Nếu như phương án này không thể thực hiện được, vậy lui lại dùng phương án thứ hai. Lợi dụng Lục Thiên Thần Ấn đập ra một lối đi.
Hắc, giống như lúc trước đã nói qua... Hơn nữa trong khoảng thời gian này Vu Nhai cũng đã từng tính toán qua. Cho dù để Lục Thiên Thần Ấn tự bạo, lấy thực lực hắn và Huyền Binh Điển trước mắt cũng có thể lập tức thu tất cả mảnh nhỏ về. Thậm chí cũng không cần để Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối dời khỏi Lục Thiên Thần Ấn. Đến lúc đó chỉ cần mượn lực lượng Huyền Binh Điển tiếp tục chữa trị là được. Hơn nữa phương án này cũng được Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối ủng hộ.
Tuy rằng hiện tại bọn họ cũng là Chân Thần, nhưng cũng không quá để ý tới chuyện Lục Thiên Nguyên Giới có hoàn chỉnh hay không. Chỉ cần có thể giết chết dân Cổ Duệ, bọn họ thậm chí có thể hy sinh bất cứ lúc nào. Đương nhiên, Vu Nhai không có khả năng để cho bọn họ chết.
Đây là hai phương án, phương án thứ ba chính là đã nói ở phía trên, chờ bản thân hắn thành tựu Thần Hoàng, sức chiến đấu có thể nghịch thiên. Hiện tại hắn tất nhiên không cần đợi nữa, quát khẽ:
- Tiểu Hắc, chiến đấu.
- Chít...
Tiểu Hắc tuy rằng còn đang cảm ngộ không gian chi lực, nhưng nó vẫn luôn lưu lại một tia ý thức ở bên ngoài. Chỉ cần Vu Nhai cần, nó có thể tỉnh táo lại bất cứ lúc nào. Trong nháy mắt nó liền xuất hiện ở bên cạnh Vu Nhai. Có thể cảm giác được, thực lực Tiểu Hắc lại tiến thêm một bước dài.
- Hành động, trước khi ý thức chủ của Kinh Thiên Chân Thần còn chưa trở về...
Hắn quyết định thật nhanh. Tuy rằng không biết bên ngoài xảy ra chiến sự thế nào, nhưng Vu Nhai biết, cho dù hắn hành động thất bại coi như đã chiếu cố, trợ giúp liên minh ba thế lực lớn bên ngoài. Chỉ cần phát hiện mình đột nhiên tập kích, ý thức chủ của Kinh Thiên Chân Thần nhất định sẽ trở về. Đến lúc đó ba phe Ma Pháp, Độc Cô và Bách tộc bên ngoài tất nhiên có thể thở phào. Nói chung, hiện tại chính là phải liều mạng...
Phía ngoài, ba đại Thần Hoàng vẫn đang công kích Huyền Binh Điển. Mấy tháng qua, không quan tâm Thần Hoàng phía ngoài nhiều hay ít, gần như đều vĩnh viễn công kích. Cũng may là Huyền Binh Điển càng ngày càng lớn mạnh. Nếu không sợ rằng thật sự xảy ra vấn đề. Bởi vì điểm bị công kích này, hiện tại đã có một vết nứt nho nhỏ. Lần hành động này, Vu Nhai cũng có suy nghĩ chữa trị vết nứt nhỏ kia.
Ầm...
- Đáng chết. Rốt cuộc cục gạch này được chế tạo thế nào vậy? Chúng ta đã đánh mấy tháng, cũng chỉ có một vết nứt nho nhỏ mà thôi. Không biết tới lúc nào mới có khả năng phá vỡ.
Phía ngoài Thần Hoàng nào đó oán thán nói. Đã đánh mấy tháng như thế, bọn họ vừa mệt vừa phiền muộn.
- Có trời mới biết được. Nhưng nếu nó đã bị nhốt ở trong thế giới của chúng ta, sớm hay muộn sẽ có một ngày có thể phá hỏng.
Thần Hoàng thứ hai nói.
- A, tiếp tục... Sao?
Thần Hoàng thứ ba gật đầu, chuẩn bị tiếp tục công kích. Nhưng đúng vào lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được điều gì. Sau đó hắn lập tức mở to hai mắt nhìn quát:
- Vu Nhai nghiệp chướng kia lại muốn đi ra. Nhanh lên, giết chết hắn...
Ba người ở đây đều là Thần Hoàng. Không ngừng cao thủ Thần Hoàng cảnh thứ ba phát hiện ra vấn đề, hai người khác cũng phát hiện. Lời nói vừa dứt, chỉ thấy một nhân ảnh và thú ảnh nho nhỏ đồng thời xuất hiện. Phản ứng của bọn họ không thể nói là không hài lòng...
Trong nháy mắt, không cần bất kỳ kẻ nào nhắc nhở, ba Thần Hoàng đã triển khai công kích cường đại nhất.
- Tiểu Hắc, ta ngăn cản công kích của bọn họ. Ngươi mở ra không gian...
Huyền khí mang theo lực lượng tinh không chợt ngưng tụ. Ở trong thế giới hỗn độn này dường như trong nháy mắt tinh quang chói lòa. Huyền khí giống như tinh quang mang theo lá chắn đại địa chắn ở trước mặt Tiểu Hắc.
Ba đạo công kích khủng khiếp đánh vào phía trên lá chắn đại địa, gần như muốn đánh nứt lá chắn đại địa. Nhưng lá chắn đại địa là thứ khủng khiếp ngay cả Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng có thể ngăn cản, làm sao có thể thật sự bị đánh nứt được?
Mượn lực lượng này, Vu Nhai và Tiểu Hắc hung hăng ném bay ra ngoài. Sau đó lực lượng không gian của Tiểu Hắc đã sớm chuẩn bị xong tất cả. Hai người liền trực tiếp biến mất khỏi thế giới hỗn độn này. Tốc độ của cả hai nhanh tới mức ngay cả Thần Hoàng cũng không phản ứng kịp.
- Vu Nhai, ngươi muốn đi truyền tống trận sao? Ngươi cảm thấy ta sẽ để ngươi truyền tống rời khỏi đây sao? Phong tỏa cho ta!
Đúng vào lúc này, giọng nói củ Kinh Thiên Chân Thần truyền tới.
Đúng vậy, không có ý thức chủ, nhưng vẫn có một ý thức phó tồn tại. Cũng chính là ý thức phân thân. Chỉ là ý thức phân thân này không có cách nào phát động Kinh Thiên Nhất Kiếm. Đối với năng lực nắm giữ toàn bộ Kinh Thiên Nguyên Giới cũng có hạn.
Trong nháy mắt, Tiểu Hắc liền mang theo Vu Nhai đi tới truyền tống trận của Kinh Thiên Nguyên Giới. Trước kia, Vu Nhai hóa thân Mộc Nguy, chính là từ truyền tống trận này đi tới đại lục Thần Huyền. Hiện tại hắn tất nhiên có thể định vị được toàn độ của truyền tống trận này..
Nhưng thời điểm bọn họ đi tới nơi, truyền tống trận lại giống như ý thức phân thân của Kinh Thiên Chân Thần nói, bị phong tỏa.
- A a a...
Từng tiếng kêu thảm thiết từ trong truyền tống trận truyền ra. Bởi vì vừa rồi có người muốn từ trong truyền tống trận đi tới đại lục Thần Huyền. Kết quả truyền tống được phân nửa đã bị Kinh Thiên Chân Thần phong tỏa. Không gian truyền tống bị chặt đứt, tất nhiên máu và thịt văng đầy đất. Mỗi người đều chết không nhắm mắt...
Tuy rằng ý thức phân thân của Kinh Thiên Chân Thần không thể hoàn toàn nắm giữ Nguyên Giới, nhưng phong tỏa một truyền tống trận vẫn có thể làm được.
- Phương án thứ hai, lên...
Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang, phương án truyền tống trận đã không thể thực hiện được, vậy cũng chỉ có thể sử dụng Lục Thiên Thần Ấn tới đập. Cũng không quan tâm hiện tại đang ở chỗ nào, Vu Nhai trực tiếp lấy Lục Thiên Thần Ấn ra. Sau đó hắn bất chấp tất cả, đánh xuống.
Ầm...
- Ngăn cản hắn...
Kinh Thiên Nguyên Giới kinh sợ, không ngờ quên mất, trong tay Vu Nhai còn có một Nguyên Giới có thể đánh ra. Hắn điên cuồng rống lên.
May là, lúc này ba đại Thần Hoàng cũng đã chạy đến. Không đợi Kinh Thiên Nguyên Giới nhắc nhở, trực tiếp đánh ra ba lực lượng, khiến Lục Thiên Thần Ấn bắn khỏi mặt đất. A, muốn đập vào phía trên hư không, tạo ra một thông đạo.
Vu Nhai vẫn không nắm chắc quá lớn. Nếu như đánh về phía mặt đất, cũng cho nổ Lục Thiên Thần Ấn, vậy hắn có mười phần nắm chắc.
Nhưng ba đại Thần Hoàng đến quá nhanh. Hơn nữa lực lượng của ba đại Thần Hoàng cũng quá cường đại, đánh bay Lục Thiên Thần Ấn đồng thời còn phong ấn...
Nếu như chỉ có hai Thần Hoàn, như vậy căn bản đừng mong ngăn cản hắn...
Ầm...
Hắn phải tiến hành đòn thứ hai. Đòn thứ hai này chính là để Lục Thiên Thần Ấn tự nổ tung ở trên hư không, có lẽ có thể trực tiếp xé rách hư không. Nhưng cũng đúng như vừa rồi Vu Nhai đã suy nghĩ. Hắn không nắm chắc cho lắm. Nhưng đến tình trạng này, chỉ có thể liều mạng.
Nhưng đúng vào lúc này, khí tức của Kinh Thiên Kiếm trực tiếp ép đến...
Hắc, giống như lúc trước đã nói qua... Hơn nữa trong khoảng thời gian này Vu Nhai cũng đã từng tính toán qua. Cho dù để Lục Thiên Thần Ấn tự bạo, lấy thực lực hắn và Huyền Binh Điển trước mắt cũng có thể lập tức thu tất cả mảnh nhỏ về. Thậm chí cũng không cần để Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối dời khỏi Lục Thiên Thần Ấn. Đến lúc đó chỉ cần mượn lực lượng Huyền Binh Điển tiếp tục chữa trị là được. Hơn nữa phương án này cũng được Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối ủng hộ.
Tuy rằng hiện tại bọn họ cũng là Chân Thần, nhưng cũng không quá để ý tới chuyện Lục Thiên Nguyên Giới có hoàn chỉnh hay không. Chỉ cần có thể giết chết dân Cổ Duệ, bọn họ thậm chí có thể hy sinh bất cứ lúc nào. Đương nhiên, Vu Nhai không có khả năng để cho bọn họ chết.
Đây là hai phương án, phương án thứ ba chính là đã nói ở phía trên, chờ bản thân hắn thành tựu Thần Hoàng, sức chiến đấu có thể nghịch thiên. Hiện tại hắn tất nhiên không cần đợi nữa, quát khẽ:
- Tiểu Hắc, chiến đấu.
- Chít...
Tiểu Hắc tuy rằng còn đang cảm ngộ không gian chi lực, nhưng nó vẫn luôn lưu lại một tia ý thức ở bên ngoài. Chỉ cần Vu Nhai cần, nó có thể tỉnh táo lại bất cứ lúc nào. Trong nháy mắt nó liền xuất hiện ở bên cạnh Vu Nhai. Có thể cảm giác được, thực lực Tiểu Hắc lại tiến thêm một bước dài.
- Hành động, trước khi ý thức chủ của Kinh Thiên Chân Thần còn chưa trở về...
Hắn quyết định thật nhanh. Tuy rằng không biết bên ngoài xảy ra chiến sự thế nào, nhưng Vu Nhai biết, cho dù hắn hành động thất bại coi như đã chiếu cố, trợ giúp liên minh ba thế lực lớn bên ngoài. Chỉ cần phát hiện mình đột nhiên tập kích, ý thức chủ của Kinh Thiên Chân Thần nhất định sẽ trở về. Đến lúc đó ba phe Ma Pháp, Độc Cô và Bách tộc bên ngoài tất nhiên có thể thở phào. Nói chung, hiện tại chính là phải liều mạng...
Phía ngoài, ba đại Thần Hoàng vẫn đang công kích Huyền Binh Điển. Mấy tháng qua, không quan tâm Thần Hoàng phía ngoài nhiều hay ít, gần như đều vĩnh viễn công kích. Cũng may là Huyền Binh Điển càng ngày càng lớn mạnh. Nếu không sợ rằng thật sự xảy ra vấn đề. Bởi vì điểm bị công kích này, hiện tại đã có một vết nứt nho nhỏ. Lần hành động này, Vu Nhai cũng có suy nghĩ chữa trị vết nứt nhỏ kia.
Ầm...
- Đáng chết. Rốt cuộc cục gạch này được chế tạo thế nào vậy? Chúng ta đã đánh mấy tháng, cũng chỉ có một vết nứt nho nhỏ mà thôi. Không biết tới lúc nào mới có khả năng phá vỡ.
Phía ngoài Thần Hoàng nào đó oán thán nói. Đã đánh mấy tháng như thế, bọn họ vừa mệt vừa phiền muộn.
- Có trời mới biết được. Nhưng nếu nó đã bị nhốt ở trong thế giới của chúng ta, sớm hay muộn sẽ có một ngày có thể phá hỏng.
Thần Hoàng thứ hai nói.
- A, tiếp tục... Sao?
Thần Hoàng thứ ba gật đầu, chuẩn bị tiếp tục công kích. Nhưng đúng vào lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được điều gì. Sau đó hắn lập tức mở to hai mắt nhìn quát:
- Vu Nhai nghiệp chướng kia lại muốn đi ra. Nhanh lên, giết chết hắn...
Ba người ở đây đều là Thần Hoàng. Không ngừng cao thủ Thần Hoàng cảnh thứ ba phát hiện ra vấn đề, hai người khác cũng phát hiện. Lời nói vừa dứt, chỉ thấy một nhân ảnh và thú ảnh nho nhỏ đồng thời xuất hiện. Phản ứng của bọn họ không thể nói là không hài lòng...
Trong nháy mắt, không cần bất kỳ kẻ nào nhắc nhở, ba Thần Hoàng đã triển khai công kích cường đại nhất.
- Tiểu Hắc, ta ngăn cản công kích của bọn họ. Ngươi mở ra không gian...
Huyền khí mang theo lực lượng tinh không chợt ngưng tụ. Ở trong thế giới hỗn độn này dường như trong nháy mắt tinh quang chói lòa. Huyền khí giống như tinh quang mang theo lá chắn đại địa chắn ở trước mặt Tiểu Hắc.
Ba đạo công kích khủng khiếp đánh vào phía trên lá chắn đại địa, gần như muốn đánh nứt lá chắn đại địa. Nhưng lá chắn đại địa là thứ khủng khiếp ngay cả Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng có thể ngăn cản, làm sao có thể thật sự bị đánh nứt được?
Mượn lực lượng này, Vu Nhai và Tiểu Hắc hung hăng ném bay ra ngoài. Sau đó lực lượng không gian của Tiểu Hắc đã sớm chuẩn bị xong tất cả. Hai người liền trực tiếp biến mất khỏi thế giới hỗn độn này. Tốc độ của cả hai nhanh tới mức ngay cả Thần Hoàng cũng không phản ứng kịp.
- Vu Nhai, ngươi muốn đi truyền tống trận sao? Ngươi cảm thấy ta sẽ để ngươi truyền tống rời khỏi đây sao? Phong tỏa cho ta!
Đúng vào lúc này, giọng nói củ Kinh Thiên Chân Thần truyền tới.
Đúng vậy, không có ý thức chủ, nhưng vẫn có một ý thức phó tồn tại. Cũng chính là ý thức phân thân. Chỉ là ý thức phân thân này không có cách nào phát động Kinh Thiên Nhất Kiếm. Đối với năng lực nắm giữ toàn bộ Kinh Thiên Nguyên Giới cũng có hạn.
Trong nháy mắt, Tiểu Hắc liền mang theo Vu Nhai đi tới truyền tống trận của Kinh Thiên Nguyên Giới. Trước kia, Vu Nhai hóa thân Mộc Nguy, chính là từ truyền tống trận này đi tới đại lục Thần Huyền. Hiện tại hắn tất nhiên có thể định vị được toàn độ của truyền tống trận này..
Nhưng thời điểm bọn họ đi tới nơi, truyền tống trận lại giống như ý thức phân thân của Kinh Thiên Chân Thần nói, bị phong tỏa.
- A a a...
Từng tiếng kêu thảm thiết từ trong truyền tống trận truyền ra. Bởi vì vừa rồi có người muốn từ trong truyền tống trận đi tới đại lục Thần Huyền. Kết quả truyền tống được phân nửa đã bị Kinh Thiên Chân Thần phong tỏa. Không gian truyền tống bị chặt đứt, tất nhiên máu và thịt văng đầy đất. Mỗi người đều chết không nhắm mắt...
Tuy rằng ý thức phân thân của Kinh Thiên Chân Thần không thể hoàn toàn nắm giữ Nguyên Giới, nhưng phong tỏa một truyền tống trận vẫn có thể làm được.
- Phương án thứ hai, lên...
Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang, phương án truyền tống trận đã không thể thực hiện được, vậy cũng chỉ có thể sử dụng Lục Thiên Thần Ấn tới đập. Cũng không quan tâm hiện tại đang ở chỗ nào, Vu Nhai trực tiếp lấy Lục Thiên Thần Ấn ra. Sau đó hắn bất chấp tất cả, đánh xuống.
Ầm...
- Ngăn cản hắn...
Kinh Thiên Nguyên Giới kinh sợ, không ngờ quên mất, trong tay Vu Nhai còn có một Nguyên Giới có thể đánh ra. Hắn điên cuồng rống lên.
May là, lúc này ba đại Thần Hoàng cũng đã chạy đến. Không đợi Kinh Thiên Nguyên Giới nhắc nhở, trực tiếp đánh ra ba lực lượng, khiến Lục Thiên Thần Ấn bắn khỏi mặt đất. A, muốn đập vào phía trên hư không, tạo ra một thông đạo.
Vu Nhai vẫn không nắm chắc quá lớn. Nếu như đánh về phía mặt đất, cũng cho nổ Lục Thiên Thần Ấn, vậy hắn có mười phần nắm chắc.
Nhưng ba đại Thần Hoàng đến quá nhanh. Hơn nữa lực lượng của ba đại Thần Hoàng cũng quá cường đại, đánh bay Lục Thiên Thần Ấn đồng thời còn phong ấn...
Nếu như chỉ có hai Thần Hoàn, như vậy căn bản đừng mong ngăn cản hắn...
Ầm...
Hắn phải tiến hành đòn thứ hai. Đòn thứ hai này chính là để Lục Thiên Thần Ấn tự nổ tung ở trên hư không, có lẽ có thể trực tiếp xé rách hư không. Nhưng cũng đúng như vừa rồi Vu Nhai đã suy nghĩ. Hắn không nắm chắc cho lắm. Nhưng đến tình trạng này, chỉ có thể liều mạng.
Nhưng đúng vào lúc này, khí tức của Kinh Thiên Kiếm trực tiếp ép đến...
/1991
|