Không ai sẽ để ý tới một thầy ký nho nhỏ như hắn đang suy nghĩ gì. Mọi người rất nhanh đã tiến vào Trầm Mộc Các của Âm Mộc Thành. Thế lực ba phương đều tập trung ở chỗ này triển khai đàm phán. Cuộc đàm phán lần này có thể sẽ quyết định số mạng của rất nhiều người...
Cứ như vậy, sau khi tiến vào Trầm Mộc Các, Vu Nhai tạm thời tới tiểu lâu của hắn nghỉ ngơi trước.
Qua nửa canh giờ, thế lực ba phương dưới sự tiếp đón của gia chủ Mạc Luân Tạp Đế mới tiến vào Trầm Mộc Chủ Các. Mấy phút sau, Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa và Độc Cô Chiến Huyền lần lượt ngồi vào vị trí của mình. Sáu con mắt nhìn nhau. Bầu không khí thoáng cái đã trở nên cổ quái. Điều này làm cho gia chủ Mạc Luân Tạp Đế là chủ nhà lại không có quyền phát ngôn gì có phần không biết phải làm sao. Dường như nên làm chút gì đó?
- Vu Nhai đại đế, Độc Cô gia chủ, về chuyện kết minh lần này, không biết các ngài có yêu cầu hoặc ý kiến gì không? Có cần đế quốc Ma Pháp chúng ta cung cấp và giúp đỡ gì hay không?
Đúng vào lúc này, Nguyệt Lâm Sa vẫn là người đầu tiên lên tiếng. Thật ra từ sau khi nàng đi vào, nàng vẫn nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Từ lần từ biệt trước, trong lòng nàng thực sự rất nhớ hắn. Nhưng gặp lại cũng là ở chỗ đàm phán, mặc dù là quan hệ hợp tác, nhưng giữa bọn họ cũng là đại đế cùng đại đế, là thủ lĩnh của hai thế lực lớn.
Bọn họ tất nhiên nên vì thế lực của mình mà tiến hành đánh võ mồm...
Ai, Vu Nhai càng lúc càng đáng sợ. Sau khi Ma Thiên Chân Thần ở đế quốc Huyền Binh trở về nói, sợ rằng không bao lâu nữa ngoại trừ Chân Thần ra sẽ không có người nào có thể giết chết Vu Nhai. Thậm chí hắn còn nắm giữ Lục Thiên Thần Ấn và Thần Chi Nguyên Giới mới. Có một ngày hắn còn có thể vượt qua tất cả Chân Thần.
- Tiểu binh trước đây làm thế nào có thể đi cho tới trình độ như bây giờ?
Mỗi lần gặp mặt, trong đầu Nguyệt Lâm Sa đều xuất hiện ý niệm này. Đồng thời nàng lại nghĩ đến lời Ma Thiên Chân Thần nói. Có lẽ sẽ có một ngày hắn có thể vượt qua Chân Thần. Trong lòng nàng không nhịn được run rẩy.
Nếu như hắn có thể vượt qua Chân Thần, nói cách khác hắn sẽ giỏi hơn một nữ đại đế. Đến lúc đó nếu như mình không cần đế vị gả cho hắn, chắc hẳn cũng sẽ không có sức cản lớn như vậy chứ?
Bất kể thế nào, hôm nay bọn họ cũng còn đại biểu cho hai thế lực khác nhau, không có khả năng biểu hiện ra khát vọng gì. Nàng cũng đứng ở vị trí của Ma Pháp Đại Đế, phải suy nghĩ cho đế quốc Ma Pháp. Vấn đề tình cảm tạm thời gạt sang một bên.
- Cũng không có yêu cầu gì, ngoại trừ giúp đỡ Kiếm Minh chúng ta và liên minh bách tộc thiết lập nhiều truyền tống trận bên ngoài hơn. Những vấn đề khác chẳng qua là cùng tiến cùng lùi. Các chi tiết nhỏ nhặt khác chỉ cần giao cho người phía dưới đi làm là được rồi.
Độc Cô Chiến Huyền hờ hững trả lời.
Quả thực, bọn họ có cùng chung lợi ích. Giết chết dân Cổ Duệ là nhiệm vụ thiết yếu. Về phần đế quốc Huyền Binh? Hiện tại rất rõ ràng đế quốc Huyền Binh đã liên kết với dân Cổ Duệ. Đối với đế quốc Huyền Binh chiến tranh nhất định sẽ càng lúc càng lớn
Nói cách khác, mục tiêu của bọn họ là muốn giết chết Kinh Thiên Nguyên Giới, Huyền Thiên Nguyên Giới thậm chí là Đoạn Thiên Nguyên Giới.
- Chúng ta vẫn mở rộng cửa nhìn ra ngoài rồi hãy nói. Ta biết đế quốc Ma Pháp nàng đang lo lắng điều gì. Chủ yếu là sợ khi giết chết dân Cổ Duệ, sau đế quốc Huyền Binh thậm chí là Thánh Thần Giáo Hội, Bách tộc chúng ta và Kiếm Minh sẽ thế nào, đúng không?
Vu Nhai cũng mở miệng nói.
Ánh mắt hắn vẫn dừng ở trên người Nguyệt Lâm Sa. Công chúa trước đây, hiện tại thực sự càng lúc càng có khí chất. Sau khi làm tới nữ đế, quả nhiên có biến hóa không nhỏ, khiến hắn không nhịn được mà động tâm. Nghĩ đến những chuyện đã xảy ra trước đó, nghĩ đến chuyện Đế phu, hắn có chút hoài niệm, cũng có chút cảm thán. Trước đây thời điểm ở Ma Pháp Đế Đô, nói ra câu người một nhà, Vu Nhai đã thật sự động tâm đối với Nữ đế nàng. Chỉ là hắn cũng nghĩ không khác gì Nguyệt Lâm Sa, không biết phải xử lý như thế nào mới tốt.
- Không. Nếu như ta không thể trở thành vượt qua tồn tại Chân Thần, vậy sợ rằng không cách nào đánh bại Kinh Thiên Nguyên Giới. Giờ suy nghĩ những thứ này cũng không hay ho gì. Ta chỉ cần có thể trở thành đệ nhất Thần Huyền, vậy tất cả vấn đề này cũng không còn là vấn đề nữa.
Vu Nhai suy nghĩ lung tung một hồi, đột nhiên ánh mắt trở nên kiên định, trong lòng trực tiếp thầm nói một câu. Suy nghĩ của hắn cùng Nguyệt Lâm Sa không mưu mà hợp.
- Không sai, cùng với nói liên minh bách tộc và Kiếm Minh các ngươi là thế lực hai phe, còn không bằng nói các ngươi chỉ là một phe. Các ngươi mặc cùng một cái quần, chảy cùng huyết mạch.
Nguyệt Lâm Sa cũng không nghĩ nhiều nữa, trong mắt lóe lên tinh quang trả lời.
- Ha ha, thật ra Nguyệt Lâm Sa đại đế cũng có thể theo chúng ta mặc cùng một cái quần.
Độc Cô Chiến Huyền đột nhiên cười to nói. Chỉ là hắn vừa dứt lời, trong nháy mắt, các cường giả phía sau Nguyệt Lâm Sa đều phát ra khí thế cường đại. Trong đó còn có áp lực Thần Hoàng, Hắc, thực lực của bản thân Nguyệt Lâm Sa tất nhiên không cách nào so sánh với với Độc Cô Chiến Huyền và Vu Nhai. Nàng làm sao có thể không dẫn theo cao thủ cùng đẳng cấp cùng đi được?
Hiện tại Thần Hoàng đã không giống như trước kia, không thể tùy tiện ra tay. Trước kia sợ bị Kinh Thiên Nhất Kiếm chú ý cũng như giết chết, hoặc là bị Thần Hoàng của dân Cổ Duệ đột nhiên bao vây tấn công. Nhưng hiện tại, thế lực nào cũng có một kiếm chữ thiên nào đó che chở. Cao thủ Thần Hoàng lại không cần giống như trước đây, co chân rụt tay. Bọn họ muốn ra tay có thể ra tay.
Hiện tại cũng sẽ không giống như trước đây. Chỉ cần Thần Hoàng của dân Cổ Duệ xuất hiện, nhân loại bình thường sẽ rất ăn ý, đi tới bao vây tấn công.
Hắc, ngươi để Độc Cô Chiến Huyền và Thần Vũ Thần Hoàng liên thủ sao? Căn bản là chuyện không thể nào xảy ra. Nói cách khác, không bao lâu nữa, cuộcc chiến của Thần Hoàng trên đại lục Thần Huyền sẽ không còn được xem là chuyện ly kỳ gì nữa.
Khí thế kinh khủng khiến người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế có mặt ở đó thiếu chút nữa thì tè ra quần. Ngay cả gia chủ Mạc Luân Tạp Đế cấp Thần Vương, mặt cũng biến sắc. Nhưng khi nhìn sang, Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền thậm chí đám người phía sau bọn họ vẫn không nhúc nhích.
Nói cách khác, Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền căn bản không sợ loại khí thế này.
Độc Cô Chiến Huyền thì không nói làm gì. Nhưng ngay cả Vu Nhai cũng không sợ hãi. Lời đồn quả nhiên là sự thật. Vu Nhai có thực lực mà Thần Hoàng khó có thể giết được.
- Ta cũng không phải đang nói đùa. Nếu như cảm thấy quan hệ mật thiết không đủ, cũng có thể theo chúng ta, chảy cùng một huyết mạch. Chỉ cần công chúa Nguyệt Lâm Sa sinh hài tử cho Vu Nhai, không phải là được rồi sao?
Giọng nói của Độc Cô Chiến Huyền không có chút biến hóa nào.
Cứ như vậy, sau khi tiến vào Trầm Mộc Các, Vu Nhai tạm thời tới tiểu lâu của hắn nghỉ ngơi trước.
Qua nửa canh giờ, thế lực ba phương dưới sự tiếp đón của gia chủ Mạc Luân Tạp Đế mới tiến vào Trầm Mộc Chủ Các. Mấy phút sau, Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa và Độc Cô Chiến Huyền lần lượt ngồi vào vị trí của mình. Sáu con mắt nhìn nhau. Bầu không khí thoáng cái đã trở nên cổ quái. Điều này làm cho gia chủ Mạc Luân Tạp Đế là chủ nhà lại không có quyền phát ngôn gì có phần không biết phải làm sao. Dường như nên làm chút gì đó?
- Vu Nhai đại đế, Độc Cô gia chủ, về chuyện kết minh lần này, không biết các ngài có yêu cầu hoặc ý kiến gì không? Có cần đế quốc Ma Pháp chúng ta cung cấp và giúp đỡ gì hay không?
Đúng vào lúc này, Nguyệt Lâm Sa vẫn là người đầu tiên lên tiếng. Thật ra từ sau khi nàng đi vào, nàng vẫn nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Từ lần từ biệt trước, trong lòng nàng thực sự rất nhớ hắn. Nhưng gặp lại cũng là ở chỗ đàm phán, mặc dù là quan hệ hợp tác, nhưng giữa bọn họ cũng là đại đế cùng đại đế, là thủ lĩnh của hai thế lực lớn.
Bọn họ tất nhiên nên vì thế lực của mình mà tiến hành đánh võ mồm...
Ai, Vu Nhai càng lúc càng đáng sợ. Sau khi Ma Thiên Chân Thần ở đế quốc Huyền Binh trở về nói, sợ rằng không bao lâu nữa ngoại trừ Chân Thần ra sẽ không có người nào có thể giết chết Vu Nhai. Thậm chí hắn còn nắm giữ Lục Thiên Thần Ấn và Thần Chi Nguyên Giới mới. Có một ngày hắn còn có thể vượt qua tất cả Chân Thần.
- Tiểu binh trước đây làm thế nào có thể đi cho tới trình độ như bây giờ?
Mỗi lần gặp mặt, trong đầu Nguyệt Lâm Sa đều xuất hiện ý niệm này. Đồng thời nàng lại nghĩ đến lời Ma Thiên Chân Thần nói. Có lẽ sẽ có một ngày hắn có thể vượt qua Chân Thần. Trong lòng nàng không nhịn được run rẩy.
Nếu như hắn có thể vượt qua Chân Thần, nói cách khác hắn sẽ giỏi hơn một nữ đại đế. Đến lúc đó nếu như mình không cần đế vị gả cho hắn, chắc hẳn cũng sẽ không có sức cản lớn như vậy chứ?
Bất kể thế nào, hôm nay bọn họ cũng còn đại biểu cho hai thế lực khác nhau, không có khả năng biểu hiện ra khát vọng gì. Nàng cũng đứng ở vị trí của Ma Pháp Đại Đế, phải suy nghĩ cho đế quốc Ma Pháp. Vấn đề tình cảm tạm thời gạt sang một bên.
- Cũng không có yêu cầu gì, ngoại trừ giúp đỡ Kiếm Minh chúng ta và liên minh bách tộc thiết lập nhiều truyền tống trận bên ngoài hơn. Những vấn đề khác chẳng qua là cùng tiến cùng lùi. Các chi tiết nhỏ nhặt khác chỉ cần giao cho người phía dưới đi làm là được rồi.
Độc Cô Chiến Huyền hờ hững trả lời.
Quả thực, bọn họ có cùng chung lợi ích. Giết chết dân Cổ Duệ là nhiệm vụ thiết yếu. Về phần đế quốc Huyền Binh? Hiện tại rất rõ ràng đế quốc Huyền Binh đã liên kết với dân Cổ Duệ. Đối với đế quốc Huyền Binh chiến tranh nhất định sẽ càng lúc càng lớn
Nói cách khác, mục tiêu của bọn họ là muốn giết chết Kinh Thiên Nguyên Giới, Huyền Thiên Nguyên Giới thậm chí là Đoạn Thiên Nguyên Giới.
- Chúng ta vẫn mở rộng cửa nhìn ra ngoài rồi hãy nói. Ta biết đế quốc Ma Pháp nàng đang lo lắng điều gì. Chủ yếu là sợ khi giết chết dân Cổ Duệ, sau đế quốc Huyền Binh thậm chí là Thánh Thần Giáo Hội, Bách tộc chúng ta và Kiếm Minh sẽ thế nào, đúng không?
Vu Nhai cũng mở miệng nói.
Ánh mắt hắn vẫn dừng ở trên người Nguyệt Lâm Sa. Công chúa trước đây, hiện tại thực sự càng lúc càng có khí chất. Sau khi làm tới nữ đế, quả nhiên có biến hóa không nhỏ, khiến hắn không nhịn được mà động tâm. Nghĩ đến những chuyện đã xảy ra trước đó, nghĩ đến chuyện Đế phu, hắn có chút hoài niệm, cũng có chút cảm thán. Trước đây thời điểm ở Ma Pháp Đế Đô, nói ra câu người một nhà, Vu Nhai đã thật sự động tâm đối với Nữ đế nàng. Chỉ là hắn cũng nghĩ không khác gì Nguyệt Lâm Sa, không biết phải xử lý như thế nào mới tốt.
- Không. Nếu như ta không thể trở thành vượt qua tồn tại Chân Thần, vậy sợ rằng không cách nào đánh bại Kinh Thiên Nguyên Giới. Giờ suy nghĩ những thứ này cũng không hay ho gì. Ta chỉ cần có thể trở thành đệ nhất Thần Huyền, vậy tất cả vấn đề này cũng không còn là vấn đề nữa.
Vu Nhai suy nghĩ lung tung một hồi, đột nhiên ánh mắt trở nên kiên định, trong lòng trực tiếp thầm nói một câu. Suy nghĩ của hắn cùng Nguyệt Lâm Sa không mưu mà hợp.
- Không sai, cùng với nói liên minh bách tộc và Kiếm Minh các ngươi là thế lực hai phe, còn không bằng nói các ngươi chỉ là một phe. Các ngươi mặc cùng một cái quần, chảy cùng huyết mạch.
Nguyệt Lâm Sa cũng không nghĩ nhiều nữa, trong mắt lóe lên tinh quang trả lời.
- Ha ha, thật ra Nguyệt Lâm Sa đại đế cũng có thể theo chúng ta mặc cùng một cái quần.
Độc Cô Chiến Huyền đột nhiên cười to nói. Chỉ là hắn vừa dứt lời, trong nháy mắt, các cường giả phía sau Nguyệt Lâm Sa đều phát ra khí thế cường đại. Trong đó còn có áp lực Thần Hoàng, Hắc, thực lực của bản thân Nguyệt Lâm Sa tất nhiên không cách nào so sánh với với Độc Cô Chiến Huyền và Vu Nhai. Nàng làm sao có thể không dẫn theo cao thủ cùng đẳng cấp cùng đi được?
Hiện tại Thần Hoàng đã không giống như trước kia, không thể tùy tiện ra tay. Trước kia sợ bị Kinh Thiên Nhất Kiếm chú ý cũng như giết chết, hoặc là bị Thần Hoàng của dân Cổ Duệ đột nhiên bao vây tấn công. Nhưng hiện tại, thế lực nào cũng có một kiếm chữ thiên nào đó che chở. Cao thủ Thần Hoàng lại không cần giống như trước đây, co chân rụt tay. Bọn họ muốn ra tay có thể ra tay.
Hiện tại cũng sẽ không giống như trước đây. Chỉ cần Thần Hoàng của dân Cổ Duệ xuất hiện, nhân loại bình thường sẽ rất ăn ý, đi tới bao vây tấn công.
Hắc, ngươi để Độc Cô Chiến Huyền và Thần Vũ Thần Hoàng liên thủ sao? Căn bản là chuyện không thể nào xảy ra. Nói cách khác, không bao lâu nữa, cuộcc chiến của Thần Hoàng trên đại lục Thần Huyền sẽ không còn được xem là chuyện ly kỳ gì nữa.
Khí thế kinh khủng khiến người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế có mặt ở đó thiếu chút nữa thì tè ra quần. Ngay cả gia chủ Mạc Luân Tạp Đế cấp Thần Vương, mặt cũng biến sắc. Nhưng khi nhìn sang, Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền thậm chí đám người phía sau bọn họ vẫn không nhúc nhích.
Nói cách khác, Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền căn bản không sợ loại khí thế này.
Độc Cô Chiến Huyền thì không nói làm gì. Nhưng ngay cả Vu Nhai cũng không sợ hãi. Lời đồn quả nhiên là sự thật. Vu Nhai có thực lực mà Thần Hoàng khó có thể giết được.
- Ta cũng không phải đang nói đùa. Nếu như cảm thấy quan hệ mật thiết không đủ, cũng có thể theo chúng ta, chảy cùng một huyết mạch. Chỉ cần công chúa Nguyệt Lâm Sa sinh hài tử cho Vu Nhai, không phải là được rồi sao?
Giọng nói của Độc Cô Chiến Huyền không có chút biến hóa nào.
/1991
|