Trời Sinh Một Đôi

Chương 106: Khó tin

/488


Tin hay không?

Chân Diệu nhìn đôi mắt hệt như đá vỏ chai(*)kia, bên trong là một màu mực sâu thăm thẳm, như đang che giấu vô số tâm tư không cho người khác nhìn thấu.

(*)đá vỏ chai:. Bệnh còn có tên khác làrối loạn ám ảnh cưỡng bức).

Chứng bệnh cưỡng chế của La thế tử lại tái phát, hắn lưỡng lự chần chừ, nhưng vẫn duỗi một ngón tay ra chọc chọc vào mặt Chân Diệu.

Chân Diệu cố gắng mở mắt, khó hiểu nhìn La Thiên Trình.

La Thiên Trình trầm mặt hỏi: “Câu nói cuối cùng của ngươi là gì?”

Chân Diệu cắn răng: “La thế tử, ngươi chọc ta tỉnh là để hỏi cái này?”

“Phải”

“Ngươi không biết là quấy rầy người khác ngủ như vậy rất thất lễ à?”

La Thiên Trình không đỏ mặt chút nào nói: “Xin lỗi, nhưng nếu không hỏi rõ thì ta không ngủ được.”

Chân Diệu tức giận nhắm mắt lại: “La thế tử, chẳng lẽ ngươi còn muốn ngủ trên giường của ta? Sáng mai để cho nha hoàn của ta cùng hầu hạ rửa mặt hả?”

La Thiên Trình trầm mặc một chút nói: “Ý ta là chờ sau khi ta trở về sẽ không ngủ được. Rốt cuộc ngươi đã nói cái gì?”

Chân Diệu. . . . . .

Ta sai rồi được không! Sao tới tận hôm nay mới phát hiện vị hôn phu lại có một ưu điểm chứ!

Nhìn ánh mắt cố chấp của La Thiên Trình, Chân Diệu thở dài: “Ta là nói là… là ta yên tâm với lời nói của ngươi.”

Dĩ nhiên nàng sẽ không ngu ngốc mà nói ra lời nói thật.

Ngộ nhỡ đối phương thẹn quá thành giận giết người diệt khẩu gì đó, thì nàng tìm ai phân xử đây!

La Thiên Trình ngớ ra, vẻ mặt càng trở nên phức tạp hơn.

“La thế tử, bây giờ ta ngủ được chưa?”

La Thiên Trình không lên tiếng. Chân Diệu coi như hắn ngầm thừa nhận, thế là nàng lại vùi đầu vào ngủ.

Mùi thơm cơ thể thoang thoảng như có như không truyền đến, là mùi thơm cánh hoa nhẹ nhàng thanh khiết.

La Thiên Trình bất động mở to mắt, cảm thấy thời gian dài đằng đẵng.

Cái loại cảm giác hưng phấn có chút khô nóng lại có phần bị đè nén, còn mang theo một chút che giấu này khiến hắn khó chịu cau mày. Sau đó lặng lẽ cách xa Chân Diệu ra một chút.

La Thiên Trình chống nửa người để tránh bị ngã, chịu đựng như thế không biết bao lâu, mãi cho đến khi vầng trăng ngoài cửa sổ bị mây xanh che đậy, lúc này hắn mới cứng ngắc đứng dậy, lại nhìn người đang ngủ say một lần cuối, khéo léo trèo qua cửa sổ ra ngoài.

Một đêm không mộng mị.

Chân Diệu tỉnh lại, Bạch Thược đã sớm chờ bên ngoài.

Cũng may nàng ở một bên chải tóc, A Loan làm ướt khăn hầu Chân Diệu rửa tay rửa mặt, cuối cùng tính ra thì cũng không mất quá nhiều thời gian.

Chân Diệu thần thanh khí sảng đến thỉnh an Lão phu nhân.

Sau đó luyện chữ theo thường lệ, ôn lại nữ công, thấy thời gian còn sớm thì dẫn A Loan và Thanh Cáp trở về Trầm Hương Uyển.

Vài ngày rồi, nàng vẫn rất nhớ con sáo nhỏ nhà nàng đấy.

Nếu không phải vì Lão phu nhân đều mang cả bụng lửa giận khi thấy những con ngỗng, con chim này thì nàng đã mang Cẩm Ngôn sang từ lâu rồi.

“Cô nương, ngài về rồi.” Tước Nhi nhìn thấy Chân Diệu, khuôn mặt ngập vẻ vui mừng.

Chân Diệu mỉm cười gật đầu: “Đi báo với Biểu cô nương một tiếng.”

Hai tỷ muội Ôn Nhã Hàm cùng ở gian phía Tây, Đại phu nhân Tưởng thị vốn phân cho hai người mỗi người hai nha đầu nhưng bị Ôn Nhã Hàm từ chối, cuối cùng vẫn phân cho mỗi người một người. Dù sao cũng không tiện để nha hoàn thiếp thân của Chân Diệu hầu hạ.

Nghe tin, Ôn Nhã Hàm đã tự mình ra đón: “Nhị biểu muội tới rồi.”

“Tam biểu tỷ.” Chân Diệu chào hỏi, khi trông thấy người cùng đi ra thì có chút kinh ngạc, “Tứ biểu ca?”

Ôn Mặc Ngôn mặc một chiếc áo trực chuyết màu vàng nhạt, thiếu niên mày kiếm mắt sáng, trên mặt nở nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời.

Gặp Chân Diệu thì có hơi ngượng ngùng nói: “Là Nhị biểu muội à, ta tới tìm biểu tỷ của muội thương lượng chuyện cửa hàng, đúng lúc Nhị biểu muội đến thì góp ý cho ta một chút đi, cô mẫu nói muội có nhiều chủ ý.”

Mấy người cùng nhau vào phòng.

“Tứ biểu ca tìm cửa hàng ở đâu? Muội cũng không hiểu rõ về phương diện này cho lắm.”

“Mấy ngày nay xem được đông và tây thành mỗi nơi hai cửa hàng, bên Tây thành giá hơi cao một chút, đặc biệt là ở bên đường Thanh Tước.” Ôn Mặc Ngôn nói ra vị trí và giá cả của mấy cửa hàng, “Ý của Hoán biểu ca là nếu mở ở đường Thanh Tước thì sẽ mở một cửa hàng bút mực cao cấp, còn một chỗ khác ở ngõ Hạnh Hoa yên tĩnh một chút thì Tam tỷ nói mở cửa hàng thêu thùa rất tốt. Về phần hai cửa hàng ở Đông thành, Hoán biểu ca nói huynh ấy cũng không hiểu rõ rốt cuộc mở cái gì bên đó mới tốt, mà trị an lại không tốt bằng Tây thành, nên đã đề nghị huynh tốt nhất vẫn nên mở ở Tây thành.”

Chân Diệu cẩn thận suy nghĩ một chút nói: “Mặc dù Đại ca nói có lý nhưng tiền thuê cửa hiệu mặt tiền đường Thanh Tước quá cao, mà càng là cửa hàng bút mực cao cấp thì mọi người càng quen mua ở cửa hàng lâu năm, bút mực cao cấp lại nặng vốn, mấy tháng đầu chắc chắn phải dùng tiền để cầm cự. Tứ biểu ca mở cửa hàng có dư dả tiền bạc không?”

Ôn Mặc Ngôn ngượng ngùng lắc đầu.

Nếu nói ra thì tiền bạc trong nhà cho hắn cũng đủ mở cửa tiệm, nhưng đó cũng là hơn nửa gia sản, sao hắn dám liều được.

“Nếu mở cửa hàng thêu, vị trí vắng vẻ một chút cũng không sao, chỉ cần sản phẩm thêu tốt là được. Nhưng phần lớn đều là nữ quyến ra vào cửa hàng thêu, Tứ biểu ca là một nam tử sợ rằng đến lúc đó không được tiện lắm.”

Nói một phen, khóe miệng Ôn Mặc Ngôn xụ xuống, giống như một con chó to bị uất ức: “Vậy Nhị biểu muội nói phải làm sao bây giờ?”

Chân Diệu nén ý cười: “Muội là người ngoài cuộc tỉnh táo, chỉ có thể phân tích một chút nhỏ nhặt thôi , còn nếu nói rốt cuộc mở cửa hàng gì tốt thì lại không có ý tưởng gì. Không bằng Tứ biểu ca tìm cơ hội đi hỏi Tổ mẫu muội một câu xem.”

“Lão phu nhân?”

“Đúng rồi. Muội nghe mẫu thân nói, năm xưa Bá phủ cũng không phải khá giả gì, nhưng may mà có Tổ mẫu dày công quản lý, đương nhiên việc quản lý này cũng không thiếu việc kinh doanh cửa hàng, nên chắc hẳn ánh mắt của Tổ mẫu ở phương diện này tốt vô cùng.”

“Vậy huynh lập tức đi thỉnh giáo Lão phu nhân một chút.” Ôn Mặc Ngôn thi lễ một cái với Chân Diệu, “Đa tạ biểu muội.”

Chân Diệu bị dọa nhảy dựng: “Tứ biểu ca làm gì vậy?”

Ôn Mặc Ngôn đã hấp tấp chạy đi.


/488

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status