Trước đây, khi lấy được Thất Tinh Thần Kích và búa phản nghịch cũng không có lực lượng khổng lồ giống như vậy.
Điều này đủ để thấy sự khủng bố của Thần Nỏ Tinh Linh. Phải biết rằng, Thất Tinh Thần Kích cùng búa phản nghịch đều hoàn hảo.
Vu Nhai chỉ cảm thấy trong cơ thể chấn động khoan khoái. Đặc biệt loại sinh khí này khiến di chứng trong cơ thể do nhiều lần hấp thu cây Hắc Ám Ma Vân trong nháy mắt được tiêu trừ. Bởi vì có Huyền Cực Đỉnh Phong Quyết, huyền khí đã vô cùng tinh thuần, lại cọ rửa một lần nữa.
Vu Nhai không ngừng hấp thu lực lượng của Thần Nỏ Tinh Linh. Chậm rãi, huyền khí trong cơ thể càng ngày càng dồi dào...
Ầm...
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Vu Nhai rên rỉ trong sự thoải mái đột phá. Hoàng Binh Sư tứ đoạn!
Lần đột phá này so sánh với lần trước lại càng đơn giản hơn, cảm giác giống như vừa ngủ dậy.
Cùng lúc đó, lực lượng Thần Nỏ Tinh Linh cũng tiêu hao gần hết, Vu Nhai lập tức đưa lực lượng ma liêm Binh Linh tới, mượn cơ hội Thần Nỏ Tinh Linh còn chưa rời đi, tinh lọc lực lượng u ám quỷ dị, để tránh sau khi hấp thu sẽ để lại di chứng.
- Gào, ta là ai, ta rốt cuộc là ai?
Nghe ma liêm Binh Linh gầm rú, Vu Nhai buồn bực. Lại lấy được một Binh Linh mất trí nhớ. Trước đó là U Hoang, lần này lại là gia hỏa này. Nhưng không có cách nào. Gia hỏa Binh Linh này thật sự quá sứt mẻ. Vong linh Binh Linh trước đó chính là tập hợp thể của vô số oán khí linh hồn người lùn. Tuy rằng bởi vì cây Hắc Ám Ma Vân và Thần Minh Quả trở thành tinh thuần, nhưng bản chất vẫn không thay đổi.
Kết quả, ma liêm Binh Linh gặp bi kịch, vừa cắn nuốt trong nháy mắt lại bị phản phệ, cuối cùng dung hợp, biến thành tình trạng như bây giờ.
- Ta là tử thần, ta là câu hồn thần liêm. Giết. Giết hết chủng tộc trong thiên hạ chống lại chủ nhân của ta. Tinh linh, nhân loại, chết chết chết!
May là, gia hỏa này đáng tin hơn so với thời điểm vừa nhận được U Hoang Kiếm Linh. Tất cả tuyệt kỹ đều nhớ. Vu Nhai rất dễ dàng có được truyền thừa của hắn. Ngoại trừ Thôn Thiên Kiếm và Thí Thần Ma Nhận là tồn tại nghịch thiên như vậy, ngoài Binh Linh của hắn ra, chỉ cần Vu Nhai nguyện ý có thể nhận được tuyệt kỹ của bọn họ. Đương nhiên, có lẽ trước đây Thần Nỏ Tinh Linh và ma liêm Binh Linh cũng là Thần Binh siêu cấp, nhưng bây giờ không thể so sánh nổi.
Ma liêm Binh Linh cũng không phải hoàn toàn quên hết mọi thứ. Hắn còn nhớ rõ một ít, thỉnh thoảng sẽ lẩm bẩm, khiến Vu Nhai liên tưởng đến cuộc chiến đấu thời viễn cổ, cũng không biết có bao nhiêu chủng tộc bị cuốn vào. Cũng không biết là người nào hoặc chủng tộc gì đã tiêu diệt Thần Nỏ Tinh Linh, đập nát ma liêm.
Những điều này hắn không thể hiểu được. Đối với lịch sử đại lục Thần Huyền hắn cũng không có mấy hứng thú. Điều duy nhất khiến hắn hứng thú, chỉ sợ chính là muốn biết có chiến trường cổ nào, có thể đào được từ trong đó ra các loại Thần Binh vỡ nát hay không?
Về phần dưới Thiên Tội Uyên, sợ rằng đã bị Độc Cô gia cướp đoạt gần hết. Có thể tìm được hai cái này, hắn đã cảm ơn trời đất rồi.
Đương nhiên, hiện tại Huyền Binh Điển chỉ còn lại có một trang trắng, cũng không chứa được bao nhiêu. Hắn nhất định phải cẩn thận.
Đúng vậy, ma liêm Binh Linh cũng không chiếm một trang trắng. Bản thân hắn không có thực thể. Bởi vì cùng một loại đao với Thí Thần Ma Nhận, cho nên trực tiếp sống nhờ ở trên trang của Thí Thần Ma Nhận.
Có lẽ ma liêm Binh Linh ngớ ngẩn chưa chắc không phải là phúc. Phải biết rằng, Thí Thần Ma Nhận nhìn hắn liều mạng chảy nước miếng. Trước đó nó muốn cho Vu Nhai giúp nó cắn nuốt hết gia hỏa này. Đáng tiếc Vu Nhai lại không nghe. Hiện tại có quy tắc của Huyền Binh Điển ở đây, nó tất nhiên không thể lại cắn nuốt. Nhưng điều đó không cản trở hắn dùng Ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm vào ma liêm Binh Linh, thuận tiện chảy nước miếng.
Thí Thần Ma Nhận còn đang phiền muộn. Bất mãn đối với Vu Nhai lại không hề dừng lại. Thật may, Ma liêm Binh Linh hiện tại xem như là tiểu đệ của hắn. Nhưng tiểu đệ của hắn vẫn ít hơn so với Thôn Thiên Kiếm!
Khắc Liệt Luân Tư cũng có chút buồn bực. Bởi vì trên trang của hắn, ngoại trừ một thanh búa huyền tinh biển sâu không có Binh Linh ra, lại không có gì khác. Tuy nói vong linh Binh Linh từ khi bị cây Ám Hắc Ma Vân tinh lọc, đánh cũng khó chịu. Nhưng bình thường rỗi rãnh buồn chán xem đó thành một bao cát cũng không tệ. May là, lại thêm một Binh Linh và một Thần Binh Cung vỡ nát để hắn nghiên cứu, nên tạm thời vẫn chưa tới mức quá buồn chán.
- Hô...
Lại không biết thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng Vu Nhai đã hấp thu năng lượng trọng cơ thể. Cảnh giới được củng cố vững vàng ở Hoàng Binh Sư tứ đoạn. Đồng thời, ý thức của hắn cũng dung hợp với ma liêm Binh Linh, lại một lần nữa phát sinh vương miện giống như lúc đột phá Hoàng Binh Sư. Huyền Binh Điển cũng lại xuất hiện, sau đó trở nên yên tĩnh, không xảy ra cảnh tượng hoành tráng giống như lần trước nữa. Lần này chỉ là một thoáng trình tự mà thôi.
- Hình như vẫn thiếu chút gì đó?
Vu Nhai thì thào tự nói. Chợt ánh mắt hắn rơi vào phía trên mảnh vụn Thần Nỏ Tinh Linh. Đúng vậy, Hoàng Binh Sư đã có thể dung hợp cùng Binh Linh. Nhưng Thần Nỏ Tinh Linh lại không có Binh Linh, vậy thì dung hợp như thế nào?
Đột ngột, trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang:
- Nếu không có Binh Linh, ta đây cho nó một Binh Linh!
Vu Nhai lấy Thần Huyền Khí Điển ra, bắt đầu lẩm nhẩm lại từ đầu. Tất cả thứ gì xem trọng mới tu luyện. Chỉ có điều ánh mắt hắn lại rơi vào trên thanh búa huyền tinh biển sâu. Hắn không do dự, trước lấy búa huyền tinh biển sâu ra tu luyện, coi như luyện tập một chút.
Bắt đầu trùng tu...
Từ khi Vu Nhai nhận được Thần Huyền Khí Điển tới nay, có thể nói tu luyện cũng có chút mơ hồ. Rất lâu đều chỉ là do tạm thời nảy lòng tham, rất nhiều thời gian cũng là tỉnh ngộ. Đối với những lý giải khác vẫn có chút ngây thơ. Trùng tu chính là sự củng cố tốt nhất.
Đặc biệt là khi tu luyện Chưởng Binh Giả, trước đây trên cơ bản chính là không cẩn thận nhìn thấy huyễn ảnh, sau đó đạt được Chưởng Binh Sư đỉnh phong.
Hắc ám mang cho Vu Nhai sự tĩnh tâm. Hắn chậm rãi quên mình là Hoàng Binh Sư tứ đoạn, bắt đầu từ Chưởng Binh Giả, Chưởng Binh Sư, Tướng Binh Sư, Linh Binh Sư đến Hoàng Binh Sư.
Thời gian bất tri bất giác lướt qua. Trong bóng tối không phân biệt ngày và đêm. Có lẽ là một ngày, hoặc có thể là mười ngày, Vu Nhai đột nhiên mở mắt. Không ngờ, búa huyền tinh biển sâu đã đạt đến Tướng Binh Sư đỉnh phong, là lúc sinh linh.
Linh, tức là Binh Linh. Cấp đoạn này đối với bất kỳ Huyền Binh Giả nào không có nội tình, chỉ có thể dung hợp huyền kiếm bình thường mà nói, là thời khắc rất quan trọng. Lúc này, muốn Binh Linh có hình dạng thế nào cũng phải quyết định.
- Binh Linh gì?
Vu Nhai nghĩ đến kiếp trước, nghĩ đến kiếp này, cuối cùng trong mắt hắn lại chớp động tinh quang. Cuối cùng hắn đã có quyết định. Hắn bắt đầu chế tạo Binh Linh.
Điều này đủ để thấy sự khủng bố của Thần Nỏ Tinh Linh. Phải biết rằng, Thất Tinh Thần Kích cùng búa phản nghịch đều hoàn hảo.
Vu Nhai chỉ cảm thấy trong cơ thể chấn động khoan khoái. Đặc biệt loại sinh khí này khiến di chứng trong cơ thể do nhiều lần hấp thu cây Hắc Ám Ma Vân trong nháy mắt được tiêu trừ. Bởi vì có Huyền Cực Đỉnh Phong Quyết, huyền khí đã vô cùng tinh thuần, lại cọ rửa một lần nữa.
Vu Nhai không ngừng hấp thu lực lượng của Thần Nỏ Tinh Linh. Chậm rãi, huyền khí trong cơ thể càng ngày càng dồi dào...
Ầm...
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Vu Nhai rên rỉ trong sự thoải mái đột phá. Hoàng Binh Sư tứ đoạn!
Lần đột phá này so sánh với lần trước lại càng đơn giản hơn, cảm giác giống như vừa ngủ dậy.
Cùng lúc đó, lực lượng Thần Nỏ Tinh Linh cũng tiêu hao gần hết, Vu Nhai lập tức đưa lực lượng ma liêm Binh Linh tới, mượn cơ hội Thần Nỏ Tinh Linh còn chưa rời đi, tinh lọc lực lượng u ám quỷ dị, để tránh sau khi hấp thu sẽ để lại di chứng.
- Gào, ta là ai, ta rốt cuộc là ai?
Nghe ma liêm Binh Linh gầm rú, Vu Nhai buồn bực. Lại lấy được một Binh Linh mất trí nhớ. Trước đó là U Hoang, lần này lại là gia hỏa này. Nhưng không có cách nào. Gia hỏa Binh Linh này thật sự quá sứt mẻ. Vong linh Binh Linh trước đó chính là tập hợp thể của vô số oán khí linh hồn người lùn. Tuy rằng bởi vì cây Hắc Ám Ma Vân và Thần Minh Quả trở thành tinh thuần, nhưng bản chất vẫn không thay đổi.
Kết quả, ma liêm Binh Linh gặp bi kịch, vừa cắn nuốt trong nháy mắt lại bị phản phệ, cuối cùng dung hợp, biến thành tình trạng như bây giờ.
- Ta là tử thần, ta là câu hồn thần liêm. Giết. Giết hết chủng tộc trong thiên hạ chống lại chủ nhân của ta. Tinh linh, nhân loại, chết chết chết!
May là, gia hỏa này đáng tin hơn so với thời điểm vừa nhận được U Hoang Kiếm Linh. Tất cả tuyệt kỹ đều nhớ. Vu Nhai rất dễ dàng có được truyền thừa của hắn. Ngoại trừ Thôn Thiên Kiếm và Thí Thần Ma Nhận là tồn tại nghịch thiên như vậy, ngoài Binh Linh của hắn ra, chỉ cần Vu Nhai nguyện ý có thể nhận được tuyệt kỹ của bọn họ. Đương nhiên, có lẽ trước đây Thần Nỏ Tinh Linh và ma liêm Binh Linh cũng là Thần Binh siêu cấp, nhưng bây giờ không thể so sánh nổi.
Ma liêm Binh Linh cũng không phải hoàn toàn quên hết mọi thứ. Hắn còn nhớ rõ một ít, thỉnh thoảng sẽ lẩm bẩm, khiến Vu Nhai liên tưởng đến cuộc chiến đấu thời viễn cổ, cũng không biết có bao nhiêu chủng tộc bị cuốn vào. Cũng không biết là người nào hoặc chủng tộc gì đã tiêu diệt Thần Nỏ Tinh Linh, đập nát ma liêm.
Những điều này hắn không thể hiểu được. Đối với lịch sử đại lục Thần Huyền hắn cũng không có mấy hứng thú. Điều duy nhất khiến hắn hứng thú, chỉ sợ chính là muốn biết có chiến trường cổ nào, có thể đào được từ trong đó ra các loại Thần Binh vỡ nát hay không?
Về phần dưới Thiên Tội Uyên, sợ rằng đã bị Độc Cô gia cướp đoạt gần hết. Có thể tìm được hai cái này, hắn đã cảm ơn trời đất rồi.
Đương nhiên, hiện tại Huyền Binh Điển chỉ còn lại có một trang trắng, cũng không chứa được bao nhiêu. Hắn nhất định phải cẩn thận.
Đúng vậy, ma liêm Binh Linh cũng không chiếm một trang trắng. Bản thân hắn không có thực thể. Bởi vì cùng một loại đao với Thí Thần Ma Nhận, cho nên trực tiếp sống nhờ ở trên trang của Thí Thần Ma Nhận.
Có lẽ ma liêm Binh Linh ngớ ngẩn chưa chắc không phải là phúc. Phải biết rằng, Thí Thần Ma Nhận nhìn hắn liều mạng chảy nước miếng. Trước đó nó muốn cho Vu Nhai giúp nó cắn nuốt hết gia hỏa này. Đáng tiếc Vu Nhai lại không nghe. Hiện tại có quy tắc của Huyền Binh Điển ở đây, nó tất nhiên không thể lại cắn nuốt. Nhưng điều đó không cản trở hắn dùng Ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm vào ma liêm Binh Linh, thuận tiện chảy nước miếng.
Thí Thần Ma Nhận còn đang phiền muộn. Bất mãn đối với Vu Nhai lại không hề dừng lại. Thật may, Ma liêm Binh Linh hiện tại xem như là tiểu đệ của hắn. Nhưng tiểu đệ của hắn vẫn ít hơn so với Thôn Thiên Kiếm!
Khắc Liệt Luân Tư cũng có chút buồn bực. Bởi vì trên trang của hắn, ngoại trừ một thanh búa huyền tinh biển sâu không có Binh Linh ra, lại không có gì khác. Tuy nói vong linh Binh Linh từ khi bị cây Ám Hắc Ma Vân tinh lọc, đánh cũng khó chịu. Nhưng bình thường rỗi rãnh buồn chán xem đó thành một bao cát cũng không tệ. May là, lại thêm một Binh Linh và một Thần Binh Cung vỡ nát để hắn nghiên cứu, nên tạm thời vẫn chưa tới mức quá buồn chán.
- Hô...
Lại không biết thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng Vu Nhai đã hấp thu năng lượng trọng cơ thể. Cảnh giới được củng cố vững vàng ở Hoàng Binh Sư tứ đoạn. Đồng thời, ý thức của hắn cũng dung hợp với ma liêm Binh Linh, lại một lần nữa phát sinh vương miện giống như lúc đột phá Hoàng Binh Sư. Huyền Binh Điển cũng lại xuất hiện, sau đó trở nên yên tĩnh, không xảy ra cảnh tượng hoành tráng giống như lần trước nữa. Lần này chỉ là một thoáng trình tự mà thôi.
- Hình như vẫn thiếu chút gì đó?
Vu Nhai thì thào tự nói. Chợt ánh mắt hắn rơi vào phía trên mảnh vụn Thần Nỏ Tinh Linh. Đúng vậy, Hoàng Binh Sư đã có thể dung hợp cùng Binh Linh. Nhưng Thần Nỏ Tinh Linh lại không có Binh Linh, vậy thì dung hợp như thế nào?
Đột ngột, trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang:
- Nếu không có Binh Linh, ta đây cho nó một Binh Linh!
Vu Nhai lấy Thần Huyền Khí Điển ra, bắt đầu lẩm nhẩm lại từ đầu. Tất cả thứ gì xem trọng mới tu luyện. Chỉ có điều ánh mắt hắn lại rơi vào trên thanh búa huyền tinh biển sâu. Hắn không do dự, trước lấy búa huyền tinh biển sâu ra tu luyện, coi như luyện tập một chút.
Bắt đầu trùng tu...
Từ khi Vu Nhai nhận được Thần Huyền Khí Điển tới nay, có thể nói tu luyện cũng có chút mơ hồ. Rất lâu đều chỉ là do tạm thời nảy lòng tham, rất nhiều thời gian cũng là tỉnh ngộ. Đối với những lý giải khác vẫn có chút ngây thơ. Trùng tu chính là sự củng cố tốt nhất.
Đặc biệt là khi tu luyện Chưởng Binh Giả, trước đây trên cơ bản chính là không cẩn thận nhìn thấy huyễn ảnh, sau đó đạt được Chưởng Binh Sư đỉnh phong.
Hắc ám mang cho Vu Nhai sự tĩnh tâm. Hắn chậm rãi quên mình là Hoàng Binh Sư tứ đoạn, bắt đầu từ Chưởng Binh Giả, Chưởng Binh Sư, Tướng Binh Sư, Linh Binh Sư đến Hoàng Binh Sư.
Thời gian bất tri bất giác lướt qua. Trong bóng tối không phân biệt ngày và đêm. Có lẽ là một ngày, hoặc có thể là mười ngày, Vu Nhai đột nhiên mở mắt. Không ngờ, búa huyền tinh biển sâu đã đạt đến Tướng Binh Sư đỉnh phong, là lúc sinh linh.
Linh, tức là Binh Linh. Cấp đoạn này đối với bất kỳ Huyền Binh Giả nào không có nội tình, chỉ có thể dung hợp huyền kiếm bình thường mà nói, là thời khắc rất quan trọng. Lúc này, muốn Binh Linh có hình dạng thế nào cũng phải quyết định.
- Binh Linh gì?
Vu Nhai nghĩ đến kiếp trước, nghĩ đến kiếp này, cuối cùng trong mắt hắn lại chớp động tinh quang. Cuối cùng hắn đã có quyết định. Hắn bắt đầu chế tạo Binh Linh.
/1991
|