Ha hả, sau đó phụ hoàng còn nói, nếu như nàng muốn tự sát đó chính là hành động ngu ngốc. Bởi vì nàng vẫn không thể nhìn thấy thi thể của người đã giết chết Luyện Khinh Vũ... Cho nên nàng chịu đựng, nàng muốn nhìn thấy Vu Nhai đi tìm chết...
Đương nhiên, đó cũng không phải là lý do thật sự giúp nàng sống sót. Điều giúp nàng sống sót, là vì trong lòng nàng còn nghi ngờ. Nàng cảm thấy phụ hoàng đang lừa dối nàng. Nàng cảm thấy những lời phụ hoàng nói đều là lời nói dối. Nàng nhớ trong tiểu thế giới Binh Linh tràn ngập thuộc tính phong kia, nhớ những lời mà người Luyện Khinh Vũ gọi là Vu Nhai đại ca kia đã nói. Nàng sống chính là muốn biết chân tướng sự việc!
Bởi vậy, khi lần đầu tiên nhìn thấy Vu Nhai, ánh mắt nàng mang theo sự thù hận. Nhưng khi nghe lời giải thích mà không tính là giải thích của Vu Nhai, thù hận trong lòng nàng đột nhiên biến mất. Dường như lời Vu Nhai nói đã chứng thực cho nghi ngờ trong lòng nàng. Sau đó nàng tin tưởng.
Thật ra hôn lễ này đã được quyết định từ rất lâu trước đó. Lúc đó Huyền Thiên Chân Thần vẫn giữ lấy thân thể Luyện Khinh Vũ. Nhưng đế quốc Huyền Binh chính là muốn gả công chúa Linh Vũ đi, đồng thời còn lừa gạt nàng là Luyện Khinh Vũ đã chết. Chỉ cần gả đi, công chúa Linh Vũ sẽ an tâm ở trong phủ tướng quân. Sau đó nàng sẽ không đi làm phiền Huyền Thiên Chân Thần nữa, thậm chí không gặp được Huyền Thiên Chân Thần nữa. Hắn làm vậy để tránh lại xuất hiện vấn đề gì khác.
Được rồi, đến lúc đó gả nàng đi, cho dù nàng gặp lại Huyền Thiên Chân Thần nắm giữ thân thể Luyện Khinh Vũ, cho dù Huyền Thiên Chân Thần chính là Luyện Khinh Vũ ban đầu, tâm trạng cũng sẽ không rầu rĩ như trước. Cùng lắm chỉ lặng lẽ nhìn, sau đó cái gì cũng không làm được.
Bởi vì nàng đã gả cho người khác, không dám cũng không còn mặt mũi nào đi gặp Luyện Khinh Vũ nữa.
Huyền Binh Đại Đế cũng đoán được trước khi Vu Nhai tiến vào nơi khởi nguồn Nguyên Giới, khẳng định đã nói gì đó với công chúa Linh Vũ. Nhưng hắn không để ý. Bởi vì công chúa Linh Vũ đơn thuần sẽ lựa chọn tin tưởng những lời nói dối của hắn...
- Đông Phương đại nhân, nếu tiến vào còn muốn đi đâu nữa?
Đúng lúc công chúa Linh Vũ biểu đạt suy nghĩ kiên quyết của riêng mình, Vu Nhai lại đột nhiên khẽ gọi. Sau đó, nàng theo bản năng nhìn lại, chỉ thấy trong mọi người bị định trụ có một người cử động. Đó chính là Đông Phương Thần Thông tới chủ trì hôn lễ.
Đông Phương Thần Thông cũng rời khỏi, trước khi nơi khởi nguồn Nguyên Giới sụp đổ. A, trên thực tế hắn rời khỏi đó từ rất sớm. Bởi vì hắn còn phải tham gia trận thảo phạt của đế quốc Huyền Binh đối với liên minh bách tộc. Dù sao tất cả cao thủ của đế quốc Huyền Binh không có khả năng đều tiến vào bên trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Trên phương diện chiến tranh, Đông Phương Thần Thông rất có khả năng. Cho nên Huyền Binh Đại Đế mới sớm điều động hắn đi ra.
- Vu Nhai...
Thân thể Đông Phương Thần Thông thoáng cứng đờ. Hắn cũng có thần đạo thời gian. Thời điểm Vu Nhai phát động thời gian Thần Vương chi đạo, hắn liền phát hiện ra có điểm không đúng, liền rời khỏi thời gian của Vu Nhai. Sau đó hắn nhìn thấy Vu Nhai liền quyết định rời đi. Hắn đã hoàn toàn không có lòng tin có thể đối đầu với tiểu tử khi trước còn cần hắn chỉ điểm này. Phải biết rằng, ngay cả Tô Thần Hoàng cũng chết ở trong tay hắn.
Đáng tiếc. Hắn vẫn bị phát hiện. Hơn nữa tiến đến thì dễ, ra ngoài thì khó. Hắn đã hoàn toàn không tránh được đạo thời gian của Vu Nhai nữa.
- Đông Phương đại nhân, hình như đại nhân đã từng nói sẽ mời ta uống rượu thì phải.
Vu Nhai mỉm cười, hút từ trong không trung ra hai chén rượu, lần lượt rót đầy rượu, nhẹ nhàng ném đi. Một chén rượu trong đó cứ như vậy rơi vào trong tay Đông Phương Thần Thông. Lại nghe Vu Nhai mỉm cười nói:
- Đông Phương đại nhân, nếu như không phải nhờ có đại nhân từng chỉ điểm, tiểu tử ta sợ rằng không có được cảnh giới như ngày hôm nay. Tiểu tử kính đại nhân, cạn trước...
Một chén lót bụng, Vu Nhai lại mỉm cười nhìn Đông Phương Thần Thông.
Đông Phương Thần Thông hít một hơi thật sâu, cũng nhìn về phía Vu Nhai mời rượu, sau đó uống cạn. Hắn lại không nói nửa câu.
- Đông Phương đại nhân, ta đã từng nói, ta nhất định sẽ trả lại ân tình của đại nhân. Cho nên đại nhân đi đi.
Vu Nhai lại thản nhiên nói.
- Ngươi thả ta đi? Ngươi không sợ...
Đông Phương Thần Thông ngạc nhiên hỏi.
Hắn thật sự không nghĩ tới Vu Nhai sẽ thật sự thả hắn rời khỏi đây. Mặc dù không giết hắn, cũng không có khả năng để hắn đi. Để hắn đi mật báo sao? Vu Nhai tuy rằng sớm muộn sẽ bị phát hiện. Nhưng muộn một chút và sớm một chút lại có sự khác biệt lớn.
- Đông Phương đại nhân mời. Qua lần này, chúng ta sẽ gặp lại trên chiến trường.
Vu Nhai chỉ đưa tay ra hiệu mời. Câu nói phía sau chính là ân đoạn nghĩa tuyệt. Có thể bọn họ, bất kỳ ai cũng không muốn động thủ đối với người kia. Nhưng bất kỳ cũng phải động thủ đối với người kia. Bởi vì lập trường khác nhau, bọn họ chỉ có thể đao kiếm giao tranh, không có cách nào điều hòa...
Đông Phương Thần Thông vẫn không nghĩ ra được tại sao Vu Nhai lại thả hắn rời khỏi đó. Nhưng bây giờ hắn căn bản không có khả năng hỏi kỹ. Hắn chỉ là liếc mắt nhìn Vu Nhai đầy phức tạp, sau đó trực tiếp bước ra khỏi đạo thời gian của Vu Nhai. Cũng đúng như lời Vu Nhai đã nói, khi hắn bước ra, hắn cùng với Vu Nhai đã ân đoạn nghĩa tuyệt, chỉ có thể gặp nhau ở trên chiến trường.
Chiến trường... nơi Vu Nhai xuất hiện đều có thể là chiến trường.
Bởi vậy, Đông Phương Thần Thông căn bản không do dự, sẽ báo cáo chuyện Vu Nhai hiện đang có mặt ở đây cho Huyền Binh Đại Đế biết...
Nhưng đúng vào lúc này, hắn chợt quay đầu lại. Sau đó hắn phát hiện thời gian Thần Vương chi đạo phía sau đã biến mất. Cùng biến mất còn có công chúa Linh Vũ. Hiển nhiên, công chúa Linh Vũ đã bị Vu Nhai thu vào trong tiểu thế giới Binh Linh. Vu Nhai vẫn đứng ở trong hiện trường hôn lễ. Vô số người kể cả vị tướng quân kia đều kinh ngạc ngẩng đầu lên. Nói là tất cả chính là chỉ các vị khách tới tham gia hôn lễ, tân lang và Mông Thân Vương đang cười rất lớn tiếng...
Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao mới đảo mắt một cái, trong đại điện đã xuất hiện thêm một người, còn công chúa Linh Vũ lại không biết tung tích?
- Ngươi là ai...
- Vu Nhai?
Vị tân lang và Mông thân vương đồng thời kêu lên. Âm thanh phá tan sự yên tĩnh một cách quỷ dị. Sau đó chỉ thấy trên mặt Vu Nhai nở nụ cười quỷ dị. Đông Phương Thần Thông không kịp đi báo cáo cho Huyền Binh Đại Đế, đột nhiên quát lớn:
- Nhanh lên. Tất cả mau bảo vệ Mông thân vương.
Đông Phương Thần Thông biết rõ ràng về mối thù hận giữa Vu Nhai cùng Mông thân vương.
Ầm...
Đáng tiếc hắn lên tiếng nhắc nhở lại có phần quá muộn. Chỉ thấy mặt đất đột nhiên truyền đến những tiếng động ầm ầm. Một vết nứt khủng khiếp chỗ từ dưới chân Mông thân vương và vị tướng quân kia, cũng chính là phụ thân của tân lang lan nhanh ra. Bởi vì bọn họ cùng ngồi ở trên đại điện.
Cứ như vậy, cả hai người liền trực tiếp rơi vào trong vết nứt.
- A...
Đương nhiên, đó cũng không phải là lý do thật sự giúp nàng sống sót. Điều giúp nàng sống sót, là vì trong lòng nàng còn nghi ngờ. Nàng cảm thấy phụ hoàng đang lừa dối nàng. Nàng cảm thấy những lời phụ hoàng nói đều là lời nói dối. Nàng nhớ trong tiểu thế giới Binh Linh tràn ngập thuộc tính phong kia, nhớ những lời mà người Luyện Khinh Vũ gọi là Vu Nhai đại ca kia đã nói. Nàng sống chính là muốn biết chân tướng sự việc!
Bởi vậy, khi lần đầu tiên nhìn thấy Vu Nhai, ánh mắt nàng mang theo sự thù hận. Nhưng khi nghe lời giải thích mà không tính là giải thích của Vu Nhai, thù hận trong lòng nàng đột nhiên biến mất. Dường như lời Vu Nhai nói đã chứng thực cho nghi ngờ trong lòng nàng. Sau đó nàng tin tưởng.
Thật ra hôn lễ này đã được quyết định từ rất lâu trước đó. Lúc đó Huyền Thiên Chân Thần vẫn giữ lấy thân thể Luyện Khinh Vũ. Nhưng đế quốc Huyền Binh chính là muốn gả công chúa Linh Vũ đi, đồng thời còn lừa gạt nàng là Luyện Khinh Vũ đã chết. Chỉ cần gả đi, công chúa Linh Vũ sẽ an tâm ở trong phủ tướng quân. Sau đó nàng sẽ không đi làm phiền Huyền Thiên Chân Thần nữa, thậm chí không gặp được Huyền Thiên Chân Thần nữa. Hắn làm vậy để tránh lại xuất hiện vấn đề gì khác.
Được rồi, đến lúc đó gả nàng đi, cho dù nàng gặp lại Huyền Thiên Chân Thần nắm giữ thân thể Luyện Khinh Vũ, cho dù Huyền Thiên Chân Thần chính là Luyện Khinh Vũ ban đầu, tâm trạng cũng sẽ không rầu rĩ như trước. Cùng lắm chỉ lặng lẽ nhìn, sau đó cái gì cũng không làm được.
Bởi vì nàng đã gả cho người khác, không dám cũng không còn mặt mũi nào đi gặp Luyện Khinh Vũ nữa.
Huyền Binh Đại Đế cũng đoán được trước khi Vu Nhai tiến vào nơi khởi nguồn Nguyên Giới, khẳng định đã nói gì đó với công chúa Linh Vũ. Nhưng hắn không để ý. Bởi vì công chúa Linh Vũ đơn thuần sẽ lựa chọn tin tưởng những lời nói dối của hắn...
- Đông Phương đại nhân, nếu tiến vào còn muốn đi đâu nữa?
Đúng lúc công chúa Linh Vũ biểu đạt suy nghĩ kiên quyết của riêng mình, Vu Nhai lại đột nhiên khẽ gọi. Sau đó, nàng theo bản năng nhìn lại, chỉ thấy trong mọi người bị định trụ có một người cử động. Đó chính là Đông Phương Thần Thông tới chủ trì hôn lễ.
Đông Phương Thần Thông cũng rời khỏi, trước khi nơi khởi nguồn Nguyên Giới sụp đổ. A, trên thực tế hắn rời khỏi đó từ rất sớm. Bởi vì hắn còn phải tham gia trận thảo phạt của đế quốc Huyền Binh đối với liên minh bách tộc. Dù sao tất cả cao thủ của đế quốc Huyền Binh không có khả năng đều tiến vào bên trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Trên phương diện chiến tranh, Đông Phương Thần Thông rất có khả năng. Cho nên Huyền Binh Đại Đế mới sớm điều động hắn đi ra.
- Vu Nhai...
Thân thể Đông Phương Thần Thông thoáng cứng đờ. Hắn cũng có thần đạo thời gian. Thời điểm Vu Nhai phát động thời gian Thần Vương chi đạo, hắn liền phát hiện ra có điểm không đúng, liền rời khỏi thời gian của Vu Nhai. Sau đó hắn nhìn thấy Vu Nhai liền quyết định rời đi. Hắn đã hoàn toàn không có lòng tin có thể đối đầu với tiểu tử khi trước còn cần hắn chỉ điểm này. Phải biết rằng, ngay cả Tô Thần Hoàng cũng chết ở trong tay hắn.
Đáng tiếc. Hắn vẫn bị phát hiện. Hơn nữa tiến đến thì dễ, ra ngoài thì khó. Hắn đã hoàn toàn không tránh được đạo thời gian của Vu Nhai nữa.
- Đông Phương đại nhân, hình như đại nhân đã từng nói sẽ mời ta uống rượu thì phải.
Vu Nhai mỉm cười, hút từ trong không trung ra hai chén rượu, lần lượt rót đầy rượu, nhẹ nhàng ném đi. Một chén rượu trong đó cứ như vậy rơi vào trong tay Đông Phương Thần Thông. Lại nghe Vu Nhai mỉm cười nói:
- Đông Phương đại nhân, nếu như không phải nhờ có đại nhân từng chỉ điểm, tiểu tử ta sợ rằng không có được cảnh giới như ngày hôm nay. Tiểu tử kính đại nhân, cạn trước...
Một chén lót bụng, Vu Nhai lại mỉm cười nhìn Đông Phương Thần Thông.
Đông Phương Thần Thông hít một hơi thật sâu, cũng nhìn về phía Vu Nhai mời rượu, sau đó uống cạn. Hắn lại không nói nửa câu.
- Đông Phương đại nhân, ta đã từng nói, ta nhất định sẽ trả lại ân tình của đại nhân. Cho nên đại nhân đi đi.
Vu Nhai lại thản nhiên nói.
- Ngươi thả ta đi? Ngươi không sợ...
Đông Phương Thần Thông ngạc nhiên hỏi.
Hắn thật sự không nghĩ tới Vu Nhai sẽ thật sự thả hắn rời khỏi đây. Mặc dù không giết hắn, cũng không có khả năng để hắn đi. Để hắn đi mật báo sao? Vu Nhai tuy rằng sớm muộn sẽ bị phát hiện. Nhưng muộn một chút và sớm một chút lại có sự khác biệt lớn.
- Đông Phương đại nhân mời. Qua lần này, chúng ta sẽ gặp lại trên chiến trường.
Vu Nhai chỉ đưa tay ra hiệu mời. Câu nói phía sau chính là ân đoạn nghĩa tuyệt. Có thể bọn họ, bất kỳ ai cũng không muốn động thủ đối với người kia. Nhưng bất kỳ cũng phải động thủ đối với người kia. Bởi vì lập trường khác nhau, bọn họ chỉ có thể đao kiếm giao tranh, không có cách nào điều hòa...
Đông Phương Thần Thông vẫn không nghĩ ra được tại sao Vu Nhai lại thả hắn rời khỏi đó. Nhưng bây giờ hắn căn bản không có khả năng hỏi kỹ. Hắn chỉ là liếc mắt nhìn Vu Nhai đầy phức tạp, sau đó trực tiếp bước ra khỏi đạo thời gian của Vu Nhai. Cũng đúng như lời Vu Nhai đã nói, khi hắn bước ra, hắn cùng với Vu Nhai đã ân đoạn nghĩa tuyệt, chỉ có thể gặp nhau ở trên chiến trường.
Chiến trường... nơi Vu Nhai xuất hiện đều có thể là chiến trường.
Bởi vậy, Đông Phương Thần Thông căn bản không do dự, sẽ báo cáo chuyện Vu Nhai hiện đang có mặt ở đây cho Huyền Binh Đại Đế biết...
Nhưng đúng vào lúc này, hắn chợt quay đầu lại. Sau đó hắn phát hiện thời gian Thần Vương chi đạo phía sau đã biến mất. Cùng biến mất còn có công chúa Linh Vũ. Hiển nhiên, công chúa Linh Vũ đã bị Vu Nhai thu vào trong tiểu thế giới Binh Linh. Vu Nhai vẫn đứng ở trong hiện trường hôn lễ. Vô số người kể cả vị tướng quân kia đều kinh ngạc ngẩng đầu lên. Nói là tất cả chính là chỉ các vị khách tới tham gia hôn lễ, tân lang và Mông Thân Vương đang cười rất lớn tiếng...
Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao mới đảo mắt một cái, trong đại điện đã xuất hiện thêm một người, còn công chúa Linh Vũ lại không biết tung tích?
- Ngươi là ai...
- Vu Nhai?
Vị tân lang và Mông thân vương đồng thời kêu lên. Âm thanh phá tan sự yên tĩnh một cách quỷ dị. Sau đó chỉ thấy trên mặt Vu Nhai nở nụ cười quỷ dị. Đông Phương Thần Thông không kịp đi báo cáo cho Huyền Binh Đại Đế, đột nhiên quát lớn:
- Nhanh lên. Tất cả mau bảo vệ Mông thân vương.
Đông Phương Thần Thông biết rõ ràng về mối thù hận giữa Vu Nhai cùng Mông thân vương.
Ầm...
Đáng tiếc hắn lên tiếng nhắc nhở lại có phần quá muộn. Chỉ thấy mặt đất đột nhiên truyền đến những tiếng động ầm ầm. Một vết nứt khủng khiếp chỗ từ dưới chân Mông thân vương và vị tướng quân kia, cũng chính là phụ thân của tân lang lan nhanh ra. Bởi vì bọn họ cùng ngồi ở trên đại điện.
Cứ như vậy, cả hai người liền trực tiếp rơi vào trong vết nứt.
- A...
/1991
|