Ngoại trừ người nhà của Độc Cô Cửu Tiên ra, chuyện này giống như chuyện thường ngày, đối với mọi người mà nói cũng không có đặc biệt. Có lẽ sẽ có vài người vì vậy mà âm thầm thề, một ngày nào đó bọn họ cũng sẽ giống như họ Vu kia, liền xông qua năm cửa ải, trở thành áo bào tím. Thậm chí đạt tới thực lực như họ Vu kia, chuyện trở thành ngân bào xem như là chuyện ván đã đóng thuyền. Cũng giống như đám người Độc Cô Chiến U trước đó đã nói, Vu Nhai đã đốt lên ngọn lửa ý chí chiến đấu của Độc Cô gia.
A, thật ra đối với Độc Cô Chư mà nói, ngày hôm nay xem như là một ngày rất đặc biệt. Ở trong Độc Cô Kiếm Vực hắn xem như là bằng hữu duy nhất của Vu Nhai. Đó là nếu như chưa tính tới Độc Cô Cửu Tà!
- Hai người áo bào đỏ các ngươi đang làm gì ở đây. Bên trong đã là kiếm hoàn thứ ba. Các ngươi cũng có thể tiến vào sao?
Hùng quan kiếm hoàn thứ ba mất đi người nắm quyền cao nhất, có vẻ hỗn loạn. Rất nhiều người đều muốn tràn vào. Đương nhiên, phần lớn người đi vào đều có phương pháp có thể đến trung tâm Độc Cô Kiếm Vực. Áo bào đỏ giống như Độc Cô Chư, ở bên trong này quả thật quá chói mắt.
- Ách, đây là lệnh tín của ta. Ta là người làm công cho Độc Cô Cửu Phù đại nhân gia!
Độc Cô Chư theo bản năng báo ra mà phương pháp trăm lần không sai trước đó, trên mặt vẫn lộ vẻ chất phác như vậy.
- Độc Cô Cửu Phù. Hắn không phải đã chết ba ngày trước rồi sao?
Đáng tiếc, lần này hắn đã thất bại. Ba ngày đủ khiến cho rất nhiều người nghe được tin tức Độc Cô Cửu Phù đã chết. Huống hồ, mấy ngày qua tất cả mọi người đều đang bàn luận về Vu Nhai. Chuyện Độc Cô Cửu Phù chết cũng không phải là bí mật, đã sớm truyền ra ngoài:
- Đi một chút đi. Mình trở lại kiếm hoàn thứ tám lại xin một công việc khác. Đồng thời đợi Độc Cô gia bồi thường.
Độc Cô Chư nghiêm mặt. Trong lúc nhất thời hắn không biết phải làm thế nào mới tốt. Hắn nhìn về phía Độc Cô Đỉnh đang ở bên cạnh.
- Vị đại ca này, ngươi không biết, hắn tên là Độc Cô Chư, là bằng hữu tốt của vị Vu Nhai kia, a không, Độc Cô Nhai kia, cũng là bằng hữu duy nhất của Độc Cô Nhai ở trong Độc Cô Kiếm Vực. Ngươi xem...
- Bằng hữu sao?
- Đúng vậy, chúng ta ở trong Kiếm Đường của cùng một khu quạt kiếm đi ra. Điều này có thể dễ dàng điều tra ra được.
Độc Cô Chư vội vàng gật đầu.
- A, hai gia hỏa này không phải trước đó đã được họ Vu kia dẫn tới sao? Hình như là bằng hữu của hắn.
- Đúng vậy, lúc đó bọn họ ngồi trên cùng Khu Phong Thứu tới đây!
- Thật vậy sao? Vậy hắn thật sự là bằng hữu của Độc Cô Nhai đại nhân kia sao?
Đúng lúc này, có người lúc đó đã từng nhìn thấy Vu Nhai đưa hai người bọn họ tới kêu lên. Sau đó mọi người xung quanh đều ghé mắt nhìn. Trong đó có không ít người ánh mắt liền sáng ngời, trực tiếp gọi thành Độc Cô Nhai đại nhân.
Chuyện Vu Nhai mặc ngân bào xem như là chuyện ván đã đóng thuyền. Hiện tại ngân bào của Độc Cô gia gần như đều có chủ. Chỉ có hắn là không, quả thực chính là một con kim quy phát ra ánh sáng lấp lánh.
- Chào ngươi. Ta là Độc Cô Tiểu Vân, muốn hỏi thăm ngài một chút. Ngài là bằng hữu của Độc Cô Nhai đúng không? Không biết Độc Cô Nhai có bạn gái hay chưa? Hắn có tìm bạn gái hay không không?
Một vị mặc áo bào lam qua hỏi.
- Ta nhổ vào. Tiểu Vân ngươi đúng là đồ đê tiện. Sao có thể hỏi trực tiếp như vậy chứ?
Bên cạnh có người khác kêu lên:
- Chào ngươi, ngươi tên là Độc Cô Chư đúng không? Ta là Độc Cô Tiểu Vũ, muốn kết giao bằng hữu với, không biết có được hay chưa?
- Ngươi là bằng hữu của tên họ Vu kia sao? Hừ, xem ra họ Vu kia cũng chỉ có vận khí tốt mà thôi. Nếu không sao có thể có loại bằng hữu phế vật như các ngươi. Lát nữa ta sẽ viết một bức thư khiêu chiến, ngươi quẳng cho hắn!
Người này tuyệt đối không phải là nữ hài.
- Ta là hội viên nghiệp đoàn Bách Hiểu Sanh của Kiếm Vực, muốn tìm hiểu một chút về cuộc đời của Độc Cô Nhai. Ngươi có thể nói chuyện với ta một chút hay không? Yên tâm, ta sẽ trả thù lao cho ngươi. Thậm chí có thể tiếp nhận ngươi làm hội viên của nghiệp đoàn, sẽ có phụ cấp!
Không chỉ những người muốn leo cao, còn có một vài người muốn khiêu chiến để thành danh. Đương nhiên, cũng có vài người mê võ nghệ có ý xấu. Điều càng làm cho người ta không nói được lời nào vẫn là một vài nhân sĩ bát quái, cũng chen lấn qua.
Không có cách nào, Vu Nhai thành danh quá nhanh, gây ra một trận cuồng phong lớn như vậy ở Độc Cô Kiếm Vực, giống như sao chổi lóe sáng. Nhân vật như vậy, đối với rất nhiều người mà nói lại là một giấy trắng. Thật vất vả mới bắt được bằng hữu Duy nhất của hắn, tất nhiên phải lợi dụng.
Độc Cô gia không phải mỗi người đều nhuệ khí mười phần. Người biết lợi dụng lợi thế vẫn chiếm phần lớn, chỉ là bị người có nhuệ khí che giấu mà thôi.
Độc Cô Chư làm sao thấy qua tình hình như vậy. Đặc biệt xung quanh còn có mấy người, không ngừng sử dụng bộ ngực mềm mại của các nàng xông loạn đụng loạn. Độc Cô Chư chỉ cảm thấy toàn thân hắn đều là thịt mềm, đều đang run rẩy.
Bởi vậy, Độc Cô Chư choáng váng đi qua hùng quan kiếm hoàn thứ ba...
...
Vu Nhai tất nhiên không biết Độc Cô Chư vì hắn thành danh mà phải phiền não như vậy.
Sau khi bay gần nửa ngày, Vu Nhai mới chính thức đi tới khu vực trung tâm của Độc Cô gia. Lúc trước, kiếm phong cắm ngược nhìn thấy từ xa, hiện tại lại gần như hiện ra trước mắt. Thậm chí ở vị trí kiếm phong xuyên qua, không khí xung quanh mỗi phần giống như một thanh lợi kiếm. Ở đây tuyệt đối là thánh địa.
Có thể đi tới thì cứ đi tới, sẽ có cảm ngộ mới.
Độc Cô Chiến U dẫn theo Vu Nhai bay, cũng không hỏi nhiều. Vu Nhai cũng không nói gì. Hắn vẫn đang cảm ngộ kiếm ý được truyền tới từ trong thanh kiếm lớn kia. Mà khi đến khu vực trung tâm này, hình như cảm ngộ từ kiếm ý trong đầu kia lại càng sâu sắc hơn.
- Phía trước chính là Hình Kiếm Các. Ngươi đi theo ta!
Không biết từ lúc nào, Kiếm Điêu đã chậm rãi hạ xuống. Vu Nhai cũng theo đó mở mắt ra. Xung quanh vẫn là kiếm phong san sát đâm thẳng vào trong không trung. Nhưng ngoài ra còn có thứ khiến Vu Nhai nhìn chăm chú. Đó chính là từng trang viên, hoặc cung điện!
Hay là nói bên trong kiếm phong, cung điện, trang viên, thậm chí tòa thành cũng có, tạo thành quần thể kiến trúc nằm san sát..
- Sau này có lẽ ngươi sẽ cơ hội tìm hiểu tất cả mọi thứ trong Độc Cô Thần Thành. Khu vực trung tâm của Độc Cô gia cũng không phải đơn giản giống như ngươi tưởng tượng đâu. Nó không chỉ là một tòa thành lớn mà thôi. Trong đó cũng có không ít những lĩnh vực thần bí khó giải thích nổi. Đến lúc đó ngươi sẽ biết.
Độc Cô Chiến U ngạo nghễ nói. Độc Cô gia là tất cả mọi thứ của bọn họ, biểu tượng cho niềm tin cường đại của bọn họ.
Vu Nhai gật đầu. Chờ sau khi đối phó với nghiệm chứng huyết mạch xong, bảo Độc Cô Cửu Tà dẫn mình tham quan một chút.
A, thật ra đối với Độc Cô Chư mà nói, ngày hôm nay xem như là một ngày rất đặc biệt. Ở trong Độc Cô Kiếm Vực hắn xem như là bằng hữu duy nhất của Vu Nhai. Đó là nếu như chưa tính tới Độc Cô Cửu Tà!
- Hai người áo bào đỏ các ngươi đang làm gì ở đây. Bên trong đã là kiếm hoàn thứ ba. Các ngươi cũng có thể tiến vào sao?
Hùng quan kiếm hoàn thứ ba mất đi người nắm quyền cao nhất, có vẻ hỗn loạn. Rất nhiều người đều muốn tràn vào. Đương nhiên, phần lớn người đi vào đều có phương pháp có thể đến trung tâm Độc Cô Kiếm Vực. Áo bào đỏ giống như Độc Cô Chư, ở bên trong này quả thật quá chói mắt.
- Ách, đây là lệnh tín của ta. Ta là người làm công cho Độc Cô Cửu Phù đại nhân gia!
Độc Cô Chư theo bản năng báo ra mà phương pháp trăm lần không sai trước đó, trên mặt vẫn lộ vẻ chất phác như vậy.
- Độc Cô Cửu Phù. Hắn không phải đã chết ba ngày trước rồi sao?
Đáng tiếc, lần này hắn đã thất bại. Ba ngày đủ khiến cho rất nhiều người nghe được tin tức Độc Cô Cửu Phù đã chết. Huống hồ, mấy ngày qua tất cả mọi người đều đang bàn luận về Vu Nhai. Chuyện Độc Cô Cửu Phù chết cũng không phải là bí mật, đã sớm truyền ra ngoài:
- Đi một chút đi. Mình trở lại kiếm hoàn thứ tám lại xin một công việc khác. Đồng thời đợi Độc Cô gia bồi thường.
Độc Cô Chư nghiêm mặt. Trong lúc nhất thời hắn không biết phải làm thế nào mới tốt. Hắn nhìn về phía Độc Cô Đỉnh đang ở bên cạnh.
- Vị đại ca này, ngươi không biết, hắn tên là Độc Cô Chư, là bằng hữu tốt của vị Vu Nhai kia, a không, Độc Cô Nhai kia, cũng là bằng hữu duy nhất của Độc Cô Nhai ở trong Độc Cô Kiếm Vực. Ngươi xem...
- Bằng hữu sao?
- Đúng vậy, chúng ta ở trong Kiếm Đường của cùng một khu quạt kiếm đi ra. Điều này có thể dễ dàng điều tra ra được.
Độc Cô Chư vội vàng gật đầu.
- A, hai gia hỏa này không phải trước đó đã được họ Vu kia dẫn tới sao? Hình như là bằng hữu của hắn.
- Đúng vậy, lúc đó bọn họ ngồi trên cùng Khu Phong Thứu tới đây!
- Thật vậy sao? Vậy hắn thật sự là bằng hữu của Độc Cô Nhai đại nhân kia sao?
Đúng lúc này, có người lúc đó đã từng nhìn thấy Vu Nhai đưa hai người bọn họ tới kêu lên. Sau đó mọi người xung quanh đều ghé mắt nhìn. Trong đó có không ít người ánh mắt liền sáng ngời, trực tiếp gọi thành Độc Cô Nhai đại nhân.
Chuyện Vu Nhai mặc ngân bào xem như là chuyện ván đã đóng thuyền. Hiện tại ngân bào của Độc Cô gia gần như đều có chủ. Chỉ có hắn là không, quả thực chính là một con kim quy phát ra ánh sáng lấp lánh.
- Chào ngươi. Ta là Độc Cô Tiểu Vân, muốn hỏi thăm ngài một chút. Ngài là bằng hữu của Độc Cô Nhai đúng không? Không biết Độc Cô Nhai có bạn gái hay chưa? Hắn có tìm bạn gái hay không không?
Một vị mặc áo bào lam qua hỏi.
- Ta nhổ vào. Tiểu Vân ngươi đúng là đồ đê tiện. Sao có thể hỏi trực tiếp như vậy chứ?
Bên cạnh có người khác kêu lên:
- Chào ngươi, ngươi tên là Độc Cô Chư đúng không? Ta là Độc Cô Tiểu Vũ, muốn kết giao bằng hữu với, không biết có được hay chưa?
- Ngươi là bằng hữu của tên họ Vu kia sao? Hừ, xem ra họ Vu kia cũng chỉ có vận khí tốt mà thôi. Nếu không sao có thể có loại bằng hữu phế vật như các ngươi. Lát nữa ta sẽ viết một bức thư khiêu chiến, ngươi quẳng cho hắn!
Người này tuyệt đối không phải là nữ hài.
- Ta là hội viên nghiệp đoàn Bách Hiểu Sanh của Kiếm Vực, muốn tìm hiểu một chút về cuộc đời của Độc Cô Nhai. Ngươi có thể nói chuyện với ta một chút hay không? Yên tâm, ta sẽ trả thù lao cho ngươi. Thậm chí có thể tiếp nhận ngươi làm hội viên của nghiệp đoàn, sẽ có phụ cấp!
Không chỉ những người muốn leo cao, còn có một vài người muốn khiêu chiến để thành danh. Đương nhiên, cũng có vài người mê võ nghệ có ý xấu. Điều càng làm cho người ta không nói được lời nào vẫn là một vài nhân sĩ bát quái, cũng chen lấn qua.
Không có cách nào, Vu Nhai thành danh quá nhanh, gây ra một trận cuồng phong lớn như vậy ở Độc Cô Kiếm Vực, giống như sao chổi lóe sáng. Nhân vật như vậy, đối với rất nhiều người mà nói lại là một giấy trắng. Thật vất vả mới bắt được bằng hữu Duy nhất của hắn, tất nhiên phải lợi dụng.
Độc Cô gia không phải mỗi người đều nhuệ khí mười phần. Người biết lợi dụng lợi thế vẫn chiếm phần lớn, chỉ là bị người có nhuệ khí che giấu mà thôi.
Độc Cô Chư làm sao thấy qua tình hình như vậy. Đặc biệt xung quanh còn có mấy người, không ngừng sử dụng bộ ngực mềm mại của các nàng xông loạn đụng loạn. Độc Cô Chư chỉ cảm thấy toàn thân hắn đều là thịt mềm, đều đang run rẩy.
Bởi vậy, Độc Cô Chư choáng váng đi qua hùng quan kiếm hoàn thứ ba...
...
Vu Nhai tất nhiên không biết Độc Cô Chư vì hắn thành danh mà phải phiền não như vậy.
Sau khi bay gần nửa ngày, Vu Nhai mới chính thức đi tới khu vực trung tâm của Độc Cô gia. Lúc trước, kiếm phong cắm ngược nhìn thấy từ xa, hiện tại lại gần như hiện ra trước mắt. Thậm chí ở vị trí kiếm phong xuyên qua, không khí xung quanh mỗi phần giống như một thanh lợi kiếm. Ở đây tuyệt đối là thánh địa.
Có thể đi tới thì cứ đi tới, sẽ có cảm ngộ mới.
Độc Cô Chiến U dẫn theo Vu Nhai bay, cũng không hỏi nhiều. Vu Nhai cũng không nói gì. Hắn vẫn đang cảm ngộ kiếm ý được truyền tới từ trong thanh kiếm lớn kia. Mà khi đến khu vực trung tâm này, hình như cảm ngộ từ kiếm ý trong đầu kia lại càng sâu sắc hơn.
- Phía trước chính là Hình Kiếm Các. Ngươi đi theo ta!
Không biết từ lúc nào, Kiếm Điêu đã chậm rãi hạ xuống. Vu Nhai cũng theo đó mở mắt ra. Xung quanh vẫn là kiếm phong san sát đâm thẳng vào trong không trung. Nhưng ngoài ra còn có thứ khiến Vu Nhai nhìn chăm chú. Đó chính là từng trang viên, hoặc cung điện!
Hay là nói bên trong kiếm phong, cung điện, trang viên, thậm chí tòa thành cũng có, tạo thành quần thể kiến trúc nằm san sát..
- Sau này có lẽ ngươi sẽ cơ hội tìm hiểu tất cả mọi thứ trong Độc Cô Thần Thành. Khu vực trung tâm của Độc Cô gia cũng không phải đơn giản giống như ngươi tưởng tượng đâu. Nó không chỉ là một tòa thành lớn mà thôi. Trong đó cũng có không ít những lĩnh vực thần bí khó giải thích nổi. Đến lúc đó ngươi sẽ biết.
Độc Cô Chiến U ngạo nghễ nói. Độc Cô gia là tất cả mọi thứ của bọn họ, biểu tượng cho niềm tin cường đại của bọn họ.
Vu Nhai gật đầu. Chờ sau khi đối phó với nghiệm chứng huyết mạch xong, bảo Độc Cô Cửu Tà dẫn mình tham quan một chút.
/1991
|