Tư Lăng sở dĩ đáp ứng cùng bọn Liễu Thành Phong hành động, một là muốn xem bọn họ làm sao đối phó với trái tim Sát Ma, hai là Trọng Thiên mãnh liệt yêu cầu.Lúc Liễu Thành Phong mới vừa nói ra, Tư Lăng còn không kịp đáp lại, Trọng Thiên liền nằm nhoài trên đầu hắn bắt đầu cào tóc của hắn. Đây là biểu đạt nguyện vọng nó mãnh liệt muốn đi theo, xem ra vẫn chưa từ bỏ ý định đối với trái tim Sát Ma kia. Hơn nữa Tư Lăng tin chắc nếu mình từ chối, Trọng Thiên tuyệt đối sẽ cào cho một vuốt làm hắn trúng độc tê dại luôn.So với Tư Lăng một đường bình an đi ra, đường quay trở vào của bọn họ rõ ràng là khó khăn hơn rất nhiều. Đương nhiên Tư Lăng có thể thuận lợi đi ra cũng là bởi vì có Ẩn Thân phù, hơn nữa không gian chỗ cây đại thụ này rõ ràng được người ta bố trí rất nhiều cạm bẫy ngăn cản người đi vào, nhưng đi ra thì kỳ thật không có trở ngại gì. Vì lẽ đó, so với lần trước Tư Lăng mất ba ngày để đi từ tầng năm tới tầng ba, giờ bọn họ muốn đi từ tầng thứ ba lên tới tầng thứ năm, cần nhiều gấp ba thời gian.Đi như thế mất mười ngày, mọi người đụng phải nhiều trận tấn công của Hoạt tử nhân, rốt cục đã đến được lối vào tầng thứ năm.Tư Lăng cảnh giác quan sát bốn phía, càng tiếp cận vùng đất trung tâm đại thụ, sát khí tà ác mà trái tim Sát Ma toả ra càng nồng nặc. Đám Liễu Thành Phong cũng cảm thấy rõ ràng, đều lộ vẻ mặt nghiêm túc, hoàn toàn phủ định suy đoán dị bảo xuất thế lúc trước.Đột nhiên, Tô Hồng Phi nhìn một thông đạo ở hốc cây phía trước, thấp giọng nói: "Phía trước có người."Mọi người lập tức cảnh giác, không tiến tới nữa. Tuy rằng không rõ Tô Hồng Phi làm sao biết được, nhưng dọc theo con đường này, toàn nhờ Tô Hồng Phi nhắc nhở nên bọn họ đã tránh được rất nhiều lần đụng trúng Hoạt tử nhân tuần tra, mọi người đối với phán đoán của nàng là cực kỳ tin phục.Mấy người vừa định lui lại tìm một con đường khác, một trận cười quái dị ''quác quác'' vang lên, một bóng người mặc áo bào đen hiện ra."Không nghĩ tới đứa bé con như ngươi lại có thể nhìn thấu ẩn thân của ta. Nếu đến rồi, vậy cứ lưu lại làm chất dinh dưỡng cho Ma thần đại nhân đi!"Liễu Thành Phong vác trọng kiếm của mình, đại tuỳ tiện hỏi: "Ngươi là ai? Giấu giấu diếm diếm không dám lấy bộ mặt thật gặp người, vừa nhìn liền biết không phải người tốt!"Tô Hồng Phi khoanh tay, ôn nhu dịu dàng cười nói: "Sư đệ, bọn họ vốn đã không phải người tốt gì, chỉ sợ là luôn chờ chúng ta tới nơi này thôi. Nghe xem hắn nói cái gì mà Ma thần, vừa nghe liền biết không phải vật gì tốt.""Sư tỷ nói đúng, tên này một thân đen thui, vừa nhìn chính là kẻ không có ý tốt, chả trách cả mặt mũi cũng không dám lộ ra cho chúng ta xem, có thể gương mặt đó thật sự xấu xí lắm. Cái loại cả mặt mũi cũng không coi được này, có lẽ Ma thần đó cũng chẳng ra làm sao.""Sư đệ, trong lòng đệ biết là được rồi, hà tất nói ra chứ?". . .. . .Sư tỷ đệ hai người ngươi một lời ta một câu trò chuyện rất vui vẻ, người áo đen kia không ngoài ý muốn mà giận run, trực tiếp ném một đạo Pháp Quyết công kích lại đây. Nhìn thấy luồn ma khí màu đen kia, tu sĩ Lưu Tiên Đảo giật nảy cả mình, hoảng sợ kêu lên: "Hắn là ma tu?"Tư Lăng thản nhiên nhìn sư tỷ đệ bọn họ biểu diễn, nhưng thật ra lòng hơi kinh ngạc, bọn họ đây là muốn chọc tức ma tu sao?Quả nhiên, ma tu này phẫn nộ nói: "Láo cược, Ma thần đại nhân là một trong những trái tim của Thần Ma thời kỳ Thượng Cổ, há có thể cho phép các ngươi tùy tiện nói xấu? Ta phải đem tất cả bọn ngươi rút hồn luyện phách, dùng thân thể của các ngươi tế bái Ma thần đại nhân. Chờ Ma thần đại nhân thoát xác tỉnh dậy, thế giới này chính là thế giới của Ma thần đại nhân . . ."Liễu Thành Phong né tránh đòn tấn công của ma tu, kêu lớn: "Ôi chao, Ma thần đại nhân của ngươi lúc nào mới thức tỉnh vậy? Sau khi tỉnh dậy muốn làm gì?""Hô hô. . . Nhanh thôi, cũng sắp rồi, chỉ còn một tháng, Ma thần đại nhân sẽ thức tỉnh. . ."Ma tu kia đột nhiên câm miệng, hiển nhiên lúc này mới phát giác mình trúng phép khích tướng của hai đứa nhóc con, lập tức giận không nhịn nổi, gào lên một tiếng. Mọi người hơi biến sắc, trong thần thức phát hiện, lấy nơi bọn hắn đứng làm trung tâm, bốn phương tám hướng trong hốc cây đều đi ra từng nhóm từng nhóm Hoạt tử nhân."Đi mau!" Tu sĩ Lưu Tiên Đảo dùng mấy viên Phích Lịch đan làm nổ tung một con đường phía trước, dẫn đầu xông ra ngoài. Mà ma tu này cũng không tính buông tha cho kẻ bôi nhoạ Ma thần đại nhân, chỉ huy một đám Hoạt tử nhân đuổi theo.Mọi người vừa chạy vừa giết, còn muốn đề phòng Hoạt tử nhân cào bị thương tránh bị sát khí ăn mòn thân thể, nhất thời chật vật không thôi. Hốc cây thông với mọi hướng, mỗi lần Hoạt tử nhân bị ma tu nọ gọi tới sẽ nhảy ra từ
/314
|