Cảm ơn HùngNguyễn, benkei619, llgaruu1234 và tông chủ Hàn Băng đã donate cho truyện!
-----
Đối với sự việc xảy ra trong Ma Thú sâm lâm lúc này Lâm Minh hoàn toàn không hề hay biết, cho dù hắn có gửi một Ảnh Ma Tông cấp nấp trong bóng của Tiêu Viêm thì cũng không thể thời thời khắc khắc truyền tin về, có chăng thì cũng phải tận hai ngày hôm sau.
Cũng may, trong tay Ảnh Ma có nắm giữ một viên Lưu ảnh thạch, clip nóng kia chắc chắn sẽ được Full HD không che mà gửi đến cho một số người, chắc sẽ giúp ích được cho hắn rất rất nhiều...
Giờ đây, Lâm Minh đang ngồi trên lưng Ma Ưng mà lơ lửng trên bầu trời Vân Lam Tông.
Phía trước hắn, một dãy các trưởng lão và đệ tử tinh anh đang cung kính đứng đó tiếp đón, dẫn đầu chính là tông chủ Vân Vận và sư phụ cô, cựu tông chủ - Vân Sơn.
Hoan nghênh Lâm thiếu đại giá quang lâm đến tệ tông, Vân Vận xin hữu lễ!!
Vân Vận đạp không bước đến trước một bước, dịu dàng thi lễ, trong lời nói lộ ra ý thân cận nồng đậm.
Dù gì thì đối phương cũng là một cường giả thần bí đã cứu mạng thầy trò hai người các cô, hơn nữa còn có thể tùy tiện xuất ra đan dược tăng tiến tu vi nghịch thiên, sau lưng chắc chắn có thế lực kinh người.
Cử chỉ của Vân Vận rất đoan chính, rất hợp lễ, nhưng lời nói dịu dàng của cô lại khiến cho một trung niên nhân đứng sau Vân Sơn nhíu mày khó chịu.
Hắn ta không ai khác chính là vị hôn phu của Vân Vận, lục phẩm dược sư - Đan Vương Cổ Hà.
Lâm Minh thu hết vào đáy mắt, tuy nhiên cũng không để tâm, chỉ nhẹ gật đầu ra ý chào.
Tại hạ Vân Sơn, là sư phụ của Vân Vận. Ở đây chân thành đa tạ công tử đã cứu mạng đệ tử của ta, ơn này ghi nhớ suốt đời. Sau này có vào dầu sôi lửa bỏng cũng không chối từ!!
Vân Sơn là một ông lão độ thất tuần, tóc đã hoa râm bước ra nghiêm nghị vái.
Ồ, thật sao? Vậy làm phiền ngươi chết đi nhé...
Lâm Minh cười nhạt, toàn thân quanh quẩn một cỗ sát khí dày đặc đè ép lên ý chí của Vân Sơn, khiến cơ thể ông ta run rẩy, mặt cắt không còn giọt máu.
Những người đứng sau thì càng không cần nhắc đến, trừ mỹ nữ chỉ hoảng sợ ra thì ai nấy đều như diều đứt dây rơi xuống mặt đất, bị thương nằm bên dưới mà kinh hãi không nói nên lời.
N-ếu...Lâm thiếu muốn.. một...cái...mạng già này...đáng gì!!
Đỉnh lấy áp lực, Vân Sơn đứt quãng nói, ông ta chỉ cảm thấy trên thân đang bị một ngọn đại sơn đè nặng lên, đến cả hô hấp cũng không thở nổi.
Đây còn chỉ mới là nửa thành sát khí của Lâm Minh mà thôi, dù sao hắn cũng không định giết ông ta thật, giữ lại mai sau còn có tác dụng.
Đừng lo, ta chỉ đùa thôi!!
Lâm Minh nở nụ cười hài hước nói, tuy nhiên ngoại trừ hắn ta ra thì cũng chẳng có người nào cười nổi, chỉ một trò đùa mà khiến mấy chục vị trưởng lão đệ tử trọng thương, đều này khiến những người bị hại tâm muốn khóc đều có.
Nếu tệ tông có gì tiếp đãi không chu toàn mong Lâm thiếu không trách tội, mời ngài vào trong dùng trà!!
Vân Vận bước lên một bước cố nở nụ cười nói, đồng thời đánh ánh mắt cho Vân Sơn để mình lo liệu
Vân Sơn nhẹ gật đầu, sau khi khách khí cùng Lâm Minh vài câu thì lập tức rời đi, các trưởng lão đệ tử cũng vẻ mặt sầu khổ tìm nơi mà chữa trị thương thế.
Chỉ có Cổ Hà, đứng dưới đất nhìn lên với khuôn mặt thù hằn, nhưng rất nhanh bị hắn giấu sâu xuống đáy lòng, âm thầm bóp nát một viên ngọc đỏ trong ống tay áo rồi biến mất.
Trên môi Cổ Hà xuất hiện một nụ cười gằn, nhưng không hề hay biết những hành động của bản thân đều nằm trong mắt ai kia, và cũng là khởi đầu cho chuỗi ngày khuất nhục của hắn sắp đến.
....
Theo chân Vân Vận tiến vào một gian khách phòng trang trí xa hoa trong đại điện Vân Lam tông, Lâm Minh thản nhiên ngồi xuống ở ghế chủ vị, Nhã Phi và hoa tỷ muội công chúa thì nghiêm kính đứng sau lưng hắn ta.
Chủ nhân, Nhiên nô nhớ ngươi lắm....
Cánh cửa vừa khép lại, Nạp Lan Yên Nhiên lập tức bỏ đi dáng điệu kiều nữ của mình, một gái lách người lập tức lao vào ngực Lâm Minh, không chút kiêng kỵ mà dâng lên môi thơm say đắm hôn hắn.
Ư...tích toách tí toách..ưm ưm....aaaa...
Lâm Minh cũng không khách khí, cực kỳ phối hợp mà hôn lấy Yên Nhiên, hai chiếc lưỡi như hai con linh xà không ngừng quấn quýt lấy nhau, nước bọt của hắn bị đối phương không chừa một giọt mà nuốt hết.
A... Yên Nhiên, ngươi sao lại cùng với hắn hôn môi!!
Vân Vận xoay người lại thấy một màn thì lớn tiếng kinh hô, đối với việc này Yên Nhiên chẳng những không ngại mà còn mềm mại nở nụ cười đáng yêu, đối với sư phụ mình nháy mắt
Ahihi, bị phát hiện rồi a.
Sau đó lập tức quay lại tiếp tục dâng hiến, nét mặt say mê phóng đãng.
Lâm Minh thú vị quan sát phản ứng của Vân Vận, hắn thật rất mong chờ những gì mà Yên Nhiên đã làm với cô những ngày qua, hi vọng màn hay sắp đến có thể làm hắn thoả mãn.
Chỉ là, Vân Vận trên mặt tràn đầy giận dữ và cấp bách nhưng vẫn đứng chôn chân ở đấy, giống như một thiếu nữ không hiểu sự đời là gì, vô cùng bối rối.
Dục hoả của Lâm Minh bị khơi mào, trực tiếp không để ý đến Vân Vận nữa mà tập trung vào thiếu nữ trong lòng ngực.
Một tay hắn theo vạt áo luồng vào trong, nắn bóp một bên nhũ phong mềm mại, còn một tay thì dời trận địa xuống dưới, không ngừng trêu chọc lấy đã sớm ẩm ướt tiểu huyệt.
Yên nô, nói ta nghe, ngươi rốt cuộc đối với Vân Vận làm gì rồi?
Lâm Minh kề môi vào bên tai Yên Nhiên phà hơi thở ấm mà hỏi, hai tay vẫn miệt mài hoạt động khiến đối phương uốn éo thở hổn hển không ngừng
Ân... Yên nô...ưm ưm...đã...xoá sạch...ngứa...ân...tri thức...của sư phụ....về tình dục...nhưng...ư ư ư ư.. vẫn để lại...cảm giác...xấu hổ...aaaaaa......
Yên Nhiên vừa rên rỉ vừa đứt quãng nói, sau đó cô hét dài một tiếng lập tức xụi lơ trong ngực Lâm Minh.
Hắn nghe xong, khẽ cười, sau đó một cái phẩy tay lập tức khiến quần áo Yên Nhiên trở thành vải vụn rơi lả tả.
Toàn bộ phần lưng trắng ngần của Yên Nhiên cứ vậy bại lộ trong ánh mắt Vân Vận, hơn nữa Lâm Minh còn đùa dai nâng lên kiều đồn của cô khiến tiểu huyệt hồng hào và cúc hoa đều hiện rõ ra
Sau đó Lâm Minh dâm tà cười, hai ngón tay hắn đem hai mép tiểu huyệt ẩm ướt đẩy ra, không ngừng mà ở bên trong đào khoét lấy.
Đột nhiên bại lộ hòa tăng thêm đùa bỡn, làm cho Yên nhiên thân thể mềm mại run lên, trên thân da thịt đều nhiễm vào một tầng mê người phấn hồng, nhưng cô hoàn toàn không có ý làm ra hành động che dấu, ngược lại cố ý nâng kiều đồn lên cao, làm cho Vân Vận nhìn thấy càng thêm thêm rõ ràng.
Đột nhiên xuất hiện dâm uế hình ảnh, làm cho Vân Vận kinh hãi mà hô lên, khuôn mặt xấu hổ cấp tốc đỏ bừng, nhưng ánh mắt như bị thôi miên cứ nhìn chặt vào đó.
Aa, Lâm thiếu...ngươi sao có thể...có thể.....đối với nơi đi tiểu của Yên Nhiên mà làm như vậy??
Lâm Minh nghe thấy, trong lòng không khỏi sinh ra một luồng tà ác dục hoả, nở một nụ cười dâm dật mà trả lời
Hắc hắc, Vân tông chủ ngươi có điều không biết, đây gọi là chơi huyệt, là việc của tình nhân cần làm. Yên Nhiên đây là sợ ngươi sau này lấy chồng không biết làm nên cố tinh nhờ ta làm mẫu đấy!
Cái này?? Nhiên nhi...là thật sao?? . Vân Vận bán tín bán nghi.
Ân...aaaaaa . Nạp Lan Yên Nhiên rên rỉ gật nhẹ đầu, sau đó lại một lần cao triều, từ tiểu huyệt âm tinh phun ra thành một tia dài bắn đến chân Vân Vận mới ngừng lại
Trò chơi vẫn còn tiếp diễn...
Ps: 1c viết viết xoá xoá 5 lần, vãi!
-----
Đối với sự việc xảy ra trong Ma Thú sâm lâm lúc này Lâm Minh hoàn toàn không hề hay biết, cho dù hắn có gửi một Ảnh Ma Tông cấp nấp trong bóng của Tiêu Viêm thì cũng không thể thời thời khắc khắc truyền tin về, có chăng thì cũng phải tận hai ngày hôm sau.
Cũng may, trong tay Ảnh Ma có nắm giữ một viên Lưu ảnh thạch, clip nóng kia chắc chắn sẽ được Full HD không che mà gửi đến cho một số người, chắc sẽ giúp ích được cho hắn rất rất nhiều...
Giờ đây, Lâm Minh đang ngồi trên lưng Ma Ưng mà lơ lửng trên bầu trời Vân Lam Tông.
Phía trước hắn, một dãy các trưởng lão và đệ tử tinh anh đang cung kính đứng đó tiếp đón, dẫn đầu chính là tông chủ Vân Vận và sư phụ cô, cựu tông chủ - Vân Sơn.
Hoan nghênh Lâm thiếu đại giá quang lâm đến tệ tông, Vân Vận xin hữu lễ!!
Vân Vận đạp không bước đến trước một bước, dịu dàng thi lễ, trong lời nói lộ ra ý thân cận nồng đậm.
Dù gì thì đối phương cũng là một cường giả thần bí đã cứu mạng thầy trò hai người các cô, hơn nữa còn có thể tùy tiện xuất ra đan dược tăng tiến tu vi nghịch thiên, sau lưng chắc chắn có thế lực kinh người.
Cử chỉ của Vân Vận rất đoan chính, rất hợp lễ, nhưng lời nói dịu dàng của cô lại khiến cho một trung niên nhân đứng sau Vân Sơn nhíu mày khó chịu.
Hắn ta không ai khác chính là vị hôn phu của Vân Vận, lục phẩm dược sư - Đan Vương Cổ Hà.
Lâm Minh thu hết vào đáy mắt, tuy nhiên cũng không để tâm, chỉ nhẹ gật đầu ra ý chào.
Tại hạ Vân Sơn, là sư phụ của Vân Vận. Ở đây chân thành đa tạ công tử đã cứu mạng đệ tử của ta, ơn này ghi nhớ suốt đời. Sau này có vào dầu sôi lửa bỏng cũng không chối từ!!
Vân Sơn là một ông lão độ thất tuần, tóc đã hoa râm bước ra nghiêm nghị vái.
Ồ, thật sao? Vậy làm phiền ngươi chết đi nhé...
Lâm Minh cười nhạt, toàn thân quanh quẩn một cỗ sát khí dày đặc đè ép lên ý chí của Vân Sơn, khiến cơ thể ông ta run rẩy, mặt cắt không còn giọt máu.
Những người đứng sau thì càng không cần nhắc đến, trừ mỹ nữ chỉ hoảng sợ ra thì ai nấy đều như diều đứt dây rơi xuống mặt đất, bị thương nằm bên dưới mà kinh hãi không nói nên lời.
N-ếu...Lâm thiếu muốn.. một...cái...mạng già này...đáng gì!!
Đỉnh lấy áp lực, Vân Sơn đứt quãng nói, ông ta chỉ cảm thấy trên thân đang bị một ngọn đại sơn đè nặng lên, đến cả hô hấp cũng không thở nổi.
Đây còn chỉ mới là nửa thành sát khí của Lâm Minh mà thôi, dù sao hắn cũng không định giết ông ta thật, giữ lại mai sau còn có tác dụng.
Đừng lo, ta chỉ đùa thôi!!
Lâm Minh nở nụ cười hài hước nói, tuy nhiên ngoại trừ hắn ta ra thì cũng chẳng có người nào cười nổi, chỉ một trò đùa mà khiến mấy chục vị trưởng lão đệ tử trọng thương, đều này khiến những người bị hại tâm muốn khóc đều có.
Nếu tệ tông có gì tiếp đãi không chu toàn mong Lâm thiếu không trách tội, mời ngài vào trong dùng trà!!
Vân Vận bước lên một bước cố nở nụ cười nói, đồng thời đánh ánh mắt cho Vân Sơn để mình lo liệu
Vân Sơn nhẹ gật đầu, sau khi khách khí cùng Lâm Minh vài câu thì lập tức rời đi, các trưởng lão đệ tử cũng vẻ mặt sầu khổ tìm nơi mà chữa trị thương thế.
Chỉ có Cổ Hà, đứng dưới đất nhìn lên với khuôn mặt thù hằn, nhưng rất nhanh bị hắn giấu sâu xuống đáy lòng, âm thầm bóp nát một viên ngọc đỏ trong ống tay áo rồi biến mất.
Trên môi Cổ Hà xuất hiện một nụ cười gằn, nhưng không hề hay biết những hành động của bản thân đều nằm trong mắt ai kia, và cũng là khởi đầu cho chuỗi ngày khuất nhục của hắn sắp đến.
....
Theo chân Vân Vận tiến vào một gian khách phòng trang trí xa hoa trong đại điện Vân Lam tông, Lâm Minh thản nhiên ngồi xuống ở ghế chủ vị, Nhã Phi và hoa tỷ muội công chúa thì nghiêm kính đứng sau lưng hắn ta.
Chủ nhân, Nhiên nô nhớ ngươi lắm....
Cánh cửa vừa khép lại, Nạp Lan Yên Nhiên lập tức bỏ đi dáng điệu kiều nữ của mình, một gái lách người lập tức lao vào ngực Lâm Minh, không chút kiêng kỵ mà dâng lên môi thơm say đắm hôn hắn.
Ư...tích toách tí toách..ưm ưm....aaaa...
Lâm Minh cũng không khách khí, cực kỳ phối hợp mà hôn lấy Yên Nhiên, hai chiếc lưỡi như hai con linh xà không ngừng quấn quýt lấy nhau, nước bọt của hắn bị đối phương không chừa một giọt mà nuốt hết.
A... Yên Nhiên, ngươi sao lại cùng với hắn hôn môi!!
Vân Vận xoay người lại thấy một màn thì lớn tiếng kinh hô, đối với việc này Yên Nhiên chẳng những không ngại mà còn mềm mại nở nụ cười đáng yêu, đối với sư phụ mình nháy mắt
Ahihi, bị phát hiện rồi a.
Sau đó lập tức quay lại tiếp tục dâng hiến, nét mặt say mê phóng đãng.
Lâm Minh thú vị quan sát phản ứng của Vân Vận, hắn thật rất mong chờ những gì mà Yên Nhiên đã làm với cô những ngày qua, hi vọng màn hay sắp đến có thể làm hắn thoả mãn.
Chỉ là, Vân Vận trên mặt tràn đầy giận dữ và cấp bách nhưng vẫn đứng chôn chân ở đấy, giống như một thiếu nữ không hiểu sự đời là gì, vô cùng bối rối.
Dục hoả của Lâm Minh bị khơi mào, trực tiếp không để ý đến Vân Vận nữa mà tập trung vào thiếu nữ trong lòng ngực.
Một tay hắn theo vạt áo luồng vào trong, nắn bóp một bên nhũ phong mềm mại, còn một tay thì dời trận địa xuống dưới, không ngừng trêu chọc lấy đã sớm ẩm ướt tiểu huyệt.
Yên nô, nói ta nghe, ngươi rốt cuộc đối với Vân Vận làm gì rồi?
Lâm Minh kề môi vào bên tai Yên Nhiên phà hơi thở ấm mà hỏi, hai tay vẫn miệt mài hoạt động khiến đối phương uốn éo thở hổn hển không ngừng
Ân... Yên nô...ưm ưm...đã...xoá sạch...ngứa...ân...tri thức...của sư phụ....về tình dục...nhưng...ư ư ư ư.. vẫn để lại...cảm giác...xấu hổ...aaaaaa......
Yên Nhiên vừa rên rỉ vừa đứt quãng nói, sau đó cô hét dài một tiếng lập tức xụi lơ trong ngực Lâm Minh.
Hắn nghe xong, khẽ cười, sau đó một cái phẩy tay lập tức khiến quần áo Yên Nhiên trở thành vải vụn rơi lả tả.
Toàn bộ phần lưng trắng ngần của Yên Nhiên cứ vậy bại lộ trong ánh mắt Vân Vận, hơn nữa Lâm Minh còn đùa dai nâng lên kiều đồn của cô khiến tiểu huyệt hồng hào và cúc hoa đều hiện rõ ra
Sau đó Lâm Minh dâm tà cười, hai ngón tay hắn đem hai mép tiểu huyệt ẩm ướt đẩy ra, không ngừng mà ở bên trong đào khoét lấy.
Đột nhiên bại lộ hòa tăng thêm đùa bỡn, làm cho Yên nhiên thân thể mềm mại run lên, trên thân da thịt đều nhiễm vào một tầng mê người phấn hồng, nhưng cô hoàn toàn không có ý làm ra hành động che dấu, ngược lại cố ý nâng kiều đồn lên cao, làm cho Vân Vận nhìn thấy càng thêm thêm rõ ràng.
Đột nhiên xuất hiện dâm uế hình ảnh, làm cho Vân Vận kinh hãi mà hô lên, khuôn mặt xấu hổ cấp tốc đỏ bừng, nhưng ánh mắt như bị thôi miên cứ nhìn chặt vào đó.
Aa, Lâm thiếu...ngươi sao có thể...có thể.....đối với nơi đi tiểu của Yên Nhiên mà làm như vậy??
Lâm Minh nghe thấy, trong lòng không khỏi sinh ra một luồng tà ác dục hoả, nở một nụ cười dâm dật mà trả lời
Hắc hắc, Vân tông chủ ngươi có điều không biết, đây gọi là chơi huyệt, là việc của tình nhân cần làm. Yên Nhiên đây là sợ ngươi sau này lấy chồng không biết làm nên cố tinh nhờ ta làm mẫu đấy!
Cái này?? Nhiên nhi...là thật sao?? . Vân Vận bán tín bán nghi.
Ân...aaaaaa . Nạp Lan Yên Nhiên rên rỉ gật nhẹ đầu, sau đó lại một lần cao triều, từ tiểu huyệt âm tinh phun ra thành một tia dài bắn đến chân Vân Vận mới ngừng lại
Trò chơi vẫn còn tiếp diễn...
Ps: 1c viết viết xoá xoá 5 lần, vãi!
/90
|