<!-- --> Tiêu Thu Phong đứng yên một bên, nhìn đống đồ nát bị khói bụi bao phủ, bụi đất từ từ bay lên, mà xung quanh đã có hơn mười xác chết. Tổ dị năng đấu với cao thủ Long Tổ, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lúc nào cũng có thể một chiêu giết chết. Một giọt, hai giọt ….. Trong làn bụi, đột nhiên xuất hiện những giọt máu.
Những giọt máu này như từ trên trời rơi xuống. Tiêu Thu Phong tuy không nhìn thấy ai nhưng hắn vẫn có một giây do dự và nghi ngờ, thân hình như như tên bắn, tay hóa thành trào, bay vút lên, mắt khẽ nhắm lại nhưng vẫn cảm nhận thấy sinh mệnh ba động trong làn bụi.
Không sai, đó là Boott, hắn đã bị thương, đang chuẩn bị lợi dụng bóng đêm và làn bụi để bỏ chạy. Nếu như không phải có những giọt máu, Tiêu Thu Phong có lẽ đã phạm sai lầm. Cận chiến, đối với những cao thủ dị năng này có thể nói là điểm yếu chết người. Tay Tiêu Thu Phong mang theo áp lực cực lớn, trong khi không khí truyền đến mấy tiếng kêu trầm muộn, một khuôn mặt từ mơ hồ trở nên rõ ràng.
Ẩn thân thuật cao cấp đến đâu, bị dị năng áp chết cũng sẽ hiện ra nguyên hình. Nhìn bộ mặt đang vặn vẹo của Boott, lực lượng trong tay Tiêu Thu Phong càng tăng lên, không cho phép kháng cự. ‘’ Nếu như muốn chết một cách nhẹ nhàng, thoải mái, vậy nói cho tao những gì mày biết ‘’ Tiêu Thu Phong lạnh như băng, nói rõ ra. Cho dù mày nói, tối nay cũng không còn lý do mà sống.
Chỉ có chết thoải mái hay không mà thôi. Trong mắt lóe lên một tia quật cường, mặc dù không mở miệng nhưng Tiêu Thu Phong biết hắn có ý gì. Bàn tay đang nắm lấy cổ Boott buông ra, nhưng đồng thời một tay Boott đã rơi xuống đất, bị lực lượng cực mạnh xé rách, xương lòi ra, máu chảy đầm đìa.
Miệng run lên mấy cái, trán đầy mồ hôi lạnh, mặt Boott vặn vẹo, nhưng không ngờ lại cười. ‘’ Tao đã biết mày là ai. Thật không ngờ mày vẫn còn sống. Chẳng qua rất đáng tiếc, tao sẽ không nói cho mày bất cứ chuyện gì, xin lỗi ‘’
Đối mặt với cái chết không ngờ hắn còn bình tĩnh như vậy. Tiêu Thu Phong không cảm thấy một tia ba động của hắn. Lúc nói ra những lời này, trong mắt hắn phát ra những tia sáng làm người ta khó hiểu.
Những tia sáng đó không có sự lạnh lùng, ác độc, rõ ràng là ấm áp và hiền lành. ‘’ Hani, con của ta, gặp lại ‘’
Nụ cười đó đột nhiên ngừng lại khi nói xong những lời này, giống như thời gian và không gian đều ngừng lại, từ từ ngã xuống, sau đó cơ thể từ từ phân giải. Khi Tiêu Thu Phong, nhìn thấy hắn, bộ mặt bọn chúng trở nên mơ hồ. Chỉ là lúc này không phải bỏ chạy mà là hủy dung.
Gần như chỉ trong nửa phút ngắn ngủi, Boott đã biến thành xác chết, đến tự phân hóa mình, chỉ còn lại bộ xương trắng mà thôi, lặng lẽ nằm trên bãi cỏ. Hắn tình nguyện chết đi, cũng không bao giờ nghĩ sẽ dùng bí mật đó để đổi lấy mạng sống của mình. Xem ra hắn cũng chỉ là một quân cờ đáng thương, không nắm giữ được vận mệnh của mình.
Mặc dù người này chết trong tay Tiêu Thu Phong, nhưng không thể phủ nhận hắn là một người bố xứng đáng. Tiêu Thu Phong dường như có thể hiểu, hắn chấp nhận cái chết chính là vì để cho con hắn được sống tốt hơn.
Phía sau vang lên tiếng bức chân, đám Dạ Ưng người đầy máu đi tới
‘’ Đại, mày không phải định đứng bên xác chết mà suy nghĩ, phát biểu cảm thán chứ. Chúng ta bí mật hành động, có phải đã đến lúc rút đi không? ‘’ Dâm Tặc mở miệng trêu, đối với việc Tiêu Thu Phong làm Lão Đại, hắn rất khó chịu.
Chỉ là Dạ Ưng, Túy Qủy úng hộ, còn có đề nghị của cấp trên làm cho hắn không thể không phục tùng. Tiêu Thu Phong khẽ thở dài một hơi, nói: ‘’ Chiến đấu thế nào? ‘’ ‘’ Giết chết mười sáu tên, ba mươi bốn thằng bỏ chạy, tự nhiên sẽ có người theo sát, ngày mai sẽ biết động tĩnh của chúng ‘’
Dạ Ưng nhìn Tiêu Thu Phong, thấy trên mặt hắn có vài phần thương xót, trong thời gian ngắn cũng không biết là do nguyên nhân gì. Tiêu Thu Phong gật đầu nói: ‘’ Rút, nơi này giao cho cảnh sát xử lý ‘’
Dứt lời, hắn đã xoay người. Mặc dù giết Boott, nhưng âm mưu đó vẫn chưa có một chút manh mối gì. Đến tận hôm nay, mới chỉ có một suy đoán của Bàn Tay Vàng về chuyện lần đó. Đối phương lo lắng võ chi phách Tiêu gia của hắn sẽ có uy hiếp. Nhưng nguyên nhân chính thức thì không ai biết.
Phía sau cạm bẫy này ruốc cuộc có âm mưu gì nữa? Hành động lần này xem như đã đạt được mục tiêu dự tính, đã thành công, giết chóc đã bắt đầu. Bây giờ phải xem đặc công của các nước mà tiến hành bước tiếp theo. Nếu bọn chúng vẫn không hiểu, vậy giết chóc vô tình sẽ lập tức phủ xuống đầu bọn họ. ‘’ Thu Phong, mày có phải có chuyện muốn nói với tao? ‘’ Trong Long Tổ, ngoại trừ Vũ, Dạ Ưng biết bí mật về cạm bẫy năm đó nhiều nhất.
Thấy được tâm trạng lúc này của Tiêu Thu Phong, hắn đương nhiên cảm thấy gì đó. Cho nên khi Túy Qủy và Dâm Tặc rời đi, hắn lưu lại một lát. ‘’ Tên thủ lĩnh mà tao giết gọi là Boott, cũng là kẻ hợp tác với Đao năm đó. Đáng tiếc hắn không cho tao bất cứ câu trả lời nào. Đao đã chết, bây giờ Boott cũng đã chết, chỉ có hai đầu mối giờ đã bị cắt đứt ‘’
Dạ Ưng vừa nghe không khỏi sửng sốt, tiếp theo trên mặt hiện lên nụ cười thần bí: ‘’ Chưa chắc, Thu Phong, dù chuyện bí ẩn đến đâu, cuối cùng cũng sẽ có ngày tìm ra manh mối. Mày quên rồi sao, hôm xảy ra chuyện đó, Hắc Dạ đã là một tổ chức rất lớn. Hơn nữa mày cho tao một quân địch, mặc dù không thể nào xác định như phạm vi nhỏ đi rất nhiều ‘’
‘’ Có được một trăm lẽ sáu người đó, nhưng với sự cường đại của Hắc Dạ, muốn nắm trong tay những người đó đương nhiên phải có lực lượng cường đại hơn. Cho nên một tiêu của tao chỉ có tám người. Mà tám người này, Long Tổ chúng ta không thể nào điều tra. Chẳng qua với thân phận của mày, vẫn có thể tự do tìm được đáp án mày muốn ‘’
‘’ Điều này đã vượt qua khả năng mà một người có thể đạt được, có lẽ dính dáng đến cả quốc gia. Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán của tao ‘’ Dạ Ưng biết rất nhiều chuyện, hắn có thể liên lạc những việc này lại, từ từ tạo thành đường nét thô sơ, nhưng về chi tiết thì phải chứng minh từng chút một. Quả nhiên không hổ là người thông minh nhất Long Tổ, Tiêu Thu Phong được hắn nhắc nhở mới phát hiện đầu mối chẳng những không dứt, mà càng lúc càng nhiều.
Hắc Dạ là một đầu mối không bao giờ dứt, bởi vì nó thực sự tồn tại, hơn nữa nhất định có quan hệ với việc đó.
‘’ Một ngày nào đó, ta muốn Hắc Dạ sẽ bị ánh mặt trời xâm nhập, xem bộ mặt tà ác của chúng. Dạ Ưng, chuyện này mày tiếp tục giúp tao ‘’ Dạ Ưng cười nói: ‘’ Yên tâm, chúng ta là huynh đệ mà. Chuyện này tao nhất định sẽ tìm được kẻ chủ mưu đứng sau. Thu Phong, tao có một dự cảm mãnh liệt, người này không biết chừng là người quen thuộc nhất đối với chúng ta ‘’ Đây hình như chỉ là một câu nói đùa, nhưng Tiêu Thu Phong không cười, vì vui đùa sẽ làm cho người ta đau lòng.
Về đến nhà, dưới ánh trăng dịu nhẹ, Tiêu Thu Phong lẳng lặng ngồi trên bãi cỏ, các nàng đã ngủ, có một số việc hắn muốn một mình suy nghĩ. Nhưng trong nhà rất ấm áp, đều là tình cảm thương yêu dành cho hắn. ‘’ Phong, mệt lắm sao, em ngồi cùng anh ‘’ Vũ từ phía sau từ từ đi tới.
Hành động của Tiêu Thu Phong, nàng từ đầu tới cuối vẫn chăm chú quan sát. Dù là năm đó, hoặc là bây giờ, nàng ngoại trừ lo lắng cho chiến hữu, thì càng thêm lo lắng cho sự an toàn của Tiêu Thu Phong. Cầm tay nàng, Tiêu Thu Phong mỉm cười với nàng, cho biết mình vẫn ổn. ‘’ Vũ, có những lúc, anh thật sự nghĩ không để ý đến bất cứ chuyện gì, chỉ ôm em và mọi người sống hạnh phúc bên nhau ‘’
Vũ mỉm cười, nói: ‘’ Ngốc ạ, việc này có gì khó chứ. Dù anh ở đâu, làm gì, bọn em cũng cùng anh, không bao giờ rời xa anh. Vũ là người phụ nữ của anh, anh có thể cảm nhận nó ‘’
Tiêu Thu Phong rất vui, cười nói: “ Vũ, anh biết em là người phụ nữ tốt nhất trên đời, cũng là người vợ tốt nhất ’’ ‘’ Ông xã, trên đời không chỉ có chị Vũ là tốt, em và Phượng tỷ cũng không kém, còn có Nhan Duyệt đang nằm trên giường. Em ấy chờ anh đến độ mệt quá mà thiếp đi đó ‘’
Hai thân hình thơm ngát từ từ đi ra. Lúc này, không ngờ Liễu Yên Nguyệt cũng chờ đợi hắn. Phượng Hề mặt đầy quyến rũ, chạy tới trước mặt Tiêu Thu Phong. ‘’ Ông xã, anh hiếm khi có tâm trạng sa sút như lúc này, có phải gần đây an ủi anh không đủ, hôm nay dưới ánh trăng, có muốn kéo cả Vũ gia nhập, cùng lấy lòng, lấy lòng anh ‘’
Áo ngủ Phượng Hề cố ý run lên, nửa bờ vai lộ ra, da thịt trắng nõn. Phượng Hề hiểu rõ tâm trạng Tiêu Thu Phong lúc này. Mỗi một lần sau khi giết chóc đều muốn phát tiết, mà cơ thể và sự dịu dàng của các nàng là cách tốt nhất. Vũ cũng không từ chối, trên khuôn mặt dịu dàng mang theo một tia xúc động, nhỏ giọng nói: ‘’ Phong, nếu anh thực sự muốn Vũ. Vũ đêm nay sẽ là vợ anh!"
/585
|