Vì sợ Ly bị mấy bọn khác bắt nạt hoặc bị lừa vì cô ấy rất xinh đẹp nên tôi đã cho hai thằng đàn em đi theo sau để bảo vệ, đúng như tôi dự đoán đã có mấy đứa thấy Ly xinh đẹp nên tiếp cận cô ấy, đàn em tôi ở đằng sau thấy vậy chạy đến giúp Ly nhưng lại bị bọn kia cầm gậy đánh. Thấy không đánh lại được, một đứa đàn em chạy đi và gọi cho tôi, tôi chạy đến nơi thì không quá hai chiêu bọn nó đã bị đánh gục. Ly đi đến chỗ tôi nói:
- Long ơi, cậu có biết tại sao mấy người lúc trước lừa tớ giờ tự nhiên lại giúp tớ không?
- Tớ có biết đấy nhưng nói ra thì cậu đừng giận nhá. – Tôi giả vờ xấu hổ nói.
- Tớ hứa sẽ không giận cậu.
- Hôm qua khi cậu vào trong nhà, tớ định đi về thì lại gặp bọn lừa cậu và bị đưa đến gặp đại ca của bọn nó. Tớ đã đánh nhau thua và đã nhận đại ca của bọn nó làm đại ca của mình, mỗi tháng phải đưa cho đại ca 100 nghìn tiền bảo kê cậu.
- Tiền bảo kê tớ có mỗi 100 nghìn thôi á! – Ly bất ngờ khi nghe tôi kể và cô ấy nói to.
- Lúc ấy tớ nói với đại ca là bố mẹ em làm công nhân và em còn đang là học sinh nên đại ca thấy thương tớ quá nên giảm giá xuống còn 100 nghìn.
- Có đúng không đấy. – Ly lườm tôi rồi nói.
- Đúng mà, không tin thì cậu hỏi hai đứa kia xem.
Một đứa trong đấy nhìn thấy tôi nháy mắt, nó nói:
- Đúng rồi ạ, bởi vì anh ấy là học sinh và hoàn cảnh gia đình nghèo cho nên đại ca tụi em thu anh ấy 100 nghìn tiền bảo kê chị thôi ạ, còn nữa là giờ anh ấy chỉ dưới đại ca thôi và anh ấy ở trên tụi em hết ạ, mặc dù tuổi anh ấy nhỏ nhưng xét theo quan hệ thì tụi em vẫn phải gọi một tiếng anh ạ.
- Ồ vậy hả, mà sao cậu nói chuyện với tôi lễ phép thế, tôi có phải chị cậu đâu, cậu còn lớn tuổi hơn cả tôi mà. – Ly quay sang nhìn đàn em tôi nói.
Thấy thế, đứa còn lại thay đứa này trả lời Ly:
- Tại tụi em thấy anh Long bảo vệ chị và còn nộp tiền bảo kê thì cứ nghĩ chị là người yêu của anh Long nên tụi em mới gọi chị là chị ạ.
Ly nghe thấy đàn em tôi nói vậy thì đỏ mặt chạy về nhà, tôi cũng thưởng cho hai đứa kia tiền và nói:
- Làm tốt lắm.
- Vâng, tụi em cảm ơn ạ. – Hai đứa đồng thanh đáp.
Sau ngày hôm đấy, Ly đã quen hơn vì có hai người ở sau bảo vệ mỗi khi đi học về, còn tôi thì tiếp tục học hát và vẽ.
Khi tôi lên lớp 9, có người đến nhà tôi xin chữ ký của bố tôi vì biết cuối tuần bố tôi ở nhà. Người đàn ông kia nói:
- Chào anh, hi vọng không làm phiền ngày cuối tuần của anh, tôi nhờ bạn bè để tìm nhà anh. Hôm nay, tôi đến đây xin chữ ký của anh cho phép tôi khởi công bất động sản này.
Bố tôi định từ chối vì sợ lừa đảo thì tôi đến nói thầm với bố:
- Bố cứ ký đi ạ, sau này bố sẽ không hối hận khi đã ký đâu.
Bố tôi do dự một lúc lâu, sau rồi bố tôi quyết định nghe lời tôi ký cho người đàn ông đấy khởi công bất động sản. Khi người đàn ông kia vừa về xong thì bố tôi hỏi tôi:
- Cho bố biết lý do tại sao con bảo bố ký?
- Bí mật, sau này bố sẽ biết. – Tôi cười và nói.
Bố tôi thấy vậy cũng không hỏi thêm gì, tôi thì biết đấy là doanh nhân thành đạt nhất cả nước vì trong một lần tình cờ xem thời sự ở kiếp trước lúc tôi 20 tuổi, ông ấy thành công xây dựng bất động sản này rồi từ đấy nổi tiếng cả thế giới.
Cuối năm lớp 9, tôi rủ Ly đăng ký vào trường cấp ba kiếp trước học, Ly cũng rất vui vẻ đồng ý. Đến ngày thi, vì số báo danh và số thứ tự của tôi kiếp này không thay đổi so với kiếp trước nên tôi nghĩ chắc chắn là đề sẽ như kiếp trước, tôi vô cùng bình tĩnh ngược lại thì Ly vô cùng lo lắng nhưng được tôi cổ vũ nên cô ấy cũng đỡ lo phần nào. Vào phòng thi, đúng như tôi nghĩ đề bài giống với kiếp trước nhưng vì không muốn làm thủ khoa nên tôi cố tình làm đến 8 điểm Toán, 7 điểm Văn và 6, 5 điểm Tiếng Anh rồi ghi linh tinh vào bài. Khi thi xong, Ly chạy đến nói với tôi là làm bài rất tốt, ôn trúng bài, tôi cũng được Ly hỏi làm bài như thế nào thì tôi nói là bình thường.
Đến ngày thông báo điểm, tôi không cần xem và không quá bất ngờ vì biết điểm như thế nào rồi nhưng lại được Ly kéo đi xem cho bằng được nên tôi đành phải đi xem cùng cô ấy. Tôi tìm đến tên mình để xem thì bất ngờ thay điểm đã không như tôi dự đoán, tôi được 10 điểm Toán, 8, 5 điểm Văn và 10 điểm Tiếng Anh, tôi đã trở thành thủ khoa thứ hai của trường, (rõ ràng là mình ghi và tô linh tinh vào bài rồi mà thế nào lại điểm cao thế này và thế nào lại trở thành thủ khoa, cay thế nhỉ - tôi đang nghĩ trong đầu). Biết điểm cao như vậy, tôi cũng thắc mắc: Đáng lẽ mình phải trở thành thủ khoa thứ nhất chứ nhỉ? Ai còn cao điểm hơn mình nữa, chắc nhà trường nhầm à.
- Long ơi, cậu có biết tại sao mấy người lúc trước lừa tớ giờ tự nhiên lại giúp tớ không?
- Tớ có biết đấy nhưng nói ra thì cậu đừng giận nhá. – Tôi giả vờ xấu hổ nói.
- Tớ hứa sẽ không giận cậu.
- Hôm qua khi cậu vào trong nhà, tớ định đi về thì lại gặp bọn lừa cậu và bị đưa đến gặp đại ca của bọn nó. Tớ đã đánh nhau thua và đã nhận đại ca của bọn nó làm đại ca của mình, mỗi tháng phải đưa cho đại ca 100 nghìn tiền bảo kê cậu.
- Tiền bảo kê tớ có mỗi 100 nghìn thôi á! – Ly bất ngờ khi nghe tôi kể và cô ấy nói to.
- Lúc ấy tớ nói với đại ca là bố mẹ em làm công nhân và em còn đang là học sinh nên đại ca thấy thương tớ quá nên giảm giá xuống còn 100 nghìn.
- Có đúng không đấy. – Ly lườm tôi rồi nói.
- Đúng mà, không tin thì cậu hỏi hai đứa kia xem.
Một đứa trong đấy nhìn thấy tôi nháy mắt, nó nói:
- Đúng rồi ạ, bởi vì anh ấy là học sinh và hoàn cảnh gia đình nghèo cho nên đại ca tụi em thu anh ấy 100 nghìn tiền bảo kê chị thôi ạ, còn nữa là giờ anh ấy chỉ dưới đại ca thôi và anh ấy ở trên tụi em hết ạ, mặc dù tuổi anh ấy nhỏ nhưng xét theo quan hệ thì tụi em vẫn phải gọi một tiếng anh ạ.
- Ồ vậy hả, mà sao cậu nói chuyện với tôi lễ phép thế, tôi có phải chị cậu đâu, cậu còn lớn tuổi hơn cả tôi mà. – Ly quay sang nhìn đàn em tôi nói.
Thấy thế, đứa còn lại thay đứa này trả lời Ly:
- Tại tụi em thấy anh Long bảo vệ chị và còn nộp tiền bảo kê thì cứ nghĩ chị là người yêu của anh Long nên tụi em mới gọi chị là chị ạ.
Ly nghe thấy đàn em tôi nói vậy thì đỏ mặt chạy về nhà, tôi cũng thưởng cho hai đứa kia tiền và nói:
- Làm tốt lắm.
- Vâng, tụi em cảm ơn ạ. – Hai đứa đồng thanh đáp.
Sau ngày hôm đấy, Ly đã quen hơn vì có hai người ở sau bảo vệ mỗi khi đi học về, còn tôi thì tiếp tục học hát và vẽ.
Khi tôi lên lớp 9, có người đến nhà tôi xin chữ ký của bố tôi vì biết cuối tuần bố tôi ở nhà. Người đàn ông kia nói:
- Chào anh, hi vọng không làm phiền ngày cuối tuần của anh, tôi nhờ bạn bè để tìm nhà anh. Hôm nay, tôi đến đây xin chữ ký của anh cho phép tôi khởi công bất động sản này.
Bố tôi định từ chối vì sợ lừa đảo thì tôi đến nói thầm với bố:
- Bố cứ ký đi ạ, sau này bố sẽ không hối hận khi đã ký đâu.
Bố tôi do dự một lúc lâu, sau rồi bố tôi quyết định nghe lời tôi ký cho người đàn ông đấy khởi công bất động sản. Khi người đàn ông kia vừa về xong thì bố tôi hỏi tôi:
- Cho bố biết lý do tại sao con bảo bố ký?
- Bí mật, sau này bố sẽ biết. – Tôi cười và nói.
Bố tôi thấy vậy cũng không hỏi thêm gì, tôi thì biết đấy là doanh nhân thành đạt nhất cả nước vì trong một lần tình cờ xem thời sự ở kiếp trước lúc tôi 20 tuổi, ông ấy thành công xây dựng bất động sản này rồi từ đấy nổi tiếng cả thế giới.
Cuối năm lớp 9, tôi rủ Ly đăng ký vào trường cấp ba kiếp trước học, Ly cũng rất vui vẻ đồng ý. Đến ngày thi, vì số báo danh và số thứ tự của tôi kiếp này không thay đổi so với kiếp trước nên tôi nghĩ chắc chắn là đề sẽ như kiếp trước, tôi vô cùng bình tĩnh ngược lại thì Ly vô cùng lo lắng nhưng được tôi cổ vũ nên cô ấy cũng đỡ lo phần nào. Vào phòng thi, đúng như tôi nghĩ đề bài giống với kiếp trước nhưng vì không muốn làm thủ khoa nên tôi cố tình làm đến 8 điểm Toán, 7 điểm Văn và 6, 5 điểm Tiếng Anh rồi ghi linh tinh vào bài. Khi thi xong, Ly chạy đến nói với tôi là làm bài rất tốt, ôn trúng bài, tôi cũng được Ly hỏi làm bài như thế nào thì tôi nói là bình thường.
Đến ngày thông báo điểm, tôi không cần xem và không quá bất ngờ vì biết điểm như thế nào rồi nhưng lại được Ly kéo đi xem cho bằng được nên tôi đành phải đi xem cùng cô ấy. Tôi tìm đến tên mình để xem thì bất ngờ thay điểm đã không như tôi dự đoán, tôi được 10 điểm Toán, 8, 5 điểm Văn và 10 điểm Tiếng Anh, tôi đã trở thành thủ khoa thứ hai của trường, (rõ ràng là mình ghi và tô linh tinh vào bài rồi mà thế nào lại điểm cao thế này và thế nào lại trở thành thủ khoa, cay thế nhỉ - tôi đang nghĩ trong đầu). Biết điểm cao như vậy, tôi cũng thắc mắc: Đáng lẽ mình phải trở thành thủ khoa thứ nhất chứ nhỉ? Ai còn cao điểm hơn mình nữa, chắc nhà trường nhầm à.
/106
|