Về phần sau này, dượng trước bại hoại có quay lại tìm dì nhỏ hay không Mạnh Tĩnh Nghiên không biết, dù thế nào đi nữa, ít nhất là ông ta chưa từng đến nhà họ Mạnh thêm một lần nào nữa, lời hứa dẫn cô đi ăn kẹo cao su thổi bóng thật to cũng không thực hiện được, chậc chậc…, loại người như thế, thật là không đáng tin. Nhưng mà không sao, bao tiền lì xì ông ta cho cô có không ít tiền, đủ mua hẳn mấy hộp kẹo cao su thổi bóng, nếu bao tiền lì xì này đã là cho cô, thì cô cũng sẽ không khách khí mà vui vẻ nhận vậy.
Lấy tinh thần bát quái* Mạnh Tĩnh Nghiên mà nói, nhất định cô sẽ cùng dì nhỏ cẩn thận chứng thực. Đáng tiếc, tất cả người lớn đều cho rằng loại chuyện tình cảm giữa nam nữ không thích hợp để cho một đứa bé như cô nghe, sẽ làm bẩn tâm hồn thuần khiết nhỏ bé của cô nên cho dù Mạnh Tĩnh Nghiên có hỏi thăm thế nào cũng không thu được dù chỉ một chút tin tức. Điều này đã làm cho Mạnh Tĩnh Nghiên không khỏi có chút thất vọng nho nhỏ, than thở mất một đoạn thời gian.
*tinh thần bát quái: đại khái thì chính là sự tò mò, nhiều chuyện
Chỉ là cuộc sống của cô là một sống có quỹ đạo, vẫn còn có rất nhiều cần cô làm. Mỗi lần Mạnh Tĩnh Nghiên nhìn thấy dì nhỏ tới chơi, trên mặt đều mang theo nụ cười, dáng vẻ xinh đẹp tươi tắn, thì cũng chỉ rối rắm sau một thời gian ngắn rồi cũng buông tha chuyện này. Có lần sau khi dì nhỏ đi, Mạnh Tĩnh Nghiên nghe thấy cha và mẹ nói chuyện, sau này nếu có giới thiệu bạn trai cho dì nhỏ, nhất định phải tìm được một người có nhân phẩm tốt, chứ tuyệt đối không được giới thiệu cả những loại nhân phẩm thối tha như vậy nữa. Xem ra, sau này nếu ai muốn kết hôn với dì nhỏ thì sẽ gặp phải khó khăn thật lớn, người nhà họ Mạnh nhất định sẽ xem sét thật kỹ!
Cô bé nắm tay người mẹ, trên lưng đeo cặp sách màu hồng có in hình Sailor Moon*, được mẹ dắt tay, cô bé tập tễnh đến trường.
*nhân vật hoạt hình thủy thủ mặt trăng
Không sai, chính là đến trường, mà không phải là đi nhà trẻ. Từ hôm nay trở đi, Mạnh Tĩnh Nghiên cô chính thức thăng cấp trở thành một học sinh tiểu học năm thứ nhất. Bình thường mà nói, những đứa trẻ khác khi tốt nghiệp nhà trẻ còn phải học một năm tiền ban, chỉ là Mạnh Tĩnh Nghiên thật sự là không muốn lãng phí thời gian, làm nũng với mẹ hồi lâu, lại thành công vượt qua các đề khảo sát mà mẹ Mạnh đưa ra nên cuối cùng cô cũng được đồng ý cho đến trường trước một năm.
Mẹ Mạnh cũng rất kinh ngạc, bà biết con gái mình vẫn luôn rất thông minh, chỉ là bà không nghĩ đến cô bé lại lợi hại như vậy, những đề kia mà bà ra, rất nhiều đứa bé học năm nhất tiểu học cũng không làm được, nhưng mà con gái bà lại không hề phải tính toán gì nhiều, rất nhanh đã đưa ra đáp án, hơn nữa còn chính xác toàn bộ, bà có thể không kinh ngạc được hay sao?
Không chỉ kinh ngạc mà bà cũng rất tự hào, điều này chứng minh là bà có phương pháp giáo dục tốt, nhìn con gái của bà xem, không phải đã được và giáo dục thành một tiểu thiên tài?
Bây giờ mẹ Mạnh càng lúc càng có tự tin, hơn nữa bà càng lúc càng cảm thấy từ nhỏ mình đã thích hợp để làm công việc giáo dục! Trí thông minh của những đứa trẻ ở trường mẫu giáo và các em khác không nhất định phải cao hơn, nhưng kỹ năng sống và phẩm hạnh phải là tốt nhất. Ăn cơm, mặc quần áo, đi vệ sinh,… mấy chuyện này thường phải mất đến nửa tháng thì bọn trẻ mới có thể thích ứng được, mới đầu thì cũng có khóc nháo, nhưng một thời gian dài để thích ứng với môi trường, ảnh hưởng của các trẻ em lớn tuổi hơn và cùng với sự giúp đỡ của các giáo viên khác, từng đứa trẻ đều đạt được tiến bộ lớn.
Không những thế, bà còn áp dụng đề nghị của con gái, dạy bọn nhỏ cùng nhau làm chút việc nhà đơn giản, dạy bọn chúng gấp giấy, cắt hoa, bồi dưỡng tay nghề. Mỗi ngày sẽ có một người bạn nhỏ kể chuyện xưa cho những người bạn nhỏ khác để rèn luyện tài ăn nói, năng lực biểu đạt và khai phá trí lực, đạo đức phẩm hạnh được phát triển một cách toàn diện.
Bao một thiếu bao. Mỗi một ngày, đều có thể nhìn thấy bọn nhỏ tiến bộ, nếp sông của cả vườn trẻ cùng dần dần được cải thiện. Một viện trưởng như bà tiếp xúc với bọn nhỏ một thời gian dài, cũng dường như có cảm giác trẻ ra hơn nhiều.
Thời gian qua 2 năm, sau này danh tiếng của vườn trẻ dần dần vang xa, không ít phụ huynh cũng nghe danh mà đến. Cuối cùng là thực hiện cô mới bắt đầu tạo dựng vườn trẻ mục tiêu, hi vọng chung quanh đây mỗi một vị gia trưởng cho hài tử chọn vườn trẻ thời điểm cũng sẽ đầu tiên suy tính ngày mai vườn trẻ. Cô làm được, vô cùng có cảm giác thành công.
Bảo bối, , ngươi ở đây nhi ngồi một lát, mẹ đi cho ngươi làm thủ tục nhập học, lập tức trở lại, ngươi ngoan ngoãn đừng khắp nơi chạy loạn biết không?
Mạnh Tĩnh Nghiên tức giận trắng mặt nhìn cô mẹ một cái, Mẹ ngươi liền mặc dù đi đi, ta cái gì thời điểm chạy loạn khắp nơi rồi hả ?
Suy nghĩ một chút cũng phải, nha đầu này nhưng ngoan cực kì, đừng nói có thể đem mình chăm sóc thật tốt, vườn trẻ mấy cái kia người bạn nhỏ tập thể làm yêu thời điểm, tiểu nha đầu còn có thể hiệp trợ Lão sư giúp một tay quản lý, lợi hại chưa! Chỉ là coi như đứa bé nữa hiểu chuyện, lại có cái nào làm mẹ có thể yên tâm con của mình đây?
Mẹ, ta thật sự là không có thể trực tiếp thượng năm thứ ba sao? Mặc dù thông qua lão mẹ tất cả khảo nghiệm, nhưng vô luận cô nói thế nào, mẹ đều không đồng ý cô nhảy lớp, để cho cô rất tức giận nỗi. Lấy cô trình độ, trực tiếp lên đại học cũng không có vấn đề gì, nhưng mẹ không đồng ý, thì phải không bàn gì nữa.
Nữ nhi thiên tài đi nữa, mẹ Mạnh vẫn là hy vọng cô có thể từng bước một dấu chân đi trên con đường của mình. Chỉ sợ cô khôn vặt nhiệt tình dùng hết đi học theo không kịp tụt lại phía sau, sẽ đả kích đứa bé lòng tự tin. Thà rằng không muốn người khác khích lệ cùng khen tặng, không thể làm trễ nãi nữ nhi cuộc sống lớn lên.
Nhưng cô không biết nhà cô cái này không phải người bình thường a, ở vườn trẻ đùa ba năm đứa bé, lại đem cô đưa tới hơn một năm cấp đây không phải là hành hạ cô sao?
Dùng sức cạo xuống Mạnh Tĩnh Nghiên cái mũi nhỏ, Được rồi chớ cọ xát, ngồi xong, mẹ đi làm thủ tục nhập học rồi.
Mắt thấy mẹ thái độ này rõ ràng chính là không có thương lượng, tiểu nha đầu chu mỏ, năm thứ nhất đứa bé, có thể hay không cùng những thứ kia mới vừa lên vườn trẻ đứa bé một dạng, khóc nháo phải về nhà tìm mẹ nha? Có thể hay không còn trôi nước mũi không biết lau đây? Gào khóc ngao, chẳng lẽ cô mới vừa đem ngày mai vườn trẻ tiểu đậu đinh cửa điều - dạy tốt, lại đưa lên một đống trung không trượt đậu đinh cho cô điều - dạy sao? Chẳng lẽ cô cả đời này sẽ phải đang không ngừng điều - dạy điều - dạy - nữa điều - dạy - trung độ qua sao?
Ông trời a, cả vùng đất nha, ta không nghĩ tới loại cuộc sống này nha! Nghĩ tới ta là nhiều khiêm tốn một người nha!
Đang rất buồn rầu , một khỏa tiểu pháo bắn ra đụng vào, thiếu điều đem cô đụng cá ngã lộn nhào. Tiểu nha đầu chau mày lại, vừa định oán trách đôi câu, cư nhiên phát hiện một người quen ——
Nhìn đồng nhất đầu bím tóc nhỏ, không phải Nghê Thụy Tuyết còn có thể là ai ? Nghê mẹ này thẩm mỹ quan thật là vạn năm không thay đổi, cả đầu chết bím tóc nhỏ cơ hồ thành Nghê Thụy Tuyết dấu hiệu.
Thụy Tuyết, làm sao ngươi cũng tới?
Hừ, liền cho ngươi , không cho ta tới? Tiểu nha đầu âm dương quái khí, cô là đang trách Mạnh Tĩnh Nghiên muốn nói trước đi học lại không cùng cô chào hỏi, may nhờ mẹ của cô cùng mẹ Mạnh nói chuyện trời đất thời điểm bị cô nghe được tin tức này, về nhà liền cùng mẹ khóc rống muốn cùng Mạnh Tĩnh Nghiên cùng học tiến lên, bằng không, họ đây đối với bạn tốt liền tách ra. Tên bại hoại này, uổng các cô là kéo qua ngoắc ngoắc kết nghĩa tỷ muội.
Mạnh Tĩnh Nghiên chột dạ không dám liếc về hướng Nghê Thụy
Lấy tinh thần bát quái* Mạnh Tĩnh Nghiên mà nói, nhất định cô sẽ cùng dì nhỏ cẩn thận chứng thực. Đáng tiếc, tất cả người lớn đều cho rằng loại chuyện tình cảm giữa nam nữ không thích hợp để cho một đứa bé như cô nghe, sẽ làm bẩn tâm hồn thuần khiết nhỏ bé của cô nên cho dù Mạnh Tĩnh Nghiên có hỏi thăm thế nào cũng không thu được dù chỉ một chút tin tức. Điều này đã làm cho Mạnh Tĩnh Nghiên không khỏi có chút thất vọng nho nhỏ, than thở mất một đoạn thời gian.
*tinh thần bát quái: đại khái thì chính là sự tò mò, nhiều chuyện
Chỉ là cuộc sống của cô là một sống có quỹ đạo, vẫn còn có rất nhiều cần cô làm. Mỗi lần Mạnh Tĩnh Nghiên nhìn thấy dì nhỏ tới chơi, trên mặt đều mang theo nụ cười, dáng vẻ xinh đẹp tươi tắn, thì cũng chỉ rối rắm sau một thời gian ngắn rồi cũng buông tha chuyện này. Có lần sau khi dì nhỏ đi, Mạnh Tĩnh Nghiên nghe thấy cha và mẹ nói chuyện, sau này nếu có giới thiệu bạn trai cho dì nhỏ, nhất định phải tìm được một người có nhân phẩm tốt, chứ tuyệt đối không được giới thiệu cả những loại nhân phẩm thối tha như vậy nữa. Xem ra, sau này nếu ai muốn kết hôn với dì nhỏ thì sẽ gặp phải khó khăn thật lớn, người nhà họ Mạnh nhất định sẽ xem sét thật kỹ!
Cô bé nắm tay người mẹ, trên lưng đeo cặp sách màu hồng có in hình Sailor Moon*, được mẹ dắt tay, cô bé tập tễnh đến trường.
*nhân vật hoạt hình thủy thủ mặt trăng
Không sai, chính là đến trường, mà không phải là đi nhà trẻ. Từ hôm nay trở đi, Mạnh Tĩnh Nghiên cô chính thức thăng cấp trở thành một học sinh tiểu học năm thứ nhất. Bình thường mà nói, những đứa trẻ khác khi tốt nghiệp nhà trẻ còn phải học một năm tiền ban, chỉ là Mạnh Tĩnh Nghiên thật sự là không muốn lãng phí thời gian, làm nũng với mẹ hồi lâu, lại thành công vượt qua các đề khảo sát mà mẹ Mạnh đưa ra nên cuối cùng cô cũng được đồng ý cho đến trường trước một năm.
Mẹ Mạnh cũng rất kinh ngạc, bà biết con gái mình vẫn luôn rất thông minh, chỉ là bà không nghĩ đến cô bé lại lợi hại như vậy, những đề kia mà bà ra, rất nhiều đứa bé học năm nhất tiểu học cũng không làm được, nhưng mà con gái bà lại không hề phải tính toán gì nhiều, rất nhanh đã đưa ra đáp án, hơn nữa còn chính xác toàn bộ, bà có thể không kinh ngạc được hay sao?
Không chỉ kinh ngạc mà bà cũng rất tự hào, điều này chứng minh là bà có phương pháp giáo dục tốt, nhìn con gái của bà xem, không phải đã được và giáo dục thành một tiểu thiên tài?
Bây giờ mẹ Mạnh càng lúc càng có tự tin, hơn nữa bà càng lúc càng cảm thấy từ nhỏ mình đã thích hợp để làm công việc giáo dục! Trí thông minh của những đứa trẻ ở trường mẫu giáo và các em khác không nhất định phải cao hơn, nhưng kỹ năng sống và phẩm hạnh phải là tốt nhất. Ăn cơm, mặc quần áo, đi vệ sinh,… mấy chuyện này thường phải mất đến nửa tháng thì bọn trẻ mới có thể thích ứng được, mới đầu thì cũng có khóc nháo, nhưng một thời gian dài để thích ứng với môi trường, ảnh hưởng của các trẻ em lớn tuổi hơn và cùng với sự giúp đỡ của các giáo viên khác, từng đứa trẻ đều đạt được tiến bộ lớn.
Không những thế, bà còn áp dụng đề nghị của con gái, dạy bọn nhỏ cùng nhau làm chút việc nhà đơn giản, dạy bọn chúng gấp giấy, cắt hoa, bồi dưỡng tay nghề. Mỗi ngày sẽ có một người bạn nhỏ kể chuyện xưa cho những người bạn nhỏ khác để rèn luyện tài ăn nói, năng lực biểu đạt và khai phá trí lực, đạo đức phẩm hạnh được phát triển một cách toàn diện.
Bao một thiếu bao. Mỗi một ngày, đều có thể nhìn thấy bọn nhỏ tiến bộ, nếp sông của cả vườn trẻ cùng dần dần được cải thiện. Một viện trưởng như bà tiếp xúc với bọn nhỏ một thời gian dài, cũng dường như có cảm giác trẻ ra hơn nhiều.
Thời gian qua 2 năm, sau này danh tiếng của vườn trẻ dần dần vang xa, không ít phụ huynh cũng nghe danh mà đến. Cuối cùng là thực hiện cô mới bắt đầu tạo dựng vườn trẻ mục tiêu, hi vọng chung quanh đây mỗi một vị gia trưởng cho hài tử chọn vườn trẻ thời điểm cũng sẽ đầu tiên suy tính ngày mai vườn trẻ. Cô làm được, vô cùng có cảm giác thành công.
Bảo bối, , ngươi ở đây nhi ngồi một lát, mẹ đi cho ngươi làm thủ tục nhập học, lập tức trở lại, ngươi ngoan ngoãn đừng khắp nơi chạy loạn biết không?
Mạnh Tĩnh Nghiên tức giận trắng mặt nhìn cô mẹ một cái, Mẹ ngươi liền mặc dù đi đi, ta cái gì thời điểm chạy loạn khắp nơi rồi hả ?
Suy nghĩ một chút cũng phải, nha đầu này nhưng ngoan cực kì, đừng nói có thể đem mình chăm sóc thật tốt, vườn trẻ mấy cái kia người bạn nhỏ tập thể làm yêu thời điểm, tiểu nha đầu còn có thể hiệp trợ Lão sư giúp một tay quản lý, lợi hại chưa! Chỉ là coi như đứa bé nữa hiểu chuyện, lại có cái nào làm mẹ có thể yên tâm con của mình đây?
Mẹ, ta thật sự là không có thể trực tiếp thượng năm thứ ba sao? Mặc dù thông qua lão mẹ tất cả khảo nghiệm, nhưng vô luận cô nói thế nào, mẹ đều không đồng ý cô nhảy lớp, để cho cô rất tức giận nỗi. Lấy cô trình độ, trực tiếp lên đại học cũng không có vấn đề gì, nhưng mẹ không đồng ý, thì phải không bàn gì nữa.
Nữ nhi thiên tài đi nữa, mẹ Mạnh vẫn là hy vọng cô có thể từng bước một dấu chân đi trên con đường của mình. Chỉ sợ cô khôn vặt nhiệt tình dùng hết đi học theo không kịp tụt lại phía sau, sẽ đả kích đứa bé lòng tự tin. Thà rằng không muốn người khác khích lệ cùng khen tặng, không thể làm trễ nãi nữ nhi cuộc sống lớn lên.
Nhưng cô không biết nhà cô cái này không phải người bình thường a, ở vườn trẻ đùa ba năm đứa bé, lại đem cô đưa tới hơn một năm cấp đây không phải là hành hạ cô sao?
Dùng sức cạo xuống Mạnh Tĩnh Nghiên cái mũi nhỏ, Được rồi chớ cọ xát, ngồi xong, mẹ đi làm thủ tục nhập học rồi.
Mắt thấy mẹ thái độ này rõ ràng chính là không có thương lượng, tiểu nha đầu chu mỏ, năm thứ nhất đứa bé, có thể hay không cùng những thứ kia mới vừa lên vườn trẻ đứa bé một dạng, khóc nháo phải về nhà tìm mẹ nha? Có thể hay không còn trôi nước mũi không biết lau đây? Gào khóc ngao, chẳng lẽ cô mới vừa đem ngày mai vườn trẻ tiểu đậu đinh cửa điều - dạy tốt, lại đưa lên một đống trung không trượt đậu đinh cho cô điều - dạy sao? Chẳng lẽ cô cả đời này sẽ phải đang không ngừng điều - dạy điều - dạy - nữa điều - dạy - trung độ qua sao?
Ông trời a, cả vùng đất nha, ta không nghĩ tới loại cuộc sống này nha! Nghĩ tới ta là nhiều khiêm tốn một người nha!
Đang rất buồn rầu , một khỏa tiểu pháo bắn ra đụng vào, thiếu điều đem cô đụng cá ngã lộn nhào. Tiểu nha đầu chau mày lại, vừa định oán trách đôi câu, cư nhiên phát hiện một người quen ——
Nhìn đồng nhất đầu bím tóc nhỏ, không phải Nghê Thụy Tuyết còn có thể là ai ? Nghê mẹ này thẩm mỹ quan thật là vạn năm không thay đổi, cả đầu chết bím tóc nhỏ cơ hồ thành Nghê Thụy Tuyết dấu hiệu.
Thụy Tuyết, làm sao ngươi cũng tới?
Hừ, liền cho ngươi , không cho ta tới? Tiểu nha đầu âm dương quái khí, cô là đang trách Mạnh Tĩnh Nghiên muốn nói trước đi học lại không cùng cô chào hỏi, may nhờ mẹ của cô cùng mẹ Mạnh nói chuyện trời đất thời điểm bị cô nghe được tin tức này, về nhà liền cùng mẹ khóc rống muốn cùng Mạnh Tĩnh Nghiên cùng học tiến lên, bằng không, họ đây đối với bạn tốt liền tách ra. Tên bại hoại này, uổng các cô là kéo qua ngoắc ngoắc kết nghĩa tỷ muội.
Mạnh Tĩnh Nghiên chột dạ không dám liếc về hướng Nghê Thụy
/142
|