Binh lính của khóa Nhất cùng Tâm Á nhìn hai người khoác tay nói nói cười cười đi tới, ai cũng trừng to mắt, mới có một lát sao giống huynh đệ rồi, hơn nữa lại là Trần San khoác vai lớp trưởng Mã, hơn nữa, lớp trưởng Mã lại nguyện ý để Trần San kề vai sát cánh, mặt còn tươi cười, bọn lính cùng Tâm Á cảm thấy thế giới này đổi ngôi rồi.
Mà những đợt huấn luyện kế tiếp, Trần San có vẻ thoải mái, nhìn lớp trưởng Mã và những người khác luyện động tác có yêu cầu cao, còn cô và Tâm Á chỉ luyện tập những động tác nhỏ mà thôi, thoải mái vô cùng.
Mai Tâm Á cảm thấy thật là thần kỳ, thật sự, trinh sát Liên trước kia nhìn thấy lớp trưởng Mã là trốn bởi vì lớp trưởng Mã là một người rất nghiêm túc, rất biết kiềm chế bản thân, thế mà chỉ trong một lát, Tam lại có thể đạt thành hiệp nghị với hắn, Tâm Á vô cùng tò mò.
Sau khi kết thúc, bọn họ xếp hàng ăn cơm chiều, Trần San cùng Tâm Á đi đến tìm Kiều Chấn để trở về. Kiều Chấn thật kinh ngạc, qua một ngày rồi mà hai nha đầu này vẫn vui vẻ, hắn nghĩ là lớp trưởng Mã nhẹ nhàng với hai người rồi, nhưng mà nghĩ lại, tuyệt đối không thể nào, lớp trưởng Mã này luôn nghiêm khắc tuân thủ mệnh lệnh, một là một sẽ không thay đổi thành hai. Hắn lập tức đem nghi vấn này quẳng ra sau đầu, để sau này đi hỏi lớp trưởng Mã.
Mà Mai ba ở trong văn phòng, nhìn thấy hai nha đầu này chưa gục xuống thì trong lòng cũng nói thầm, chắc là được nhẹ nhàng rồi, có cơ hội đến hỏi.
Cơm chiều, hai người chưa ăn được mấy miếng thì Trần San đã tắm rửa đi nằm. Tuy buổi chiều không phí nhiều thể lực như thế, nhưng huấn luyện buổi sáng thật đáng sợ nha, khác một trời một vực so với trường học.
Tâm Á nhìn Trần San ở bên cạnh, tâm tình rất tốt mà hỏi: “Tam, sao cậu có thể khiến lớp trưởng Mã đổi ý vậy, tính tình kia của hắn ngay của liên trưởng Kiều cũng sợ a.”
“Lớp trưởng là người tốt, nói đạo lý với hắn là được rồi, so với ba của cậu tốt hơn nhiều.”
“Hứ, còn không phải là do cậu đồng ý sao, mình bị oan nha, trước kia cũng không tới mức này, đã nói trước với cậu là sẽ lên núi đao rồi mà.”
“Này, mình không nghĩ là đến mức này, mà cơ bản cũng không thể thoát, huấn luyện có chút khó khăn, bớt được chừng nào hay chừng đó.”
“Uh, vậy phải xem cậu thế nào.”
“Đúng, nhưng mà nếu cuối vẫn không tránh khỏi thì phải chịu đựngt hôi. Cậu chuẩn bị tinh thần đi, mắt nhắm mắt mở vượt qua những ngày còn lại.” Trần San cũng không còn cách nào khác là cố gắng thôi.
“Chết thì chết, mình cảm thấy ba mình đang chờ chúng ta chịu không được để chê cười chúng ta a.”
“Cậu đừng nói nữa, ba cậu cũng thật xấu xa, ra tay ác độc như thế.”
Ngày hôm sau hai người chậm rãi bò xuống giường, xương cốt đều mềm oặt, nhưng vẫn lái xe đi theo Mai ba như cũ, Trần San nhìn chiếc xe đang đi chầm chậm phía trước mà trong lòng buồn bực, tốc độ này cũng quá chậm a.
Lắc lư lắc lư cuối cùng cũng vào quân doanh, xuống xe, Trần San cảm thấy đây là cô đang tự mình tìm tội để chịu nha, bắp chân của cô vừa mới đặt chân đến quân doanh thì đã bị bắn tỉa khắp nơi rồi, tim cũng run lên. Mà Tâm Á đen mặt đứng nghiêm ở bên cạnh, cả người tản ra âm khí.
Sau khi hai người đến tổ trinh sát thì nhìn thấy liên trưởng Kiều tươi cười nhìn tới nhìn lui trên người Trần San, Trần San có chút chột dạ, nhưng mà nghĩ nghĩ rồi lại ưỡn ngực, cô cũng không phạm sai lầm gì.
Đi đến trước đội ngũ, ngang qua người lớp trưởng Mã, Trần San cùng lớp trưởng Mã chạm tay chạm vai, lớp phó ở bên cạnh thấy tình huống này thì buồn bực, nha đầu kia sao lại có giao tình tốt với lớp trưởng Mã như thế, vấn đề này là vấn đề mà cả lớp bọn họ suy nghĩ mãi vẫn chưa ra.
Thật ra Trần San cũng chỉ là cùng lớp trưởng Mã tán gẫu phương pháp huấn luyện, thuận tiện hàn huyên về tình cảm và gia đình với lớp trưởng Mã. Trần San cảm thấy điều này rất có lợi cho mười ngày tương lại ở chung, sau đó thuận tiện chỉ dẫn con đường để lớp trưởng Mã giải quyết chuyện tình cảm. Cho dù ý kiến của cô là tối kiến hay sáng kiến thì tối thiểu hiện tại lớp trưởng Mã cũng đã xem Trần San như huynh đệ rồi.
Kiều Chấn đứng ở bên kia cũng rất bực bội, ngày hôm qua đến tìm lớp trưởng Mã, hỏi hơn nữa ngày hắn chỉ cam đoan đã hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện, những chuyện khác đều không có làm. Động tác nhỏ hôm nay giữa nha đầu kia cùng lớp trưởng Mã đừng tưởng hắn không thấy được, nên càng buồn bực hơn, thế nên hôm nay, liên trưởng Kiều chưa từng ra tay độc ác bao giờ sẽ hạ độc thủ.
Từ buổi sáng đến giữa trưa, Trần San sống trong địa ngục, từ buổi trưa đến buổi chiều chỉ học một ít kỹ thuật chuyên nghiệp nhỏ như đối kháng, thăm dò, sờ soạng súng vài lần. Trần San cùng lớp trưởng Mã thảo luận ra những nội dung phù hợp để hai cô luyện, thời gian không nhanh không chậm, Trần San dần tiến bộ rất nhiều.
Đến vài ngày cuối, Trần San đã có thể đi theo kịp bước chân của những người khác, tuy nói thời gian có chút chệnh lệch, nhưng như thế cũng đã là tiến bộ.
Một ngày cuối cùng, Mai ba đi thăm nơi Trần San và Tâm Á huấn luyện, vừa lòng gật đầu, sâu sắc cảm thấy, người a, bức là ra. Trước kia Tâm Á cũng không có sức mạnh này, trong lòng thầm tính toán khi nào rảnh lại cho hai nha đầu này đi huấn luyện tiếp.
Sau khi kết thúc, Trần San tạm biệt các chiến hữu sống chung trong khoảng thời gian này. Tuy rằng chỉ là một khoảng thời gian ngắn nhưng cũng có tình cảm, đặc biệt là lớp trưởng Mã, hẹn sau này rảnh rỗi lại đến. Cuối cùng, Trần San khoác vai lớp trưởng Mã, nói thầm một lúc lâu, lớp trưởng Mã mới gật đầu, lưu luyến không rời nha.
Mai ba cùng liên trưởng Kiều nhìn thấy màn này, sâu sắc cảm nhận, thì ra thế giới này vẫn có thể như thế này. Đây là chiến sĩ bộ đội sắt thép, lớp trưởng Mã đây sao. Họ không khỏi ngẩng đầu nhìn trời xanh tự hỏi.
Về nhà, Trần San cùng Tâm Á rốt cuộc cũng thấy được giải phóng, tuy rằng trong thời gian huấn luyện có được nghỉ ngơi một ngày, nhưng mà khi trở về cũng phải đến cửa hàng cafe, hiện tại có thể nghỉ ngơi hoàn toàn rồi. Sao có thể hạnh phúc thế này.
Hai người nhìn nhau, nở nụ cười, cuộc sống lại bắt đầu rồi.
Cơm chiều có vẻ phong phú, do Mai mẹ thấy hai nha đầu có vẻ gầy ốm nên muốn tẩm bổ.
Mai ba trên bàn cơm phát biểu cảm nghĩ trong khoảng thời gian này, thập phần vừa lòng với biểu hiện trong thời gian này của hai nha đầu.
Trần San cùng Tâm Á vừa ăn vừa nghe, cuối cùng ở dưới bàn đá chân trao đổi với nhau.
Mà những đợt huấn luyện kế tiếp, Trần San có vẻ thoải mái, nhìn lớp trưởng Mã và những người khác luyện động tác có yêu cầu cao, còn cô và Tâm Á chỉ luyện tập những động tác nhỏ mà thôi, thoải mái vô cùng.
Mai Tâm Á cảm thấy thật là thần kỳ, thật sự, trinh sát Liên trước kia nhìn thấy lớp trưởng Mã là trốn bởi vì lớp trưởng Mã là một người rất nghiêm túc, rất biết kiềm chế bản thân, thế mà chỉ trong một lát, Tam lại có thể đạt thành hiệp nghị với hắn, Tâm Á vô cùng tò mò.
Sau khi kết thúc, bọn họ xếp hàng ăn cơm chiều, Trần San cùng Tâm Á đi đến tìm Kiều Chấn để trở về. Kiều Chấn thật kinh ngạc, qua một ngày rồi mà hai nha đầu này vẫn vui vẻ, hắn nghĩ là lớp trưởng Mã nhẹ nhàng với hai người rồi, nhưng mà nghĩ lại, tuyệt đối không thể nào, lớp trưởng Mã này luôn nghiêm khắc tuân thủ mệnh lệnh, một là một sẽ không thay đổi thành hai. Hắn lập tức đem nghi vấn này quẳng ra sau đầu, để sau này đi hỏi lớp trưởng Mã.
Mà Mai ba ở trong văn phòng, nhìn thấy hai nha đầu này chưa gục xuống thì trong lòng cũng nói thầm, chắc là được nhẹ nhàng rồi, có cơ hội đến hỏi.
Cơm chiều, hai người chưa ăn được mấy miếng thì Trần San đã tắm rửa đi nằm. Tuy buổi chiều không phí nhiều thể lực như thế, nhưng huấn luyện buổi sáng thật đáng sợ nha, khác một trời một vực so với trường học.
Tâm Á nhìn Trần San ở bên cạnh, tâm tình rất tốt mà hỏi: “Tam, sao cậu có thể khiến lớp trưởng Mã đổi ý vậy, tính tình kia của hắn ngay của liên trưởng Kiều cũng sợ a.”
“Lớp trưởng là người tốt, nói đạo lý với hắn là được rồi, so với ba của cậu tốt hơn nhiều.”
“Hứ, còn không phải là do cậu đồng ý sao, mình bị oan nha, trước kia cũng không tới mức này, đã nói trước với cậu là sẽ lên núi đao rồi mà.”
“Này, mình không nghĩ là đến mức này, mà cơ bản cũng không thể thoát, huấn luyện có chút khó khăn, bớt được chừng nào hay chừng đó.”
“Uh, vậy phải xem cậu thế nào.”
“Đúng, nhưng mà nếu cuối vẫn không tránh khỏi thì phải chịu đựngt hôi. Cậu chuẩn bị tinh thần đi, mắt nhắm mắt mở vượt qua những ngày còn lại.” Trần San cũng không còn cách nào khác là cố gắng thôi.
“Chết thì chết, mình cảm thấy ba mình đang chờ chúng ta chịu không được để chê cười chúng ta a.”
“Cậu đừng nói nữa, ba cậu cũng thật xấu xa, ra tay ác độc như thế.”
Ngày hôm sau hai người chậm rãi bò xuống giường, xương cốt đều mềm oặt, nhưng vẫn lái xe đi theo Mai ba như cũ, Trần San nhìn chiếc xe đang đi chầm chậm phía trước mà trong lòng buồn bực, tốc độ này cũng quá chậm a.
Lắc lư lắc lư cuối cùng cũng vào quân doanh, xuống xe, Trần San cảm thấy đây là cô đang tự mình tìm tội để chịu nha, bắp chân của cô vừa mới đặt chân đến quân doanh thì đã bị bắn tỉa khắp nơi rồi, tim cũng run lên. Mà Tâm Á đen mặt đứng nghiêm ở bên cạnh, cả người tản ra âm khí.
Sau khi hai người đến tổ trinh sát thì nhìn thấy liên trưởng Kiều tươi cười nhìn tới nhìn lui trên người Trần San, Trần San có chút chột dạ, nhưng mà nghĩ nghĩ rồi lại ưỡn ngực, cô cũng không phạm sai lầm gì.
Đi đến trước đội ngũ, ngang qua người lớp trưởng Mã, Trần San cùng lớp trưởng Mã chạm tay chạm vai, lớp phó ở bên cạnh thấy tình huống này thì buồn bực, nha đầu kia sao lại có giao tình tốt với lớp trưởng Mã như thế, vấn đề này là vấn đề mà cả lớp bọn họ suy nghĩ mãi vẫn chưa ra.
Thật ra Trần San cũng chỉ là cùng lớp trưởng Mã tán gẫu phương pháp huấn luyện, thuận tiện hàn huyên về tình cảm và gia đình với lớp trưởng Mã. Trần San cảm thấy điều này rất có lợi cho mười ngày tương lại ở chung, sau đó thuận tiện chỉ dẫn con đường để lớp trưởng Mã giải quyết chuyện tình cảm. Cho dù ý kiến của cô là tối kiến hay sáng kiến thì tối thiểu hiện tại lớp trưởng Mã cũng đã xem Trần San như huynh đệ rồi.
Kiều Chấn đứng ở bên kia cũng rất bực bội, ngày hôm qua đến tìm lớp trưởng Mã, hỏi hơn nữa ngày hắn chỉ cam đoan đã hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện, những chuyện khác đều không có làm. Động tác nhỏ hôm nay giữa nha đầu kia cùng lớp trưởng Mã đừng tưởng hắn không thấy được, nên càng buồn bực hơn, thế nên hôm nay, liên trưởng Kiều chưa từng ra tay độc ác bao giờ sẽ hạ độc thủ.
Từ buổi sáng đến giữa trưa, Trần San sống trong địa ngục, từ buổi trưa đến buổi chiều chỉ học một ít kỹ thuật chuyên nghiệp nhỏ như đối kháng, thăm dò, sờ soạng súng vài lần. Trần San cùng lớp trưởng Mã thảo luận ra những nội dung phù hợp để hai cô luyện, thời gian không nhanh không chậm, Trần San dần tiến bộ rất nhiều.
Đến vài ngày cuối, Trần San đã có thể đi theo kịp bước chân của những người khác, tuy nói thời gian có chút chệnh lệch, nhưng như thế cũng đã là tiến bộ.
Một ngày cuối cùng, Mai ba đi thăm nơi Trần San và Tâm Á huấn luyện, vừa lòng gật đầu, sâu sắc cảm thấy, người a, bức là ra. Trước kia Tâm Á cũng không có sức mạnh này, trong lòng thầm tính toán khi nào rảnh lại cho hai nha đầu này đi huấn luyện tiếp.
Sau khi kết thúc, Trần San tạm biệt các chiến hữu sống chung trong khoảng thời gian này. Tuy rằng chỉ là một khoảng thời gian ngắn nhưng cũng có tình cảm, đặc biệt là lớp trưởng Mã, hẹn sau này rảnh rỗi lại đến. Cuối cùng, Trần San khoác vai lớp trưởng Mã, nói thầm một lúc lâu, lớp trưởng Mã mới gật đầu, lưu luyến không rời nha.
Mai ba cùng liên trưởng Kiều nhìn thấy màn này, sâu sắc cảm nhận, thì ra thế giới này vẫn có thể như thế này. Đây là chiến sĩ bộ đội sắt thép, lớp trưởng Mã đây sao. Họ không khỏi ngẩng đầu nhìn trời xanh tự hỏi.
Về nhà, Trần San cùng Tâm Á rốt cuộc cũng thấy được giải phóng, tuy rằng trong thời gian huấn luyện có được nghỉ ngơi một ngày, nhưng mà khi trở về cũng phải đến cửa hàng cafe, hiện tại có thể nghỉ ngơi hoàn toàn rồi. Sao có thể hạnh phúc thế này.
Hai người nhìn nhau, nở nụ cười, cuộc sống lại bắt đầu rồi.
Cơm chiều có vẻ phong phú, do Mai mẹ thấy hai nha đầu có vẻ gầy ốm nên muốn tẩm bổ.
Mai ba trên bàn cơm phát biểu cảm nghĩ trong khoảng thời gian này, thập phần vừa lòng với biểu hiện trong thời gian này của hai nha đầu.
Trần San cùng Tâm Á vừa ăn vừa nghe, cuối cùng ở dưới bàn đá chân trao đổi với nhau.
/80
|