Lục Ninh thấy rõ biểu tình trên mặt Lục Viễn, tâm tình ngược lại có chút phức tạp. Bộ dạng của Lục Ninh đời trước kỳ thật cũng không kém, tuy không dễ nhìn đến cấp bậc yêu nghiệt như hiện tại, nhưng cũng là mi thanh mục tú, hơn nữa vóc dáng cao gầy, chỉ là rất gầy, nếu ngoại hình xấu, biên kịch viên truyền hình kia cũng sẽ không nghĩ đến việc mời y đi đóng phim truyền hình.
Trong phim truyền hình, nhân vật phản diện bộ dạng cùng hung cực ác không phải không có, chỉ là như vậy khó tránh khỏi đường diễn không rộng, Lục Ninh sau này có thể có thành tựu như vậy, cùng diện mạo kỳ thật rất có tính lừa gạt của y cũng có chút quan hệ.
Thời gian Bắc phiêu, chính y đều thấy tuyệt vọng với tiền đồ của mình, cho dù là thời điểm phóng túng nhất, y cũng chưa từng phóng túng trên phương diện cảm tình.
Tại phương diện này Lục Ninh có bệnh sạch sẽ, tuổi thơ của y kỳ thật không phải rất hạnh phúc, cha mẹ không quá năm mươi đã mất, dùng một câu nói sau này lưu hành ở internet mà nói, đều là chính mình làm.
Anh cả lớn hơn y quá nhiều, có lẽ tốt hơn một chút, từ lúc Lục Ninh bắt đầu hiểu chuyện, nhìn đến đều là cha sống mơ mơ màng màng, mẹ khóc sướt mướt, năm đó, vì một lần ngoài ý muốn, bọn họ có anh cả nên cho nên sâu trong nội tâm Lục Ninh là có bóng ma với tình yêu.
Sau này y thành thầy Lục, coi như là diễn viên phụ chuyên nghiệp, trong cái giới kỳ quái kia, còn rất nhiều cô gái trẻ thậm chí thiếu niên mới vào giới lấy lòng y, phần lớn bọn họ đều có diện mạo mỹ lệ, tươi mới trẻ trung, bị bề ngoài hoa lệ của giới này che mờ ánh mắt.
Lục Ninh lại chưa bao giờ nhận, không phải bởi vì có bao nhiêu giữ mình trong sạch, mà vì y có bệnh sạch sẽ, y chướng mắt những bạn lữ chỉ có bề ngoài ngây thơ mỹ lệ này.
Đúng vậy, y chưa bao giờ nghĩ tới muốn tìm tình nhân, y chỉ là muốn tìm một bạn lữ.
Cố tình trong giới này, yêu cầu được xem là đơn giản nhất với người bình thường này, biến thành yêu cầu khó nhất, cho nên đến cái tuổi kia, y như cũ độc thân.
Lục Ninh kỳ thật không hiểu chuyện yêu đương lắm, nhưng y diễn qua quá nhiều lần, cố chấp, thầm mến, lợi dụng, lừa gạt, vì yêu sinh hận, tình yêu của nhân vật phản diện hầu như đều không quá bình thường, lại cũng từng có vài lần si tình, ấm áp, ngọt ngào, hình thức biểu hiện tình yêu chẳng qua chỉ có vài loại như vậy, mà loại của Lục Viễn này, đại khái có thể xưng là –
Mối tình đầu?
Tâm tình Lục Ninh hơi phức tạp, mà ngày nghỉ dự định vốn còn sáu ngày, nhưng sáng sớm hôm sau, khi hai người khiêng camera cùng ra ngoài với bọn họ, y lập tức liền dứt bỏ cảm xúc này, chỉ còn lại cảm giác một hơi nghẹn trong ngực.
Lục Viễn càng là trực tiếp phẫn nộ nhìn Chung Du Bạch: “Không phải nói cho chúng tôi bảy ngày nghỉ sao?!”
Chung Du Bạch đang sửa sang văn bản trong tay, ngẩng đầu lên, mặt không thay đổi nói: “Là bảy ngày a, hai người coi bọn họ không tồn tại là được rồi, yên tâm, hậu kỳ tôi sẽ cắt nối biên tập thành video ảnh, a Viễn, xin lỗi, đây là thời gian cho hai người nghỉ ngơi hồi phục, không phải thời gian cho cậu nói chuyện yêu đương.”
Lục Ninh: “……”
Y mẹ nó tin tưởng con thỏ người đại diện tim đen này tuyệt đối là đầu đất!
“Đúng rồi, hai nhóc con kia đâu?” Còn có thời gian quan tâm hai đứa trẻ nhặt được một chút, Lục Ninh cảm thấy mình thật sự là người thiện lương, dù sao cũng có người đi cùng, y cũng chẳng sốt ruột đi ra ngoài.
Chung Du Bạch chậm rãi nói: “Đưa về nước, tạm thời giao cho Cố Di nuôi.”
“Giao cho chị ấy?” Mắt Lục Viễn trừng lớn, “Hai đứa trẻ đó là hỗn huyết của người sói và quỷ hút máu!”
“Tôi biết, không thì đâu, cậu nuôi?” Chung Du Bạch không kiên nhẫn nói, “Tạm thời nhờ cô ấy nuôi mà thôi, bọn họ nhìn tuổi còn nhỏ, nhưng giống như cậu trước đây, sinh ra đã có khả năng nói chuyện cùng với năng lực tự hỏi rõ ràng, khả năng đóng giả trẻ con cũng là loại một, trong nước nhiều người chính đạo nhìn chằm chằm như thế, không có đâu an toàn bằng đặt bên cạnh cổ, chẳng lẽ hai người muốn giao bọn nó cho Di đại tỷ?”
…… Kết cục sau khi giao cho Di Thu Ý …… trẻ con xã hội đen nuôi lớn cái gì, ngẫm lại liền không quá mỹ hảo.
Vì thế, Lục Ninh tiếp nhận phương pháp này, “Về phần thân phận thì sao?”
“Cháu hai người.” Chung Du Bạch nói thẳng, sau đó nhìn nhìn đồng hồ, “Sắp 9 giờ, hai cậu có thể đi ra ngoài, chơi vui vẻ.” Tay trực tiếp đưa một tấm ảnh Lục Ninh cánh đen không quá rõ ràng vào bài post trong blog.
…… Phía sau đi theo hai camera, chơi vui vẻ em gái ngươi!
Thời gian sáu ngày, bọn họ dạo một vòng nước Anh, hảo hảo “hưởng thụ” phong tình Anh quốc một lượt, nếu không có camera theo đằng sau lưng mà nói lại càng tốt.
Đến ngày Quốc tế thiếu nhi, bọn họ đúng giờ trở về nước.
Sân bay Thượng Hải sôi trào trong đám đông, bọn họ vừa ra sân bay chính là một trận tiếng thét chói tai gần như muốn đâm rách màng tai.
Cho dù là Chung Du Bạch trước đó thả ra tin tức, cũng chưa nghĩ đến sẽ có nhiều người đến đây như vậy.
Hai tháng này Lục Ninh Lục Viễn đối ngoại nói là đi London “bế quan tu luyện” chuẩn bị album mới, cố tình trong hai tháng này, [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] được hoan nghênh rộng rãi, lúc bắt đầu mới chỉ có hai ba đài truyền hình nội địa mua, sau này rating thẳng tắp bay lên, khiến cho các đài truyền hình lớn đều mua quyền phát sóng, phong trào hoàng tử liên tục đến giờ còn chưa rút đi, có thể thấy trong nghỉ hè còn có thể nổi mạnh một trận.
Mà [Hắc Sa] đã được công chiếu vào ngày 12 tháng 5, vì độ hot của hai người mới Lục Ninh Lục Viễn gần đây nên diễn xuất trong phim rất được chú ý, kỳ thật đoàn làm phim [Hắc Sa] có mời Lục Ninh cùng Lục Viễn trở về tham gia lễ công chiếu lần đầu, tuy bọn họ là diễn viên phụ, nhưng gần đây đang rất nổi tiếng, chỉ là khi đó giới Tu chân đại lục còn đang làm ầm ĩ, cho nên bị Chung Du Bạch đẩy đi.
Hai nhân vật a Hạ cùng a Thu trong [Hắc Sa] cho dù là diễn viên phụ, nhưng quang mang không hề bị diễn xuất của vài vị ảnh đế che dấu, ngược lại lấy ngoại hình ngây ngô tuấn mỹ của bọn họ, vừa không ngây ngô lại diễn xuất cực kỳ đúng chỗ giành được rất nhiều yêu thích từ các fan điện ảnh, trong bộ phim này, nhân vật nam phái diễn xuất thật không ít, rất nhiều diễn viên phụ đều là diễn viên gạo cội thường xuyên đóng phim điện ảnh, diễn xuất tự nhiên không cần phải nói, mà những diễn viên này, phần lớn đều đã có tuổi, Lục Ninh cùng Lục Viễn trong bộ phim này là trẻ tuổi nhất, lấy trình độ cảnh đẹp ý vui đến xem, tuyệt đối là xếp hạng trước nhất.
Kết cục bi kịch thường thường thường càng khiến người khắc sâu ấn tượng hơn là kết cục hài kịch, bi kịch của a Hạ cùng a Thu chính là như thế, tuổi thơ của bọn họ bi thảm, được Chấn Đông một tay nuôi lớn, Chấn Đông trong cảm nhận của bọn họ không chỉ giống với “phụ thân”, mà còn là toàn bộ ý nghĩa sinh mệnh, vì hắn mà chết, muôn lần chết không hối hận.
Nhân vật của Tôn Lập Ngôn đại biểu cho đấu tranh giữa đạo nghĩa và lương tâm, vậy bọn họ chính là thuần thuần túy túy trung thành.
Trong rạp chiếu phim mỗi khi chiếu tới hình ảnh a Hạ cùng a Thu chết thảm đều có thể nghe được tiếng khóc nức nở, một màn này Lục Ninh Lục Viễn diễn quả thực thích hợp, cũng không quá mức bi thương, chỉ là thản nhiên không cam tâm, cùng tĩnh lặng lúc nhắm mắt.
Một kiếp sống của bọn họ không có bao nhiêu vui vẻ, cho nên lúc chết cũng chẳng có bao nhiêu lưu luyến.
Hai anh em này chính là như vậy, khiến trái tim của người xem đều co lại.
[Hắc Sa] là một bộ phim lớn, sau khi công chiếu có không ít người viết bình luận cho bộ phim này, trong đó chuyên viết cho nhân vật a Hạ cùng a Thu cũng không ít, không thể không nói, làm tác phẩm điện ảnh đầu tiên của bọn họ, vẫn là tương đối thành công.
Trong khi tuyên truyền, bất luận diễn viên trong phim hay đạo diễn, đều khen ngợi diễn xuất của Lục Ninh cùng Lục Viễn, nhất là Tôn Lập Ngôn, quả thực sắp khen bọn họ đến mọc được ra hoa, lúc Lục Ninh nhìn đến tiết mục kia, thật sâu cảm thấy có chút vi diệu, kia cái gì, nhìn ra người này còn chưa có chết tâm?
Xem ra một lần giáo huấn còn chưa đủ, nghĩ đến vị này trong tương lai, Lục Ninh bỗng nhiên liền vui vẻ.
Vừa về nước hai người liền tách ra, Lục Viễn đi đoàn làm phim [Khang bình thịnh thế], Lục Ninh cũng phải đến đoàn làm phim [Hoa đào tháng sáu] báo danh, đối với hai đoàn làm phim này mà nói, Lục Ninh cùng Lục Viễn bùng nổ nổi tiếng quả thật là niềm vui bất ngờ, [Khang bình thịnh thế] hoàn hảo, đội hình diễn viên vốn đã mạnh mẽ, [Hoa đào tháng sáu] lại không đại khí được như vậy, nhân vật nữ chính Thẩm Chước Hoa là do tiểu hoa đán Lam Dĩnh coi như nổi bật trong hai năm nay ở đại lục thủ vai, đáng tiếc mấy ngày trước cô tuôn ra scandal với một ca sĩ, khiến cho nhân khí có chút xuống dốc, nam chính ngược lại là tiểu sinh đang nổi Bạch Bân Bân, nguyên tác [Hoa đào tháng sáu] tuy rằng rất có danh tiếng, lần này đầu tư cũng coi như lớn, nhưng rốt cuộc các loại thành viên tổ chức đều không thể sánh bằng tác phẩm lớn như [Khang bình thịnh thế], những lúc như thế này, diễn viên càng nổi tiếng, đối với bọn họ mà nói là càng có lợi.
Đối với nhân vật Du Tần Xuyên này, Lục Ninh diễn là không có bao nhiêu áp lực, thậm chí còn không khó như nhân vật y diễn đời trước, tuy rằng vai diễn không tính nhẹ, nhưng đời trước lúc y nhận bộ phim này y vẫn chỉ là một người mới mới diễn qua một bộ phim truyền hình, từng cực kỳ cẩn trọng với bộ phim này, kịch bản cũng đọc đến thuộc nằm lòng, nắm giữ toàn bộ cốt truyện cực kỳ rõ ràng, cho dù là hiện tại đã qua nhiều năm như vậy, đối với tình tiết trong bộ phim truyền hình này, y vẫn có ấn tượng rất sâu.
Cho nên, khi y quay bộ phim này liền đặc biệt thoải mái.
Bộ phim này là về thời kì dân quốc, quần áo của nam chính cơ bản đều là kiểu áo Tôn Trung Sơn hoặc là áo sơmi tây trang, áo khoác vải nỉ vân vân, nhân vật Du Tần Xuyên này, đại biểu cho phái bảo thủ, cứ việc hắn cơ trí sớm tuệ, tâm cơ thâm trầm, lại lớn lên trong Tô châu du viên ở Giang Nam, hắn rất trọng quy củ, rõ ràng rất tuổi trẻ, lại không ăn diện như người trẻ tuổi cùng lứa, ngược lại cả bộ phim gần như đều mặc trường bào kiểu Trung, chỉ có hai màn diễn cần tây trang, trường bào của hắn cũng không phải chỉ một hình thức, chất liệu đều dùng hàng cao cấp, thủ công tinh tế, thêu tinh nhã, chỉ là kiểu tóc lúc ấy lại là tóc ngắn của phương Tây.
Vì không để nhân vật Du Tần Xuyên này có vẻ quá mức già, trường bào chuẩn bị cho y hầu như đều có màu sắc nhạt, mặc trên người Lục Ninh cực kỳ dễ nhìn, cảnh đầu tiên y cầm một quyển sách ngồi dưới khung cửa sổ chậm rãi đọc, trên người mặc bộ trường bào thuần trắng, thêu bạch cúc tinh tế thanh nhã, chỉ nhị hoa có một chút vàng nhạt, khí chất lắng đọng lại, hoàn toàn có thể xưng là phiên phiên quân tử, ôn nhuận như ngọc.
Đương nhiên, đây cũng là điểm mâu thuẫn trên người Du Tần Xuyên, bề ngoài của hắn chính là một vị quân tử như ngọc, bên trong lại là trừng mắt tất báo thủ đoạn cay nghiệt, nhân vật như vậy, tự nhiên chỉ có thể làm nam thứ.
Nữ chính Lam Dĩnh cùng nam chính Bạch Bân Bân trước kia đã từng hợp tác, lúc này hai người ngồi bên cạnh chờ đến cảnh quay của mình, nhìn đến Lục Ninh dạng này, Lam Dĩnh nói đùa: “Ai nha, xem Du đại thiếu người ta có bao nhiêu đẹp trai, tôi mà là Thẩm Chước Hoa, mới sẽ không chọn thư sinh nghèo như anh này đâu, tuyệt đối phải chọn Du đại thiếu cao phú soái đây a!“
Nam chính Thiệu Lập Tân do Bạch Bân Bân diễn thật ra cũng không thể coi là thư sinh nghèo, hắn xuất từ dòng dõi thư hương, tổ tiên đã từng có vài vị Trạng nguyên, hắn đọc sách vừa tốt, làm người cũng tốt, chỉ là gia đạo sa sút, sau này dưới sự giúp đỡ của Thẩm mới có thể du học nước ngoài, nhưng cũng không xứng đôi với đại tiểu thư gia đình giàu có như Thẩm Chước Hoa.
Du gia cùng Thẩm gia vốn là thông gia tốt, lại là thương gia giàu có nhất trong thành, cho nên Du Tần Xuyên cùng Thẩm Chước Hoa đã định thân từ nhỏ, bọn họ mới chân chính là môn đăng hộ đối.
Bạch Bân Bân lại cười xấu xa, “Vậy sao? Vậy Du đại thiếu cùng Tạ Trác Cẩm cô chọn ai?”
Lam Dĩnh trừng mắt nhìn hắn một cái, nhưng không có bao nhiêu ý xấu hổ, ngược lại trợn trắng mắt nói, “Nói chuyện yêu đương mà thôi, công ty tôi cũng không quản, chỉ có vài phóng viên kia nhất quyết không tha, chúng tôi căn bản không muốn tiết lộ.”
Nói đến Tạ Trác Cẩm, danh khí còn không lớn bằng Lam Dĩnh, chẳng qua là ca sĩ loại hai loại ba mà thôi, cho nên Lam Dĩnh cùng hắn lộ scandal chẳng những không có nổi tiếng hơn mà nhân khí còn bị ảnh hưởng đôi chút, ngược lại là Tạ Trác Cẩm được lợi.
Bạch Bân Bân cùng Lam Dĩnh còn chưa quen thuộc đến mức đó, bằng không nhất định sẽ nhắc nhở cô để ý một chút, chỉ là Lam Dĩnh năm nay mới hai mươi mốt tuổi, chung quy tuổi trẻ, Tạ Trác Cẩm lớn hơn cô chín tuổi, đã ba mươi, lăn lộn trong giới ca hát lại vẫn không lạnh không nóng, có thể thấy năng lực hữu hạn, muốn hắn nói, nửa điểm cũng không xem trọng đoạn cảm tình này giữa Lam Dĩnh và Tạ Trác Cẩm.
Nhưng đi trong giới giải trí chính là có chuyện như vậy, ngã một lần, cho nên Bạch Bân Bân thực biết có chừng có mực, cũng không tiếp tục đề tài này.
Vốn công ty hai người đã thương nghị tốt, muốn phát scandal lâu ngày sinh tình cho cả hai, cố tình chuyện của Lam Dĩnh bị lộ, khiến chiêu tuyên truyền này tuyệt đối không thể thực hiện được, cũng may gần đây độ đề tài của Lục Ninh cực kỳ cao, bên đầu tư mới đồng ý tiếp tục cấp phí ổn thỏa như lúc trước đàm phán.
Nói thật, trong lòng Lam Dĩnh cùng Bạch Bân Bân cũng không phải không hâm mộ, trong giới này, nếu không có tư lịch, vậy nhất định phải có nhân khí, bằng không lấy cái gì mà sống đây?
Bọn họ vừa vặn thuộc về loại tư lịch nửa vời, gia nhập vòng giải trí này cũng có vài năm, có chút danh khí, có thể đảm đương nhân vật chính, nhưng muốn nói có bao nhiêu địa vị thực sự thì lại chẳng tới đâu, nếu nói nhân khí, còn so ra kém ngôi sao mới như Lục Ninh, dù sao đều là người trẻ tuổi, trong đầu có chút khó chịu cũng là bình thường.
Cố tình vào thời điểm này, bên ngoài truyền đến một trận ồn ào, bọn họ nghi hoặc nhìn về phía sau trường quay, lại nhịn không được xoa xoa ánh mắt, sau đó nhất thời hoảng sợ đứng lên.
Đó là một người phụ nữ vô luận ở nơi nào cũng không thể khiến người bỏ qua, nói xinh đẹp, có lẽ cô không phải xinh đẹp nhất, nhưng lại có loại mị lực nói không nên lời, khiến cho cô có cảm giác khác hoàn toàn với người bên cạnh, tuyệt sẽ không lu mời trước mỹ lệ của mọi người, cả người giống như đều đang phát sáng.
Cô là Thời Thúy Trân, ảnh hậu Cannes, ảnh hậu Kim Giáng, quảng cáo đều tiếp hàng hiệu quốc tế, là người phát ngôn cho những loại đồ trang điểm mà ngay cả ngôi sao như Lam Dĩnh mua cũng đều có chút đau lòng.
Khi Lục Ninh nhìn thấy cô, cũng là ngẩn ra, ngược lại không thất thố giống Lam Dĩnh cùng Bạch Bân Bân, chỉ là nghi hoặc, Thời Thúy Trân đến nơi này làm cái gì?
Lập tức lại nghĩ đến, đời này y chỉ gặp qua Thời Thúy Chân trên bảng quảng cáo, nửa phần giao tình cũng chưa nói tới, khụ, hẳn là không phải đến tìm y đâu.
Nào biết, Thời Thúy Trân cứ như vậy đi thẳng tới chỗ Lục Ninh……
“Lance, em về nước vì sao không cho chị biết?” Đôi mắt xinh đẹp của Thời Thúy Trân nhìn thẳng Lục Ninh.
…… Lục Ninh cảm giác, cô là hồ ly tinh cái gì, vẫn là có căn cứ, hắyn từng hợp tác với cô một lần, lại rất ít có cơ hội đối diện với cô như vậy, lúc này y mới phát hiện, mấy nam diễn viên đối diễn với cô kia, quả nhiên mạnh mẽ… Không đúng! Y nhớ rõ vài năm sau, Thời Thúy Trân không có mị lực phóng ra ngoài trí mạng như vậy, có lẽ là bởi vì thực lực của cô hiện giờ không mạnh như vài năm sau, cho nên còn chưa thể hoàn toàn thu liễm loại khí tức này?
Không thể không nói, sức tưởng tượng của Lục Ninh ngẫu nhiên vẫn thực chính xác, thân là hồ ly tinh, kỹ năng mị hoặc này là trời sinh, bây giờ cô còn chưa thể thu liễm hoàn toàn một trăm phần trăm, tu vi của cô không thấp, vừa vặn đứng trước cánh cửa kia, hai ba năm sau khi Lục Ninh gặp được cô, cô đã vượt qua được cánh cửa đó .
Nhưng mà, cô đang gọi ai?!
Lục Ninh có thể xác định, y không biết một người tên là “Lance”, mà nhìn cách Thời Thúy Trân gọi, y cảm giác cô đang gọi y!
…… Thời ảnh hậu, cô nhận sai người sao?
“Xin hỏi, tôi có thể nói chuyện với em ấy trong chốc lát sao?” Đôi mắt cực kỳ xinh đẹp của Thời Thúy Trân nhìn về đạo diễn đứng bên cạnh.
Đạo diễn sửng sốt trong chốc lát mới nhảy dựng lên trả lời, “À à, đương nhiên có thể, Lục Ninh cậu đi đi!”
Tình hình này quả thực khiến hắn mừng rỡ như điên a!
Tư liệu tuyên truyền có bao nhiêu tốt a!
Đây là Thời, Thúy, Trân a!
Lục Ninh chẳng hiểu cái gì theo Thời Thúy Trân vào phòng nghỉ, mà lúc này, Chung Du Bạch vừa nhấc đầu, trực tiếp nhăn mi, “Cô tới làm cái gì?”
…… Thật sự là nửa điểm không khách khí……
Thời Thúy Trân ưu nhã ngồi xuống, mỉm cười, “Nếu không gọi được anh, tôi chỉ có thể tự mình đến đây.”
Lục Ninh: “…”
Thì ra như vậy, y mẹ nó thì ra chỉ là cái cớ mà thôi, chính chủ người ta muốn tìm ở trong này đâu!
Mặt khác, con thỏ người đại diện tiên sinh, ngài giao hữu có bao nhiêu rộng vậy?!
“Anh cũng biết, hợp đồng của tôi cũng sắp đến kì.” Thời Thúy Trân nhẹ nhàng nói.
Lục Ninh lại thật giống như bị sét đánh trúng…… Cô nói như vậy là ý gì, mình không nghe lầm đi?
“Công ty nhỏ này của anh vốn không ở trong phạm vi suy xét của tôi, hai vật phẩm ở hội đấu giá London bên kia, là bút tích của anh đúng không?”
Chung Du Bạch nâng mi, “Đúng thì sao?”
“Như vậy tôi liền không cần lo lắng cái gì.” Giọng điệu cùng thanh âm khi nói chuyện của Thời Thúy Trân kỳ thực so với diện mạo của cô lại càng đẹp.
“Chuyện này không phải một mình tôi có thể quyết định ……” Chung Du Bạch lạnh lùng nói, không biết vì cái gì, Lục Ninh có cảm giác trong thái độ của hắn với Thời Thúy Trân có không quá thích, thế nhưng xuất phát từ ích lợi, đại bài như Thời Thúy Trân gia nhập một công ty giải trí mới khởi bước như bọn họ, kia căn bản chính là thiên phương dạ đàm có được không!
D.A hiện tại thuộc về ba người, Chung Du Bạch, Lục Ninh, Lục Viễn, hắn nói không phải một mình hắn có thể quyết định cũng là lời thật, tuy rằng Lục Ninh ở trong này, thế nhưng Lục Viễn còn đang quay phim ở miền Bắc kìa.
Trên thực tế Chung Du Bạch cũng có tâm tư này, muốn giục Lục Viễn tới sao? Xa như vậy, qua lại ép buộc cái gì……
Chung Du Bạch bỗng nhiên lấy di động ra, nói với Thời Thúy Trân, “Đến, cười một cái.”
Thời Thúy Trân cũng không kinh ngạc, cứ như vậy ngồi bên cạnh Lục Ninh, lộ ra mỉm cười mê người, ngược lại là Lục Ninh có chút chẳng hiểu cái gì.
Chung Du Bạch nhấn nút, trên màn hình biểu hiện, MMS đã gửi đi.
Mà bên ngoài cũng không để ý ý đồ thật sự khi đến đây của Thời Thúy Trân, một scandal về ngôi sao mới giới showbiz cùng với ảnh hậu quốc dân đang nhanh chóng sinh thành, mặc kệ quảng đại quần chúng nhân dân có tin hay không, đây tuyệt đối là đầu đề ngày mai.
Xa ở một thành thị khác, Lục Ninh vừa quay phim xong, Hoàng Bích bên cạnh sắc mặt rối rắm, thật cẩn thận đưa điện thoại di động tới, “Viễn ca, MMS Chung ca gửi tới.” Sau đó nhanh chóng tránh đi thật xa.
Lục Viễn tiếp nhận, vừa mở ra sắc mặt ngay liền trầm xuống, lập tức nhìn về phía Hoàng Bích, “Màn diễn tiếp theo của tôi không nhầm mà nói là buổi chiều ngày mai?”
Hoàng Bích lặng lẽ nhìn sắc mặt hắn xong mới đáp: “Đúng.”
“Rất tốt, đặt vé máy bay đi Thượng Hải cho tôi.”
“Hiện tại?”
“Đúng, hiện, tại!” Lục Viễn nghiến răng nghiến lợi nói.
Trong phim truyền hình, nhân vật phản diện bộ dạng cùng hung cực ác không phải không có, chỉ là như vậy khó tránh khỏi đường diễn không rộng, Lục Ninh sau này có thể có thành tựu như vậy, cùng diện mạo kỳ thật rất có tính lừa gạt của y cũng có chút quan hệ.
Thời gian Bắc phiêu, chính y đều thấy tuyệt vọng với tiền đồ của mình, cho dù là thời điểm phóng túng nhất, y cũng chưa từng phóng túng trên phương diện cảm tình.
Tại phương diện này Lục Ninh có bệnh sạch sẽ, tuổi thơ của y kỳ thật không phải rất hạnh phúc, cha mẹ không quá năm mươi đã mất, dùng một câu nói sau này lưu hành ở internet mà nói, đều là chính mình làm.
Anh cả lớn hơn y quá nhiều, có lẽ tốt hơn một chút, từ lúc Lục Ninh bắt đầu hiểu chuyện, nhìn đến đều là cha sống mơ mơ màng màng, mẹ khóc sướt mướt, năm đó, vì một lần ngoài ý muốn, bọn họ có anh cả nên cho nên sâu trong nội tâm Lục Ninh là có bóng ma với tình yêu.
Sau này y thành thầy Lục, coi như là diễn viên phụ chuyên nghiệp, trong cái giới kỳ quái kia, còn rất nhiều cô gái trẻ thậm chí thiếu niên mới vào giới lấy lòng y, phần lớn bọn họ đều có diện mạo mỹ lệ, tươi mới trẻ trung, bị bề ngoài hoa lệ của giới này che mờ ánh mắt.
Lục Ninh lại chưa bao giờ nhận, không phải bởi vì có bao nhiêu giữ mình trong sạch, mà vì y có bệnh sạch sẽ, y chướng mắt những bạn lữ chỉ có bề ngoài ngây thơ mỹ lệ này.
Đúng vậy, y chưa bao giờ nghĩ tới muốn tìm tình nhân, y chỉ là muốn tìm một bạn lữ.
Cố tình trong giới này, yêu cầu được xem là đơn giản nhất với người bình thường này, biến thành yêu cầu khó nhất, cho nên đến cái tuổi kia, y như cũ độc thân.
Lục Ninh kỳ thật không hiểu chuyện yêu đương lắm, nhưng y diễn qua quá nhiều lần, cố chấp, thầm mến, lợi dụng, lừa gạt, vì yêu sinh hận, tình yêu của nhân vật phản diện hầu như đều không quá bình thường, lại cũng từng có vài lần si tình, ấm áp, ngọt ngào, hình thức biểu hiện tình yêu chẳng qua chỉ có vài loại như vậy, mà loại của Lục Viễn này, đại khái có thể xưng là –
Mối tình đầu?
Tâm tình Lục Ninh hơi phức tạp, mà ngày nghỉ dự định vốn còn sáu ngày, nhưng sáng sớm hôm sau, khi hai người khiêng camera cùng ra ngoài với bọn họ, y lập tức liền dứt bỏ cảm xúc này, chỉ còn lại cảm giác một hơi nghẹn trong ngực.
Lục Viễn càng là trực tiếp phẫn nộ nhìn Chung Du Bạch: “Không phải nói cho chúng tôi bảy ngày nghỉ sao?!”
Chung Du Bạch đang sửa sang văn bản trong tay, ngẩng đầu lên, mặt không thay đổi nói: “Là bảy ngày a, hai người coi bọn họ không tồn tại là được rồi, yên tâm, hậu kỳ tôi sẽ cắt nối biên tập thành video ảnh, a Viễn, xin lỗi, đây là thời gian cho hai người nghỉ ngơi hồi phục, không phải thời gian cho cậu nói chuyện yêu đương.”
Lục Ninh: “……”
Y mẹ nó tin tưởng con thỏ người đại diện tim đen này tuyệt đối là đầu đất!
“Đúng rồi, hai nhóc con kia đâu?” Còn có thời gian quan tâm hai đứa trẻ nhặt được một chút, Lục Ninh cảm thấy mình thật sự là người thiện lương, dù sao cũng có người đi cùng, y cũng chẳng sốt ruột đi ra ngoài.
Chung Du Bạch chậm rãi nói: “Đưa về nước, tạm thời giao cho Cố Di nuôi.”
“Giao cho chị ấy?” Mắt Lục Viễn trừng lớn, “Hai đứa trẻ đó là hỗn huyết của người sói và quỷ hút máu!”
“Tôi biết, không thì đâu, cậu nuôi?” Chung Du Bạch không kiên nhẫn nói, “Tạm thời nhờ cô ấy nuôi mà thôi, bọn họ nhìn tuổi còn nhỏ, nhưng giống như cậu trước đây, sinh ra đã có khả năng nói chuyện cùng với năng lực tự hỏi rõ ràng, khả năng đóng giả trẻ con cũng là loại một, trong nước nhiều người chính đạo nhìn chằm chằm như thế, không có đâu an toàn bằng đặt bên cạnh cổ, chẳng lẽ hai người muốn giao bọn nó cho Di đại tỷ?”
…… Kết cục sau khi giao cho Di Thu Ý …… trẻ con xã hội đen nuôi lớn cái gì, ngẫm lại liền không quá mỹ hảo.
Vì thế, Lục Ninh tiếp nhận phương pháp này, “Về phần thân phận thì sao?”
“Cháu hai người.” Chung Du Bạch nói thẳng, sau đó nhìn nhìn đồng hồ, “Sắp 9 giờ, hai cậu có thể đi ra ngoài, chơi vui vẻ.” Tay trực tiếp đưa một tấm ảnh Lục Ninh cánh đen không quá rõ ràng vào bài post trong blog.
…… Phía sau đi theo hai camera, chơi vui vẻ em gái ngươi!
Thời gian sáu ngày, bọn họ dạo một vòng nước Anh, hảo hảo “hưởng thụ” phong tình Anh quốc một lượt, nếu không có camera theo đằng sau lưng mà nói lại càng tốt.
Đến ngày Quốc tế thiếu nhi, bọn họ đúng giờ trở về nước.
Sân bay Thượng Hải sôi trào trong đám đông, bọn họ vừa ra sân bay chính là một trận tiếng thét chói tai gần như muốn đâm rách màng tai.
Cho dù là Chung Du Bạch trước đó thả ra tin tức, cũng chưa nghĩ đến sẽ có nhiều người đến đây như vậy.
Hai tháng này Lục Ninh Lục Viễn đối ngoại nói là đi London “bế quan tu luyện” chuẩn bị album mới, cố tình trong hai tháng này, [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] được hoan nghênh rộng rãi, lúc bắt đầu mới chỉ có hai ba đài truyền hình nội địa mua, sau này rating thẳng tắp bay lên, khiến cho các đài truyền hình lớn đều mua quyền phát sóng, phong trào hoàng tử liên tục đến giờ còn chưa rút đi, có thể thấy trong nghỉ hè còn có thể nổi mạnh một trận.
Mà [Hắc Sa] đã được công chiếu vào ngày 12 tháng 5, vì độ hot của hai người mới Lục Ninh Lục Viễn gần đây nên diễn xuất trong phim rất được chú ý, kỳ thật đoàn làm phim [Hắc Sa] có mời Lục Ninh cùng Lục Viễn trở về tham gia lễ công chiếu lần đầu, tuy bọn họ là diễn viên phụ, nhưng gần đây đang rất nổi tiếng, chỉ là khi đó giới Tu chân đại lục còn đang làm ầm ĩ, cho nên bị Chung Du Bạch đẩy đi.
Hai nhân vật a Hạ cùng a Thu trong [Hắc Sa] cho dù là diễn viên phụ, nhưng quang mang không hề bị diễn xuất của vài vị ảnh đế che dấu, ngược lại lấy ngoại hình ngây ngô tuấn mỹ của bọn họ, vừa không ngây ngô lại diễn xuất cực kỳ đúng chỗ giành được rất nhiều yêu thích từ các fan điện ảnh, trong bộ phim này, nhân vật nam phái diễn xuất thật không ít, rất nhiều diễn viên phụ đều là diễn viên gạo cội thường xuyên đóng phim điện ảnh, diễn xuất tự nhiên không cần phải nói, mà những diễn viên này, phần lớn đều đã có tuổi, Lục Ninh cùng Lục Viễn trong bộ phim này là trẻ tuổi nhất, lấy trình độ cảnh đẹp ý vui đến xem, tuyệt đối là xếp hạng trước nhất.
Kết cục bi kịch thường thường thường càng khiến người khắc sâu ấn tượng hơn là kết cục hài kịch, bi kịch của a Hạ cùng a Thu chính là như thế, tuổi thơ của bọn họ bi thảm, được Chấn Đông một tay nuôi lớn, Chấn Đông trong cảm nhận của bọn họ không chỉ giống với “phụ thân”, mà còn là toàn bộ ý nghĩa sinh mệnh, vì hắn mà chết, muôn lần chết không hối hận.
Nhân vật của Tôn Lập Ngôn đại biểu cho đấu tranh giữa đạo nghĩa và lương tâm, vậy bọn họ chính là thuần thuần túy túy trung thành.
Trong rạp chiếu phim mỗi khi chiếu tới hình ảnh a Hạ cùng a Thu chết thảm đều có thể nghe được tiếng khóc nức nở, một màn này Lục Ninh Lục Viễn diễn quả thực thích hợp, cũng không quá mức bi thương, chỉ là thản nhiên không cam tâm, cùng tĩnh lặng lúc nhắm mắt.
Một kiếp sống của bọn họ không có bao nhiêu vui vẻ, cho nên lúc chết cũng chẳng có bao nhiêu lưu luyến.
Hai anh em này chính là như vậy, khiến trái tim của người xem đều co lại.
[Hắc Sa] là một bộ phim lớn, sau khi công chiếu có không ít người viết bình luận cho bộ phim này, trong đó chuyên viết cho nhân vật a Hạ cùng a Thu cũng không ít, không thể không nói, làm tác phẩm điện ảnh đầu tiên của bọn họ, vẫn là tương đối thành công.
Trong khi tuyên truyền, bất luận diễn viên trong phim hay đạo diễn, đều khen ngợi diễn xuất của Lục Ninh cùng Lục Viễn, nhất là Tôn Lập Ngôn, quả thực sắp khen bọn họ đến mọc được ra hoa, lúc Lục Ninh nhìn đến tiết mục kia, thật sâu cảm thấy có chút vi diệu, kia cái gì, nhìn ra người này còn chưa có chết tâm?
Xem ra một lần giáo huấn còn chưa đủ, nghĩ đến vị này trong tương lai, Lục Ninh bỗng nhiên liền vui vẻ.
Vừa về nước hai người liền tách ra, Lục Viễn đi đoàn làm phim [Khang bình thịnh thế], Lục Ninh cũng phải đến đoàn làm phim [Hoa đào tháng sáu] báo danh, đối với hai đoàn làm phim này mà nói, Lục Ninh cùng Lục Viễn bùng nổ nổi tiếng quả thật là niềm vui bất ngờ, [Khang bình thịnh thế] hoàn hảo, đội hình diễn viên vốn đã mạnh mẽ, [Hoa đào tháng sáu] lại không đại khí được như vậy, nhân vật nữ chính Thẩm Chước Hoa là do tiểu hoa đán Lam Dĩnh coi như nổi bật trong hai năm nay ở đại lục thủ vai, đáng tiếc mấy ngày trước cô tuôn ra scandal với một ca sĩ, khiến cho nhân khí có chút xuống dốc, nam chính ngược lại là tiểu sinh đang nổi Bạch Bân Bân, nguyên tác [Hoa đào tháng sáu] tuy rằng rất có danh tiếng, lần này đầu tư cũng coi như lớn, nhưng rốt cuộc các loại thành viên tổ chức đều không thể sánh bằng tác phẩm lớn như [Khang bình thịnh thế], những lúc như thế này, diễn viên càng nổi tiếng, đối với bọn họ mà nói là càng có lợi.
Đối với nhân vật Du Tần Xuyên này, Lục Ninh diễn là không có bao nhiêu áp lực, thậm chí còn không khó như nhân vật y diễn đời trước, tuy rằng vai diễn không tính nhẹ, nhưng đời trước lúc y nhận bộ phim này y vẫn chỉ là một người mới mới diễn qua một bộ phim truyền hình, từng cực kỳ cẩn trọng với bộ phim này, kịch bản cũng đọc đến thuộc nằm lòng, nắm giữ toàn bộ cốt truyện cực kỳ rõ ràng, cho dù là hiện tại đã qua nhiều năm như vậy, đối với tình tiết trong bộ phim truyền hình này, y vẫn có ấn tượng rất sâu.
Cho nên, khi y quay bộ phim này liền đặc biệt thoải mái.
Bộ phim này là về thời kì dân quốc, quần áo của nam chính cơ bản đều là kiểu áo Tôn Trung Sơn hoặc là áo sơmi tây trang, áo khoác vải nỉ vân vân, nhân vật Du Tần Xuyên này, đại biểu cho phái bảo thủ, cứ việc hắn cơ trí sớm tuệ, tâm cơ thâm trầm, lại lớn lên trong Tô châu du viên ở Giang Nam, hắn rất trọng quy củ, rõ ràng rất tuổi trẻ, lại không ăn diện như người trẻ tuổi cùng lứa, ngược lại cả bộ phim gần như đều mặc trường bào kiểu Trung, chỉ có hai màn diễn cần tây trang, trường bào của hắn cũng không phải chỉ một hình thức, chất liệu đều dùng hàng cao cấp, thủ công tinh tế, thêu tinh nhã, chỉ là kiểu tóc lúc ấy lại là tóc ngắn của phương Tây.
Vì không để nhân vật Du Tần Xuyên này có vẻ quá mức già, trường bào chuẩn bị cho y hầu như đều có màu sắc nhạt, mặc trên người Lục Ninh cực kỳ dễ nhìn, cảnh đầu tiên y cầm một quyển sách ngồi dưới khung cửa sổ chậm rãi đọc, trên người mặc bộ trường bào thuần trắng, thêu bạch cúc tinh tế thanh nhã, chỉ nhị hoa có một chút vàng nhạt, khí chất lắng đọng lại, hoàn toàn có thể xưng là phiên phiên quân tử, ôn nhuận như ngọc.
Đương nhiên, đây cũng là điểm mâu thuẫn trên người Du Tần Xuyên, bề ngoài của hắn chính là một vị quân tử như ngọc, bên trong lại là trừng mắt tất báo thủ đoạn cay nghiệt, nhân vật như vậy, tự nhiên chỉ có thể làm nam thứ.
Nữ chính Lam Dĩnh cùng nam chính Bạch Bân Bân trước kia đã từng hợp tác, lúc này hai người ngồi bên cạnh chờ đến cảnh quay của mình, nhìn đến Lục Ninh dạng này, Lam Dĩnh nói đùa: “Ai nha, xem Du đại thiếu người ta có bao nhiêu đẹp trai, tôi mà là Thẩm Chước Hoa, mới sẽ không chọn thư sinh nghèo như anh này đâu, tuyệt đối phải chọn Du đại thiếu cao phú soái đây a!“
Nam chính Thiệu Lập Tân do Bạch Bân Bân diễn thật ra cũng không thể coi là thư sinh nghèo, hắn xuất từ dòng dõi thư hương, tổ tiên đã từng có vài vị Trạng nguyên, hắn đọc sách vừa tốt, làm người cũng tốt, chỉ là gia đạo sa sút, sau này dưới sự giúp đỡ của Thẩm mới có thể du học nước ngoài, nhưng cũng không xứng đôi với đại tiểu thư gia đình giàu có như Thẩm Chước Hoa.
Du gia cùng Thẩm gia vốn là thông gia tốt, lại là thương gia giàu có nhất trong thành, cho nên Du Tần Xuyên cùng Thẩm Chước Hoa đã định thân từ nhỏ, bọn họ mới chân chính là môn đăng hộ đối.
Bạch Bân Bân lại cười xấu xa, “Vậy sao? Vậy Du đại thiếu cùng Tạ Trác Cẩm cô chọn ai?”
Lam Dĩnh trừng mắt nhìn hắn một cái, nhưng không có bao nhiêu ý xấu hổ, ngược lại trợn trắng mắt nói, “Nói chuyện yêu đương mà thôi, công ty tôi cũng không quản, chỉ có vài phóng viên kia nhất quyết không tha, chúng tôi căn bản không muốn tiết lộ.”
Nói đến Tạ Trác Cẩm, danh khí còn không lớn bằng Lam Dĩnh, chẳng qua là ca sĩ loại hai loại ba mà thôi, cho nên Lam Dĩnh cùng hắn lộ scandal chẳng những không có nổi tiếng hơn mà nhân khí còn bị ảnh hưởng đôi chút, ngược lại là Tạ Trác Cẩm được lợi.
Bạch Bân Bân cùng Lam Dĩnh còn chưa quen thuộc đến mức đó, bằng không nhất định sẽ nhắc nhở cô để ý một chút, chỉ là Lam Dĩnh năm nay mới hai mươi mốt tuổi, chung quy tuổi trẻ, Tạ Trác Cẩm lớn hơn cô chín tuổi, đã ba mươi, lăn lộn trong giới ca hát lại vẫn không lạnh không nóng, có thể thấy năng lực hữu hạn, muốn hắn nói, nửa điểm cũng không xem trọng đoạn cảm tình này giữa Lam Dĩnh và Tạ Trác Cẩm.
Nhưng đi trong giới giải trí chính là có chuyện như vậy, ngã một lần, cho nên Bạch Bân Bân thực biết có chừng có mực, cũng không tiếp tục đề tài này.
Vốn công ty hai người đã thương nghị tốt, muốn phát scandal lâu ngày sinh tình cho cả hai, cố tình chuyện của Lam Dĩnh bị lộ, khiến chiêu tuyên truyền này tuyệt đối không thể thực hiện được, cũng may gần đây độ đề tài của Lục Ninh cực kỳ cao, bên đầu tư mới đồng ý tiếp tục cấp phí ổn thỏa như lúc trước đàm phán.
Nói thật, trong lòng Lam Dĩnh cùng Bạch Bân Bân cũng không phải không hâm mộ, trong giới này, nếu không có tư lịch, vậy nhất định phải có nhân khí, bằng không lấy cái gì mà sống đây?
Bọn họ vừa vặn thuộc về loại tư lịch nửa vời, gia nhập vòng giải trí này cũng có vài năm, có chút danh khí, có thể đảm đương nhân vật chính, nhưng muốn nói có bao nhiêu địa vị thực sự thì lại chẳng tới đâu, nếu nói nhân khí, còn so ra kém ngôi sao mới như Lục Ninh, dù sao đều là người trẻ tuổi, trong đầu có chút khó chịu cũng là bình thường.
Cố tình vào thời điểm này, bên ngoài truyền đến một trận ồn ào, bọn họ nghi hoặc nhìn về phía sau trường quay, lại nhịn không được xoa xoa ánh mắt, sau đó nhất thời hoảng sợ đứng lên.
Đó là một người phụ nữ vô luận ở nơi nào cũng không thể khiến người bỏ qua, nói xinh đẹp, có lẽ cô không phải xinh đẹp nhất, nhưng lại có loại mị lực nói không nên lời, khiến cho cô có cảm giác khác hoàn toàn với người bên cạnh, tuyệt sẽ không lu mời trước mỹ lệ của mọi người, cả người giống như đều đang phát sáng.
Cô là Thời Thúy Trân, ảnh hậu Cannes, ảnh hậu Kim Giáng, quảng cáo đều tiếp hàng hiệu quốc tế, là người phát ngôn cho những loại đồ trang điểm mà ngay cả ngôi sao như Lam Dĩnh mua cũng đều có chút đau lòng.
Khi Lục Ninh nhìn thấy cô, cũng là ngẩn ra, ngược lại không thất thố giống Lam Dĩnh cùng Bạch Bân Bân, chỉ là nghi hoặc, Thời Thúy Trân đến nơi này làm cái gì?
Lập tức lại nghĩ đến, đời này y chỉ gặp qua Thời Thúy Chân trên bảng quảng cáo, nửa phần giao tình cũng chưa nói tới, khụ, hẳn là không phải đến tìm y đâu.
Nào biết, Thời Thúy Trân cứ như vậy đi thẳng tới chỗ Lục Ninh……
“Lance, em về nước vì sao không cho chị biết?” Đôi mắt xinh đẹp của Thời Thúy Trân nhìn thẳng Lục Ninh.
…… Lục Ninh cảm giác, cô là hồ ly tinh cái gì, vẫn là có căn cứ, hắyn từng hợp tác với cô một lần, lại rất ít có cơ hội đối diện với cô như vậy, lúc này y mới phát hiện, mấy nam diễn viên đối diễn với cô kia, quả nhiên mạnh mẽ… Không đúng! Y nhớ rõ vài năm sau, Thời Thúy Trân không có mị lực phóng ra ngoài trí mạng như vậy, có lẽ là bởi vì thực lực của cô hiện giờ không mạnh như vài năm sau, cho nên còn chưa thể hoàn toàn thu liễm loại khí tức này?
Không thể không nói, sức tưởng tượng của Lục Ninh ngẫu nhiên vẫn thực chính xác, thân là hồ ly tinh, kỹ năng mị hoặc này là trời sinh, bây giờ cô còn chưa thể thu liễm hoàn toàn một trăm phần trăm, tu vi của cô không thấp, vừa vặn đứng trước cánh cửa kia, hai ba năm sau khi Lục Ninh gặp được cô, cô đã vượt qua được cánh cửa đó .
Nhưng mà, cô đang gọi ai?!
Lục Ninh có thể xác định, y không biết một người tên là “Lance”, mà nhìn cách Thời Thúy Trân gọi, y cảm giác cô đang gọi y!
…… Thời ảnh hậu, cô nhận sai người sao?
“Xin hỏi, tôi có thể nói chuyện với em ấy trong chốc lát sao?” Đôi mắt cực kỳ xinh đẹp của Thời Thúy Trân nhìn về đạo diễn đứng bên cạnh.
Đạo diễn sửng sốt trong chốc lát mới nhảy dựng lên trả lời, “À à, đương nhiên có thể, Lục Ninh cậu đi đi!”
Tình hình này quả thực khiến hắn mừng rỡ như điên a!
Tư liệu tuyên truyền có bao nhiêu tốt a!
Đây là Thời, Thúy, Trân a!
Lục Ninh chẳng hiểu cái gì theo Thời Thúy Trân vào phòng nghỉ, mà lúc này, Chung Du Bạch vừa nhấc đầu, trực tiếp nhăn mi, “Cô tới làm cái gì?”
…… Thật sự là nửa điểm không khách khí……
Thời Thúy Trân ưu nhã ngồi xuống, mỉm cười, “Nếu không gọi được anh, tôi chỉ có thể tự mình đến đây.”
Lục Ninh: “…”
Thì ra như vậy, y mẹ nó thì ra chỉ là cái cớ mà thôi, chính chủ người ta muốn tìm ở trong này đâu!
Mặt khác, con thỏ người đại diện tiên sinh, ngài giao hữu có bao nhiêu rộng vậy?!
“Anh cũng biết, hợp đồng của tôi cũng sắp đến kì.” Thời Thúy Trân nhẹ nhàng nói.
Lục Ninh lại thật giống như bị sét đánh trúng…… Cô nói như vậy là ý gì, mình không nghe lầm đi?
“Công ty nhỏ này của anh vốn không ở trong phạm vi suy xét của tôi, hai vật phẩm ở hội đấu giá London bên kia, là bút tích của anh đúng không?”
Chung Du Bạch nâng mi, “Đúng thì sao?”
“Như vậy tôi liền không cần lo lắng cái gì.” Giọng điệu cùng thanh âm khi nói chuyện của Thời Thúy Trân kỳ thực so với diện mạo của cô lại càng đẹp.
“Chuyện này không phải một mình tôi có thể quyết định ……” Chung Du Bạch lạnh lùng nói, không biết vì cái gì, Lục Ninh có cảm giác trong thái độ của hắn với Thời Thúy Trân có không quá thích, thế nhưng xuất phát từ ích lợi, đại bài như Thời Thúy Trân gia nhập một công ty giải trí mới khởi bước như bọn họ, kia căn bản chính là thiên phương dạ đàm có được không!
D.A hiện tại thuộc về ba người, Chung Du Bạch, Lục Ninh, Lục Viễn, hắn nói không phải một mình hắn có thể quyết định cũng là lời thật, tuy rằng Lục Ninh ở trong này, thế nhưng Lục Viễn còn đang quay phim ở miền Bắc kìa.
Trên thực tế Chung Du Bạch cũng có tâm tư này, muốn giục Lục Viễn tới sao? Xa như vậy, qua lại ép buộc cái gì……
Chung Du Bạch bỗng nhiên lấy di động ra, nói với Thời Thúy Trân, “Đến, cười một cái.”
Thời Thúy Trân cũng không kinh ngạc, cứ như vậy ngồi bên cạnh Lục Ninh, lộ ra mỉm cười mê người, ngược lại là Lục Ninh có chút chẳng hiểu cái gì.
Chung Du Bạch nhấn nút, trên màn hình biểu hiện, MMS đã gửi đi.
Mà bên ngoài cũng không để ý ý đồ thật sự khi đến đây của Thời Thúy Trân, một scandal về ngôi sao mới giới showbiz cùng với ảnh hậu quốc dân đang nhanh chóng sinh thành, mặc kệ quảng đại quần chúng nhân dân có tin hay không, đây tuyệt đối là đầu đề ngày mai.
Xa ở một thành thị khác, Lục Ninh vừa quay phim xong, Hoàng Bích bên cạnh sắc mặt rối rắm, thật cẩn thận đưa điện thoại di động tới, “Viễn ca, MMS Chung ca gửi tới.” Sau đó nhanh chóng tránh đi thật xa.
Lục Viễn tiếp nhận, vừa mở ra sắc mặt ngay liền trầm xuống, lập tức nhìn về phía Hoàng Bích, “Màn diễn tiếp theo của tôi không nhầm mà nói là buổi chiều ngày mai?”
Hoàng Bích lặng lẽ nhìn sắc mặt hắn xong mới đáp: “Đúng.”
“Rất tốt, đặt vé máy bay đi Thượng Hải cho tôi.”
“Hiện tại?”
“Đúng, hiện, tại!” Lục Viễn nghiến răng nghiến lợi nói.
/92
|