Cho dù là các cao thủ siêu cấp trung niên của Độc Cô gia ở xung quanh đó mỗi người bản thân đều trải qua trăm trận, cũng cảm thấy kinh hãi đối với chuyện trước mắt. Trong lúc nhất thời bọn họ không rõ chuyện gì đã phát sinh.
Đặc biệt vị đại nhân trước mắt này. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn sát thủ đột nhiên xuất hiện, chỉ có thể nhìn Vu Nhai đột nhiên rất nhanh từ người phải chết thành sinh long hoạt hổ. Hắn chỉ có thể nhìn Độc Cô Cửu Tiên chết ở trước mặt hắn. Cuối cùng, dưới tình huống còn không biết rõ ràng, sát thủ đáng chết kia lại tự sát. Trong chớp mắt, hắn không kịp nhìn!
- Cửu Tiên...
Đột nhiên có người kêu lên, xông về phía Vu Nhai.
Cùng lúc đó, đám người Độc Cô Chiến U cũng bắt đầu hành động. Hình Kiếm Các lại không phải để trang trí. Lúc này bọn họ sao có thể để chuyện trở nên ầm ĩ hơn nữa. Nếu bọn họ là Hình Kiếm Các cũng không thể để bất kỳ kẻ nào làm loạn. Bọn họ trực tiếp ngăn càn người muốn báo thù cho Độc Cô Cửu Tiên.
Bên trong toàn bộ hùng quan trong nháy mắt trở nên vô cùng hỗn loạn. Thật may, lực lượng Hình Kiếm Các cực lớn, rất nhanh đã khống chế được tình hình.
- Độc Cô Chiến Tiên, ngươi không phải đã nói sẽ bảo vệ Cửu Tiên sao? Ngươi… sao ngươi lại có thể vô dụng như vậy!
Người nhà của Độc Cô Cửu Tiên quay kiếm về phái người nắm quyền chỉ huy của kiếm hoàn thứ ba tức giận thét gào. May là hắn đã bị khống chế, không làm được gì, cho dù muốn ra tay với Độc Cô Chiến Tiên.
- Quả thực, là do ta vô dụng. Ngay cả sát thủ lẩn trốn bên trong binh lính của ta, ta cũng không biết.
Độc Cô Chiến Tiên lạnh lùng nói.
Mọi chuyện hắn hắn đều đã rõ. Hắn cảm thấy vô cùng mất mặt. Trong quân binh của hắn không ngờ lại có sát thủ thâm nhập. Sau ngày hôm nay hắn cũng nên từ chức. Về phần Độc Cô Cửu Tiên chết. Chết tốt lắm, sớm chết sớm thăng thiên. Mẹ nó, tên này quả thực chính là phế vật.
Thật ra Độc Cô Cửu Tiên cũng không tính là phế vật. Trong ngân bào, hắn cũng thuộc tầm trung. Đáng tiếc hắn lại gặp phải một kẻ biến thái như Vu Nhai.
- Đúng vậy. Ngươi cũng không phát hiện trong đó có sát thủ. Vậy tiểu tử này dựa vào đâu, mà phát hiện ra gì? Nhất định là hắn do hắn gài vào. Hắn cố ý muốn lập mưu để giết chết Cửu Tiên. Còn cả quyển trục ma pháp vừa rồi. Hắn nhất định là người của đế quốc Ma Pháp!
Người nhà của Độc Cô Cửu Tiên rít gào.
Vu Nhai nhún vai, nói:
- Là ta an bài, ngươi cho ta là con cháu kim bào của Độc Cô gia sao? Cho dù là kim bào có thể an bài được hay không cũng chưa chắc! Ngươi có thể nói là ta ép Độc Cô Cửu Tiên quyết chiến sinh tử. Nếu như bản thân ta đã sớm lập kế muốn đoạt kiếm của hắn, nhưng ta căn bản không biết hóa ra, trong cuộc chiến sinh tử, cao thủ của Độc Cô gia còn có thể đi ra ngăn trở. Hắc hắc, cái này ta thật sự không biết. Cho ta mấy cái đầu ta cũng không nghĩ ra được hóa ra cuộc chiến sinh tử trong Độc Cô gia lại có thể như vậy. Ta xem như đã được lĩnh giáo.
Độc Cô Chiến Tiên nghe nói như thế, cơ bắp toàn thân cũng không nhịn được co rúm lại. Khôi giáp toàn thân của hắn trực tiếp rơi xuống. Hắn nói:
- Độc Cô Chiến U, bộ chiến giáp này, ngươi thay ta giao cho gia chủ. Bảo hắn an bài người khác tới thay ta. Ta muốn đi bế quan.
Độc Cô Chiến Tiên nói xong, trực tiếp xoay người rời đi. Hắn không còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại chỗ này nữa.
Độc Cô Chiến U gật đầu, lại lắc đầu. Hắn nhìn về phía Vu Nhai. Hắn cũng muốn biết Vu Nhai đã làm thế nào để phát hiện ra sát thủ. Đương nhiên, Vu Nhai phát hiện ra, ngược lại cũng có lời giải thích thỏa đáng. Vừa rồi khi hắn và đám người kia đã giao đấu, sát thủ cùng các binh lính Tướng Binh Sư khẳng định có sự khác biệt. Nói cách khác, Vu Nhai đã sớm biết về sự tồn tại của sát thủ, lại cố ý giả vờ bị Binh Linh bản mạng của Độc Cô Cửu Tiên phản phệ, dẫn dụ sát thủ ra tay, sau đó mượn đao giết người, lại phản kích.
Chỉ có điều, sát thủ kia là do ai phái tới?
Đúng vậy, Vu Nhai làm thế nào để khống chế Binh Linh bản mạng của Độc Cô Cửu Tiên, tránh bị phản phệ. Ách, tiểu tử này thật sự là không khách khí, đem huyền kiếm bản mạng của Độc Cô Cửu Tiên bỏ vào trong túi.
- Độc Cô Chiến U, nhanh chóng nghiệm chứng huyết mạch cho hắn. Ta dám khẳng định người này tuyệt đối không phải là người của Độc Cô gia. Chỉ cần không phải là người của Độc Cô gia, ta có thể báo thù đúng không? Ngươi làm nhanh lên một chút. Nghiệm chứng huyết mạch cho hắn!
Người nhà của Độc Cô Cửu Tiên lại quát.
- Đước rồi. nghiệm chứng huyết mạch ở ngay tại hùng quan này là được chứ gì.
Độc Cô Chiến U không chút do dự đáp. Ban đầu, hắn vốn đã chuẩn bị nghiệm chứng. Chỉ có điều hẳn cũng không thiếu các loại thủ tục. Hắn cũng muốn tới Hình Kiếm Các trước. Hiện tại làm như vậy, coi như để người nhà của Độc Cô Cửu Tiên từ bỏ ý niệm lớn tiếng kêu gào đáng chết như vậy.
Độc Cô Chiến U đã nhận định Vu Nhai là huyết mạch của Độc Cô gia. Buồn cười, nếu không phải là huyết mạch của Độc Cô gia, vậy sát thủ xuất hiện như vậy để làm gì?
- Vu Nhai, lại chứng thực huyết mạch ở ngay trong này, hẳn không có vấn đề gì chứ?
Độc Cô Chiến U hỏi.
- Tất cả nghe theo sự an bài của Chiến U đại nhân!
Vu Nhai gật đầu, hắn cũng không cảm thấy lo lắng. Có thể phái sát thủ trà trộn vào trong binh sĩ hùng quan thứ ba, hẳn không phải là người của Độc Cô gia.
Vào thời khắc như vậy không thể đùa được. Độc Cô gia sẽ không có người nào buồn chán đến mức muốn đi tới chơi trò đối phó với mình sao?
- Vậy theo ta đến phía trên hùng quan!
Độc Cô Chiến U gật đầu, đột nhiên lại hỏi:
- Ngươi có cần nghỉ ngơi một chút hay không?
- Không cần. Vừa rồi cũng không tốn bao nhiêu sức lực!
Vu Nhai lắc đầu. Có lẽ đây là sự thực, nhưng lọt vào trong tay mọi người của Độc Cô gia vẫn cảm thấy rất chói tai. Đường đường là thiên tài của Độc Cô gia, còn có đò ma pháp cường đại để gia tăng phòng ngự. Lại còn thêm trên trăm danh binh sĩ Tướng Binh Sư. Tiểu tử này còn không tốn bao nhiêu lực. Đây là điều đáng ca ngợi sao?
Hiện tại không ít người đều đang chờ mong Vu Nhai có huyết mạch Độc Cô gia. Nếu không bọn họ thực sự quá mất mặt. Cho dù có chém Vu Nhai thành vạn mảnh, bọn họ cũng rất mất mặt.
- A, đó là Vu Nhai. Hắn sao vậy? Cuộc chiến đấu đã kết thúc rồi sao. Hắn chiến thắng sao?
Độc Cô Chư từ phía xa nhìn thấy Vu Nhai lên trên hùng quan. Vị áo bào đỏ đứng bên cạnh hắn cũng nói không ra được nguyên cớ trong đó, chỉ có thể chờ đợi. Hắn chỉ có thể quan sát mọi chuyện xảy ra.
Lúc này, ở phía trước hùng quan, trong phạm vi trong, ngoài ba mươi dặm đã đông nghịt người. May là hai người theo Vu Nhai tới đây, chiếm được vị trí có lợi. Nếu không bọn họ thật sự sẽ không nhìn thấy gì, càng không nghe được gì.
Chỉ thấy, phía trên nói chuyện, sau đó mọi người phía sau liền bàn tán xôn xao. Trên mặt của bọn họ dần dần hiện lên vẻ vui mừng, Vu Nhai đã xông qua ải.
Đặc biệt vị đại nhân trước mắt này. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn sát thủ đột nhiên xuất hiện, chỉ có thể nhìn Vu Nhai đột nhiên rất nhanh từ người phải chết thành sinh long hoạt hổ. Hắn chỉ có thể nhìn Độc Cô Cửu Tiên chết ở trước mặt hắn. Cuối cùng, dưới tình huống còn không biết rõ ràng, sát thủ đáng chết kia lại tự sát. Trong chớp mắt, hắn không kịp nhìn!
- Cửu Tiên...
Đột nhiên có người kêu lên, xông về phía Vu Nhai.
Cùng lúc đó, đám người Độc Cô Chiến U cũng bắt đầu hành động. Hình Kiếm Các lại không phải để trang trí. Lúc này bọn họ sao có thể để chuyện trở nên ầm ĩ hơn nữa. Nếu bọn họ là Hình Kiếm Các cũng không thể để bất kỳ kẻ nào làm loạn. Bọn họ trực tiếp ngăn càn người muốn báo thù cho Độc Cô Cửu Tiên.
Bên trong toàn bộ hùng quan trong nháy mắt trở nên vô cùng hỗn loạn. Thật may, lực lượng Hình Kiếm Các cực lớn, rất nhanh đã khống chế được tình hình.
- Độc Cô Chiến Tiên, ngươi không phải đã nói sẽ bảo vệ Cửu Tiên sao? Ngươi… sao ngươi lại có thể vô dụng như vậy!
Người nhà của Độc Cô Cửu Tiên quay kiếm về phái người nắm quyền chỉ huy của kiếm hoàn thứ ba tức giận thét gào. May là hắn đã bị khống chế, không làm được gì, cho dù muốn ra tay với Độc Cô Chiến Tiên.
- Quả thực, là do ta vô dụng. Ngay cả sát thủ lẩn trốn bên trong binh lính của ta, ta cũng không biết.
Độc Cô Chiến Tiên lạnh lùng nói.
Mọi chuyện hắn hắn đều đã rõ. Hắn cảm thấy vô cùng mất mặt. Trong quân binh của hắn không ngờ lại có sát thủ thâm nhập. Sau ngày hôm nay hắn cũng nên từ chức. Về phần Độc Cô Cửu Tiên chết. Chết tốt lắm, sớm chết sớm thăng thiên. Mẹ nó, tên này quả thực chính là phế vật.
Thật ra Độc Cô Cửu Tiên cũng không tính là phế vật. Trong ngân bào, hắn cũng thuộc tầm trung. Đáng tiếc hắn lại gặp phải một kẻ biến thái như Vu Nhai.
- Đúng vậy. Ngươi cũng không phát hiện trong đó có sát thủ. Vậy tiểu tử này dựa vào đâu, mà phát hiện ra gì? Nhất định là hắn do hắn gài vào. Hắn cố ý muốn lập mưu để giết chết Cửu Tiên. Còn cả quyển trục ma pháp vừa rồi. Hắn nhất định là người của đế quốc Ma Pháp!
Người nhà của Độc Cô Cửu Tiên rít gào.
Vu Nhai nhún vai, nói:
- Là ta an bài, ngươi cho ta là con cháu kim bào của Độc Cô gia sao? Cho dù là kim bào có thể an bài được hay không cũng chưa chắc! Ngươi có thể nói là ta ép Độc Cô Cửu Tiên quyết chiến sinh tử. Nếu như bản thân ta đã sớm lập kế muốn đoạt kiếm của hắn, nhưng ta căn bản không biết hóa ra, trong cuộc chiến sinh tử, cao thủ của Độc Cô gia còn có thể đi ra ngăn trở. Hắc hắc, cái này ta thật sự không biết. Cho ta mấy cái đầu ta cũng không nghĩ ra được hóa ra cuộc chiến sinh tử trong Độc Cô gia lại có thể như vậy. Ta xem như đã được lĩnh giáo.
Độc Cô Chiến Tiên nghe nói như thế, cơ bắp toàn thân cũng không nhịn được co rúm lại. Khôi giáp toàn thân của hắn trực tiếp rơi xuống. Hắn nói:
- Độc Cô Chiến U, bộ chiến giáp này, ngươi thay ta giao cho gia chủ. Bảo hắn an bài người khác tới thay ta. Ta muốn đi bế quan.
Độc Cô Chiến Tiên nói xong, trực tiếp xoay người rời đi. Hắn không còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại chỗ này nữa.
Độc Cô Chiến U gật đầu, lại lắc đầu. Hắn nhìn về phía Vu Nhai. Hắn cũng muốn biết Vu Nhai đã làm thế nào để phát hiện ra sát thủ. Đương nhiên, Vu Nhai phát hiện ra, ngược lại cũng có lời giải thích thỏa đáng. Vừa rồi khi hắn và đám người kia đã giao đấu, sát thủ cùng các binh lính Tướng Binh Sư khẳng định có sự khác biệt. Nói cách khác, Vu Nhai đã sớm biết về sự tồn tại của sát thủ, lại cố ý giả vờ bị Binh Linh bản mạng của Độc Cô Cửu Tiên phản phệ, dẫn dụ sát thủ ra tay, sau đó mượn đao giết người, lại phản kích.
Chỉ có điều, sát thủ kia là do ai phái tới?
Đúng vậy, Vu Nhai làm thế nào để khống chế Binh Linh bản mạng của Độc Cô Cửu Tiên, tránh bị phản phệ. Ách, tiểu tử này thật sự là không khách khí, đem huyền kiếm bản mạng của Độc Cô Cửu Tiên bỏ vào trong túi.
- Độc Cô Chiến U, nhanh chóng nghiệm chứng huyết mạch cho hắn. Ta dám khẳng định người này tuyệt đối không phải là người của Độc Cô gia. Chỉ cần không phải là người của Độc Cô gia, ta có thể báo thù đúng không? Ngươi làm nhanh lên một chút. Nghiệm chứng huyết mạch cho hắn!
Người nhà của Độc Cô Cửu Tiên lại quát.
- Đước rồi. nghiệm chứng huyết mạch ở ngay tại hùng quan này là được chứ gì.
Độc Cô Chiến U không chút do dự đáp. Ban đầu, hắn vốn đã chuẩn bị nghiệm chứng. Chỉ có điều hẳn cũng không thiếu các loại thủ tục. Hắn cũng muốn tới Hình Kiếm Các trước. Hiện tại làm như vậy, coi như để người nhà của Độc Cô Cửu Tiên từ bỏ ý niệm lớn tiếng kêu gào đáng chết như vậy.
Độc Cô Chiến U đã nhận định Vu Nhai là huyết mạch của Độc Cô gia. Buồn cười, nếu không phải là huyết mạch của Độc Cô gia, vậy sát thủ xuất hiện như vậy để làm gì?
- Vu Nhai, lại chứng thực huyết mạch ở ngay trong này, hẳn không có vấn đề gì chứ?
Độc Cô Chiến U hỏi.
- Tất cả nghe theo sự an bài của Chiến U đại nhân!
Vu Nhai gật đầu, hắn cũng không cảm thấy lo lắng. Có thể phái sát thủ trà trộn vào trong binh sĩ hùng quan thứ ba, hẳn không phải là người của Độc Cô gia.
Vào thời khắc như vậy không thể đùa được. Độc Cô gia sẽ không có người nào buồn chán đến mức muốn đi tới chơi trò đối phó với mình sao?
- Vậy theo ta đến phía trên hùng quan!
Độc Cô Chiến U gật đầu, đột nhiên lại hỏi:
- Ngươi có cần nghỉ ngơi một chút hay không?
- Không cần. Vừa rồi cũng không tốn bao nhiêu sức lực!
Vu Nhai lắc đầu. Có lẽ đây là sự thực, nhưng lọt vào trong tay mọi người của Độc Cô gia vẫn cảm thấy rất chói tai. Đường đường là thiên tài của Độc Cô gia, còn có đò ma pháp cường đại để gia tăng phòng ngự. Lại còn thêm trên trăm danh binh sĩ Tướng Binh Sư. Tiểu tử này còn không tốn bao nhiêu lực. Đây là điều đáng ca ngợi sao?
Hiện tại không ít người đều đang chờ mong Vu Nhai có huyết mạch Độc Cô gia. Nếu không bọn họ thực sự quá mất mặt. Cho dù có chém Vu Nhai thành vạn mảnh, bọn họ cũng rất mất mặt.
- A, đó là Vu Nhai. Hắn sao vậy? Cuộc chiến đấu đã kết thúc rồi sao. Hắn chiến thắng sao?
Độc Cô Chư từ phía xa nhìn thấy Vu Nhai lên trên hùng quan. Vị áo bào đỏ đứng bên cạnh hắn cũng nói không ra được nguyên cớ trong đó, chỉ có thể chờ đợi. Hắn chỉ có thể quan sát mọi chuyện xảy ra.
Lúc này, ở phía trước hùng quan, trong phạm vi trong, ngoài ba mươi dặm đã đông nghịt người. May là hai người theo Vu Nhai tới đây, chiếm được vị trí có lợi. Nếu không bọn họ thật sự sẽ không nhìn thấy gì, càng không nghe được gì.
Chỉ thấy, phía trên nói chuyện, sau đó mọi người phía sau liền bàn tán xôn xao. Trên mặt của bọn họ dần dần hiện lên vẻ vui mừng, Vu Nhai đã xông qua ải.
/1991
|