Lưu ý: đây là chương thuần sex do 2c gộp lại để dễ đọc, chống chỉ định cho những nhân sĩ danh môn chính phái và người ysl!! Bên ngoài căn phòng, Tiêu Viêm bất an đi tới đi lui trước cửa, trong lòng khồn hiểu vì sao lại bức rứt khó chịu vô cùng, cảm giác như bản thân sắp sửa đánh mất một thứ gì đó rất rất là quý giá.
Từ nãy đến giờ, hắn đã không dưới năm lần định liều lĩnh xông vào, tuy nhiên đều bị Tiểu Y một mặt lạnh như băng chặn lại.
Y Y, cô có thể cho ta vào xem một chút không? Chỉ một chút thôi, ta cảm thấy hơi lo lắng cho mẫu thân của mình!
Tiêu Viêm nét mặt khổ sở nói với Tiểu Y, không hiểu sao cứ nhìn thấy cô là trong tim hắn lại đập loạn nhịp cả lên, không tài nào sinh ra tức giận được, chỉ có thể mềm giọng van nài.
Mà cho dù hắn có tức giận thì cũng rất đáng tiếc, hắn đánh không lại đối phương!
Không được, thiếu gia đã có lệnh không cho ai được phép quấy rầy! Ngoan ngoãn mà đợi đi!
Tiểu Y không chút lưu tình cự tuyệt, ánh mắt chán ghét nhìn Tiêu Viêm, đối với cô thì đàn ông trên đời ngoài chủ nhân của mình thì đều là lũ sâu bọ thấp kém, nhất là ánh mắt của tên này, đầy ham muốn và chiếm hữu càng khiến cô phát tởm.
Lúc nào cũng thiếu gia thiếu gia, một ngày nào đó ta chắc chắn sẽ dẫm bẹp hắn dưới chân mình. Sau đó trước mặt hắn cướp đi ngươi!!
Ngọn lửa ghen tỵ bùng nổ lên trong lòng Tiêu Viêm, tuy nhiên ba năm làm phế vật chịu đủ nhục nhã đã khiến hắn rất tốt dấu diếm suy nghĩ của bản thân trong lòng.
Đầy mặt vẫn là một bộ hiếu tử lo cho phụ mẫu mà cầu xin đối phương!
Nhưng mà, hắn đâu biết rằng, người mẹ - người phụ nữ của hắn lúc này đang ở phía sau cánh cửa kia, chuẩn bị trở thành một món đồ chơi của người nam nhân khác.
...
Trong phòng.
Diệp Vấn nhẹ nhàng mở mắt ra, như vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ dài mà ung dung đánh một cái vươn mình làm hiện lên những đường cong gợi cảm, sau đó mới quét mắt đánh giá xung quanh.
Thứ đầu tiên mà Diệp Vấn để ý chính là lão công của mình - Tiêu Chiến, lúc này đang ngồi trên ghế thâm tình nhìn lấy bản thân.
Vấn Nhi... mau.. mau.. chạ... ặc
Tiêu Chiến há miệng, khó khăn nói ra từng câu từng chữ, tuy nhiên lập tức một ánh mắt màu bạc lạnh như băng đã quét đến khiến đầu óc ông ta trở nên một mảnh mông lung.
Trong nội tâm thì điên cuồng gào thét muốn thê tử nhanh chóng rời khỏi nơi này, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể cười tươi nói
Vấn Nhi, ân, ngươi đã tỉnh rồi. May quá, cũng nhờ Lâm công tử đã ra tay trị hết bệnh cho ngươi, nhất định phải thật tốt mà cảm tạ hắn!
Ồ
Diệp Vấn nhẹ hô lên một tiếng, sau đó mới để ý rằng bên giường mình vẫn còn ngồi một thiếu niên.
Khuôn mặt thoáng chốc đỏ lên, Diệp Vấn nhanh chóng lấy chăn che lại cơ thể hiện chỉ đang mặc một chiếc váy ngủ mỏng, ẩn hiện những đường cong lồi lõm
Phu nhân đây là làm sao??
Lâm Minh khẽ cười, sau đó lại liếc mắt cho Tiêu Chiến một cái, khống chế tâm trí đối phương tiếp tục nói lời trái lương tâm.
A, Vấn Nhi, ngươi sao có thể thất lễ như vậy? Đối đãi với ân nhân mình thì tại sao phải che che lấp lấp, chẳng phải chúng ta cần thật tốt cảm tạ hay sao??
Tiêu Chiến âm thanh có chút run rẩy nói, tuy nhiên trong lòng hắn lúc này thì đang nhỏ máu nhìn lấy thê tử bản thân vậy mà thật sự nghe lời bỏ ra chiếc chăn, chẳng những vậy còn rất tự giác cởi luôn bộ váy trên người, chỉ chừa lại một lớp nội y trên dưới mỏng manh.
Ân, lão công nói phải, chúng ta cần thật tốt cảm tạ ân nhân!
Da thịt trắng mịn lõa lồ trong không khí, bởi vì xấu hổ mà nổi lên chút ửng đỏ mê người, khiến Lâm Minh kiềm lòng không được mà dùng tay nhẹ nhàng trượt lên đó.
Cảm xúc rất tốt, giống như một miếng tơ lụa thượng hạng mịn màng.
Ưm
Cơ thể Diệp Vấn theo bản năng run rẩy, bờ môi nhỏ nhắn đỏ mọng phát ra âm thanh rên rỉ mê người.
Mặc dù sâu trong nội tâm cảm thấy việc đem thân thể mình lõa lồ trước mặt một nam nhân khác ngoài trượng phu là một việc đain nghịch bất đạo, tuy nhiên trong đầu óc Diệp Vấn lại truyền đến vô số cảm xúc mê muội khiến cô nhanh chóng ném nó lên chín tầng mây.
Ân, dâm đãng nhân thê, cơ thể ngươi bảo dưỡng cũng rất tốt đấy mà!
Lâm Minh vừa vuốt ve vừa khen ngợi, sau đó bất ngờ một bàn tay vỗ vào đôi nhũ phong đầy đặn của đối phương, mặc dù có một tầng nội y nhưng vẫn khiến nó run lắc dữ dội
Ân...ưm.. ưm...
Diệp Vấn thân thể run lên một cách mãnh liệt, hai mắt trở nên vô thần, hạ thân cũng bất giác ướt đẫm.
Diệp Vấn vậy mà bị đánh đến mức cao triều rồi, đây là do Lâm Minh đã cài vào ý thức cô ta, cứ mỗi khi thân mật với hắn thì cơ thể sẽ càng ngày càng nhạy cảm, cứ mỗi lần cao triều thì lại yêu hắn sâu thêm một phần, đến tận khi cả thân thể lẫn tâm hồn đều trở thành nô lệ của hắn.
Nói, ngươi đã cùng Tiêu Viêm hoan ái bao nhiêu lần!! Nói cho lão công ngươi biết đi!
Ân... ân... a..nha...một... chỉ mộ-t... lần... là.. khi ta... ư.. ư... bệnh... đã bị... ân... bị... hắn... cưỡng hiếp... ân ta ra... ra nữa rồi!
Diệp Vấn đứt quãng rên rỉ trả lời, sau đó dưới sự vuốt ve của Lâm Minh mà cao trào liên tục nổi lên, cuối cùng sau một tiếng thét dài thì toàn thơ vô lực xụi lơ ngã vào lòng hắn.
Hừ, ta thấy ngươi rõ ràng rất vui sướng để hắn chơi, rõ là đồ dâm nữ giấu diếm trượng phu loạn luân cùng con trai mình
Lâm Minh cười tà, sau đó không đợi đối phương nói gì lập tức nâng lên chiếc càm thon, hướng đôi môi mọng đỏ ướt át mà hôn xuống.
Ân.. nha.. nha...ư....ư...
Hai chiếc lưỡi như hai con linh xà không ngừng khuấy động, cuồng bạo giày xéo lấy đối phương đến khi đôi môi Diệp Vấn đã sưng tấy lên, đầu lưỡi cũng tê nhừ mới chịu buông tha.
Ở giữa đó, Diệp Vấn lại tiếp tục cao trào thêm vài lần, mị nhãn như tơ, hơi thở cấp bách.
Dưới hạ thân càng là một mảnh lầy lội vô cùng.
Tiêu Chiến phải căng mắt ra mà nhìn vợ mình bị làm nhục, ánh mắt đã sớm tan rã như một kẻ ngu ngốc, có vẻ như đã bị chơi hư rồi.
Cơ mà Lâm Minh cũng chỉ xem hắn như một tiết mục giúp vui mà thôi nên cũng chẳng quan tâm tiếp, chỉ tập trung vào hưởng thụ mỹ nữ trước mắt.
À há, Tiêu phu nhân, sao ngươi lại khóc rồi? Là cảm tạ ta khiến ngươi thấy không vui sao?
Lâm Minh kết thúc nụ hôn, nhìn lại thì mới phát hiện trên mặt đối phương lúc này đã giăng đầy nước mắt.
Diệp Vấn lấy tay quệt một cái, sau đó nét mặt đầy khủng hoảng vội vàng giải thích với Lâm Minh
Không.. ta làm sao có thể nghĩ như vậy.
Cơ thể dâm đãng dơ bẩn này được ân nhân để mắt đến chà đạp thì đã là vinh dự to lớn rồi!
Nói xong, như để chứng minh, Diệp Vấn lập tức hôn hít như mưa trên cổ hắn, ngực hắn, mặt hắn.
Xin lỗi ân nhân vì đã để ngài không vui, sau đây hãy để ta tận tình cảm tạ ngài đi!
Kiều diễm đôi môi đỏ điểm nhẹ lên môi Lâm Minh, Diệp Vấn tràn đầy nhu tình mà nhẹ giọng nỉ non lấy.
Không sao, ta rất chờ mong biểu hiện của ngươi!
Dâm ô tiếng cười vang lên, Diệp Vấn đưa tay ra phía sau cởi bỏ đi áo lót của mình, lập tức một đôi nhũ phong vừa trắng vừa hồng nảy tung ra, lắc lư trước mắt Lâm Minh.
Hắn không chút do dự đưa tay bắt lấy nó, tận tình nhào nắn ngắt nhéo lên, trong miệng thì không chút khách khí xâm phạm lấy đối phương.
Phu nhân có một đôi nhũ phong thật sự quá tốt chơi rồi, khiến ta có chút không dừng được tay đây này!!
Ân... dâm tiện hai vú này có thể cung cấp cho ân nhân chơi đùa ta rất... aaaaa... rất cao hứng... ư ư ư... ( nói tục luôn, bất chấp văn chương hoa mỹ rồi!!^^)
...
Lâm Minh bỗng nhiên đưa mắt nhìn lại, trong ánh mắt lộ ra một tia lãnh khốc, một tia hài lòng, bởi vì hắn thấy được, hình ảnh đại đạo hạt giống trên mi tâm Diệp Vấn đang từ thuần khiết trắng dần nhiễm lên màu đen kịt thâm thúy, thế không thể đỡ mà lan tỏa ra.
[ Chưa đủ, vẫn chưa đủ. Nhất định phải khiến cho đại đạo hạt giống sa đọa, hủy diệt, ô uế, để cho con đường Vô cực của Hiên Viên triệt để vẫn lạc a! ]
Sinh lý kỳ của ngươi là ngày nào?
Lâm Minh bất giác hỏi, Diệp Vấn hơi sửng sốt lập tức không chút do dự trả lời.
Ừm, chắc là.. ân ân... trong vòng bảy ngày nay.. ư.. ư
Rất tốt, xem ra qua ngày hôm nay khẳng định có thể khiến ngươi mang thai rồi, hãy nói cho trượng phu ngươi nghe xem cảm tưởng của mình là gì đi nào!
Lâm Minh tà ác cười dâm dật.
Ân...ân..lão.. lão công.. thật... thật xin lỗi ngươi rồi... cơ thể Vấn Nhi.. từ nay về sau đã... thuộc về ân nhân...ư ư ư... ra... ra rồi aaaaa....
.... cả linh hồn... cũng vậy... tất cả... đều thuộc về... ân nhân...aa..a.a.a.
Sau hôm nay... ta nhất định... sẽ mang... ư ư... thai con.. của ân nhân... ưm ưm... chính thức thuộc... về... ngài ấy....
... dù rất... xin lỗi... ngươi...aaaa...aa.a...nhưng tất cả là vì... trả ơn....ngươi cũng....ư ư.. sẽ vui... vui mừng... mà phải không...?
Ừ, ta... ta nhất định rất vui vẻ... rất vui vẻ...
Tiêu Chiến một mặt ngơ ngác nhìn vợ mình ngồi trong lòng nam nhân khác, bị đối phương không chút thương tiếc sờ soạng khắp người lại còn cao trào liên tục, trong tâm đã như chết lặng.
Hai hàng nước mắt cứ chảy mãi không ngừng...
Lâm Minh nhìn cảnh này mà huyết mạch trong người sôi trào lên, không chút kiềm chế nào mà thô bạo đẩy ngã Diệp Vấn xuống giường, một tay giật văng lấy mảnh vải cuối cùng nơi hạ thân đối phương ném ra... bay thẳng vào mặt Tiêu Chiến, che lại ánh mắt của hắn.
Lâm Minh hắn cũng không có ý định để đối phương nhìn chằm chằm lúc mình đang hành sự đâu!
Theo mảnh vải cuối cùng biến mất, Diệp Vấn thành thục mê người nũe thể không còn sót lại chút gì bạo lộ trong mắt Lâm Minh.
Khí chất nhân thê thục nữ đậm đà, mang theo chỉ có độc nhất một cỗ hàm súc ý vị mê nhân, 1m65 dáng người, da trắng mịn màng, bộ ngực sữa bò E cup không thể xoi mói, nặng trịch chín mọng như một quả mật đào, hai chân thẳng dài thon thả, giữa háng là khu rừng rậm rạp, mê người khe nhỏ hiển lộ hết phong vị thành thục, kiểu tóc búi cao kiểu phu nhân cao quý, vừa ung dung lại vừa vũ mị.
Lâm Minh nuốt nước bọt một phát, cơ thể Diệp Vấn tuy không hoàn hảo như Mary, cũng thiếu sự non nớt hay thanh xuân như Merlin và Tiểu Y, nhưng lại mang theo đậm đà nhân thê khí chất, khiến người khác muốn chà đạp, chiếm hữu.
Nhất là.... ở trước mặt trượng phu của đối phương.
Lâm Minh thoáng cái cởi đi y phục bản thân, kề sát cự vật vào u cốc của đối phương mà ma sát vài cái, hí ngược tính mà nói
Tiêu phu nhân, ta sắp sửa đâm phá âm đạo của ngươi, lấy đi danh tiết của ngươi, lại ở trước mặt trượng phu chơi ngươi, ngươi.. không có gì muốn nói hay sao??
Ta.. ta.. thật cao hứng... ân ân... nha.. đừng mài... aaaaa... ta dâm tiện thân thể... có thể... phục vụ ngài... là... aaaaa.. là vinh hạnh... xin ngài không nên khách khí.. ân... ân.... chơi ta... thoải mái chơi.. ta... ĐÂM NÁT ÂM ĐẠO dâm đãng thê tử ta đi!
Đến cuối cùng, Diệp Vấn gần như là gào thét lên, nước mắt rơi như mưa trên gương mặt đẹp, trong nội tâm hoàn toàn bị một cỗ đen kịt ma ý xâm chiếm lấy, sa đọa, ô nhiễm.
Phốc!
Lâm Minh cong eo, cự vật của hắn lập tức đâm ngập một cú lút cán vào trong âm đạo nhỏ hẹp của Diệp Vấn.
Bạch bạch... bạch... ư... ư... sướng... sướng quá... ân ân... bạch... aaaa bạch.. bạch....
Cảm nhận từng thớ cơ co thắt như muốn bóp nát cự vật, Lâm Minh hào hứng không ngừng đâm vào rút ra, như một cái pit tông hoạt động hết công suất.
Trong miệng không ngừng phun ra dâm ngôn uế ngữ
Ta chơi ngươi sướng hay không sướng? So với lão công ngươi sướng hay không sướng?? So với Tiêu Viêm lại sướng hay không sướng!
Ân... ân... sướng... được ngài chơi là sướng nhất... mạnh lên... nữa lên... aaaaa ta ra... ta ra....
Bốp
Phải gọi là chủ nhân, con tiện tỳ này...
Aaaaa... bạch... bạch.. vâng... chủ nhân... ta là... ân... ân... một con tiện tỳ dâm đãng... bạch... bạch... mời ngài... chơi... chơi chết... ta đi... aaaaaaa... ta ra... ra nữa....
Tiếp sau đó thế nào?
Mời ngài... tận tình... aaaa... tận tình chơi... ta... aaaa... sau đó... bắn... bắn tinh vào... tử... aaa... cung...của ta... khiến ta mang thai... mang thai con gái của ngài... sau đó... sau đó....
Nói, sau đó thế nào??
Lâm Minh hưng phấn tăng nhanh nhịp đâm, khiến cho mỹ phụ dưới thân ngao ngao rên rỉ không ngừng, hai mắt đã sớm trắng dã vô thần, ngọc lộ mất không chế chảy đầy cả miệng trên lẫn miệng dưới
Sau đó...ân.. ân...bạch... bạch... đem nó...ân ân...huấn luyện... thành... một tiện tỳ... aaaaa... cho ngài chơi đùa....
Ha ha ha, không tồi không tồi,nếu ngươi đã muốn như vậy thì ta cũng sẽ không keo kiệt ban thưởng cho ngươi, lại sinh thêm một tiện tỳ dâm đãng a!!
Lâm Minh cười dâm đãng, sau đó hai tay mạnh mẽ bắt lại Diệp Vấn vòng eo kéo mạnh về sau, đồng thời cự vật cùng dùng lực đâm sâu vào tận cùng tử cung, sau đó phun ra bạch sắc dịch thể, bắn thẳng vào những quả trứng đang nằm im chờ đợi.
Diệp Vấn đã không còn nghe được Lâm Minh nói gì, trong nháy mắt đó, một cỗ khoái cảm như thiên địa sụp đổ bùng nổ khắp toàn thân khiến cô điên cuồng, toàn thân mất kiểm soát mà giật giật lên sung sướng, dâm thủy bắn như suối phun.
Lâm Minh cười ha ha, trong ánh mắt lóe ra từng tia quang mang ngân sắc... dâm dật... tà ác...
Sau đó, không đợi Diệp Vấn nghỉ ngơi, hắn phát ra một cái Hồi phục ma pháp rồi lại ôm lấy đối phương đứng dậy, đặt thành tư thế mẫu cẩu.
Khi cự vật lại một lần nữa xâm nhập, tiếng rên rỉ gào thét cùng tiếng cười dâm dật lại vang lên khắp phòng.
Từng màn từng màn dâm ô cứ thế tiếp diễn rất lâu, rất rất lâu.....
Ps: hai chương dồn vào 1c nhé, đừng nói tác thiếu chương. Mai 2c tiếp!! Hì hì. Mà hình như trình viết 18+ của ta lên tay rồi, viết mà dục hỏa hại thân quá, phải đi dập lửa đây!!
Từ nãy đến giờ, hắn đã không dưới năm lần định liều lĩnh xông vào, tuy nhiên đều bị Tiểu Y một mặt lạnh như băng chặn lại.
Y Y, cô có thể cho ta vào xem một chút không? Chỉ một chút thôi, ta cảm thấy hơi lo lắng cho mẫu thân của mình!
Tiêu Viêm nét mặt khổ sở nói với Tiểu Y, không hiểu sao cứ nhìn thấy cô là trong tim hắn lại đập loạn nhịp cả lên, không tài nào sinh ra tức giận được, chỉ có thể mềm giọng van nài.
Mà cho dù hắn có tức giận thì cũng rất đáng tiếc, hắn đánh không lại đối phương!
Không được, thiếu gia đã có lệnh không cho ai được phép quấy rầy! Ngoan ngoãn mà đợi đi!
Tiểu Y không chút lưu tình cự tuyệt, ánh mắt chán ghét nhìn Tiêu Viêm, đối với cô thì đàn ông trên đời ngoài chủ nhân của mình thì đều là lũ sâu bọ thấp kém, nhất là ánh mắt của tên này, đầy ham muốn và chiếm hữu càng khiến cô phát tởm.
Lúc nào cũng thiếu gia thiếu gia, một ngày nào đó ta chắc chắn sẽ dẫm bẹp hắn dưới chân mình. Sau đó trước mặt hắn cướp đi ngươi!!
Ngọn lửa ghen tỵ bùng nổ lên trong lòng Tiêu Viêm, tuy nhiên ba năm làm phế vật chịu đủ nhục nhã đã khiến hắn rất tốt dấu diếm suy nghĩ của bản thân trong lòng.
Đầy mặt vẫn là một bộ hiếu tử lo cho phụ mẫu mà cầu xin đối phương!
Nhưng mà, hắn đâu biết rằng, người mẹ - người phụ nữ của hắn lúc này đang ở phía sau cánh cửa kia, chuẩn bị trở thành một món đồ chơi của người nam nhân khác.
...
Trong phòng.
Diệp Vấn nhẹ nhàng mở mắt ra, như vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ dài mà ung dung đánh một cái vươn mình làm hiện lên những đường cong gợi cảm, sau đó mới quét mắt đánh giá xung quanh.
Thứ đầu tiên mà Diệp Vấn để ý chính là lão công của mình - Tiêu Chiến, lúc này đang ngồi trên ghế thâm tình nhìn lấy bản thân.
Vấn Nhi... mau.. mau.. chạ... ặc
Tiêu Chiến há miệng, khó khăn nói ra từng câu từng chữ, tuy nhiên lập tức một ánh mắt màu bạc lạnh như băng đã quét đến khiến đầu óc ông ta trở nên một mảnh mông lung.
Trong nội tâm thì điên cuồng gào thét muốn thê tử nhanh chóng rời khỏi nơi này, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể cười tươi nói
Vấn Nhi, ân, ngươi đã tỉnh rồi. May quá, cũng nhờ Lâm công tử đã ra tay trị hết bệnh cho ngươi, nhất định phải thật tốt mà cảm tạ hắn!
Ồ
Diệp Vấn nhẹ hô lên một tiếng, sau đó mới để ý rằng bên giường mình vẫn còn ngồi một thiếu niên.
Khuôn mặt thoáng chốc đỏ lên, Diệp Vấn nhanh chóng lấy chăn che lại cơ thể hiện chỉ đang mặc một chiếc váy ngủ mỏng, ẩn hiện những đường cong lồi lõm
Phu nhân đây là làm sao??
Lâm Minh khẽ cười, sau đó lại liếc mắt cho Tiêu Chiến một cái, khống chế tâm trí đối phương tiếp tục nói lời trái lương tâm.
A, Vấn Nhi, ngươi sao có thể thất lễ như vậy? Đối đãi với ân nhân mình thì tại sao phải che che lấp lấp, chẳng phải chúng ta cần thật tốt cảm tạ hay sao??
Tiêu Chiến âm thanh có chút run rẩy nói, tuy nhiên trong lòng hắn lúc này thì đang nhỏ máu nhìn lấy thê tử bản thân vậy mà thật sự nghe lời bỏ ra chiếc chăn, chẳng những vậy còn rất tự giác cởi luôn bộ váy trên người, chỉ chừa lại một lớp nội y trên dưới mỏng manh.
Ân, lão công nói phải, chúng ta cần thật tốt cảm tạ ân nhân!
Da thịt trắng mịn lõa lồ trong không khí, bởi vì xấu hổ mà nổi lên chút ửng đỏ mê người, khiến Lâm Minh kiềm lòng không được mà dùng tay nhẹ nhàng trượt lên đó.
Cảm xúc rất tốt, giống như một miếng tơ lụa thượng hạng mịn màng.
Ưm
Cơ thể Diệp Vấn theo bản năng run rẩy, bờ môi nhỏ nhắn đỏ mọng phát ra âm thanh rên rỉ mê người.
Mặc dù sâu trong nội tâm cảm thấy việc đem thân thể mình lõa lồ trước mặt một nam nhân khác ngoài trượng phu là một việc đain nghịch bất đạo, tuy nhiên trong đầu óc Diệp Vấn lại truyền đến vô số cảm xúc mê muội khiến cô nhanh chóng ném nó lên chín tầng mây.
Ân, dâm đãng nhân thê, cơ thể ngươi bảo dưỡng cũng rất tốt đấy mà!
Lâm Minh vừa vuốt ve vừa khen ngợi, sau đó bất ngờ một bàn tay vỗ vào đôi nhũ phong đầy đặn của đối phương, mặc dù có một tầng nội y nhưng vẫn khiến nó run lắc dữ dội
Ân...ưm.. ưm...
Diệp Vấn thân thể run lên một cách mãnh liệt, hai mắt trở nên vô thần, hạ thân cũng bất giác ướt đẫm.
Diệp Vấn vậy mà bị đánh đến mức cao triều rồi, đây là do Lâm Minh đã cài vào ý thức cô ta, cứ mỗi khi thân mật với hắn thì cơ thể sẽ càng ngày càng nhạy cảm, cứ mỗi lần cao triều thì lại yêu hắn sâu thêm một phần, đến tận khi cả thân thể lẫn tâm hồn đều trở thành nô lệ của hắn.
Nói, ngươi đã cùng Tiêu Viêm hoan ái bao nhiêu lần!! Nói cho lão công ngươi biết đi!
Ân... ân... a..nha...một... chỉ mộ-t... lần... là.. khi ta... ư.. ư... bệnh... đã bị... ân... bị... hắn... cưỡng hiếp... ân ta ra... ra nữa rồi!
Diệp Vấn đứt quãng rên rỉ trả lời, sau đó dưới sự vuốt ve của Lâm Minh mà cao trào liên tục nổi lên, cuối cùng sau một tiếng thét dài thì toàn thơ vô lực xụi lơ ngã vào lòng hắn.
Hừ, ta thấy ngươi rõ ràng rất vui sướng để hắn chơi, rõ là đồ dâm nữ giấu diếm trượng phu loạn luân cùng con trai mình
Lâm Minh cười tà, sau đó không đợi đối phương nói gì lập tức nâng lên chiếc càm thon, hướng đôi môi mọng đỏ ướt át mà hôn xuống.
Ân.. nha.. nha...ư....ư...
Hai chiếc lưỡi như hai con linh xà không ngừng khuấy động, cuồng bạo giày xéo lấy đối phương đến khi đôi môi Diệp Vấn đã sưng tấy lên, đầu lưỡi cũng tê nhừ mới chịu buông tha.
Ở giữa đó, Diệp Vấn lại tiếp tục cao trào thêm vài lần, mị nhãn như tơ, hơi thở cấp bách.
Dưới hạ thân càng là một mảnh lầy lội vô cùng.
Tiêu Chiến phải căng mắt ra mà nhìn vợ mình bị làm nhục, ánh mắt đã sớm tan rã như một kẻ ngu ngốc, có vẻ như đã bị chơi hư rồi.
Cơ mà Lâm Minh cũng chỉ xem hắn như một tiết mục giúp vui mà thôi nên cũng chẳng quan tâm tiếp, chỉ tập trung vào hưởng thụ mỹ nữ trước mắt.
À há, Tiêu phu nhân, sao ngươi lại khóc rồi? Là cảm tạ ta khiến ngươi thấy không vui sao?
Lâm Minh kết thúc nụ hôn, nhìn lại thì mới phát hiện trên mặt đối phương lúc này đã giăng đầy nước mắt.
Diệp Vấn lấy tay quệt một cái, sau đó nét mặt đầy khủng hoảng vội vàng giải thích với Lâm Minh
Không.. ta làm sao có thể nghĩ như vậy.
Cơ thể dâm đãng dơ bẩn này được ân nhân để mắt đến chà đạp thì đã là vinh dự to lớn rồi!
Nói xong, như để chứng minh, Diệp Vấn lập tức hôn hít như mưa trên cổ hắn, ngực hắn, mặt hắn.
Xin lỗi ân nhân vì đã để ngài không vui, sau đây hãy để ta tận tình cảm tạ ngài đi!
Kiều diễm đôi môi đỏ điểm nhẹ lên môi Lâm Minh, Diệp Vấn tràn đầy nhu tình mà nhẹ giọng nỉ non lấy.
Không sao, ta rất chờ mong biểu hiện của ngươi!
Dâm ô tiếng cười vang lên, Diệp Vấn đưa tay ra phía sau cởi bỏ đi áo lót của mình, lập tức một đôi nhũ phong vừa trắng vừa hồng nảy tung ra, lắc lư trước mắt Lâm Minh.
Hắn không chút do dự đưa tay bắt lấy nó, tận tình nhào nắn ngắt nhéo lên, trong miệng thì không chút khách khí xâm phạm lấy đối phương.
Phu nhân có một đôi nhũ phong thật sự quá tốt chơi rồi, khiến ta có chút không dừng được tay đây này!!
Ân... dâm tiện hai vú này có thể cung cấp cho ân nhân chơi đùa ta rất... aaaaa... rất cao hứng... ư ư ư... ( nói tục luôn, bất chấp văn chương hoa mỹ rồi!!^^)
...
Lâm Minh bỗng nhiên đưa mắt nhìn lại, trong ánh mắt lộ ra một tia lãnh khốc, một tia hài lòng, bởi vì hắn thấy được, hình ảnh đại đạo hạt giống trên mi tâm Diệp Vấn đang từ thuần khiết trắng dần nhiễm lên màu đen kịt thâm thúy, thế không thể đỡ mà lan tỏa ra.
[ Chưa đủ, vẫn chưa đủ. Nhất định phải khiến cho đại đạo hạt giống sa đọa, hủy diệt, ô uế, để cho con đường Vô cực của Hiên Viên triệt để vẫn lạc a! ]
Sinh lý kỳ của ngươi là ngày nào?
Lâm Minh bất giác hỏi, Diệp Vấn hơi sửng sốt lập tức không chút do dự trả lời.
Ừm, chắc là.. ân ân... trong vòng bảy ngày nay.. ư.. ư
Rất tốt, xem ra qua ngày hôm nay khẳng định có thể khiến ngươi mang thai rồi, hãy nói cho trượng phu ngươi nghe xem cảm tưởng của mình là gì đi nào!
Lâm Minh tà ác cười dâm dật.
Ân...ân..lão.. lão công.. thật... thật xin lỗi ngươi rồi... cơ thể Vấn Nhi.. từ nay về sau đã... thuộc về ân nhân...ư ư ư... ra... ra rồi aaaaa....
.... cả linh hồn... cũng vậy... tất cả... đều thuộc về... ân nhân...aa..a.a.a.
Sau hôm nay... ta nhất định... sẽ mang... ư ư... thai con.. của ân nhân... ưm ưm... chính thức thuộc... về... ngài ấy....
... dù rất... xin lỗi... ngươi...aaaa...aa.a...nhưng tất cả là vì... trả ơn....ngươi cũng....ư ư.. sẽ vui... vui mừng... mà phải không...?
Ừ, ta... ta nhất định rất vui vẻ... rất vui vẻ...
Tiêu Chiến một mặt ngơ ngác nhìn vợ mình ngồi trong lòng nam nhân khác, bị đối phương không chút thương tiếc sờ soạng khắp người lại còn cao trào liên tục, trong tâm đã như chết lặng.
Hai hàng nước mắt cứ chảy mãi không ngừng...
Lâm Minh nhìn cảnh này mà huyết mạch trong người sôi trào lên, không chút kiềm chế nào mà thô bạo đẩy ngã Diệp Vấn xuống giường, một tay giật văng lấy mảnh vải cuối cùng nơi hạ thân đối phương ném ra... bay thẳng vào mặt Tiêu Chiến, che lại ánh mắt của hắn.
Lâm Minh hắn cũng không có ý định để đối phương nhìn chằm chằm lúc mình đang hành sự đâu!
Theo mảnh vải cuối cùng biến mất, Diệp Vấn thành thục mê người nũe thể không còn sót lại chút gì bạo lộ trong mắt Lâm Minh.
Khí chất nhân thê thục nữ đậm đà, mang theo chỉ có độc nhất một cỗ hàm súc ý vị mê nhân, 1m65 dáng người, da trắng mịn màng, bộ ngực sữa bò E cup không thể xoi mói, nặng trịch chín mọng như một quả mật đào, hai chân thẳng dài thon thả, giữa háng là khu rừng rậm rạp, mê người khe nhỏ hiển lộ hết phong vị thành thục, kiểu tóc búi cao kiểu phu nhân cao quý, vừa ung dung lại vừa vũ mị.
Lâm Minh nuốt nước bọt một phát, cơ thể Diệp Vấn tuy không hoàn hảo như Mary, cũng thiếu sự non nớt hay thanh xuân như Merlin và Tiểu Y, nhưng lại mang theo đậm đà nhân thê khí chất, khiến người khác muốn chà đạp, chiếm hữu.
Nhất là.... ở trước mặt trượng phu của đối phương.
Lâm Minh thoáng cái cởi đi y phục bản thân, kề sát cự vật vào u cốc của đối phương mà ma sát vài cái, hí ngược tính mà nói
Tiêu phu nhân, ta sắp sửa đâm phá âm đạo của ngươi, lấy đi danh tiết của ngươi, lại ở trước mặt trượng phu chơi ngươi, ngươi.. không có gì muốn nói hay sao??
Ta.. ta.. thật cao hứng... ân ân... nha.. đừng mài... aaaaa... ta dâm tiện thân thể... có thể... phục vụ ngài... là... aaaaa.. là vinh hạnh... xin ngài không nên khách khí.. ân... ân.... chơi ta... thoải mái chơi.. ta... ĐÂM NÁT ÂM ĐẠO dâm đãng thê tử ta đi!
Đến cuối cùng, Diệp Vấn gần như là gào thét lên, nước mắt rơi như mưa trên gương mặt đẹp, trong nội tâm hoàn toàn bị một cỗ đen kịt ma ý xâm chiếm lấy, sa đọa, ô nhiễm.
Phốc!
Lâm Minh cong eo, cự vật của hắn lập tức đâm ngập một cú lút cán vào trong âm đạo nhỏ hẹp của Diệp Vấn.
Bạch bạch... bạch... ư... ư... sướng... sướng quá... ân ân... bạch... aaaa bạch.. bạch....
Cảm nhận từng thớ cơ co thắt như muốn bóp nát cự vật, Lâm Minh hào hứng không ngừng đâm vào rút ra, như một cái pit tông hoạt động hết công suất.
Trong miệng không ngừng phun ra dâm ngôn uế ngữ
Ta chơi ngươi sướng hay không sướng? So với lão công ngươi sướng hay không sướng?? So với Tiêu Viêm lại sướng hay không sướng!
Ân... ân... sướng... được ngài chơi là sướng nhất... mạnh lên... nữa lên... aaaaa ta ra... ta ra....
Bốp
Phải gọi là chủ nhân, con tiện tỳ này...
Aaaaa... bạch... bạch.. vâng... chủ nhân... ta là... ân... ân... một con tiện tỳ dâm đãng... bạch... bạch... mời ngài... chơi... chơi chết... ta đi... aaaaaaa... ta ra... ra nữa....
Tiếp sau đó thế nào?
Mời ngài... tận tình... aaaa... tận tình chơi... ta... aaaa... sau đó... bắn... bắn tinh vào... tử... aaa... cung...của ta... khiến ta mang thai... mang thai con gái của ngài... sau đó... sau đó....
Nói, sau đó thế nào??
Lâm Minh hưng phấn tăng nhanh nhịp đâm, khiến cho mỹ phụ dưới thân ngao ngao rên rỉ không ngừng, hai mắt đã sớm trắng dã vô thần, ngọc lộ mất không chế chảy đầy cả miệng trên lẫn miệng dưới
Sau đó...ân.. ân...bạch... bạch... đem nó...ân ân...huấn luyện... thành... một tiện tỳ... aaaaa... cho ngài chơi đùa....
Ha ha ha, không tồi không tồi,nếu ngươi đã muốn như vậy thì ta cũng sẽ không keo kiệt ban thưởng cho ngươi, lại sinh thêm một tiện tỳ dâm đãng a!!
Lâm Minh cười dâm đãng, sau đó hai tay mạnh mẽ bắt lại Diệp Vấn vòng eo kéo mạnh về sau, đồng thời cự vật cùng dùng lực đâm sâu vào tận cùng tử cung, sau đó phun ra bạch sắc dịch thể, bắn thẳng vào những quả trứng đang nằm im chờ đợi.
Diệp Vấn đã không còn nghe được Lâm Minh nói gì, trong nháy mắt đó, một cỗ khoái cảm như thiên địa sụp đổ bùng nổ khắp toàn thân khiến cô điên cuồng, toàn thân mất kiểm soát mà giật giật lên sung sướng, dâm thủy bắn như suối phun.
Lâm Minh cười ha ha, trong ánh mắt lóe ra từng tia quang mang ngân sắc... dâm dật... tà ác...
Sau đó, không đợi Diệp Vấn nghỉ ngơi, hắn phát ra một cái Hồi phục ma pháp rồi lại ôm lấy đối phương đứng dậy, đặt thành tư thế mẫu cẩu.
Khi cự vật lại một lần nữa xâm nhập, tiếng rên rỉ gào thét cùng tiếng cười dâm dật lại vang lên khắp phòng.
Từng màn từng màn dâm ô cứ thế tiếp diễn rất lâu, rất rất lâu.....
Ps: hai chương dồn vào 1c nhé, đừng nói tác thiếu chương. Mai 2c tiếp!! Hì hì. Mà hình như trình viết 18+ của ta lên tay rồi, viết mà dục hỏa hại thân quá, phải đi dập lửa đây!!
/90
|