ bọn họ không sợ nữa. Bởi vì hiện tại Lan Quân Nhân là kẻ địch của bọn họ.
Bốn người của Lan Quân gia cũng không phải người ngu. Bọn họ hiểu rất rõ, ai dung hợp tinh thạch quang minh cũng vậy, đều có thể mở ra thông đạo. Nhưng Lan Quân Nhân vẫn muốn liên thủ cùng dân Cổ Duệ. Ngoại trừ có thù riêng với Ngụy Linh ra, nàng còn muốn cướp tinh thạch quang minh. Đây cũng là ham muốn riêng của nàng. Điều này đi ngược với các huấn đường của cùng Thanh Môn, cùng Lan Quân gia.
Theo tình huống bình thường, Lan Quân Nhân chắc sẽ nguyện thua cuộc, sau đó cùng Ngụy Linh liên thủ trước, diệt trừ đám người tứ trưởng lão mới đúng. Bởi vì bọn họ là nhân loại, bọn họ là Lan Quân gia, Lan Quân gia của hoàng hậu Lan Quân Thanh. Hơn nữa đối phương là kẻ phản bội nhân loại.
Nếu như cùng thế lực khác liên thủ, vậy không thành vấn đề, là chuyện thường tình của con người. Ai cũng muốn đoạt bảo. Nhưng liên thủ với dân Cổ Duệ là không được.
Thật ra, điều thật sự thúc đẩy bốn người Lan Quân gia có loại dũng khí này chính là tàn hồn của Hoàng hậu nương nương. Nếu như bây giờ tàn hồn thấy được, vậy sẽ thất vọng đau khổ bao nhiêu. Bọn họ không biết, hiện tại Hoàng hậu nương nương quả thực thấy được tất cả.
- Lan Quân Nhân, động thủ đi. Không có thời gian đâu.
Trên mặt tứ trưởng lão vẫn lộ vẻ tươi cười, Hắn vừa cười vừa nói:
- Lộ Luân Na, còn cả hai người các ngươi nữa, ra tay giết hết những người chướng mắt. Lan Quân Nhân, ta và ngươi liên thủ trước hết giết chết tiểu tử có thời gian thành thần này đã.
- Được...
Lan Quân Nhân vẫn không hề có bất kỳ do dự nào. Ở trong lòng nàng, là bốn người Lan Quân Hi phản bội nàng. Ở trong lòng nàng, trước mắt liên thủ chỉ là ngộ biến tùng quyền. Chờ sau khi liên thủ xong lại giết chết đám người tứ trưởng lão là được.
Nhưng nàng lại không biết có một thứ gọi là điểm mấu chốt, có một thứ gọi là niềm tin, có một thứ gọi là tổ huấn.
Nàng không biết đế quốc Ma Pháp cũng là bởi vì có nàng như nhân tài mới chia năm xẻ bảy. Nàng càng quên mất Lan Quân gia bọn họ còn muốn thành lập Thanh Môn. Thanh Môn này xác nhận dân Cổ Duệ hãm hại bình dân là chủ. Nàng liên thủ cùng dân Cổ Duệ, sau này Thanh Môn còn tiếp tục tồn tại được nữa không?
Vu Nhai không nghĩ tới, dùng loại phương pháp này vẫn lay động được gia hỏa cố chấp và bụng dạ hẹp hòi như Lan Quân Nhân. Bây giờ phải làm gì? Liều mạng với hai Thần Vương sao? A, nếu như chỉ một mình mình gặp phải hai Thần Vương, như vậy vẫn còn có cơ hội chạy trốn. Nhưng bây giờ hắn không thể chạy. Phía sau hắn vẫn có rất nhiều người cần hắn bảo vệ. Còn có Thủy Tinh.
/1991
|