Độc Cô Khiếu Qua đột nhiên nói, nhưng rất nhanh đã thu tiếng.
- A? Ngươi nhận ra ta sao?
Thân thể Độc Cô Diệt Ninh phát ra giọng nói già nua, lạnh lùng nhìn Độc Cô Khiếu Qua. Theo lý thuyết, lấy tuổi tác Độc Cô Diệt Ninh, những người trong Độc Cô gia này là không ai biết hắn. Hắn đã bị nhốt ở trong thế giới Lữ Giả cực kỳ lâu. Kỳ quái hơn chính là, nếu như Độc Cô Khiếu Qua từng xem qua tranh vẽ hoặc tượng của Độc Cô Diệt Ninh cũng không phải là phản ứng và giọng nói như vậy.
Huyền Vẫn Kiếm Linh cũng một tồn tại thành tinh. Trong nháy mắt hắn đã nắm bắt được có gì đó không đúng, nhưng trong lúc nhất thời nghĩ không ra vấn đề.
- Ngươi, ngươi, ngươi là...
Độc Cô Khiếu Qua cũng biết hắn nói sai, nhưng không biết nên đáp lại thế nào mới đúng.
- Lão tiền bối, xin hỏi ngài là?
Vẫn là lão đại ca Độc Cô Khiếu Long kịp phản ứng. Hắn cảm giác người trước mắt này nhìn rất quen mắt, nhưng không biết đã gặp qua ở nơi nào. Hắc, ở bên trong Độc Cô gia, chỉ cần thành thần đều sẽ có bức họa và tượng điêu khắc để thờ cúng. Độc Cô Diệt Ninh đã từng là gia chủ. Bức họa và tượng điêu khắc gì đó của hắn đương nhiên vẫn phải lớn và càng bắt mắt hơn.
- Hừ, ta là Độc Cô Diệt Ninh.
Huyền Vẫn Kiếm Linh lấy giọng điệu của Độc Cô Diệt Ninh nói chuyện. Khí tức trên người càng thêm mãnh liệt.
Phải biết rằng, lấy thực lực Độc Cô Diệt Ninh, mặc dù sau khi chết, khí thế của hắn vẫn tồn tại vĩnh viễn. Thậm chí cảm ngộ của hắn vẫn tồn tại. Hơn nữa Huyền Vẫn Kiếm Linh gần như có thể hoàn toàn thay thế linh hồn Độc Cô Diệt Ninh. Lúc này Độc Cô Diệt Ninh gần như giống như cùng thân thể. Đương nhiên, nếu như phải đánh nhau, sẽ lập tức bị lộ. Người phụ thể cũng không có được thực lực khủng bố như Độc Cô Diệt Ninh.
Hắc hắc. Nhưng hắn chính là người thay thế gia chủ... tốt nhất. Ai dám động thủ với hắn?
- Độc Cô Diệt Ninh?
Trong đầu các trưởng lão có mặt ở đây đang cố gắng nhớ lại cái tên này. Ngay sau đó, từng đôi mắt gần như đều trợn trừng lên, miệng cũng há ra thật to. Trong mắt bọn họ lộ vẻ không dám tin. Dù sao cái tên này quá lâu, quá cổ xưa...
- Làm sao có thể? Gia chủ của hơn 600 năm trước. Chuyện này... chuyện này...
- Vì sao không thể chứ? Lão phu bị nhốt ở trong thế giới Lữ Giả. Ở bên trong đó lại gặp Ma thần Thời Gian cũng tu luyện thời gian thần đạo, cùng hắn lĩnh ngộ chân lý thời gian, luyện thần đạo thời gian đạt tới Thần Hoàng cảnh. Hắc, thần đạo thời gian Thần Hoàng cảnh. Lão phu vì sao không thể sống đến bây giờ?
Huyền Vẫn Kiếm Linh cúi đầu nói. Đúng vậy, thần đạo thời gian của Độc Cô Diệt Ninh đã đạt tới cảnh giới Thần Hoàng.
Chỉ có điều khi Độc Cô Diệt Ninh lĩnh ngộ, tuổi tác đã quá già. Cho nên, thực lực của hắn sau khi tiến vào Thần Hoàng không tiến bước. Thậm chí thật sự không dám sử dụng. Nói đến nói đi đối với người quá già mà nói, đạo thời gian có đôi khi sẽ phản phệ.
Kiếm đạo của Độc Cô Diệt Ninh cũng tiến vào Thần Hoàng, nhưng bởi vì nguyên nhân tuổi tác, sau đó thậm chí còn bước lui.
Bởi vậy, thực lực của hắn chỉ có thể duy trì ở cảnh giới mới vào Thần Hoàng.
Nguyên tố thời gian ở xung quanh hắn biến hóa khôn lường. Lấy ý cảnh đặc biệt khủng khiếp biến hóa khôn lường. Đương nhiên, loại biến hóa khôn lường này chỉ có thể chứng minh hắn nắm giữ thần đạo thời gian đáng sợ. Nhưng nếu quả thật dùng để đánh nhau, dường như rất yếu. Nếu không Vu Nhai đã trực tiếp để Huyền Vẫn Kiếm Linh xuất chiến, sử dụng ra thần đạo thời gian Thần Hoàng cảnh. Nếu vậy còn buồn cái gì? Sợ rằng ngoại trừ Thần Hoàng ra, không ai giết được hắn?
- Bị nhốt ở trong thế giới Lữ Giả sao?
Các trưởng lão đã có chút đờ đẫn. Ngay cả Độc Cô Chiến Phong cũng không biết nên hành động thế nào.
- Không sai. Chính là bị nhốt ở trong dải nhất phía ngoài của thế giới Lữ Giả. Không chỉ riêng ta, trước đây ở trong mỗi một khu vực kiếm hoàn tiểu tử Vu Nhai vẽ ra kiếm ý đều là do nhận được ở phía ngoài của thế giới Lữ Giả. Chỉ có điều bọn họ không may mắn được như ta.
Huyền Vẫn Kiếm Linh giải thích.
Tất cả trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nên tin hay không nên tin. Quả thật không thể tưởng tượng nổi. Nhưng bất kể thế nào, Vu Nhai vẽ ra nhiều kiếm ý như vậy là sự thực. Điều đó chứng minh hắn thật sự tìm được các Kiếm Thần tổ tiên này.
Đột nhiên, bọn họ có chút đau đầu. Bọn họ sẽ đông thủ đối với một nguòi tìm được tổ tiên Kiếm Thần như vậy sao?
- Trong các ngươi có người từng nghiên cứu qua kiếm đạo của ta, chẳng lẽ còn không cảm nhận ra sao? Các ngươi cũng thấy kiếm trận của Vu Nhai trước đó, đó do là ta tặng cho hắn. Chẳng lẽ còn không nhìn ra đó là đồ của ta?
Huyền Vẫn Kiếm Linh tiếp tục lạnh lùng nói.
- Ra... ra mắt lão lão gia chủ!
Một vị trưởng lão rốt cuộc vẫn quỳ xuống. Hắn chính là người đã từng nghiên cứu về kiếm đạo của Độc Cô Diệt Ninh. Thật ra, từ lúc Độc Cô Diệt Ninh xuất hiện, vị trưởng lão này đã xác định là hắn, chỉ là thật sự không dám tin tưởng.
- Ra mắt lão lão gia chủ...
Đã có người xác nhận, những người khác tất nhiên cũng không thể nói gì nữa.
Thậm chí ngay cả Độc Cô Chiến Phong cũng đã quỳ xuống. Hắn đã đích thân thể nghiệm qua kiếm trận kia. Trước đó hắn cảm giác có chút quen thuộc. Bây giờ mới biết hóa ra đó là của Độc Cô Diệt Ninh. Là cao thủ Độc Cô gia, thật ra bất kỳ kẻ nào cũng nghiên cứu qua gần hết kiếm đạo của tất cả các tiền bối. Chỉ là mọi người sẽ có đối tượng đặc biệt chuyên tâm hơn mà thôi. Thời gian càng dài, bọn họ càng cảm thấy khí tức trên người Độc Cô Diệt Ninh rất quen thuộc.
Đồng thời, bọn họ rốt cuộc đã biết Vu Nhai dựa vào là cái gì, lại xông vào đây một mình. Chỉ có điều dù thế nào bọn họ cũng thật sự không ngờ được sẽ là lão gia chủ hơn 600 năm trước.
- Ngươi, Độc Cô Khiếu Qua đúng không?
Huyền Vẫn Kiếm Linh lại khống chế được thi thể Độc Cô Diệt Ninh nhìn về phía Độc Cô Khiếu Qua.
Lúc này Độc Cô Khiếu Qua đã hoàn toàn choáng váng, cả người đứng ở trong khoảng không. Quỳ cũng không phải, không quỳ cũng không phải. Hắn thật sự đứng ngớ người ở đó. Tại sao chuyện lại biến thành tình trạng như vậy? Ngay cả hắn cũng nghĩ không ra cách gì để đối phó.
- Không, ngươi không thể nào là lão... lão gia chủ Độc Cô Diệt Ninh được. Ngươi nhất định là giả.
Độc Cô Khiếu Qua nói.
- Xem ra ngươi còn muốn tiếp tục chấp hành thần kiếm lệnh của ngươi? A, ta nghĩ ta gì hơn so với ngươi. Vậy phải chấp hành thần kiếm lệnh của ta mới đúng. Ta đang suy nghĩ ta phải hạ mệnh lệnh thế nào đây?
Huyền Vẫn Kiếm Linh điều khiển thi thể của Độc Cô Diệt Ninh cười quái dị nhìn Độc Cô Khiếu Qua.
- Ngươi nhất định là giả. Vu Nhai, ngươi sử dụng thủ đoạn gì?
Độc Cô Khiếu Qua gần như có thể xác định người này khẳng định là giả.
- Ta có thể có thủ đoạn gì? Ta cùng lắm là vận khí tốt một chút, phá vỡ sự ràng buộc của thế giới Lữ Giả, cũng mang theo lão tổ tông Diệt Ninh đi ra.
- A? Ngươi nhận ra ta sao?
Thân thể Độc Cô Diệt Ninh phát ra giọng nói già nua, lạnh lùng nhìn Độc Cô Khiếu Qua. Theo lý thuyết, lấy tuổi tác Độc Cô Diệt Ninh, những người trong Độc Cô gia này là không ai biết hắn. Hắn đã bị nhốt ở trong thế giới Lữ Giả cực kỳ lâu. Kỳ quái hơn chính là, nếu như Độc Cô Khiếu Qua từng xem qua tranh vẽ hoặc tượng của Độc Cô Diệt Ninh cũng không phải là phản ứng và giọng nói như vậy.
Huyền Vẫn Kiếm Linh cũng một tồn tại thành tinh. Trong nháy mắt hắn đã nắm bắt được có gì đó không đúng, nhưng trong lúc nhất thời nghĩ không ra vấn đề.
- Ngươi, ngươi, ngươi là...
Độc Cô Khiếu Qua cũng biết hắn nói sai, nhưng không biết nên đáp lại thế nào mới đúng.
- Lão tiền bối, xin hỏi ngài là?
Vẫn là lão đại ca Độc Cô Khiếu Long kịp phản ứng. Hắn cảm giác người trước mắt này nhìn rất quen mắt, nhưng không biết đã gặp qua ở nơi nào. Hắc, ở bên trong Độc Cô gia, chỉ cần thành thần đều sẽ có bức họa và tượng điêu khắc để thờ cúng. Độc Cô Diệt Ninh đã từng là gia chủ. Bức họa và tượng điêu khắc gì đó của hắn đương nhiên vẫn phải lớn và càng bắt mắt hơn.
- Hừ, ta là Độc Cô Diệt Ninh.
Huyền Vẫn Kiếm Linh lấy giọng điệu của Độc Cô Diệt Ninh nói chuyện. Khí tức trên người càng thêm mãnh liệt.
Phải biết rằng, lấy thực lực Độc Cô Diệt Ninh, mặc dù sau khi chết, khí thế của hắn vẫn tồn tại vĩnh viễn. Thậm chí cảm ngộ của hắn vẫn tồn tại. Hơn nữa Huyền Vẫn Kiếm Linh gần như có thể hoàn toàn thay thế linh hồn Độc Cô Diệt Ninh. Lúc này Độc Cô Diệt Ninh gần như giống như cùng thân thể. Đương nhiên, nếu như phải đánh nhau, sẽ lập tức bị lộ. Người phụ thể cũng không có được thực lực khủng bố như Độc Cô Diệt Ninh.
Hắc hắc. Nhưng hắn chính là người thay thế gia chủ... tốt nhất. Ai dám động thủ với hắn?
- Độc Cô Diệt Ninh?
Trong đầu các trưởng lão có mặt ở đây đang cố gắng nhớ lại cái tên này. Ngay sau đó, từng đôi mắt gần như đều trợn trừng lên, miệng cũng há ra thật to. Trong mắt bọn họ lộ vẻ không dám tin. Dù sao cái tên này quá lâu, quá cổ xưa...
- Làm sao có thể? Gia chủ của hơn 600 năm trước. Chuyện này... chuyện này...
- Vì sao không thể chứ? Lão phu bị nhốt ở trong thế giới Lữ Giả. Ở bên trong đó lại gặp Ma thần Thời Gian cũng tu luyện thời gian thần đạo, cùng hắn lĩnh ngộ chân lý thời gian, luyện thần đạo thời gian đạt tới Thần Hoàng cảnh. Hắc, thần đạo thời gian Thần Hoàng cảnh. Lão phu vì sao không thể sống đến bây giờ?
Huyền Vẫn Kiếm Linh cúi đầu nói. Đúng vậy, thần đạo thời gian của Độc Cô Diệt Ninh đã đạt tới cảnh giới Thần Hoàng.
Chỉ có điều khi Độc Cô Diệt Ninh lĩnh ngộ, tuổi tác đã quá già. Cho nên, thực lực của hắn sau khi tiến vào Thần Hoàng không tiến bước. Thậm chí thật sự không dám sử dụng. Nói đến nói đi đối với người quá già mà nói, đạo thời gian có đôi khi sẽ phản phệ.
Kiếm đạo của Độc Cô Diệt Ninh cũng tiến vào Thần Hoàng, nhưng bởi vì nguyên nhân tuổi tác, sau đó thậm chí còn bước lui.
Bởi vậy, thực lực của hắn chỉ có thể duy trì ở cảnh giới mới vào Thần Hoàng.
Nguyên tố thời gian ở xung quanh hắn biến hóa khôn lường. Lấy ý cảnh đặc biệt khủng khiếp biến hóa khôn lường. Đương nhiên, loại biến hóa khôn lường này chỉ có thể chứng minh hắn nắm giữ thần đạo thời gian đáng sợ. Nhưng nếu quả thật dùng để đánh nhau, dường như rất yếu. Nếu không Vu Nhai đã trực tiếp để Huyền Vẫn Kiếm Linh xuất chiến, sử dụng ra thần đạo thời gian Thần Hoàng cảnh. Nếu vậy còn buồn cái gì? Sợ rằng ngoại trừ Thần Hoàng ra, không ai giết được hắn?
- Bị nhốt ở trong thế giới Lữ Giả sao?
Các trưởng lão đã có chút đờ đẫn. Ngay cả Độc Cô Chiến Phong cũng không biết nên hành động thế nào.
- Không sai. Chính là bị nhốt ở trong dải nhất phía ngoài của thế giới Lữ Giả. Không chỉ riêng ta, trước đây ở trong mỗi một khu vực kiếm hoàn tiểu tử Vu Nhai vẽ ra kiếm ý đều là do nhận được ở phía ngoài của thế giới Lữ Giả. Chỉ có điều bọn họ không may mắn được như ta.
Huyền Vẫn Kiếm Linh giải thích.
Tất cả trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nên tin hay không nên tin. Quả thật không thể tưởng tượng nổi. Nhưng bất kể thế nào, Vu Nhai vẽ ra nhiều kiếm ý như vậy là sự thực. Điều đó chứng minh hắn thật sự tìm được các Kiếm Thần tổ tiên này.
Đột nhiên, bọn họ có chút đau đầu. Bọn họ sẽ đông thủ đối với một nguòi tìm được tổ tiên Kiếm Thần như vậy sao?
- Trong các ngươi có người từng nghiên cứu qua kiếm đạo của ta, chẳng lẽ còn không cảm nhận ra sao? Các ngươi cũng thấy kiếm trận của Vu Nhai trước đó, đó do là ta tặng cho hắn. Chẳng lẽ còn không nhìn ra đó là đồ của ta?
Huyền Vẫn Kiếm Linh tiếp tục lạnh lùng nói.
- Ra... ra mắt lão lão gia chủ!
Một vị trưởng lão rốt cuộc vẫn quỳ xuống. Hắn chính là người đã từng nghiên cứu về kiếm đạo của Độc Cô Diệt Ninh. Thật ra, từ lúc Độc Cô Diệt Ninh xuất hiện, vị trưởng lão này đã xác định là hắn, chỉ là thật sự không dám tin tưởng.
- Ra mắt lão lão gia chủ...
Đã có người xác nhận, những người khác tất nhiên cũng không thể nói gì nữa.
Thậm chí ngay cả Độc Cô Chiến Phong cũng đã quỳ xuống. Hắn đã đích thân thể nghiệm qua kiếm trận kia. Trước đó hắn cảm giác có chút quen thuộc. Bây giờ mới biết hóa ra đó là của Độc Cô Diệt Ninh. Là cao thủ Độc Cô gia, thật ra bất kỳ kẻ nào cũng nghiên cứu qua gần hết kiếm đạo của tất cả các tiền bối. Chỉ là mọi người sẽ có đối tượng đặc biệt chuyên tâm hơn mà thôi. Thời gian càng dài, bọn họ càng cảm thấy khí tức trên người Độc Cô Diệt Ninh rất quen thuộc.
Đồng thời, bọn họ rốt cuộc đã biết Vu Nhai dựa vào là cái gì, lại xông vào đây một mình. Chỉ có điều dù thế nào bọn họ cũng thật sự không ngờ được sẽ là lão gia chủ hơn 600 năm trước.
- Ngươi, Độc Cô Khiếu Qua đúng không?
Huyền Vẫn Kiếm Linh lại khống chế được thi thể Độc Cô Diệt Ninh nhìn về phía Độc Cô Khiếu Qua.
Lúc này Độc Cô Khiếu Qua đã hoàn toàn choáng váng, cả người đứng ở trong khoảng không. Quỳ cũng không phải, không quỳ cũng không phải. Hắn thật sự đứng ngớ người ở đó. Tại sao chuyện lại biến thành tình trạng như vậy? Ngay cả hắn cũng nghĩ không ra cách gì để đối phó.
- Không, ngươi không thể nào là lão... lão gia chủ Độc Cô Diệt Ninh được. Ngươi nhất định là giả.
Độc Cô Khiếu Qua nói.
- Xem ra ngươi còn muốn tiếp tục chấp hành thần kiếm lệnh của ngươi? A, ta nghĩ ta gì hơn so với ngươi. Vậy phải chấp hành thần kiếm lệnh của ta mới đúng. Ta đang suy nghĩ ta phải hạ mệnh lệnh thế nào đây?
Huyền Vẫn Kiếm Linh điều khiển thi thể của Độc Cô Diệt Ninh cười quái dị nhìn Độc Cô Khiếu Qua.
- Ngươi nhất định là giả. Vu Nhai, ngươi sử dụng thủ đoạn gì?
Độc Cô Khiếu Qua gần như có thể xác định người này khẳng định là giả.
- Ta có thể có thủ đoạn gì? Ta cùng lắm là vận khí tốt một chút, phá vỡ sự ràng buộc của thế giới Lữ Giả, cũng mang theo lão tổ tông Diệt Ninh đi ra.
/1991
|