Chương 8: Mộc Vân Hiên
“Tinh Thần, để cha giới thiệu cho con, vị này là Mộc Vân Hiên, cậu Mộc.” Nhan Huy giới thiệu, trong tươi cười còn có vài phần nịnh nọt.
“Anh Mộc, chào anh.” Thu lại sắc bén trong mắt, Hạ Tinh Thần cười tươi vừa đủ. Cô vĩnh viễn không thể quên được ngày nào đó, Nhan Như Lâm dùng tiết mục chị em tình thâm, dẫn dụ cô đến phòng người này.
Cô mới tới nhà họ Nhan, nóng lòng nhận được tán thành và khẳng định, Nhan Như Lâm lừa cô nói Mộc Vân Hiên say rượu uống nhiều, hi vọng cô giúp đỡ chăm sóc một phen.
Khi đó Hạ Tinh Thần biết Mộc Thị là tập đoàn ngay cả nhà giàu có như nhà họ Nhan cũng phải ngưỡng mộ, một lòng muốn đạt được tán thành nên cô ngây ngốc đi tới.
Mãi đến sau này cô mới biết được, nghênh đón cô là một màn tai nạn.
Đi vào phòng người đàn ông bị bỏ thuốc, là bước đầu tiên đẩy cô vào vạn kiếp bất phục. Lúc ấy cô không biết Mộc Vân Hiên bị người ta bỏ thuốc, nghĩ người đàn ông này muốn cưỡng bức cô, vì thế ra sức chống cự, liều mạng vùng vẫy.
Vì bảo vệ trong sạch, cô tàn nhẫn ném đèn bàn vào đầu anh.
Mộc Vân Hiên bị cô đập tỉnh táo lại, nhưng máu chảy không ngừng, anh dùng ánh mắt lạnh lẽo khiến người ta sởn gai ốc nhìn cô, coi cô như con mồi anh nuôi nhốt, mang theo loại lạnh lùng thị huyết.
Bởi vì gia tộc Nhan Thị gặp nguy hiểm, nhà họ Nhan không tìm được nơi rót tài chính, vì thế liền nghĩ ra một biện pháp.
Vốn định hi sinh Nhan Như Lâm, nhưng Mộc Vân Hiên này âm lãnh đáng sợ, lại có tiếng là lòng dạ ác độc, nhiều năm như vậy có rất nhiều phụ nữ muốn leo lên giường anh, kết quả đều không thể thành công, không chỉ như vậy, kết cục còn rất thê thảm, thậm chí còn chết oan chết uổng.
Nhắc tới Mộc Vân Hiên, mọi người không nghĩ tới sản nghiệp gia tộc khiến người ta không dám nhìn thẳng, mà tính cách cổ quái của người này, cùng với tính tình âm tình bất dịnh.
Nhan Như Lâm nghĩ, nếu cô ta đặt bẫy Mộc Vân Hiên, tuy có thể giải cứu Nhan Thị khỏi nguy hiểm, nhưng cũng tương đương thành vật hi sinh của Nhan Thị rồi.
Nhan Như Lâm từng gặp Mộc Vân Hiên vài lần, cho dù anh vô cùng đẹp trai, nhưng khí chất tàn nhẫn trên người Mộc Vân Hiên khiến cô ta e sợ, hơn nữa lên giường anh, cho dù sau đó chuẩn bị đủ, thật sự lên giường với Mộc Vân Hiên, nhưng kết cục sẽ thế nào? Đây không phải là tự mình muốn chết sao?
Cô ta có thể như những người phụ nữ thê thảm kia hay không? Không, cô ta không muốn như vậy, cô ta còn chưa sống đủ!
Vì thế Nhan Như Lâm nghĩ ra được một chủ ý tuyệt diệu. Không phải là kẻ tiện nhân Hạ Huỳnh Tâm kia có một đứa con gái sao? Nếu là con gái của nhà họ Nhan, nên giải nguy giúp nhà họ Nhan, dựa vào cái gì là cô ta hi sinh? Muốn hi sinh, cũng nên hi sinh đứa không mẹ kia mới đúng.
Nhan Như Lâm nói đề nghị này ra, vậy mà không có ai phản đối.
Làm sao có thể phản đối? Hạ Tinh Thần chỉ là đứa con gái riêng, từ nhỏ không nuôi bên cạnh, xứng đáng thành vật hi sinh.
Nhan Như Lâm đã thay một bộ khác, trốn ở một góc nào đấy tầng hai. Cô ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Hạ Tinh Thần ở phía xa: “Tiện nhân! Tiện nhân! Tiện nhân!” Sau đó cô ta vội quay đầu, nhìn về phía Tiêu Mạn, đôi mắt đỏ lên.
“Mẹ, vậy mà Hạ Tinh Thần dám đối xử với con như vậy! Khiến con mất mặt trước mặt mọi người, chúng ta nhất định không thể tha thứ cho chị ta!” Trong mắt Nhan Như Lâm tràn ngập oán hận, trong lòng càng thêm hận Hạ Tinh Thần rồi.
Vốn là thiết kế kéo váy của Hạ Tinh Thần, bây giờ biến thành cô ta, sao cô ta có thể không hận?
Cô ta không nghĩ tới, nếu không phải cô ta muốn hại người, cô ta sẽ không gieo gió gặt bão. Đương nhiên ở trong lòng Nhan Như Lâm, mình vĩnh viễn không sai, sai sẽ là người khác, là Hạ Tinh Thần.
Mọi chuyện đều là lỗi của Hạ Tinh Thần, ai bảo cô không ngoan ngoãn tiến vào bẫy?
/895
|