Ch.5
Joe lân la tới bàn làm việc của Ariel với mong muốn kiếm đuợc cơ hội trò chuyện với cô, đúng ra thì Joe muốn hỏi thăm về Matt vì cô muốn tìm hiểu anh thêm vì theo trực giác cho cô biết thì với cái bề ngoài điển trai nhưng thật ra trong tâm hồn Matt đang có 1 khoảng trống cô đơn.
”Ariel? Tôi có chuyện muốn hỏi cô.” Joe ấp úng nói. Ariel thì ngạc nhiên kô hiểu tại sao hôm nay Joe lại đột nhiên chủ động tới để trò chuyện với mình.
”Có chuyện gì mà chị có vẻ ấp úng vậy?”
”Ừm.. thật ra.. thật ra thì tôi... tôi...”
”Chào buổi sáng.” Ariel và Joe cùng quay đầu lại thì nhận ra Kyo với gương mặt ngái ngủ nhìn 2 ngừi.
”Chị làm sao vậy? Bộ tối qua đi ăn trộm hay sao mà mặt mày bơ phờ hốc hác quá!” Joe kinh ngạc la lớn.
Kyo ngáp dài giọng mệt mỏi “Còn thảm hơn là đi ăn trộm, tối qua tôi nói chuyện với bạn trai tới gần sáng mới đi ngủ, sáng nay phải cố gắng lắm mới thức dậy nổi để tới trường..”
Ariel lắc đầu chế nhạo “Hey da, tình yêu thật là mãnh liệt quá có thể khiến cho chị thức trắng đêm chỉ là để nói chuyện với bạn trai thôi.”
Kyo mỉm cười “Tuy là có hơi mệt một chút vì thiếu ngủ nhưng cũng đáng lắm.”
”Phải rồi, phải rồi, biết chị là ngừi si tình số trên thế giới rồi.” Joe nói xong thì nhìn sang Ariel “Trở lại chuyện của 2 chúng ta, tôi...” Chưa kịp nói hết thì chuông reo báo hiệu đã tới giờ vào lớp, thế là Joe đành phải để dành lại cuộc tra xét vào cuối giờ vậy.
Lớp học bắt đầu bằng 1 trò chơi do Ariel làm chủ, cô phát cho mỗi học sinh 1 tờ giấy và kêu từng em vẽ lên đó ước mơ mai sau của mình.
”Nè, coi bộ cái này được đó, các bé ở đây đều rất thích.” Kyo thích thú quan sát chung quanh lớp học. Bỗng cô thấy Jeff kô chăm chú để vẽ thì cô liền đi tới gần ngồi xuống bên cạnh Jeff nhẹ nhàng hỏi.
”Sao đây, em như là kô được tập trung đó.”
Jeff kô trả lời trên tay vẫn cầm cây viết chì nhưng kô vẽ gì hết. Thấy vậy Kyo hỏi típ “Có chuyện gì kô vui thì cứ nói cho cô giáo nghe đi, hay là cái ông chú thức dậy trễ của em bắt nạt em hả.”
Jeff lắc đầu “Kô phải, chỉ là em đang nhớ tới daddy và mommy mà thôi.”
Kyo kinh ngạc, từ trước tới giờ cô chưa bao giờ thấy ba má của Jeff đưa em tới trường cả, lần nào cũng là do Bi đưa rước Jeff về cả.
”Vậy ba má em đâu rồi?”
Jeff buồn bã trả lời “Ba má của em lúc nào cũng đi công tác hết, rất ít khi ở nhà với em, chỉ có chú Bi chăm sóc cho em mà thôi.”
Bỗng Kyo cảm thấy trong lòng xót xa cho hoàn cảnh của Jeff, mặc dù cô đã gặp kô ít trường hợp như vậy nhưng kô hiểu sao cô vẫn cảm thấy kô quen khi nghe các em nhỏ tâm sự về hoàn cảnh của mình. Thấy vậy Kyo mỉm cuời nhẹ nhàng nói
”Bây giờ em hãy vẽ 1 bức tranh nói về mơ ước của em đi, cô bảo đảm khi nào ba má em trở về nhìn thấy được nhất định sẽ vui lắm đó.”
Mắt Jeff sáng rỡ nhìn Kyo “Cô nói thật chứ?”
Kyo gật đầu khẳng định “Đương nhiên rồi, nếu ai nói dối thì sẽ bị phạt kô được ăn kẹo. Đồng ý kô?”
Nghe thế Jeff liền cầm cây viết hý hoáy vẽ trên trang giấy trắng. Nãy giờ đứng quan sát, Joe khẽ nói với Ariel “Chị có cảm thấy Kyo quan tâm đặc biệt tới Jeff hay kô?”
Vốn kô thích xen vào chuyện ngừi khác nên Ariel chỉ im lặng kô nói gì hết, biết tính tình nghiêm nghị của cô nên Joe kô nói gì thêm, cô quay lưng đi lo công chuyện của mình.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hôm nay Joe tranh thủ đi chợ vì đồ ăn trong nhà đã hết thức ăn rồi. Cô tranh thủ chạy ra chợ mua 1 ít về để nấu 1 bữa cơm tối thật ngon cho gia đình. Nãy giờ dạo vòng quanh chợ 1 vòng mà cô vẫn chưa nghĩ ra sẽ mua món gì, cô đi tới quầy bán thịt đông lạnh cầm lên 1 miếng thịt bò.
”Hừm... nấu canh thịt bò chắc là cũng tạm ổn rồi.”
”Thịt bò hôm nay kô đuợc ngon cho lắm.” Joe giật mình khi phát hiện có ngừi đang đứng bên cạnh cô để lựa thịt bò. Cô ngẩng đầu lên nhìn thì nhận ra....
”Là anh àh?” Cô vui mừng khi nhìn thấy Matt.
Trong khi đó Matt cảm thấy lạ kô hiểu vì sao Joe lại biết anh “2 chúng ta đã từng gặp nhau àh?”
Joe tươi cười đáp lại “Kô nhận ra tôi sao? Trong ngày thành hôn của Ariel tôi cũng có mặt đó. Sáng nay tôi đã thấy anh ở chỗ trường mẫu giáo của tôi.”
Nghe thế Matt gật đầu nhìn Joe “Thì ra là vậy, xin lỗi tôi kô nhớ ra được cô.”
Với nụ cười dịu dàng Joe nói “Kô sao, bây giờ kô quen thì từ từ sẽ quen. Mà tại sao anh lại ở đây để mua thịt bò vậy, kô để bạn gái đi mua.” Joe làm như tình cờ hỏi Matt vậy thật ra là có ý dò hỏi để xem anh đã có ngừi iêu chưa. Đăng bởi: admin
Joe lân la tới bàn làm việc của Ariel với mong muốn kiếm đuợc cơ hội trò chuyện với cô, đúng ra thì Joe muốn hỏi thăm về Matt vì cô muốn tìm hiểu anh thêm vì theo trực giác cho cô biết thì với cái bề ngoài điển trai nhưng thật ra trong tâm hồn Matt đang có 1 khoảng trống cô đơn.
”Ariel? Tôi có chuyện muốn hỏi cô.” Joe ấp úng nói. Ariel thì ngạc nhiên kô hiểu tại sao hôm nay Joe lại đột nhiên chủ động tới để trò chuyện với mình.
”Có chuyện gì mà chị có vẻ ấp úng vậy?”
”Ừm.. thật ra.. thật ra thì tôi... tôi...”
”Chào buổi sáng.” Ariel và Joe cùng quay đầu lại thì nhận ra Kyo với gương mặt ngái ngủ nhìn 2 ngừi.
”Chị làm sao vậy? Bộ tối qua đi ăn trộm hay sao mà mặt mày bơ phờ hốc hác quá!” Joe kinh ngạc la lớn.
Kyo ngáp dài giọng mệt mỏi “Còn thảm hơn là đi ăn trộm, tối qua tôi nói chuyện với bạn trai tới gần sáng mới đi ngủ, sáng nay phải cố gắng lắm mới thức dậy nổi để tới trường..”
Ariel lắc đầu chế nhạo “Hey da, tình yêu thật là mãnh liệt quá có thể khiến cho chị thức trắng đêm chỉ là để nói chuyện với bạn trai thôi.”
Kyo mỉm cười “Tuy là có hơi mệt một chút vì thiếu ngủ nhưng cũng đáng lắm.”
”Phải rồi, phải rồi, biết chị là ngừi si tình số trên thế giới rồi.” Joe nói xong thì nhìn sang Ariel “Trở lại chuyện của 2 chúng ta, tôi...” Chưa kịp nói hết thì chuông reo báo hiệu đã tới giờ vào lớp, thế là Joe đành phải để dành lại cuộc tra xét vào cuối giờ vậy.
Lớp học bắt đầu bằng 1 trò chơi do Ariel làm chủ, cô phát cho mỗi học sinh 1 tờ giấy và kêu từng em vẽ lên đó ước mơ mai sau của mình.
”Nè, coi bộ cái này được đó, các bé ở đây đều rất thích.” Kyo thích thú quan sát chung quanh lớp học. Bỗng cô thấy Jeff kô chăm chú để vẽ thì cô liền đi tới gần ngồi xuống bên cạnh Jeff nhẹ nhàng hỏi.
”Sao đây, em như là kô được tập trung đó.”
Jeff kô trả lời trên tay vẫn cầm cây viết chì nhưng kô vẽ gì hết. Thấy vậy Kyo hỏi típ “Có chuyện gì kô vui thì cứ nói cho cô giáo nghe đi, hay là cái ông chú thức dậy trễ của em bắt nạt em hả.”
Jeff lắc đầu “Kô phải, chỉ là em đang nhớ tới daddy và mommy mà thôi.”
Kyo kinh ngạc, từ trước tới giờ cô chưa bao giờ thấy ba má của Jeff đưa em tới trường cả, lần nào cũng là do Bi đưa rước Jeff về cả.
”Vậy ba má em đâu rồi?”
Jeff buồn bã trả lời “Ba má của em lúc nào cũng đi công tác hết, rất ít khi ở nhà với em, chỉ có chú Bi chăm sóc cho em mà thôi.”
Bỗng Kyo cảm thấy trong lòng xót xa cho hoàn cảnh của Jeff, mặc dù cô đã gặp kô ít trường hợp như vậy nhưng kô hiểu sao cô vẫn cảm thấy kô quen khi nghe các em nhỏ tâm sự về hoàn cảnh của mình. Thấy vậy Kyo mỉm cuời nhẹ nhàng nói
”Bây giờ em hãy vẽ 1 bức tranh nói về mơ ước của em đi, cô bảo đảm khi nào ba má em trở về nhìn thấy được nhất định sẽ vui lắm đó.”
Mắt Jeff sáng rỡ nhìn Kyo “Cô nói thật chứ?”
Kyo gật đầu khẳng định “Đương nhiên rồi, nếu ai nói dối thì sẽ bị phạt kô được ăn kẹo. Đồng ý kô?”
Nghe thế Jeff liền cầm cây viết hý hoáy vẽ trên trang giấy trắng. Nãy giờ đứng quan sát, Joe khẽ nói với Ariel “Chị có cảm thấy Kyo quan tâm đặc biệt tới Jeff hay kô?”
Vốn kô thích xen vào chuyện ngừi khác nên Ariel chỉ im lặng kô nói gì hết, biết tính tình nghiêm nghị của cô nên Joe kô nói gì thêm, cô quay lưng đi lo công chuyện của mình.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hôm nay Joe tranh thủ đi chợ vì đồ ăn trong nhà đã hết thức ăn rồi. Cô tranh thủ chạy ra chợ mua 1 ít về để nấu 1 bữa cơm tối thật ngon cho gia đình. Nãy giờ dạo vòng quanh chợ 1 vòng mà cô vẫn chưa nghĩ ra sẽ mua món gì, cô đi tới quầy bán thịt đông lạnh cầm lên 1 miếng thịt bò.
”Hừm... nấu canh thịt bò chắc là cũng tạm ổn rồi.”
”Thịt bò hôm nay kô đuợc ngon cho lắm.” Joe giật mình khi phát hiện có ngừi đang đứng bên cạnh cô để lựa thịt bò. Cô ngẩng đầu lên nhìn thì nhận ra....
”Là anh àh?” Cô vui mừng khi nhìn thấy Matt.
Trong khi đó Matt cảm thấy lạ kô hiểu vì sao Joe lại biết anh “2 chúng ta đã từng gặp nhau àh?”
Joe tươi cười đáp lại “Kô nhận ra tôi sao? Trong ngày thành hôn của Ariel tôi cũng có mặt đó. Sáng nay tôi đã thấy anh ở chỗ trường mẫu giáo của tôi.”
Nghe thế Matt gật đầu nhìn Joe “Thì ra là vậy, xin lỗi tôi kô nhớ ra được cô.”
Với nụ cười dịu dàng Joe nói “Kô sao, bây giờ kô quen thì từ từ sẽ quen. Mà tại sao anh lại ở đây để mua thịt bò vậy, kô để bạn gái đi mua.” Joe làm như tình cờ hỏi Matt vậy thật ra là có ý dò hỏi để xem anh đã có ngừi iêu chưa. Đăng bởi: admin
/112
|