Chương 4.2
Cố Khê Khuê viết xong đơn thuốc cẩn thận xem lại xác định không sai mới đưa cho thím Trương , “một cái là đơn thuốc để uống một cái là dùng để ngâm trên đó cháu có viết cụ thể .Thím nghe cháu nói là phụ nữ phải tốt với mình chút lúc cần mạnh mẽ thì phải mạnh mẽ lúc cần phải yếu đuối tuyệt đối chớ cậy mạnh , nếu để người khác nhìn thấy sự yếu ớt của thím mới có người đau lòng cho thím .”
Giọng nói của cô dịu dàng nụ cười lười biếng ánh mắt như bao phủ một tầng ánh sáng ấm áp nhàn nhạt đồng tử trong veo đầy sự thương tiếc.
Trong lòng Thím Trương chua xót bà ấy hiểu được tính của mình năm đó vừa mới vào cửa mẹ chồng lại soi mói đủ điều với bà ấy , bởi vì mình sinh con gái bị chán ghét ba ngày sau khi sinh liền xuống giường một lòng lo lắng cho mẹ chồng và chồng không ngờ rằng sẽ bị bệnh , đôi chân cừa đến ngày mưa đúng là không thể chạm đất sau này chồng bà ấy vì chuyện này mới ly hôn với bà ấy , bà ấy hoàn toàn không phải không đau đớn chỉ là đã quen nghĩ cho người khác đã quen ẩn nhẫn chịu đựng . Mười năm đều trôi qua như vậy đột nhiên bây giờ có người nói với bà ấy : phải để cho người khác nhìn thấy sự yếu đuối của thím mới có người đau lòng thím .
“Cám ơn !” Thím Trương không biết nói gì xem đơn thuốc trong tay mình ánh mắt hơi mơ hồ ngay cả nói chuyện đều mang theo sự nghẹn ngào không dễ dàng mà nhận ra .
Giống như là tất cả những ấm ức mình phải chịu cuối cùng bị người khác phát hiện được người khác đau lòng làm cho bà ấy không kìm được nữa bật khóc thành tiếng.
“Không có gì .” Cố Khê Khuê khẽ cười cô nhìn thấy thím Trương mơ hồ như nhìn thấy được chính mình.
Quá ngốc nghếch cũng quá cố chấp .
[Nhiệm vụ hoàn thành ! nhận được năm điểm tích lũy trừ một điểm đổi lấy đơn thuốc còn lại bốn điểm tích lũy .]
[Đinh ! kích hoạt nhiệm vụ bắt buộc : luyện thư pháp đạt đến cấp Tông sư nhiệm vụ hoàn thành thưởng 1000 điểm tích lũy. Hệ thống kiểm tra được chữ viết của kí chủ quá khó coi mới kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên ,nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ ! Nếu không sẽ nhận được trừng phạt cấp thứ 3 ! ]
[Đinh ! Kích hoạt nhiệm vụ hàng ngày bắt buộc “ Mỗi ngày phải có một tiếng luyện chữ nhiệm vụ hoàn thành nhận được một điểm tích lũy !]
[Kí chủ ? Mỹ nhân Kiều ? Cố Khê Khuê ? cậu có nghe thấy giọng tôi đọc nhiệm vụ không ? ] Trong không gian thực tế ảo hệ thống đang chống nạnh vẻ mặt ủ rũ .
“Chữ của tôi khó coi hả ?” Cố Khê Khuê thấy thím Trương đã rời đi lúc này mới nhướng mày ,chữ của cô khi còn nhỏ cũng là đi theo ông hàng xóm luyện chữ mặc dù nói không thể so sánh với bút pháp của mọi người nhưng cũng coi như xinh đẹp mềm mại , nét chữ của cô còn đẹp hơn rất nhiều người đó hệ thống này vậy mà nói “khó coi”?
Cuối cùng nó có hiểu ngôn ngữ của trái đất không ?
[Mỹ nhân Kiều , hệ thống đã toàn bộ tra cứu các cơ sở dữ liệu văn bản của trái đất , phát hiện chữ viết của cậu quả thật quá nguệch ngoạc, cái gọi là nhìn chữ viết là biết người, xây dựng liền bắt đầu từ thư pháp,làm cho cậu trọng sinh trở lại đã lãng phí rất nhiều năng lượng của hệ thống tôi đấy ,cậu nhất định phải mau chóng thay đổi trở nên hoàn mỹ mới có thể tiếp nhận càng nhiều nhiệm vụ thì tôi mới có càng nhiều năng lượng! 】 trong không gian hệ thống đã biến thành hình người đặt mông ngồi xuống đất, phồng má tức giận thở hổn hển .
“Được rồi tôi luyện, trừng phạt cấp 3 là cái gì vậy ?” Cố Khê Khuê mở miệng hỏi nghĩ đến cũng là bởi vì đã đọc rất nhiều sách y nên mới kích hoạt nhiệm vụ vừa rồi đi.
/1613
|