Nguồn: TruyenYY
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Dịch: Lạc
Biên: Tệ Bạc
Biên Bất Phụ ngồi trên giường, nhìn hai mỹ nhân một trái một phải đem khuôn mặt tiến tới dưới háng của mình, hai cái đầu lưỡi linh hoạt liên tiếp liếm láp, vì mình mà làm công việc vệ sinh dương vật. Hung khí vốn đã mềm xuống không ngờ thoáng cái lại dựng đứng, đại bổng đằng đằng sát khí ở trước mặt hai nữ tử rung lên một cái, làm cho trong nội tâm hai nữ tử vừa mới trải qua cao triều không bao lâu rung động, chỉ cảm thấy hạ thể lại bắt đầu chảy nước.
Biên Bất Phụ lại bảo Vệ Trinh Trinh nằm ngửa, sau đó gọi Vân Ngọc Chân nằm ở trên người Vệ Trinh Trinh, hai cặp ngọc nhũ đầy đặn của hai mỹ nữ liền đụng chạm, đè ép vào nhau. Hắn nhìn ngọc môn của hai nữ nhân một trên một dưới chồng lên nhau, liền đem côn thịt nhét vào chính giữa, không ngừng đút vào ma sát giữa hai khe huyệt, hai tay lúc thì phía trên lúc thì phía dưới đùa bỡn hai cỗ thân thể mềm mại mê người, làm cho hai nữ liên tục phát ra tiếng rên rỉ ư ư a a.
Không biết đâm qua hết bao lâu, Biên Bất Phụ lại có cảm giác sắp ra, liền đem côn thịt thọc mạnh vào khe huyệt của Vân Ngọc Chân, cười dâm nói: Ngọc Chân, ngươi tới lúc này thì có lẽ đã làm sẵn chuẩn bị.
Vân Ngọc Chân thấy việc đã đến nước này, không bằng mình cố gắng nịnh nọt người nam nhân này, liền dùng âm thanh quyến rũ nói: Ân, thiếp đã có chuẩn bị, lão gia ngươi cứ việc đem dương tinh bắn vào trong tiện huyệt của nô thiếp đi.
Tốt! Biên Bất Phụ đáp lại một tiếng, bỗng tăng thêm tốc độ, côn thịt mạnh mẽ đâm vào mấy chục lần, dương tinh như lửa nóng lại một lần nữa bắn ra, rót đầy khe huyệt của tiểu mỹ nhân bang chủ.
Lại đến, lại đến nữa rồi! Nô thiếp lại muốn bay... Bị dương tinh cực nóng rót vào, bị nhồi đến toàn thân run rẩy, Vân Ngọc Chân lại một lần nữa lên đỉnh, ý thức mơ hồ bay đến vùng đất cực lạc.
Sau khi nghỉ ngơi một lát cùng vệ sinh thân thể sạch sẽ, Vân Ngọc Chân liền chính thức đại diện Cự Kình Bang đầu nhập dưới trướng Biên Bất Phụ. Sức chiến đấu của Cự Kình Bang cũng bình thường, nhưng có một điểm mạnh là làm việc thu thập tin tức rất xuất sắc, Biên Bất Phụ liền nói ra một chút tin tức quan trọng, đó là một điều đặc biệt làm cho nàng chú ý: động tĩnh của Lý phiệt.
Đương nhiên, nữ nhân Vân Ngọc Chân này xảo trá như hồ ly nên cũng không thể tin tưởng được. Nhưng nàng là một người biết tiến thối, biết dựa vào kẻ mạnh. Chỉ cần không đi can thiệp lợi ích căn bản của nàng ấy, lại không có gặp được lợi ích càng lớn hấp dẫn ở trước mặt, nàng chắc là sẽ không phản bội.
Về phần chơi nàng nãy giờ, nàng ấy đã sớm không phải là tiểu cô nương tự nhiên sẽ không để trong lòng, huống chi nàng nhiều lần xuất hiện cao trào khi bị mình chơi, thật sự là không biết ai mới là người chịu thiệt.
Mấy ngày sau.
Biên Bất Phụ nhìn hai thiếu niên ở trước mắt, hai người bọn hắn cũng đã lớn đến mười sáu tuổi, cảm giác toàn thân hai người trưởng thành rất nhiều.
Khấu Trọng lớn lên thì lưng hùm vai gấu, con mắt sáng ngời, khuôn mặt kiên nghị, lúc đi lại luôn phát ra một cỗ ngạo khí, toàn thân tràn ngập sự quyết đoán.
Từ Tử Lăng lớn lên thì thân thể thon dài, khuôn mặt thanh tú, phong lưu tuấn dật, có một loại khí chất u nhã khi đứng một mình, làm cho người ta sinh hảo cảm.
Không hổ là hai nhân vật chính nắm giữ đại thế của cả thiên hạ trong Đại Đường Song Long, trong nội tâm Biên Bất Phụ cười lạnh, lại không thể đợi đến lúc Tiềm Long xuất uyên thì phải chết non rồi.
Bây giờ, Sát Tâm của Biên Bất Phụ nổi lên, nguyên nhân là mấy ngày trước hắn phát hiện Từ Tử Lăng đang nghiên cứu một bộ kinh Phật, thời điểm mình giả bộ như vô ý hỏi dò, Từ Tử Lăng lại trả lời là bộ sách này rất có đạo lý.
Có đạo lý? Có cmn đạo lý!
Ta vất vả khổ cực dạy võ công cho ngươi, truyền giáo lý cho ngươi, còn không chỉ một lần mang ngươi đi xem qua chuyện không sinh con của bọn ngốc tặc Phật Môn là như thế nào, lừa bịp bóc lột tiền hương hỏa của dân chúng bình thường, bây giờ ngươi lại nói với ta là kinh Phật có đạo lý!
Ngươi được ta nuôi dưỡng lại trở thành Bạch Nhãn Lang tự đi tìm đường chết!
Nghĩ đến biểu hiện của Từ Tử Lăng trong nguyên tác, vốn là sau khi Tống Khuyết rời núi thì Khấu Trọng làm đại biểu cho một thế lực lớn ở phương Nam, nếu như lúc này Từ Tử Lăng có thể cùng Khấu Trọng đồng tâm hiệp lực kề vai chiến đấu, mượn danh nghĩa Tống Khuyết hợp lực tiêu diệt hai cha con Độc Tôn Bảo và Giải Huy, lại cưỡng chế di dời hòa thượng và ni cô của Phật Giáo, cái xu thế Nam thống Bắc căn bản là không thể ngăn cản, tệ nhất cũng là nam bắc phân tách.
Đợi đến lúc xảy ra nội đấu giữa tam huynh đệ Lý phiệt ở phương Bắc, Đột Quyết xâm lược liền có thể ngồi ngư ông đắc lợi, nhân cơ hội dẫn binh hướng Bắc là thành tựu sự nghiệp Đế Vương vĩ đại!
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Dịch: Lạc
Biên: Tệ Bạc
Biên Bất Phụ ngồi trên giường, nhìn hai mỹ nhân một trái một phải đem khuôn mặt tiến tới dưới háng của mình, hai cái đầu lưỡi linh hoạt liên tiếp liếm láp, vì mình mà làm công việc vệ sinh dương vật. Hung khí vốn đã mềm xuống không ngờ thoáng cái lại dựng đứng, đại bổng đằng đằng sát khí ở trước mặt hai nữ tử rung lên một cái, làm cho trong nội tâm hai nữ tử vừa mới trải qua cao triều không bao lâu rung động, chỉ cảm thấy hạ thể lại bắt đầu chảy nước.
Biên Bất Phụ lại bảo Vệ Trinh Trinh nằm ngửa, sau đó gọi Vân Ngọc Chân nằm ở trên người Vệ Trinh Trinh, hai cặp ngọc nhũ đầy đặn của hai mỹ nữ liền đụng chạm, đè ép vào nhau. Hắn nhìn ngọc môn của hai nữ nhân một trên một dưới chồng lên nhau, liền đem côn thịt nhét vào chính giữa, không ngừng đút vào ma sát giữa hai khe huyệt, hai tay lúc thì phía trên lúc thì phía dưới đùa bỡn hai cỗ thân thể mềm mại mê người, làm cho hai nữ liên tục phát ra tiếng rên rỉ ư ư a a.
Không biết đâm qua hết bao lâu, Biên Bất Phụ lại có cảm giác sắp ra, liền đem côn thịt thọc mạnh vào khe huyệt của Vân Ngọc Chân, cười dâm nói: Ngọc Chân, ngươi tới lúc này thì có lẽ đã làm sẵn chuẩn bị.
Vân Ngọc Chân thấy việc đã đến nước này, không bằng mình cố gắng nịnh nọt người nam nhân này, liền dùng âm thanh quyến rũ nói: Ân, thiếp đã có chuẩn bị, lão gia ngươi cứ việc đem dương tinh bắn vào trong tiện huyệt của nô thiếp đi.
Tốt! Biên Bất Phụ đáp lại một tiếng, bỗng tăng thêm tốc độ, côn thịt mạnh mẽ đâm vào mấy chục lần, dương tinh như lửa nóng lại một lần nữa bắn ra, rót đầy khe huyệt của tiểu mỹ nhân bang chủ.
Lại đến, lại đến nữa rồi! Nô thiếp lại muốn bay... Bị dương tinh cực nóng rót vào, bị nhồi đến toàn thân run rẩy, Vân Ngọc Chân lại một lần nữa lên đỉnh, ý thức mơ hồ bay đến vùng đất cực lạc.
Sau khi nghỉ ngơi một lát cùng vệ sinh thân thể sạch sẽ, Vân Ngọc Chân liền chính thức đại diện Cự Kình Bang đầu nhập dưới trướng Biên Bất Phụ. Sức chiến đấu của Cự Kình Bang cũng bình thường, nhưng có một điểm mạnh là làm việc thu thập tin tức rất xuất sắc, Biên Bất Phụ liền nói ra một chút tin tức quan trọng, đó là một điều đặc biệt làm cho nàng chú ý: động tĩnh của Lý phiệt.
Đương nhiên, nữ nhân Vân Ngọc Chân này xảo trá như hồ ly nên cũng không thể tin tưởng được. Nhưng nàng là một người biết tiến thối, biết dựa vào kẻ mạnh. Chỉ cần không đi can thiệp lợi ích căn bản của nàng ấy, lại không có gặp được lợi ích càng lớn hấp dẫn ở trước mặt, nàng chắc là sẽ không phản bội.
Về phần chơi nàng nãy giờ, nàng ấy đã sớm không phải là tiểu cô nương tự nhiên sẽ không để trong lòng, huống chi nàng nhiều lần xuất hiện cao trào khi bị mình chơi, thật sự là không biết ai mới là người chịu thiệt.
Mấy ngày sau.
Biên Bất Phụ nhìn hai thiếu niên ở trước mắt, hai người bọn hắn cũng đã lớn đến mười sáu tuổi, cảm giác toàn thân hai người trưởng thành rất nhiều.
Khấu Trọng lớn lên thì lưng hùm vai gấu, con mắt sáng ngời, khuôn mặt kiên nghị, lúc đi lại luôn phát ra một cỗ ngạo khí, toàn thân tràn ngập sự quyết đoán.
Từ Tử Lăng lớn lên thì thân thể thon dài, khuôn mặt thanh tú, phong lưu tuấn dật, có một loại khí chất u nhã khi đứng một mình, làm cho người ta sinh hảo cảm.
Không hổ là hai nhân vật chính nắm giữ đại thế của cả thiên hạ trong Đại Đường Song Long, trong nội tâm Biên Bất Phụ cười lạnh, lại không thể đợi đến lúc Tiềm Long xuất uyên thì phải chết non rồi.
Bây giờ, Sát Tâm của Biên Bất Phụ nổi lên, nguyên nhân là mấy ngày trước hắn phát hiện Từ Tử Lăng đang nghiên cứu một bộ kinh Phật, thời điểm mình giả bộ như vô ý hỏi dò, Từ Tử Lăng lại trả lời là bộ sách này rất có đạo lý.
Có đạo lý? Có cmn đạo lý!
Ta vất vả khổ cực dạy võ công cho ngươi, truyền giáo lý cho ngươi, còn không chỉ một lần mang ngươi đi xem qua chuyện không sinh con của bọn ngốc tặc Phật Môn là như thế nào, lừa bịp bóc lột tiền hương hỏa của dân chúng bình thường, bây giờ ngươi lại nói với ta là kinh Phật có đạo lý!
Ngươi được ta nuôi dưỡng lại trở thành Bạch Nhãn Lang tự đi tìm đường chết!
Nghĩ đến biểu hiện của Từ Tử Lăng trong nguyên tác, vốn là sau khi Tống Khuyết rời núi thì Khấu Trọng làm đại biểu cho một thế lực lớn ở phương Nam, nếu như lúc này Từ Tử Lăng có thể cùng Khấu Trọng đồng tâm hiệp lực kề vai chiến đấu, mượn danh nghĩa Tống Khuyết hợp lực tiêu diệt hai cha con Độc Tôn Bảo và Giải Huy, lại cưỡng chế di dời hòa thượng và ni cô của Phật Giáo, cái xu thế Nam thống Bắc căn bản là không thể ngăn cản, tệ nhất cũng là nam bắc phân tách.
Đợi đến lúc xảy ra nội đấu giữa tam huynh đệ Lý phiệt ở phương Bắc, Đột Quyết xâm lược liền có thể ngồi ngư ông đắc lợi, nhân cơ hội dẫn binh hướng Bắc là thành tựu sự nghiệp Đế Vương vĩ đại!
/29
|