Ầm ầm!
Đại trưởng lão Cơ gia vỗ ra một chưởng, thời không xung quanh lập tức xuất hiện ngàn vạn chưởng ấn, mang theo khí thế ngập trời, phong bế hết tất cả đường lui của Diệp Trần, thực lực cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ lập tức được thi triển đi ra!
"Tiểu tử! Chịu chết đi!"
Đại trưởng lão Cơ gia đầy tự tin, cũng không có quá để Diệp Trần vào trong mắt.
Mà những người còn lại khác của Cơ gia, tất cả cũng đều đang có vẻ mặt xem kịch vui, hiển nhiên cũng đều cảm thấy Diệp Trần chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Diệp Trần lại ngay cả nhìn cũng không nhìn đại trưởng lão Cơ gia, mà trực tiếp cong ngón búng ra:
Ầm!
Một chỉ này phát ra, khí thế hoành ép cửu thiên, giống như có thể gạt bỏ mọi thứ trên thế gian.
Bành!
Ngàn vạn chưởng ấn kia của đại trưởng lão Cơ gia lập tức bị một cái búng tay này của Diệp Trần chấn vỡ toàn bộ, hơn nữa thế đi không có chiều hướng giảm, lại bắn về phía đại trưởng lão Cơ gia!
"Cái gì!"
Đại trưởng lão Cơ gia lập tức kinh hô một tiếng, hai mắt trợn lên thật lớn, hiển nhiên làm sao cũng không nghĩ tới, thực lực của Diệp Trần vậy mà cường đại tới tình trạng như thế này!
Đáng tiếc, còn không có đợi hắn hoàn toàn phải ứng lại là có chuyện gì đang xảy ra:
Bành!
Cả người đại trưởng lão Cơ gia đã bị một chỉ này của Diệp Trần rõ ràng xuyên thủng, sau đó thì thần hồn câu diệt!
Tê ~~
Những tên cường giả còn lại của Cơ gia ôm tâm tư xem kịch vui thì tất cả lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt của mọi người hiện ra vô cùng chấn động, mà ngay cả lão tổ Cơ gia kia vậy mà cũng đầy biểu cảm ngạc nhiên.
Phải biết, vị đại trưởng lão Cơ gia này chính là cường giả siêu cấp cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ, ở trên toàn bộ núi Huyễn Diệt, thực lực cũng đủ để đưa thân vào năm vị trí đầu!
Bây giờ thế mà bị một tên tiểu bối giết đi, hơn nữa chỉ dùng một chiêu trong nháy mắt giết chết!
Chỉ sợ cho dù là lão tổ Cơ gia, vị cường giả được công nhận là cường giả đệ nhất núi Huyễn Diệt cũng không có đủ thực lực kinh khủng như thế a?
"Cái này...làm sao lại như vậy?!! Chẳng lẽ ngươi là..."
Lão tổ Cơ gia gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, dường như là nghĩ tới một loại khả năng nào đó, đột nhiên hai chân khụy xuống, quỳ xuống dưới đất, cao giọng nói:
"Chúc mừng chủ nhân đoạt xá thành công!"
Ở trong suy nghĩ của lão tổ Cơ gia, thực lực của Diệp Trần trước đó tuy rằng không yếu, nhưng so với hắn vẫn phải kém mấy phần, bây giờ thế mà ngay cả đại trưởng lão của Cơ gia hắn cũng có thể giết chết một cách dễ dàng tới như vậy thì chỉ có thể có một khả năng:
Vị ở bên trong không gian của cây Bồ Đề kia đã đoạt xá thành công thân thể của Diệp Trần!
Hơn nữa phải biết, lão tổ Cơ gia là được chứng kiến thực lực và thủ đoạn của Hỗn Độn thú, nếu như không phải đoạt xá thành công, Diệp Trần làm sao có khả năng từ bên trong vùng không gian kia chạy trốn được ra ngoài?
Xoạt!
Lão tổ Cơ gia quỳ xuống như vậy, những người còn lại của Cơ gia, lập tức từng tên tất cả đều choáng váng.
Những người kia vốn còn muốn mời lão tổ ra mặt xuất thủ, lời đến khóe miệng lại tất cả đều nuốt ừng ực trở vào.
Mà ngay cả Diệp Trần cũng hơi sững sờ, nhưng chẳng mấy chốc thì đã hiểu ra được ý nghĩ của lão tổ Cơ gia, tuy nhiên hắn cũng không nói thêm gì.
Tuy rằng lấy thực lực hôm nay của hắn, lại có thêm Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, đủ để treo lão tổ Cơ gia lên tét mông đít một cách dễ dàng, thế nhưng là muốn giết chết hắn, quả thực vẫn phải tốn nhiều sức lực!
Hơn nữa việc quan trong trước mắt là đi cứu bọn người Hi Nguyệt, giữa hắn và lão tổ Cơ gia cũng không có thâm cừu đại hận gì, hắn đã nghĩ nhầm mình đã bị Hỗn Độn thú đoạn xá thành công, vậy thì không bằng đâm lao thì bay theo lao vậy.
"Nếu như còn dám có lần sau, ta chắc chắn diệt sạch toàn tộc của ngươi!"
Diệp Trần bắt chiếc khẩu khí của Hỗn Độn thú, sau khi quẳng xuống câu này thì trực tiếp hướng phương hướng Tuyệt Ẩn cốc mà bay đi.
Mà Cơ gia lão tổ kia tự nhiên không nghi ngờ gì, vội vàng dập đầu như giã tỏi:
"Vâng vâng vâng! Cẩn tuân mệnh lệnh của chủ nhân!"
Một mực chờ đến khi thân ảnh của Diệp Trần đã biến mất hoàn toàn không thấy, lão tổ Cơ gia lúc này mới từ dưới đất run lẩy bẩy mà đứng dây, trên mặt đều là vẻ nghĩ mà sợ, có thể thấy được Hỗn Độn thú lưu lại ở trong lòng của hắn là một cái bóng ma cực kỳ đáng sợ.
"Lão tổ! Ngài...ngày vừa rồi làm sao...tiểu tử kia mặc dù có chút tà môn, nhưng Cơ gia chúng ta có nhiều người như vậy, ngài cũng không cần phải như thế chứ?"
Sau khi mọi người của Cơ gia phản ứng lại thì có ngươi ngay lập tức nhịn không được mà đưa ra ý kiến bất đồng trong lòng mình.
Các cường giả còn lại của Cơ gia cũng lập tức thi nhau âm thầm gật đầu, trong ánh mắt nhìn về phía lão tổ Cơ gia đã thiếu đi mấy phần kính nể, nhiều hơn mấy phần coi thường, thậm chí là xem thường!
Nói cho cùng thì, phải biết Cơ gia là đại thế lực đệ nhất núi Huyễn Diệt, đã từng thống trị núi Huyễn Diệt tới gần mười vạn năm mà lão tổ Cơ gia thân là cường giả tôn quý nhất của Cơ gia bọn họ, bây giờ vậy mà hướng một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch quỳ xuống đất dập đầu, tự xưng mình là nô bộ, thực sự làm cho Cơ gia rất mất thể diện!
"Hừ!"
Lão tổ Cơ gia nghe xong lời nói của người kia thì lập tức lạnh lùng hừ một cái, sau đó không nói hai lời, ngay lập tức đưa tay chính là một chưởng:
Bành!
Người vừa nói ra ý kiến bất đồng kia lập tức bị một chưởng của lão tổ Cơ gia trực tiếp đánh nổ!
Các cường giả còn lại của Cơ gia hiển nhiên không nghĩ tới, vị lão tổ này của bọn họ vậy mà nói ra tay thì ra tay, sắc mặt của từng tên đều thay đổi lớn, nhịn không được mà thi nhau lùi lại, ai cũng không dám nói thêm câu nào.
Lão tổ Cơ gia nhìn mọi người ở xung quanh một vòng, lạnh giọng nói:
"Sau này nếu như ai còn dám bất kính đối với chủ nhân, giết chết không tha!"
Cùng lúc lão tổ Cơ gia nói ra lời này, còn nhịn không được hướng phương hướng Diệp Trần rời khỏi, sâu trong đôi mắt hiện ra vẻ kiêng dè vô cùng nồng đậm.
Hắn nhưng là đã từng tận mắt chứng kiến sự cường đại của Hỗn Độn thú, thậm chí hắn có thể có được thực lực như ngày hôm nay, trở thành đệ nhất nhất trên núi Huyễn Diệt thì cũng đều là may mắn mà có Hỗn Độn thú chỉ điểm, bây giờ tưởng Diệp Trần đã bị Hỗn Độn thú đoạt xá, cho nên căn bản không dám có bất kỳ ý định phản kháng nào!
Điều này cũng không khó để lý giải, dù sao Hỗn Độn thú kia thế nhưng là tồn tại vượt qua cả cường giả cấp Đại Đế, hơn nữa bất tử bất diệt, cường đại tới nghịch thiên.
...
Tuyệt Ẩn cốc, bên ngoài mấy vạn dặm!
Vào lúc này, hơn trăm tên cường giả Cơ gia và Đoan Mộc gia, tất cả đều đã bao vây toàn bộ Tuyệt Ẩn cốc thành từng vòng, hai bên đang kịch chiến.
Trong sơn cốc phía dưới, Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng, tất cả đều đã mang theo vết thương trên ngươi, người của Lạc Hà tông cũng đã có chỗ tử thương.
"Khặc khặc! Đại mỹ nhân, lấy ngươi chỉ có thực lực cảnh giới Phản Hư, bản công tử coi như đứng để cho ngươi đánh, ngươi cũng không làm gì được bản công tử a! Hắc hắc!"
Hi Nguyệt lúc này đối chiến rõ ràng chính là một tên đệ tử trẻ tuổi của Cơ gia, tuy rằng không thể so sánh với thiên tài như Cơ Vô Cương, Cơ Vô Chương thế nhưng thực lực cũng đã có tới cảnh giới Hợp Đạo trung kỳ.
Hà Hi Nguyệt ở trong khoảng thời gian này, tuy rằng tu vi cũng đột nhiên tăng mạnh, nhưng cũng chỉ có cảnh giới Phản Hư mà thôi, xa xa không cách nào có thể đánh đồng với tên thanh niên của Cơ gia này.
Ầm!
Thanh niên Cơ gia lại vỗ ra một chưởng nữa, Hi Nguyệt lập tức liên tục lùi lại, khóe miệng đã bắt đầu hiện ra một vệt tơ máu.
"Hắc hắc! Đại mỹ nhân, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi!"
Thanh niên Cơ gia cười tà một tiếng, một cái dây thừng dài trong lòng bàn tay bay ra, trong nháy mắt đã trói chặt Hi Nguyệt đã bị thương lại.
"Hi Nguyệt!"
Quỳnh Bích Lạc ở nơi xa cũng rất chật vật, nhìn thấy ái đồ của mình bị bắt thì lập tức kinh hô một tiếng, đáng tiếc bà ta bây giờ cũng đang bị một tên cường giả của Đoan Mộc gia cuốn lấy, căn bản không có lực để tiến lên cứu.
Mà Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng cũng bị một đám cường giả vây công, cũng bất lực.
Ngay vào lúc Hi Nguyệt đã cảm thấy tuyệt vọng, bỗng nhiên một giọng nói như sấm sét đột nhiên từ trên trời cao truyền tới:
"Dám đụng đến nữ nhân của ta, chết!"
P/S: Mồng 1 may mắn phát tài, vạn sự như ý......chúc mọi người năm mới vui vẻ và lì xì thật nhiều được nhận nhiều lì xì:D
Đại trưởng lão Cơ gia vỗ ra một chưởng, thời không xung quanh lập tức xuất hiện ngàn vạn chưởng ấn, mang theo khí thế ngập trời, phong bế hết tất cả đường lui của Diệp Trần, thực lực cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ lập tức được thi triển đi ra!
"Tiểu tử! Chịu chết đi!"
Đại trưởng lão Cơ gia đầy tự tin, cũng không có quá để Diệp Trần vào trong mắt.
Mà những người còn lại khác của Cơ gia, tất cả cũng đều đang có vẻ mặt xem kịch vui, hiển nhiên cũng đều cảm thấy Diệp Trần chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Diệp Trần lại ngay cả nhìn cũng không nhìn đại trưởng lão Cơ gia, mà trực tiếp cong ngón búng ra:
Ầm!
Một chỉ này phát ra, khí thế hoành ép cửu thiên, giống như có thể gạt bỏ mọi thứ trên thế gian.
Bành!
Ngàn vạn chưởng ấn kia của đại trưởng lão Cơ gia lập tức bị một cái búng tay này của Diệp Trần chấn vỡ toàn bộ, hơn nữa thế đi không có chiều hướng giảm, lại bắn về phía đại trưởng lão Cơ gia!
"Cái gì!"
Đại trưởng lão Cơ gia lập tức kinh hô một tiếng, hai mắt trợn lên thật lớn, hiển nhiên làm sao cũng không nghĩ tới, thực lực của Diệp Trần vậy mà cường đại tới tình trạng như thế này!
Đáng tiếc, còn không có đợi hắn hoàn toàn phải ứng lại là có chuyện gì đang xảy ra:
Bành!
Cả người đại trưởng lão Cơ gia đã bị một chỉ này của Diệp Trần rõ ràng xuyên thủng, sau đó thì thần hồn câu diệt!
Tê ~~
Những tên cường giả còn lại của Cơ gia ôm tâm tư xem kịch vui thì tất cả lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt của mọi người hiện ra vô cùng chấn động, mà ngay cả lão tổ Cơ gia kia vậy mà cũng đầy biểu cảm ngạc nhiên.
Phải biết, vị đại trưởng lão Cơ gia này chính là cường giả siêu cấp cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ, ở trên toàn bộ núi Huyễn Diệt, thực lực cũng đủ để đưa thân vào năm vị trí đầu!
Bây giờ thế mà bị một tên tiểu bối giết đi, hơn nữa chỉ dùng một chiêu trong nháy mắt giết chết!
Chỉ sợ cho dù là lão tổ Cơ gia, vị cường giả được công nhận là cường giả đệ nhất núi Huyễn Diệt cũng không có đủ thực lực kinh khủng như thế a?
"Cái này...làm sao lại như vậy?!! Chẳng lẽ ngươi là..."
Lão tổ Cơ gia gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, dường như là nghĩ tới một loại khả năng nào đó, đột nhiên hai chân khụy xuống, quỳ xuống dưới đất, cao giọng nói:
"Chúc mừng chủ nhân đoạt xá thành công!"
Ở trong suy nghĩ của lão tổ Cơ gia, thực lực của Diệp Trần trước đó tuy rằng không yếu, nhưng so với hắn vẫn phải kém mấy phần, bây giờ thế mà ngay cả đại trưởng lão của Cơ gia hắn cũng có thể giết chết một cách dễ dàng tới như vậy thì chỉ có thể có một khả năng:
Vị ở bên trong không gian của cây Bồ Đề kia đã đoạt xá thành công thân thể của Diệp Trần!
Hơn nữa phải biết, lão tổ Cơ gia là được chứng kiến thực lực và thủ đoạn của Hỗn Độn thú, nếu như không phải đoạt xá thành công, Diệp Trần làm sao có khả năng từ bên trong vùng không gian kia chạy trốn được ra ngoài?
Xoạt!
Lão tổ Cơ gia quỳ xuống như vậy, những người còn lại của Cơ gia, lập tức từng tên tất cả đều choáng váng.
Những người kia vốn còn muốn mời lão tổ ra mặt xuất thủ, lời đến khóe miệng lại tất cả đều nuốt ừng ực trở vào.
Mà ngay cả Diệp Trần cũng hơi sững sờ, nhưng chẳng mấy chốc thì đã hiểu ra được ý nghĩ của lão tổ Cơ gia, tuy nhiên hắn cũng không nói thêm gì.
Tuy rằng lấy thực lực hôm nay của hắn, lại có thêm Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, đủ để treo lão tổ Cơ gia lên tét mông đít một cách dễ dàng, thế nhưng là muốn giết chết hắn, quả thực vẫn phải tốn nhiều sức lực!
Hơn nữa việc quan trong trước mắt là đi cứu bọn người Hi Nguyệt, giữa hắn và lão tổ Cơ gia cũng không có thâm cừu đại hận gì, hắn đã nghĩ nhầm mình đã bị Hỗn Độn thú đoạn xá thành công, vậy thì không bằng đâm lao thì bay theo lao vậy.
"Nếu như còn dám có lần sau, ta chắc chắn diệt sạch toàn tộc của ngươi!"
Diệp Trần bắt chiếc khẩu khí của Hỗn Độn thú, sau khi quẳng xuống câu này thì trực tiếp hướng phương hướng Tuyệt Ẩn cốc mà bay đi.
Mà Cơ gia lão tổ kia tự nhiên không nghi ngờ gì, vội vàng dập đầu như giã tỏi:
"Vâng vâng vâng! Cẩn tuân mệnh lệnh của chủ nhân!"
Một mực chờ đến khi thân ảnh của Diệp Trần đã biến mất hoàn toàn không thấy, lão tổ Cơ gia lúc này mới từ dưới đất run lẩy bẩy mà đứng dây, trên mặt đều là vẻ nghĩ mà sợ, có thể thấy được Hỗn Độn thú lưu lại ở trong lòng của hắn là một cái bóng ma cực kỳ đáng sợ.
"Lão tổ! Ngài...ngày vừa rồi làm sao...tiểu tử kia mặc dù có chút tà môn, nhưng Cơ gia chúng ta có nhiều người như vậy, ngài cũng không cần phải như thế chứ?"
Sau khi mọi người của Cơ gia phản ứng lại thì có ngươi ngay lập tức nhịn không được mà đưa ra ý kiến bất đồng trong lòng mình.
Các cường giả còn lại của Cơ gia cũng lập tức thi nhau âm thầm gật đầu, trong ánh mắt nhìn về phía lão tổ Cơ gia đã thiếu đi mấy phần kính nể, nhiều hơn mấy phần coi thường, thậm chí là xem thường!
Nói cho cùng thì, phải biết Cơ gia là đại thế lực đệ nhất núi Huyễn Diệt, đã từng thống trị núi Huyễn Diệt tới gần mười vạn năm mà lão tổ Cơ gia thân là cường giả tôn quý nhất của Cơ gia bọn họ, bây giờ vậy mà hướng một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch quỳ xuống đất dập đầu, tự xưng mình là nô bộ, thực sự làm cho Cơ gia rất mất thể diện!
"Hừ!"
Lão tổ Cơ gia nghe xong lời nói của người kia thì lập tức lạnh lùng hừ một cái, sau đó không nói hai lời, ngay lập tức đưa tay chính là một chưởng:
Bành!
Người vừa nói ra ý kiến bất đồng kia lập tức bị một chưởng của lão tổ Cơ gia trực tiếp đánh nổ!
Các cường giả còn lại của Cơ gia hiển nhiên không nghĩ tới, vị lão tổ này của bọn họ vậy mà nói ra tay thì ra tay, sắc mặt của từng tên đều thay đổi lớn, nhịn không được mà thi nhau lùi lại, ai cũng không dám nói thêm câu nào.
Lão tổ Cơ gia nhìn mọi người ở xung quanh một vòng, lạnh giọng nói:
"Sau này nếu như ai còn dám bất kính đối với chủ nhân, giết chết không tha!"
Cùng lúc lão tổ Cơ gia nói ra lời này, còn nhịn không được hướng phương hướng Diệp Trần rời khỏi, sâu trong đôi mắt hiện ra vẻ kiêng dè vô cùng nồng đậm.
Hắn nhưng là đã từng tận mắt chứng kiến sự cường đại của Hỗn Độn thú, thậm chí hắn có thể có được thực lực như ngày hôm nay, trở thành đệ nhất nhất trên núi Huyễn Diệt thì cũng đều là may mắn mà có Hỗn Độn thú chỉ điểm, bây giờ tưởng Diệp Trần đã bị Hỗn Độn thú đoạt xá, cho nên căn bản không dám có bất kỳ ý định phản kháng nào!
Điều này cũng không khó để lý giải, dù sao Hỗn Độn thú kia thế nhưng là tồn tại vượt qua cả cường giả cấp Đại Đế, hơn nữa bất tử bất diệt, cường đại tới nghịch thiên.
...
Tuyệt Ẩn cốc, bên ngoài mấy vạn dặm!
Vào lúc này, hơn trăm tên cường giả Cơ gia và Đoan Mộc gia, tất cả đều đã bao vây toàn bộ Tuyệt Ẩn cốc thành từng vòng, hai bên đang kịch chiến.
Trong sơn cốc phía dưới, Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng, tất cả đều đã mang theo vết thương trên ngươi, người của Lạc Hà tông cũng đã có chỗ tử thương.
"Khặc khặc! Đại mỹ nhân, lấy ngươi chỉ có thực lực cảnh giới Phản Hư, bản công tử coi như đứng để cho ngươi đánh, ngươi cũng không làm gì được bản công tử a! Hắc hắc!"
Hi Nguyệt lúc này đối chiến rõ ràng chính là một tên đệ tử trẻ tuổi của Cơ gia, tuy rằng không thể so sánh với thiên tài như Cơ Vô Cương, Cơ Vô Chương thế nhưng thực lực cũng đã có tới cảnh giới Hợp Đạo trung kỳ.
Hà Hi Nguyệt ở trong khoảng thời gian này, tuy rằng tu vi cũng đột nhiên tăng mạnh, nhưng cũng chỉ có cảnh giới Phản Hư mà thôi, xa xa không cách nào có thể đánh đồng với tên thanh niên của Cơ gia này.
Ầm!
Thanh niên Cơ gia lại vỗ ra một chưởng nữa, Hi Nguyệt lập tức liên tục lùi lại, khóe miệng đã bắt đầu hiện ra một vệt tơ máu.
"Hắc hắc! Đại mỹ nhân, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi!"
Thanh niên Cơ gia cười tà một tiếng, một cái dây thừng dài trong lòng bàn tay bay ra, trong nháy mắt đã trói chặt Hi Nguyệt đã bị thương lại.
"Hi Nguyệt!"
Quỳnh Bích Lạc ở nơi xa cũng rất chật vật, nhìn thấy ái đồ của mình bị bắt thì lập tức kinh hô một tiếng, đáng tiếc bà ta bây giờ cũng đang bị một tên cường giả của Đoan Mộc gia cuốn lấy, căn bản không có lực để tiến lên cứu.
Mà Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng cũng bị một đám cường giả vây công, cũng bất lực.
Ngay vào lúc Hi Nguyệt đã cảm thấy tuyệt vọng, bỗng nhiên một giọng nói như sấm sét đột nhiên từ trên trời cao truyền tới:
"Dám đụng đến nữ nhân của ta, chết!"
P/S: Mồng 1 may mắn phát tài, vạn sự như ý......chúc mọi người năm mới vui vẻ và lì xì thật nhiều được nhận nhiều lì xì:D
/1085
|