Chương 207: Cùng anh đi bơi
Một tay Hoắc Kỷ Thành chống vách tường, trong con ngươi đen hiện ra tơ máu có thể thấy được, chứng tỏ mấy ngày nay đều không ngủ ngon.
Giọng anh khàn khàn mở miệng: "Anh nhớ em, cho nên đến đây."
Tần Lạc bị anh nói trắng ra như vậy làm cho mang tai phiếm hồng, chỉ có thể dời lực chú ý đi nói: "Mấy ngày nay anh đã mệt chết đi? Trong mắt đều có tia máu."
Hoắc Kỷ Thành vẫn thâm tình khẩn thiết nhìn cô, bỗng nhiên tiến lên một bước ôm chặt cô vào trong ngực, dùng sức như vậy. . .
Mặc dù Tần Lạc cảm thấy bị anh ôm chặt có chút đau, nhưng cảm nhận được anh nhớ mình...
Trong đầu có dòng nước ấm lặng lẽ chảy qua...
Hai người lẳng lặng ôm vài phút chậm rãi tách ra, lúc này Hoắc Kỷ Thành mới hỏi: "Sao mặc như vậy ra cửa?"
Tần Lạc cúi đầu nhìn áo tắm trên người mình, trên mặt xấu hổ: "Hẹn đi bơi với đồng nghiệp."
Trong cổ họng Hoắc Kỷ Thành không tự giác phát ra một tiếng khó chịu: "Bơi lội?"
Tần Lạc gật đầu: "Ừ."
Ngón trỏ Hoắc Kỷ Thành nhẹ ngẩng cằm của cô lên: "Nếu anh không cho em đi?"
Tần Lạc giận dữ trợn mắt nhìn anh: "Em mới vừa biết bơi, không thường xuyên luyện tập sao được? Hơn nữa em đã đồng y với Tiểu Kim, cô ấy rất tốt, em không muốn nói không giữ lời."
Ý ở ngoài lời đó là: Em nhất định phải đi!
Mặc dù giọng khẳng định, nhưng có phần làm nũng ở đây...
Con ngươi đen Hoắc Kỷ Thành dán ở giao nhau cổ áo choàng tắm của cô, giống như muốn xuyên thấu qua chỗ đó thấy cái gì...
Tần Lạc vội vàng đưa tay che cổ áo, giọng hờn dỗi: "Ai nha! Anh cùng đi với em là được!"
Hoắc Kỷ Thành suy nghĩ nửa giây, vẫn có thể xem là một ý kiến hay!
"Vậy anh miễn cưỡng đồng ý."
"Xì!"
Tần Lạc không vui trợn mắt nhìn anh, lập tức lại hỏi: "Sao anh không mang Tiểu Tinh cùng đến?"
Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành tự nhiên trả lời: "Bà nội đón con đi, hơn nữa năm nay chuẩn bị để cho bé đi nhà trẻ bên ngoài học, nửa năm sau phải lên lớp một, coi như một đoạn thời gian thích ứng trước."
Phía sau lý do hợp lý này còn có nhỏ mọn của anh muốn một mình ở chung với Tần Lạc...
Dù sao, mang theo con trai vẫn không tiện.
Tần Lạc không chút nghi ngờ tin: "A...."
...
Tần Lạc vừa đến bể bơi thì nhìn thấy Tiểu Kim cùng một anh chàng đẹp trai tóc vàng mắt xanh đang nói chuyện với nhau, vẻ mặt hai người rất hớn hở, có thể thấy nói chuyện cũng không tệ lắm!
Cô cười ra hiệu ánh mắt cùng cô ấy, sau đó liền cùng Hoắc Kỷ Thành đi ra phía sau phòng thay quần áo.
Tiểu Kim cũng thấy Hoắc Kỷ Thànhbên cạnh Tần Lạc, không dám tin hai mắt mở to, omg! Là mình nhìn lầm rồi sao?
Anh chàng đẹp trai tóc vàng thấy dáng vẻ của cô không khỏi hỏi: "Bạn của cô?"
Tiểu Kim gật đầu: "Ừ! Xin lỗi không tiếp chuyện được!"
Anh chàng đẹp trai tóc vàng nở nụ cười: "Bên cạnh bạn của cô có bạn nam đi kèm, cô xác định bây giờ cô qua đó thích hợp sao?"
Tiểu Kim chợt tỉnh ngộ lại: "Ách..."
Hình như là không thích hợp, ngộ nhỡ thấy cái gì không nên thấy...
Giờ phút này - -
Trong phòng thay quần áo phía sau.
Hôm nay Tần Lạc mặc một bộ áo tắm tương đối bảo thủ hồng nhạt hoa nhỏ, quần bơi tam giác bên ngoài lại còn thêm một tầng váy có thể chắn cặp mông.
Mặc dù váy ở bên trong nước sẽ nổi lên, căn bản không ngăn hết, nhưng ở trên tâm lí Tần Lạc sẽ cảm thấy dễ chịu chút.
Ít nhất, nhìn không bại lộ như thế.
Từ khi mình cởi áo khác tắm bên ngoài, Tần Lạc cảm thấy ánh mắt Hoắc Kỷ Thành hừng hực như lửa vẫn không nhúc nhích dán trên người mình...
Ánh mắt nhìn kỹ như vậy,cô cũng không biết nên để tay với chân mình ở đâu...
Ánh mắt đen nhánh mà mang theo xâm lược tính khóa chặt người phụ nữ trước mắt,
/282
|