Đồng thời, phía bên Độc Cô gia còn có một vị trưởng lão cấp Thần Hoàng đã xuất phát, muốn liên thủ giết chết Hắc Nguyệt Thần Hoàng.
- Hiểu rồi. Vậy hiện tại ta truyền tin tức cho Ma Thiên Nguyên Giới.
Sau khi Vu Nhai hiểu rõ, lập tức ngồi xếp bằng xuống, thông qua Huyền Binh Điển sử dụng khế ước Nguyên Giới truyền tin tức về phía Ma Thiên Chân Thần. Thật ra Ma Thiên Chân Thần cũng sảng khoái đáp ứng. Không quan tâm Ma Thiên Chân Thần đối với Vu Nhai khó chịu thế nào, bọn họ vẫn là người cùng đường, ngồi trên cùng một con thuyền.
Đồng thời, Ma Thiên Chân Thần còn có thể nắm giữ đất đai Bách Tộc Loạn Địa, thu thập cho nàng càng nhiều Huyền Nguyên Chi Lực hơn.
Sau khi làm xong, Vu Nhai liền đứng lên. Hiện tại chuyện ở Bách Tộc Loạn Địa, hắn đã không thể hiểu được nữa. Hắn sợ là sợ trong lúc Hắc Nguyệt Thần Hoàng đang cùng Độc Cô gia chủ chiến đấu, tàn sát mọi người ở Bách tộc. Dù sao, một Thần Hoàng đáng sợ tới mức khó có thể hiểu được. Hiện tại có Ma Thiên Nguyên Giới chấn áp, còn có vị Thần Hoàng thứ hai của Độc Cô gia chạy tới đó, thật ra hắn có thể yên tâm.
Hắn càng yên tâm chính là, hóa ra còn có thể khiến Ma Thiên Nguyên Giới bảo vệ Bách Tộc Loạn Địa.
Ôi, bởi vì thực lực liên minh bách tộc bây giờ vẫn quá yếu, không có cấp Thần Hoàng a a a. Lúc hắn ra cửa bao giờ cũng có đủ loại lo lắng. Mặc dù không ra khỏi cửa cũng lo lắng. Tuy rằng Bách tộc có thứ ngăn cản bảy kiếm Kinh Thiên chấn áp, nhưng Vu Nhai hiểu rất rõ Lục Thiên Thần Ấn là thứ không thể vứt bỏ nữa. Nói cách khác cái gọi là lực lượng của Bách tộc đều ảo. Hiện tại chỉ là dựa vào trạng thái vi diệu của liên minh bách tộc mà thôi.
Thoáng cái sự cân bằng của đại lục bị đánh phá, chỉ sợ sẽ là thời khắc diệt vong của liên minh bách tộc.
Nhưng hiện tại có Ma Thiên Nguyên Giới bảo vệ, thật sự có lực lượng thực chất có thể chấn áp kẻ địch. Vu Nhai không cần tiếp tục lo lắng vấn đề thực lực Bách Tộc Loạn Địa không đủ vững chắc, cũng không cần cả ngày lo lắng đề phòng sợ thời gian không đủ dùng.
Rất nhanh, tâm tình Vu Nhai lại trở nên nặng nề.
Mặc dù là cấp Thần Hoàng cũng có nguy cơ bị giết chết. Trong chiến tranh, Thần Hoàng đang dần dần khởi động. Cuộc chiến đấu của các Thần Chi Nguyên Giới hình như đã bắt đầu. Thời gian dành cho mình vẫn không nhiều lắm. Nhất định phải trở nên mạnh mẽ, nhất định phải...
Nhất định phải để cho Huyền Binh Điển sớm trưởng thành. Chỉ có như vậy, mình mới có vốn liếng cùng Thần Chi Nguyên Giới tranh đấu.
Đúng vậy, điều hắn muốn chính là có lực lượng cùng Thần Chi Nguyên Giới quyết đấu, mà không phải là Thần Hoàng. Mục tiêu của hắn là vượt qua Thần Hoàng... Ma Thiên Nguyên Giới chỉ là khế ước, không phải lực lượng chân chính của mình. Mình phải mau chóng cường đại lên. Phải khiến Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng giết không được mình!
Độc Cô gia mấy nghìn năm qua cũng là kế hoạch như vậy. Bọn họ cũng muốn vượt qua lực lượng Thần Hoàng, cho nên mới phải không ngừng một mình một kiếm rời khỏi gia tộc đi tìm lực lượng đối kháng Kinh Thiên Nhất Kiếm. Cái gì mà phản lại đế quốc Huyền Binh, lúc này bọn họ không chơi.
- Lạc Thiên tiền bối, hiện tại chúng ta vẫn nên giải phiến đá thần bí trước đi.
Nếu chuyện nên làm đã làm, những chuyện khác mặc cho số phận. Vu Nhai vẫn chú ý đến chuyện của mình trước.
- Được rồi. Bắt đầu đi.
Lạc Thiên Kiếm Linh gật đầu, sau đó thân ảnh lóe lên, liền mang theo Vu Nhai đi thẳng tới khu vực trung tâm Kiếm Ảnh Trận, cũng chính là nơi Vu Nhai bắt được kiếm tâm trước đây.
Bởi vì Lạc Thiên Kiếm Linh cũng là Lạc Thiên Chân Thần. Bởi vậy hắn có thể tùy tiện rời khỏi tiểu thế giới Binh Linh Lạc Thiên Thần Kiếm, đi lại ở trong Độc Cô Thần Thành. Chỉ nghe hắn quay lại nhìn Vu Nhai có chút mờ mịt nói:
- Ngươi đến Kiếm Ảnh Trận trung tâm, hẳn phải biết tác dụng lúc đầu của kiếm tâm đối với ngươi, cũng biết ở đây tràn ngập kiếm tâm vô tận. Nhưng ngươi khẳng định không biết, phía trên này thật ra chính là tâm trận do kiếm tâm của mỗi người tạo thành. Những tâm trận này đều do từng tộc dân của Lạc Thiên Nguyên Giới trước đây lưu lại...
Vu Nhai ngơ ngác nhìn xung quanh một chút. Mọi thứ vẫn không khác gì lắm so với trước đây. Nhưng nếu như hắn cẩn thận cảm ứng, sẽ cảm giác được hóa ra trung tâm Kiếm Ảnh Trận này không phải đáng sợ một cách thông thường. Lấy thực lực của hắn bây giờ cảm ứng, vẫn thấy vô cùng vô tận...
Trước đây thời điểm hắn còn là Hoàng Binh Sư, hắn đi tới nơi này, cũng cảm giác xung quanh là vô cùng vô tận. Dường như có vô số kiếm tâm tồn tại. Đồng thời, cho đến lúc này hắn cũng mới biết được trước đây bọn họ chỉ ở sát phía ngoài của trung tâm này.
Trước đây Vu Nhai lấy được kiếm tâm cũng chỉ là đi dạo ở bên ngoài, nơi những tồn tại không tạo thành Tâm trận.
Nói cách khác, lần trước hắn tới hấp thu ba loại kiếm tâm cũng không phải là lực lượng nòng cốt nhất.
- Tộc dân trước kia?
Vu Nhai trợn trừng mắt. Nhiều kiếm tâm như vậy, chẳng phải mỗi người trong tộc dân Lạc Thiên Nguyên Giới đều nắm giữ kiếm đạo chi tâm?
- Không sai. Sau khi tộc dân của ta sinh ra nhất định phải tiếp nhận truyền thừa kiếm đạo chi tâm. Thời điểm 16 tuổi tất nhiên đều sẽ nắm giữ kiếm đạo chi tâm của mình. Không quan tâm thực lực mạnh hay yếu... Đương nhiên, người yếu kiếm đạo chi tâm sẽ rất yếu. Chính là những kiếm tâm ở phía ngoài cùng...
Lạc Thiên Kiếm Linh giải thích:
- Sau khi tộc dân của ta chết, kiếm tâm đều sẽ trở về đây. Chỉ là thời điểm bọn họ chết đi, kiếm đạo chi tâm cũng như người rất yếu chỉ có thể trôi nổi ở vòng ngoài. Những cường giả kia sẽ tiến vào trung tâm thật sự cũng tạo thành từng tâm trận. Mỗi một người lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm đều có thể tới khiêu chiến tâm trận cũng như cầm lấy kiếm đạo chi tâm thích hợp với hắn, khiến kiếm đạo chi tâm của hắn càng thuần túy và cường đại.
Dừng lại, Lạc Thiên Kiếm Linh tiện đà nói:
- Bao gồm cường giả gia tộc Độc Cô lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm ở bên trong, bọn họ cũng sẽ tìm thời gian tới nơi này không ngừng khiêu chiến, rèn luyện kiếm đạo chi tâm của bọn họ. Kiếm đạo chi tâm không đủ cường đại, hoặc nói tâm không đủ cường đại, lần đầu tiên sẽ rất khó tìm được kiếm tâm thích hợp với bọn họ. Thậm chí sẽ bị đá ra ngoài. Nhưng bọn họ có thể không ngừng khiêu chiến...
Vu Nhai khiếp sợ. Không trách được tâm của cường giả Độc Cô gia đều giống như được làm bằng sắt vậy. Mỗi một người đều có sự kiên trì của riêng mình. Bởi vì tâm của bọn họ đang không ngừng tiếp nhận sự rèn luyện của tâm trận. Đồng thời Vu Nhai cũng cảm giác hưng phấn. Hiện tại hắn rất muốn đi vào khiêu chiến một lần.
- Có đúng là rất hưng phấn hay không? Vậy vào đi thôi. Ngươi mang theo phiến đá thần bí của ngươi đi vào. Bên trong tâm trận chính là tâm trận đầy đủ nhất của Lạc Thiên Nguyên Giới ta. Chỉ cần ngươi xông qua tất cả tâm trận, có thể hoàn toàn giải được phiến đá thần bí... Đừng làm biểu tình như vậy. Yên tâm, không cần ngươi học được hoặc là lĩnh ngộ tất cả tâm trận.
- Hiểu rồi. Vậy hiện tại ta truyền tin tức cho Ma Thiên Nguyên Giới.
Sau khi Vu Nhai hiểu rõ, lập tức ngồi xếp bằng xuống, thông qua Huyền Binh Điển sử dụng khế ước Nguyên Giới truyền tin tức về phía Ma Thiên Chân Thần. Thật ra Ma Thiên Chân Thần cũng sảng khoái đáp ứng. Không quan tâm Ma Thiên Chân Thần đối với Vu Nhai khó chịu thế nào, bọn họ vẫn là người cùng đường, ngồi trên cùng một con thuyền.
Đồng thời, Ma Thiên Chân Thần còn có thể nắm giữ đất đai Bách Tộc Loạn Địa, thu thập cho nàng càng nhiều Huyền Nguyên Chi Lực hơn.
Sau khi làm xong, Vu Nhai liền đứng lên. Hiện tại chuyện ở Bách Tộc Loạn Địa, hắn đã không thể hiểu được nữa. Hắn sợ là sợ trong lúc Hắc Nguyệt Thần Hoàng đang cùng Độc Cô gia chủ chiến đấu, tàn sát mọi người ở Bách tộc. Dù sao, một Thần Hoàng đáng sợ tới mức khó có thể hiểu được. Hiện tại có Ma Thiên Nguyên Giới chấn áp, còn có vị Thần Hoàng thứ hai của Độc Cô gia chạy tới đó, thật ra hắn có thể yên tâm.
Hắn càng yên tâm chính là, hóa ra còn có thể khiến Ma Thiên Nguyên Giới bảo vệ Bách Tộc Loạn Địa.
Ôi, bởi vì thực lực liên minh bách tộc bây giờ vẫn quá yếu, không có cấp Thần Hoàng a a a. Lúc hắn ra cửa bao giờ cũng có đủ loại lo lắng. Mặc dù không ra khỏi cửa cũng lo lắng. Tuy rằng Bách tộc có thứ ngăn cản bảy kiếm Kinh Thiên chấn áp, nhưng Vu Nhai hiểu rất rõ Lục Thiên Thần Ấn là thứ không thể vứt bỏ nữa. Nói cách khác cái gọi là lực lượng của Bách tộc đều ảo. Hiện tại chỉ là dựa vào trạng thái vi diệu của liên minh bách tộc mà thôi.
Thoáng cái sự cân bằng của đại lục bị đánh phá, chỉ sợ sẽ là thời khắc diệt vong của liên minh bách tộc.
Nhưng hiện tại có Ma Thiên Nguyên Giới bảo vệ, thật sự có lực lượng thực chất có thể chấn áp kẻ địch. Vu Nhai không cần tiếp tục lo lắng vấn đề thực lực Bách Tộc Loạn Địa không đủ vững chắc, cũng không cần cả ngày lo lắng đề phòng sợ thời gian không đủ dùng.
Rất nhanh, tâm tình Vu Nhai lại trở nên nặng nề.
Mặc dù là cấp Thần Hoàng cũng có nguy cơ bị giết chết. Trong chiến tranh, Thần Hoàng đang dần dần khởi động. Cuộc chiến đấu của các Thần Chi Nguyên Giới hình như đã bắt đầu. Thời gian dành cho mình vẫn không nhiều lắm. Nhất định phải trở nên mạnh mẽ, nhất định phải...
Nhất định phải để cho Huyền Binh Điển sớm trưởng thành. Chỉ có như vậy, mình mới có vốn liếng cùng Thần Chi Nguyên Giới tranh đấu.
Đúng vậy, điều hắn muốn chính là có lực lượng cùng Thần Chi Nguyên Giới quyết đấu, mà không phải là Thần Hoàng. Mục tiêu của hắn là vượt qua Thần Hoàng... Ma Thiên Nguyên Giới chỉ là khế ước, không phải lực lượng chân chính của mình. Mình phải mau chóng cường đại lên. Phải khiến Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng giết không được mình!
Độc Cô gia mấy nghìn năm qua cũng là kế hoạch như vậy. Bọn họ cũng muốn vượt qua lực lượng Thần Hoàng, cho nên mới phải không ngừng một mình một kiếm rời khỏi gia tộc đi tìm lực lượng đối kháng Kinh Thiên Nhất Kiếm. Cái gì mà phản lại đế quốc Huyền Binh, lúc này bọn họ không chơi.
- Lạc Thiên tiền bối, hiện tại chúng ta vẫn nên giải phiến đá thần bí trước đi.
Nếu chuyện nên làm đã làm, những chuyện khác mặc cho số phận. Vu Nhai vẫn chú ý đến chuyện của mình trước.
- Được rồi. Bắt đầu đi.
Lạc Thiên Kiếm Linh gật đầu, sau đó thân ảnh lóe lên, liền mang theo Vu Nhai đi thẳng tới khu vực trung tâm Kiếm Ảnh Trận, cũng chính là nơi Vu Nhai bắt được kiếm tâm trước đây.
Bởi vì Lạc Thiên Kiếm Linh cũng là Lạc Thiên Chân Thần. Bởi vậy hắn có thể tùy tiện rời khỏi tiểu thế giới Binh Linh Lạc Thiên Thần Kiếm, đi lại ở trong Độc Cô Thần Thành. Chỉ nghe hắn quay lại nhìn Vu Nhai có chút mờ mịt nói:
- Ngươi đến Kiếm Ảnh Trận trung tâm, hẳn phải biết tác dụng lúc đầu của kiếm tâm đối với ngươi, cũng biết ở đây tràn ngập kiếm tâm vô tận. Nhưng ngươi khẳng định không biết, phía trên này thật ra chính là tâm trận do kiếm tâm của mỗi người tạo thành. Những tâm trận này đều do từng tộc dân của Lạc Thiên Nguyên Giới trước đây lưu lại...
Vu Nhai ngơ ngác nhìn xung quanh một chút. Mọi thứ vẫn không khác gì lắm so với trước đây. Nhưng nếu như hắn cẩn thận cảm ứng, sẽ cảm giác được hóa ra trung tâm Kiếm Ảnh Trận này không phải đáng sợ một cách thông thường. Lấy thực lực của hắn bây giờ cảm ứng, vẫn thấy vô cùng vô tận...
Trước đây thời điểm hắn còn là Hoàng Binh Sư, hắn đi tới nơi này, cũng cảm giác xung quanh là vô cùng vô tận. Dường như có vô số kiếm tâm tồn tại. Đồng thời, cho đến lúc này hắn cũng mới biết được trước đây bọn họ chỉ ở sát phía ngoài của trung tâm này.
Trước đây Vu Nhai lấy được kiếm tâm cũng chỉ là đi dạo ở bên ngoài, nơi những tồn tại không tạo thành Tâm trận.
Nói cách khác, lần trước hắn tới hấp thu ba loại kiếm tâm cũng không phải là lực lượng nòng cốt nhất.
- Tộc dân trước kia?
Vu Nhai trợn trừng mắt. Nhiều kiếm tâm như vậy, chẳng phải mỗi người trong tộc dân Lạc Thiên Nguyên Giới đều nắm giữ kiếm đạo chi tâm?
- Không sai. Sau khi tộc dân của ta sinh ra nhất định phải tiếp nhận truyền thừa kiếm đạo chi tâm. Thời điểm 16 tuổi tất nhiên đều sẽ nắm giữ kiếm đạo chi tâm của mình. Không quan tâm thực lực mạnh hay yếu... Đương nhiên, người yếu kiếm đạo chi tâm sẽ rất yếu. Chính là những kiếm tâm ở phía ngoài cùng...
Lạc Thiên Kiếm Linh giải thích:
- Sau khi tộc dân của ta chết, kiếm tâm đều sẽ trở về đây. Chỉ là thời điểm bọn họ chết đi, kiếm đạo chi tâm cũng như người rất yếu chỉ có thể trôi nổi ở vòng ngoài. Những cường giả kia sẽ tiến vào trung tâm thật sự cũng tạo thành từng tâm trận. Mỗi một người lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm đều có thể tới khiêu chiến tâm trận cũng như cầm lấy kiếm đạo chi tâm thích hợp với hắn, khiến kiếm đạo chi tâm của hắn càng thuần túy và cường đại.
Dừng lại, Lạc Thiên Kiếm Linh tiện đà nói:
- Bao gồm cường giả gia tộc Độc Cô lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm ở bên trong, bọn họ cũng sẽ tìm thời gian tới nơi này không ngừng khiêu chiến, rèn luyện kiếm đạo chi tâm của bọn họ. Kiếm đạo chi tâm không đủ cường đại, hoặc nói tâm không đủ cường đại, lần đầu tiên sẽ rất khó tìm được kiếm tâm thích hợp với bọn họ. Thậm chí sẽ bị đá ra ngoài. Nhưng bọn họ có thể không ngừng khiêu chiến...
Vu Nhai khiếp sợ. Không trách được tâm của cường giả Độc Cô gia đều giống như được làm bằng sắt vậy. Mỗi một người đều có sự kiên trì của riêng mình. Bởi vì tâm của bọn họ đang không ngừng tiếp nhận sự rèn luyện của tâm trận. Đồng thời Vu Nhai cũng cảm giác hưng phấn. Hiện tại hắn rất muốn đi vào khiêu chiến một lần.
- Có đúng là rất hưng phấn hay không? Vậy vào đi thôi. Ngươi mang theo phiến đá thần bí của ngươi đi vào. Bên trong tâm trận chính là tâm trận đầy đủ nhất của Lạc Thiên Nguyên Giới ta. Chỉ cần ngươi xông qua tất cả tâm trận, có thể hoàn toàn giải được phiến đá thần bí... Đừng làm biểu tình như vậy. Yên tâm, không cần ngươi học được hoặc là lĩnh ngộ tất cả tâm trận.
/1991
|