Lại nói Diệp Trần mang theo Hi Nguyệt và Hỗn Thế Ma Viên một khắc cũng không có dừng lại, ngựa đi đường không ngừng vó, cuối cùng ở ngày thứ bảy chạy tới khu vực gần với tinh cầu Thiên Hoang, Mê La Tinh Hải cũng đã gần ngay trước mắt.
Đến lúc này, Diệp Trần cuối cùng mớ thờ phào một hơi, lấy nội tình thâm hậu của bát đại tiên môn, bọn họ chỉ cần còn ở bên trong Tu Chân giới thì sớm muộn gì cũng sẽ bị tìm ra.
Chỉ có trở lại Hạo Thiên giới thì bọn họ mới có thể xem như là hoàn toàn an toàn!
Chẳng mấy chốc, sau khi đến tinh vực Thiên Hoang, xung quanh cũng đã đã không còn có trận pháp truyền tống nào có thể mượn dùng, Tiêu Dao Tiên châu cũng đã mất đi tác dụng.
Sau khi Diệp Trần thu hổi pháp bảo lại, dẫn theo Hi Nguyệt và Hỗn Thế Ma Viên trực tiếp vượt qua hư không hướng Mê La Tinh Hải chạy tới.
"Tôn thượng, ta phải nói, ngài chính là quá khẩn trương! Tu Chân giới lớn như vậy, bát đại tiên môn gì đó muốn tìm được chúng ta nào có dễ dàng như vậy? Coi như bọn họ thật đuổi đi tới, có lão vượn ta ở đây nhất định có thể đánh cho bọn chúng răng rơi đầy đất!"
Hỗn Thế Ma Viên vào lúc này đã biến hóa thành bộ dáng của một người đàn ông trung niên, ở bên cạnh Diệp Trần, mở miệng nói chuyện.
Trải qua mấy ngày nay ở chung, Diệp Trần và Hỗn Thế Ma Viên này đã rất quen thuộc, cái tên này ngoại trừ tính tình có chút táo bạo ra nhưng là rất dễ ở chung.
Diệp Trần lắc đầu, cười nói:
"Lão vượn, cẩn thận thì thuyền có thể chạy được vạn năm! Ngươi dù sao cũng mới chỉ có thất giai mà ta cũng chỉ có cảnh giới Phản Hư mà thôi, nếu thật đột nhiên xuất hiện ra mấy vị Độ Kiếm Đế Quân ở đây thì chúng ta sợ đều phải xong đời!"
Trên khuôn mặt Hỗn Thế Ma Viên hiện ra vẻ khinh thường, tuy nhiên cũng không có mở miệng phản bác.
Tuy nhiên, ngay khi Mê La Tinh Hải đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ, mắt thấy là sắp đạt tới mục đích thì sắc mặt của Hỗn Thế Ma Viên bỗng nhiên thay đổi lớn:
"Nguy rồi! Thật đúng như những gì ngài nói! Ta dường như cảm ứng được mấy cỗ khí tức cực mạnh đang nhanh chóng đuổi theo tới gần chúng ta!"
Cùng lúc Hỗn Thế Ma Viên nói ra lời này, không đợi Diệp Trần mở miệng thì lập tức biến trở về nguyên hình, sau đó một tay bắt lấy Diệp Trần, một tay nắm lấy Hi Nguyệt, tốc độ trong nháy mắt đề thăng lên tới cực hạn!
Sưu!
Hỗn Thế Ma Viên này không hổ là lão quái vật sống qua vô số kỷ nguyên, lĩnh ngộ về Thời Không pháp tắc sớm đã đạt đến mức lô hỏa thuần thanh, chớp mắt một cái thì đã vượt quan ức vạn cây số trong tinh không, đi tới bên trong Mê La Tinh Hải.
"Nhanh! Đi quả tinh cầu ở giữa kia!"
Diệp Trần cũng biết tình huống khẩn cấp, lập tức chỉ rõ phương hướng cho Hỗn Thế Ma Vương.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hỗn Thế Ma Viên mang theo hai người nhảy vọt ở trong tinh cầu, chẳng mấy chốc đã xuyên qua tầng tinh vực thứ bảy, chỉ còn tầng tinh vực thứ tám kia cũng đã ở ngay trước mắt.
Tuy nhiên,
Ngay vào lúc này:
Ầm ầm!!
Trong hư không xung quanh bỗng nhiên lắc lư kịch liệt một trận, sao đó thì tính cả thời hkông cũng xảy ra bóp méo, bọn họ giống như tiến vòa bên trong một cái không gian khác.
Diệp Trần thấy thế lập tức ngầm nói một tiếng "Hỏng bét!"
Rất rõ ràng, không gian xung quanh dường như đã bị người phong tỏa, hơn nữa người phong tỏa không gian đối với khả năng sử dụng Thời Không pháp tắc quả thực đã đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi!
Răng rắc!
Bên trong hư không phía trước lập tức đã nứt ra một cái khe hở lớn!
Sau đó thì một đạo thân ảnh người đàn ông trung niên từ bên trong cái khe hở kia chậm rãi đi ra:
"Chà chà! Ngươi chính là con Hỗn Thế Ma Viên trong truyền thuyết kia sao? Quả nhiên cùng với nghe lời đồn đại quả không sai, không tệ! Không tệ!"
Người này bỗng nhiên chính là tông chủ Vô Cực tông, Vân Thương Sinh!
Răng rắc!
Xoạt xoạt!
Xoạt xoạt!
Sau khi giọng nói của Vân Thương Sinh rơi xuống thì ở bên trong hư không ở ba hướng còn lại cũng thi nhau vỡ ra một đạo khe hở lớn, sau đó từ bên trong đó có ba đạo thân ảnh đi ra.
Bỗng nhiên chính là tam đại bá chủ Công Thương Vô Ngã, Thái Sơ Văn Nhất và Đồ Diệt Sinh.
Diệp Trần nhìn thấy bốn người này thì sắc mặt lập tức thay đổi lớn, kiếp trước hắn chính là tử địch đối với bát đại tiên môn, đối với bốn người trước mặt này, tự nhiên là không thể hiểu rõ hơn nữa.
"Thật sự không nghĩ tới! Thế mà ngay cả người đứng đầu của tứ đại tiên môn đều tự thân xuất mã!"
Cho dù là Diệp Trần thì ở ngay vào thời khắc này, trong lòng cũng không thể không hiện lên một chút tuyệt vọng!
Dù sao bốn người trước mắt này tuyệt đối là tồn tại đứng đầu nhất trong Tu Chân giới!
Cho dù là ở thời điểm đỉnh phong của kiếp trước, cùng lúc gặp được bốn người trước mắt này, trên cơ bản là cũng không có bất kỳ một chút phần thắng nào!
Huống chi là hắn bây giờ mới chỉ có cảnh giới Phản Hư sơ kỳ mà thôi.
Ở trên khuôn mặt to lớn đầy lông xù của Hỗn Thế Ma Viên cũng đồng dạng hiện ra vẻ ngưng trọng nồng đậm.
Tuy rằng nó là dị chủng thượng cổ, thực lực có thể so với Độ Kiếp Đến Quân, nhưng đối phó một tên có lẽ còn có phần thắng, đồng thời đối phó bốn tên Độ Kiếp Đến Quân hơn nữa còn là tồn tại có thực lực mạnh nhất bên trong Độ Kiếp Đế Quân, thế thì còn đánh như thế nào?
"Lực lượng cấm chế bên trong Mê La Tinh Hải thế mà thật đã biến mất hoàn toàn! Tiểu tử! Ngươi có thể nói cho Bổn tông chủ, đây là nguyên nhân vì sao không?"
Công Tôn Vô Ngã tông chủ Kình Thương tông một mặt bình thản nhìn qua Diệp Trần ở trong tay của Hỗn Thế Ma Viên chậm rãi mở miệng nói.
"Ngươi thật sự muốn biết?"
Lông mày Diệp Trần hơi nhíu lại, trên mặt hiện ra nụ cười mỉm thần sắc vô cùng bình tĩnh nói.
Hắn biết rõ, nếu như liều mạng chỉ dựa vào hắn và Hỗn Thế Ma Viên thì xa xa không phải đối thủ của bốn người trước mắt này, huống chi hắn còn phải phân ra tinh lực để đi chiếu cố Hi Nguyệt, hơi không cần thận thì toàn bộ đều xong đời!
Cho nên bây giờ chỉ có thể lấy trí chứ tuyệt đối không thể liều mạng!
Sau khi nói xong lời này, Diệp Trần vẫn không quên đối với Hỗn Thế Ma Viên thông qua thần thức truyền âm một câu để hắn tmạ thời không nên khinh cử vọng động.
"Bớt nói những lời vô nghĩa đi! Không muốn chết thì thành thật khai báo cho ta!"
Đồ Diệt Sinh ở một bên lập tức quát lên một tiếng.
Thần sắc của Diệp Trần vẫn như cũ vô cùng lạnh nhạt, lần nữa cười nhạt một tiếng mới chậm rãi mở miệng nói ra:
"Bởi vì...ta đã đạt được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế!"
"Ừm?"
Thật ra thì bốn người bọn họ cùng với những cự đầu khác đều đã mơ hồ đoán được, chỉ là không có nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà thừa nhận dứt khoát như thế!
"Nói tiếp!"
Hai mắt Công Tôn Vô Ngã khẽ híp một cái, mở miệng nói.
Diệp Trần tiếp tục nói:
"Mê La Tinh Hải này vốn là một cái bí cảnh để Hạo Thiên đại đế tìm kiếm người thừa kế, truyền thừa của Hạo Thiên đại đế đã được ta đạt được, cấm chế nơi này tự nhiên cũng sẽ biến mất!"
Tứ đại bá chủ nghe xong lời này của Diệp Trần thì không thể không liếc mắt nhìn nhau một cái, thi nhau nhẹ gật đầu.
Lời này của Diệp Trần chính là sự thật, hơn nữa hợp tình hợp lý, bọn họ không thể không tin.
Bọn họ chỉ là không có nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà lại thừa nhận trực tiếp mà lại dứt khoát như thế!
"Tiểu tử! Xem ra ngươi coi như thức thời! Đã như vậy nói ra truyền thừa mà ngươi đạt được từ Hạo Thiên đại đế một chút đi!"
Thái Sơ Văn Nhất cũng theo đó mà nói ra một câu.
Ánh mắt của ba người còn lại nghe được điều này thì cũng lập tức trở nên nóng bỏng.
Diệp Trần lập tức cười ha ha một tiếng:
"Bốn vị, ta biết các ngươi muốn hỏi chính là cái gì! Các ngươi đơn giản chính là muốn biết, làm sao có thể bước đi ra một bước cuối cùng thành công vượt qua thiên kiếp? Đúng không?"
Oanh!
Lời này của Diệp Trần vừa mới nói ra, tứ đại Đế Quân rõ ràng cũng hơi có chút kích động:
"Ngươi quả nhiên biết! Mau nói!"
Đồ Diệt Sinh có tính tình tương đối vội vàng xao động, đã không nhịn được mà thúc giục.
P/S: Ta thích nào...chương 6...ủng hộ đi a....TLT aaa:D Tinh thần đi xuống hic
Đến lúc này, Diệp Trần cuối cùng mớ thờ phào một hơi, lấy nội tình thâm hậu của bát đại tiên môn, bọn họ chỉ cần còn ở bên trong Tu Chân giới thì sớm muộn gì cũng sẽ bị tìm ra.
Chỉ có trở lại Hạo Thiên giới thì bọn họ mới có thể xem như là hoàn toàn an toàn!
Chẳng mấy chốc, sau khi đến tinh vực Thiên Hoang, xung quanh cũng đã đã không còn có trận pháp truyền tống nào có thể mượn dùng, Tiêu Dao Tiên châu cũng đã mất đi tác dụng.
Sau khi Diệp Trần thu hổi pháp bảo lại, dẫn theo Hi Nguyệt và Hỗn Thế Ma Viên trực tiếp vượt qua hư không hướng Mê La Tinh Hải chạy tới.
"Tôn thượng, ta phải nói, ngài chính là quá khẩn trương! Tu Chân giới lớn như vậy, bát đại tiên môn gì đó muốn tìm được chúng ta nào có dễ dàng như vậy? Coi như bọn họ thật đuổi đi tới, có lão vượn ta ở đây nhất định có thể đánh cho bọn chúng răng rơi đầy đất!"
Hỗn Thế Ma Viên vào lúc này đã biến hóa thành bộ dáng của một người đàn ông trung niên, ở bên cạnh Diệp Trần, mở miệng nói chuyện.
Trải qua mấy ngày nay ở chung, Diệp Trần và Hỗn Thế Ma Viên này đã rất quen thuộc, cái tên này ngoại trừ tính tình có chút táo bạo ra nhưng là rất dễ ở chung.
Diệp Trần lắc đầu, cười nói:
"Lão vượn, cẩn thận thì thuyền có thể chạy được vạn năm! Ngươi dù sao cũng mới chỉ có thất giai mà ta cũng chỉ có cảnh giới Phản Hư mà thôi, nếu thật đột nhiên xuất hiện ra mấy vị Độ Kiếm Đế Quân ở đây thì chúng ta sợ đều phải xong đời!"
Trên khuôn mặt Hỗn Thế Ma Viên hiện ra vẻ khinh thường, tuy nhiên cũng không có mở miệng phản bác.
Tuy nhiên, ngay khi Mê La Tinh Hải đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ, mắt thấy là sắp đạt tới mục đích thì sắc mặt của Hỗn Thế Ma Viên bỗng nhiên thay đổi lớn:
"Nguy rồi! Thật đúng như những gì ngài nói! Ta dường như cảm ứng được mấy cỗ khí tức cực mạnh đang nhanh chóng đuổi theo tới gần chúng ta!"
Cùng lúc Hỗn Thế Ma Viên nói ra lời này, không đợi Diệp Trần mở miệng thì lập tức biến trở về nguyên hình, sau đó một tay bắt lấy Diệp Trần, một tay nắm lấy Hi Nguyệt, tốc độ trong nháy mắt đề thăng lên tới cực hạn!
Sưu!
Hỗn Thế Ma Viên này không hổ là lão quái vật sống qua vô số kỷ nguyên, lĩnh ngộ về Thời Không pháp tắc sớm đã đạt đến mức lô hỏa thuần thanh, chớp mắt một cái thì đã vượt quan ức vạn cây số trong tinh không, đi tới bên trong Mê La Tinh Hải.
"Nhanh! Đi quả tinh cầu ở giữa kia!"
Diệp Trần cũng biết tình huống khẩn cấp, lập tức chỉ rõ phương hướng cho Hỗn Thế Ma Vương.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hỗn Thế Ma Viên mang theo hai người nhảy vọt ở trong tinh cầu, chẳng mấy chốc đã xuyên qua tầng tinh vực thứ bảy, chỉ còn tầng tinh vực thứ tám kia cũng đã ở ngay trước mắt.
Tuy nhiên,
Ngay vào lúc này:
Ầm ầm!!
Trong hư không xung quanh bỗng nhiên lắc lư kịch liệt một trận, sao đó thì tính cả thời hkông cũng xảy ra bóp méo, bọn họ giống như tiến vòa bên trong một cái không gian khác.
Diệp Trần thấy thế lập tức ngầm nói một tiếng "Hỏng bét!"
Rất rõ ràng, không gian xung quanh dường như đã bị người phong tỏa, hơn nữa người phong tỏa không gian đối với khả năng sử dụng Thời Không pháp tắc quả thực đã đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi!
Răng rắc!
Bên trong hư không phía trước lập tức đã nứt ra một cái khe hở lớn!
Sau đó thì một đạo thân ảnh người đàn ông trung niên từ bên trong cái khe hở kia chậm rãi đi ra:
"Chà chà! Ngươi chính là con Hỗn Thế Ma Viên trong truyền thuyết kia sao? Quả nhiên cùng với nghe lời đồn đại quả không sai, không tệ! Không tệ!"
Người này bỗng nhiên chính là tông chủ Vô Cực tông, Vân Thương Sinh!
Răng rắc!
Xoạt xoạt!
Xoạt xoạt!
Sau khi giọng nói của Vân Thương Sinh rơi xuống thì ở bên trong hư không ở ba hướng còn lại cũng thi nhau vỡ ra một đạo khe hở lớn, sau đó từ bên trong đó có ba đạo thân ảnh đi ra.
Bỗng nhiên chính là tam đại bá chủ Công Thương Vô Ngã, Thái Sơ Văn Nhất và Đồ Diệt Sinh.
Diệp Trần nhìn thấy bốn người này thì sắc mặt lập tức thay đổi lớn, kiếp trước hắn chính là tử địch đối với bát đại tiên môn, đối với bốn người trước mặt này, tự nhiên là không thể hiểu rõ hơn nữa.
"Thật sự không nghĩ tới! Thế mà ngay cả người đứng đầu của tứ đại tiên môn đều tự thân xuất mã!"
Cho dù là Diệp Trần thì ở ngay vào thời khắc này, trong lòng cũng không thể không hiện lên một chút tuyệt vọng!
Dù sao bốn người trước mắt này tuyệt đối là tồn tại đứng đầu nhất trong Tu Chân giới!
Cho dù là ở thời điểm đỉnh phong của kiếp trước, cùng lúc gặp được bốn người trước mắt này, trên cơ bản là cũng không có bất kỳ một chút phần thắng nào!
Huống chi là hắn bây giờ mới chỉ có cảnh giới Phản Hư sơ kỳ mà thôi.
Ở trên khuôn mặt to lớn đầy lông xù của Hỗn Thế Ma Viên cũng đồng dạng hiện ra vẻ ngưng trọng nồng đậm.
Tuy rằng nó là dị chủng thượng cổ, thực lực có thể so với Độ Kiếp Đến Quân, nhưng đối phó một tên có lẽ còn có phần thắng, đồng thời đối phó bốn tên Độ Kiếp Đến Quân hơn nữa còn là tồn tại có thực lực mạnh nhất bên trong Độ Kiếp Đế Quân, thế thì còn đánh như thế nào?
"Lực lượng cấm chế bên trong Mê La Tinh Hải thế mà thật đã biến mất hoàn toàn! Tiểu tử! Ngươi có thể nói cho Bổn tông chủ, đây là nguyên nhân vì sao không?"
Công Tôn Vô Ngã tông chủ Kình Thương tông một mặt bình thản nhìn qua Diệp Trần ở trong tay của Hỗn Thế Ma Viên chậm rãi mở miệng nói.
"Ngươi thật sự muốn biết?"
Lông mày Diệp Trần hơi nhíu lại, trên mặt hiện ra nụ cười mỉm thần sắc vô cùng bình tĩnh nói.
Hắn biết rõ, nếu như liều mạng chỉ dựa vào hắn và Hỗn Thế Ma Viên thì xa xa không phải đối thủ của bốn người trước mắt này, huống chi hắn còn phải phân ra tinh lực để đi chiếu cố Hi Nguyệt, hơi không cần thận thì toàn bộ đều xong đời!
Cho nên bây giờ chỉ có thể lấy trí chứ tuyệt đối không thể liều mạng!
Sau khi nói xong lời này, Diệp Trần vẫn không quên đối với Hỗn Thế Ma Viên thông qua thần thức truyền âm một câu để hắn tmạ thời không nên khinh cử vọng động.
"Bớt nói những lời vô nghĩa đi! Không muốn chết thì thành thật khai báo cho ta!"
Đồ Diệt Sinh ở một bên lập tức quát lên một tiếng.
Thần sắc của Diệp Trần vẫn như cũ vô cùng lạnh nhạt, lần nữa cười nhạt một tiếng mới chậm rãi mở miệng nói ra:
"Bởi vì...ta đã đạt được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế!"
"Ừm?"
Thật ra thì bốn người bọn họ cùng với những cự đầu khác đều đã mơ hồ đoán được, chỉ là không có nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà thừa nhận dứt khoát như thế!
"Nói tiếp!"
Hai mắt Công Tôn Vô Ngã khẽ híp một cái, mở miệng nói.
Diệp Trần tiếp tục nói:
"Mê La Tinh Hải này vốn là một cái bí cảnh để Hạo Thiên đại đế tìm kiếm người thừa kế, truyền thừa của Hạo Thiên đại đế đã được ta đạt được, cấm chế nơi này tự nhiên cũng sẽ biến mất!"
Tứ đại bá chủ nghe xong lời này của Diệp Trần thì không thể không liếc mắt nhìn nhau một cái, thi nhau nhẹ gật đầu.
Lời này của Diệp Trần chính là sự thật, hơn nữa hợp tình hợp lý, bọn họ không thể không tin.
Bọn họ chỉ là không có nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà lại thừa nhận trực tiếp mà lại dứt khoát như thế!
"Tiểu tử! Xem ra ngươi coi như thức thời! Đã như vậy nói ra truyền thừa mà ngươi đạt được từ Hạo Thiên đại đế một chút đi!"
Thái Sơ Văn Nhất cũng theo đó mà nói ra một câu.
Ánh mắt của ba người còn lại nghe được điều này thì cũng lập tức trở nên nóng bỏng.
Diệp Trần lập tức cười ha ha một tiếng:
"Bốn vị, ta biết các ngươi muốn hỏi chính là cái gì! Các ngươi đơn giản chính là muốn biết, làm sao có thể bước đi ra một bước cuối cùng thành công vượt qua thiên kiếp? Đúng không?"
Oanh!
Lời này của Diệp Trần vừa mới nói ra, tứ đại Đế Quân rõ ràng cũng hơi có chút kích động:
"Ngươi quả nhiên biết! Mau nói!"
Đồ Diệt Sinh có tính tình tương đối vội vàng xao động, đã không nhịn được mà thúc giục.
P/S: Ta thích nào...chương 6...ủng hộ đi a....TLT aaa:D Tinh thần đi xuống hic
/1085
|