Diệp Trần trầm mặc một lát, lấy tu vi của hắn bây giờ hoàn toàn chính xác còn không phải là đối thủ của gia chủ Diệp gia, thế những cũng bởi vì như thế mới càng có thể kích phát ra tiềm năng của hắn!
Vừa nghĩ tới đây, khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, ngẩng đầu nhìn về phía gia chủ Diệp gia đang vênh vênh váo váo:
"Nếu như ta từ chối thì sao?"
Gia chủ Diệp gia nhướng mày, "Vậy ngươi chính là đang tìm cái chết!"
Nói xong lời này Gia chủ Diệp gia dường như đã không còn kiên nhẫn, bàn tay bỗng nhiên nắm một cái:
Ầm ầm!
Trên không trung đột nhiên xuất hiện một cái bàn tay lớn màu xanh, một nắm đã gắt gao nắp chặt lấy Diệp Trần, làm cho Diệp Trần không cách nào động đậy:
"Tiểu tử! Nhìn thấy không? Cái này là sự chênh lệch giữa ta và ngươi! Con kiến hôi cuối cùng cũng chỉ là con kiến hôi, ngươi bây giờ chỉ có hai lựa chọn, thần phục! Hoặc là chết!"
"Thật sao?"
Diệp Trần cười lạnh:
"Đáng tiếc, hai cái lựa chọn này ta đều không muốn chọn!"
"Thanh Đế Trường Sinh thể, thôn phệ!"
Hô hô hô!
Sau khi Diệp Trần quát lớn một tiếng, lực lượng Tạo Hóa trên bàn tay lớn kia lập tức bắt đầu dung nhập vào trong cơ thể Diệp Trần một cách điên cuồng.
Hóa ra, ba tháng vừa qua, Diệp Trần chẳng những tu luyện Thanh Đế Trường Sinh thể đến cảnh giới tiểu thành, hơn nữa còn tham khảo Thôn Thiên thần công, ở trên cơ sở của Thanh Đế Trường Sinh thể khai phát đi ra năng lực thôn phệ!
"Ồ!!"
Gia chủ Diệp gia lập tức cảm nhận được lực lượng Tạo Hóa của chính mình thế mà đang bị xói mòn một cách nhanh chóng, không thể không phát ra một tiếng kinh hô, lập tức trước tiên thu hồi thần thông lại.
"Tiểu tử này được! Thế mà còn tu luyện tà công như thế, xem ra lão phu thật đúng là xem nhẹ ngươi! Tuy nhiên, chỉ bằng vào điểm bàng môn tà đạo này của ngươi cũng muốn đối nghịch với lão phu thì không thể không nói quá ngây thơ rồi!"
Gia chủ Diệp gia nói xong, trực tiếp vỗ xuống một chưởng:
Ầm ầm!
Một cái bàn tay to lớn giống như một ngọn núi nhỏ hướng về Diệp Trần ở phía dưới hung hăng giáng xuống!
Hơn nữa xung quanh đều là dây leo quấn xung quanh mà thành một cái lồng giam to lớn khiến Diệp Trần căn bản không chỗ có thể trốn.
Diệp Trần đành phải giơ song chưởng lên ra sức nghênh đón tiếp lấy:
Ầm!
Tu vi của gia chủ Diệp gia thực sự cao hơn Diệp Trần quá nhiều, cho dù đối phương cũng không có sử xuất toàn lực thì Diệp Trần cũng còn lâu mới có thể ngăn cản được.
Diệp Trần chỉ cảm thấy hai cánh tay của chính mình giống như nâng một ngọn núi lớn:
Răng rắc răng rắc!
Xương cốt hai tay ở dưới lực lượng xung kích cường đại vậy mà trong nháy mắt vỡ vụn toàn bộ, ngay cả huyết nhục bên trên cánh tay cũng bỗng nhiên nổ tung ra!
Cả người càng là giống như đạn pháo hung hăng rơi đập xuống mặt đất phía dưới!
Ầm ầm!
Sau khi mặt đất đung đưa kịch liệt một trận, xuất hiện một cái hố sâu gần trăm mét.
Mà Diệp Trần hãm sâu vào bên trong hố to quả thực vô cùng thê thảm.
"Thanh Đế Trường Sinh thể! Tạo Hóa Tu Phục!"
Diệp Trần lập tức quát khẽ một tiếng, trên người đột nhiên trở nên xanh và chói mắt, lực lượng Tạo Hóa bắt đầu lan rộng tới trên cánh tay, bắt đầu nhanh chóng chữa trị thương thế.
Xì xì xì ~
Chớp mắt một cái, vết thương trên cánh tay của Diệp Trần cũng đã tốt được bảy tám phần.
"Ừm?"
Gia chủ Diệp gia thấy cảnh này thì lông mày lập tức hơi nhíu, hiển nhiên có chút cảm thấy ngoài ý muốn, một chưởng vừa rồi của hắn tuy rằng cũng không định lấy tính mạng của Diệp Trần, thế nhưng theo lý thuyết phế bỏ hắn có lẽ là thừa sức.
Làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà lại khôi phục lại nhanh như vậy!
"Tiểu tử này thật đúng là tà môn!"
Gia chủ Diệp gia đã cảm thấy chấn kinh, lại cảm thấy tò mò, thế là lại vỗ xuống một chưởng nữa, hơn nữa so với trước đó gia tăng mấy phần lực đạo.
Ầm ầm!
Sau khi mặt đất lại rung động kịch liệt một trận nữa, Diệp Trần lại bị một kích cực mạnh, cả người ngay lập tức rơi xuống dưới độ sâu mấy chục mét, ở dưới sự xung kích của lực lượng cường đại, xương cốt khắp toàn thân hắn từ trên xuống dưới giống như tất cả đều muốn rời ra từng mảnh.
"Lực lượng Tạo Hóa, Tu Phục!"
Diệp Trần lập tức lại thúc giục Thành Đế Trường Sinh thể, bắt đầu nhanh chóng chữa trị thương thế bên trong cơ thể.
"Chà chà! Thật đúng là chịu đánh a!"
Gia chủ Diệp gia nhìn thấy Diệp Trần, trong thời gian ngắn như vậy lại chữa trị thương thế trên người tốt hơn phân nửa, không thể không tấm tắc lấy làm kỳ lạ:
"Lão phu ngược lại muốn nhìn xem, ngươi còn có thể chống đỡ đến lúc nào!"
Rầm rầm rầm!
Như vậy, mỗi lần gia chủ Diệp gia giáng xuống một chưởng thì bản thân Diệp Trần liền bị trọng thương, nhưng chẳng mấy chốc lại được phục hội lại.
Chỉ trong vài cái chớp mắt, gia chủ Diệp gia đã đánh mười mấy chưởng, Diệp Trần tuy rằng dựa vào Thanh Đế Trường Sinh thể với sự hiểu biết về Tạo Hóa pháp tắc mỗi lần đều có thể phục hồi lại, nhưng dần dần, thương thế bên trong cơ thể vẫn là càng ngày càng nghiêm trọng:
Ầm ầm!
Gia chủ Diệp gia lại vỗ xuống một chưởng nữa:
"Phốc!"
Diệp Trần lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn, cũng không nhịn được nữa:
"Đã đến cực hạn sao?"
Diệp Trần lấy đủ sức, cuối cùng vẫn không thể đứng dậy một lần nữa, nặng nề ngã xuống đất, toàn thân đều là vết máu, quả thực vô cùng thê thảm.
Gia chủ Diệp gia thấy cảnh này cũng không thể không thời dài một hơi:
Hắn còn muốn ép hỏi ra công pháp từ trong miệng Diệp Trần, cho nên đương nhiên sẽ không để cho hắn chết đi dễ dàng như vậy, thế nhưng là tiểu tử này thật sự quá mức gan lỳ, hắn thật đúng là sợ không cẩn thận đánh chết cái tên này.
"Đi! Bắt lấy tiểu tử này cho ta!"
Gia chủ Diệp gia thuận tay hủy bỏ lao tù xung quanh, hướng về phía mọi người Diệp gia đã đuổi theo tới, mở miệng ra lệnh.
Người của Diệp gia nghe được điều này thì lập tức vẻ mặt thi nhau trắng bệch, ai cũng không dám động thân.
"Tiểu tử này đã bị ta phế đi, sợ cái gì? Một đám phế vật!"
Gia chủ Diệp gia tức giận mắng một tiếng, chỉ vào một vị trong tam đại trưởng lão:
"Tam trưởng lão, ngươi đi!"
Tam trưởng lão đành phải lên tiếng, tung người nhảy vào bên trong hố sâu mấy trăm mét kia, hướng đi tới chỗ Diệp Trần giống như huyết nhân.
Mà vào lúc này, Diệp Trần cũng cảm ứng được có người tới gần, trong lòng lập tức dâng lên một cỗ cảm giác nguy cơ cường đại, thế nhưng thương thế trên người thực sự quá nặng, hắn bây giờ đã không thể động đậy!
"Nếu ta chết ở trên đại lục Tạo Hóa này hơn phân nửa là thực sự chết rồi, mãi mãi cũng không trở về được với thế giới chân thật..."
"Không được! Ta tuyệt không thể cứ chết đi như thế! Tuyệt đối không thể!"
"Tạo Hóa...Tạo Hóa...đến cùng Tạo Hóa pháp tắc là cái gì?"
"Tạo Hóa chi đạo chính là thiên chi đạo, thiên chi đạo, tổn hại có thừa mà tu bổ không đủ cho nên mới có thể diễn sinh ra vạn vật thế gian, cho nên đạo pháp là tự nhiên, tu đạo chính là thuận thiên mà làm..."
"Không đúng! Sai! Toàn bộ đều sai! Nếu là thuận thiên mà làm thì người làm sao có thể trở thành chúa tể của vạn vật? Con đường tu luyện cần phải nghịch thiên mà làm mới đúng!"
"Do đó cần phải làm ngược lại, tổn hại không đủ mà tu bổ có thừa..."
Ầm ầm!
Những ý niệm này ở trong chớp mắt hiện lên trong đầu của Diệp Trần, lập tức giống như một đạo thần lôi ngay lập tức bổ ra đám mây đen đang quanh quẩn ở trên đỉnh đầu Diệp Trần, để hắn xé tan màn đêm nhìn thấy được ánh sáng!
Mà đúng lúc này, Tam trưởng lão của Diệp gia cũng đã từ từ đi tới trước mặt Diệp Trần:
"Bị thương nặng như vậy, coi như cứu sống cũng là một phế vật!"
Tam trưởng lão lẩm bẩm một câu, trước đó trên khuôn mặt vô cùng ngưng trọng, cũng không thể không hiển lộ ra vẻ khinh miệt, sau đó thì đưa tay hướng Diệp Trần chộp tới:
Đúng lúc này!
Hoắc!
Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra!
P/S: Ta thích nào....chương 2...Kim phiếu nào các đại gia ơi...
Vừa nghĩ tới đây, khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, ngẩng đầu nhìn về phía gia chủ Diệp gia đang vênh vênh váo váo:
"Nếu như ta từ chối thì sao?"
Gia chủ Diệp gia nhướng mày, "Vậy ngươi chính là đang tìm cái chết!"
Nói xong lời này Gia chủ Diệp gia dường như đã không còn kiên nhẫn, bàn tay bỗng nhiên nắm một cái:
Ầm ầm!
Trên không trung đột nhiên xuất hiện một cái bàn tay lớn màu xanh, một nắm đã gắt gao nắp chặt lấy Diệp Trần, làm cho Diệp Trần không cách nào động đậy:
"Tiểu tử! Nhìn thấy không? Cái này là sự chênh lệch giữa ta và ngươi! Con kiến hôi cuối cùng cũng chỉ là con kiến hôi, ngươi bây giờ chỉ có hai lựa chọn, thần phục! Hoặc là chết!"
"Thật sao?"
Diệp Trần cười lạnh:
"Đáng tiếc, hai cái lựa chọn này ta đều không muốn chọn!"
"Thanh Đế Trường Sinh thể, thôn phệ!"
Hô hô hô!
Sau khi Diệp Trần quát lớn một tiếng, lực lượng Tạo Hóa trên bàn tay lớn kia lập tức bắt đầu dung nhập vào trong cơ thể Diệp Trần một cách điên cuồng.
Hóa ra, ba tháng vừa qua, Diệp Trần chẳng những tu luyện Thanh Đế Trường Sinh thể đến cảnh giới tiểu thành, hơn nữa còn tham khảo Thôn Thiên thần công, ở trên cơ sở của Thanh Đế Trường Sinh thể khai phát đi ra năng lực thôn phệ!
"Ồ!!"
Gia chủ Diệp gia lập tức cảm nhận được lực lượng Tạo Hóa của chính mình thế mà đang bị xói mòn một cách nhanh chóng, không thể không phát ra một tiếng kinh hô, lập tức trước tiên thu hồi thần thông lại.
"Tiểu tử này được! Thế mà còn tu luyện tà công như thế, xem ra lão phu thật đúng là xem nhẹ ngươi! Tuy nhiên, chỉ bằng vào điểm bàng môn tà đạo này của ngươi cũng muốn đối nghịch với lão phu thì không thể không nói quá ngây thơ rồi!"
Gia chủ Diệp gia nói xong, trực tiếp vỗ xuống một chưởng:
Ầm ầm!
Một cái bàn tay to lớn giống như một ngọn núi nhỏ hướng về Diệp Trần ở phía dưới hung hăng giáng xuống!
Hơn nữa xung quanh đều là dây leo quấn xung quanh mà thành một cái lồng giam to lớn khiến Diệp Trần căn bản không chỗ có thể trốn.
Diệp Trần đành phải giơ song chưởng lên ra sức nghênh đón tiếp lấy:
Ầm!
Tu vi của gia chủ Diệp gia thực sự cao hơn Diệp Trần quá nhiều, cho dù đối phương cũng không có sử xuất toàn lực thì Diệp Trần cũng còn lâu mới có thể ngăn cản được.
Diệp Trần chỉ cảm thấy hai cánh tay của chính mình giống như nâng một ngọn núi lớn:
Răng rắc răng rắc!
Xương cốt hai tay ở dưới lực lượng xung kích cường đại vậy mà trong nháy mắt vỡ vụn toàn bộ, ngay cả huyết nhục bên trên cánh tay cũng bỗng nhiên nổ tung ra!
Cả người càng là giống như đạn pháo hung hăng rơi đập xuống mặt đất phía dưới!
Ầm ầm!
Sau khi mặt đất đung đưa kịch liệt một trận, xuất hiện một cái hố sâu gần trăm mét.
Mà Diệp Trần hãm sâu vào bên trong hố to quả thực vô cùng thê thảm.
"Thanh Đế Trường Sinh thể! Tạo Hóa Tu Phục!"
Diệp Trần lập tức quát khẽ một tiếng, trên người đột nhiên trở nên xanh và chói mắt, lực lượng Tạo Hóa bắt đầu lan rộng tới trên cánh tay, bắt đầu nhanh chóng chữa trị thương thế.
Xì xì xì ~
Chớp mắt một cái, vết thương trên cánh tay của Diệp Trần cũng đã tốt được bảy tám phần.
"Ừm?"
Gia chủ Diệp gia thấy cảnh này thì lông mày lập tức hơi nhíu, hiển nhiên có chút cảm thấy ngoài ý muốn, một chưởng vừa rồi của hắn tuy rằng cũng không định lấy tính mạng của Diệp Trần, thế nhưng theo lý thuyết phế bỏ hắn có lẽ là thừa sức.
Làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà lại khôi phục lại nhanh như vậy!
"Tiểu tử này thật đúng là tà môn!"
Gia chủ Diệp gia đã cảm thấy chấn kinh, lại cảm thấy tò mò, thế là lại vỗ xuống một chưởng nữa, hơn nữa so với trước đó gia tăng mấy phần lực đạo.
Ầm ầm!
Sau khi mặt đất lại rung động kịch liệt một trận nữa, Diệp Trần lại bị một kích cực mạnh, cả người ngay lập tức rơi xuống dưới độ sâu mấy chục mét, ở dưới sự xung kích của lực lượng cường đại, xương cốt khắp toàn thân hắn từ trên xuống dưới giống như tất cả đều muốn rời ra từng mảnh.
"Lực lượng Tạo Hóa, Tu Phục!"
Diệp Trần lập tức lại thúc giục Thành Đế Trường Sinh thể, bắt đầu nhanh chóng chữa trị thương thế bên trong cơ thể.
"Chà chà! Thật đúng là chịu đánh a!"
Gia chủ Diệp gia nhìn thấy Diệp Trần, trong thời gian ngắn như vậy lại chữa trị thương thế trên người tốt hơn phân nửa, không thể không tấm tắc lấy làm kỳ lạ:
"Lão phu ngược lại muốn nhìn xem, ngươi còn có thể chống đỡ đến lúc nào!"
Rầm rầm rầm!
Như vậy, mỗi lần gia chủ Diệp gia giáng xuống một chưởng thì bản thân Diệp Trần liền bị trọng thương, nhưng chẳng mấy chốc lại được phục hội lại.
Chỉ trong vài cái chớp mắt, gia chủ Diệp gia đã đánh mười mấy chưởng, Diệp Trần tuy rằng dựa vào Thanh Đế Trường Sinh thể với sự hiểu biết về Tạo Hóa pháp tắc mỗi lần đều có thể phục hồi lại, nhưng dần dần, thương thế bên trong cơ thể vẫn là càng ngày càng nghiêm trọng:
Ầm ầm!
Gia chủ Diệp gia lại vỗ xuống một chưởng nữa:
"Phốc!"
Diệp Trần lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn, cũng không nhịn được nữa:
"Đã đến cực hạn sao?"
Diệp Trần lấy đủ sức, cuối cùng vẫn không thể đứng dậy một lần nữa, nặng nề ngã xuống đất, toàn thân đều là vết máu, quả thực vô cùng thê thảm.
Gia chủ Diệp gia thấy cảnh này cũng không thể không thời dài một hơi:
Hắn còn muốn ép hỏi ra công pháp từ trong miệng Diệp Trần, cho nên đương nhiên sẽ không để cho hắn chết đi dễ dàng như vậy, thế nhưng là tiểu tử này thật sự quá mức gan lỳ, hắn thật đúng là sợ không cẩn thận đánh chết cái tên này.
"Đi! Bắt lấy tiểu tử này cho ta!"
Gia chủ Diệp gia thuận tay hủy bỏ lao tù xung quanh, hướng về phía mọi người Diệp gia đã đuổi theo tới, mở miệng ra lệnh.
Người của Diệp gia nghe được điều này thì lập tức vẻ mặt thi nhau trắng bệch, ai cũng không dám động thân.
"Tiểu tử này đã bị ta phế đi, sợ cái gì? Một đám phế vật!"
Gia chủ Diệp gia tức giận mắng một tiếng, chỉ vào một vị trong tam đại trưởng lão:
"Tam trưởng lão, ngươi đi!"
Tam trưởng lão đành phải lên tiếng, tung người nhảy vào bên trong hố sâu mấy trăm mét kia, hướng đi tới chỗ Diệp Trần giống như huyết nhân.
Mà vào lúc này, Diệp Trần cũng cảm ứng được có người tới gần, trong lòng lập tức dâng lên một cỗ cảm giác nguy cơ cường đại, thế nhưng thương thế trên người thực sự quá nặng, hắn bây giờ đã không thể động đậy!
"Nếu ta chết ở trên đại lục Tạo Hóa này hơn phân nửa là thực sự chết rồi, mãi mãi cũng không trở về được với thế giới chân thật..."
"Không được! Ta tuyệt không thể cứ chết đi như thế! Tuyệt đối không thể!"
"Tạo Hóa...Tạo Hóa...đến cùng Tạo Hóa pháp tắc là cái gì?"
"Tạo Hóa chi đạo chính là thiên chi đạo, thiên chi đạo, tổn hại có thừa mà tu bổ không đủ cho nên mới có thể diễn sinh ra vạn vật thế gian, cho nên đạo pháp là tự nhiên, tu đạo chính là thuận thiên mà làm..."
"Không đúng! Sai! Toàn bộ đều sai! Nếu là thuận thiên mà làm thì người làm sao có thể trở thành chúa tể của vạn vật? Con đường tu luyện cần phải nghịch thiên mà làm mới đúng!"
"Do đó cần phải làm ngược lại, tổn hại không đủ mà tu bổ có thừa..."
Ầm ầm!
Những ý niệm này ở trong chớp mắt hiện lên trong đầu của Diệp Trần, lập tức giống như một đạo thần lôi ngay lập tức bổ ra đám mây đen đang quanh quẩn ở trên đỉnh đầu Diệp Trần, để hắn xé tan màn đêm nhìn thấy được ánh sáng!
Mà đúng lúc này, Tam trưởng lão của Diệp gia cũng đã từ từ đi tới trước mặt Diệp Trần:
"Bị thương nặng như vậy, coi như cứu sống cũng là một phế vật!"
Tam trưởng lão lẩm bẩm một câu, trước đó trên khuôn mặt vô cùng ngưng trọng, cũng không thể không hiển lộ ra vẻ khinh miệt, sau đó thì đưa tay hướng Diệp Trần chộp tới:
Đúng lúc này!
Hoắc!
Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra!
P/S: Ta thích nào....chương 2...Kim phiếu nào các đại gia ơi...
/1085
|