Tô Noãn Noãn ngây ra, lần đầu tiên biết được, thì ra đàn ông cũng có thể sinh địa như yêu nghiệt thế này.
“Hàn đại tổng giám đốc, sao lại rảnh rỗi thế này.”
Lạc Phong bước đến trước mặt Hàn Dật Thìn, ánh mắt lại dính chặt vào trên người Tô Noãn Noãn, như cười mà không cười.
“Yêu Kiều của chúng tôi không hoan nghênh nữ giới.”
Anh ta rất bình tĩnh, song trong giọng điệu lại mang theo khí thế sắc nét không thể xem thường.
“Ông chủ Lạc, lâu lắm không gặp.”
Hàn Dật Thìn nhẹ nhàng mở lời, giơ tay ra …
Lạc Phong cười khinh miệt một cái, bước qua Hàn Cảnh Thìn tự mình ngồi xuống, không hề nể mặt chút nào.
“Cô ta là ai?”
Lạc Phong hếch hếch cằm, ý chỉ Tô Noãn Noãn, biểu tình rõ ràng thể hiện ra sự bất mãn vì có phụ nữ ở đây.
“Cô ấy là bạn tôi, ông chủ Lạc, chúng ta vào thẳng vấn đề nhé, tôi hôm nay đưa cô ấy đến đây để gặp Hàn Cảnh Thìn.”
Trên mặt Hàn Dật Thìn không có chút sắc giận dữ nào, lúc đầu khi anh ta đem Hàn Cảnh Thìn bán vào nơi này, thì đã biết thủ đoạn và quy tắc của Lạc Phong, như vậy mới cắt đứt được đường lùi của bản thân, tránh sau này mềm lòng.
“Gặp Hàn Cảnh Thìn ?”
Lạc Phong ngước mắt, nhìn khuôn mặt Tô Noãn Noãn, trong con mắt hẹp dài đó lộ ra sắc âm lãnh khó mà nhận thức được.
“Tôi ghét nhất là người đàn ông của tôi cứ lằng nhằng mãi với người phụ nữ khác !”
Tô Noãn Noãn trong tim run rẩy, việc cô lo sợ nhất đã xảy ra rồi, Cảnh Thìn, là người đàn ông của hắn ta ?
Cô thực sự là không dám nghĩ …
Hàn Dật Thìn nắm lấy tay Tô Noãn Noãn, siết chặt lấy, trước mặt một kẻ có thế lực lớn, anh lại xốc nổi muốn bảo vệ cô như vậy.
“Sao thế ông chủ Lạc, vẫn lo người của anh sẽ chạy theo người khác sao ?”
Hàn Dật Thìn khiêu khích nói.
“Tôi thì không sợ, chỉ có điều, anh ta vừa mới phục vụ tôi xong, còn đang nghỉ ngơi.”
Lạc Phog chậm rãi nói, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào vẻ mặt của Tô Noãn Noãn.
Không ngoài dự liệu, sắc mặt cô đột nhiên nhợt nhạt, thân thể cũng bắt đầu run rẩy.
“Hàn Cảnh Thìn, hóa ra đây chính là người con gái mà anh vẫn một lòng nhớ đến ?”
Lạc Phong trong tâm thầm nhủ, thật muốn lập tức băm nhỏ cô ta ra !
“Hàn đại tổng giám đốc, sao lại rảnh rỗi thế này.”
Lạc Phong bước đến trước mặt Hàn Dật Thìn, ánh mắt lại dính chặt vào trên người Tô Noãn Noãn, như cười mà không cười.
“Yêu Kiều của chúng tôi không hoan nghênh nữ giới.”
Anh ta rất bình tĩnh, song trong giọng điệu lại mang theo khí thế sắc nét không thể xem thường.
“Ông chủ Lạc, lâu lắm không gặp.”
Hàn Dật Thìn nhẹ nhàng mở lời, giơ tay ra …
Lạc Phong cười khinh miệt một cái, bước qua Hàn Cảnh Thìn tự mình ngồi xuống, không hề nể mặt chút nào.
“Cô ta là ai?”
Lạc Phong hếch hếch cằm, ý chỉ Tô Noãn Noãn, biểu tình rõ ràng thể hiện ra sự bất mãn vì có phụ nữ ở đây.
“Cô ấy là bạn tôi, ông chủ Lạc, chúng ta vào thẳng vấn đề nhé, tôi hôm nay đưa cô ấy đến đây để gặp Hàn Cảnh Thìn.”
Trên mặt Hàn Dật Thìn không có chút sắc giận dữ nào, lúc đầu khi anh ta đem Hàn Cảnh Thìn bán vào nơi này, thì đã biết thủ đoạn và quy tắc của Lạc Phong, như vậy mới cắt đứt được đường lùi của bản thân, tránh sau này mềm lòng.
“Gặp Hàn Cảnh Thìn ?”
Lạc Phong ngước mắt, nhìn khuôn mặt Tô Noãn Noãn, trong con mắt hẹp dài đó lộ ra sắc âm lãnh khó mà nhận thức được.
“Tôi ghét nhất là người đàn ông của tôi cứ lằng nhằng mãi với người phụ nữ khác !”
Tô Noãn Noãn trong tim run rẩy, việc cô lo sợ nhất đã xảy ra rồi, Cảnh Thìn, là người đàn ông của hắn ta ?
Cô thực sự là không dám nghĩ …
Hàn Dật Thìn nắm lấy tay Tô Noãn Noãn, siết chặt lấy, trước mặt một kẻ có thế lực lớn, anh lại xốc nổi muốn bảo vệ cô như vậy.
“Sao thế ông chủ Lạc, vẫn lo người của anh sẽ chạy theo người khác sao ?”
Hàn Dật Thìn khiêu khích nói.
“Tôi thì không sợ, chỉ có điều, anh ta vừa mới phục vụ tôi xong, còn đang nghỉ ngơi.”
Lạc Phog chậm rãi nói, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào vẻ mặt của Tô Noãn Noãn.
Không ngoài dự liệu, sắc mặt cô đột nhiên nhợt nhạt, thân thể cũng bắt đầu run rẩy.
“Hàn Cảnh Thìn, hóa ra đây chính là người con gái mà anh vẫn một lòng nhớ đến ?”
Lạc Phong trong tâm thầm nhủ, thật muốn lập tức băm nhỏ cô ta ra !
/222
|