Chương 10.1: Lớp mười hai
Kỳ nghỉ ngày mồng một tháng năm đã qua, ngày thứ hai là ngày đi học, Cố Khê Kiều nhìn mình trong gương mặc bộ đồng phục học sinh màu xanh trắng rộng thùng thình, tóc buộc đuôi ngựa, cười hiện ra lúm đồng tiền, mặt mày trẻ con, trông giống như một học sinh trung học bình thường.
Cô nheo mắt, hít một hơi thật sâu rồi mở cửa đi ra ngoài.
Cô và Cố Tích Cẩn đang học lớp 12 của trường Nhất Trung thành phố N. Điểm khác biệt là Cố Tích Cẩn học lớp tên lửa[1] của trường Nhất Trung, còn Cố Khê Kiều học lớp song song[2].
[1] lớp tên lửa: Lớp tên lửa , theo thuật ngữ Internet, dùng để chỉ một lớp bao gồm những học sinh có điểm số cao nhất trường và thường có nhiều bài tập về nhà hơn các lớp khác.
[2] lớp song song: là một lớp trung bình trong trường, trong lớp này đa số là học sinh ưu tú, nhưng cũng có một số học sinh điểm trung bình trở xuống. Ban
Các lớp ở trường trung học ngày nay chẳng qua là ý của mấy người, tính từ trên xuống dưới, lớp tên lửa, lớp thực nghiệm, lớp phổ thông, lớp song song, lớp song song đều kém xa các lớp trước về giáo viên và học sinh. Đặc biệt là lớp tên lửa, hầu như tất cả học sinh giỏi nhất thành phố đều học lớp này, từ đó có thể biết hàm kim lượng[3].
[3] hàm kim lượng: Mô tả chất lượng bên trong của một cái gì đó.
Hầu như tất cả những người bước ra từ lớp tên lửa đều vào các trường đại học trọng điểm.
Lớp học song là đối tượng mà lãnh đạo nhà trường đã bỏ quên.
Kỳ thi tuyển sinh đại học sắp đến, chỉ còn một tháng nữa, cả lớp ai cũng đang cố gắng lấp đầy những khoảng trống, học sinh mới thì luôn cúi đầu, không nhìn rõ mặt, cũng không thích nói chuyện, bọn họ cũng không có chú ý nhiều.
Chỉ là thỉnh thoảng nhìn thoáng qua, dù sao toàn trường người có thể ăn mặc đồng phục học sinh đẹp như vậy cũng không có bao nhiêu, đúng không?
Không trang điểm cũng xinh đẹp như vậy, chẳng trách luôn có người lớp khác lảng vảng đến bên cửa sổ nhìn vào lớp.
【Hệ thống đo lường Tiêu Vân là người ngay thẳng, có muốn thêm vào danh sách bạn bè không? 】 Hệ thống đột nhiên nghiêm túc nói.
Nghe vậy, Cố Khê Kiều liếc nhìn Tiêu Vân đang phát bài toán, đây là bạn cùng bàn của cô và cũng là đại diện môn toán, kiếp trước cô với Tiêu Vân cũng không giao nhau gò, cô chỉ nghe nói Tiêu Vân thi trượt đại học, hình như tiến vào ngành giải trí, khi đó chuyện trong lớp có một đại minh tinh Cố Khê Kiều vẫn có nghe thấy.
“Không cần.” Cô từ chối.
【 Mỹ nhân Kiều, cậu nhất định phải thêm, Tiêu Vân có một tâm trí kiên định và có thể trở thành một vũ khí tuyệt vời, trên trái đất không phải có câu: "Đi ra khỏi nhà, dựa cả vào bạn bè." Cậu cần phải kết bạn! Quan trọng nhất, tôi đã quét qua, nhà cô ấy rất! có! tiền! 】
"Cậu nhìn xem tôi giống người thiếu tiền sao? Còn có, cậu không phải là rất lợi hại sao? Tại sao muốn tôi cần bạn bè?" Cố Khê Kiều nhướng mày.
Hệ thống bị nghẹn, mồm mép không bằng kí chủ, thà im lặng làm hệ thống ngốc đáng yêu còn hơn.
Lúc này Cố Khê Kiều có thời gian để đọc các bài kiểm tra trên bàn.
Tiếng Trung 122, bình thường, viết văn bị trừ điểm quá nhiều.
/1613
|