Chương 7: Có bất ngờ hay không
Cô và Tống Hoài Ngang đã quen biết nhau từ lâu, vẻ ngoài của anh ta là một chàng trai tuấn tú trắng trẻo khiến người khác yêu thích, trông có vẻ tốt bụng cùng với giọng nói nhỏ nhẹ ôn nhu, chính vì thế nên cô thời niên thiếu ngây ngô khó tránh khỏi việc bị lừa.
Mà hai người họ bây giờ tuy ngoài mặt là bạn thân của nhau, nhưng thời điểm này ở kiếp trước, trái tim Tư Nguyệt đã hơi rung động trước Tống Hoài Ngang rồi, chính vì điều này mà cô hầu như có thể giúp anh ta được chuyện gì thì đều giúp đỡ.
Họ đều là diễn viên vai vừa, số tiền kiếm được thật ra cũng không coi là ít, cho dù có mấy ngày nghỉ ngơi, nhưng làm việc chăm chỉ hơn một chút thì cũng kiếm được hơn năm nghìn một tháng.
Nhưng Tống Hoài Ngang lại nói với cô rằng gia đình anh ta khó khăn cần phải trợ cấp, cho nên mỗi tháng chỉ dùng một nghìn tệ để sinh hoạt, số tiền còn lại phải gửi về nhà.
Tuy rằng Tư Nguyệt cũng phải gửi tiền về cho gia đình như Tống Hoài Ngang, nhưng cô lại được cha mẹ dạy dỗ quá ngoan hiền, vì vậy mỗi tháng đều điên cuồng nhận việc, thậm chí còn gánh vác cả phần tiền nhà kia cho anh ta, đôi khi còn tằn tiện chi tiêu hàng tháng của chính mình để mua thêm đồ ăn cho Tống Hoài Ngang, quả thật ngu ngốc đến đáng thương.
Lúc này bị Tư Nguyệt nói như vậy, sắc mặt Tống Hoài Ngang hơi không vui.
“Tư Nguyệt, có phải em coi thường anh đúng không?” Anh ta cau mày nói.
Vẻ ngoài điển trai trở nên lạnh nhạt hơn đôi chút.
Anh ta vẫn chưa biết rằng trái tim của Tư Nguyệt đã bị chính mình đánh cắp.
"Đúng vậy, tôi coi thường anh. Đúng là chó đội lốt người, ăn mặc sáng sủa, ông trời ban cho anh một gương mặt đẹp, nhưng anh lại dùng nó để đi xin ăn, thật là lãng phí vẻ ngoài của mình." Tư Nguyệt trực tiếp nói thẳng.
"Tên ăn mày" Tống Hoài Ngang nghiến răng nghiến lợi: "Ninh Tư Nguyệt, em coi anh là ăn mày hả? Em uống nhầm thuốc súng rồi à? Chúng ta là bạn bè, anh đối xử tốt với em như vậy, nhưng em lại làm tổn thương anh rất nhiều.”Đọc full liên hệ : [email protected]
"Tống Hoài Ngang anh cứ tiếp tục diễn đi, tôi và anh đều lăn lộn trong nghề này, lúc trước tôi bị mỡ heo che mắt nên để anh tùy ý chơi đùa. Nhưng sau này tốt nhất anh hãy cút xa ra một chút, nếu không tôi sợ rằng chính mình không nhịn được mà sẽ làm hỏng khuôn mặt giống gay này của anh đó.” Tư Nguyệt lạnh lùng nói.
Vẻ ngoài của Tống Hoài Ngang hơi nữ tính nên anh ta rất ghét người khác khen mình xinh đẹp.
Mà một chữ “gay” này chính là nickname mà antifan của Tống Hoài Ngang đã đặt cho anh ta ở kiếp trước.
Thật xin lỗi vì cô đã vô tình để nickname "Tên gay họ Tống" này ra ra đời trước thời gian, Tống Hoài Ngang liệu anh có cảm thấy vui mừng hay ngạc nhiên không?
Chỉ thấy cơ thể Tống Hoài Ngang trở nên cứng đờ lửa giận bừng bừng, gương mặt điển trai như muốn tan vỡ, gân xanh nổi lên, đôi con ngươi như muốn phóng ra lửa.
Tư Nguyệt đã sẵn sàng đánh nhau một trận với anh ta, dù sao thì kiếp trước cô cũng đã học được một vài chiêu thức từ chỉ đạo võ thuật, có thể thực hiện được mấy chiêu tự vệ đơn giản, nhưng lại không nghĩ tới chưa đầy mấy giây, thái độ của Tống Hoài Ngang lại đột ngột thay đổi một cách rõ rệt, anh ta cười nói: "Tư Nguyệt, em thật biết trêu đùa anh, có phải em đã liên hệ với chị Hồng nhận được vai người đàn bà đanh đá gì đó đúng không, nên mới coi anh như đối tượng để luyện tập. Chúng ta là bạn bè với nhau anh sẽ không tức giận đâu, hơn nữa anh còn báo cho em một tin tốt."
"Anh quen biết với một người có vai vế, mà người này lại có mối quan hệ với một công ty truyền thông lớn. Anh đang định dẫn em cùng đến đó phỏng vấn. Nếu như thành công chúng ta có thể ký hợp đồng với họ, đến lúc đó không cần chạy đôn chạy đáo làm diễn viên đặc biệt nữa. Hơn nữa với điều kiện ngoại hình của chúng ta, chỉ cần trau dồi một khoảng thời gian thì nhất định sẽ có thể nhận được vai diễn chính thức, chứ không giống như bây giờ, thậm chí ngay cả vai phụ cũng chẳng phải, em nghĩ sao?" Tống Hoài Ngang lại nói tiếp.
Tư Nguyệt cau mày lại.
Rất nhiều người ôm giấc mộng ngôi sao, nhưng tương tự cũng chính vì điều này mà không ít người bị kẻ khác lừa dối đến mức mất hết tất cả.
/1111
|