Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 84: Thị trấn nhỏ Vân Gian

/1085


Cổ Thuần Dương cảm nhận được chân nguyên cường đại từ phía sau truyền đến, toàn thân lập tức chấn động, khí tức cả người bỗng nhiên tăng vọt!

Oanh!

Vốn còn thực lực cục diện ngang nhau, lập tức tình thế hiện ra nghiêng về một bên, hai đám lửa của Cát Hồng Linh kia, rõ ràng bay ngược lại về phía bản thân hắn, hơn nữa uy thế so với trước đó cường đại hơn mấy lần!

"Không!!"

Cát Hồng Linh lập tức trừng hai mắt một cái, rống lớn một tiếng, đáng tiếc căn bản né tránh không kịp, trong nháy mắt đa bị hai đám lửa kia thôn phệ!

"A!!"

Theo một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, mới chỉ thời gian trong một cái nháy mắt, Cát Hồng Lonh đã bị ngọn lửa của chính mình thiêu thành tro tàn.

"Cái gì!"

Đám thủ hạ của Cát Hồng Linh kia trong thời gian ngắn còn chưa kịp phản ứng, lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại.

Mà Sở Phi Yên ở một bên lập tức quát lạnh một tiếng, nói:

"Ông chủ của các ngươi đều đã chết rồi, cong không cút nhanh lên?"

Mọi người tưởng tượng cũng đúng, ngay cả Cát đại sư đều bị người giết chết, bọn họ tiếp tục ở đây cũng không có ý nghĩa, thế là tất cả đều co cẳng chạy ra ngoài cửa.

Chỉ một lúc sau, ngoài cửa vang lên âm thanh của tiếng ô tô, hiển nhiên những người này chạy trối chết.

Cùng lúc đó, lửa ở đại sảnh cũng được dập tắt hoàn toàn, Tang Mộc đạo trưởng cười ha ha một tiếng, bước nhanh đi đến trước mặt Cổ Thuần Dương, nặng nề vỗ ở trên vai của hắn cười nói:

"Cổ lão quỷ, ngươi được lắm đấy! Không nghĩ tới mới một năm không gặp, tu vi của ngươi đã tiến bộ đến loại trình độ như vậy, thật làm cho ta phải lau mắt mà nhìn nha!"

Cổ Thuần Dương vốn còn muốn nói ra tình hình thực tế, nhưng là thấy Diệp Trần hướng hắn khẽ lắc đầu, thế là lời đến khóe miệng, lại trực tiếp nuốt trở vào, thuận miệng nói:

"Ta bất quá chỉ là vận khí tốt mà thôi!"

Tang Mộc đạo trưởng cười to lần nữa,

"Khó được có lúc Cổ lão quỷ ngươi khiên tốn như vậy! Bất kể nói thế nào, ngươi đã cứu đạo quán Trường Thanh của chúng ta, hôm nay ta thay mặt toàn bộ trên dưới đạo quán, thật tốt cám ơn ngươi!"

Cổ Thuần Dương vội vàng khoát tay, hắn cũng không dám trì hoãn chính sự của Diệp Trần,

"Quên đi thôi! Sau này còn có rất nhiều cơ hội, chúng ta còn có chính sự muốn làm, còn nhớ rõ chuyện trước đó ta nói với ngươi sao?"

Nghe được Cổ Thuần Dương đề cấp tới chuyện này, vẻ mặt Tang Mộc đạo trưởng, lập tức hiện ra vẻ mặt ngưng trọng,

"Cổ lão quỷ, ngươi thực sự muốn đi? Chỗ đó nguy hiểm cỡ nào, cũng không cần ta phải nhiều lời đi, ngươi vì sao nhất định phải đi bây giờ? Đợi thêm hai năm nữa, dưới đại hội Đang Nguyên, đi cùng đoàn người, không phải ổn thỏa hơn sao?"

Cổ Thuần Dương nhìn Diệp Trần bên cạnh một cái, cười khổ nói:

"Ta có lý do không thể không đi a! Ngươi cung cấp cho ta một cái xe là được rồi, ta không cần ngươi theo giúp ta cùng đi mạo hiểm!"

Tang Mộc đạo trưởng nghe được điều này, lập tức nghiêm sắc mặt,

"Cổ lão quỷ, ngươi đây là nói gì vậy! Hai chúng ta có giao tình gì, ngươi đây là đang xem nhẹ Tang Mộc ta!"

"Thế nhưng là..."

Cổ Thuần Dương còn muốn nhiều lời, Tang Mộc trực tiếp một lời cắt ngang,

"Cổ lão quỷ, ngươi không cần phải nói nhiều! Ta quen một người bạn cao thủ Hình Ý quyền, để hắn tới theo chúng ta cùng đi, lại thêm hai người chúng ta, chỉ cần không đi vào chỗ đó, sẽ không gặp phải nguy hiểm quá lớn!"

Nói xong lời này, Tang Mộc đạo trưởng căn bản không cho Cổ Thuần Dương có cơ hội cự tuyệt, đi thẳng tới bên một tên đệ tử phân phó nói:

"A Quý, ngươi đi chuẩn bị một phần hậu lễ, theo ta đi mời Quách sư phụ!"

"Rõ!"

Tên đệ tử kia lĩnh mệnh đi, Tang Mộc đạo trưởng cũng vội vàng đi chuẩn bị.

"Cái này..."

Cổ Thuần Dương lập tức có chút xấu hổ, không tự chủ được nhìn về phía Diệp Trần, muốn trưng cầu ý kiến của hắn, Diệp Trần lại chỉ nhàn nhạt nói một câu,

"Không sao cả!"

Sở dĩ hắn muốn tới nơi này, chỉ là muốn điều tra một chút, tiên mộ theo như trong truyền thuyết, đến cùng cùng Tu Chân giới có liên quan gì, những người này chỉ cần dẫn hắn tới nơi đó là được, nhiều người ít người thực ra cũng không sao cả.

...

Sau khoảng hơn nửa giờ, Tang Mộc đạo trưởng trở về, cùng theo tới còn có ba người, một người đàn ông trung niên ước chừng khoảng bốn mươi tuổi, chắc là Quách sư phụ trước đó Tang Mộc đạo trưởng nói, đằng sau còn có hai nam thanh niên, chắc là đệ tử hoặc hậu bối của vị Quách sư phụ này!

Tang Mộc đạo trưởng dẫn ba người qua chỗ Cổ Thuần Dương, nói:

"Cổ lão quỷ, hiện tại đã là giữa trưa, nếu không các ngươi trước tiên ở lại đây nửa ngày, chờ sáng sớm ngày mai, chúng ta lại xuất phát có được không?"

Không đội ba người Cổ Thuần Dương mở miệng, Quách sư phụ kia đã dắt giọng đề nghị:

"Tang đại sư, theo ta nghĩ, chúng ta không bằng bây giờ xuất phát luôn, hôm nay trước tiên chạy tới thị trấn Vân Gian, ở nơi đó nghỉ ngơi một đêm, ngày mai dùng thời gian một ngày, vừa đủ có thể chạy tới dưới chân núi Everest... "

Diệp Trần vốn cũng không muốn chờ lâu, thế là nói theo:

"Vị Quách sư phụ này nói có đạo lý!"

Cổ Thuần Dương thấy Diệp Trần cũng nói như vậy, tự nhiên không có ý kiến, thế là cũng nói:

"Tang lão quỷ, theo vị Quách sư phó này nói mà hành động đi!"

Tang Mộc đạo trưởng cũng chỉ đành nhẹ gật đầu,

"Vậy được rồi, ta đây đi chuẩn bị!"

...

Sau một lúc, Tang Mộc đạo trưởng đi mà trở lại, lần này mang về một chiếc xe Hummer H2 bảy chỗ.

Mọi người ở lại ăn bữa cơm trưa đơn giản, sau đó chính thức xuất phát.

Hai tên đồ đệ kia của Quách sư phụ, một người phụ trách lái xe, một người ngồi ở tay lái phụ, Tang Mộc đạo trưởng và vị Quách sư phụ kia ngồi ở hàng ghế thứ hai, ba người Cổ Thuần Dương ngồi ở hàng cuối cùng, vừa đủ bảy người.

Xe đi ra khỏi thành phố SA, hoàn cảnh xung quanh đã bắt đầu càng ngày càng trở nên hoang vắng, khắp nơi chỉ là núi cao chập trùng, hoang dã, hơn nữa có thể cảm nhận được rõ ràng, địa thế càng ngày càng cao...

Trên đường đi, ba người Cổ Thuần Dương, Tang Mộc đạo trưởng, Quách sư phụ trò chuyện rất sôi nổi, đơn giản chính là trao đổi về một số kỳ nhân chuyện lạ, hai tên độ đệ phía trước của Quách sư phụ, cũng thi thoảng xen vào vài câu, duy chỉ có Diệp Trần ngồi ở trong góc, nhắm mắt dưỡng thần, không nói một lời.

Mấy người Tang Mộc đạo trưởng, cũng không biết thân phận thật sự của Diệp Trần, cũng chỉ coi thiếu niên này là đệ tử Cổ Thuần Dương mới thu, cho nên cũng không có để hắn ở trong lòng, tự nhiên cũng sẽ không tận lực đi nói chuyện với hắn.

Duy cỉ có Sở Phi Yên ngồi ở bên cạnh Diệp Trần, thi thoảng lấu con mắt liếc qu nhìn trộm Diệp Trần, nhưng thấu hắn như lão tăng nhập định, cho nên cũng không dám mở miệng quấy rầy.

Ước chừng khoảng ba bốn tiếng sau, sắc trời đã tối dần, phía trước bỗng nhiên xuất hiện một cái dốc cao, Quách sư phụ nói:

"Qua cái con dốc phía trước này, bên cạnh đó chính là Thị trấn Vân Gian, nơi này như khu vực cách xa với chính quyền, là một khu vực không có ai quản lý, đại Tráng, a Hổ, hai người các ngươi đều thu lại tính tình cho ta, ngàn vạn không được gây chuyện ở đây, hiểu chưa?"

Thanh niên lái xe kia gọi là đại Tráng, tay lái phụ bên cạnh gọi là a Hổ, hai người vội vàng lên tiếng,

"Vâng, sư phụ!"

Quách sư phụ nhẹ gật đầu, sau đó quay ngược lại nhìn Sở Phi Yên và Diệp Trần ở hàng sau, mang tới tư thế của trưởng bối, nói:

"Còn có hai người các ngươi, đợt chút nữa, đi theo hai tên đồ đệ của ta, bọn họ sẽ bảo vệ các ngươi!"

Sở Phi Yên lập tức hiện ra vẻ khinh thường, đang muốn nói, Diệp sư còn cần các ngươi phải bảo vệ sao?

Nhưng là Diệp Trần ở một bên, cũng đã gật đầu cười,

"Được, vậy làm phiền hai vị cao đồ của Quách sư phụ!"

Diệp Trần tự nhiên không cần người khác bảo vệ, nhưng là người ta có ý tốt, hắn cũng không tốt từ chối.

P/S: Ta thích nào

/1085

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status