Thời gian thấm thoắt trôi qua như một con thuyền đưa thoi lênh đênh trên mặt sóng lăn tăn mãi không cập bến.
Đông qua xuân tới.
Tuyết tan hoa nở.
Én bay rồi về.
Thấm thoắt nửa năm đã vội trôi qua.
Trong khoảng thời gian nửa năm này có biết bao sự kiện trọng đại xảy ra khiến không ít người nhíu mày suy tư. Câu chuyện về nhị vị Hàn vương gia nổi dậy soán ngôi lật đổ ngai vàng của hoàng đế đương triều Hàn Lâm Viên dưới sự giúp sức của nhiều thế lực giang hồ như Trúc Lâm sơn trang, Vô Danh các, Huyết Sát cung, thậm chí còn có cả tay sai tiền nhiệm cho triều đình Nguyệt Dạ sơn trang nữa. Tất cả những tin tức trong khoảng gần một năm đổ lại này có thể viết thành một cuốn tiểu sử lưu truyền trong nhân gian được rồi.
Và không phụ sự mong đợi của dân chúng không chỉ của riêng Hàn Thiên quốc mà còn lan rộng khắp Ngũ quốc rộng lớn, cuối cùng bí sử “Thất Uyển” cũng được tung hoành trên khắp dọc nam ngang bắc làm dấy lên một làn dư chấn oanh tạc mạnh mẽ cả lục địa bao la.
Mà tác giả cuốn “Thất Uyển” cũng chẳng phải ai xa lạ. Bởi trong một khoảng thời gian nhàn hạ không có gì làm, từ đầu chí cuối vừa dưỡng thương, vừa dưỡng… thai đã để lại trong lòng Tố Huyên một áp lực căng thẳng khó thể tàn phai theo năm tháng.
Vì thế để mọi người có thể tập trung vào chính sự trước mắt, Ngân Tuyết đã bỏ chút thời gian cùng Tố Huyên, hai người ngồi cặm cụi lại hợp tác với nhau viết nên một cuốn sử thi anh hùng ca cùng tình yêu luyến ái đáng trân trọng và truyền tụng của gia đình bọn họ. Mà theo người ngoài chính là phương pháp ‘tự đánh bóng danh tiếng’.
“Thất Uyển” tuy không phải hoàn toàn tường thuật lại chính xác tất cả những gì xảy ra trong một năm qua nhưng phải nói để bỏ quá thời gian cùng nước mắt đọc cuốn này chính là một cực hình trong dân chúng vì vừa dài vừa dai nhưng lại rất lôi cuốn.
Khoảng thời gian nửa năm trước đây, “Thất Uyển” có nhắc đến câu chuyện tình tay ba của ngũ tiểu thư Trúc Lâm sơn trang với cung chủ Huyết Sát cung và nhị hoàng tử của triều đình Hàn Mạch đã gây một làn sóng phẫn uất trong lòng đọc giả gần xa.
Mà theo đó, sau khi nàng được vị hôn thê của mình chính là cung chủ Huyết Sát cung âm lãnh, tàn khốc Mộ Dung Sơ Tuyết đến cướp người trắng trợn trên chiến thuyền của ‘tiểu tam’ nhị hoàng tử Hàn Mạch đã vô tình đốc thúc cuộc chiến trên sông của hai phe đối đầu.
Trãi qua một tháng khó nhọc, hi sinh biết bao tính mạng quân lính, nghĩa sĩ cùng tài vật, chiến thắng cuối cùng cũng thuộc về phe nổi dậy nhưng với chiến công này không ai mong muốn cả bởi bọn họ cũng thất thoát rất nhiều về người và của cải.
Dường như không thể chờ đợi được, Sơ Tuyết lo lắng một ngày hắn lại dâng tiện nghi của nàng vào tay một tên giặc cỏ nào nữa nên tranh thủ lúc mọi người còn đang bận rộn chuẩn bị kế sách phục hồi tổn thất sau cuộc chiến thì hắn cư nhiên gửi thư về Huyết sát cung bảo người mang sính lễ đến thẳng Phú An thành giao vào tay Trúc Nhã hiện đang thay thế Diệp Phi giải quyết công vụ trong sơn trang.
Không những tất cả nha hoàn đến nô dịch, từ Trúc Nhã đến Thiên Ngân mà còn cả Thiên Dực cũng há hốc mồm nhìn đống sính lễ của hắn đưa tới. Chỉ duy Tố Huyên là ôm bụng bầu chảy nước miếng ròng ròng nhìn những hòm châu báu lũ lượt từ ngoài thành tiến vào phủ Lý tướng quân. Chắc có lẽ người ta bảo thai phụ thèm chua còn Tố Huyên chỉ cần nhìn mỗi ngân phiếu cùng hoàng kim là hết ốm nghén ngay thôi.
Trúc Nhã liền hỏi trực tiếp Thiên Dực xem có muốn hôn lễ này được diễn ra hay không, nàng chưa kịp trả lời thì Sơ Tuyết liền trơ ngay một bộ ánh mắt như muốn giết người tới nơi nhìn nàng khiến Thiên Dực bất giác gật đầu cho đến khi hoàn hồn thì đã không thể hối tiếc được nữa rồi.
Nhìn phu quân tương lại của mình cười đến mặt trời sáng lạn, đến trăng cũng muốn rực sáng giữa màn đêm an tĩnh, tuy lòng có hơi không phục nhưng chính niềm hạnh phúc đã phần nào che khuất đi sự lo âu của thiếu nữ sắp về nhà chồng trong nàng.
Mười ngày sau hôn lễ được diễn ra tại Phú An thành, dân chúng được một ngày nhảy múa, ăn uống no say đón mừng song hỉ lâm môn.
Nhìn tiểu muội muội mà mình trân quý khoát trên mình áo tân nương được nam nhân yêu thương nàng dắt tay bái đường có lẽ chính là niềm hạnh phúc nhất của những bậc làm tỷ tỷ.
Đời sau sẽ mãi còn lưu truyền câu chuyện tình yêu có một không hai giữa sắc nữ biến thái Dực Ma Vương cùng cung chủ Huyết Sát cung lãnh khốc, tàn bạo nổi danh giang hồ khắp Ngũ quốc.
Trang chủ Trúc Lâm sơn trang, các chủ Vô Danh các Phi Điệp sát thủ hay còn gọi là Diệp Phi sau một trận huyết đấu với quân sư Triệu Viễn và nhị hoàng tử Hàn Mạch năm xưa đã bị thương nặng vì đỡ cho người yêu của mình một mạng. Vô Sắc thần y, nhị tiểu thư Trúc Lâm sơn trang, đã không biết bỏ ra biết bao công sức cùng những nghiên cứu mấy năm qua cuối cùng cũng lôi đại tỷ của mình một mạng từ Quỷ Môn quan trở về.
Tuy nhiên di chứng của Diệp Phi chính là công lực mất đi hoàn toàn, giờ đây nàng chỉ còn là một nữ nhân bình thường không chút khả năng tự vệ. Có lẽ đó chính là nỗi đau lớn nhất của cả Trúc Lâm sơn trang hàng trăm năm qua, một bậc tài nhân về võ học mà còn là nữ nhân thế cư nhiên chỉ vì đoạn lương duyên tình yêu của mình lại vứt bỏ tất cả sau lưng, vô cùng có lỗi với liệt tổ liệt tông nơi suối vàng.
Nhị vương gia, nhị tướng soái Hàn Thiên Kỳ đau lòng nhìn giai nhân mình yêu thương thống khổ trong tuyệt vọng mà không biết làm sao. Tất cả là do sự sơ suất của hắn đã dẫn đến kết cục thương tâm ngày nay nàng phải đón nhận.
Hắn vội vàng ôm chầm lấy nữ nhân khuynh quốc kia vào lòng an tâm vỗ về hứa hẹn. Hắn không chỉ hứa cho nàng nghe mà còn tự hứa với liệt tổ liệt tông trên trời, hứa với tâm của một nam nhân chân chính rằng đời này kiếp này, hắn sẽ yêu thương cùng bảo vệ nàng, dù có hi sinh cả tính mạng, dù có đau đớn tận tâm can, dù có vĩnh viễn kiếp kiếp không luân hồi thì hắn cũng chấp nhận đánh đổi tất cả chỉ để mang lại nụ cười cùng hạnh phúc cho giai nhân.
Diệp Phi là một nữ nhân ngoan cường, nàng sau một khoảng thời gian cũng không dài không ngắn đau khổ, bi ai nhưng rồi nhanh chóng trở về chính con người của mình. Mọi chuyện quan trọng trong sơn trang, nàng giao cho nhị muội Trúc Nhã của mình quán xuyến trong khi Vô Danh các tạm thời một tay Thiên Ngân lo liệu.
Bởi lẽ Phi Vũ không rành lắm về chuyện trên giang hồ trong khi Thiên Dực lại vừa thành thân còn Thiên Bảo cùng Tố Huyên lại là thai phụ, mọi khó khăn đành giao cho Trúc Nhã và Thiên Ngân gánh vác vậy. Tạm thời là thế cho tới khi Diệp Phi có khả năng quay trở lại với công việc vốn dĩ mình vẫn làm bao năm qua.
Nàng suốt ngày vẫn luyện công cùng Thiên Kỳ, tập lại từ đầu tuy khá khó khăn nhưng do khí chất vốn thông minh cùng tiềm năng đã từng luyện qua khiến nàng nhanh chóng rút ngắn thời gian tuy hiện tại võ công của Diệp Phi hoàn toàn không bằng ai nhưng so ra cũng gọi là có hi vọng rồi.
Đông qua xuân tới.
Tuyết tan hoa nở.
Én bay rồi về.
Thấm thoắt nửa năm đã vội trôi qua.
Trong khoảng thời gian nửa năm này có biết bao sự kiện trọng đại xảy ra khiến không ít người nhíu mày suy tư. Câu chuyện về nhị vị Hàn vương gia nổi dậy soán ngôi lật đổ ngai vàng của hoàng đế đương triều Hàn Lâm Viên dưới sự giúp sức của nhiều thế lực giang hồ như Trúc Lâm sơn trang, Vô Danh các, Huyết Sát cung, thậm chí còn có cả tay sai tiền nhiệm cho triều đình Nguyệt Dạ sơn trang nữa. Tất cả những tin tức trong khoảng gần một năm đổ lại này có thể viết thành một cuốn tiểu sử lưu truyền trong nhân gian được rồi.
Và không phụ sự mong đợi của dân chúng không chỉ của riêng Hàn Thiên quốc mà còn lan rộng khắp Ngũ quốc rộng lớn, cuối cùng bí sử “Thất Uyển” cũng được tung hoành trên khắp dọc nam ngang bắc làm dấy lên một làn dư chấn oanh tạc mạnh mẽ cả lục địa bao la.
Mà tác giả cuốn “Thất Uyển” cũng chẳng phải ai xa lạ. Bởi trong một khoảng thời gian nhàn hạ không có gì làm, từ đầu chí cuối vừa dưỡng thương, vừa dưỡng… thai đã để lại trong lòng Tố Huyên một áp lực căng thẳng khó thể tàn phai theo năm tháng.
Vì thế để mọi người có thể tập trung vào chính sự trước mắt, Ngân Tuyết đã bỏ chút thời gian cùng Tố Huyên, hai người ngồi cặm cụi lại hợp tác với nhau viết nên một cuốn sử thi anh hùng ca cùng tình yêu luyến ái đáng trân trọng và truyền tụng của gia đình bọn họ. Mà theo người ngoài chính là phương pháp ‘tự đánh bóng danh tiếng’.
“Thất Uyển” tuy không phải hoàn toàn tường thuật lại chính xác tất cả những gì xảy ra trong một năm qua nhưng phải nói để bỏ quá thời gian cùng nước mắt đọc cuốn này chính là một cực hình trong dân chúng vì vừa dài vừa dai nhưng lại rất lôi cuốn.
Khoảng thời gian nửa năm trước đây, “Thất Uyển” có nhắc đến câu chuyện tình tay ba của ngũ tiểu thư Trúc Lâm sơn trang với cung chủ Huyết Sát cung và nhị hoàng tử của triều đình Hàn Mạch đã gây một làn sóng phẫn uất trong lòng đọc giả gần xa.
Mà theo đó, sau khi nàng được vị hôn thê của mình chính là cung chủ Huyết Sát cung âm lãnh, tàn khốc Mộ Dung Sơ Tuyết đến cướp người trắng trợn trên chiến thuyền của ‘tiểu tam’ nhị hoàng tử Hàn Mạch đã vô tình đốc thúc cuộc chiến trên sông của hai phe đối đầu.
Trãi qua một tháng khó nhọc, hi sinh biết bao tính mạng quân lính, nghĩa sĩ cùng tài vật, chiến thắng cuối cùng cũng thuộc về phe nổi dậy nhưng với chiến công này không ai mong muốn cả bởi bọn họ cũng thất thoát rất nhiều về người và của cải.
Dường như không thể chờ đợi được, Sơ Tuyết lo lắng một ngày hắn lại dâng tiện nghi của nàng vào tay một tên giặc cỏ nào nữa nên tranh thủ lúc mọi người còn đang bận rộn chuẩn bị kế sách phục hồi tổn thất sau cuộc chiến thì hắn cư nhiên gửi thư về Huyết sát cung bảo người mang sính lễ đến thẳng Phú An thành giao vào tay Trúc Nhã hiện đang thay thế Diệp Phi giải quyết công vụ trong sơn trang.
Không những tất cả nha hoàn đến nô dịch, từ Trúc Nhã đến Thiên Ngân mà còn cả Thiên Dực cũng há hốc mồm nhìn đống sính lễ của hắn đưa tới. Chỉ duy Tố Huyên là ôm bụng bầu chảy nước miếng ròng ròng nhìn những hòm châu báu lũ lượt từ ngoài thành tiến vào phủ Lý tướng quân. Chắc có lẽ người ta bảo thai phụ thèm chua còn Tố Huyên chỉ cần nhìn mỗi ngân phiếu cùng hoàng kim là hết ốm nghén ngay thôi.
Trúc Nhã liền hỏi trực tiếp Thiên Dực xem có muốn hôn lễ này được diễn ra hay không, nàng chưa kịp trả lời thì Sơ Tuyết liền trơ ngay một bộ ánh mắt như muốn giết người tới nơi nhìn nàng khiến Thiên Dực bất giác gật đầu cho đến khi hoàn hồn thì đã không thể hối tiếc được nữa rồi.
Nhìn phu quân tương lại của mình cười đến mặt trời sáng lạn, đến trăng cũng muốn rực sáng giữa màn đêm an tĩnh, tuy lòng có hơi không phục nhưng chính niềm hạnh phúc đã phần nào che khuất đi sự lo âu của thiếu nữ sắp về nhà chồng trong nàng.
Mười ngày sau hôn lễ được diễn ra tại Phú An thành, dân chúng được một ngày nhảy múa, ăn uống no say đón mừng song hỉ lâm môn.
Nhìn tiểu muội muội mà mình trân quý khoát trên mình áo tân nương được nam nhân yêu thương nàng dắt tay bái đường có lẽ chính là niềm hạnh phúc nhất của những bậc làm tỷ tỷ.
Đời sau sẽ mãi còn lưu truyền câu chuyện tình yêu có một không hai giữa sắc nữ biến thái Dực Ma Vương cùng cung chủ Huyết Sát cung lãnh khốc, tàn bạo nổi danh giang hồ khắp Ngũ quốc.
Trang chủ Trúc Lâm sơn trang, các chủ Vô Danh các Phi Điệp sát thủ hay còn gọi là Diệp Phi sau một trận huyết đấu với quân sư Triệu Viễn và nhị hoàng tử Hàn Mạch năm xưa đã bị thương nặng vì đỡ cho người yêu của mình một mạng. Vô Sắc thần y, nhị tiểu thư Trúc Lâm sơn trang, đã không biết bỏ ra biết bao công sức cùng những nghiên cứu mấy năm qua cuối cùng cũng lôi đại tỷ của mình một mạng từ Quỷ Môn quan trở về.
Tuy nhiên di chứng của Diệp Phi chính là công lực mất đi hoàn toàn, giờ đây nàng chỉ còn là một nữ nhân bình thường không chút khả năng tự vệ. Có lẽ đó chính là nỗi đau lớn nhất của cả Trúc Lâm sơn trang hàng trăm năm qua, một bậc tài nhân về võ học mà còn là nữ nhân thế cư nhiên chỉ vì đoạn lương duyên tình yêu của mình lại vứt bỏ tất cả sau lưng, vô cùng có lỗi với liệt tổ liệt tông nơi suối vàng.
Nhị vương gia, nhị tướng soái Hàn Thiên Kỳ đau lòng nhìn giai nhân mình yêu thương thống khổ trong tuyệt vọng mà không biết làm sao. Tất cả là do sự sơ suất của hắn đã dẫn đến kết cục thương tâm ngày nay nàng phải đón nhận.
Hắn vội vàng ôm chầm lấy nữ nhân khuynh quốc kia vào lòng an tâm vỗ về hứa hẹn. Hắn không chỉ hứa cho nàng nghe mà còn tự hứa với liệt tổ liệt tông trên trời, hứa với tâm của một nam nhân chân chính rằng đời này kiếp này, hắn sẽ yêu thương cùng bảo vệ nàng, dù có hi sinh cả tính mạng, dù có đau đớn tận tâm can, dù có vĩnh viễn kiếp kiếp không luân hồi thì hắn cũng chấp nhận đánh đổi tất cả chỉ để mang lại nụ cười cùng hạnh phúc cho giai nhân.
Diệp Phi là một nữ nhân ngoan cường, nàng sau một khoảng thời gian cũng không dài không ngắn đau khổ, bi ai nhưng rồi nhanh chóng trở về chính con người của mình. Mọi chuyện quan trọng trong sơn trang, nàng giao cho nhị muội Trúc Nhã của mình quán xuyến trong khi Vô Danh các tạm thời một tay Thiên Ngân lo liệu.
Bởi lẽ Phi Vũ không rành lắm về chuyện trên giang hồ trong khi Thiên Dực lại vừa thành thân còn Thiên Bảo cùng Tố Huyên lại là thai phụ, mọi khó khăn đành giao cho Trúc Nhã và Thiên Ngân gánh vác vậy. Tạm thời là thế cho tới khi Diệp Phi có khả năng quay trở lại với công việc vốn dĩ mình vẫn làm bao năm qua.
Nàng suốt ngày vẫn luyện công cùng Thiên Kỳ, tập lại từ đầu tuy khá khó khăn nhưng do khí chất vốn thông minh cùng tiềm năng đã từng luyện qua khiến nàng nhanh chóng rút ngắn thời gian tuy hiện tại võ công của Diệp Phi hoàn toàn không bằng ai nhưng so ra cũng gọi là có hi vọng rồi.
/115
|