《Tư Hoàng! Tư Hoàng! Tư Hoàng! Tư Hoàng!》
Tư Hoàng vừa chợp mắt chưa được bao lâu, trong đầu đã có tiếng ồn đánh thức.
Cô trở mình.
Rầm!
"Shit!"
Cô quên mình nằm ngủ trên ghế salon. Tư Hoàng ngồi dưới đất, ảo não xoa đầu.
"Ngũ Bảo! Ngậm! Miệng!"
Ngũ Bảo bị giọng nói uy hiếp của cô làm im lặng.
Tư Hoàng lấy điện thoại di động ra xem thời gian, đúng là chưa ngủ lâu, mới một giờ chiều.
《Cái gì mà ngủ chưa lâu, cô xem đi, đã một ngày rồi! Một ngày!》
"Ngũ Bảo, không được tự tiện đọc trộm suy nghĩ của tôi, chưa phải lúc để cậu biết."
Tư Hoàng nhàn nhạt nói, đồng thời nhìn ngày hiển thị trên điện thoại.
25/9/2016
"Hử?"
Tư Hoàng nhớ rõ hôm thử vai là ngày 24 tháng 9.
《Đúng vậy. Chính là như vậy đó. Cô đã ngủ cả ngày!》
"Hèn gì lại đói đến thế."
Tư Hoàng cảm thấy mình có thể ngủ cả ngày như vậy thật may mắn, phải biết rằng, ba ngày trước cô vẫn không thể có được một giấc ngủ ngon lành, hàng đêm luôn bị cơn ác mộng hành hạ. Từ trong điện thoại tìm một dãy số, nối máy:
"Xin chào, làm ơn mang đến một phần cơm tối, địa chỉ là số 21 khu biệt thự Cảnh Lan. Đúng rồi, nhớ đem theo máy quẹt thẻ."
《Tư Hoàng...》Ngũ Bảo trầm giọng như oán phụ khuê phòng.
Tư Hoàng bật cười.
"Nói đi, có chuyện gì?" Vừa hỏi vừa đi tới phòng tắm.
Tắm vòi sen, trong đầu vang lên lời nói kích động của Ngũ Bảo:
《Giá trị tín ngưỡng lại tăng! Lại tăng! Trong đó còn có tín ngưỡng màu vàng lóe sáng. Đây là thần khí mà cô gọi là Internet sao? Rốt cuộc Internet là gì? Cô nói cho tôi biết đi!》
Tư Hoàng hỏi lại:
"Giá trị tín ngưỡng cũng phân màu sắc sao?"
Ngũ Bảo đắc ý.
《Đây này, cô xem đi.》
Trong tầm mắt của Tư Hoàng ngay lập tức xuất hiện quả cầu thủy tinh trong suốt, bên trong có một đám điểm sáng hồng nhạt nổi lơ lửng, bên cạnh màu hồng nhạt là một điểm màu vàng lóe ra ánh sáng và hơn mười mấy điểm sáng màu đen phải nhìn kỹ mới thấy được. Tầm mắt Tư Hoàng dời xuống, chú ý bảng ghi chú số lượng phía dưới quả cầu thủy tinh.
Vàng: 1
Hồng nhạt: 16205
Đen: 13
"Cái này là sao?" Tư Hoàng đưa ngón tay chạm vào quả cầu thủy tinh.
Ngũ Bảo:
《Đây là điểm có lợi của giá trị tín ngưỡng, nhìn giá trị tín ngưỡng của cô đang mãnh liệt tăng lên như vậy, tôi cũng không cần dùng đến năng lực của mình.》
Tư Hoàng tắt vòi hoa sen, hất tóc, mở ngăn kéo lấy áo tắm khoác vào, vừa cột đai lưng vừa đi ra ngoài.
"Màu vàng đại diện cho ổn định, màu hồng nhạt đại diện cho lên xuống không chắc chắn, màu đen là biểu hiện muốn tôi chết."
Ngũ Bảo ngạc nhiên.
《... Cô, làm sao cô biết?》
Tư Hoàng lắc đầu không giải thích, khiến Ngũ Bảo vô cùng tò mò, định hỏi Tư Hoàng lần nữa.
"Đi, tôi dẫn cậu đi làm quen với 'thần khí'."
***
Máy tính bàn đời mấy chục năm trước, mặc dù nhìn có hơi cũ kỹ, nhưng dùng để lên mạng thì không thành vấn đề. Tư Hoàng khởi động máy, nghĩ thầm thời gian sau một ngày có lẽ vừa đủ. Quả nhiên, tìm kiếm từ khóa "Tư Hoàng", một giây sau xuất hiện một loạt kết quả. Ngón tay rõ ràng khớp xương thờ ơ không đếm xỉa gõ lên bàn phím, ánh sáng trên màn hình chiếu sáng lên gương mặt trắng nõn vẫn còn dính chút nước của Tư Hoàng. Chủ yếu cô xem nhìn tình hình trên diễn đàn Hoa Tinh Nghệ Giáo, có người lan truyền, hiện tại mấy mục tin tức bát quát đã lên trang nhất.
{《Hoàng Đồ》, đại hắc mã (một người vô danh đột nhiên nổi tiếng) thử vai Thiên Cơ công tử hoàn mỹ nhất. Mấy ai dám tranh giành?}
{Mỹ nam xuất hiện trong sân trường! Nam thần, xin quỳ liếm! Tôi muốn sinh con cho cậu!}
{Anh em nhà giàu tranh đấu với nhau! Tư Hoàng phẫu thuật thẩm mỹ! Mất hết thể diện đàn ông!}
Tư Hoàng rất hứng thú nhìn từng mục một, mở ra mục đầu tiên, trên trang thứ nhất chỉ có một câu:
"Aaaaaa."
Lời độc thoại, biểu lộ tâm trạng của người nói năng lộn xộn đó, cũng đủ hiểu người này tuyệt đối là nữ sinh. Bên dưới là đoạn video ngày hôm qua Tư Hoàng thử vai Thiên Cơ công tử. Có lẽ do chỗ ngồi của nữ sinh này không được tốt, hình ảnh có hơi lắc lư, thành ra hình ảnh quay lại không hoàn mỹ. Nhưng có thể quay lại cũng đã khiến người ta vui mừng, quay rõ hình ảnh người thiếu niên trên sân khấu, ngay cả đầu ngón tay của hắn cũng quay rõ. Tư Hoàng di chuyển con chuột, phát hiện bình luận phía dưới đã vượt quá ngàn trang, trang đầu tiên lại là --
Lầu 1: Các người dám tranh giành?
Lầu 2: Tại sao các người lại tranh giành?!
Lầu 3: Các người đều là rắm thối!
Lầu 5: Các người thật nhàm chán!
...
Lầu 10: Các người đi tiểu tiện đi!
Tư Hoàng:
"..."
Im lặng một lúc, dường như cô suy nghĩ điều gì đó, trực tiếp bấm vào những trang bình luận sau cùng. Quả nhiên đúng như dự đoán của cô, 'bọn người đó' liên tiếp bình luận, ngay cả nhãn hiệu áo com lê của Tư Hoàng trong clip cũng bị mang ra bình luận, nhưng cũng có người xem thường chẳng thèm nói gì.
Hai mắt nhìn xuống nhân gian:
/70
|