Dương Tiên Tuấn cười to bảo:
- Hợp tình hợp lý? Ha ha ha ha ha ha! Lời ta nói chính là hợp lý, nơi này là Kiếm Sơn hùng quan chứ không phải Bắc Đẩu hành tỉnh nho nhỏ của các ngươi. Nếu các ngươi còn muốn tiếp tục tham gia kế hoạch Huyền Thần điện thì giao không gian giới chỉ ra ngay!
Nghiêm Sương lên tiếng:
- Điều này có khác gì cướp bóc?
Tính cách Nghiêm Sương kế thừa phụ thân Nghiêm Lôi, rất là ngay thẳng. Nghiêm Sương gai mắt những chuyện bất công, nàng ghét nhất là quang minh chính đại trấn lột.
Dương Tiên Tuấn ra lệnh:
- Bắt nàng, dám ô nhục phẩm cách của Dương hiệu uy!
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị biến sắc mặt, đây thật sự chỉ là ra oai phủ đầu sao?
- Tuân lệnh! Dương hiệu úy!
Các binh sĩ không cần biết nhiều, tập thể lao lên bắt Nghiêm Sương.
Vu Nhai khẽ quát:
- Chờ đã!
Vu Nhai phát ra tương khí đẩy lùi binh sĩ lao lên, hắn không đợi ai lên tiếng mỉm cười nói:
- Nghiêm Sương chỉ xúc động một chút, mong Dương hiệu úy thông cảm. Thật ra nàng xúc động không nhằm vào Dương hiệu úy mà vì Bắc Đẩu chúng ta quá nghèo, không mua nổi không gian giới chỉ. Cô nương luôn thích sỉ diện, đặc biệt nhẫn là thứ rất mẫn cảm, nên nàng mới xúc động như vậy. Ta xin lỗi Dương hiệu úy thay nàng.
Phe đối diện hay Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đều ngẩn ra. Quá nghèo? Không mau nổi không gian giới chỉ?
Dương Tiên Tuấn tin lời Vu Nhai nói dối:
- A? Vậy sao? Nhưng ít nhất vài người có không gian giới chỉ đi? Mặc dù Bắc Đẩu các ngươi đúng là vùng heo hút.
Trong mắt hành tỉnh khác thì Bắc Đẩu hành tỉnh là vùng quê, hành tỉnh không nằm trong mười tám binh khí. Ma Đạo hành tỉnh làm người ta tình cảm phức tạp, bởi vì nơi đó là hành tỉnh ma pháp phồn vinh nhất thuộc về Huyền Binh đế quốc. Thần Tượng hành tỉnh khiến người tôn trọng, cũng rất giàu có.
Bắc Đẩu hành tỉnh là không bắt mắt nhất, nhiều người thậm chí không biết nó tồn tại.
Từ khi Huyền Binh đế quốc lập quốc không biết có bao nhiêu đại thần đề nghị sáp nhập Bắc Đẩu hành tỉnh vào hành tỉnh khác, nhưng vì lý do gì đó mà không thành công, có lẽ vì muốn có vật điển hình làm mẫu.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Đúng là trong chúng ta có vài người co không gian giới chỉ, hãy chờ chút, ta kêu bọn họ giao ra ngay.
Mọi người nhìn Vu Nhai, không biết hắn định làm trò mèo gì. Vu Nhai đi tới bên cạnh mấy người, xì xầm điều gì đó. Khi Vu Nhai quay về đã cầm vài không gian giới chỉ, thật ra toàn là của hắn. Vu Nhai chỉ giả bộ bàn bạc với mấy kỵ sĩ dự bị, Kim Mã săn ma đoàn cống nạp nhiều không gian giới chỉ còn chưa xử lý.
Vu Nhai thật sự tặng không gian giới chỉ cho bọn họ sao?
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị suy đoán, rối rắm rất nhiều nhưng chỉ có thể im lặng, nhìn Vu Nhai đưa mấy không gian giới chỉ cho Dương Tiên Tuấn. Bọn họ nhìn Vu Nhai trở về.
Vu Nhai hỏi:
- Bây giờ chúng ta vào được chưa, Dương hiệu úy?
- Đương nhiên . . . Là không!
Trước cặp mắt bao người, Dương Tiên Tuấn cười gian bảo:
- Ngươi nghĩ chúng ta ngốc sao? Cho rằng chúng ta tin tưởng các ngươi chỉ có vài không gian giới chỉ? Giữa các ngươi ít nhất còn có vài không gian giới chỉ, giao ra hết đi.
Mắt Vu Nhai hấp háy, Dương Tiên Tuấn không đơn giản là muốn lợi lộc, gã cố ý kiếm chuyện.
Vu Nhai cười tủm tỉm:
- Dương hiệu úy thật thông minh, cái gì đều không lừa ngươi được. Thật ra mỗi chúng ta đều có không gian giới chỉ. Chúng ta rất nghèo, nhưng khi làm kỵ sĩ dự bị thì Bắc Đẩu hành tỉnh vì không để chúng ta ra ngoài có vẻ nghèo nàn nên tặng cho một không gian giới chỉ.
Vu Nhai làm bộ dạng vô hại, chân chất, xoay người nói:
- Được rồi, không nghe Dương hiệu úy nói sao? Mau giao không gian giới chỉ ra đây. Yên tâm, Dương hiệu úy chỉ kiểm tra, nhanh lên!
Mọi người chớp mắt, nếu không phải quá hiểu biết Vu Nhai còn tưởng hắn chung bọn với Dương hiệu úy gì đó.
Rất nhanh có người hành động. Lữ Nham không chút do dự giao không gian giới chỉ cho Vu Nhai, người thứ hai không ngờ là Dạ Tình, nàng ném cho hắn. Ném không gian giới chỉ xong Dạ Tình quay đầu sang chỗ khác, không thèm nhìn Vu Nhai. Tiếp theo là đám người Huyết Lệnh, Cự Xỉ.
- Cái này . . .
Người ngoài tỉnh khó chịu, Bắc Đẩu hành tỉnh đúng là Bắc Đẩu, không chút khí phách, bọn họ định nói gì nhưng bị Độc Cô Cửu Tà ngắt ngang.
- Này gì mà này? Kêu các ngươi giao thì giao ra đi, lảm nhảm cái gì? Đón lấy, nhẫn của ta!
Vu Nhai nhẹ nhàng nhận lấy không gian giới chỉ của Độc Cô Cửu Tà, nếu gã chị giao nộp thì những người khác không có lý do gì từ chối.
Nhiều người không hiểu ra sao, đám người Dạ Tình, Độc Cô Cửu Tà cũng ù ù cạc cạc. Không thấy nụ cười xấu xa của Vu Nhai sao? Biểu tình đó là tín hiệu nguy hiểm, tiếp theo sẽ có trận đánh lớn.
Vu Nhai vẫn treo nụ cười đặc trưng giao ra toàn bộ không gian giới chỉ, hỏi:
- Đã xong, tổng cộng bốn mươi mốt chiếc nhẫn, chắc Dương hiệu úy đại nhân đã vừa lòng? Lần này chúng ta vào được chưa?
Dương Tiên Tuấn nhíu mày, sao chuyện thuận lợi như vậy? Gã không muốn chút nào.
- Làm rất khá, không uổng là người Bắc Đẩu, rất biết điều.
Trong lòng Dương Tiên Tuấn bất mãn nhưng ngoài mặt nặn nụ cười nói:
- Ta vốn nên tin tưởng trong các ngươi không có gian tế của Ma Pháp đế quốc, nhưng ta làm việc theo thông lệ, phải mang nhẫn về kiểm tra.
Mọi người nhướng mày, nếu bị Dương Tiên Tuấn mang đi kiểm tra thì thứ trong không gian giới chỉ có còn không?
Vu Nhai hỏi lại lần nữa:
- Xin cứ tự nhiên, chúng ta chờ tin lành. Bây giờ chúng ta vào được chưa?
Vu Nhai rất bình tĩnh.
Dương Tiên Tuấn nhìn Vu Nhai chằm chằm:
- Có thể, vào đi.
Tên này là đồ ngốc hay đã nhìn ra cái gì? Tại sao thuận lợi như vậy?
Dương Tiên Tuấn muốn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị chống cự, nhưng cố tình . . . Dương Tiên Tuấn bất đắc dĩ gật đầu, vẫy tay khiến người chắn trước cửa thành nhường đường.
Vu Nhai mỉm cười, quay lại dắt lân giác mã đi đằng trước nhất vào thành. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị bất đắc dĩ, rất lo không gian giới chỉ của mình nhưng lúc này chắc chắn không lấy lại được, trong lòng chửi Vu Nhai xối xả.
Khi bọn họ chuẩn bị bước vào cửa thành thì sau lưng vang giọng Dương Tiên Tuấn:
- Chờ chút!
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị quay đầu lại.
Dương Tiên Tuấn nói:
- Chậc chậc, suýt quên. Lúc trước ta nhận được tình báo nói trong các ngươi có một người nhất định là gian tế của Ma Pháp đế quốc, hãy giao người đó ra rồi mới được vào.
Có người không rõ tình huống hỏi:
- Cái gì? Trong chúng ta có người Ma Pháp đế quốc? Là ai?
- Tên của hắn là . . . Vu Nhai!
Xoạt!
Vô số cặp mặt tập trung vao Vu Nhai. Có người giật mình, đa số nhíu mày. Số ít người bật cười, giống như Độc Cô Cửu Tà, bộ dạng của gã chuẩn bị bắt ghế xem kịch vui.
Vu Nhai cũng cười, nụ cười không thay đổi.
- Thì ra ngươi chính là Vu Nhai, hèn gì vừa rồi ân cần như vậy, chủ động giao không gian giới chỉ cho ta. Ngươi muốn mau chóng vào thành rồi trốn tội, lấy cắp tình báo sao?
- Hợp tình hợp lý? Ha ha ha ha ha ha! Lời ta nói chính là hợp lý, nơi này là Kiếm Sơn hùng quan chứ không phải Bắc Đẩu hành tỉnh nho nhỏ của các ngươi. Nếu các ngươi còn muốn tiếp tục tham gia kế hoạch Huyền Thần điện thì giao không gian giới chỉ ra ngay!
Nghiêm Sương lên tiếng:
- Điều này có khác gì cướp bóc?
Tính cách Nghiêm Sương kế thừa phụ thân Nghiêm Lôi, rất là ngay thẳng. Nghiêm Sương gai mắt những chuyện bất công, nàng ghét nhất là quang minh chính đại trấn lột.
Dương Tiên Tuấn ra lệnh:
- Bắt nàng, dám ô nhục phẩm cách của Dương hiệu uy!
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị biến sắc mặt, đây thật sự chỉ là ra oai phủ đầu sao?
- Tuân lệnh! Dương hiệu úy!
Các binh sĩ không cần biết nhiều, tập thể lao lên bắt Nghiêm Sương.
Vu Nhai khẽ quát:
- Chờ đã!
Vu Nhai phát ra tương khí đẩy lùi binh sĩ lao lên, hắn không đợi ai lên tiếng mỉm cười nói:
- Nghiêm Sương chỉ xúc động một chút, mong Dương hiệu úy thông cảm. Thật ra nàng xúc động không nhằm vào Dương hiệu úy mà vì Bắc Đẩu chúng ta quá nghèo, không mua nổi không gian giới chỉ. Cô nương luôn thích sỉ diện, đặc biệt nhẫn là thứ rất mẫn cảm, nên nàng mới xúc động như vậy. Ta xin lỗi Dương hiệu úy thay nàng.
Phe đối diện hay Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đều ngẩn ra. Quá nghèo? Không mau nổi không gian giới chỉ?
Dương Tiên Tuấn tin lời Vu Nhai nói dối:
- A? Vậy sao? Nhưng ít nhất vài người có không gian giới chỉ đi? Mặc dù Bắc Đẩu các ngươi đúng là vùng heo hút.
Trong mắt hành tỉnh khác thì Bắc Đẩu hành tỉnh là vùng quê, hành tỉnh không nằm trong mười tám binh khí. Ma Đạo hành tỉnh làm người ta tình cảm phức tạp, bởi vì nơi đó là hành tỉnh ma pháp phồn vinh nhất thuộc về Huyền Binh đế quốc. Thần Tượng hành tỉnh khiến người tôn trọng, cũng rất giàu có.
Bắc Đẩu hành tỉnh là không bắt mắt nhất, nhiều người thậm chí không biết nó tồn tại.
Từ khi Huyền Binh đế quốc lập quốc không biết có bao nhiêu đại thần đề nghị sáp nhập Bắc Đẩu hành tỉnh vào hành tỉnh khác, nhưng vì lý do gì đó mà không thành công, có lẽ vì muốn có vật điển hình làm mẫu.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Đúng là trong chúng ta có vài người co không gian giới chỉ, hãy chờ chút, ta kêu bọn họ giao ra ngay.
Mọi người nhìn Vu Nhai, không biết hắn định làm trò mèo gì. Vu Nhai đi tới bên cạnh mấy người, xì xầm điều gì đó. Khi Vu Nhai quay về đã cầm vài không gian giới chỉ, thật ra toàn là của hắn. Vu Nhai chỉ giả bộ bàn bạc với mấy kỵ sĩ dự bị, Kim Mã săn ma đoàn cống nạp nhiều không gian giới chỉ còn chưa xử lý.
Vu Nhai thật sự tặng không gian giới chỉ cho bọn họ sao?
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị suy đoán, rối rắm rất nhiều nhưng chỉ có thể im lặng, nhìn Vu Nhai đưa mấy không gian giới chỉ cho Dương Tiên Tuấn. Bọn họ nhìn Vu Nhai trở về.
Vu Nhai hỏi:
- Bây giờ chúng ta vào được chưa, Dương hiệu úy?
- Đương nhiên . . . Là không!
Trước cặp mắt bao người, Dương Tiên Tuấn cười gian bảo:
- Ngươi nghĩ chúng ta ngốc sao? Cho rằng chúng ta tin tưởng các ngươi chỉ có vài không gian giới chỉ? Giữa các ngươi ít nhất còn có vài không gian giới chỉ, giao ra hết đi.
Mắt Vu Nhai hấp háy, Dương Tiên Tuấn không đơn giản là muốn lợi lộc, gã cố ý kiếm chuyện.
Vu Nhai cười tủm tỉm:
- Dương hiệu úy thật thông minh, cái gì đều không lừa ngươi được. Thật ra mỗi chúng ta đều có không gian giới chỉ. Chúng ta rất nghèo, nhưng khi làm kỵ sĩ dự bị thì Bắc Đẩu hành tỉnh vì không để chúng ta ra ngoài có vẻ nghèo nàn nên tặng cho một không gian giới chỉ.
Vu Nhai làm bộ dạng vô hại, chân chất, xoay người nói:
- Được rồi, không nghe Dương hiệu úy nói sao? Mau giao không gian giới chỉ ra đây. Yên tâm, Dương hiệu úy chỉ kiểm tra, nhanh lên!
Mọi người chớp mắt, nếu không phải quá hiểu biết Vu Nhai còn tưởng hắn chung bọn với Dương hiệu úy gì đó.
Rất nhanh có người hành động. Lữ Nham không chút do dự giao không gian giới chỉ cho Vu Nhai, người thứ hai không ngờ là Dạ Tình, nàng ném cho hắn. Ném không gian giới chỉ xong Dạ Tình quay đầu sang chỗ khác, không thèm nhìn Vu Nhai. Tiếp theo là đám người Huyết Lệnh, Cự Xỉ.
- Cái này . . .
Người ngoài tỉnh khó chịu, Bắc Đẩu hành tỉnh đúng là Bắc Đẩu, không chút khí phách, bọn họ định nói gì nhưng bị Độc Cô Cửu Tà ngắt ngang.
- Này gì mà này? Kêu các ngươi giao thì giao ra đi, lảm nhảm cái gì? Đón lấy, nhẫn của ta!
Vu Nhai nhẹ nhàng nhận lấy không gian giới chỉ của Độc Cô Cửu Tà, nếu gã chị giao nộp thì những người khác không có lý do gì từ chối.
Nhiều người không hiểu ra sao, đám người Dạ Tình, Độc Cô Cửu Tà cũng ù ù cạc cạc. Không thấy nụ cười xấu xa của Vu Nhai sao? Biểu tình đó là tín hiệu nguy hiểm, tiếp theo sẽ có trận đánh lớn.
Vu Nhai vẫn treo nụ cười đặc trưng giao ra toàn bộ không gian giới chỉ, hỏi:
- Đã xong, tổng cộng bốn mươi mốt chiếc nhẫn, chắc Dương hiệu úy đại nhân đã vừa lòng? Lần này chúng ta vào được chưa?
Dương Tiên Tuấn nhíu mày, sao chuyện thuận lợi như vậy? Gã không muốn chút nào.
- Làm rất khá, không uổng là người Bắc Đẩu, rất biết điều.
Trong lòng Dương Tiên Tuấn bất mãn nhưng ngoài mặt nặn nụ cười nói:
- Ta vốn nên tin tưởng trong các ngươi không có gian tế của Ma Pháp đế quốc, nhưng ta làm việc theo thông lệ, phải mang nhẫn về kiểm tra.
Mọi người nhướng mày, nếu bị Dương Tiên Tuấn mang đi kiểm tra thì thứ trong không gian giới chỉ có còn không?
Vu Nhai hỏi lại lần nữa:
- Xin cứ tự nhiên, chúng ta chờ tin lành. Bây giờ chúng ta vào được chưa?
Vu Nhai rất bình tĩnh.
Dương Tiên Tuấn nhìn Vu Nhai chằm chằm:
- Có thể, vào đi.
Tên này là đồ ngốc hay đã nhìn ra cái gì? Tại sao thuận lợi như vậy?
Dương Tiên Tuấn muốn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị chống cự, nhưng cố tình . . . Dương Tiên Tuấn bất đắc dĩ gật đầu, vẫy tay khiến người chắn trước cửa thành nhường đường.
Vu Nhai mỉm cười, quay lại dắt lân giác mã đi đằng trước nhất vào thành. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị bất đắc dĩ, rất lo không gian giới chỉ của mình nhưng lúc này chắc chắn không lấy lại được, trong lòng chửi Vu Nhai xối xả.
Khi bọn họ chuẩn bị bước vào cửa thành thì sau lưng vang giọng Dương Tiên Tuấn:
- Chờ chút!
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị quay đầu lại.
Dương Tiên Tuấn nói:
- Chậc chậc, suýt quên. Lúc trước ta nhận được tình báo nói trong các ngươi có một người nhất định là gian tế của Ma Pháp đế quốc, hãy giao người đó ra rồi mới được vào.
Có người không rõ tình huống hỏi:
- Cái gì? Trong chúng ta có người Ma Pháp đế quốc? Là ai?
- Tên của hắn là . . . Vu Nhai!
Xoạt!
Vô số cặp mặt tập trung vao Vu Nhai. Có người giật mình, đa số nhíu mày. Số ít người bật cười, giống như Độc Cô Cửu Tà, bộ dạng của gã chuẩn bị bắt ghế xem kịch vui.
Vu Nhai cũng cười, nụ cười không thay đổi.
- Thì ra ngươi chính là Vu Nhai, hèn gì vừa rồi ân cần như vậy, chủ động giao không gian giới chỉ cho ta. Ngươi muốn mau chóng vào thành rồi trốn tội, lấy cắp tình báo sao?
/1991
|