Trọng Sinh Hào Môn: Cô Vợ Thần Y Quá Ngọt Ngào

Chương 12.1: Anh bị thương, em bôi thuốc cho anh.

/1841


Chương 12.1: Anh bị thương, em bôi thuốc cho anh.
Lục Hạo Đình do dự rất lâu, mãi không mở miệng nhờ Cố Vân Tịch vào phòng anh lấy quần áo cho anh!
Anh vợ Vân Tịch nói anh giở trò lưu manh!
Bắt đầu từ khi cô 15 tuổi, cô nhóc kia đã cảm thấy anh là một tên lưu manh rồi, bây giờ anh muốn sửa cũng không sửa được.
Nghĩ đến đây, Lục Hạo Đình hơi đau đầu, trước đây anh thật sự không cố ý.
Làng Thanh Thuỷ đó rất lạc hậu, một người ngoài như anh mà muốn vượt qua cậu cô để bảo vệ cô, cách tốt nhất, và cũng danh chính ngôn thuận nhất, chính là cưới cô!
Cô còn nhỏ, chỉ có thể đính hôn, có hôn ước.
Tổ chức một bữa tiệc tại nhà xem như là một nghi thức, từ đó về sau, cô nhóc đó phòng anh như phòng cướp vậy đó, cô cũng không suy nghĩ mà xem, nếu anh thật sự muốn làm gì cô thì cô có phản kháng được không?
Lục Hạo Đình bất đắc dĩ, dùng một cái khăn tắm rộng lớn bọc nửa người dưới, ra khỏi phòng tắm!
Dáng người anh có thể nói là đẹp đến cùng cực, cơ bắp cân đối, không tìm thấy chút mỡ thừa nào, cường tráng mạnh mẽ, nhưng không phải vai u thịt bắp!
Dáng người đẹp như vậy, thảo nào một người cố chấp và nhạy cảm như cô ở kiếp trước cũng có thể bị anh hấp dẫn đến mức thần hồn điên đảo!
Ánh mắt Cố Vân Tịch không hề che giấu chút nào mà nhìn lên người anh!
Trên cơ thể anh còn có thể bắt gặp rất nhiều vết thương, những vết này để lại từ nhỏ.
Lục Hạo Đình thấy Cố Vân Tịch nhìn anh, sắc mặt nhất thời phiếm hồng: “Em…nghỉ ngơi sớm đi, anh về đây!”.
Anh chỉ thiếu điều chạy trối chết!
Thật sự là ánh mắt Cố Vân Tịch nhìn lên người anh như thể vuốt ve cơ thể anh từ trên xuống dưới vậy đó…
“Chờ đã…”. Cố Vân Tịch gọi anh lại.
“Anh bị thương, em bôi thuốc giúp anh!!”.
Sau lưng và bả vai anh bị bầm tím một mảng lớn, đã sưng lên!
“Không…không cần đâu, vết thương nhỏ ấy mà, không có gì đâu”. Bản thân anh căn bản không để ý, bao nhiêu năm từ nhỏ đến lớn, trên người anh thường xuyên bị bầm tím sưng đỏ, anh cũng đã quen rồi!
“Em nghỉ ngơi sớm đi!”. Lục Hạo Đình cất bước định chạy trốn.
Cố Vân Tịch kéo anh lại: “Anh Hạo Đình, anh làm sao vậy? Vì sao lại cố tình trốn em? Trước đây anh chưa bao giờ làm như vậy với em…”.
Cố Vân Tịch úi đầu, ấm ức!
Lục Hạo Đình sửng sốt!
Trước đây anh luôn nghĩ cách để đến gần cô, nhưng cô nhóc này từ trước đến giờ đều không để ý đến anh, còn ra vẻ đề phòng anh như phòng sói.
Bây giờ…anh vừa rồi…hình như đúng là lẩn trốn cô thật!
“Có phải anh vẫn còn tức giận vì chuyện ở trường không? Em…em thật sự không cố ý, sau này cũng không dám nữa, anh đừng vứt bỏ em có được không?”.
“Em…anh…anh muốn phạt em như thế nào cũng được!”.
Thấy Cố Vân Tịch dường như sắp khóc, Lục Hạo Đình lập tức hết cách!
“Đừng khóc đừng khóc! Anh…anh không trốn em, cũng sẽ không vứt bỏ em, Vân Tịch, anh Hạo Đình đã đồng ý là sẽ chăm sóc em cả đời, thì anh nhất định sẽ làm được, em đừng sợ có được không?”.
Cố Vân Tịch lập tức nở nụ cười: “Thế không phải anh giận em sao?”.
Lục Hạo Đình: “…Ừm!”.
Con gái đúng là giỏi thay đổi thật, vừa rồi còn sắp khóc cơ mà! Bây giờ lại cười!
“Vậy thì tốt rồi! Em biết lỗi rồi, anh tha thứ cho em lần này nha! Ừm…em có một loại dầu thuốc rất hữu hiệu, do ông ngoại em trước đây dạy em pha chế! Em bôi cho anh chút thuốc, xem như trừng phạt, có được không?”.

/1841

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status