"Cái gì? Bán trao tay?"
Tôi kinh ngạc lớn tiếng kêu lên:
"Tại sao lại phải bán Trao tay?"
"Chuyện nàv tôi không rõ lắm. ngav cả Sở địa chính cũng không rõ!" Lục Hồng Đào nói.
"Vậy thì ông liên lạc với người mua nhà. đồng thời hỏi người ta xem., có biết phương thức liên lạc với Dương Mân hay không, những người mua nhà bình thường sẽ có những tin tức này!"
Tôi SUY nghĩ một chút. sau nói.
"Tôi biết, tôi đã phái người đi thăm dò chủ nhà hiện tại. nhưng vẫn chưa có tin tức
gi"
Lục Hồng Đào đáp.
"Được rồi. vây thì ông tiếp tục làm đi, có gì thì điện thoại lại cho tôi!" Tôi bất đắc dĩ thờ dài!
Dương Mân à- cô đến tột cùng muốn làm gì? Cò muốn trốn tôi hay là có chuyện gì khác khôngđây?
Không bao nhiêu lâu sau, cưa phòng làm việc bị đây ra, một người chừng hon 30 tuồi bước vào. người này là Tiểu Vương. Sau khi hắn nhìn thấy tôi thì sửng sốt, điều chỉnh tầm tình nói:
"Chủ tịch. Lưu tổng, Mạnh tổng. các người đã tới rồi. ha hả. thật ngại quá, tới tới chậm!"
Tôi khoát tay áo nói: "Tính theo giờ làm việc thì cậu không tới chậm. là chúng tòi đến sớm!"
"Ha hà."
Tiểu Vương cười. trực tiếp vào vấn đề "Mạnh tổng. ngài tìm tôi?"
"Đúng. Dương Mân có đem chìa khóa bản giao cho anh phải không, chủ tịch có việc cần dùng"
Mạnh Thanh Thanh gật đầu nói. Nguồn: http://truyenyy.com
"A.được!"
Tiểu Vương nghe xong cũng không có hỏi vì sao. móc ra một chùm chìa khóa. lấy cái của Dương Mân. giao cho tôi nói: " Tất cả đều ở đây"
"Được. anh đi đì" Mạnh Thanh Thanh cầm cái chìa khóa gật đẩu.
"Được. có gì Thì cứ trực tiếp gọi tôi!" Tiểu Vương nói xong. xoay người ngồi vào vị trí của mình- tiếp tục công việc.
Mạnh Thanh Thanh mở ra ngăn kéo của Dương Mân. tôi và Lưu Duyệt bắt đầu tìm
kiếm.
Ngăn kẻo của Dương Màn rất nhiều đồ đạc. đúng như tôi nghĩ. do nàng đi vội và, nên tất cả vẫn còn trong ngăn kéo. ngay cả đồ trang điểm. phụ tùng..-Cùng không kịp cẩm đi. Sau khi tìm kiềm một hồi, vẫn không thấy gì đặc biệt trong ngân kéo.
Mờ ngăn kẻo thử hai. hóa ra lại là ngăn chứa băng vệ sinh, điều này làm cho tòi hơi xấu hồ- Dù sao Dương Mân vẫn chưa được coi là bạn gái của tôi. Mạnh Thanh Thanh nhạy cảm kéo nó sang một bên. sau đó lấy những thứ khác ra ngoải.
Trong ngăn kẻo này rát lộn xộn. toàn là café. trà xanh... các loại nước uống!
Ngàn Thứ ba không có gì quan trọng, nhưng lại làm tôi đặc biệt chú ý, ờ đâv toàn là giấy mua sắm. biên lai hóa đơn các loại. Tuy rằng điều nàv không chứng minh được cái gì, thế nhưng nỏ có thề nói được hành tung gần đây của Dương Mân!
Tôi kéo cà ngăn kéo ra. đặt ở trẽn bàn, ba người lập tức xem xét sổ hóa đơn nàv.
Trẽn nhưng hóa đon này, có đủ loại vật dụng cần mua như: nước hoa. trang điểm....
"Đống giấy này hình như không có tác dụng gì!" Lưu Duvệt vừa nhìn vừa lắc đầu. liếc mắt nhưng hóa đon trong tay của tôi
"Bỏ đi. hình như cũng không có tác dụng gì!" Tôi lắc đầu, sự việc trở nên đau đẩu rồi đây!
"Em cũng nghĩ vậy." Mạnh Thanh Thanh ném đổng giấy trong tav xuống nói:
"Dương Mân này thực sự là người cẩn thận, ngay cả hóa đơn của bệnh viện cũng giừ lại."
"Phiếu đăng ký bệnh viện?" Trong lòng tôi khẽ động, vội vàng hỏi: "Cái hóa đơn đó mau đưa anh xem một chút?"
"Nó có tác dụng gì sao!" Mạnh Thanh Thanh nhặt hóa đơn lên đưa cho tôi
Tôi cẩm tấm phiếu này nên. thời gian là nửa tháng trước, nhưng mà lại không ghi địa chỉ nhà. Chẳng nhè, người nhà của Dương Mân bị bệnh? Hay chính là nàng...
Nghĩ tới đâv. một ý niệm không tốt nảy sinh trong đầu của tôi!
Tôi dặn Lưu Duvệt và Mạnh Thanh Thanh vài câu, sau đó chạy tới bệnh viện X, ở Bắc Kinh
Khi tôi tơi bệnh viện. do là sáng sớm. nên không có mấy người xếp hàng, tôi đi tới trước cửa sổ đăng ký.
"Xin chào. có thể giúp tôi tra số đăng ký của phiếu nàv không?" Tôi chuẩn bị đưa hóa đơn ra
"Không thể. tìm không được!" Nhân viên đăng ký không thèm xem. trực tiếp cự tuyệt!
Ý này sao tôi lại không hiểu. nên đưa tờ 200 đồng qua.
"Đăng ký loại nào? Phổ thông hay là đặc biệt?" Nhân viên làm việc nhìn thoáng qua tôi hỏi
"Tôi muốn nhờ cò xem giúp. đãv là loại phiếu đãng ký nào?" Tôi lập lại một lần nữa hòi.
"Anh tới tầng 5. hỏi khoa Tài vụ một chút. ở đây tôi không rõ lắm. các phiếu đăng ký đều giống nhau. tới ngàv chủ nhật đều được tổng kết lại!" Nhân viên làm việc giải thích.
"A, vậy được. cám ơn cô." Trong lòng tôi nghĩ- hai trăm đồng này không có tác dụng rồi!
Tòi đi thẳng một mạch tới tầng 5.
Đương nhiên, khi tới khoa Tài vụ, tôi không dòng dài làm gì cho mất thời gian. trực tiếp đặt một cọc tiền lẽn bàn. nhân viên làm việc nhìn tôi nói:
"Anh mang phiếu đảng ký ra đây, tôi xem một chút!"
Tôi kinh ngạc lớn tiếng kêu lên:
"Tại sao lại phải bán Trao tay?"
"Chuyện nàv tôi không rõ lắm. ngav cả Sở địa chính cũng không rõ!" Lục Hồng Đào nói.
"Vậy thì ông liên lạc với người mua nhà. đồng thời hỏi người ta xem., có biết phương thức liên lạc với Dương Mân hay không, những người mua nhà bình thường sẽ có những tin tức này!"
Tôi SUY nghĩ một chút. sau nói.
"Tôi biết, tôi đã phái người đi thăm dò chủ nhà hiện tại. nhưng vẫn chưa có tin tức
gi"
Lục Hồng Đào đáp.
"Được rồi. vây thì ông tiếp tục làm đi, có gì thì điện thoại lại cho tôi!" Tôi bất đắc dĩ thờ dài!
Dương Mân à- cô đến tột cùng muốn làm gì? Cò muốn trốn tôi hay là có chuyện gì khác khôngđây?
Không bao nhiêu lâu sau, cưa phòng làm việc bị đây ra, một người chừng hon 30 tuồi bước vào. người này là Tiểu Vương. Sau khi hắn nhìn thấy tôi thì sửng sốt, điều chỉnh tầm tình nói:
"Chủ tịch. Lưu tổng, Mạnh tổng. các người đã tới rồi. ha hả. thật ngại quá, tới tới chậm!"
Tôi khoát tay áo nói: "Tính theo giờ làm việc thì cậu không tới chậm. là chúng tòi đến sớm!"
"Ha hà."
Tiểu Vương cười. trực tiếp vào vấn đề "Mạnh tổng. ngài tìm tôi?"
"Đúng. Dương Mân có đem chìa khóa bản giao cho anh phải không, chủ tịch có việc cần dùng"
Mạnh Thanh Thanh gật đầu nói. Nguồn: http://truyenyy.com
"A.được!"
Tiểu Vương nghe xong cũng không có hỏi vì sao. móc ra một chùm chìa khóa. lấy cái của Dương Mân. giao cho tôi nói: " Tất cả đều ở đây"
"Được. anh đi đì" Mạnh Thanh Thanh cầm cái chìa khóa gật đẩu.
"Được. có gì Thì cứ trực tiếp gọi tôi!" Tiểu Vương nói xong. xoay người ngồi vào vị trí của mình- tiếp tục công việc.
Mạnh Thanh Thanh mở ra ngăn kéo của Dương Mân. tôi và Lưu Duyệt bắt đầu tìm
kiếm.
Ngăn kẻo của Dương Màn rất nhiều đồ đạc. đúng như tôi nghĩ. do nàng đi vội và, nên tất cả vẫn còn trong ngăn kéo. ngay cả đồ trang điểm. phụ tùng..-Cùng không kịp cẩm đi. Sau khi tìm kiềm một hồi, vẫn không thấy gì đặc biệt trong ngân kéo.
Mờ ngăn kẻo thử hai. hóa ra lại là ngăn chứa băng vệ sinh, điều này làm cho tòi hơi xấu hồ- Dù sao Dương Mân vẫn chưa được coi là bạn gái của tôi. Mạnh Thanh Thanh nhạy cảm kéo nó sang một bên. sau đó lấy những thứ khác ra ngoải.
Trong ngăn kẻo này rát lộn xộn. toàn là café. trà xanh... các loại nước uống!
Ngàn Thứ ba không có gì quan trọng, nhưng lại làm tôi đặc biệt chú ý, ờ đâv toàn là giấy mua sắm. biên lai hóa đơn các loại. Tuy rằng điều nàv không chứng minh được cái gì, thế nhưng nỏ có thề nói được hành tung gần đây của Dương Mân!
Tôi kéo cà ngăn kéo ra. đặt ở trẽn bàn, ba người lập tức xem xét sổ hóa đơn nàv.
Trẽn nhưng hóa đon này, có đủ loại vật dụng cần mua như: nước hoa. trang điểm....
"Đống giấy này hình như không có tác dụng gì!" Lưu Duvệt vừa nhìn vừa lắc đầu. liếc mắt nhưng hóa đon trong tay của tôi
"Bỏ đi. hình như cũng không có tác dụng gì!" Tôi lắc đầu, sự việc trở nên đau đẩu rồi đây!
"Em cũng nghĩ vậy." Mạnh Thanh Thanh ném đổng giấy trong tav xuống nói:
"Dương Mân này thực sự là người cẩn thận, ngay cả hóa đơn của bệnh viện cũng giừ lại."
"Phiếu đăng ký bệnh viện?" Trong lòng tôi khẽ động, vội vàng hỏi: "Cái hóa đơn đó mau đưa anh xem một chút?"
"Nó có tác dụng gì sao!" Mạnh Thanh Thanh nhặt hóa đơn lên đưa cho tôi
Tôi cẩm tấm phiếu này nên. thời gian là nửa tháng trước, nhưng mà lại không ghi địa chỉ nhà. Chẳng nhè, người nhà của Dương Mân bị bệnh? Hay chính là nàng...
Nghĩ tới đâv. một ý niệm không tốt nảy sinh trong đầu của tôi!
Tôi dặn Lưu Duvệt và Mạnh Thanh Thanh vài câu, sau đó chạy tới bệnh viện X, ở Bắc Kinh
Khi tôi tơi bệnh viện. do là sáng sớm. nên không có mấy người xếp hàng, tôi đi tới trước cửa sổ đăng ký.
"Xin chào. có thể giúp tôi tra số đăng ký của phiếu nàv không?" Tôi chuẩn bị đưa hóa đơn ra
"Không thể. tìm không được!" Nhân viên đăng ký không thèm xem. trực tiếp cự tuyệt!
Ý này sao tôi lại không hiểu. nên đưa tờ 200 đồng qua.
"Đăng ký loại nào? Phổ thông hay là đặc biệt?" Nhân viên làm việc nhìn thoáng qua tôi hỏi
"Tôi muốn nhờ cò xem giúp. đãv là loại phiếu đãng ký nào?" Tôi lập lại một lần nữa hòi.
"Anh tới tầng 5. hỏi khoa Tài vụ một chút. ở đây tôi không rõ lắm. các phiếu đăng ký đều giống nhau. tới ngàv chủ nhật đều được tổng kết lại!" Nhân viên làm việc giải thích.
"A, vậy được. cám ơn cô." Trong lòng tôi nghĩ- hai trăm đồng này không có tác dụng rồi!
Tòi đi thẳng một mạch tới tầng 5.
Đương nhiên, khi tới khoa Tài vụ, tôi không dòng dài làm gì cho mất thời gian. trực tiếp đặt một cọc tiền lẽn bàn. nhân viên làm việc nhìn tôi nói:
"Anh mang phiếu đảng ký ra đây, tôi xem một chút!"
/630
|