Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 292: Con người, ai cũng có bí mật

/585


Phượng Hề tỉnh dậy, Liễu Yên Nguyệt cũng thế, nhưng các nàng vẫn nhắm mắt, không muốn rời giường, cũng không muốn nhìn nhau vì xấu hổ.
Trái phải Tiêu Thu Phong đều là mỹ nữ, đương nhiên không sao cả, nhìn thấy hai nàng xấu hổ như vậy, hắn sảng khoái duỗi người, cười nói :"Xem ra thời tiết hôm nay không tệ, ở trên giường không cần dậy"
Một đêm ngượng ngùng, còn chưa đủ sao, hai nàng làm sao mà chịu được, Phượng Hề trợn mắt, thân thể quyến rũ đầy phong tình, mang theo sự mệt mỏi do lao lực của đêm qua, quát: "Đêm qua mặt mũi của bọn em đã mất hết rồi, anh chưa hài lòng sao, bây giờ là ban ngày mà anh cũng không buông tha cho bọn em sao?"
Liễu Yên Nguyệt cũng ngượng ngùng ngồi dậy, xấu hổ nhìn thân thể của Phượng Hề, giải thích: "Chị Phượng, thật xin lỗi, đều là vì em nên chị mới như vậy, chị yên tâm, chỉ ba tháng, thật sự chỉ ba tháng"
Đến lúc này, đầu óc của Liễu Yên Nguyệt còn chưa tỉnh táo, Phượng Hề bất đắc dĩ lắc đầu, cô em Yên Nguyệt này, quá dễ để lừa, cái chuyện như vậy, có lần đầu, sẽ có lần hai, lần ba ... lần n ... Huống chi là ba tháng .... ai, hình như kiếp trước, chị em nàng thiếu nợ người đàn ông kia.
Nhìn thấy trời sáng rồi, bất chấp ngượng ngùng, hai nàng chống lại sự nghịch ngợm của Tiêu Thu Phong, mặc quần áo vào, hai thân thể xinh đẹp, đặc sắc và quyến rũ, chỉ cần nhìn thôi, cũng đã là một loại hưởng thụ.
Nhưng Liễu Yên Nguyệt và Phượng Hề không ngờ, bốn cô bé kia đã đứng trước cửa, các nàng vì muốn tránh khỏi ma thủ của Tiêu Thu Phong, vội mở cửa phòng chạy ra, khi đó, bốn cô bé đồng thời kêu lên: "Chị Phượng, chị Yên Nguyệt, chào buổi sáng"
"Các em ... các em sao ở đây?"Yên Nguyệt kinh ngạc hỏi.
Thi Diễm cười gian xảo nói: "Bọn em đến đây để mời hai chị đi ăn sáng, bá mẫu đã chờ rất lâu rồi, thật không ngờ chị Phượng lại ở chung, mọi người nói có kỳ quái không?"
"Cái này có gì mà kỳ, chị Phượng và chị Yên Nguyệt là chị em tốt, tâm sự với nhau, nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt, cũng rất bình thường thôi"Lâm Ngọc Hoàn mở miệng, tùy ý nói.
Chiêu Tuệ kêu lên: "Này, các người cũng già nên quáng gà hả? Không biết đếm số hay sao? Không biết Tiêu thiếu gia ở bên trong không?"
"Các này không đơn giản rồi, Chiêu Tuệ, giúp chị Nguyệt đi dọn dẹp giường đi, nói nhiều quá"Ngọc Thiền nói xong, Chiêu Tuệ đã muốn mở cửa phòng.
Phượng Hề đã ở chung với mấy cô bé này nhiều năm, làm sao mà không hiểu rõ tính cách của các nàng, thấy các nàng hợp sức trêu chọc mình, chỉ biết là phỏng chừng đã bị đoán được.
"Tiểu Tuệ, thật dũng cảm nha, chị ủng hộ em. Em vào phòng đi, không chừng đêm nay sẽ thành 4P đó. Nhưng mà đừng kêu lớn quá, ảnh hưởng đến chúng ta dùng điểm tâm đó"
Chiêu Tuệ nghe xong, sợ hết hồn, chuyện xấu hổ như vậy, nàng không dám làm, đẩy Thi Diễm vào, nói: "Chị Thi Diễm, loại vinh quang này, đương nhiên để chị làm, đi thôi, đi thôi, chị chuẩn bị lâu như vậy, chắc là không sao đâu"
Liễu Yên Nguyệt tựa hồ như hiểu được ý của Phượng Hề, vì thế đã không còn khẩn trương nữa, nắm lấy tay Phượng Hề, cười nói: "Bằng không mọi người cùng vào đi, các em thật là dũng cảm nha, thôi, bọn chị không làm bóng đèn đâu"
Lâm Ngọc Hoàn nhìn ba người kia, nhỏ nhẹ cười khi thấy ba nàng cùng nhìn mình, lập tức cười nói: "Đừng nhìn chị, chị không vào đâu"Sau đó nhỏ giọng nói: "Tiêu thiếu gia nói tối nay sẽ đến tìm chị, chị không cần đi làm chuyện mất mặt"
Ba cô bé này, bây giờ không ai dám vào, vì lời nói của Phượng Hề thật sự có tính uy hiếp, nếu vào phòng, rồi bị Tiêu thiếu gia abc xyz rồi này nọ tùm lum hết ... nói không chừng là mất cả chì lẫn chày, không có lời.
Mọi người đi xuống không bao lâu, Tiêu Thu Phong cũng bước xuống, nhìn thấy vẻ mặt cũng mấy tiểu nha đầu này, cảm thấy hối hận, nói: "Thi Diễm, các em nhát quá, vừa rồi anh còn tưởng là được chiếm tiện nghi nữa chứ"
Chúng nữ nói chuyện, đương nhiên là hắn nghe được.
"Không được chiếm tiện nghi của em, người ta còn chưa trưởng thành, Tiêu thiếu gia, nếu muốn thì anh cứ chiếm của chị Diễm đi, chị ấy 23 tuổi rồi, làm lúc xinh đẹp nhất, cam đoan là chị ấy không phản kháng, cũng không kêu cứu gì đâu"
Chiêu Tuệ nhỏ tuổi nhất, nói chuyện không cần suy nghĩ, nhưng những lời này vừa ra, toàn bộ chấn động, Thi Diễm đuổi theo nàng làm ầm ĩ, điểm tâm sáng còn chưa vào bụng, mà lòng người đã đầy ấp sự ấm áp.
Trải qua một đêm điên cuồng, Tiêu Thu Phong đã có thể toàn tâm toàn ý đối phó Lâm gia, sáng nay, hắn đã nhận được nhiều tin tình báo hữu dụng.
Lâm thái gia lúc này, đã mở cuộc họp hội đồng quản trị lại, tập hợp lực lượng để trở thành cường đại, đương nhiên ông cũng phát hiện ra chuyện Lâm Bắc Dân thua lỗ, nhưng lại phẫn nộ với Tiêu gia, cho nên tạm thời không xử lý hắn, đánh bại Tiêu gia đã trở thành chuyện quan trọng nhất bây giờ.
Lâm gia luôn là cây đại thụ trong thương trường ở Đông Nam, Lâm thái gia chỉa mũi nhọn vào đây, đã làm cho nhiều thương nhân chú ý, Đông Nam bây giờ, đã bắt đầu xuất hiện mưa gió.
"Yên Nguyệt, em để cho mọi người ra ngoài, bây giờ, Tiêu gia và Lâm gia, không chết thì không ngừng, đồng thời, báo cho Lãnh Phong biết, tăng mạnh công kích, đừng để Lâm gia có cơ hội nghỉ ngơi"Nếu Lâm thái gia đã muốn như vậy, thì phải chơi một trận ra trò, nếu không thì sẽ rất mất hình tượng.
Liễu Yên Nguyệt gật đầu, nói với ba cô thư ký, giăng bát quái đầy trời.
Tiêu Thu Phong nhìn về Phượng Hề, nói: "Phượng Hề, em có thể động thủ, thuận tiện giám thị nói chút, những người có quan hệ với Tiêu gia, chỉ cần bọn chúng có dị động, lập tức diệt trừ, không cần suy nghĩ"
Phượng Hề cũng lạnh lùng gật đầu, người nào dám gây bất lợi với Tiêu gia, nàng đương nhiên không cần khách khí.
Tin tức của Tiêu gia được truyền ra, làm cho thế cục ở Đông Nam trở nên rất quỷ dị. Tiêu Thu Phong cùng Lâm gia, người nào cũng không dễ đụng vào. Những kẻ đã đáp ứng với Lâm thái gia, bắt đầu lùi bước, những người này không phải kẻ ngốc, không ai tự nguyện tìm đường chết. Chỉ có một kẻ không biết trời đất là gì, đương nhiên là Lâm Khải Dược, nói thật ra, Lâm bắc Dân mặc dù vì tư lợi, tâm nguyện lớn nhất cả đời hắn là kiếm thật nhiều tiền, nhưng không biết dạy dỗ Lâm Khải Dược nên người, để cho hắn chỉ biết rượu và gái, gái và rượu, chỉ thế thôi.
Lời nói của Tiêu Thu Phong, cho đến bây giờ, chưa từng nói giỡn.
Hai đùi của hắn đã bị chặt đứt, hơn nữa còn gãy xương cả đời không lành lại, không cần ngủ trên giường, ngồi xe lăn cũng được rồi.
Đối với vài người, Lâm gia đã là kẻ địch, vì Lâm gia đối đầu với Tiêu gia, không cần nương tay, huống chi đối với một người như Lâm Khải Dược, ỷ vào Lâm gia, làm ra không biết bao nhiêu chuyện thương thiên hại lý, giờ phút này có cơ hội giáo huấn hắn, đương nhiên ai mà không muốn.
Ngay cả tám tên bảo an của hắn, cũng bị phế chung với nhau.
Cảnh sát Dương Châu thu được tin, lập tức đến hiện trường, cũng chỉ để thu dọn tàn cuộc, loại chuyện đánh nhau ẩu đả này, đánh cho người ta tàn phế, rất khó xử lý, bởi vì ngay cả một nhân chứng cũng không có, loại sự tình này, không ai rãnh rỗi, cũng chẳng ai đủ can đảm đi làm nhân chúng cả.
"Ông, ông, là Tiêu gia là, nhất định là Tiêu Thu Phong làm, con phải báo thù, con phải báo thù ..."Hai chân đã không còn, Lâm Khải Dược không thể chấp nhận sự thật này. Ai ... trên đời này có những con người, chỉ khi nào đau đớn xảy ra trên thân thể chúng, chúng mới biết như thế nào gọi là ĐAU.
Trước kia, hắn cũng đả thương không ít người, nhưng chỉ cần vung tiền ra là yên chuyện, căn bản không để trong lòng.
Bàn tay già khô của Lâm thái gia nắm chặt thành quyền, phát ra tiếng "Rắc rắc ..."ngày hôm qua mấy tập đoàn có thực lực liên minh lại, hôm nay đã rút lui hết, ông thật không ngờ, những người này vừa nghe đối phó với Tiêu gia, đã bắt đầu nao núng. Hơn nữa khuyên bảo, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, loại sự tình này nên giải hòa thì tốt hơn. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Chỉ bằng cái thái độ kiêu ngạo của Tiêu gia, ông đã nuốt không trôi rồi, ông muốn cho tất cả mọi người biết, Lâm gia mới chính là bá chủ ở Đông Nam.
"Lão gia, kinh thành có điện báo"Lão quản gia Ngũ Bá nhẹ nhàng đi đến bẩm báo.
Lâm thái gia cả kinh, sau đó vui vẻ, quát: "Bắc Dân, chăm sóc Khải Dược, con cũng phải cẩn thật một chút, mấy hôm nay nếu không có việc thì đừng ra ngoài, các người yên tâm, Tiêu gia sẽ không tồn tại được lâu đâu, ta sẽ làm cho bọn họ, có bao nhiêu nợ trả hết một lần"
Trong kinh thành gọi điện thoại đến, đương nhiên không phải người thường, đây là bí mật của Lâm gia, hoặc là, toàn bộ Lâm gia, chỉ có Lâm thái gia là biết, nếu không phải đến lúc sinh tử, ông cũng không muốn đòi lại phần nhân tình này.
"Nói, muốn tôi làm gì?"Một âm thanh rất lạnh lùng, nhưng ngữ khí lại vô cùng cao ngạo.
Cho dù là Lâm thái gia, cũng trở nên cung kính, không dám phóng túng.
"Tiêu gia ở Đông Nam, tôi muốn ông giúp tôi đối phó với Tiêu gia"Lâm thái gia cũng không che dấu, lập tức đưa ra điều kiện, nhân tình hai mươi năm trước, hôm nay rốt cục đã có chổ dùng.
"Lại là Tiêu gia, lão Lâm, ông đã già nên hồ đồ rồi, không biết Tiêu gia có bao nhiêu lực lượng sao? Nếu dễ dàng đối phó như vậy, đã không cần chờ đến ngày hôm nay"
Với cá tính của Lâm thái gia, người khác nói có lẽ ông không tin, nhưng người này nói, ông nhất định phải tin.
Giờ phút này, ông mới biết, ông đã xem thường Tiêu gia.

/585

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status