Hàn Nguyệt công tử và hai ông lão áo xám kia thực sự choáng váng.
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, ba tên cao thủ cảnh giới nửa bước Hóa Thần này lại bị tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn trước mắt này giết chết chỉ trong nháy mắt!
Tuy nhiên, kinh ngạc là kinh ngạc, biểu hiện của Diệp Tràn còn chưa đủ để cho bọn hắn cảm thấy e ngại.
Không nói đến hai ông lão áo xám kia chính là thực lực cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, chính là Hàn Nguyệt công tử tủy rằng cũng chỉ có cảnh giới nửa bước Hóa Thần, cũng có thực lực có thể trong nháy mắt giết chết ba người vừa rồi.
"Tiểu tử! Bản công tử thừa nhận ta hoàn toàn chính xác là coi thường ngươi! Tuy nhiên, ngươi cho rằng chỉ dựa vào một mình người cũng xứng để cho chúng ta đồng loạt ra tay sau? Thật sự là ngây thơ!"
Hàn Nguyệt công tử nói đến đây, dừng lại một chút, hướng về phía một ông lão trong đó lạnh lùng nói:
"Cung lão, giết hắn!!"
"Rõ!"
Ông lão kia chậm rãi đi lên phía trước, một mặt khinh thường nhìn chằm chằm vào Diệp Trần một lát, "Tiểu tử! Lấy tu vi ngươi chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn mà có thể làm được tới mức độ này thì hoàn toàn chính xác có thể được coi là một tên thiên tài tuyệt thế! Phóng tầm mắt toàn bộ Kình Thương tông, cũng chỉ có Tuyệt Vô Địch công tử năm đó mới có được thiên phú như thế!"
"Nếu như cho ngươi thêm thời gian mấy chục năm sau, sợ là mấy người chúng ta đều không phải là đối thủ của ngươi!"
"Đáng tiếc a, làm người cần phải khiêm tốn một chút mới tốt, ngươi quá phách lối thì đã định sẵn không đi tới nổi một bước kia!"
Cùng lúc ông lão áo xám kia nói xong thì khí tức trên người hắn cũng bắt đầu tăng lên liên tục:
Ầm ầm!
Một cỗ khí thế làm cho người sợ hãi phóng lên trời cao!
Trên người ông lão áo xám kia vậy mà dâng lên một đạo bóng mờ màu vàng kim cao tới gần ngàn mét.
Không hổ là cường giả cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, vẻn vẹn chỉ là một chiêu thần thông Ngoại Đạo Tượng Thần, vậy mà đã kinh khủng như vậy!
Thâm chí lúc này, ngay cả bọn người Minh Thương Tầm bên ngoài cốc, tất cả cũng đều cảm nhận được Ngoại Đạo Tượng Thần mà ông lão kia tế ra, từng người tất cả đều hiện ra vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Không hổ là cường giả Kình Thương tông a! Người này giống như chỉ là tùy tùng của Hàn Nguyệt công tử, phóng tầm nhãn toàn bộ tinh vực Nam Đẩu chúng ta, chỉ sợ đều không phải là đối thủ của người này a!"
"May mắn trước đó chúng ta không có xảy ra xung đột với vị Hàn Nguyệt công tử kia, băng không hậu quả thật khó mà có thể chịu nổi!"
"Tiểu tử kia lần này chắc chắn chét không toàn thây đi!"
...
Người của tam đại gia tộc thi nhau bàn tán, mà Minh Thương Thầm thì thân thể mềm mại sớm đã run rẩy không ngừng, gương mặt xinh đẹp trở nên vô cùng trắng bệch.
Cho dù là cách thật xa, Minh Thương Tầm cũng có thể cảm nhận được đối phương quá mạnh!
Thậm chí so với đại trưởng lão của Minh gia còn cường đại hơn rất nhiều!
Hơn nữa nàng ta vừa mới nghe được ý tứ trong lời nói của mấy người trong tam đại gia tộc thì dường như cường giả đẳng cấp này còn không phải chỉ có một vị!
Đối mặt với tồn tại cường đại như thế, Diệp Trần còn có mạng để sống sao?
Ngay vào lúc Minh Thương Tầm sợ mất mật, ở trên trời cao bỗng nhiên vang lên giọng nói lạnh lùng kia của Diệp Trần, giống như lôi âm cuồn cuộn mà đến, "Nếu như các ngươi cùng ra tay thì có lẽ còn có thể đánh với ta một trận, đáng tiếc a! Các ngươi căn bản không biết là đang đối mặt với dạng tồn tại gì!"
Sau khi giọng nói này vang lên, ngay sau đó, ở trong ánh mắt chấn động không gì sánh nổi của mọi người, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện tám quả đấm to lớn, đồng thời hướng tới đạo Ngoại Đạo Tượng Thần cao tới gàn mét trước đó kia oanh kích mà đi!
"Bát Cực Trấn Ma quyền!"
Diệp Trần thực tiếp âm thầm thi triển ra Nghịch Sinh Bách Chuyển, sau khi tu vi tăng vọt lên mấy chục lần lại quả quyết sử xuất ra một quyền pháp Đế cấp này.
"Cái gì!!"
Đợi đến lúc một ông lão áo xám khác và Hàn Nguyệt công tử ở đằng sau hai người kịp phản ứng lại, thì rõ ràng là đã muộn rồi.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Tám cái nắm đấm giống như hồng hoang hung thú, hung hăng rơi đập vào phía trên Ngoại Đạo Tượng Thần của vị Cung lão kia.
Bành!
Không có bất kỳ khác lạ gì, tam đại gia tộc trước đó cảm thấy Ngoại Đạo Tượng Thần này làm cho tim bọn họ đập nhanh, vậy mà giống như như tờ giấu, trong nháy mắt vỡ vụn ra.
Sau đó:
"A!!"
Kèm theo đó là một tiếng kêu thể thảm vang lên, vị Cung lão kia đường đường là cường giả cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, thế mà lại rõ ràng bị oánh thành một đống thịt vụn, duy chỉ có một đạo tàn hồn miễn cưỡng có thể chạy trốn phiêu đãn ở trên trời cao, phát ra từng tiếng kêu thảm thiết đau đớn, sau đó thì thuận theo gió chậm rãi tán đi.
"Cái gì!"
"Cái này..."
Tất cả mọi người bao gồm cả Hàn Nguyệt công tử bên trong, sau khi thấy cảnh này thì hoàn toàn hoàn toàn bị chấn động.
Đây chính là cường giả cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ a, hơn nữa còn là đến từ Kình Thương tông có danh tiếng lừng lẫy a, một người có tồn tại đủ để quét ngang toàn bộ tinh vực Nam Đẩu a!
Vậy mà như vậy bị một chiêu của tên tiểu tử tuổi còn trẻ mà bọn họ coi thường giết chết trong nháy mắt?
Chẳng lẽ lúc trước hắn cố ý giả heo ăn thịt hổ, kỳ thực lại là một vị Phản Hư chân quân hay sao?
Thế nhưng chân nguyên của hắn ba động rõ ràng chỉ là lực lượng của cảnh giới Nguyên Anh a?
"Lộc cộc ~ "
Hàn Nguyệt công tử nghĩ tới đây, không thể không hung hăng nuốt nước miếng một cái, mặt mũi sớm đã đầy vẻ hoảng sợ.
Đánh chết hắn cũng không thể ngờ tới, Cung lão thế mà cứ như vậy ở trước mặt tên tiểu tử không có chút danh tiếng gì một chiêu đập chết tươi!
Phải biết, mặc dù là Kình Thương tông thế hệ này của bọn họ, được vinh dự có được thiên tài tuyệt thế ngàn năm khó gặp, tại trước khi chưa bước vào cảnh giới Hóa Thần cũng không có được thực lực kinh khủng như thế a!
"Ngươi ngươi...ngươi rốt cuộc là ai? Ta thế nhưng là đệ tử hạch tâm của Kình Thương tông, ngươi tốt nhất đừng có làm loạn!"
Hàn Nguyệt công tử theo bản năng lùi lại mấy bước, mặt mùi đầy vẻ hoảng sợ nhìn qua Diệp Trần, run lẩy bẩy mở miệng hỏi.
Hắn thật sự đã biết sợ!
Tuy rằng hắn nghĩ như thế nào cũng nghĩ không hiểu, tại sao tiểu tử trước mắt này so với hắn còn phải trẻ hơn mấy tuổi lại có được sức chiến đấu khủng bố đến như thế.
Thế mà ngay cả Cung lão cũng bị một chiêu của đối phương giết chết trong nháy mắt, bọn họ những người còn lại này, e là cho dù cùng tiến lên cũng chưa chắc đã là đối thủ của đối phương.
Khóe miệng của Diệp Trần hơi nhếch lên, trên mặt hiện ra vẻ trêu tức, bên trong đôi mắt hiện ra hàn ý nồng đậm, "Kình Thương tông sao? Không bao lâu nữa, ta sẽ đích thân đến hủy diệt nơi đó đi!"
Kiếp trước, nếu như không phải bởi vì Kình Thương tông, Hi Nguyệt cũng sẽ không vì hắn mà hy sinh chính mình, cho tới bây giờ còn chưa thể chân chính sống lại.
Món nợ này, Diệp Trần chắc chắn sẽ không quên, đoạn thù này chắc chắn sớm hay muộn thì nhất định cũng phải đến hồi kết!
Hàn Nguyệt công tử nghe được điều này thì hai mắt lập tức trừng một cái, hắn vốn cho rằng báo ra thân phận của mình thì đối phương ít nhiều cũng sẽ có chút kiêng kỵ, thế nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, đối phương thậm chí ngay cả Kình Thương tông cũng không có để vào mắt:
"Kỳ lão! Ngăn lại hắn!"
Hàn Nguyệt công tử bỗng nhiên hướng về phía ông lão mặc áo xám còn lại quát lớn một tiếng, mà chính mình thì xoay người bỏ chạy.
Vẻ mặt của Kỳ lão lập tức vô cùng âm trầm, nhưng vẫn quyết định chặn lại đường đi của Diệp Trần.
Hết cách rồi, tuy rằng tu vi của hắn không thấp, nhưng ở bên trong Kình Thương tông có địa vị cũng không cao, thân là tôi tới của Hàn Nguyệt công tử, nhất định phải cam đoan an nguy của chủ tử, cho dù hy sinh tính mạng của chính mình cũng không hối tiếc!
Đáng tiếc là người mà hắn đối mặt lại là Diệp Trần!
Tu vi của Diệp Trần bây giờ so với trước đó ở Vân Đan thành lại tăng lên một mảng lớn, ở lúc sau khi thi triển ra Nghịch Sinh Bách Chuyển, cho dù là Phản Hư chân quân cũng có sức đánh một trận chứ đừng nói gì tới là hắn?
P/S: Ta thích nào, chương thứ 9. Nguyên cả buổi chiều 6 chương, hoa cả mắt rồi.....mọi người ủng hộ cái để cho tỉnh táo lại tối dịch tiếp a....;))
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, ba tên cao thủ cảnh giới nửa bước Hóa Thần này lại bị tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn trước mắt này giết chết chỉ trong nháy mắt!
Tuy nhiên, kinh ngạc là kinh ngạc, biểu hiện của Diệp Tràn còn chưa đủ để cho bọn hắn cảm thấy e ngại.
Không nói đến hai ông lão áo xám kia chính là thực lực cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, chính là Hàn Nguyệt công tử tủy rằng cũng chỉ có cảnh giới nửa bước Hóa Thần, cũng có thực lực có thể trong nháy mắt giết chết ba người vừa rồi.
"Tiểu tử! Bản công tử thừa nhận ta hoàn toàn chính xác là coi thường ngươi! Tuy nhiên, ngươi cho rằng chỉ dựa vào một mình người cũng xứng để cho chúng ta đồng loạt ra tay sau? Thật sự là ngây thơ!"
Hàn Nguyệt công tử nói đến đây, dừng lại một chút, hướng về phía một ông lão trong đó lạnh lùng nói:
"Cung lão, giết hắn!!"
"Rõ!"
Ông lão kia chậm rãi đi lên phía trước, một mặt khinh thường nhìn chằm chằm vào Diệp Trần một lát, "Tiểu tử! Lấy tu vi ngươi chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn mà có thể làm được tới mức độ này thì hoàn toàn chính xác có thể được coi là một tên thiên tài tuyệt thế! Phóng tầm mắt toàn bộ Kình Thương tông, cũng chỉ có Tuyệt Vô Địch công tử năm đó mới có được thiên phú như thế!"
"Nếu như cho ngươi thêm thời gian mấy chục năm sau, sợ là mấy người chúng ta đều không phải là đối thủ của ngươi!"
"Đáng tiếc a, làm người cần phải khiêm tốn một chút mới tốt, ngươi quá phách lối thì đã định sẵn không đi tới nổi một bước kia!"
Cùng lúc ông lão áo xám kia nói xong thì khí tức trên người hắn cũng bắt đầu tăng lên liên tục:
Ầm ầm!
Một cỗ khí thế làm cho người sợ hãi phóng lên trời cao!
Trên người ông lão áo xám kia vậy mà dâng lên một đạo bóng mờ màu vàng kim cao tới gần ngàn mét.
Không hổ là cường giả cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, vẻn vẹn chỉ là một chiêu thần thông Ngoại Đạo Tượng Thần, vậy mà đã kinh khủng như vậy!
Thâm chí lúc này, ngay cả bọn người Minh Thương Tầm bên ngoài cốc, tất cả cũng đều cảm nhận được Ngoại Đạo Tượng Thần mà ông lão kia tế ra, từng người tất cả đều hiện ra vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Không hổ là cường giả Kình Thương tông a! Người này giống như chỉ là tùy tùng của Hàn Nguyệt công tử, phóng tầm nhãn toàn bộ tinh vực Nam Đẩu chúng ta, chỉ sợ đều không phải là đối thủ của người này a!"
"May mắn trước đó chúng ta không có xảy ra xung đột với vị Hàn Nguyệt công tử kia, băng không hậu quả thật khó mà có thể chịu nổi!"
"Tiểu tử kia lần này chắc chắn chét không toàn thây đi!"
...
Người của tam đại gia tộc thi nhau bàn tán, mà Minh Thương Thầm thì thân thể mềm mại sớm đã run rẩy không ngừng, gương mặt xinh đẹp trở nên vô cùng trắng bệch.
Cho dù là cách thật xa, Minh Thương Tầm cũng có thể cảm nhận được đối phương quá mạnh!
Thậm chí so với đại trưởng lão của Minh gia còn cường đại hơn rất nhiều!
Hơn nữa nàng ta vừa mới nghe được ý tứ trong lời nói của mấy người trong tam đại gia tộc thì dường như cường giả đẳng cấp này còn không phải chỉ có một vị!
Đối mặt với tồn tại cường đại như thế, Diệp Trần còn có mạng để sống sao?
Ngay vào lúc Minh Thương Tầm sợ mất mật, ở trên trời cao bỗng nhiên vang lên giọng nói lạnh lùng kia của Diệp Trần, giống như lôi âm cuồn cuộn mà đến, "Nếu như các ngươi cùng ra tay thì có lẽ còn có thể đánh với ta một trận, đáng tiếc a! Các ngươi căn bản không biết là đang đối mặt với dạng tồn tại gì!"
Sau khi giọng nói này vang lên, ngay sau đó, ở trong ánh mắt chấn động không gì sánh nổi của mọi người, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện tám quả đấm to lớn, đồng thời hướng tới đạo Ngoại Đạo Tượng Thần cao tới gàn mét trước đó kia oanh kích mà đi!
"Bát Cực Trấn Ma quyền!"
Diệp Trần thực tiếp âm thầm thi triển ra Nghịch Sinh Bách Chuyển, sau khi tu vi tăng vọt lên mấy chục lần lại quả quyết sử xuất ra một quyền pháp Đế cấp này.
"Cái gì!!"
Đợi đến lúc một ông lão áo xám khác và Hàn Nguyệt công tử ở đằng sau hai người kịp phản ứng lại, thì rõ ràng là đã muộn rồi.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Tám cái nắm đấm giống như hồng hoang hung thú, hung hăng rơi đập vào phía trên Ngoại Đạo Tượng Thần của vị Cung lão kia.
Bành!
Không có bất kỳ khác lạ gì, tam đại gia tộc trước đó cảm thấy Ngoại Đạo Tượng Thần này làm cho tim bọn họ đập nhanh, vậy mà giống như như tờ giấu, trong nháy mắt vỡ vụn ra.
Sau đó:
"A!!"
Kèm theo đó là một tiếng kêu thể thảm vang lên, vị Cung lão kia đường đường là cường giả cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, thế mà lại rõ ràng bị oánh thành một đống thịt vụn, duy chỉ có một đạo tàn hồn miễn cưỡng có thể chạy trốn phiêu đãn ở trên trời cao, phát ra từng tiếng kêu thảm thiết đau đớn, sau đó thì thuận theo gió chậm rãi tán đi.
"Cái gì!"
"Cái này..."
Tất cả mọi người bao gồm cả Hàn Nguyệt công tử bên trong, sau khi thấy cảnh này thì hoàn toàn hoàn toàn bị chấn động.
Đây chính là cường giả cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ a, hơn nữa còn là đến từ Kình Thương tông có danh tiếng lừng lẫy a, một người có tồn tại đủ để quét ngang toàn bộ tinh vực Nam Đẩu a!
Vậy mà như vậy bị một chiêu của tên tiểu tử tuổi còn trẻ mà bọn họ coi thường giết chết trong nháy mắt?
Chẳng lẽ lúc trước hắn cố ý giả heo ăn thịt hổ, kỳ thực lại là một vị Phản Hư chân quân hay sao?
Thế nhưng chân nguyên của hắn ba động rõ ràng chỉ là lực lượng của cảnh giới Nguyên Anh a?
"Lộc cộc ~ "
Hàn Nguyệt công tử nghĩ tới đây, không thể không hung hăng nuốt nước miếng một cái, mặt mũi sớm đã đầy vẻ hoảng sợ.
Đánh chết hắn cũng không thể ngờ tới, Cung lão thế mà cứ như vậy ở trước mặt tên tiểu tử không có chút danh tiếng gì một chiêu đập chết tươi!
Phải biết, mặc dù là Kình Thương tông thế hệ này của bọn họ, được vinh dự có được thiên tài tuyệt thế ngàn năm khó gặp, tại trước khi chưa bước vào cảnh giới Hóa Thần cũng không có được thực lực kinh khủng như thế a!
"Ngươi ngươi...ngươi rốt cuộc là ai? Ta thế nhưng là đệ tử hạch tâm của Kình Thương tông, ngươi tốt nhất đừng có làm loạn!"
Hàn Nguyệt công tử theo bản năng lùi lại mấy bước, mặt mùi đầy vẻ hoảng sợ nhìn qua Diệp Trần, run lẩy bẩy mở miệng hỏi.
Hắn thật sự đã biết sợ!
Tuy rằng hắn nghĩ như thế nào cũng nghĩ không hiểu, tại sao tiểu tử trước mắt này so với hắn còn phải trẻ hơn mấy tuổi lại có được sức chiến đấu khủng bố đến như thế.
Thế mà ngay cả Cung lão cũng bị một chiêu của đối phương giết chết trong nháy mắt, bọn họ những người còn lại này, e là cho dù cùng tiến lên cũng chưa chắc đã là đối thủ của đối phương.
Khóe miệng của Diệp Trần hơi nhếch lên, trên mặt hiện ra vẻ trêu tức, bên trong đôi mắt hiện ra hàn ý nồng đậm, "Kình Thương tông sao? Không bao lâu nữa, ta sẽ đích thân đến hủy diệt nơi đó đi!"
Kiếp trước, nếu như không phải bởi vì Kình Thương tông, Hi Nguyệt cũng sẽ không vì hắn mà hy sinh chính mình, cho tới bây giờ còn chưa thể chân chính sống lại.
Món nợ này, Diệp Trần chắc chắn sẽ không quên, đoạn thù này chắc chắn sớm hay muộn thì nhất định cũng phải đến hồi kết!
Hàn Nguyệt công tử nghe được điều này thì hai mắt lập tức trừng một cái, hắn vốn cho rằng báo ra thân phận của mình thì đối phương ít nhiều cũng sẽ có chút kiêng kỵ, thế nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, đối phương thậm chí ngay cả Kình Thương tông cũng không có để vào mắt:
"Kỳ lão! Ngăn lại hắn!"
Hàn Nguyệt công tử bỗng nhiên hướng về phía ông lão mặc áo xám còn lại quát lớn một tiếng, mà chính mình thì xoay người bỏ chạy.
Vẻ mặt của Kỳ lão lập tức vô cùng âm trầm, nhưng vẫn quyết định chặn lại đường đi của Diệp Trần.
Hết cách rồi, tuy rằng tu vi của hắn không thấp, nhưng ở bên trong Kình Thương tông có địa vị cũng không cao, thân là tôi tới của Hàn Nguyệt công tử, nhất định phải cam đoan an nguy của chủ tử, cho dù hy sinh tính mạng của chính mình cũng không hối tiếc!
Đáng tiếc là người mà hắn đối mặt lại là Diệp Trần!
Tu vi của Diệp Trần bây giờ so với trước đó ở Vân Đan thành lại tăng lên một mảng lớn, ở lúc sau khi thi triển ra Nghịch Sinh Bách Chuyển, cho dù là Phản Hư chân quân cũng có sức đánh một trận chứ đừng nói gì tới là hắn?
P/S: Ta thích nào, chương thứ 9. Nguyên cả buổi chiều 6 chương, hoa cả mắt rồi.....mọi người ủng hộ cái để cho tỉnh táo lại tối dịch tiếp a....;))
/1085
|