- Lạc Thiên lão đầu, ta đang ở chỗ nào vậy? Tại sao xung quanh đều là ánh sáng bảy màu? Mẹ nó, ngươi quả nhiên vẫn đang thử thách ta.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Vu Nhai mới lo lắng tỉnh lại. Sau đó hắn nhìn thấy xung quanh đều ánh sáng bảy màu, tản ra sương mù đủ sắc màu. Thoáng cái thân thể hắn nhảy dựng lên, chỉ vào Lạc Thiên Kiếm Linh điên cuồng hét lên. Không có cách nào. Vừa rồi, hắn nằm mơ cũng là các loại huyễn ảnh thử thách tâm trận. Đương nhiên, còn có kiếm ý thái cực không ngừng cường hóa vân vân...
Vừa ngủ một giấc, hắn cảm giác, tinh khí thần của hắn đã sung mãn. Sau khi nhảy dựng lên, hắn liền lập tức tỉnh táo. Sau đó hắn lại trực tiếp ngây người.
- Nơi này là?
Phía trước là một hồ nước, với đủ mọi màu sắc. Sương mù đủ màu sắc chính là từ trong hồ nước phát ra.
Cảnh tượng này quá quen thuộc. Bởi vì hắn đã gặp hai lần. Một lần là ở dải đất trung tâm của Đoạn Thiên Nguyên Giới. Một lần là ở Ma Thiên Nguyên Giới. Cả hai đều là dải đất trung tâm nhất của hai đại Nguyên Giới. Nói cách khác, hồ nước này là lực lượng bản nguyên của Lạc Thiên Nguyên Giới?
- Nơi này là nơi trung tâm của Lạc Thiên Nguyên Giới ta. Những hồ nước bảy màu này cũng là lực lượng bản nguyên của ta. Đương nhiên, hiện tại chỉ có thể nói là nơi trung tâm của Độc Cô Thần Thành!
Lạc Thiên Kiếm Linh vẫn có cảm giác nặng nề, còn chưa kịp hưng phấn. Có thể hắn thật sự nhìn thấy hi vọng. Thời điểm Độc Cô Chiến Phong xông qua, hắn đã từng chờ mong. Đáng tiếc lại ngã ở tâm trận cuối cùng...
Đừng thấy chỉ là kém một, kết quả lại là khác biệt một trời một vực. Giống như Độc Cô Chiến Huyền cũng ngã ở tâm trận cuối cùng. Mấy nghìn năm qua, Độc Cô gia có không ít người lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm, có không ít người trong lần đầu tiên xông tâm trận đều ngã ở tâm trận cuối cùng.
Vu Nhai là người duy nhất trong mấy nghìn năm qua có thể ở trong lần xông tâm trận đầu tiên, xông qua được tất cả.
Chỉ cách một bước, lại khác biệt một trời một vực.
Bởi vì chỉ có người có kiếm đạo chi tâm ở lần đầu tiên xông qua được tất cả, mới có thể thật sự được gọi là kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ. Độc Cô Chiến Phong và Độc Cô Chiến Huyền đều phải tới lần thứ hai mới xông qua được tất cả. Kiếm đạo chi tâm của bọn họ đều đạt tới cực hạn, nhưng không phải là hoàn mỹ.
Cực hạn cũng không phải là hoàn mỹ. Ở chỗ này cực hạn chỉ có thể nói là kiếm đạo chi tâm đạt tới cực hạn của Độc Cô Chiến Phong bọn họ, lại không phải là cực hạn mà Lạc Thiên Kiếm Linh muốn. Cực hạn mà Lạc Thiên Kiếm Linh muốn chính là sự hoàn mỹ của hắn. Nhưng chỉ cần không xông qua tất cả tâm trận ở trong lần đầu tiên xông vào tâm trận, đều không phải là hoàn mỹ hắn muốn. Chí ít trong mắt hắn, những kiếm đạo chi tâm đí đều có một chút không trọn vẹn.
Kiếm đạo chi tâm chưa hoàn mỹ, hắn không có cách nào trở thành huyền kiếm bản mạng của một cá nhân.
Nhưng hiện tại cuối cùng đã hắn đợi được người này. Vu Nhai đã đẩy kiếm đạo chi tâm tới giới hạn hoàn mỹ hắn mong muốn.
Điều này bảo Lạc Thiên Kiếm Linh làm sao có thể không kích động được. Trước đây, hắn không suy nghĩ quá nhiều, nhưng thật ra là không dám nghĩ tới. Hắn lại không dám đi giải thích quá nhiều với Vu Nhai. Bởi vì mấy nghìn năm qua, hắn không ngừng ôm hi vọng, nhưng lại luôn luôn không ngừng thất vọng. Đến bây giờ hắn sắp mất lòng tin. Mặc dù ở thời đại này hắn có một tia dự cảm, nhưng cũng không dám suy nghĩ nhiều. Hắn thật sự sợ. Hắn sợ sau khi hi vọng lại là thất vọng.
- Nơi trung tâm nhất, lực lượng bản nguyên sao?
Thoáng cái ánh mắt Vu Nhai sáng lên, nhưng rất nhanh lại ảm đạm xuống. Ách, trước mắt là lực lượng bản nguyên của Lạc Thiên Nguyên Giới. Hắn cũng không thể cướp của Lạc Thiên Nguyên Giới đi? Cướp hắn giống như đánh cướp bằng hữu vậy, đâu thể xuống tay được. Vu Nhai cũng không phải là loại người như vậy. Xem đi, ngay cả Huyền Binh Điển cũng đang im lặng.
A, có vẻ như lại cảm thấy được tâm tình Huyền Binh Điển, gia hỏa này dường như đang che hai mắt, cũng ngồi xổm góc tường vẽ vẽ những vòng tròn vô nghĩa.
- Đúng vậy, chỉ cần xông qua tất cả tâm trận, sẽ đi tới nơi này. Đồng thời ta sẽ cho hắn cơ hội hấp thu lực lượng bản nguyên của ta. Không chỉ là ngươi, Độc Cô Chiến Phong và Độc Cô Chiến Huyền bọn họ cũng đã từng hấp thu.
Lạc Thiên Nguyên Giới gật đầu một cái nói.
Run một cái. A, không phải là Vu Nhai đang run rẩy, mà là bạn học cục gạch nào đó đang ngồi trong góc tường bịt mắt vẽ vòng tròn kia run rẩy một cái. Nó run rẩy kéo theo Vu Nhai cũng run rẩy. A, bởi vì Huyền Binh bản mạng là một phần thân thể Vu Nhai.
- Ngươi làm sao vậy?
Lạc Thiên Kiếm Linh trợn trừng mắt hỏi.
- Hấp thu bao nhiêu cũng không sao?
Vu Nhai không nhịn được hỏi.
- Ha ha, ngươi có thể hút bao nhiêu thì hút bấy nhiêu...
Lạc Thiên Kiếm Linh không nhịn được lại phá lên cười. Hắn nghĩ một nhân loại có thể hấp thu của hắn bao nhiêu lực lượng bản nguyên chứ? Chín con trâu mất một sợi lông, không đáng để ý tới. Giống như Độc Cô Chiến Phong không hấp thu được bao nhiêu, hiện tại chắc hẳn vẫn đang tiêu hóa. Độc Cô Chiến Huyền trở thành Thần Hoàng, nhưng chắc hẳn còn chưa tiêu hóa hết. Những thứ này lại là lực lượng bản nguyên của cả Nguyên Giới đấy.
Hiện tại tâm tình Lạc Thiên Kiếm Linh rất tốt. Trước đó hắn trầm mặc chỉ bởi vì hắn không thể tin được hạnh phúc lại tới đột ngột như thế.
Không chỉ là Vu Nhai có kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ, Độc Cô Chiến Huyền cũng đạt tới mức Thần Hoàng. Hai loại phương án khiến hắn xuất hiện ở trên mảnh đại lục này cùng với Thần Chi Nguyên Giới đấu một trận đều đã thực hiện. Hắn sao có thể không vui được!
- Linh linh linh...
Bạn học cục gạch nào đó cuối cùng không nhịn được phát ra âm thanh vui sướng, rất không nghe lời từ trong cơ thể Vu Nhai giống như bão táp lao ra. Sau đó vào thời điểm Lạc Thiên Kiếm Linh còn chưa kịp phản ứng, nó tới trôi dạt đến trên hồ nước bảy màu. Cuối cùng tất nhiên là liều mạng điên cuồng hút...
- Sách kim loại sao?
Lạc Thiên Kiếm Linh cuối cùng miễn cưỡng kịp phản ứng, ngơ ngác nhìn sách kim loại ở trên mặt hồ bản nguyên của hắn điên cuồng hút. Đối với dáng vẻ điên cuồng hút của nó, dường như trong lúc nhất thời Lạc Thiên Kiếm Linh vẫn không có phản ứng gì, chỉ ngơ ngác nói ra ba chữ, sau đó lại theo bản năng nhìn về phía Vu Nhai.
- Đúng vậy. Đó là sách kim loại, Huyền Binh bản mạng của ta.
Vu Nhai cũng ngơ ngác gật đầu.
Lạc Thiên Kiếm Linh nhìn thấy Vu Nhai gật đầu, theo bản năng cũng gật đầu theo. Để Huyền Binh bản mạng hấp thu lực lượng bản nguyên của hắn, thật ra cũng là chuyện chính xác. So với để cho thân thể tự đi hấp thu cũng có phần tương tự nhau. Dù sao Huyền Binh bản mạng hấp thu xong, sau đó sẽ truyền lại cho chủ nhân. Đó là cách thức cùng chia xẻ, tuy hai mà một.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Vu Nhai mới lo lắng tỉnh lại. Sau đó hắn nhìn thấy xung quanh đều ánh sáng bảy màu, tản ra sương mù đủ sắc màu. Thoáng cái thân thể hắn nhảy dựng lên, chỉ vào Lạc Thiên Kiếm Linh điên cuồng hét lên. Không có cách nào. Vừa rồi, hắn nằm mơ cũng là các loại huyễn ảnh thử thách tâm trận. Đương nhiên, còn có kiếm ý thái cực không ngừng cường hóa vân vân...
Vừa ngủ một giấc, hắn cảm giác, tinh khí thần của hắn đã sung mãn. Sau khi nhảy dựng lên, hắn liền lập tức tỉnh táo. Sau đó hắn lại trực tiếp ngây người.
- Nơi này là?
Phía trước là một hồ nước, với đủ mọi màu sắc. Sương mù đủ màu sắc chính là từ trong hồ nước phát ra.
Cảnh tượng này quá quen thuộc. Bởi vì hắn đã gặp hai lần. Một lần là ở dải đất trung tâm của Đoạn Thiên Nguyên Giới. Một lần là ở Ma Thiên Nguyên Giới. Cả hai đều là dải đất trung tâm nhất của hai đại Nguyên Giới. Nói cách khác, hồ nước này là lực lượng bản nguyên của Lạc Thiên Nguyên Giới?
- Nơi này là nơi trung tâm của Lạc Thiên Nguyên Giới ta. Những hồ nước bảy màu này cũng là lực lượng bản nguyên của ta. Đương nhiên, hiện tại chỉ có thể nói là nơi trung tâm của Độc Cô Thần Thành!
Lạc Thiên Kiếm Linh vẫn có cảm giác nặng nề, còn chưa kịp hưng phấn. Có thể hắn thật sự nhìn thấy hi vọng. Thời điểm Độc Cô Chiến Phong xông qua, hắn đã từng chờ mong. Đáng tiếc lại ngã ở tâm trận cuối cùng...
Đừng thấy chỉ là kém một, kết quả lại là khác biệt một trời một vực. Giống như Độc Cô Chiến Huyền cũng ngã ở tâm trận cuối cùng. Mấy nghìn năm qua, Độc Cô gia có không ít người lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm, có không ít người trong lần đầu tiên xông tâm trận đều ngã ở tâm trận cuối cùng.
Vu Nhai là người duy nhất trong mấy nghìn năm qua có thể ở trong lần xông tâm trận đầu tiên, xông qua được tất cả.
Chỉ cách một bước, lại khác biệt một trời một vực.
Bởi vì chỉ có người có kiếm đạo chi tâm ở lần đầu tiên xông qua được tất cả, mới có thể thật sự được gọi là kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ. Độc Cô Chiến Phong và Độc Cô Chiến Huyền đều phải tới lần thứ hai mới xông qua được tất cả. Kiếm đạo chi tâm của bọn họ đều đạt tới cực hạn, nhưng không phải là hoàn mỹ.
Cực hạn cũng không phải là hoàn mỹ. Ở chỗ này cực hạn chỉ có thể nói là kiếm đạo chi tâm đạt tới cực hạn của Độc Cô Chiến Phong bọn họ, lại không phải là cực hạn mà Lạc Thiên Kiếm Linh muốn. Cực hạn mà Lạc Thiên Kiếm Linh muốn chính là sự hoàn mỹ của hắn. Nhưng chỉ cần không xông qua tất cả tâm trận ở trong lần đầu tiên xông vào tâm trận, đều không phải là hoàn mỹ hắn muốn. Chí ít trong mắt hắn, những kiếm đạo chi tâm đí đều có một chút không trọn vẹn.
Kiếm đạo chi tâm chưa hoàn mỹ, hắn không có cách nào trở thành huyền kiếm bản mạng của một cá nhân.
Nhưng hiện tại cuối cùng đã hắn đợi được người này. Vu Nhai đã đẩy kiếm đạo chi tâm tới giới hạn hoàn mỹ hắn mong muốn.
Điều này bảo Lạc Thiên Kiếm Linh làm sao có thể không kích động được. Trước đây, hắn không suy nghĩ quá nhiều, nhưng thật ra là không dám nghĩ tới. Hắn lại không dám đi giải thích quá nhiều với Vu Nhai. Bởi vì mấy nghìn năm qua, hắn không ngừng ôm hi vọng, nhưng lại luôn luôn không ngừng thất vọng. Đến bây giờ hắn sắp mất lòng tin. Mặc dù ở thời đại này hắn có một tia dự cảm, nhưng cũng không dám suy nghĩ nhiều. Hắn thật sự sợ. Hắn sợ sau khi hi vọng lại là thất vọng.
- Nơi trung tâm nhất, lực lượng bản nguyên sao?
Thoáng cái ánh mắt Vu Nhai sáng lên, nhưng rất nhanh lại ảm đạm xuống. Ách, trước mắt là lực lượng bản nguyên của Lạc Thiên Nguyên Giới. Hắn cũng không thể cướp của Lạc Thiên Nguyên Giới đi? Cướp hắn giống như đánh cướp bằng hữu vậy, đâu thể xuống tay được. Vu Nhai cũng không phải là loại người như vậy. Xem đi, ngay cả Huyền Binh Điển cũng đang im lặng.
A, có vẻ như lại cảm thấy được tâm tình Huyền Binh Điển, gia hỏa này dường như đang che hai mắt, cũng ngồi xổm góc tường vẽ vẽ những vòng tròn vô nghĩa.
- Đúng vậy, chỉ cần xông qua tất cả tâm trận, sẽ đi tới nơi này. Đồng thời ta sẽ cho hắn cơ hội hấp thu lực lượng bản nguyên của ta. Không chỉ là ngươi, Độc Cô Chiến Phong và Độc Cô Chiến Huyền bọn họ cũng đã từng hấp thu.
Lạc Thiên Nguyên Giới gật đầu một cái nói.
Run một cái. A, không phải là Vu Nhai đang run rẩy, mà là bạn học cục gạch nào đó đang ngồi trong góc tường bịt mắt vẽ vòng tròn kia run rẩy một cái. Nó run rẩy kéo theo Vu Nhai cũng run rẩy. A, bởi vì Huyền Binh bản mạng là một phần thân thể Vu Nhai.
- Ngươi làm sao vậy?
Lạc Thiên Kiếm Linh trợn trừng mắt hỏi.
- Hấp thu bao nhiêu cũng không sao?
Vu Nhai không nhịn được hỏi.
- Ha ha, ngươi có thể hút bao nhiêu thì hút bấy nhiêu...
Lạc Thiên Kiếm Linh không nhịn được lại phá lên cười. Hắn nghĩ một nhân loại có thể hấp thu của hắn bao nhiêu lực lượng bản nguyên chứ? Chín con trâu mất một sợi lông, không đáng để ý tới. Giống như Độc Cô Chiến Phong không hấp thu được bao nhiêu, hiện tại chắc hẳn vẫn đang tiêu hóa. Độc Cô Chiến Huyền trở thành Thần Hoàng, nhưng chắc hẳn còn chưa tiêu hóa hết. Những thứ này lại là lực lượng bản nguyên của cả Nguyên Giới đấy.
Hiện tại tâm tình Lạc Thiên Kiếm Linh rất tốt. Trước đó hắn trầm mặc chỉ bởi vì hắn không thể tin được hạnh phúc lại tới đột ngột như thế.
Không chỉ là Vu Nhai có kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ, Độc Cô Chiến Huyền cũng đạt tới mức Thần Hoàng. Hai loại phương án khiến hắn xuất hiện ở trên mảnh đại lục này cùng với Thần Chi Nguyên Giới đấu một trận đều đã thực hiện. Hắn sao có thể không vui được!
- Linh linh linh...
Bạn học cục gạch nào đó cuối cùng không nhịn được phát ra âm thanh vui sướng, rất không nghe lời từ trong cơ thể Vu Nhai giống như bão táp lao ra. Sau đó vào thời điểm Lạc Thiên Kiếm Linh còn chưa kịp phản ứng, nó tới trôi dạt đến trên hồ nước bảy màu. Cuối cùng tất nhiên là liều mạng điên cuồng hút...
- Sách kim loại sao?
Lạc Thiên Kiếm Linh cuối cùng miễn cưỡng kịp phản ứng, ngơ ngác nhìn sách kim loại ở trên mặt hồ bản nguyên của hắn điên cuồng hút. Đối với dáng vẻ điên cuồng hút của nó, dường như trong lúc nhất thời Lạc Thiên Kiếm Linh vẫn không có phản ứng gì, chỉ ngơ ngác nói ra ba chữ, sau đó lại theo bản năng nhìn về phía Vu Nhai.
- Đúng vậy. Đó là sách kim loại, Huyền Binh bản mạng của ta.
Vu Nhai cũng ngơ ngác gật đầu.
Lạc Thiên Kiếm Linh nhìn thấy Vu Nhai gật đầu, theo bản năng cũng gật đầu theo. Để Huyền Binh bản mạng hấp thu lực lượng bản nguyên của hắn, thật ra cũng là chuyện chính xác. So với để cho thân thể tự đi hấp thu cũng có phần tương tự nhau. Dù sao Huyền Binh bản mạng hấp thu xong, sau đó sẽ truyền lại cho chủ nhân. Đó là cách thức cùng chia xẻ, tuy hai mà một.
/1991
|