Chương 25: Bỏ đi và ghen tuông
“Đại ca, anh và chị dâu yêu nhau thật à.”
Ngay lúc không gian xung quanh hai người xuất hiện bong bóng màu hồng, một giọng nói đột ngột vang lên.
Lúc này Ninh Nhuế Tịch mới chú ý tới, có một người đàn ông đang đứng ở cửa. Đó là một người đàn ông rất tuấn tú, nhưng cảm giác khác hoàn toàn so với chồng cô. Người đàn ông này, tạo ấn tượng đầu tiên chính là một người vô cùng hư hỏng, xấu xa từ bên trong ra tới bên ngoài, nhưng cũng là một loại cảm giác hư hỏng vô cùng thu hút người khác phái. Anh ta trông rất đẹp trai, có chiếc mũi cao, đặc biệt là đôi mắt hoa đào đầy phong lưu, cứ như thể anh ta đang phóng điện với người khác vậy.
Cao Hàn chỉ để ý tới cô vợ nhỏ của mình đang ngơ ngác nhìn người anh em tốt Tô Triệt kia. Anh luôn biết Tô Triệt rất đẹp trai, gặp nhiều may mắn trong tình duyên, số lượng phụ nữ yêu thích anh ta nhiều vô kể. Vốn dĩ anh không có cảm nhận gì về sự nổi tiếng của người anh em này nhưng bây giờ khi nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình đang ngơ ngác nhìn anh ta, cơn tức giận vô hình bắt đầu trào dâng trong lòng anh.
Ninh Nhuế Tịch chỉ cảm thấy áp suất không khí xung quanh đột nhiên giảm xuống. Mặc dù cô không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng sự thay đổi này cũng đủ để cô định thần trở lại. Nghĩ đến vừa rồi đã để người ngoài nhìn thấy sự ngượng ngùng của mình, mặc dù cô vẫn bình tĩnh nhưng cũng không nhịn được mà đỏ mặt.
Hành vi của cô khiến Cao Hàn lầm tưởng rằng cô thực sự có hứng thú với Tô Triệt. Sự việc này lại khiến anh nhớ tới tên đàn ông khốn kiếp kia, tâm trạng vốn dĩ không được tốt lúc này đã trực tiếp rơi xuống đáy
“Ông xã à, đây là bạn anh sao?”
Ninh Nhuế Tịch có chút kinh ngạc vì sao sắc mặt người đàn ông này lại trở nên kỳ quái như vậy nhưng cô cũng biết nhà đang có khách, lạnh lùng như vậy sẽ rất bất lịch sự nên cô mới hỏi chuyện anh.
Sắc mặt Cao Hàn tối sầm như đít nồi. Tuy bình thường vẻ mặt anh vốn vô cảm, nhưng hiện tại khuôn mặt vô cảm này lại có chút u ám. Anh im lặng liếc nhìn cô vợ nhỏ nhút nhát trước mặt, rồi lại nhìn người anh em gây tai hoạ bên kia, ánh mắt sắc bén như dao lạnh lùng quét qua, sau đó lạnh lùng nói: “Cậu ta tên là Tô Triệt, là bạn của tôi.”
Lúc này Ninh Nhuế Tịch mới hài lòng, rất lịch sự chào hỏi: “Xin chào. Thật ngại quá, lần đầu tiên gặp mặt đã để cậu nhìn thấy bộ dạng chẳng ra làm sao rồi. Hay là, cậu vào nhà uống nước đi?”
Tô Triệt chỉ cảm thấy người chị dâu này khá thú vị, tính tình thật sự có chút khác biệt với người anh trai trầm tính ít nói của mình. Nhưng mà, nhìn anh trai mặt đen xì đằng kia, cao thủ tình trường như anh ta sao lại không hiểu được khúc mắc này? Nhưng nếu như vậy thì tại sao hôm đó lại ra ngoài uống rượu? Còn nói cái gì mà ly hôn? Thật là, đàn ông kết hôn cũng không còn là đàn ông nữa rồi.
Anh ta che giấu nụ cười tự mãn, Tô Triệt lắc đầu từ chối đề nghị của Ninh Nhuế Tịch: “Không cần đâu. Đại ca, em đến giúp anh xách đồ lên xe, anh và chị dâu chắc chắn có rất nhiều chuyện muốn nói, em ở dưới lầu đợi anh.”
Ninh Nhuế Tịch rất tò mò, Tô Triệt rõ ràng không phải là người đàn ông tốt, vậy tại sao lại trở thành bạn tốt của chồng mình. Lòng đầy nghi vấn, cô nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tô Triệt hồi lâu. Mãi cho đến khi có tiếng khịt mũi lạnh lùng từ bên cạnh vang lên, cô mới phục hồi tinh thần lại.
“Ông xã à, sao anh lại như vậy, sao anh có thể âm thầm đi mà không nói cho tôi biết chứ?”
Ninh Nhuế Tịch nghĩ đến việc người đàn ông này bỗng nhiên âm thầm rời đi mà không nói cho mình biết một lời, cô có chút không thoải mái. Ánh mắt nhìn đối phương cũng mang theo chút bất bình và trách móc.
Đáng tiếc người đàn ông này đang mải suy nghĩ điều gì đó, hoàn toàn không hiểu lời trách móc của cô có ý gì, chỉ một lòng nhớ lại khung cảnh cô vợ nhỏ vừa rồi còn ngơ ngác nhìn theo bóng dáng Tô Triệt càng khiến anh bực bội hơn, một lúc lâu sau mới cứng nhắc nói: “Dù sao cô cũng không quan tâm mà.”
/1459
|