Mạc Sinh thành thành thật thật nói ra kế hoạch của hắn.
Trong Tân Đại Lục OL, người chơi một ngày không xây dựng nhân vật, không đoạt xác NPC, vậy mỗi lần đăng nhập, đều sẽ được ngẫu nhiên đưa đến một tinh cầu nào đó, tồn tại dưới hình thái u linh, mà Mạc Sinh chính là lợi dụng điểm này, dự định mãi mãi không xây dựng nhân vật, dùng hình thái u linh sưu tập tình báo của trò chơi. Vì bất kể là NPC trong trò chơi hay người chơi, đều không thể nào phát giác hình thái đó.
Mạc Hoa ủ trong lòng Phỉ Vô Thuật, nhíu đôi mày tinh xảo: “Một trò chơi mà thôi, phiền phức như thế làm chi?”
“Đây chỉ là một trò chơi sao?” Mạc Sinh chậm rãi nói, “Tất cả trò võng du toàn tức trước kia, có thể đem ra bình luận ngang với cái này sao?”
Lallot như có suy nghĩ gật đầu: “Quá mức chân thật.” Nếu không phải trước đó đã biết đây là trò chơi, vậy hắn ở bên trong nhất định sẽ bị mê hoặc, cho rằng đây chính là hiện thực.
“Trò chơi này được chính phủ đưa ra, nghe nói là chủ não thiên đạo tự mình tạo ra.” Mạc Sinh cười như không cười liếc nhìn Phỉ Vô Thuật một cái, cái nghe nói này đương nhiên chính là nghe Phỉ Vô Thuật nói, “Nhưng không cung cấp một chút tư liệu bối cảnh nào. Thiết lập nhân vật, phân chia thế lực hoặc hình ảnh video phong cảnh trò chơi, đều không có. Thần bí như một tấm bản đồ đầy sương mù, mỗi con đường đều cần người chơi tự đi tìm tòi khai phá.”
Hắn cười: “Có lẽ nên nói thế này, không phải cái đám chính phủ đó không muốn cung cấp tư liệu, mà là bọn họ cũng không cách nào trực tiếp lấy được tư liệu __ đó là số liệu của thiên đạo, liên bang không ai có quyền hạn sử dụng. Cho nên, nếu tôi có thể nắm giữ phần lớn tình báo của trò chơi__”
“Tiền tiêu vặt của chúng ta ở tinh cầu thủ đô không cần lo nữa rồi ~” Hoa Hoa cao hứng cong mắt, tình báo anh hai bán rất mắc.
“Cái suy nghĩ bại gia!” Mạc Sinh cười nhạo liếc Hoa Hoa, “Sao không thử suy nghĩ, trong một trò chơi bế tắc tình báo, nắm giữ phần lớn tình báo có nghĩa là gì?” Hắn nghiêm túc nói, “Từ nay tôi dự định bồi dưỡng một nhóm nhân viên tình báo Mạc gia tiến vào trò chơi, đều tồn tại với hình thái u linh, đi tìm hiểu tư liệu của trò chơi và người chơi. Tuy nói sẽ ngẫu nhiên đổi mới, nhưng số người nhiều, luôn sẽ có người được chuyển tới điểm cần. Phương pháp thả lưới rộng này tuy hơi ngốc, nhưng thắng ở thực dụng.”
Hắn chưa nói hết hoàn toàn, nhưng Phỉ Vô Thuật và Lallot đều đã hiểu.
Đều là người nhạy bén, hơn nữa dưới sự cường điệu cố ý vô tình của Phỉ Vô Thuật, trò chơi Tân Đại Lục đã được bọn họ xem trọng. Mà ở trong trò chơi mấy ngày, họ càng nhận biết được giá trị quý giá của nó, từ đó dự kiến được khả năng nó trở thành liên bang thứ hai.
Chỉ là sự nhạy bén của Mạc Sinh xuất thân từ thế gia tình báo, so với Lallot còn muốn cẩn thận hơn ba phần.
Sau khi Phỉ Vô Thuật nhắc đến chủ não thiên đạo, hắn liền đặt trò chơi vào trong kế hoạch. Sau khi vào trò chơi, hắn không vội đi tìm người đoạt xác, mà dùng trạng thái u linh đi khắp nơi tra xét. Sau đó phát hiện trạng thái u linh thật sự hợp ý, có lẽ mỗi một gián điệp thu thập tình báo đều sẽ thích cảm giác vui sướng ‘tao đứng trước mặt mày quang minh chính đại nghe trộm tình báo mà mày không thể phát hiện ra tao’.
Kế sau đó, hắn liền nghĩ đến sự thuận tiện và tính khả thi khi dùng trạng thái không đâu không tới được này thu thập tình báo. Tinh thần lực của hắn là cấp tám, có thể duy trì hình thái u linh trên một tinh cầu hơn một tuần, cũng có nghĩa là, trước khi tiêu hết tinh thần lực thoát khỏi trò chơi, hắn có thể dùng thời gian một tuần ‘tham quan’ tinh cầu đó, đến khắp nơi ‘xem xem ngắm ngắm’__ phải biết, u linh bay rất nhanh, đi thẳng không chút trở ngại.
Cho dù lần sau đăng nhập trò chơi bị ngẫu nhiên chuyển tới nơi từng đi qua, khi đó chủ động thoát ra, đăng nhập lần nữa là được. Tỷ lệ ngẫu nhiên đến cùng một nơi cũng sẽ không quá cao.
Mạc Sinh tâm tình tốt cong mắt, “Tôi đã ghi lại địa lý nhân vật của hai tinh cầu, Minh Hồng tinh và Phong tinh, đợi khi nào nhân vật của các cậu muốn đến tinh cầu nào, có thể trước tới chỗ tôi lấy một phần tư liệu ~ bảo đảm ngay cả một vài bí mật nhỏ cũng rất đầy đủ ~”
“Vậy không phải anh không thể cùng chơi trò chơi sao?” Hoa Hoa tròn mắt hỏi, “Bí thuật này, kỹ thuật giác đấu này, vậy anh làm sao?” Những thứ đó đa phần đều do trưởng bối gia tộc hoặc sư phụ truyền miệng làm mẫu, giai đoạn này tiếp giai đoạn khác, như Mạc Sinh thế này, chỉ ở một tinh cầu một tuần, lần sau đăng nhập không biết sẽ bị đưa tới chỗ nào, căn bản không cánh nào học được một bộ hoàn chỉnh.
“Không phải còn có Vô Thuật ca và Lallot đại ca của em sao?” Mạc Sinh ngả ngớn cười, “Những thứ này còn cần anh lao tâm sao?”
Phỉ Vô Thuật vuốt mái tóc đen mềm mại của Hoa Hoa: “Em cũng có thể giúp anh em tìm bí thuật tu luyện tinh thần thích hợp mà, tên gì nhỉ… tiểu thiếu gia Bạch Vũ gia?”
Hoa Hoa lập tức suy sụp: “Đừng nhắc tới cái này mà, không dám đăng nhập nữa, cũng không nhẫn tâm tự sát đổi nhân vật, em thấy cả đời này em cũng không thể chơi Tân Đại Lục nữa.” Cái ông Bạch Vũ Mạc Liễu đó làm gì mà đối tốt với cậu thế? Hại cậu mềm lòng hổ thẹn không thôi!
Phỉ Vô Thuật nhịn cười sờ đầu cậu, an ủi nhóc con đang buồn bực.
“Có lẽ có không ít người sẽ có suy nghĩ giống tôi.” Mạc Sinh vuốt cằm lầm bầm, “Nhưng sức hấp dẫn nâng cao tinh thần lực thông qua tu luyện trong trò chơi quá lớn, sẽ không có bao nhiêu người kiên trì như tôi. Nhưng cũng không loại trừ một vài tên,… ừm, nói như thế, tôi phải tăng nhanh tiến độ rồi.” Hắn nghiền ngẫm gật đầu, “Đúng rồi, lúc ở trong trò chơi các cậu đừng biểu hiện ra các cậu là người chơi liên bang, nếu có người nào khác giống tôi, thân phận hiện thực của các cậu trong liên bang không chừng trong lúc vô ý sẽ bị đào ra.”
Tân Đại Lục sau này, có lẽ sẽ trở thành chiến trường chính cho các thế lực trong tối ngoài sáng của liên bang đấu võ, nếu thân phận trong trò chơi bị vạch trần thân phận hiện thực, sẽ rất dễ trở thành mục tiêu đả kích của đối thủ.
Phỉ Vô Thuật co giật khóe môi, vẻ mặt cổ quái: “Tôi làm sao dám biểu hiện khác nguyên chủ…” Dưới sự giám sát của đại thiếu, cẩn trọng ngôn hành chính là y được chưa ╮(╯▽╰)╭.
Mạc Sinh nghiền ngẫm nhìn y: “Này, Vô Thuật cậu nói tình huống của cậu phức tạp, là chỉ cái gì?”
Bị hỏi đến sự thật thảm đạm, tâm trạng Phỉ Vô Thuật rất phức tạp, có cảm giác ủy khuất sau khi bị người ghét bỏ cuối cùng tìm về nhà mẹ đẻ tố khổ, y hít sâu một hơi, sau đó bùm bùm kể lại chuyện thần kỳ một xác hai hồn, đương nhiên bỏ đi không ít chuyện 囧, tận lực mỹ hóa hình tượng rộng rãi phóng khoáng của mình __ Chẳng qua cũng không dám nói xấu Tần Dực, không biết liệu có phải bị ăn hiếp dữ quá không, y luôn có ảo giác Tần Dực vẫn đang ở trong đầu y mai phục nhìn y.
Cho nên thật sự không dám lén nói xấu đại thiếu sau lưng hắn.
Y nói xong rồi, đợi nhìn biểu cảm khó tin nổi của mấy người kia. Kết quả Lallot vẫn là bộ mặt tươi cười dịu dàng, Mạc Sinh vẫn là bộ dạng cười như không cười.
“Các cậu tin dễ vậy hả?”Phỉ Vô Thuật buồn bực nhíu mày, vậy sao lúc y đăng cái bài viết kia, tại sao bị khinh bỉ không có thường thức khinh bỉ triệt để như thế?
Lallot ôn hòa nói: “Vì Vô Thuật cậu sẽ không lừa chúng tôi.” Hắn ngừng một chút, ngữ khí hiếm khi lộ ra một tia không xác định, “Nhưng nói thật, chuyện chung một xác với NPC, là hoàn toàn không có khả năng. Sinh mạng thể và phi sinh mạng thể cùng tồn tại tiến hành giao lưu tinh thần, chuyện này càng không thể tin nổi.” Định thần lại, hắn mới nói, “Nhưng nếu đã tồn tại, vậy trong đó tự nhiên có đạo lý nào đó, cái này cần Vô Thuật cậu tự mình phát hiện. Đương nhiên, chuyện này mấy người chúng ta biết là được, nếu truyền ra ngoài, sẽ dẫn đến chấn động lớn trong liên bang.” Nói tới đây, trên mặt Lallot lộ ra một chút thận trọng.
Điều này cũng giống như mấy ngàn năm trước khi tiến vào thời đại hàng hải tinh tế, phát hiện trùng động, đều là chưa từng có, đảo điên nhận thức của nhân loại, một khi vạch trần bí mật của điều này, vậy xã hội nhân loại lại sẽ nhảy vọt một bước lớn!
Trong Tân Đại Lục OL, người chơi một ngày không xây dựng nhân vật, không đoạt xác NPC, vậy mỗi lần đăng nhập, đều sẽ được ngẫu nhiên đưa đến một tinh cầu nào đó, tồn tại dưới hình thái u linh, mà Mạc Sinh chính là lợi dụng điểm này, dự định mãi mãi không xây dựng nhân vật, dùng hình thái u linh sưu tập tình báo của trò chơi. Vì bất kể là NPC trong trò chơi hay người chơi, đều không thể nào phát giác hình thái đó.
Mạc Hoa ủ trong lòng Phỉ Vô Thuật, nhíu đôi mày tinh xảo: “Một trò chơi mà thôi, phiền phức như thế làm chi?”
“Đây chỉ là một trò chơi sao?” Mạc Sinh chậm rãi nói, “Tất cả trò võng du toàn tức trước kia, có thể đem ra bình luận ngang với cái này sao?”
Lallot như có suy nghĩ gật đầu: “Quá mức chân thật.” Nếu không phải trước đó đã biết đây là trò chơi, vậy hắn ở bên trong nhất định sẽ bị mê hoặc, cho rằng đây chính là hiện thực.
“Trò chơi này được chính phủ đưa ra, nghe nói là chủ não thiên đạo tự mình tạo ra.” Mạc Sinh cười như không cười liếc nhìn Phỉ Vô Thuật một cái, cái nghe nói này đương nhiên chính là nghe Phỉ Vô Thuật nói, “Nhưng không cung cấp một chút tư liệu bối cảnh nào. Thiết lập nhân vật, phân chia thế lực hoặc hình ảnh video phong cảnh trò chơi, đều không có. Thần bí như một tấm bản đồ đầy sương mù, mỗi con đường đều cần người chơi tự đi tìm tòi khai phá.”
Hắn cười: “Có lẽ nên nói thế này, không phải cái đám chính phủ đó không muốn cung cấp tư liệu, mà là bọn họ cũng không cách nào trực tiếp lấy được tư liệu __ đó là số liệu của thiên đạo, liên bang không ai có quyền hạn sử dụng. Cho nên, nếu tôi có thể nắm giữ phần lớn tình báo của trò chơi__”
“Tiền tiêu vặt của chúng ta ở tinh cầu thủ đô không cần lo nữa rồi ~” Hoa Hoa cao hứng cong mắt, tình báo anh hai bán rất mắc.
“Cái suy nghĩ bại gia!” Mạc Sinh cười nhạo liếc Hoa Hoa, “Sao không thử suy nghĩ, trong một trò chơi bế tắc tình báo, nắm giữ phần lớn tình báo có nghĩa là gì?” Hắn nghiêm túc nói, “Từ nay tôi dự định bồi dưỡng một nhóm nhân viên tình báo Mạc gia tiến vào trò chơi, đều tồn tại với hình thái u linh, đi tìm hiểu tư liệu của trò chơi và người chơi. Tuy nói sẽ ngẫu nhiên đổi mới, nhưng số người nhiều, luôn sẽ có người được chuyển tới điểm cần. Phương pháp thả lưới rộng này tuy hơi ngốc, nhưng thắng ở thực dụng.”
Hắn chưa nói hết hoàn toàn, nhưng Phỉ Vô Thuật và Lallot đều đã hiểu.
Đều là người nhạy bén, hơn nữa dưới sự cường điệu cố ý vô tình của Phỉ Vô Thuật, trò chơi Tân Đại Lục đã được bọn họ xem trọng. Mà ở trong trò chơi mấy ngày, họ càng nhận biết được giá trị quý giá của nó, từ đó dự kiến được khả năng nó trở thành liên bang thứ hai.
Chỉ là sự nhạy bén của Mạc Sinh xuất thân từ thế gia tình báo, so với Lallot còn muốn cẩn thận hơn ba phần.
Sau khi Phỉ Vô Thuật nhắc đến chủ não thiên đạo, hắn liền đặt trò chơi vào trong kế hoạch. Sau khi vào trò chơi, hắn không vội đi tìm người đoạt xác, mà dùng trạng thái u linh đi khắp nơi tra xét. Sau đó phát hiện trạng thái u linh thật sự hợp ý, có lẽ mỗi một gián điệp thu thập tình báo đều sẽ thích cảm giác vui sướng ‘tao đứng trước mặt mày quang minh chính đại nghe trộm tình báo mà mày không thể phát hiện ra tao’.
Kế sau đó, hắn liền nghĩ đến sự thuận tiện và tính khả thi khi dùng trạng thái không đâu không tới được này thu thập tình báo. Tinh thần lực của hắn là cấp tám, có thể duy trì hình thái u linh trên một tinh cầu hơn một tuần, cũng có nghĩa là, trước khi tiêu hết tinh thần lực thoát khỏi trò chơi, hắn có thể dùng thời gian một tuần ‘tham quan’ tinh cầu đó, đến khắp nơi ‘xem xem ngắm ngắm’__ phải biết, u linh bay rất nhanh, đi thẳng không chút trở ngại.
Cho dù lần sau đăng nhập trò chơi bị ngẫu nhiên chuyển tới nơi từng đi qua, khi đó chủ động thoát ra, đăng nhập lần nữa là được. Tỷ lệ ngẫu nhiên đến cùng một nơi cũng sẽ không quá cao.
Mạc Sinh tâm tình tốt cong mắt, “Tôi đã ghi lại địa lý nhân vật của hai tinh cầu, Minh Hồng tinh và Phong tinh, đợi khi nào nhân vật của các cậu muốn đến tinh cầu nào, có thể trước tới chỗ tôi lấy một phần tư liệu ~ bảo đảm ngay cả một vài bí mật nhỏ cũng rất đầy đủ ~”
“Vậy không phải anh không thể cùng chơi trò chơi sao?” Hoa Hoa tròn mắt hỏi, “Bí thuật này, kỹ thuật giác đấu này, vậy anh làm sao?” Những thứ đó đa phần đều do trưởng bối gia tộc hoặc sư phụ truyền miệng làm mẫu, giai đoạn này tiếp giai đoạn khác, như Mạc Sinh thế này, chỉ ở một tinh cầu một tuần, lần sau đăng nhập không biết sẽ bị đưa tới chỗ nào, căn bản không cánh nào học được một bộ hoàn chỉnh.
“Không phải còn có Vô Thuật ca và Lallot đại ca của em sao?” Mạc Sinh ngả ngớn cười, “Những thứ này còn cần anh lao tâm sao?”
Phỉ Vô Thuật vuốt mái tóc đen mềm mại của Hoa Hoa: “Em cũng có thể giúp anh em tìm bí thuật tu luyện tinh thần thích hợp mà, tên gì nhỉ… tiểu thiếu gia Bạch Vũ gia?”
Hoa Hoa lập tức suy sụp: “Đừng nhắc tới cái này mà, không dám đăng nhập nữa, cũng không nhẫn tâm tự sát đổi nhân vật, em thấy cả đời này em cũng không thể chơi Tân Đại Lục nữa.” Cái ông Bạch Vũ Mạc Liễu đó làm gì mà đối tốt với cậu thế? Hại cậu mềm lòng hổ thẹn không thôi!
Phỉ Vô Thuật nhịn cười sờ đầu cậu, an ủi nhóc con đang buồn bực.
“Có lẽ có không ít người sẽ có suy nghĩ giống tôi.” Mạc Sinh vuốt cằm lầm bầm, “Nhưng sức hấp dẫn nâng cao tinh thần lực thông qua tu luyện trong trò chơi quá lớn, sẽ không có bao nhiêu người kiên trì như tôi. Nhưng cũng không loại trừ một vài tên,… ừm, nói như thế, tôi phải tăng nhanh tiến độ rồi.” Hắn nghiền ngẫm gật đầu, “Đúng rồi, lúc ở trong trò chơi các cậu đừng biểu hiện ra các cậu là người chơi liên bang, nếu có người nào khác giống tôi, thân phận hiện thực của các cậu trong liên bang không chừng trong lúc vô ý sẽ bị đào ra.”
Tân Đại Lục sau này, có lẽ sẽ trở thành chiến trường chính cho các thế lực trong tối ngoài sáng của liên bang đấu võ, nếu thân phận trong trò chơi bị vạch trần thân phận hiện thực, sẽ rất dễ trở thành mục tiêu đả kích của đối thủ.
Phỉ Vô Thuật co giật khóe môi, vẻ mặt cổ quái: “Tôi làm sao dám biểu hiện khác nguyên chủ…” Dưới sự giám sát của đại thiếu, cẩn trọng ngôn hành chính là y được chưa ╮(╯▽╰)╭.
Mạc Sinh nghiền ngẫm nhìn y: “Này, Vô Thuật cậu nói tình huống của cậu phức tạp, là chỉ cái gì?”
Bị hỏi đến sự thật thảm đạm, tâm trạng Phỉ Vô Thuật rất phức tạp, có cảm giác ủy khuất sau khi bị người ghét bỏ cuối cùng tìm về nhà mẹ đẻ tố khổ, y hít sâu một hơi, sau đó bùm bùm kể lại chuyện thần kỳ một xác hai hồn, đương nhiên bỏ đi không ít chuyện 囧, tận lực mỹ hóa hình tượng rộng rãi phóng khoáng của mình __ Chẳng qua cũng không dám nói xấu Tần Dực, không biết liệu có phải bị ăn hiếp dữ quá không, y luôn có ảo giác Tần Dực vẫn đang ở trong đầu y mai phục nhìn y.
Cho nên thật sự không dám lén nói xấu đại thiếu sau lưng hắn.
Y nói xong rồi, đợi nhìn biểu cảm khó tin nổi của mấy người kia. Kết quả Lallot vẫn là bộ mặt tươi cười dịu dàng, Mạc Sinh vẫn là bộ dạng cười như không cười.
“Các cậu tin dễ vậy hả?”Phỉ Vô Thuật buồn bực nhíu mày, vậy sao lúc y đăng cái bài viết kia, tại sao bị khinh bỉ không có thường thức khinh bỉ triệt để như thế?
Lallot ôn hòa nói: “Vì Vô Thuật cậu sẽ không lừa chúng tôi.” Hắn ngừng một chút, ngữ khí hiếm khi lộ ra một tia không xác định, “Nhưng nói thật, chuyện chung một xác với NPC, là hoàn toàn không có khả năng. Sinh mạng thể và phi sinh mạng thể cùng tồn tại tiến hành giao lưu tinh thần, chuyện này càng không thể tin nổi.” Định thần lại, hắn mới nói, “Nhưng nếu đã tồn tại, vậy trong đó tự nhiên có đạo lý nào đó, cái này cần Vô Thuật cậu tự mình phát hiện. Đương nhiên, chuyện này mấy người chúng ta biết là được, nếu truyền ra ngoài, sẽ dẫn đến chấn động lớn trong liên bang.” Nói tới đây, trên mặt Lallot lộ ra một chút thận trọng.
Điều này cũng giống như mấy ngàn năm trước khi tiến vào thời đại hàng hải tinh tế, phát hiện trùng động, đều là chưa từng có, đảo điên nhận thức của nhân loại, một khi vạch trần bí mật của điều này, vậy xã hội nhân loại lại sẽ nhảy vọt một bước lớn!
/100
|