Vu Nhai hít một hơi thật sâu, nhìn gia hỏa bị hắn đánh cho hôn mê phía dưới, lấy rượu ra, rót vào trong miệng gia hỏa đó. Rượu này dĩ nhiên không phải do hắn mang từ phía trên xuống, mà lấy được từ trên thân của ba cao thủ Dị Ma Nhân đã giết chết trước đó.
Không biết còn phải ở lại địa bàn của Dị Ma Nhân trong bao lâu, Vu Nhai tránh không để bị phát hiện quá sớm, nên tạo ra hiện trường gia hỏa này say rượu.
Sau khi làm xong tất cả, Vu Nhai rất nhanh liền rời khỏi đó. Bởi vì gia hỏa trinh sát phía trên này đã không còn, vùng này góc chết còn rất nhiều, Vu Nhai ung dung trở lại gần căn nhà nhỏ trước đó. Hắn cũng không tiến vào căn nhà nhỏ mà trực tiếp đi tới một góc chết khác trong hành cung. Trước khi từ trên vách đá xuống, hắn đã thấy mấy người Độc Cô Cửu Lan bắt đầu hành động.
- Độc Cô Cửu Lan, Tiểu Loan và Tiểu Dịch đều giam giữ ở nới các ngươi đã thăm dò lúc trước. Xung quanh bọn họ bề ngoài có mười ba cao thủ. Cao thủ ngầm lần lượt được bố trí ở...
Vu Nhai vô thanh vô tức tới chỗ Cửu Lan đang nấp sau tảng đá. Hắn ở một góc chết ngay sau lưng nàng chậm chậm rãi nói ra tất cả những điều tìm hiểu được.
- Lấy phán đoán của ta, nếu hành động theo phương án trước kia của mấy người các ngươi chỉ có một con đường chết. Đương nhiên, ta không biết các ngươi có còn chuẩn bị nào phía sau hay không. Tự giải quyết cho tốt đi!
- Chờ một chút...
Độc Cô Cửu Lan run rẩy một cái. Thật ra trong nháy mắt khi Vu Nhai vừa nói, toàn thân nàng thiếu chút nữa nổ tung. Nếu không phải quanh năm sống trong hoàn cảnh khó khăn, tu dưỡng ra một sự kiên trì và trấn tĩnh, nàng đã ra tay.
Không ngờ lại có người có thể im hơi lặng tiếng tới gần nàng. Nếu như người này muốn ra tay với nàng...
Chỉ là nghe được lời người này nói, nàng lập tức bỏ qua khả năng gặp nguy hiểm, cẩn thận lắng nghe.
Mãi đến khi người thần bí nói xong, nàng mới có phản ứng được, rất nhanh kêu lên. Giọng của nàng rất khẽ, nhưng nàng cũng biết người thần bí khẳng định nghe được.
- Đừng hỏi ta là ai. Ta chỉ đi ngang qua mà thôi!
Giọng nói Vu Nhai thản nhiên, ý tứ của hắn thật ra là: Không nên kéo ta xuống nước, ta chỉ là đi ngang qua.
Hắn cũng không muốn cùng bọn họ đi chịu chết. Hắn có thể làm đến bước này đã hết lòng tận tâm. Hắn lại không quen biết với bọn họ.
- Những lời ngươi nói là sự thật sao?
- Có tin hay không là tùy ngươi!
Vu Nhai nói xong, thân thể lẩn vào trong bóng tối, trong nháy mắt lại dung nhập trong đám Dị Ma Nhân. Khi Độc Cô Cửu Lan xoay người lại, cũng không tìm được chút dấu vết nào.
Sắc mặt biến đổi không ngừng, Độc Cô Cửu Lan không chú ý tới chuyện suy nghĩ xem người thần bí là ai. Nếu quả thật như lời người thần bí này nói, như vậy bọn họ thật sự chỉ có một con đường chết. Chuẩn bị phía sau sao? Bọn họ đương nhiên là có. Chỉ có điều cho dù có sử dụng tới hậu chiêu, cũng vẫn phải chết.
Tin, hay là không tin?
Độc Cô Cửu Lan rầu rĩ một hồi, cuối cùng vẫn rất nhanh xoay người lại, đồng dạng dung nhập trong đám Dị Ma Nhân. Nàng phải tìm được những người khác, ngăn cản lần hành động này, sau đó lại thương lượng đối sách...
Nàng dừng lại một chút, quay đầu nhìn đám Dị Ma Nhân đi lại hỗn loạn.
Rốt cuộc là ai? Giọng nói của hắn tuyệt đối là nhân loại. Ở trong Dị Ma Nhân tuyệt đối không có kẻ nào học ngôn ngữ nhân loại tốt như vậy. Cho dù có, nếu phát hiện ra mình, dựa vào cái gì mà không trực tiếp bắt lấy?
Chính bởi vì điểm ấy, Độc Cô Cửu Lan mới tin tưởng người thần bí này. Nhưng nàng không tin chỉ số thông minh có hạn như chủng tộc Dị Ma Nhân này sẽ chơi trò trốn tìm gì đó!
Vu Nhai cũng không đi xa. Ngay sau khi Độc Cô Cửu Lan rời đi hắn lại tiếp tục đi theo. Hắn quả thực không biết đám người Độc Cô Cửu Lan có thể có hậu chiêu gì hay không? Sau khi nhận được tin tức tình báo của hắn, liệu bọn họ có hành động theo kế hoạch ban đầu hay không.
Đến lúc đó, hắn cũng phải nhìn xem có cơ hội thừa dịp hỗn loạn cứu hai hài tử kia ra hay không?
Hiện tại hắn cũng suy nghĩ đến những chuyện khác. Đối với Thiên Tội Uyên, hắn có thể nói là nửa điểm cũng không biết. Nếu như có thể kết thiện duyên, như vậy đến lúc đó hắn cùng với hậu nhân của Độc Cô ở đây đứng lên cũng dễ dàng hơn. Đối với chuyện rời khỏi Thiên Tội Uyên cũng chỉ có lợi.
Bất kể là vì hai đứa bé kia, vẫn vì lợi ích lẩn vào phía dưới Thiên Tội Uyên, hắn cũng không có lý do gì không giúp.
Độc Cô Cửu Lan cũng không biết gia hỏa trinh sát trên vách đá đã bị Vu Nhai xử lý xong. Nàng vẫn hành động rất thận trọng. Vu Nhai đi theo phía sau lưng nàng tất nhiên không cần tốn bao nhiêu sức lực.
Rất nhanh, nàng đã tìm được trước vị nữ tử trung niên kia. Sau khi nói qua một lượt về tình huống vừa rồi, mặt nữ tử trung niên lập tức biến sắc. Hai người nhỏ giọng thương lượng một hồi, cuối cùng, vẫn từ bỏ chuyện hành động.
Sau đó, các nàng lại đi tìm những người khác, lại tiến hành thảo luận...
- Người thần bí kia rốt cuộc là ai. Địa vị ám kỳ do chúng ta bố trí ở Dị Ma tộc cực kỳ thấp, không thể nào hiểu được nhiều tin tức tình báo như vậy. Huống gì, những điều này đều do chúng ta bố trí sau khi đã bị Dị Ma tộc phát hiện.
Nam tử kia khẽ nhíu mày nói. Điều này hủy bỏ khả năng người thần bí kia chính là ám kỳ do bọn họ sắp xếp ở trong đám Dị Ma Nhân.
Nhân loại ở Dị Ma tộc đương nhiên quanh năm có người bố trí. Chỉ có điều nhân loại cùng Dị Ma tộc có sự khác biệt thật sự quá lớn. Ám kỳ chỉ có thể là Dị Ma Nhân địa vị thấp mà thôi. Nếu như địa vị quá cao, ắt phải sẽ nảy sinh nội đấu với nhiều Dị Ma Nhân. Một khi xuất thủ sẽ lập tức bị phát hiện. Những tin tức tình báo trước đó cũng là do các ám kỳ liều mạng lấy được, tiêu tốn rất nhiều thời gian và tinh lực.
Người thần bí lại dễ dàng nắm được tin tức tình báo của Dị Ma Nhân, thậm chí vừa rồi còn nói ra vị trí bố trí rõ ràng như vậy, điều này không tránh khỏi khiến bọn họ không nghi ngờ. Chủ yếu nhất là thực lực của người thần bí. Hắn có thể im hơi lặng tiếng tới gần Độc Cô Cửu Lan, thực lực cũng không giống nhau. Phải biết rằng ở trong thế giới bóng tối, bất kể là Dị Ma tộc vẫn nhân loại, mỗi người đều là cao thủ trong ám dạ.
- Những lời hắn nói rốt cuộc có phải là sự thật hay không? Chúng ta có nên tiến hành theo kế hoạch ban đầu? Hiện tại mọi người đang rầu rĩ chính là vấn đề này. Thật ra chính là vấn đề có tin người thần bí hay không. DDiều này làm cho mấy người đều đặc biệt rầu rĩ.
- Ta cho rằng nên hành động theo kế hoạch ban đầu. Người thần bí kia có lẽ thật sự do Dị Ma Nhân bồi dưỡng ra. Thậm chí có thể là nhân loại chịu sự khống chế của bọn họ. Nếu không hắn không có khả năng biết được nhiều như thế. Nếu không, chúng ta xâm nhập, tại sao lại bị Dị Ma Nhân phát hiện? Phải biết rằng, công tác chuẩn bị của chúng ta trước đó tuyệt đối là kín kẽ không một chút sơ hở nào.
Không biết còn phải ở lại địa bàn của Dị Ma Nhân trong bao lâu, Vu Nhai tránh không để bị phát hiện quá sớm, nên tạo ra hiện trường gia hỏa này say rượu.
Sau khi làm xong tất cả, Vu Nhai rất nhanh liền rời khỏi đó. Bởi vì gia hỏa trinh sát phía trên này đã không còn, vùng này góc chết còn rất nhiều, Vu Nhai ung dung trở lại gần căn nhà nhỏ trước đó. Hắn cũng không tiến vào căn nhà nhỏ mà trực tiếp đi tới một góc chết khác trong hành cung. Trước khi từ trên vách đá xuống, hắn đã thấy mấy người Độc Cô Cửu Lan bắt đầu hành động.
- Độc Cô Cửu Lan, Tiểu Loan và Tiểu Dịch đều giam giữ ở nới các ngươi đã thăm dò lúc trước. Xung quanh bọn họ bề ngoài có mười ba cao thủ. Cao thủ ngầm lần lượt được bố trí ở...
Vu Nhai vô thanh vô tức tới chỗ Cửu Lan đang nấp sau tảng đá. Hắn ở một góc chết ngay sau lưng nàng chậm chậm rãi nói ra tất cả những điều tìm hiểu được.
- Lấy phán đoán của ta, nếu hành động theo phương án trước kia của mấy người các ngươi chỉ có một con đường chết. Đương nhiên, ta không biết các ngươi có còn chuẩn bị nào phía sau hay không. Tự giải quyết cho tốt đi!
- Chờ một chút...
Độc Cô Cửu Lan run rẩy một cái. Thật ra trong nháy mắt khi Vu Nhai vừa nói, toàn thân nàng thiếu chút nữa nổ tung. Nếu không phải quanh năm sống trong hoàn cảnh khó khăn, tu dưỡng ra một sự kiên trì và trấn tĩnh, nàng đã ra tay.
Không ngờ lại có người có thể im hơi lặng tiếng tới gần nàng. Nếu như người này muốn ra tay với nàng...
Chỉ là nghe được lời người này nói, nàng lập tức bỏ qua khả năng gặp nguy hiểm, cẩn thận lắng nghe.
Mãi đến khi người thần bí nói xong, nàng mới có phản ứng được, rất nhanh kêu lên. Giọng của nàng rất khẽ, nhưng nàng cũng biết người thần bí khẳng định nghe được.
- Đừng hỏi ta là ai. Ta chỉ đi ngang qua mà thôi!
Giọng nói Vu Nhai thản nhiên, ý tứ của hắn thật ra là: Không nên kéo ta xuống nước, ta chỉ là đi ngang qua.
Hắn cũng không muốn cùng bọn họ đi chịu chết. Hắn có thể làm đến bước này đã hết lòng tận tâm. Hắn lại không quen biết với bọn họ.
- Những lời ngươi nói là sự thật sao?
- Có tin hay không là tùy ngươi!
Vu Nhai nói xong, thân thể lẩn vào trong bóng tối, trong nháy mắt lại dung nhập trong đám Dị Ma Nhân. Khi Độc Cô Cửu Lan xoay người lại, cũng không tìm được chút dấu vết nào.
Sắc mặt biến đổi không ngừng, Độc Cô Cửu Lan không chú ý tới chuyện suy nghĩ xem người thần bí là ai. Nếu quả thật như lời người thần bí này nói, như vậy bọn họ thật sự chỉ có một con đường chết. Chuẩn bị phía sau sao? Bọn họ đương nhiên là có. Chỉ có điều cho dù có sử dụng tới hậu chiêu, cũng vẫn phải chết.
Tin, hay là không tin?
Độc Cô Cửu Lan rầu rĩ một hồi, cuối cùng vẫn rất nhanh xoay người lại, đồng dạng dung nhập trong đám Dị Ma Nhân. Nàng phải tìm được những người khác, ngăn cản lần hành động này, sau đó lại thương lượng đối sách...
Nàng dừng lại một chút, quay đầu nhìn đám Dị Ma Nhân đi lại hỗn loạn.
Rốt cuộc là ai? Giọng nói của hắn tuyệt đối là nhân loại. Ở trong Dị Ma Nhân tuyệt đối không có kẻ nào học ngôn ngữ nhân loại tốt như vậy. Cho dù có, nếu phát hiện ra mình, dựa vào cái gì mà không trực tiếp bắt lấy?
Chính bởi vì điểm ấy, Độc Cô Cửu Lan mới tin tưởng người thần bí này. Nhưng nàng không tin chỉ số thông minh có hạn như chủng tộc Dị Ma Nhân này sẽ chơi trò trốn tìm gì đó!
Vu Nhai cũng không đi xa. Ngay sau khi Độc Cô Cửu Lan rời đi hắn lại tiếp tục đi theo. Hắn quả thực không biết đám người Độc Cô Cửu Lan có thể có hậu chiêu gì hay không? Sau khi nhận được tin tức tình báo của hắn, liệu bọn họ có hành động theo kế hoạch ban đầu hay không.
Đến lúc đó, hắn cũng phải nhìn xem có cơ hội thừa dịp hỗn loạn cứu hai hài tử kia ra hay không?
Hiện tại hắn cũng suy nghĩ đến những chuyện khác. Đối với Thiên Tội Uyên, hắn có thể nói là nửa điểm cũng không biết. Nếu như có thể kết thiện duyên, như vậy đến lúc đó hắn cùng với hậu nhân của Độc Cô ở đây đứng lên cũng dễ dàng hơn. Đối với chuyện rời khỏi Thiên Tội Uyên cũng chỉ có lợi.
Bất kể là vì hai đứa bé kia, vẫn vì lợi ích lẩn vào phía dưới Thiên Tội Uyên, hắn cũng không có lý do gì không giúp.
Độc Cô Cửu Lan cũng không biết gia hỏa trinh sát trên vách đá đã bị Vu Nhai xử lý xong. Nàng vẫn hành động rất thận trọng. Vu Nhai đi theo phía sau lưng nàng tất nhiên không cần tốn bao nhiêu sức lực.
Rất nhanh, nàng đã tìm được trước vị nữ tử trung niên kia. Sau khi nói qua một lượt về tình huống vừa rồi, mặt nữ tử trung niên lập tức biến sắc. Hai người nhỏ giọng thương lượng một hồi, cuối cùng, vẫn từ bỏ chuyện hành động.
Sau đó, các nàng lại đi tìm những người khác, lại tiến hành thảo luận...
- Người thần bí kia rốt cuộc là ai. Địa vị ám kỳ do chúng ta bố trí ở Dị Ma tộc cực kỳ thấp, không thể nào hiểu được nhiều tin tức tình báo như vậy. Huống gì, những điều này đều do chúng ta bố trí sau khi đã bị Dị Ma tộc phát hiện.
Nam tử kia khẽ nhíu mày nói. Điều này hủy bỏ khả năng người thần bí kia chính là ám kỳ do bọn họ sắp xếp ở trong đám Dị Ma Nhân.
Nhân loại ở Dị Ma tộc đương nhiên quanh năm có người bố trí. Chỉ có điều nhân loại cùng Dị Ma tộc có sự khác biệt thật sự quá lớn. Ám kỳ chỉ có thể là Dị Ma Nhân địa vị thấp mà thôi. Nếu như địa vị quá cao, ắt phải sẽ nảy sinh nội đấu với nhiều Dị Ma Nhân. Một khi xuất thủ sẽ lập tức bị phát hiện. Những tin tức tình báo trước đó cũng là do các ám kỳ liều mạng lấy được, tiêu tốn rất nhiều thời gian và tinh lực.
Người thần bí lại dễ dàng nắm được tin tức tình báo của Dị Ma Nhân, thậm chí vừa rồi còn nói ra vị trí bố trí rõ ràng như vậy, điều này không tránh khỏi khiến bọn họ không nghi ngờ. Chủ yếu nhất là thực lực của người thần bí. Hắn có thể im hơi lặng tiếng tới gần Độc Cô Cửu Lan, thực lực cũng không giống nhau. Phải biết rằng ở trong thế giới bóng tối, bất kể là Dị Ma tộc vẫn nhân loại, mỗi người đều là cao thủ trong ám dạ.
- Những lời hắn nói rốt cuộc có phải là sự thật hay không? Chúng ta có nên tiến hành theo kế hoạch ban đầu? Hiện tại mọi người đang rầu rĩ chính là vấn đề này. Thật ra chính là vấn đề có tin người thần bí hay không. DDiều này làm cho mấy người đều đặc biệt rầu rĩ.
- Ta cho rằng nên hành động theo kế hoạch ban đầu. Người thần bí kia có lẽ thật sự do Dị Ma Nhân bồi dưỡng ra. Thậm chí có thể là nhân loại chịu sự khống chế của bọn họ. Nếu không hắn không có khả năng biết được nhiều như thế. Nếu không, chúng ta xâm nhập, tại sao lại bị Dị Ma Nhân phát hiện? Phải biết rằng, công tác chuẩn bị của chúng ta trước đó tuyệt đối là kín kẽ không một chút sơ hở nào.
/1991
|