Tiểu Hắc rất hiểu tính cách của Vu Nhai, đặc biệt trong lãnh địa Tinh Linh tộc, ấn tượng khắc sâu.
Vu Nhai nhìn các binh linh ánh mắt nghi ngờ ngó mình thì tiếp tục khoe khoang chính mình cao thượng.
- Hừ! Lúc trước Độc Cô Cửu Thiên biểu hiện y như Đan Diễm Tâm hôm nay, Đan Diễm Tâm đã chết mà hắn còn sống, ta chỉ khiến hắn áy náy với ta một chút, có gì quá đáng không? Ta cảm thấy cứ oán báo oán thì không hay, trên đời còn ai tốt bụng như ta?
Khóe môi Khắc Liệt Luân Tư co giật:
- Không quá đáng, không quá đáng chút anò.
Thật sự không quá đáng, các binh linh đều công nhận như vậy, cảm thấy Vu Nhai làm vậy là lấy ân báo oán. Nhưng các binh linh hiểu tính Vu Nhai nên thấy tội cho Độc Cô Cửu Thiên, chủ nhân của họ đúng là ăn tươi nuốt sống, gã bị bán còn đếm tiền giúp hắn, đếm cam tâm tình nguyên, vừa đếm vừa áy náy muốn chết.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Hơn nữa lần này ta đã cứu mạng hắn.
Vốn Vu Nhai chỉ cứu Độc Cô Cửu Thiên một mạng, sau này gã trả lại là được. Nhưng thêm vào chuyện Vu gia, với biểu hiện abay giờ của Độc Cô Cửu Thiên chắc chắn sẽ bán mạng cho Vu Nhai, thậm chí là bán suốt đời.
Vu Nhai càng biểu hiện cao thượng thì Độc Cô Cửu Thiên càng bi kịch.
Muốn lấy mạng Độc Cô Cửu Thiên hay có thêm một tiểu đệ thiên tài Độc Cô gia tốt hơn? Đồ ngu đều biết chọn cái nào.
Các binh linh không trách Vu Nhai, không cảm thấy hắn làm sao, chỉ thấy chủ nhân đôi khi quá đáng sợ, không thể đắc tội hắn nếu không sẽ sống không bằng chết. Dù sống nhưng mạng của mình không thuộc về mình.
Cổ Đế Long Linh thầm nghĩ:
- Tổ cha nó, may mắn lão tử hoàn lương.
Cổ Đế Long Linh thầm mừng sau chuyện trong di tích Đế Long tộc đã không làm gì quá đáng, cải tà quy chánh nếu không trời biết bây giờ nó còn tồn tại không? Bởi vì Vu Nhai "Lấy đức thu phục người" dẫn đến một chuỗi phản ứng dây chuyền, trong lòng Cổ Đế Long Linh còn chút gai với Vu Nhai hoàn toàn bị rút ra, hắn lại bất giác "Lấy đức thu phục rồng".
Tuy Tạp Đức thiếu gia không nghe hiểu Vu Nhai đang nói gì nhưng gã mơ hồ đoán được chút ít, gã nhìn hắn như ngó ma thú hồng hoang. Tại sao lúc trước Tạp Đức theo đuổi Nguyệt Lâm Sa làm gì? Nếu gã không theo đuổi Nguyệt Lâm Sa đã không chọc vào ác ma này.
Tạp Đức thiếu gia rất sợ tuyệt chiêu "Lấy đức thu phục người" của Vu Nhai.
Các binh linh không nhắc đến chuyện Độc Cô Cửu Thiên nữa.
Khắc Liệt Luân Tư bỗng đổi đề tài hỏi Vu Nhai:
- Phải rồi Vu tiểu tử, có lấy không gian giới chỉ trên người Đan Diễm Tâm chưa?
Vu Nhai giả ngu:
- Không gian giới chỉ? Không gian giới chỉ gì?
Các binh linh mắt trợn trắng.
Khắc Liệt Luân Tư làm người phát ngôn nói:
- Thì là không gian giới chỉ của Đan Diễm Tâm. Ngươi nghĩ ta không biết ngươi cố ý khiến những ma thú ăn đến đâu phun đến đó sao? Ngươi sợ Độc Cô Cửu Thiên giành với ngươi, sợ phải chia chút ít cho hắn, sợ không thể giả bộ cao thượng trước mặt hắn. Bây giờ Độc Cô Cửu Thiên đã đi xa, không mau lấy ra xem coi bên trong có thứ gì tốt không? Chúng ta đều biết rõ tính cách của ngươi,giả bộ cái gì?
Vu Nhai thầm la lên với các binh linh:
- Tuy đúng là vậy nhưng các ngươi có cần lột trần ra không?
Vu Nhai kêu đám thú thân thích của Xích Thố ngừng lại, chạy ngay tới trước mặt một con, dùng khí thế Xích Thố trấn nhiếp chúng nó phun ra thức ăn trong cơ thể.
Nói thật là Vu Nhai sốt ruột hơn các binh linh rất nhiều, hắn muốn biết trong không gian giới chỉ của Đan Diễm Tâm có cái gì.
Nếu đã diễn kịch thì phải diễn càng giống, càng oai. Vu Nhai định làm bộ như vô tình phát hiện 3quyển trục ẩn thân khác lạ, lấy không gian giới chỉ ra khỏi bụng nó rồi cảm thán với binh linh.
- Ài, vốn ta kề vai chiến đấu với Độc Cô Cửu Thiên, không gian giới chỉ này là chiến lợi phẩm nên chia đều mới đúng.
Nhưng các binh linh không cho Vu Nhai cơ hội ra oai, bọn họ quá hiểu biết hắn, vạch trần bộ mặt âm hiểm.
Vu Nhai lấy không gian giới chỉ ra nhưng không rót ý thức vào trong mà giao cho các binh linh xử lý. Chưa biết trong không gian giới chỉ có thuật pháp gì của Cổ Duệ chi dân không, Vu Nhai không muốn mang bom hẹn giờ theo bên mình. Chỉ cần không phải vật truy tung như dược vật, tin tưởng có nhiều binh linh, Thôn Thiên kiếm linh nghịch thiên có thể giải quyết không gian giới chỉ của Đan Diễm Tâm.
Sự thực chứng minh Đan Diễm Tâm rất tự tin, khi gã đến Thần Huyền đại lục chưa từng nghĩ không gian giới chỉ sẽ bị người cướp đi nên bên trong không có cấm chế gì, đồ vật bên trong cũng không bị phủ cấm chế.
Tuy Đan Diễm Tâm tự tin nhưng Cổ Duệ chi dân thế hệ trước suy nghĩ hơi nhiều, nên toàn cung cấp trưởng lão, dược thảo cho gã, không có thứ gì liên quan đến Cổ Duệ chi dân. Không gian trong không gian giới chỉ không quá lớn, nhỏ hơn không gian giới chỉ của Tạp Đức thiếu gia rất nhiều, chỉ là Vu Nhai bình thường. Thủ đoạn ma pháp không gian bình thường, không có dấu vết gì do Cổ Duệ chi dân chế tạo, chắc là hàng lấy tạm dùng ngay.
Tuy Đan Diễm Tâm mạnh hơn đa số thế hệ trẻ Thần Huyền đại lục nhưng nếu xui đụng phải cao thủ thánh giai thì bí mật lực lượng Cổ Duệ chi dân bị nhân loại bình thường lấy đi nghiên cứu, vậy sao được?
Khinh thường nhân loại bình thường là tâm lý tự cho mình là thần, nhưng sâu trong lòng đa số Cổ Duệ chi dân nào dám nói nhân loại bình thường không có điểm nào cường đại? Sao dám nói bây giờ Cổ Duệ chi dân vừa xuất hiện là đánh ục nhân loại bình thường đầy đất? Nếu đúng như thế từ một ngàn năm trước khi bọn họ quay về Thần Huyền đại lục đã phát động chiến tranh ngay, cần gì chờ tới bây giờ? Cần gì phái Lam Thương Tử, Đan Diễm Tâm đến Thần Huyền đại lục giở trò?
Khi Lam Thương Tử nói đến sỉ nhục đấu thua năm đó, nếu gã tự tin thì cần gì che lấp không dám nói?
Những chuyện này không liên quan đến Vu Nhai, hắn chỉ cần sửa sang lại những chuyện đã gặp được, viết một phong thư giao cho Độc Cô gia chủ là xong. Những chuyện khác cứ để đám thủ lĩnh đau đầu, Vu Nhai không có tiềm chất làm trùm, hắn chỉ cần bảo vệ tốt người mình muốn bảo vệ là được. Dù thực lực của Vu Nhai có cường đại đến đâu hắn không muốn lo nước lo dân.
Chuyện đối địch với Cổ Duệ chi dân đã là tất nhiên, nhưng kêu Vu Nhai mang người Thần Huyền đại lục đánh bại Cổ Duệ chi dân thì hắn không có địa vị, thực lực đó. Lúc trước đã nói ưu điểm lớn nhất của Vu Nhai là tự lượng sức mình.
Bây giờ điều Vu Nhai cần làm là giao việc cho các thủ lĩnh giải quyết, bản thân hắn thì âm thầm nâng cao thực lực.
Nói chung lại đến mùa thu hoạch của Vu Nhai, các binh linh không kiểm tra ra vấn đề gì, hắn vội vàng điều tra trong không gian giới chỉ có gì tốt không? Chỉ đan dược cũng được, không chừng phát hiện ra thứ gì rất có ích cho mình.
Vu Nhai nhìn các binh linh ánh mắt nghi ngờ ngó mình thì tiếp tục khoe khoang chính mình cao thượng.
- Hừ! Lúc trước Độc Cô Cửu Thiên biểu hiện y như Đan Diễm Tâm hôm nay, Đan Diễm Tâm đã chết mà hắn còn sống, ta chỉ khiến hắn áy náy với ta một chút, có gì quá đáng không? Ta cảm thấy cứ oán báo oán thì không hay, trên đời còn ai tốt bụng như ta?
Khóe môi Khắc Liệt Luân Tư co giật:
- Không quá đáng, không quá đáng chút anò.
Thật sự không quá đáng, các binh linh đều công nhận như vậy, cảm thấy Vu Nhai làm vậy là lấy ân báo oán. Nhưng các binh linh hiểu tính Vu Nhai nên thấy tội cho Độc Cô Cửu Thiên, chủ nhân của họ đúng là ăn tươi nuốt sống, gã bị bán còn đếm tiền giúp hắn, đếm cam tâm tình nguyên, vừa đếm vừa áy náy muốn chết.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Hơn nữa lần này ta đã cứu mạng hắn.
Vốn Vu Nhai chỉ cứu Độc Cô Cửu Thiên một mạng, sau này gã trả lại là được. Nhưng thêm vào chuyện Vu gia, với biểu hiện abay giờ của Độc Cô Cửu Thiên chắc chắn sẽ bán mạng cho Vu Nhai, thậm chí là bán suốt đời.
Vu Nhai càng biểu hiện cao thượng thì Độc Cô Cửu Thiên càng bi kịch.
Muốn lấy mạng Độc Cô Cửu Thiên hay có thêm một tiểu đệ thiên tài Độc Cô gia tốt hơn? Đồ ngu đều biết chọn cái nào.
Các binh linh không trách Vu Nhai, không cảm thấy hắn làm sao, chỉ thấy chủ nhân đôi khi quá đáng sợ, không thể đắc tội hắn nếu không sẽ sống không bằng chết. Dù sống nhưng mạng của mình không thuộc về mình.
Cổ Đế Long Linh thầm nghĩ:
- Tổ cha nó, may mắn lão tử hoàn lương.
Cổ Đế Long Linh thầm mừng sau chuyện trong di tích Đế Long tộc đã không làm gì quá đáng, cải tà quy chánh nếu không trời biết bây giờ nó còn tồn tại không? Bởi vì Vu Nhai "Lấy đức thu phục người" dẫn đến một chuỗi phản ứng dây chuyền, trong lòng Cổ Đế Long Linh còn chút gai với Vu Nhai hoàn toàn bị rút ra, hắn lại bất giác "Lấy đức thu phục rồng".
Tuy Tạp Đức thiếu gia không nghe hiểu Vu Nhai đang nói gì nhưng gã mơ hồ đoán được chút ít, gã nhìn hắn như ngó ma thú hồng hoang. Tại sao lúc trước Tạp Đức theo đuổi Nguyệt Lâm Sa làm gì? Nếu gã không theo đuổi Nguyệt Lâm Sa đã không chọc vào ác ma này.
Tạp Đức thiếu gia rất sợ tuyệt chiêu "Lấy đức thu phục người" của Vu Nhai.
Các binh linh không nhắc đến chuyện Độc Cô Cửu Thiên nữa.
Khắc Liệt Luân Tư bỗng đổi đề tài hỏi Vu Nhai:
- Phải rồi Vu tiểu tử, có lấy không gian giới chỉ trên người Đan Diễm Tâm chưa?
Vu Nhai giả ngu:
- Không gian giới chỉ? Không gian giới chỉ gì?
Các binh linh mắt trợn trắng.
Khắc Liệt Luân Tư làm người phát ngôn nói:
- Thì là không gian giới chỉ của Đan Diễm Tâm. Ngươi nghĩ ta không biết ngươi cố ý khiến những ma thú ăn đến đâu phun đến đó sao? Ngươi sợ Độc Cô Cửu Thiên giành với ngươi, sợ phải chia chút ít cho hắn, sợ không thể giả bộ cao thượng trước mặt hắn. Bây giờ Độc Cô Cửu Thiên đã đi xa, không mau lấy ra xem coi bên trong có thứ gì tốt không? Chúng ta đều biết rõ tính cách của ngươi,giả bộ cái gì?
Vu Nhai thầm la lên với các binh linh:
- Tuy đúng là vậy nhưng các ngươi có cần lột trần ra không?
Vu Nhai kêu đám thú thân thích của Xích Thố ngừng lại, chạy ngay tới trước mặt một con, dùng khí thế Xích Thố trấn nhiếp chúng nó phun ra thức ăn trong cơ thể.
Nói thật là Vu Nhai sốt ruột hơn các binh linh rất nhiều, hắn muốn biết trong không gian giới chỉ của Đan Diễm Tâm có cái gì.
Nếu đã diễn kịch thì phải diễn càng giống, càng oai. Vu Nhai định làm bộ như vô tình phát hiện 3quyển trục ẩn thân khác lạ, lấy không gian giới chỉ ra khỏi bụng nó rồi cảm thán với binh linh.
- Ài, vốn ta kề vai chiến đấu với Độc Cô Cửu Thiên, không gian giới chỉ này là chiến lợi phẩm nên chia đều mới đúng.
Nhưng các binh linh không cho Vu Nhai cơ hội ra oai, bọn họ quá hiểu biết hắn, vạch trần bộ mặt âm hiểm.
Vu Nhai lấy không gian giới chỉ ra nhưng không rót ý thức vào trong mà giao cho các binh linh xử lý. Chưa biết trong không gian giới chỉ có thuật pháp gì của Cổ Duệ chi dân không, Vu Nhai không muốn mang bom hẹn giờ theo bên mình. Chỉ cần không phải vật truy tung như dược vật, tin tưởng có nhiều binh linh, Thôn Thiên kiếm linh nghịch thiên có thể giải quyết không gian giới chỉ của Đan Diễm Tâm.
Sự thực chứng minh Đan Diễm Tâm rất tự tin, khi gã đến Thần Huyền đại lục chưa từng nghĩ không gian giới chỉ sẽ bị người cướp đi nên bên trong không có cấm chế gì, đồ vật bên trong cũng không bị phủ cấm chế.
Tuy Đan Diễm Tâm tự tin nhưng Cổ Duệ chi dân thế hệ trước suy nghĩ hơi nhiều, nên toàn cung cấp trưởng lão, dược thảo cho gã, không có thứ gì liên quan đến Cổ Duệ chi dân. Không gian trong không gian giới chỉ không quá lớn, nhỏ hơn không gian giới chỉ của Tạp Đức thiếu gia rất nhiều, chỉ là Vu Nhai bình thường. Thủ đoạn ma pháp không gian bình thường, không có dấu vết gì do Cổ Duệ chi dân chế tạo, chắc là hàng lấy tạm dùng ngay.
Tuy Đan Diễm Tâm mạnh hơn đa số thế hệ trẻ Thần Huyền đại lục nhưng nếu xui đụng phải cao thủ thánh giai thì bí mật lực lượng Cổ Duệ chi dân bị nhân loại bình thường lấy đi nghiên cứu, vậy sao được?
Khinh thường nhân loại bình thường là tâm lý tự cho mình là thần, nhưng sâu trong lòng đa số Cổ Duệ chi dân nào dám nói nhân loại bình thường không có điểm nào cường đại? Sao dám nói bây giờ Cổ Duệ chi dân vừa xuất hiện là đánh ục nhân loại bình thường đầy đất? Nếu đúng như thế từ một ngàn năm trước khi bọn họ quay về Thần Huyền đại lục đã phát động chiến tranh ngay, cần gì chờ tới bây giờ? Cần gì phái Lam Thương Tử, Đan Diễm Tâm đến Thần Huyền đại lục giở trò?
Khi Lam Thương Tử nói đến sỉ nhục đấu thua năm đó, nếu gã tự tin thì cần gì che lấp không dám nói?
Những chuyện này không liên quan đến Vu Nhai, hắn chỉ cần sửa sang lại những chuyện đã gặp được, viết một phong thư giao cho Độc Cô gia chủ là xong. Những chuyện khác cứ để đám thủ lĩnh đau đầu, Vu Nhai không có tiềm chất làm trùm, hắn chỉ cần bảo vệ tốt người mình muốn bảo vệ là được. Dù thực lực của Vu Nhai có cường đại đến đâu hắn không muốn lo nước lo dân.
Chuyện đối địch với Cổ Duệ chi dân đã là tất nhiên, nhưng kêu Vu Nhai mang người Thần Huyền đại lục đánh bại Cổ Duệ chi dân thì hắn không có địa vị, thực lực đó. Lúc trước đã nói ưu điểm lớn nhất của Vu Nhai là tự lượng sức mình.
Bây giờ điều Vu Nhai cần làm là giao việc cho các thủ lĩnh giải quyết, bản thân hắn thì âm thầm nâng cao thực lực.
Nói chung lại đến mùa thu hoạch của Vu Nhai, các binh linh không kiểm tra ra vấn đề gì, hắn vội vàng điều tra trong không gian giới chỉ có gì tốt không? Chỉ đan dược cũng được, không chừng phát hiện ra thứ gì rất có ích cho mình.
/1991
|