Đặc biệt, thời điểm người này còn chưa đủ mạnh, nhất định phải có lực lượng chấn nhiếp cường đại mới được. Tiểu Hắc là thần thú không gian nghịch thiên. Có nó ở đây, bất kể kẻ thù từ bên ngoài hay kẻ gian bên trong đều có thể chấn áp được. Chí ít khi xảy ra chuyện gì trọng đại còn có thể mang theo đám người Thủy Tinh chạy trốn. Đây mới là điểm quan trọng nhất.
Thần Vương không gian, mặc dù chỉ mới vào Thần Vương cũng sẽ không đơn giản là Thần Vương. Nếu như ở thời điểm đánh Băng Tuyết Ma Vương, Tiểu Hắc là cấp bậc Thần Vương. Cho dù là mới vào Thần Vương cũng tuyệt đối không khổ cực như vậy.
Cuối cùng, Vu Nhai vẫn không do dự, chỉ mang theo chiến hữu Tiểu Thúy xuất phát.
Dọc đường đi, Vu Nhai cũng không thả lỏng, không ngừng cảm ngộ địa thế. Có lẽ bởi vì mười hai loại nguyên tố đều thành thần, trên phương diện địa thế, hắn lại có đột phá mới. Về phần đạt được cảnh giới gì, hắn vẫn không biết. Hắn chỉ biết, hiện tại nếu lại đứng ở huyễn ảnh trong tinh không của Thần Huyền Khí Điển hắn sẽ bao quát phần hư ảo này. Đại lục do hắn chế tạo ra có rất nhiều biến hóa...
Trong lúc đó, hắn cũng không ngừng học tập phù văn trận và sát trận. Bởi vì địa thế của hắn đã thăng cấp, phù văn trận lại có đột phá mới. Thời điểm hắn đến phạm vi khống chế của Độc Cô gia, hắn lại học thêm được 4 góc nữa. Cũng chính là 76 góc phù văn.
Phương diện sát trận đang tiến bước. Trong lúc đó, hắn cũng đi tới phía trên không trung của những Lục Thiên Sát Trận xung quanh Thú Đằng Vương Thành. Hắn phát hiện, bây giờ hắn muốn đi vào Lục Thiên Sát Trận, tuyệt đối không quá cực khổ như trước nữa. Tùy tiện tiến vào sát trận nào, hắn đều có thể duy trì mạng sống. Bởi vì hắn học tập Lục Thiên Sát Trận theo hệ thống chính quy. Đồng thời, cũng chính vì hắn học tập theo hệ thống, nên càng phát giác ra sự khủng khiếp của Lục Thiên Sát Trận phía dưới.
Trong lòng hắn âm thầm cảm thấy may mắn. Nửa năm qua, hắn có thể sống sót thật sự quá may mắn.
Đặc biệt đi ra khỏi loại sát trận Lai tạo này. Có nhiều chỗ hiện tại hắn tiến vào sợ rằng cũng chỉ có một con đường chết. Vừa rồi hắn chỉ nói tiến vào sát trận nào đó vẫn có thể giữ được mạng sống, cũng không có nói là đi vào sát trận Lai tạo vẫn có thể sống sót.
Bất kể thế nào, tạm thời trên phương diện sát trận, hắn còn chưa đủ mạnh mẽ. Trở ra vẫn phải cẩn thận. Chuyện tìm kiếm Độc Cô gia chủ xem ra vẫn phải chờ thêm một thời gian nữa. Trước cứ tới Độc Cô Thần Thành rồi nói sau. Nói chung, trong khoảng thời gian này, trải qua sự lắng đọng và tiêu hóa, thực lực Vu Nhai bất tri bất giác lại tiến bộ không ít. Hiện tại hắn gặp lại tứ trưởng lão, cũng không cần giở hoa chiêu gì nữa.
Đúng vậy, hiện tại gặp lại tứ trưởng lão, hắn có thể trực tiếp đánh ép lão.
- Nghe nói Nguyệt Lâm Sa của đế quốc Ma Pháp đã giành được đế vị. Hiện tại nàng trở thành nữ đế của đế quốc Ma Pháp. Sợ rằng rất nhanh tin tức này sẽ truyền khắp đại lục Thần Huyền. Sợ rằng đế quốc Ma Pháp phải bắt đầu đối mặt với sự triển khai phản kích của dân Cổ Duệ.
- Ta cũng nghe nói vậy. Như vậy áp lực của đế quốc Huyền Binh chúng ta sẽ nhỏ đi. Nói không chừng có thể lấy lại đất đai phía nam.
- Hừ, đế quốc Ma Pháp chia năm xẻ bảy mới tốt.
Bất tri bất giác, Vu Nhai đã đi tới Nguyên Kiếm Thành của tỉnh Kiếm Vực, là phạm vi khống chế của Độc Cô gia. Vu Nhai không lập tức đi thẳng tới Độc Cô Thần Thành. Hắn tạm thời tới nơi này trước, hỏi thăm một chút tin tức, xem Độc Cô gia rốt cuộc đang giở trò quỷ gì?
Chỉ có điều hắn mới đến Nguyên Kiếm Thành liền nghe được tin tức như thế. Trong lòng hắn thầm thở dài. Nguyệt Lâm Sa quả nhiên lợi hại. Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, nàng đã nắm được đế vị.
Cũng đúng. Nàng nhận được nhiều sự ủng hộ như vậy, còn nhận được Ma Thiên Nguyên Giới, đánh bại và giết chết Băng Tuyết Ma Vương. Vị hoàng huynh của nàng cho dù không muốn nhường đế vị, cũng phải nhường. Cho dù có dân Cổ Duệ làm khó dễ cũng không ngăn cản được nàng. Đây chính là chiều hướng phát triển.
- Cũng không thể nói như vậy. Hiện tại kẻ địch của toàn bộ đại lục Thần Huyền chính là dân Cổ Duệ. Đế quốc Ma Pháp chia năm xẻ bảy đối với chúng ta không có lợi... Thôi đi, không nói tới chuyện đế quốc Ma Pháp nữa. Vẫn nói một chút về Độc Cô gia đi. Các ngươi có cảm giác được không? Gần đây bầu không khí của Độc Cô gia hết sức quỷ dị. Cũng không biết có chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ là do nhìn thấy Vu Nhai biến thành đại đế Bách tộc, muốn làm chuyện gì đó sao?
- Nói đến Vu Nhai, gia hỏa kia thật đúng là nghịch thiên. Chiến Huyền gia chủ cũng thật lợi hại. Ánh mắt thật sự độc đáo. Trước đây Vu Nhai kiên quyết không lấy họ Độc Cô, gia chủ lại có thể tiếp nhận. Dường như gia chủ có thể nhìn thấy được tương lai của Vu Nhai vậy.
- Đúng vậy. Chỉ có điều Chiến Huyền gia chủ mất tích. Thậm chí có người nói gia chủ đã sớm chết. Nói không chừng chính là do Vu Nhai làm.
Trong Nguyên Kiếm Thành, các loại tin đồn không ngừng truyền ra. Chỉ là rất nhiều đều là những tin đồn nhảm, lung tung. Độc Cô gia tuy rằng có thể xác định Độc Cô Chiến Huyền không chết, nhưng người dân lại không nhất định tin tưởng. Các loại tin tức điên cuồng truyền đi.
Gia chủ mất tích quá lâu, cũng không thể không có chuyện gì. Thật ra lòng người trong tỉnh Kiếm Vực cũng rất bàng hoàng.
- Nếu quả thật là như vậy, Vu Nhai thật sự không phải. Chỉ có điều ta nghe nói gia chủ vì giúp đỡ Vu Nhai đánh đuổi dân Cổ Duệ mới mất tích. Bất kể thế nào, hiện tại hình như Độc Cô gia đã chọn được đại gia chủ. Bầu không khí quỷ dị chính là do đại gia chủ gây ra.
- Đúng rồi. Vì sao chọn đại gia chủ lại không có tin tức truyền ra ngoài?
Có người hỏi.
- Có tin tức chứ! Nghe nói là lão gia chủ đời trước đã trở về. Ta cũng không rõ lắm. Nghe nói vị đại gia chủ đời trước này không mấy thích Vu Nhai. Có lẽ bầu không khí quỷ dị là nhằm vào Vu Nhai cũng không chừng.
Lại có người nào đó nói xen vào. Thời gian trôi qua quá lâu, sẽ luôn có chút tin tức truyền ra. Cho dù thực sự là nghiệp đoàn Lữ Giả cũng không có cách nào làm gì được. Độc Cô Thần Thành quá nhiều người.
- Đại gia chủ đời trước sao?
Vu Nhai khẽ nhíu mày. Hắn chợt trả tiền, sau đó rời khỏi tửu quán này...
Ngồi lên Tiểu Thúy, Vu Nhai giống như cao nhân tiêu sái uống rượu. Ánh sáng mặt trời chiếu sáng, khiến đất đai của tỉnh Kiếm Vực như nhuộm một tầng kim sắc. Đôi cánh chim cực lớn của Tiểu Thúy trên màn trời kim sắc, bay nhanh tạo thành huyễn ảnh màu đen, biến mất ở phía xa nơi chân trời.
- Đó là Khu Phong Thứu. Khu Phong Thứu lớn như thế chỉ Vu Nhai mới có. Vu Nhai muốn đi tới Độc Cô Thần Thành sao?
Trên khắp Kiếm Vực đều là cao thủ. Chỉ cần là người có chút kiến thức, thoáng ngẩng đầu lên nhìn, đều có thể thấy con phi cầm cực lớn dưới ánh mặt trời kia. Rất nhanh tin tức được truyền ra. Tốc độ của Vu Nhai không nhanh, Tiểu Thúy chỉ phát huy chưa đến một phần tốc độ mà thôi.
Thần Vương không gian, mặc dù chỉ mới vào Thần Vương cũng sẽ không đơn giản là Thần Vương. Nếu như ở thời điểm đánh Băng Tuyết Ma Vương, Tiểu Hắc là cấp bậc Thần Vương. Cho dù là mới vào Thần Vương cũng tuyệt đối không khổ cực như vậy.
Cuối cùng, Vu Nhai vẫn không do dự, chỉ mang theo chiến hữu Tiểu Thúy xuất phát.
Dọc đường đi, Vu Nhai cũng không thả lỏng, không ngừng cảm ngộ địa thế. Có lẽ bởi vì mười hai loại nguyên tố đều thành thần, trên phương diện địa thế, hắn lại có đột phá mới. Về phần đạt được cảnh giới gì, hắn vẫn không biết. Hắn chỉ biết, hiện tại nếu lại đứng ở huyễn ảnh trong tinh không của Thần Huyền Khí Điển hắn sẽ bao quát phần hư ảo này. Đại lục do hắn chế tạo ra có rất nhiều biến hóa...
Trong lúc đó, hắn cũng không ngừng học tập phù văn trận và sát trận. Bởi vì địa thế của hắn đã thăng cấp, phù văn trận lại có đột phá mới. Thời điểm hắn đến phạm vi khống chế của Độc Cô gia, hắn lại học thêm được 4 góc nữa. Cũng chính là 76 góc phù văn.
Phương diện sát trận đang tiến bước. Trong lúc đó, hắn cũng đi tới phía trên không trung của những Lục Thiên Sát Trận xung quanh Thú Đằng Vương Thành. Hắn phát hiện, bây giờ hắn muốn đi vào Lục Thiên Sát Trận, tuyệt đối không quá cực khổ như trước nữa. Tùy tiện tiến vào sát trận nào, hắn đều có thể duy trì mạng sống. Bởi vì hắn học tập Lục Thiên Sát Trận theo hệ thống chính quy. Đồng thời, cũng chính vì hắn học tập theo hệ thống, nên càng phát giác ra sự khủng khiếp của Lục Thiên Sát Trận phía dưới.
Trong lòng hắn âm thầm cảm thấy may mắn. Nửa năm qua, hắn có thể sống sót thật sự quá may mắn.
Đặc biệt đi ra khỏi loại sát trận Lai tạo này. Có nhiều chỗ hiện tại hắn tiến vào sợ rằng cũng chỉ có một con đường chết. Vừa rồi hắn chỉ nói tiến vào sát trận nào đó vẫn có thể giữ được mạng sống, cũng không có nói là đi vào sát trận Lai tạo vẫn có thể sống sót.
Bất kể thế nào, tạm thời trên phương diện sát trận, hắn còn chưa đủ mạnh mẽ. Trở ra vẫn phải cẩn thận. Chuyện tìm kiếm Độc Cô gia chủ xem ra vẫn phải chờ thêm một thời gian nữa. Trước cứ tới Độc Cô Thần Thành rồi nói sau. Nói chung, trong khoảng thời gian này, trải qua sự lắng đọng và tiêu hóa, thực lực Vu Nhai bất tri bất giác lại tiến bộ không ít. Hiện tại hắn gặp lại tứ trưởng lão, cũng không cần giở hoa chiêu gì nữa.
Đúng vậy, hiện tại gặp lại tứ trưởng lão, hắn có thể trực tiếp đánh ép lão.
- Nghe nói Nguyệt Lâm Sa của đế quốc Ma Pháp đã giành được đế vị. Hiện tại nàng trở thành nữ đế của đế quốc Ma Pháp. Sợ rằng rất nhanh tin tức này sẽ truyền khắp đại lục Thần Huyền. Sợ rằng đế quốc Ma Pháp phải bắt đầu đối mặt với sự triển khai phản kích của dân Cổ Duệ.
- Ta cũng nghe nói vậy. Như vậy áp lực của đế quốc Huyền Binh chúng ta sẽ nhỏ đi. Nói không chừng có thể lấy lại đất đai phía nam.
- Hừ, đế quốc Ma Pháp chia năm xẻ bảy mới tốt.
Bất tri bất giác, Vu Nhai đã đi tới Nguyên Kiếm Thành của tỉnh Kiếm Vực, là phạm vi khống chế của Độc Cô gia. Vu Nhai không lập tức đi thẳng tới Độc Cô Thần Thành. Hắn tạm thời tới nơi này trước, hỏi thăm một chút tin tức, xem Độc Cô gia rốt cuộc đang giở trò quỷ gì?
Chỉ có điều hắn mới đến Nguyên Kiếm Thành liền nghe được tin tức như thế. Trong lòng hắn thầm thở dài. Nguyệt Lâm Sa quả nhiên lợi hại. Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, nàng đã nắm được đế vị.
Cũng đúng. Nàng nhận được nhiều sự ủng hộ như vậy, còn nhận được Ma Thiên Nguyên Giới, đánh bại và giết chết Băng Tuyết Ma Vương. Vị hoàng huynh của nàng cho dù không muốn nhường đế vị, cũng phải nhường. Cho dù có dân Cổ Duệ làm khó dễ cũng không ngăn cản được nàng. Đây chính là chiều hướng phát triển.
- Cũng không thể nói như vậy. Hiện tại kẻ địch của toàn bộ đại lục Thần Huyền chính là dân Cổ Duệ. Đế quốc Ma Pháp chia năm xẻ bảy đối với chúng ta không có lợi... Thôi đi, không nói tới chuyện đế quốc Ma Pháp nữa. Vẫn nói một chút về Độc Cô gia đi. Các ngươi có cảm giác được không? Gần đây bầu không khí của Độc Cô gia hết sức quỷ dị. Cũng không biết có chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ là do nhìn thấy Vu Nhai biến thành đại đế Bách tộc, muốn làm chuyện gì đó sao?
- Nói đến Vu Nhai, gia hỏa kia thật đúng là nghịch thiên. Chiến Huyền gia chủ cũng thật lợi hại. Ánh mắt thật sự độc đáo. Trước đây Vu Nhai kiên quyết không lấy họ Độc Cô, gia chủ lại có thể tiếp nhận. Dường như gia chủ có thể nhìn thấy được tương lai của Vu Nhai vậy.
- Đúng vậy. Chỉ có điều Chiến Huyền gia chủ mất tích. Thậm chí có người nói gia chủ đã sớm chết. Nói không chừng chính là do Vu Nhai làm.
Trong Nguyên Kiếm Thành, các loại tin đồn không ngừng truyền ra. Chỉ là rất nhiều đều là những tin đồn nhảm, lung tung. Độc Cô gia tuy rằng có thể xác định Độc Cô Chiến Huyền không chết, nhưng người dân lại không nhất định tin tưởng. Các loại tin tức điên cuồng truyền đi.
Gia chủ mất tích quá lâu, cũng không thể không có chuyện gì. Thật ra lòng người trong tỉnh Kiếm Vực cũng rất bàng hoàng.
- Nếu quả thật là như vậy, Vu Nhai thật sự không phải. Chỉ có điều ta nghe nói gia chủ vì giúp đỡ Vu Nhai đánh đuổi dân Cổ Duệ mới mất tích. Bất kể thế nào, hiện tại hình như Độc Cô gia đã chọn được đại gia chủ. Bầu không khí quỷ dị chính là do đại gia chủ gây ra.
- Đúng rồi. Vì sao chọn đại gia chủ lại không có tin tức truyền ra ngoài?
Có người hỏi.
- Có tin tức chứ! Nghe nói là lão gia chủ đời trước đã trở về. Ta cũng không rõ lắm. Nghe nói vị đại gia chủ đời trước này không mấy thích Vu Nhai. Có lẽ bầu không khí quỷ dị là nhằm vào Vu Nhai cũng không chừng.
Lại có người nào đó nói xen vào. Thời gian trôi qua quá lâu, sẽ luôn có chút tin tức truyền ra. Cho dù thực sự là nghiệp đoàn Lữ Giả cũng không có cách nào làm gì được. Độc Cô Thần Thành quá nhiều người.
- Đại gia chủ đời trước sao?
Vu Nhai khẽ nhíu mày. Hắn chợt trả tiền, sau đó rời khỏi tửu quán này...
Ngồi lên Tiểu Thúy, Vu Nhai giống như cao nhân tiêu sái uống rượu. Ánh sáng mặt trời chiếu sáng, khiến đất đai của tỉnh Kiếm Vực như nhuộm một tầng kim sắc. Đôi cánh chim cực lớn của Tiểu Thúy trên màn trời kim sắc, bay nhanh tạo thành huyễn ảnh màu đen, biến mất ở phía xa nơi chân trời.
- Đó là Khu Phong Thứu. Khu Phong Thứu lớn như thế chỉ Vu Nhai mới có. Vu Nhai muốn đi tới Độc Cô Thần Thành sao?
Trên khắp Kiếm Vực đều là cao thủ. Chỉ cần là người có chút kiến thức, thoáng ngẩng đầu lên nhìn, đều có thể thấy con phi cầm cực lớn dưới ánh mặt trời kia. Rất nhanh tin tức được truyền ra. Tốc độ của Vu Nhai không nhanh, Tiểu Thúy chỉ phát huy chưa đến một phần tốc độ mà thôi.
/1991
|