Phương Minh Viễn trước tiên ngồi xuống, nhìn đồng hồ nói:
-Ông Philip, bây giờ ông có thể nói cho tôi biết, ý của ông chứ? Trước mắt tôi vẫn đang trong thời gian nghỉ phép. Nếu không cần thiết, không phải có sự giới thiệu của Gíam đốc Ludeep sẽ không gặp khách tới. Hơn nữa, một lát nữa tôi còn có việc, cho nên, tôi chỉ có thể dành cho ông 10 phút!
Philip kinh ngạc nhìn Ludeep một cái, nói thật, qua lại với doanh nghiệp Hoa Hạ bao nhiêu năm vậy, ông ta chưa từng gặp qua người Hoa Hạ như vậy, không ngờ không khách sáo với mình như vậy! Ludeep ở bên cạnh nhún nhún vai, ông ta chỉ phụ trách đưa tới gặp, còn việc khác, không có liên quan gì đến ông ta! Vì Philip không hề có ảnh hưởng gì đến mình mà đắc tội với Phương Minh Viễn, đó mới là cách làm không sáng suốt.
Philip không thể có được sự ủng hộ cần thiết từ bên Ludeep, chỉ có thể ngồi xuống một cách lúng túng.
-Hai vị từ từ nói chuyện, tôi còn có một số việc cần lập tức đi xử lý, xin lỗi không tiếp được một lát!
Ludeep vừa nói vừa đánh mắt nhìn Phương Minh Viễn, không để Philip mở miệng, thì sải bước đi ra ngoài. Phương Minh Viễn không khỏi đánh cái chặc chặc tán thưởng. Hình thể giống như Ludeep, không ngờ cũng có thể đi ra ngoài với tốc độ như vậy, thực sự rất hiếm có!
Philip còn chưa ổn định chổ ngồi, bóng của Ludeep đã biến mất ở ngoài cửa.
Philip vừa mới dơ tay ra, nhìn Phương Minh Viễn vẻ mặt không vui, cười gượng nói:
-Ông Phương, không ngờ là như vậy, vậy thì tôi cũng nói thẳng. Tôi được sự ủy thác của hai anh em Văn Hoa Lục và Văn Chương Lục của công ty khai thác mỏ Hoa Tân, ngày trước đó Thiên Hữu Lục và ông phát sinh một chuyện hiểu lầm, tiến hành bàn bạc. Đối với những việc đã xảy ra trước đó, tôi thay mặt hai vị Lục thể hiện lời xin lỗi sâu sắc tới ông Phương!
Nói xong, Philip đứng dậy, khom người trước Phương Minh Viễn nói.
Philip cũng không cong người lắm, chỉ khoảng bốn mười độ, sau khi cúi khom lưng xuống, Philip không chủ động đứng dậy, mà đợi Phương Minh Viễn đến đỡ. Theo ông ta được biết, người Hoa Hạ khi gặp phải những chuyện như vậy, chỉ là sẽ giơ tay ra đỡ một cách lễ tiết, mà chỉ cần Phương Minh Viễn giơ tay ra đỡ, vậy thì việc tiếp theo sẽ dể giải quyết hơn, Hoa Hạ chẳng phải có câu châm ngôn, đánh kẻ chạy đi, không đánh người chạy lại sao!
Tuy nhiên Philip đợi một lát, nhưng không thấy bất cứ cử chỉ nào của Phương Minh Viễn, không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu lên, chỉ thấy Phương Minh Viễn vẫn đang ngồi yên bên đó, không hề có ý đứng dậy!
Trong lòng Philip lập tức nổi giận, ông ta tốt xấu gì cũng là nhân vật có vị trí trong xã hội, khi nào nhân qua sự đãi ngộ như vậy, đặc biệt đối phương là người Hoa Hạ!
Phải biết rằng Philip đã đi qua Hoa Hạ, ở đó, ông ta đã được hưởng thụ sự tiếp đãi vượt quy cách, chính là đặc quyền mà người trong nước không thể được nhận. Ở đó, ông ta lần lượt hưởng thụ. Đến mỗi nơi, lãnh đạo trung ương nơi đó nghênh đón đưa tiễn, đối với yêu cầu cuả anh ta đều đáp ứng.
Lần này, nếu không phải anh em nhà họ Lục cho lợi ích tốt cho thực sự là khiến người ta động lòng, hơn nữa công ty xuất nhập khẩu Safurui cũng thực sự cần một lượng lớn đất hiếm cho việc xuất nhập khẩu hàng năm của ngành khai thác mỏ Hoa Tân, nếu không ông ta mới sẽ không hạ mình đến làm khách ở đây.
Vốn dĩ ông ta cho rằng, chỉ cần thái độ của mình kém một chút, nể mặt đối phương một chút, cái gọi là ân tình, Phương Minh Viễn này làm sao cũng phải có qua có lại mới nể mặt mình, bóc trần việc nhỏ này----dù sao từ đầu đến cuối, bọn họ cũng không bị làm hại đến tính thực chất gì đó. Bỏ qua Lục Thiên Hữu, thì có thể có được tình bạn trong giới thượng lưu nước Anh. Vụ trao đổi này người tương đối hiểu rõ là người Hoa Hạ.
Nhưng ông ta nói cái gì cũng không ngờ đến, từ lần đầu tiên gặp mặt, Phương Minh Viễn không để ý đến ông ta, đến bây giờ, không ngờ ngay cả đỡ một cách lễ nghi cũng không làm được!
Philip lập tức thẳng người ra, sắc mặt trầm ngâm lại nói:
-Ông Phương, ông như vậy là có ý gì?
Phương Minh Viễn nói một cách lạnh nhạt:
-Ông Philip, Lục Thiên Hữu nhiều lần khiêu khích đến tôi và bạn tôi, còn cấu kết với đám xã hội đen Scotland, ý đồ dùng vũ lực uy hiếp đến sự an toàn của những người bên cạnh tôi, tính chất rất ác liệt! Anh ta bị cảnh sát Endinburgh bắt giam, cũng là anh ta tự làm tự chịu! Ông Philip, nếu chịu nhận lỗi thì có thể xóa bỏ những lời này, người nhà họ Lục cũng không trách khỏi quá đề cao ông rồi!
Phó tổng giám đốc một công ty xuất nhập khẩu Safurui chưa biết đến ra mặt nhận lỗi, thì muốn tự mình dơ tay đánh khẽ, bỏ qua cho đám người Lục Thiên Hữu, đó là điều viễn vông!
Trên mặt Philip lóe lên một chút phẫn nộ, nhưng ông ta vẫn điềm tĩnh nói:
-Hai ông Lục, đương nhiên sẽ không cho rằng nhận lỗi thì có thể bỏ qua những việc này. Đây là một tờ chi phiếu 5 triệu bảng Anh, là hai vị họ Lục bồi thường cho ông. Hơn nữa, anh bởi vậy mà có được tình bạn với công ty xuất nhập khẩu Safuri và công ty khai thác mỏ Hoa Tân! Mà ông Phương điều mà ông cần làm, chỉ là không lại truy cứu sự việc này!
Nói xong, Philip đẩy tờ chi phiếu đến trước mặt của Phương Minh Viễn.
Trước khi Philip đến, thì đã tìm hiểu qua lai lịch của Phương Minh Viễn. Cháu đích tôn của gia tộc ngành thương ngiệp mới nổi ở Hoa Hạ cũng là thiên tài buôn bán Phương Minh Viễn. Nhưng đối với sản nghiệp nhà họ Phương, có rất nhiều quyền lực, tự mình còn có công ty của riêng mình ở nước ngoài. Ở Nhật Bản, là hoạt hình gia và nhà chế tác trò chơi tiếng tăm lừng lẫy. Hơn nữa, hắn ở vùng vịnh, cũng có mối quan hệ không tồi với con cháu vương thất của quốc gia, đây có lẽ là nguyên nhân chính vì sao công ty xăng dầu nước Anh xem như khách quý.
Tuy nhiên đối với hắnmà nói, một chút hiểu lầm nho nhỏ, không hề tạo nên tổn thất thực sự, nhà họ Lục muốn bồi thường 5 triệu bảng Anh, vẫn nợ một mối ân tình, đã cho người thanh niên này nhiều sự lựa chọn, chỉ cần hắn là một người thông minh, vậy thì lựa chọn như thế nào, tất nhiên cũng không cần nói cũng biết! Phương Minh Viễn đảo qua tờ chi phiếu, bên trên quả nhiên là 5 triệu bảng Anh.
Phương Minh Viễn cầm lên, dùng tay búng, chi phiếu phát ra tiếng kêu êm tai.
Khóe miệng của Philip khẽ nở nụ cười!
Chỉ cần Phương Minh Viễn không nóng lòng truy đuổi Lục Thiên Hữu, vậy thì việc tiếp theo rất dễ giải quyết rồi, nước Anh tuy là quốc gia của luật pháp, nhưng đối với những người có tiền, vẫn có nhiều lỗ hỗng!
Phương Minh Viễn lại đẩy chi phiếu đi, nụ cười vừa mới hé nở trên mặt Philip, trong nháy mắt tan thành mây khói.
-Ông Phương, ông như vậy là có ý gì?
Philip lạnh lùng nói.
-Ít quá, không đủ chia!
Phương Minh Viễn hai tay ôm lấy trước ngực, dường như không có gì để nói.
-Đây là 5 triệu bảng Anh
Philip không khỏi tức giận nói. 5 triệu bảng Anh, tương đương 7, 8 triệu đô la Mỹ, đổi thành nhân dân tệ là gần 50 triệu tệ! Đối với người Hoa Hạ, con số này vô cùng lớn.
-Tôi biết là 5 triệu bảng Anh, nhưng không đủ chia!
Phương Minh Viễn nói lại lặp lại một lần nữa.
-Làm sao chia không đủ chứ?
Philip lập tức truy vấn.
-Lúc đó có cả năm người phụ nữ đều sợ hãi, trong đó ba người không cần nói nữa, hai người còn lại, một người là quý cô Vũ Điền Quang Ly nữ minh tinh quốc tế nổi tiếng nhất Nhật Bản, vị kia là bà chủ của ngành châu báu Hồng Kông-----một trong những người thừa kế đã được pháp định của vàng bạc đá quý Chu Đại Phúc, có thể nói, hai người đều là thân gia bạc tỉ. Ông Philip, ông cảm thấy những người phụ nữ đó sẽ cầm 1, 2 triệu bảng Anh không?
Phương Minh Viễn vẻ mặt khinh thường nói:
-Dùng tiền để mua bài học, cũng phải có thành ý mới được!
Anh em nhà họ Lục bố thí cho ăn mày sao?
Philip há mồm kinh ngạc…, ông ta cũng không phải thần thánh gì, tất nhiên cũng nghe qua đại danh Vũ Điền Quang Ly nữ minh tinh quốc tế nổi tiếng nhất Châu Á, mà vàng bạc châu báu Chu Đại Phúc, với tư cách là Công ty hàng đầu về ngành trang sức châu báu Hồng Kông. Lúc này người Anh này đến Hồng Kông, tất nhiên cũng sẽ không phải không ai không biết. Nếu những lời Phương Minh Viễn nói không phải là giả, vậy thì lần này Lục Thiên Hữu thật sự gặp phải nhân vật không tầm thường rồi.
Không cần nói gì khác, những người mê phim Vũ Điền Quang Ly ở Nhật Bản, nếu biết thần tượng của mình, không ngờ đã bị uy hiếp ở Scotland, thì chắc chắn sẽ không chịu để yên!
Philip lấy chi phiếu về, chỉ với 5 triệu bảng Anh thì muốn Phương Minh Viễn bọn họ buông tay, bây giờ chính ông ta cũng cảm thấy không thể ra tay! Mấy người này đều là hạng người quyền quý, có gia thế bạc tỉ, một hai triệu bảng Anh, thật sự không là gì trong mắt họ!
-Ông Phương, lần này xem ra chúng tôi đã tìm hiểu chưa tỉ mỉ, suy nghĩ không được chu đáo, khiến ông chê cười. Chỉ có điều không biết ông Phương có thể làm chủ thay hai quý bà không?
-Có thể làm chủ thì làm sao?
Phương Minh Viễn lười biếng giơ tay lên, tay chống trên ghế sofa, đỡ hai má nói:
-Mà không thể làm chủ đã làm sao?
-Nếu ông Phương có thể vì hai quý bà này làm chủ, không ngại đưa ra điều kiện để ông thu tay lại, tôi có thể chuyển lời của ông đến hai vị họ Lục. Nếu ông Phương không thể đại diện cho hai quý cô đó, vậy thì còn phải làm phiền ông dẫn hai quý cô đến, lời xin lỗi của hai vị họ Lục, tôi muốn nới trực tiếp với họ.
Philip trầm giọng nói.
Phương Minh Viễn xua tay nói:
-Ông Philip, tôi nghĩ như vậy không cần thiết. Hai quý cô mấy ngày trước chịu sự chấn động, hiện giờ cơ thể có chút không khỏe, không nên gặp người ngoài. Còn điều kiện phải không, nếu bọn họ đồng ý cầm năm trăm triệu bảng Anh, tất cả ân oán hai bên, thì có thể xóa bỏ hết!
-Bao nhiêu?
Philip mất thanh nói ra, lúc này, ông ta hoài nghi chính mình có phải nghe lộn không?
-năm trăm triệu đô la Mỹ!
Phương Minh Viễn lại nhắc lại lần nữa.
-Điều này cơ bản là không thể!
Philip mặt đỏ lên, nói một cách hổn hển. Anh em nhà họ Lục mấy năm lại đây tuy đã thu được của cải khổng lồ, nhưng cũng tuyệt đối không thể dễ dàng cầm ra 5 trăm triệu đô la Mỹ. Hơn nữa, Lục Thiên Hữu chính là một người bọc bởi kim cương, cũng không thể đáng nhiều tiền như vậy!
-Nếu là tôi tôi nói, thì mọi thứ đều có thể!
Phương Minh Viễn thản nhiên tự đắc cười nói:
-Hoặc là lấy tiền ra, hoặc là để Lục Thiên Hữu bị bỏ tù, khiến anh ta từ từ tỉnh ngộ về những việc đã làm mấy năm nay trong tù đi.
-Ông Philip, bây giờ ông có thể nói cho tôi biết, ý của ông chứ? Trước mắt tôi vẫn đang trong thời gian nghỉ phép. Nếu không cần thiết, không phải có sự giới thiệu của Gíam đốc Ludeep sẽ không gặp khách tới. Hơn nữa, một lát nữa tôi còn có việc, cho nên, tôi chỉ có thể dành cho ông 10 phút!
Philip kinh ngạc nhìn Ludeep một cái, nói thật, qua lại với doanh nghiệp Hoa Hạ bao nhiêu năm vậy, ông ta chưa từng gặp qua người Hoa Hạ như vậy, không ngờ không khách sáo với mình như vậy! Ludeep ở bên cạnh nhún nhún vai, ông ta chỉ phụ trách đưa tới gặp, còn việc khác, không có liên quan gì đến ông ta! Vì Philip không hề có ảnh hưởng gì đến mình mà đắc tội với Phương Minh Viễn, đó mới là cách làm không sáng suốt.
Philip không thể có được sự ủng hộ cần thiết từ bên Ludeep, chỉ có thể ngồi xuống một cách lúng túng.
-Hai vị từ từ nói chuyện, tôi còn có một số việc cần lập tức đi xử lý, xin lỗi không tiếp được một lát!
Ludeep vừa nói vừa đánh mắt nhìn Phương Minh Viễn, không để Philip mở miệng, thì sải bước đi ra ngoài. Phương Minh Viễn không khỏi đánh cái chặc chặc tán thưởng. Hình thể giống như Ludeep, không ngờ cũng có thể đi ra ngoài với tốc độ như vậy, thực sự rất hiếm có!
Philip còn chưa ổn định chổ ngồi, bóng của Ludeep đã biến mất ở ngoài cửa.
Philip vừa mới dơ tay ra, nhìn Phương Minh Viễn vẻ mặt không vui, cười gượng nói:
-Ông Phương, không ngờ là như vậy, vậy thì tôi cũng nói thẳng. Tôi được sự ủy thác của hai anh em Văn Hoa Lục và Văn Chương Lục của công ty khai thác mỏ Hoa Tân, ngày trước đó Thiên Hữu Lục và ông phát sinh một chuyện hiểu lầm, tiến hành bàn bạc. Đối với những việc đã xảy ra trước đó, tôi thay mặt hai vị Lục thể hiện lời xin lỗi sâu sắc tới ông Phương!
Nói xong, Philip đứng dậy, khom người trước Phương Minh Viễn nói.
Philip cũng không cong người lắm, chỉ khoảng bốn mười độ, sau khi cúi khom lưng xuống, Philip không chủ động đứng dậy, mà đợi Phương Minh Viễn đến đỡ. Theo ông ta được biết, người Hoa Hạ khi gặp phải những chuyện như vậy, chỉ là sẽ giơ tay ra đỡ một cách lễ tiết, mà chỉ cần Phương Minh Viễn giơ tay ra đỡ, vậy thì việc tiếp theo sẽ dể giải quyết hơn, Hoa Hạ chẳng phải có câu châm ngôn, đánh kẻ chạy đi, không đánh người chạy lại sao!
Tuy nhiên Philip đợi một lát, nhưng không thấy bất cứ cử chỉ nào của Phương Minh Viễn, không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu lên, chỉ thấy Phương Minh Viễn vẫn đang ngồi yên bên đó, không hề có ý đứng dậy!
Trong lòng Philip lập tức nổi giận, ông ta tốt xấu gì cũng là nhân vật có vị trí trong xã hội, khi nào nhân qua sự đãi ngộ như vậy, đặc biệt đối phương là người Hoa Hạ!
Phải biết rằng Philip đã đi qua Hoa Hạ, ở đó, ông ta đã được hưởng thụ sự tiếp đãi vượt quy cách, chính là đặc quyền mà người trong nước không thể được nhận. Ở đó, ông ta lần lượt hưởng thụ. Đến mỗi nơi, lãnh đạo trung ương nơi đó nghênh đón đưa tiễn, đối với yêu cầu cuả anh ta đều đáp ứng.
Lần này, nếu không phải anh em nhà họ Lục cho lợi ích tốt cho thực sự là khiến người ta động lòng, hơn nữa công ty xuất nhập khẩu Safurui cũng thực sự cần một lượng lớn đất hiếm cho việc xuất nhập khẩu hàng năm của ngành khai thác mỏ Hoa Tân, nếu không ông ta mới sẽ không hạ mình đến làm khách ở đây.
Vốn dĩ ông ta cho rằng, chỉ cần thái độ của mình kém một chút, nể mặt đối phương một chút, cái gọi là ân tình, Phương Minh Viễn này làm sao cũng phải có qua có lại mới nể mặt mình, bóc trần việc nhỏ này----dù sao từ đầu đến cuối, bọn họ cũng không bị làm hại đến tính thực chất gì đó. Bỏ qua Lục Thiên Hữu, thì có thể có được tình bạn trong giới thượng lưu nước Anh. Vụ trao đổi này người tương đối hiểu rõ là người Hoa Hạ.
Nhưng ông ta nói cái gì cũng không ngờ đến, từ lần đầu tiên gặp mặt, Phương Minh Viễn không để ý đến ông ta, đến bây giờ, không ngờ ngay cả đỡ một cách lễ nghi cũng không làm được!
Philip lập tức thẳng người ra, sắc mặt trầm ngâm lại nói:
-Ông Phương, ông như vậy là có ý gì?
Phương Minh Viễn nói một cách lạnh nhạt:
-Ông Philip, Lục Thiên Hữu nhiều lần khiêu khích đến tôi và bạn tôi, còn cấu kết với đám xã hội đen Scotland, ý đồ dùng vũ lực uy hiếp đến sự an toàn của những người bên cạnh tôi, tính chất rất ác liệt! Anh ta bị cảnh sát Endinburgh bắt giam, cũng là anh ta tự làm tự chịu! Ông Philip, nếu chịu nhận lỗi thì có thể xóa bỏ những lời này, người nhà họ Lục cũng không trách khỏi quá đề cao ông rồi!
Phó tổng giám đốc một công ty xuất nhập khẩu Safurui chưa biết đến ra mặt nhận lỗi, thì muốn tự mình dơ tay đánh khẽ, bỏ qua cho đám người Lục Thiên Hữu, đó là điều viễn vông!
Trên mặt Philip lóe lên một chút phẫn nộ, nhưng ông ta vẫn điềm tĩnh nói:
-Hai ông Lục, đương nhiên sẽ không cho rằng nhận lỗi thì có thể bỏ qua những việc này. Đây là một tờ chi phiếu 5 triệu bảng Anh, là hai vị họ Lục bồi thường cho ông. Hơn nữa, anh bởi vậy mà có được tình bạn với công ty xuất nhập khẩu Safuri và công ty khai thác mỏ Hoa Tân! Mà ông Phương điều mà ông cần làm, chỉ là không lại truy cứu sự việc này!
Nói xong, Philip đẩy tờ chi phiếu đến trước mặt của Phương Minh Viễn.
Trước khi Philip đến, thì đã tìm hiểu qua lai lịch của Phương Minh Viễn. Cháu đích tôn của gia tộc ngành thương ngiệp mới nổi ở Hoa Hạ cũng là thiên tài buôn bán Phương Minh Viễn. Nhưng đối với sản nghiệp nhà họ Phương, có rất nhiều quyền lực, tự mình còn có công ty của riêng mình ở nước ngoài. Ở Nhật Bản, là hoạt hình gia và nhà chế tác trò chơi tiếng tăm lừng lẫy. Hơn nữa, hắn ở vùng vịnh, cũng có mối quan hệ không tồi với con cháu vương thất của quốc gia, đây có lẽ là nguyên nhân chính vì sao công ty xăng dầu nước Anh xem như khách quý.
Tuy nhiên đối với hắnmà nói, một chút hiểu lầm nho nhỏ, không hề tạo nên tổn thất thực sự, nhà họ Lục muốn bồi thường 5 triệu bảng Anh, vẫn nợ một mối ân tình, đã cho người thanh niên này nhiều sự lựa chọn, chỉ cần hắn là một người thông minh, vậy thì lựa chọn như thế nào, tất nhiên cũng không cần nói cũng biết! Phương Minh Viễn đảo qua tờ chi phiếu, bên trên quả nhiên là 5 triệu bảng Anh.
Phương Minh Viễn cầm lên, dùng tay búng, chi phiếu phát ra tiếng kêu êm tai.
Khóe miệng của Philip khẽ nở nụ cười!
Chỉ cần Phương Minh Viễn không nóng lòng truy đuổi Lục Thiên Hữu, vậy thì việc tiếp theo rất dễ giải quyết rồi, nước Anh tuy là quốc gia của luật pháp, nhưng đối với những người có tiền, vẫn có nhiều lỗ hỗng!
Phương Minh Viễn lại đẩy chi phiếu đi, nụ cười vừa mới hé nở trên mặt Philip, trong nháy mắt tan thành mây khói.
-Ông Phương, ông như vậy là có ý gì?
Philip lạnh lùng nói.
-Ít quá, không đủ chia!
Phương Minh Viễn hai tay ôm lấy trước ngực, dường như không có gì để nói.
-Đây là 5 triệu bảng Anh
Philip không khỏi tức giận nói. 5 triệu bảng Anh, tương đương 7, 8 triệu đô la Mỹ, đổi thành nhân dân tệ là gần 50 triệu tệ! Đối với người Hoa Hạ, con số này vô cùng lớn.
-Tôi biết là 5 triệu bảng Anh, nhưng không đủ chia!
Phương Minh Viễn nói lại lặp lại một lần nữa.
-Làm sao chia không đủ chứ?
Philip lập tức truy vấn.
-Lúc đó có cả năm người phụ nữ đều sợ hãi, trong đó ba người không cần nói nữa, hai người còn lại, một người là quý cô Vũ Điền Quang Ly nữ minh tinh quốc tế nổi tiếng nhất Nhật Bản, vị kia là bà chủ của ngành châu báu Hồng Kông-----một trong những người thừa kế đã được pháp định của vàng bạc đá quý Chu Đại Phúc, có thể nói, hai người đều là thân gia bạc tỉ. Ông Philip, ông cảm thấy những người phụ nữ đó sẽ cầm 1, 2 triệu bảng Anh không?
Phương Minh Viễn vẻ mặt khinh thường nói:
-Dùng tiền để mua bài học, cũng phải có thành ý mới được!
Anh em nhà họ Lục bố thí cho ăn mày sao?
Philip há mồm kinh ngạc…, ông ta cũng không phải thần thánh gì, tất nhiên cũng nghe qua đại danh Vũ Điền Quang Ly nữ minh tinh quốc tế nổi tiếng nhất Châu Á, mà vàng bạc châu báu Chu Đại Phúc, với tư cách là Công ty hàng đầu về ngành trang sức châu báu Hồng Kông. Lúc này người Anh này đến Hồng Kông, tất nhiên cũng sẽ không phải không ai không biết. Nếu những lời Phương Minh Viễn nói không phải là giả, vậy thì lần này Lục Thiên Hữu thật sự gặp phải nhân vật không tầm thường rồi.
Không cần nói gì khác, những người mê phim Vũ Điền Quang Ly ở Nhật Bản, nếu biết thần tượng của mình, không ngờ đã bị uy hiếp ở Scotland, thì chắc chắn sẽ không chịu để yên!
Philip lấy chi phiếu về, chỉ với 5 triệu bảng Anh thì muốn Phương Minh Viễn bọn họ buông tay, bây giờ chính ông ta cũng cảm thấy không thể ra tay! Mấy người này đều là hạng người quyền quý, có gia thế bạc tỉ, một hai triệu bảng Anh, thật sự không là gì trong mắt họ!
-Ông Phương, lần này xem ra chúng tôi đã tìm hiểu chưa tỉ mỉ, suy nghĩ không được chu đáo, khiến ông chê cười. Chỉ có điều không biết ông Phương có thể làm chủ thay hai quý bà không?
-Có thể làm chủ thì làm sao?
Phương Minh Viễn lười biếng giơ tay lên, tay chống trên ghế sofa, đỡ hai má nói:
-Mà không thể làm chủ đã làm sao?
-Nếu ông Phương có thể vì hai quý bà này làm chủ, không ngại đưa ra điều kiện để ông thu tay lại, tôi có thể chuyển lời của ông đến hai vị họ Lục. Nếu ông Phương không thể đại diện cho hai quý cô đó, vậy thì còn phải làm phiền ông dẫn hai quý cô đến, lời xin lỗi của hai vị họ Lục, tôi muốn nới trực tiếp với họ.
Philip trầm giọng nói.
Phương Minh Viễn xua tay nói:
-Ông Philip, tôi nghĩ như vậy không cần thiết. Hai quý cô mấy ngày trước chịu sự chấn động, hiện giờ cơ thể có chút không khỏe, không nên gặp người ngoài. Còn điều kiện phải không, nếu bọn họ đồng ý cầm năm trăm triệu bảng Anh, tất cả ân oán hai bên, thì có thể xóa bỏ hết!
-Bao nhiêu?
Philip mất thanh nói ra, lúc này, ông ta hoài nghi chính mình có phải nghe lộn không?
-năm trăm triệu đô la Mỹ!
Phương Minh Viễn lại nhắc lại lần nữa.
-Điều này cơ bản là không thể!
Philip mặt đỏ lên, nói một cách hổn hển. Anh em nhà họ Lục mấy năm lại đây tuy đã thu được của cải khổng lồ, nhưng cũng tuyệt đối không thể dễ dàng cầm ra 5 trăm triệu đô la Mỹ. Hơn nữa, Lục Thiên Hữu chính là một người bọc bởi kim cương, cũng không thể đáng nhiều tiền như vậy!
-Nếu là tôi tôi nói, thì mọi thứ đều có thể!
Phương Minh Viễn thản nhiên tự đắc cười nói:
-Hoặc là lấy tiền ra, hoặc là để Lục Thiên Hữu bị bỏ tù, khiến anh ta từ từ tỉnh ngộ về những việc đã làm mấy năm nay trong tù đi.
/1605
|