Chương 5.3
Suy đi tính lại hôm nay trở về quả thật là càng thích hợp .
Giang Thư Huyền nhìn gương mặt vẫn hốc hác của cô anh muốn từ chối theo bản năng nhưng người ta muốn về nhà anh còn có thể không cho người ta về sao ?
Anh không ngăn cản nữa đứng dậy đi thay quần áo cầm lấy chìa khóa xe , “được thôi .”
“Em sống ở đâu ?” Giang Thư Huyền nhấn nút khởi động xe , hỏi cô .
Cố Khê Khuê im lặng một lúc . “ đường 16 trang viên Sơn Hà.”
Câu trả lời này làm cho Giang Thư Huyền ngạc nhiên nhìn cô một cái , trang viên Sơn Hà là một nơi ở của người quyền quý của thành phố này người sống ở đây đều là những nhân vật có máu mặt ở thành phố N tuy anh không phải là người thành phố N nhưng đối với điều này vẫn nghe được một chút tin tức.
Rất nhanh đã đến nơi.
“Bên trong có lưu số điện thoại của anh có chuyện thì gọi cho anh .”Lúc dừng xe Giang Thư Huyền lấy ra một chiếc hộp nhỏ được đóng gói tinh xảo ở chung với nhau hai ngày anh đã hoàn toàn hiểu được tính cách của cô , anh biết cô rất khó tiếp nhận ý tốt của người khác cũng không nói nhiều, nhét hộp quà vào trong tay cô .
Cố Khê Khuê chợt nhớ ra hôm qua khi anh hỏi số điện thoại của cô , cô nói mình không có điện thoại không ngờ rằng hôm nay anh sẽ lấy ra một cái đưa cho cô .
Cô nhìn hộp quà màu hồng trong tay mình đầu óc hơi trống rỗng.
Trời ơi , chắc không phải anh cảm thấy cô tiếp cận anh là vì tiền đó chứ ?
Cố Khê Khuê hơi đau đầu cô đưa hai ngón tay trắng nõn xoa huyệt thái dương , liếc nhìn Giang Thư Huyền ánh mắt từ chối rất rõ ràng , cô không mua điện thoại chỉ là vì chẳng có ai có thể liên lạc mà thôi hoàn toàn không phải không có năng lực để mua điện thoại nhưng từ chối lại có thể không tốt hay không ?
Giang Thư Huyền nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cô liền biết cô lại đi vào cõi thần tiên, giữa hai hàng lông mày hiện lên một ý cười nhàn nhạt , “dùng trước đi coi như anh tặng quà gặp mặt cho em .”
Cố Khê Khuê xuống xe cầm hộp quà trên tay sau đó ngẩng đầu.
Anh rất cao cô phải ngẩng đầu lên mới có thể nhìn thấy mặt anh , “ Anh Giang , cám ơn anh .”
Dưới ánh mặt trời gương mặt xinh đẹp tao nhã của cô gái hiện lên lấp lánh như ngọc không chút tì vết, mái tóc đen nhánh như thác nước xõa ra sau đầu, những sợi tóc bay bay trong gió, vẽ nên một vòng cung tinh xảo làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cô.
Sau đó chính là cánh tay và đôi chân thon dài kia trắng đến chói mắt, Giang Thư Huyền nhìn một chút, luôn cảm thấy anh chỉ cần hơi dùng lực một chút là có thể bẻ gãy .
------Câu chuyện ngoài lề------
Nhị Hoa “ Đối với chuyện về nhà này cô có cảm nghĩ gì ?
Nhị Kiều : Cảm nghĩ ……ừm , muốn giết chết người nhà họ Cố chuyện này có tính không
Nhị Hoa:........
/1613
|